Bị cười nhạo luôn làm người khó chịu, Trần Lạc cũng không ngoại lệ. Đặc biệt tiểu cô nương cười rất khoa trương, cười ngã nghiêng. Trần Lạc rất lúng túng, hắn hé môi định nói gì nhưng tiểu cô nương lại cười ra nước mắt, cười lăn lộn.
- Ha ha ha ha ha ha! Không được, nghĩ đến liền buồn cười, mà cười là không thể dừng!
Khó chịu thì khó chịu, Trần Lạc không thể so đo với một tiểu cô nương. Trần Lạc dành ngồi xuống ghế nhìn tiểu cô nương cười thỏa thích, chiêu này hay, không lâu sau tiểu cô nương không nổii.- Tiểu muội muội, kó chào một câu đã lên thuyền của ta có phải hơi quá đáng không?
- Thuyền của ngươi? Ngươi nói chiếc Lam Uẩn Tật Phong Chu là của ngươi? Ha ha ha ha ha ha!
Tiểu cô nương kỳ lạ lại cười phá lên:
- Ngươi không nói ta còn tưởng là thuyền của tiểu thư nhà nào, ngươi là nam nhân nhưng lại đi thuyền của nữ giiới, không biết xấu hổ sao?
Nói đến cái này là Trần Lạc lại tức, hắn mua Lam Uẩn Tật Phong Chu từ Thiên Khải thương các, ban đầu thấy thuyền tinh xảo, hắn không nghĩ nhiều mua ngay. Mãi khi Trần Lạc lái Lam Uẩn Tật Phong Chu đi trên tuyến hàng hải đệ nhất, nghe người khác xì xầm mới biết mình mua chiếc thuyền nữ, nhưng thôi kệ, lái được thì tốt rồi.
Trần Lạc không chịu nổi tiểu cô nương cười nhạo, hắn nói:
- Tiểu muội muội nếu cười đủ rồi thì đi mau, đừng quấy rầy ta nghỉ ngơi.
- Đi? Ta chạy đi đâu? Bản tiểu thư đặc biệt đến tìm ngươi.
- A?
Trần Lạc bất ngờ, hắn cứ tưởng là trùng hợp gặp nhau, không ngờ tiểu cô nương chuyên môn tìm hắn.Trần Lạc hỏi:
- Có chuyện gì?
- Nghe nói ngươi muốn tìm Úy Thiên Long?
Trần Lạc bất ngờ hỏi:
- Sao tiểu muội muội biết?
- Đừng hỏi ta làm sao biết, ngươi cứ nói đi, có phải không?- Đúng là ta tìm Úy Thiên Long, tiểu muội muội quen hắn?- Đương nhiên.- Úy Thiên Long là chủ Thiên Khải?- Đúng vậy!
Chủ Thiên Khải thật sự là Úy Thiên Long! Tuy trong lòng Trần Lạc đoán ra từ lâu nhưng nghe tin này vẫn giật mình.Trần Lạc hỏi:
- Úy Thiên Long cư ngụ trên đảo Thiên Khải?- Nhảm, làm chủ Thiên Khải nếu không ở đảo Thiên Khải thì ở đâu?
- Vậy tốt.
Trần Lạc nghĩ lâu không gặp Úy Thiên Long, lần này đến đảo Thiên Khải phải uống đã miệng.- Cái gì gọi là tốt?
Úy Y Nhi thật tự nhiên đứng trên sàn tàu, cầm trái cây ăn, tò mò hỏi:
- Ngươi tìm Úy Thiên Long làm gì?
- Đây là việc riêng của ta, không liên quan gì tiểu nha đầu như nàng.- Sao không liên quan? Ngươi không nhìn xem bản tiểu thư là ai... Ngươi có biết ta và Úy Thiên Long có quan hệ gì không?- Quan hệ gì?
Trần Lạc cho rằng Úy Thiên Long thật sự là chủ Thiên Khải thì thân phận rất ghê gớm, dám công khai đối đầu với Thiên Dịch, Địa Dịch, tương đương cướp miếng cơm của thần ma, thân phận này lẩm bẩm không với tới được. Lại xem tiểu cô nương vung tiền như rác trong hội đấu giá, lão nhân đi theo bên cạnh nàng là cao thủ đại năng, chắc thân phận cũng không tầm thường. Hỏi tiểu cô nương và oÚy Thiên Long có quan hệ gì, trong một lúc Trần Lạc khó suy đoán.- Hừ! Cho ngươi biết, trên đảo Thiên Khải bản tiểu thư kêu Úy Thiên Long đi đông thì hắn không dám đi tây, bản tiểu thư kêu khát thì hắn sẽ dâng lên trái cây tươi mới cho bản tiểu thư ngay.
Tiểu cô nương nói càng làm Trần Lạc hoảng mang:
- A?
Cảm thấy Trần Lạc bị mình hù, vẻ mặt tiểu cô nương càng đắc ý hơn:
- Không sợ cho ngươi biết, nếu bản tiểu thư không gật đầu, đừng nói Úy Thiên Long, ngươi thậm chí không vào đảo Thiên Khải được, có tin không?
Trần Lạc muốn hỏi kỹ nhưng thấy bộ dáng của tiểu cô nương chắc không chịu nói thật, hắn không thèm hỏi.- Này, nói đi, ngươi tìm Úy Thiên Long làm gì?
- Rất ít người trong vô tận hải biết tên Úy Thiên Long, sao ngươi biết?
- Nói đi, bị câm sao?
Mặc kệ tiểu cô nương lải nhải, Trần Lạc kiên quyết không nói. Trần Lạc dám chắc hắn mà hỏi sẽ bị tiểu cô nương hỏi ngược lại.Lão nhân luôn im lặng chợt mở miệng hỏi:
- Trần công tử có nhận ra cái này không?
Lão nhân lấy một khối lệnh bài, bên trên khắc mấy chữ đại quản sự đảo Thiên Khải.Tiểu cô nương nói:
- Thấy chưa? Vị này là Kim lão, đại quản sự đảo Thiên Khải.- Ra là Kim lão, hạnh ngộ hạnh ngộ.
Trần Lạc rất tôn kính cao nhân tiền bối, nhất là Kim lão này chắc không tầm thường, chỉ nhìn lúc trước lão nhân dẫn tiểu cô nương bước trong hư không là thấy ngay. Trần Lạc không biết tu vi của lão nhân là gì, mắt trần không nhìn ra, hắn định dò xét nhưng cảm thấy không lễ phép.
- Chàng trai, lão hủ có thể biết ngươi tìm chủ Thiên Khải chúng ta làm gì không?
Trần Lạc do dự giây lát, cảm thấy không có gì phải giấu, trả lời:
- Cũng không phải chuyện quan trọng gì. Ta và chủ Thiên Khải các người xem như quen biết đã lâu, nhưng chúng ta thời gian dài không gặp, lần này đến vô tận hải là muốn tìm hắn ôn chuyện.
- Quen biết đã lâu? Ngươi đùa sao?Úy Y Nhi tỏ vẻ không tin:
- Sao ta không biết ngươi và Úy Thiên Long quen biết lâu?
Úy Y Nhi là nữ nhi của Úy Thiên Long, có thể nói nàng thân thiết với gã nhất trong vô tận hải. Úy Thiên Long có bằng hữu gì Úy Y Nhi đều biết rõ, nàng không nhớ phụ thân có quen ai như tiểu tử mặt trắng này. Chẳng lẽ quen nhau trước khi nàng sinh ra? Úy Y Nhi nhìn hướng Kim lão.
