Kim lão kinh nghiệm dày dạn, ánh mắt sắc bén. Kim lão nhìn thấy tức giận trong mắt Vũ Hóa Phi, cũng thấy sự do dự và sợ hãi. Kim lão rất ngạc nhiên, lão không nghĩ ra lúc ở thế giới Vân Đoan Trần Lạc đánh Vũ Hóa Phi cỡ nào mà khiến gã giờ này ngày này thành tựu tự nhiên vương tọa gặp hắn vẫn còn run. