Nữ Oa nương nương khâm điểm là khái niệm gì?
Loại người gì được đến Nữ Oa nương nương khâm điểm thưởng thức, khâm điểm làm Nhân Hoàng?
Đây đúng là…
Mạc Vấn Thiên ngạo nghễ nói:
– Ta là chân mệnh hướng về, đừng nói Nữ Oa nương nương khâm điểm, dù không có khâm điểm thì Mạc Vấn Thiên ta vấn đỉnh Nhân Hoàng vương tọa chỉ là vấn đề thời gian.
– Ha ha ha, có lẽ, nhưng…
Thái tử Kỳ Lân khẽ cười:
– Có một việc làm ta rất tò mò, ngươi có thể giải đáp không?
– Có chuyện gì?
Mạc Vấn Thiên thấy thái tử Kỳ Lân nói chuyện tôn trọng nên thái độ không hĩnh mũi nhìn đời như trước.
– Theo ta được biết lúc ở thế giới Vân Đoan thì dường như sinh mệnh của ngươi đã châm dứt, ta tò mò là ngươi làm sao sống lại?
Sinh mệnh chấm dứt? Sống lại?
Chuyện gì đây?
Mọi người hoang mang, thấy Mạc Vấn Thiên biến sắc mặt, khuôn mặt vặn vẹo tức giận. Khiến người lấy làm lạ là nếu thái tử Kỳ Lân cố ý buông lời nhục nhã Mạc Vấn Thiên thì tại sao gã không tức giận trừng Thác Bạt Vũ Phi mà nhìn tiểu tử mặt trắng chằm chằm? Chuyện này liên quan gì đến tiểu tử mặt trắng? Không biết, mọi người hoang mang.
Trần Lạc phớt lờ ánh mắt nóng cháy của Mạc Vấn Thiên, hắn nhìn thái tử Kỳ Lân chằm chằm. Trần Lạc rất rõ ràng trong thế giới Vân Đoan vì Nhân Thư hiện thế nên thế giới đó không giải phong, Nữ Vu giấu tin tức cực kỳ kín kẻ. Trừ một số đại nhân vật vô tận hải ra không ai biết, thái tử Kỳ Lân là thần thánh phương nào mà biết rõ vậy?
Mạc Vấn Thiên nhìn Trần Lạc đăm đăm, tức giận quát:
– Hừ! Mạc Vấn Thiên ta là chủ chân mệnh, trong hoàn vũ không ai có thể tiêu diệt ta, không ai có thể!
Thanh thế to lớn nổ vang trong không trung.
– Ha ha ha, ngươi nói câu này thì ta tin, rất tin tưởng.
Thái tử Kỳ Lân cho Mạc Vấn Thiên đánh giá rất cao, cao vượt mức tưởng tượng của mọi người. Trong hoàn vũ không ai có thể giết Mạc Vấn Thiên? Trời, thật không vậy?
Mạc Vấn Thiên hét lên:
– Hừ! Ngươi biết thì tốt.
– Ta biết, đương nhiên biết, ta tin nữ thần vận mệnh luôn quyến luyến ngươi.
Thái tử Kỳ Lân tiếp tục mỉm cười nói:
– Nếu không thì trong thế giới Vân Đoan ngươi bị Lạc gia lần lượt tiêu diệt ba bận nhưng mỗi lần đều có thể sống lại.
Một câu nói dậy sóng gió, thái tử Kỳ Lân tung bom quá nặng.
Thái tử Kỳ Lân nói thế là có ý gì? Trong thế giới quê hương của Mạc Vấn Thiên, chẳng lẽ gã bị người tiêu diệt ba lần và sống lại? Nói vậy đúng như Mạc Vấn Thiên nói, gã là chủ chân mệnh, trong hoàn vũ không ai giết gã được?
Khiến người ngạc nhiên là Mạc Vấn Thiên tám tuổi vấn đỉnh Nhân Vương, chân mệnh trong người, dù vậy trong thế giới quê hương của gã vẫn bị người tên Lạc gia tiêu diệt ba lần?
Lạc gia là ai?
Vì sao có năng lực như thế?