Biểu tình của Kim lão cũng tỏ vẻ lão không tin, trong ấn tượng của lão thì bằng hữu của chủ Thiên Khải toàn có lai lịch hơn, không thiếu thần ma nhưng tiểu tử mặt trắng trước mắt thật sự lão không có ấn tượng gì. Tiểu tử mặt trắng nói mới vào vô tận hải, tức là hắn vừa thành tựu Hành Giả không lâu, tức là trước kia ở thế giới giải phong hắn quen chủ Thiên Khải? Không thể nào.Trần Lạc định nói tỉ mỉ nhưng hắn hơi lo, một là không biết một già một trẻ có quan hệ gì với Úy Thiên Long, hai là hắn không biết tình huống hiện tại của gã thế nào. Nếu Trần Lạc lỡ miệng nói lời gì không nên thì không tốt. Vì vậy mặc cho tiểu cô nương, Kim lão dò hỏi, Trần Lạc thuận miệng nói xạo mấy câu, thầm nghĩ chờ đến đảo Thiên Khải rồi tính.
Chợt đội tàu đi trên tuyến hàng hải đệ nhất tập thể ngừng lại.Trần Lạc thầm khó hiểu không biết xảy ra chuyện gì, Úy Y Nhi hoang mang nhìn bốn phía.
Úy Y Nhi hỏi:
- Kim lão, có chuyện gì?
Kim lão lắc đầu tỏ vẻ lão không biết.Đột nhiên một tiếng gầm thúc giục nổ vang trong không trung.- Vĩnh Hằng Quốc Độ tại đây, những kẻ rảnh rỗi mau tránh ra!
Vĩnh Hằng Quốc Độ?Nghe cái tên này tim Trần Lạc rung động. Trong Quảng Lăng thành Trần Lạc không chỉ một lần nghe người ta nói về Vĩnh Hằng Quốc Độ, nghe nói là một thế lực rất lớn trong vô tận hải, do một đám quý công tử tập hợp, các thành viên đều có lai lịch lớn. Cái gì tiểu vương gia, cái gì Địa Vu chi tử, Thiên Vu chi tử, nghe nói còn có thần ma chi tử, toàn là tồn tại trong vô tận hải khiến người nghe tiếng sợ vỡ mật.
- Ha ha ha ha ha ha! Không được, nghĩ đến liền buồn cười, mà cười là không thể dừng!
Khó chịu thì khó chịu, Trần Lạc không thể so đo với một tiểu cô nương. Trần Lạc dành ngồi xuống ghế nhìn tiểu cô nương cười thỏa thích, chiêu này hay, không lâu sau tiểu cô nương không nổii.- Tiểu muội muội, kó chào một câu đã lên thuyền của ta có phải hơi quá đáng không?
- Thuyền của ngươi? Ngươi nói chiếc Lam Uẩn Tật Phong Chu là của ngươi? Ha ha ha ha ha ha!
Tiểu cô nương kỳ lạ lại cười phá lên:
- Ngươi không nói ta còn tưởng là thuyền của tiểu thư nhà nào, ngươi là nam nhân nhưng lại đi thuyền của nữ giiới, không biết xấu hổ sao?
Nói đến cái này là Trần Lạc lại tức, hắn mua Lam Uẩn Tật Phong Chu từ Thiên Khải thương các, ban đầu thấy thuyền tinh xảo, hắn không nghĩ nhiều mua ngay. Mãi khi Trần Lạc lái Lam Uẩn Tật Phong Chu đi trên tuyến hàng hải đệ nhất, nghe người khác xì xầm mới biết mình mua chiếc thuyền nữ, nhưng thôi kệ, lái được thì tốt rồi.
Trần Lạc không chịu nổi tiểu cô nương cười nhạo, hắn nói:
- Tiểu muội muội nếu cười đủ rồi thì đi mau, đừng quấy rầy ta nghỉ ngơi.
- Đi? Ta chạy đi đâu? Bản tiểu thư đặc biệt đến tìm ngươi.
- A?
