Ký ức về quê hương ngừng tại dây, vì từ đó Đại La Vương Tọa rời khỏi quê hương.
Từ khi tu vi có thành tựu trong vô tận hải, Đại La Vương Tọa rất muốn trở về thế giới quê hương nhìn xem nhưng tìm mãi vẫn không được.
Thấy Đại La Vương Tọa im lặng than thở, Vân lão biết chuyện này gợi lên hồi ức bi thương về hương của gã.
Vân lão do dự một lúc, tiến lên nói:
- Vương thượng, lần này chúng ta công khai cứu Xích Hỏa, bên Vĩnh Hằng Quốc Độ e rằng sẽ không bỏ qua, hay là...
Vân lão chưa nói hết câu đã bị mấy huynh đệ khác khinh thường ngắt lời:
- Sợ gì? Đây không phải lần đầu tiên chúng ta đắc tội Vĩnh Hằng Quốc Độ, làm gì được chúng ta?
- Vĩnh Hằng Quốc Độ khỉ gì, chỉ là một đám quý công tử ấm trà, dám kiếm chuyện với chúng ta? Cứ đánh với bọn họ!
- Trước kia chúng ta không sợ nhưng hiện tại đại ca vấn đỉnh đại la vương tọa chẳng lẽ đâm ra sợ họ sao?
Vân lão nhìn bọn họ, lắc đầu, nói:
- Các ngươi bây giờ không phải là Độc Hành Giả đơn độc, một người ăn no cả nhà không đói, không đánh lại có thể chạy. Bởi vì vương thượng vấn đỉnh đại la vương tọa nên sau này chúng ta càng phải hết sức cẩn thận. Nói sao thì vương thượng là một trong vương tọa nhân chi pháp tắc, có sức ảnh hưởng trong vô tận hải, thành tựu sau này càng không thể đo lường. Các ngươi là huynh đệ sinh tử của vương thượng, từng hành động sẽ ảnh hưởng uy danh của vương thượng.
Đám huynh đệ củae Đại La Vương Tọa trước kia là Độc Hành Giả tự do, nói năng làm việc thẳng ruột ngựa, tính cách hào sảng nhưng không có nghĩa bọn họ là đạo tặc thô lỗ không biết nặng nhẹ. Về một vài chuyện lớn bọn họ rất cẩn thận, nghe Vân lão nói xong đám huynh đệ thầm trách mình không suy nghĩ cho đại ca, thấy vô cùng xấu hổ, rối rít xin lỗi.
Có câu nói đúng, vật họp theo loài, Đại La Vương Tọa có thể trở thành huynh đệ sinh tử với bọn họ cũng vì cá tính hào sảng không lo đo chuyện nhỏ.
Đại La Vương Tọa xua tay ý bảo gã không để bụng những chuyện này:
- Lúc trước chúng ta từ chối Vĩnh Hằng Quốc Độ mấy lần sớm đã làm bọn họ mất kiên nhẫn, bây giờ cứu Xích Hỏa huynh đệ xem như hoàn toàn đắc tội Vĩnh Hằng Quốc Độ. Ta đã suy nghĩ điều này từ lâu, biết đắc tội Vĩnh Hằng Quốc Độ có kết cuộc gì. Ta dám cứu Xích Hỏa không phải vì mù quáng tự phụ, không phải vì xúc động mà ta biết bây giờ Vĩnh Hằng Quốc Độ không rảnh để ý chúng ta.
Như Vân lão tu hành trong vô tận hải mười vạn năm cam tâm tình nguyện đi theo Đại La Vương Tọa vì biết gã là người đại trí giả ngu, biết gã cứu Xích Hỏa không phải vì xúc động.
Vân lão luôn thắc mắc, nghe Đại La Vương Tọa nói ra thì thừa dịp hỏi:
- Sao vương thượng nói vậy?
- Vân lão có biết chín chín tám mươi mốt vương tọa nhân chi pháp tắc hiện tại đã có bao nhiêu vấn đỉnh?