Hành Giả tụ tập quanh đảo Vận Mệnh đa só là từ thế giới quê hương thành tựu Hành Giả tu hành lên, bọn họ biết rõ một người dùng mười ngày thành tựu Hành Giả thì đã là trên thế giới không người sánh kịp. Huống chi Mạc Vấn Thiên còn có chân mệnh trong người, tám tuổi vấn đỉnh nhân chi vương tọa. Dựa vào căn nguyên Nhân Vương, đừng nói những thế giới không gian, dù trong vô tận hải cũng không mấy ai có thể dễ dàng tiêu diệt Nhân Vương.
Thái tử Kỳ Lân nói Mạc Vấn Thiên không chỉ bị tiêu diệt, còn tận ba lần, bị một người tên Lạc gia giết. Lạc gia là thần thánh phương nào? Không ai biết.
Kim lão tu hành năm mươi vạn năm vẻ mặt khó hiểu lẩm bẩm:
– Nếu thái tử Kỳ Lân nói thật, nếu Mạc Vấn Thiên thật sự mười ngày thành tựu Hành Giả, tám tuổi vấn đỉnh Nhân Vương thoại, lão hủ thật sự tưởng tượng không ra loại người gì có thể giết Mạc Vấn Thiên ba lần.
Úy Y Nhi lên tiếng:
– Này tiểu tử mặt trắng, ngươi nói cùng Mạc Vấn Thiên đến từ thế giới Vân Đoan gì đó, trong thế giới của các ngươi thật sự có người tên Lạc gia giết Mạc Vấn Thiên ba lần sao?
Trần Lạc ấp úng không trả lời được, hắn thầm khó hiểu tại sao thái tử Kỳ Lân biết rõ như vậy?
Mạc Vấn Thiên nhìn Trần Lạc chằm chằm, nghiến răng ken két, ánh mắt hận không thể bằm thây hắn ra. Trần Lạc cảm nhận được lửa giận từ Mạc Vấn Thiên, hắn thở dài bất đắc dĩ nhìn gã, như đang nói thái tử Kỳ Lân cố ý gợi chuyện, đừng mắc mưu.
Mạc Vấn Thiên không ngốc, gã biết thái tử Kỳ Lân cố ý khiêu khích, nhưng chuyện này đâm trúng điểm yếu tận đáy lòng gã. Mạc Vấn Thiên nhìn Trần Lạc chằm chằm, do dự không biết có nên hành động không.
Thái tử Kỳ Lân nở nụ cười như gió xuân, như cầu vồng nói:
– Ta càng tò mò hơn là hôm nay Lạc gia cũng có mặt mà ngươi thờ ơ chỉ đứng nhìn.
Cái gì?
Thái tử Kỳ Lân đang nói gì? Lạc gia ba lần giết Mạc Vấn Thiên trong thế giới Vân Đoan có mặt tại đây? Ở đâu?
Úy Y Nhi rất tò mò, nàng muốn biết Lạc gia giết Mạc Vấn Thiên là ai.
Úy Y Nhi hỏi:
– Tiểu tử mặt trắng, thái tử Kỳ Lân nói Lạc gia của thế giới các ngươi ở đây, người đó là ai? Ngươi có thấy không?
Trần Lạc lắc đầu, hắn không có tâm tình quan tâm Úy Y Nhi. Thái tử Kỳ Lân cố ý gợi chuyện, Trần Lạc hiểu tính Mạc Vấn Thiên, tên này sẽ không chịu nổi khiêu khích đánh nhau với hắn. Trần Lạc nhức đầu, không phải hắn sợ mà là thấy phiền. Trong thế giới Vân Đoan Trần Lạc và Mạc Vấn Thiên đánh nhau mấy bận, từng giết gã vài lần nhưng gã luôn sống lại. Trần Lạc thấy phiền thật, chán ơi là chán.
Thái tử Kỳ Lân cố gắng xúi giục:
– Mạc Vấn Thiên, ngươi đang sợ sao?
Mạc Vấn Thiên không trả lời.