Trần Lạc bất ngờ, hắn cứ tưởng là trùng hợp gặp nhau, không ngờ tiểu cô nương chuyên môn tìm hắn.Trần Lạc hỏi:
- Có chuyện gì?
- Nghe nói ngươi muốn tìm Úy Thiên Long?
Trần Lạc bất ngờ hỏi:
- Sao tiểu muội muội biết?
- Đừng hỏi ta làm sao biết, ngươi cứ nói đi, có phải không?- Đúng là ta tìm Úy Thiên Long, tiểu muội muội quen hắn?- Đương nhiên.- Úy Thiên Long là chủ Thiên Khải?- Đúng vậy!
Chủ Thiên Khải thật sự là Úy Thiên Long! Tuy trong lòng Trần Lạc đoán ra từ lâu nhưng nghe tin này vẫn giật mình.Trần Lạc hỏi:
- Úy Thiên Long cư ngụ trên đảo Thiên Khải?- Nhảm, làm chủ Thiên Khải nếu không ở đảo Thiên Khải thì ở đâu?
- Vậy tốt.
Trần Lạc nghĩ lâu không gặp Úy Thiên Long, lần này đến đảo Thiên Khải phải uống đã miệng.- Cái gì gọi là tốt?
Úy Y Nhi thật tự nhiên đứng trên sàn tàu, cầm trái cây ăn, tò mò hỏi:
- Ngươi tìm Úy Thiên Long làm gì?
- Đây là việc riêng của ta, không liên quan gì tiểu nha đầu như nàng.- Sao không liên quan? Ngươi không nhìn xem bản tiểu thư là ai... Ngươi có biết ta và Úy Thiên Long có quan hệ gì không?- Quan hệ gì?
Trần Lạc cho rằng Úy Thiên Long thật sự là chủ Thiên Khải thì thân phận rất ghê gớm, dám công khai đối đầu với Thiên Dịch, Địa Dịch, tương đương cướp miếng cơm của thần ma, thân phận này lẩm bẩm không với tới được. Lại xem tiểu cô nương vung tiền như rác trong hội đấu giá, lão nhân đi theo bên cạnh nàng là cao thủ đại năng, chắc thân phận cũng không tầm thường. Hỏi tiểu cô nương và oÚy Thiên Long có quan hệ gì, trong một lúc Trần Lạc khó suy đoán.- Hừ! Cho ngươi biết, trên đảo Thiên Khải bản tiểu thư kêu Úy Thiên Long đi đông thì hắn không dám đi tây, bản tiểu thư kêu khát thì hắn sẽ dâng lên trái cây tươi mới cho bản tiểu thư ngay.
Tiểu cô nương nói càng làm Trần Lạc hoảng mang:
- A?
Cảm thấy Trần Lạc bị mình hù, vẻ mặt tiểu cô nương càng đắc ý hơn:
- Không sợ cho ngươi biết, nếu bản tiểu thư không gật đầu, đừng nói Úy Thiên Long, ngươi thậm chí không vào đảo Thiên Khải được, có tin không?
Trần Lạc muốn hỏi kỹ nhưng thấy bộ dáng của tiểu cô nương chắc không chịu nói thật, hắn không thèm hỏi.- Này, nói đi, ngươi tìm Úy Thiên Long làm gì?
- Rất ít người trong vô tận hải biết tên Úy Thiên Long, sao ngươi biết?
- Nói đi, bị câm sao?
Mặc kệ tiểu cô nương lải nhải, Trần Lạc kiên quyết không nói. Trần Lạc dám chắc hắn mà hỏi sẽ bị tiểu cô nương hỏi ngược lại.Lão nhân luôn im lặng chợt mở miệng hỏi:
- Trần công tử có nhận ra cái này không?
Lão nhân lấy một khối lệnh bài, bên trên khắc mấy chữ đại quản sự đảo Thiên Khải.Tiểu cô nương nói:
- Thấy chưa? Vị này là Kim lão, đại quản sự đảo Thiên Khải.- Ra là Kim lão, hạnh ngộ hạnh ngộ.