Vân lão gật đầu, nói:
- Ức vạn năm nay tám mươi mốt vương tọa nhân chi pháp tắc có bảy mươi hai tòa vấn đỉnh, trong đó có chín Nhân Vương, mười tám tương vương, ba mươi sáu tướng vương. Vương thượng vấn đỉnh đại la vương tọa nằm trong ba mươi sáu tướng vương.
- Vân lão biết còn lại chín vương tọa là gì không?
- Nhân chi pháp tắc bảy mươi hai vương tọa, ba mươi sáu tướng vương là chấp pháp vương tọa, mười tám tương vương là giám pháp vương tọa, chín Nhân Vương tọa là chưởng pháp vương tọa. Có sáu vương tọa là hộ pháp vương tọa, tam hoàng vương tọa là chủ pháp vương tọa.
Vân lão thầm khó hiểu, trong Các Thế Kỷ đã ghi lại những kiến thức này, người trong vô tận hải đều biết, lão không hiểu Đại La Vương Tọa hỏi mấy cái này vì lý do gì. Vân lão hỏi, Đại La Vương Tọa không trả lời ngay. Đại La Vương Tọa đứng trên đầu thuyền nhìn vô tận hải hắc ám, nhíu chặt mày, vẻ mặt nghiêm túc.
Một lát sau Đại La Vương Tọa nói:
- Lần này sợ là lục tôn hộ pháp vương tọa, tam hoàng chủ pháp vương tọa sẽ cùng xuất hiện.
- Cái gì?
Vân lão, đám huynh đệ nghe tin này đều hết hồn. Các Thế Kỷ ghi nhân chi pháp tắc tám mươi mốt vương tọa, trong đó tam hoàng vương tọa lớn nhất, tiếp theo là lục tôn vương tọa. Nhưng ức vạn năm nay các vương tọa này chưa từng có ai vấn đỉnh quá, tại sao Đại La Vương Tọa nói chín vương tọa cùng lúc xuất hiện? Có thể không?
- Sao Nhân Vương chi tử biết?
- Ta cảm giác được.
Cảm giác?
Nếu người khác nói mấy câu này thì Vân lão không tin, nhưng nếu Đại La Vương Tọa nói thì lão phải tin. Vân lão biết Đại La Vương Tọa nằm trong ba mươi sáu tướng vương tọa, gã có tư cách và bản lĩnh, năng lực này.
Vân lão khó tin hỏi:
- Tại sao như vậy?
Ức vạn năm qua tam hoàng, lục tôn vương tọa chưa từng có ai vân đỉnh, vì sao đột nhiên xuất hiện cùng lúc?
Vân lão chợt nghĩ ra điều gì, kinh kêu:
- Chẳng lẽ liên quan đến Nữ Oa nương nương thức tỉnh?
Đại La Vương Tọa gật đầu.
Hỏi mấy năm nay sự kiện gì náo động nhất vô tận hải thì đó là Nữ Oa nương nương thức tỉnh. Nữ Oa nương nương dù gì là Nhân Mẫu chúa tể nhân chi pháp tắc, nàng ngủ say không biết bao nhiêu năm bây giờ thức tỉnh. Lý do tại sao Nữ Oa nương nương tỉnh thì không người biết. Bọn họ không biết Nữ Oa nương nương thức tỉnh tại sao tam hoàng, lục tôn vương tọa sắp xuất hiện theo.
- Nếu chuyện này là thật thì trong vô tận hải bao nhiêu người sẽ điên cuồng. Nhất là Vĩnh Hằng Quốc Độ, bọn họ sẽ không tiếc mọi giá tranh giành tam hoàng, lục tôn vương tọa.
Lão tứ, lão ngũ, đám hunh đệ đã hiểu vì sao Đại La Vương Tọa nói hiện tại Vĩnh Hằng Quốc Độ không rảnh chú ý bọn họ. Đám quý tộc đời thứ hai Vĩnh Hằng Quốc Độ bận giành giật tam hoàng, lục tôn vương tọa.
- Nữ Oa nương nương sẽ không bỗng nhiên thức tỉnh, tam hoàng, lục tôn vương tọa sẽ không vô duyên vô cớ cùng xuất hiện.
Đại La Vương Tọa ngước nhìn hư không hắc ám, nói:
- Tất cả biểu thị vô tận hải sắp xảy ra chuyện lớn, ta không biết chuyện đó là gì.
- Không đúng, đại ca, Vân lão, ta nhớ các người nói nhân chi pháp tắc tám mươi mốt vương tọa là mệnh định, huống chi tam hoàng, lục tôn vương tọa sắp xuất hiện cũng sẽ giống các vương tọa khác đã được định sẵn trong nhân quả, trong mệnh, sao có thể tranh giành?
- Ta cũng luôn nghĩ nhân chi pháp tắc bảy mươi hai vương tọa đều là nhân được định sẵn trong nhân quả, trong mệnh, cho đến khi ta vấn đỉnh đại la vương tọa suýt bị người Vĩnh Hằng Quốc Độ cướp mới nhận ra một sự thật đáng sợ.
- Sự thật gì?
- Đó là nhân quả đã hỗn loạn, vận mệnh không còn do trời định.
- Cái này...
Vân lão ngạc nhiên, đám huynh đệ lão tứ, lão ngũ kinh ngạc há hốc mồm.
Một lúc lâu sau Vân lão mở miệng nói:
- Nhân quả là vĩnh hằng, làm sao hỗn loạn?
Đại La Vương Tọa bất lực lắc đầu, nói:
- Không biết,ta không nghĩ ra.
Đại La Vương Tọa nhíu chặt mày:
- Nghe nói bị một người phá rối.
Vân lão không tin nổi:
- Ý vương thượng là có người phá loạn nhân quả? Có thể không?
- Ta chỉ nghe nói, không biết cụ thể thế nào.
Từ khi tu vi có thành tựu trong vô tận hải, Đại La Vương Tọa rất muốn trở về thế giới quê hương nhìn xem nhưng tìm mãi vẫn không được.
Thấy Đại La Vương Tọa im lặng than thở, Vân lão biết chuyện này gợi lên hồi ức bi thương về hương của gã.
Vân lão do dự một lúc, tiến lên nói:
- Vương thượng, lần này chúng ta công khai cứu Xích Hỏa, bên Vĩnh Hằng Quốc Độ e rằng sẽ không bỏ qua, hay là...
Vân lão chưa nói hết câu đã bị mấy huynh đệ khác khinh thường ngắt lời:
- Sợ gì? Đây không phải lần đầu tiên chúng ta đắc tội Vĩnh Hằng Quốc Độ, làm gì được chúng ta?
- Vĩnh Hằng Quốc Độ khỉ gì, chỉ là một đám quý công tử ấm trà, dám kiếm chuyện với chúng ta? Cứ đánh với bọn họ!
- Trước kia chúng ta không sợ nhưng hiện tại đại ca vấn đỉnh đại la vương tọa chẳng lẽ đâm ra sợ họ sao?
Vân lão nhìn bọn họ, lắc đầu, nói:
- Các ngươi bây giờ không phải là Độc Hành Giả đơn độc, một người ăn no cả nhà không đói, không đánh lại có thể chạy. Bởi vì vương thượng vấn đỉnh đại la vương tọa nên sau này chúng ta càng phải hết sức cẩn thận. Nói sao thì vương thượng là một trong vương tọa nhân chi pháp tắc, có sức ảnh hưởng trong vô tận hải, thành tựu sau này càng không thể đo lường. Các ngươi là huynh đệ sinh tử của vương thượng, từng hành động sẽ ảnh hưởng uy danh của vương thượng.