Thái tử Kỳ Lân cười nói:
– Ha, chắc chắn ngươi sợ. Nhưng ta không ngờ hiện tại ngươi được Nữ Oa nương nương khâm điểm Nhân Hoàng mà vẫn sợ Lạc gia, xem ra Lạc gia để lại bóng ma trong lòng ngươi chưa phai. Nhưng ta hiểu nỗi sợ của ngươi, đổi lại là ta thì cũng sợ.
– Một người trong thế giới không gian nho nhỏ dám năm lần bảy lượt nghịch thiên mà đi, có ai không sợ?
– Một người trong thế giới không gian nho nhỏ giết ba mươi sáu vị chuyển thế đại năng, có ai không sợ?
– Một người chịu đựng thẩm phán vô tận vẫn dám khiêu chiến với ông trời, có ai không sợ?
– Một người dám chửi Nữ Vu nương nương hóa thân vận mệnh, dám cướp đồ của Nữ Vu nương nương, dám xuất hiện trong đảo Vận Mệnh, có ai không sợ?
– Ha ha ha, không chỉ Mạc Vấn Thiên nhà ngươi sợ, Thác Bạt Vũ Phi ta cũng sợ.
Lời nói của thái tử Kỳ Lân rung động không thua gì trời và đất đụng chạm. Thái tử Kỳ Lân nói gì? Năm lần bảy lượt nghịch thiên mà đi trong không gian? Giết ba mươi sáu vị đại năng chuyển tế? Gánh thẩm phán vô số vẫn khiêu chiến với ông trời? Dám chửi Nữ Vu nương nương, cướp đồ của Nữ Vu nương nương? Trời, mấy chuyện này toàn là Lạc gia giết Mạc Vấn Thiên ba lần làm sao?
Đây là sự thật?
Giết ba mươi sáu vị đại năng chuyển thế?
Bốn chữ đại năng chuyển thế cân nặng hơn vương tọa chi tử, Thiên Vu, Địa Vu chi tử rất nhiều, nặng hơn cả người sở hữu vương tọa, thậm chí Địa Vu, Thiên Vu. Người như vậy bị Lạc gia giết trong thế giới Vân Đoan, giết tận ba mươi sáu người?
Loại người gì được đến Nữ Oa nương nương khâm điểm thưởng thức, khâm điểm làm Nhân Hoàng?
Đây đúng là…
Mạc Vấn Thiên ngạo nghễ nói:
– Ta là chân mệnh hướng về, đừng nói Nữ Oa nương nương khâm điểm, dù không có khâm điểm thì Mạc Vấn Thiên ta vấn đỉnh Nhân Hoàng vương tọa chỉ là vấn đề thời gian.
– Ha ha ha, có lẽ, nhưng…
Thái tử Kỳ Lân khẽ cười:
– Có một việc làm ta rất tò mò, ngươi có thể giải đáp không?
– Có chuyện gì?
Mạc Vấn Thiên thấy thái tử Kỳ Lân nói chuyện tôn trọng nên thái độ không hĩnh mũi nhìn đời như trước.
– Theo ta được biết lúc ở thế giới Vân Đoan thì dường như sinh mệnh của ngươi đã châm dứt, ta tò mò là ngươi làm sao sống lại?
Sinh mệnh chấm dứt? Sống lại?
Chuyện gì đây?
Mọi người hoang mang, thấy Mạc Vấn Thiên biến sắc mặt, khuôn mặt vặn vẹo tức giận. Khiến người lấy làm lạ là nếu thái tử Kỳ Lân cố ý buông lời nhục nhã Mạc Vấn Thiên thì tại sao gã không tức giận trừng Thác Bạt Vũ Phi mà nhìn tiểu tử mặt trắng chằm chằm? Chuyện này liên quan gì đến tiểu tử mặt trắng? Không biết, mọi người hoang mang.
Trần Lạc phớt lờ ánh mắt nóng cháy của Mạc Vấn Thiên, hắn nhìn thái tử Kỳ Lân chằm chằm. Trần Lạc rất rõ ràng trong thế giới Vân Đoan vì Nhân Thư hiện thế nên thế giới đó không giải phong, Nữ Vu giấu tin tức cực kỳ kín kẻ. Trừ một số đại nhân vật vô tận hải ra không ai biết, thái tử Kỳ Lân là thần thánh phương nào mà biết rõ vậy?