Trần Lạc rất tôn kính cao nhân tiền bối, nhất là Kim lão này chắc không tầm thường, chỉ nhìn lúc trước lão nhân dẫn tiểu cô nương bước trong hư không là thấy ngay. Trần Lạc không biết tu vi của lão nhân là gì, mắt trần không nhìn ra, hắn định dò xét nhưng cảm thấy không lễ phép.
- Chàng trai, lão hủ có thể biết ngươi tìm chủ Thiên Khải chúng ta làm gì không?
Trần Lạc do dự giây lát, cảm thấy không có gì phải giấu, trả lời:
- Cũng không phải chuyện quan trọng gì. Ta và chủ Thiên Khải các người xem như quen biết đã lâu, nhưng chúng ta thời gian dài không gặp, lần này đến vô tận hải là muốn tìm hắn ôn chuyện.
- Quen biết đã lâu? Ngươi đùa sao?Úy Y Nhi tỏ vẻ không tin:
- Sao ta không biết ngươi và Úy Thiên Long quen biết lâu?
Úy Y Nhi là nữ nhi của Úy Thiên Long, có thể nói nàng thân thiết với gã nhất trong vô tận hải. Úy Thiên Long có bằng hữu gì Úy Y Nhi đều biết rõ, nàng không nhớ phụ thân có quen ai như tiểu tử mặt trắng này. Chẳng lẽ quen nhau trước khi nàng sinh ra? Úy Y Nhi nhìn hướng Kim lão.
Biểu tình của Kim lão cũng tỏ vẻ lão không tin, trong ấn tượng của lão thì bằng hữu của chủ Thiên Khải toàn có lai lịch hơn, không thiếu thần ma nhưng tiểu tử mặt trắng trước mắt thật sự lão không có ấn tượng gì. Tiểu tử mặt trắng nói mới vào vô tận hải, tức là hắn vừa thành tựu Hành Giả không lâu, tức là trước kia ở thế giới giải phong hắn quen chủ Thiên Khải? Không thể nào.Trần Lạc định nói tỉ mỉ nhưng hắn hơi lo, một là không biết một già một trẻ có quan hệ gì với Úy Thiên Long, hai là hắn không biết tình huống hiện tại của gã thế nào. Nếu Trần Lạc lỡ miệng nói lời gì không nên thì không tốt. Vì vậy mặc cho tiểu cô nương, Kim lão dò hỏi, Trần Lạc thuận miệng nói xạo mấy câu, thầm nghĩ chờ đến đảo Thiên Khải rồi tính.
Chợt đội tàu đi trên tuyến hàng hải đệ nhất tập thể ngừng lại.Trần Lạc thầm khó hiểu không biết xảy ra chuyện gì, Úy Y Nhi hoang mang nhìn bốn phía.
Úy Y Nhi hỏi:
- Kim lão, có chuyện gì?
Kim lão lắc đầu tỏ vẻ lão không biết.Đột nhiên một tiếng gầm thúc giục nổ vang trong không trung.- Vĩnh Hằng Quốc Độ tại đây, những kẻ rảnh rỗi mau tránh ra!
Vĩnh Hằng Quốc Độ?Nghe cái tên này tim Trần Lạc rung động. Trong Quảng Lăng thành Trần Lạc không chỉ một lần nghe người ta nói về Vĩnh Hằng Quốc Độ, nghe nói là một thế lực rất lớn trong vô tận hải, do một đám quý công tử tập hợp, các thành viên đều có lai lịch lớn. Cái gì tiểu vương gia, cái gì Địa Vu chi tử, Thiên Vu chi tử, nghe nói còn có thần ma chi tử, toàn là tồn tại trong vô tận hải khiến người nghe tiếng sợ vỡ mật.
/1351
|