Đám huynh đệ củae Đại La Vương Tọa trước kia là Độc Hành Giả tự do, nói năng làm việc thẳng ruột ngựa, tính cách hào sảng nhưng không có nghĩa bọn họ là đạo tặc thô lỗ không biết nặng nhẹ. Về một vài chuyện lớn bọn họ rất cẩn thận, nghe Vân lão nói xong đám huynh đệ thầm trách mình không suy nghĩ cho đại ca, thấy vô cùng xấu hổ, rối rít xin lỗi.
Có câu nói đúng, vật họp theo loài, Đại La Vương Tọa có thể trở thành huynh đệ sinh tử với bọn họ cũng vì cá tính hào sảng không lo đo chuyện nhỏ.
Đại La Vương Tọa xua tay ý bảo gã không để bụng những chuyện này:
- Lúc trước chúng ta từ chối Vĩnh Hằng Quốc Độ mấy lần sớm đã làm bọn họ mất kiên nhẫn, bây giờ cứu Xích Hỏa huynh đệ xem như hoàn toàn đắc tội Vĩnh Hằng Quốc Độ. Ta đã suy nghĩ điều này từ lâu, biết đắc tội Vĩnh Hằng Quốc Độ có kết cuộc gì. Ta dám cứu Xích Hỏa không phải vì mù quáng tự phụ, không phải vì xúc động mà ta biết bây giờ Vĩnh Hằng Quốc Độ không rảnh để ý chúng ta.
Như Vân lão tu hành trong vô tận hải mười vạn năm cam tâm tình nguyện đi theo Đại La Vương Tọa vì biết gã là người đại trí giả ngu, biết gã cứu Xích Hỏa không phải vì xúc động.
Vân lão luôn thắc mắc, nghe Đại La Vương Tọa nói ra thì thừa dịp hỏi:
- Sao vương thượng nói vậy?
- Vân lão có biết chín chín tám mươi mốt vương tọa nhân chi pháp tắc hiện tại đã có bao nhiêu vấn đỉnh?
Vân lão gật đầu, nói:
- Ức vạn năm nay tám mươi mốt vương tọa nhân chi pháp tắc có bảy mươi hai tòa vấn đỉnh, trong đó có chín Nhân Vương, mười tám tương vương, ba mươi sáu tướng vương. Vương thượng vấn đỉnh đại la vương tọa nằm trong ba mươi sáu tướng vương.
- Vân lão biết còn lại chín vương tọa là gì không?
- Nhân chi pháp tắc bảy mươi hai vương tọa, ba mươi sáu tướng vương là chấp pháp vương tọa, mười tám tương vương là giám pháp vương tọa, chín Nhân Vương tọa là chưởng pháp vương tọa. Có sáu vương tọa là hộ pháp vương tọa, tam hoàng vương tọa là chủ pháp vương tọa.
Vân lão thầm khó hiểu, trong Các Thế Kỷ đã ghi lại những kiến thức này, người trong vô tận hải đều biết, lão không hiểu Đại La Vương Tọa hỏi mấy cái này vì lý do gì. Vân lão hỏi, Đại La Vương Tọa không trả lời ngay. Đại La Vương Tọa đứng trên đầu thuyền nhìn vô tận hải hắc ám, nhíu chặt mày, vẻ mặt nghiêm túc.
Một lát sau Đại La Vương Tọa nói:
- Lần này sợ là lục tôn hộ pháp vương tọa, tam hoàng chủ pháp vương tọa sẽ cùng xuất hiện.
- Cái gì?
Vân lão, đám huynh đệ nghe tin này đều hết hồn. Các Thế Kỷ ghi nhân chi pháp tắc tám mươi mốt vương tọa, trong đó tam hoàng vương tọa lớn nhất, tiếp theo là lục tôn vương tọa. Nhưng ức vạn năm nay các vương tọa này chưa từng có ai vấn đỉnh quá, tại sao Đại La Vương Tọa nói chín vương tọa cùng lúc xuất hiện? Có thể không?