Mạc Vấn Thiên nhìn Trần Lạc đăm đăm, tức giận quát:
– Hừ! Mạc Vấn Thiên ta là chủ chân mệnh, trong hoàn vũ không ai có thể tiêu diệt ta, không ai có thể!
Thanh thế to lớn nổ vang trong không trung.
– Ha ha ha, ngươi nói câu này thì ta tin, rất tin tưởng.
Thái tử Kỳ Lân cho Mạc Vấn Thiên đánh giá rất cao, cao vượt mức tưởng tượng của mọi người. Trong hoàn vũ không ai có thể giết Mạc Vấn Thiên? Trời, thật không vậy?
Mạc Vấn Thiên hét lên:
– Hừ! Ngươi biết thì tốt.
– Ta biết, đương nhiên biết, ta tin nữ thần vận mệnh luôn quyến luyến ngươi.
Thái tử Kỳ Lân tiếp tục mỉm cười nói:
– Nếu không thì trong thế giới Vân Đoan ngươi bị Lạc gia lần lượt tiêu diệt ba bận nhưng mỗi lần đều có thể sống lại.
Một câu nói dậy sóng gió, thái tử Kỳ Lân tung bom quá nặng.
Thái tử Kỳ Lân nói thế là có ý gì? Trong thế giới quê hương của Mạc Vấn Thiên, chẳng lẽ gã bị người tiêu diệt ba lần và sống lại? Nói vậy đúng như Mạc Vấn Thiên nói, gã là chủ chân mệnh, trong hoàn vũ không ai giết gã được?
Khiến người ngạc nhiên là Mạc Vấn Thiên tám tuổi vấn đỉnh Nhân Vương, chân mệnh trong người, dù vậy trong thế giới quê hương của gã vẫn bị người tên Lạc gia tiêu diệt ba lần?
Lạc gia là ai?
Vì sao có năng lực như thế?
Hành Giả tụ tập quanh đảo Vận Mệnh đa só là từ thế giới quê hương thành tựu Hành Giả tu hành lên, bọn họ biết rõ một người dùng mười ngày thành tựu Hành Giả thì đã là trên thế giới không người sánh kịp. Huống chi Mạc Vấn Thiên còn có chân mệnh trong người, tám tuổi vấn đỉnh nhân chi vương tọa. Dựa vào căn nguyên Nhân Vương, đừng nói những thế giới không gian, dù trong vô tận hải cũng không mấy ai có thể dễ dàng tiêu diệt Nhân Vương.
Thái tử Kỳ Lân nói Mạc Vấn Thiên không chỉ bị tiêu diệt, còn tận ba lần, bị một người tên Lạc gia giết. Lạc gia là thần thánh phương nào? Không ai biết.
Kim lão tu hành năm mươi vạn năm vẻ mặt khó hiểu lẩm bẩm:
– Nếu thái tử Kỳ Lân nói thật, nếu Mạc Vấn Thiên thật sự mười ngày thành tựu Hành Giả, tám tuổi vấn đỉnh Nhân Vương thoại, lão hủ thật sự tưởng tượng không ra loại người gì có thể giết Mạc Vấn Thiên ba lần.
Úy Y Nhi lên tiếng:
– Này tiểu tử mặt trắng, ngươi nói cùng Mạc Vấn Thiên đến từ thế giới Vân Đoan gì đó, trong thế giới của các ngươi thật sự có người tên Lạc gia giết Mạc Vấn Thiên ba lần sao?
Trần Lạc ấp úng không trả lời được, hắn thầm khó hiểu tại sao thái tử Kỳ Lân biết rõ như vậy?
Mạc Vấn Thiên nhìn Trần Lạc chằm chằm, nghiến răng ken két, ánh mắt hận không thể bằm thây hắn ra. Trần Lạc cảm nhận được lửa giận từ Mạc Vấn Thiên, hắn thở dài bất đắc dĩ nhìn gã, như đang nói thái tử Kỳ Lân cố ý gợi chuyện, đừng mắc mưu.