- Sao Nhân Vương chi tử biết?
- Ta cảm giác được.
Cảm giác?
Nếu người khác nói mấy câu này thì Vân lão không tin, nhưng nếu Đại La Vương Tọa nói thì lão phải tin. Vân lão biết Đại La Vương Tọa nằm trong ba mươi sáu tướng vương tọa, gã có tư cách và bản lĩnh, năng lực này.
Vân lão khó tin hỏi:
- Tại sao như vậy?
Ức vạn năm qua tam hoàng, lục tôn vương tọa chưa từng có ai vân đỉnh, vì sao đột nhiên xuất hiện cùng lúc?
Vân lão chợt nghĩ ra điều gì, kinh kêu:
- Chẳng lẽ liên quan đến Nữ Oa nương nương thức tỉnh?
Đại La Vương Tọa gật đầu.
Hỏi mấy năm nay sự kiện gì náo động nhất vô tận hải thì đó là Nữ Oa nương nương thức tỉnh. Nữ Oa nương nương dù gì là Nhân Mẫu chúa tể nhân chi pháp tắc, nàng ngủ say không biết bao nhiêu năm bây giờ thức tỉnh. Lý do tại sao Nữ Oa nương nương tỉnh thì không người biết. Bọn họ không biết Nữ Oa nương nương thức tỉnh tại sao tam hoàng, lục tôn vương tọa sắp xuất hiện theo.
- Nếu chuyện này là thật thì trong vô tận hải bao nhiêu người sẽ điên cuồng. Nhất là Vĩnh Hằng Quốc Độ, bọn họ sẽ không tiếc mọi giá tranh giành tam hoàng, lục tôn vương tọa.
Lão tứ, lão ngũ, đám hunh đệ đã hiểu vì sao Đại La Vương Tọa nói hiện tại Vĩnh Hằng Quốc Độ không rảnh chú ý bọn họ. Đám quý tộc đời thứ hai Vĩnh Hằng Quốc Độ bận giành giật tam hoàng, lục tôn vương tọa.
- Nữ Oa nương nương sẽ không bỗng nhiên thức tỉnh, tam hoàng, lục tôn vương tọa sẽ không vô duyên vô cớ cùng xuất hiện.
Đại La Vương Tọa ngước nhìn hư không hắc ám, nói:
- Tất cả biểu thị vô tận hải sắp xảy ra chuyện lớn, ta không biết chuyện đó là gì.
- Không đúng, đại ca, Vân lão, ta nhớ các người nói nhân chi pháp tắc tám mươi mốt vương tọa là mệnh định, huống chi tam hoàng, lục tôn vương tọa sắp xuất hiện cũng sẽ giống các vương tọa khác đã được định sẵn trong nhân quả, trong mệnh, sao có thể tranh giành?
- Ta cũng luôn nghĩ nhân chi pháp tắc bảy mươi hai vương tọa đều là nhân được định sẵn trong nhân quả, trong mệnh, cho đến khi ta vấn đỉnh đại la vương tọa suýt bị người Vĩnh Hằng Quốc Độ cướp mới nhận ra một sự thật đáng sợ.
- Sự thật gì?
- Đó là nhân quả đã hỗn loạn, vận mệnh không còn do trời định.
- Cái này...
Vân lão ngạc nhiên, đám huynh đệ lão tứ, lão ngũ kinh ngạc há hốc mồm.
Một lúc lâu sau Vân lão mở miệng nói:
- Nhân quả là vĩnh hằng, làm sao hỗn loạn?
Đại La Vương Tọa bất lực lắc đầu, nói:
- Không biết,ta không nghĩ ra.
Đại La Vương Tọa nhíu chặt mày:
- Nghe nói bị một người phá rối.
Vân lão không tin nổi:
- Ý vương thượng là có người phá loạn nhân quả? Có thể không?
- Ta chỉ nghe nói, không biết cụ thể thế nào.
/1351
|