Mạc Vấn Thiên không ngốc, gã biết thái tử Kỳ Lân cố ý khiêu khích, nhưng chuyện này đâm trúng điểm yếu tận đáy lòng gã. Mạc Vấn Thiên nhìn Trần Lạc chằm chằm, do dự không biết có nên hành động không.
Thái tử Kỳ Lân nở nụ cười như gió xuân, như cầu vồng nói:
– Ta càng tò mò hơn là hôm nay Lạc gia cũng có mặt mà ngươi thờ ơ chỉ đứng nhìn.
Cái gì?
Thái tử Kỳ Lân đang nói gì? Lạc gia ba lần giết Mạc Vấn Thiên trong thế giới Vân Đoan có mặt tại đây? Ở đâu?
Úy Y Nhi rất tò mò, nàng muốn biết Lạc gia giết Mạc Vấn Thiên là ai.
Úy Y Nhi hỏi:
– Tiểu tử mặt trắng, thái tử Kỳ Lân nói Lạc gia của thế giới các ngươi ở đây, người đó là ai? Ngươi có thấy không?
Trần Lạc lắc đầu, hắn không có tâm tình quan tâm Úy Y Nhi. Thái tử Kỳ Lân cố ý gợi chuyện, Trần Lạc hiểu tính Mạc Vấn Thiên, tên này sẽ không chịu nổi khiêu khích đánh nhau với hắn. Trần Lạc nhức đầu, không phải hắn sợ mà là thấy phiền. Trong thế giới Vân Đoan Trần Lạc và Mạc Vấn Thiên đánh nhau mấy bận, từng giết gã vài lần nhưng gã luôn sống lại. Trần Lạc thấy phiền thật, chán ơi là chán.
Thái tử Kỳ Lân cố gắng xúi giục:
– Mạc Vấn Thiên, ngươi đang sợ sao?
Mạc Vấn Thiên không trả lời.
Thái tử Kỳ Lân cười nói:
– Ha, chắc chắn ngươi sợ. Nhưng ta không ngờ hiện tại ngươi được Nữ Oa nương nương khâm điểm Nhân Hoàng mà vẫn sợ Lạc gia, xem ra Lạc gia để lại bóng ma trong lòng ngươi chưa phai. Nhưng ta hiểu nỗi sợ của ngươi, đổi lại là ta thì cũng sợ.
– Một người trong thế giới không gian nho nhỏ dám năm lần bảy lượt nghịch thiên mà đi, có ai không sợ?
– Một người trong thế giới không gian nho nhỏ giết ba mươi sáu vị chuyển thế đại năng, có ai không sợ?
– Một người chịu đựng thẩm phán vô tận vẫn dám khiêu chiến với ông trời, có ai không sợ?
– Một người dám chửi Nữ Vu nương nương hóa thân vận mệnh, dám cướp đồ của Nữ Vu nương nương, dám xuất hiện trong đảo Vận Mệnh, có ai không sợ?
– Ha ha ha, không chỉ Mạc Vấn Thiên nhà ngươi sợ, Thác Bạt Vũ Phi ta cũng sợ.
Lời nói của thái tử Kỳ Lân rung động không thua gì trời và đất đụng chạm. Thái tử Kỳ Lân nói gì? Năm lần bảy lượt nghịch thiên mà đi trong không gian? Giết ba mươi sáu vị đại năng chuyển tế? Gánh thẩm phán vô số vẫn khiêu chiến với ông trời? Dám chửi Nữ Vu nương nương, cướp đồ của Nữ Vu nương nương? Trời, mấy chuyện này toàn là Lạc gia giết Mạc Vấn Thiên ba lần làm sao?
Đây là sự thật?
Giết ba mươi sáu vị đại năng chuyển thế?
Bốn chữ đại năng chuyển thế cân nặng hơn vương tọa chi tử, Thiên Vu, Địa Vu chi tử rất nhiều, nặng hơn cả người sở hữu vương tọa, thậm chí Địa Vu, Thiên Vu. Người như vậy bị Lạc gia giết trong thế giới Vân Đoan, giết tận ba mươi sáu người?
/1351
|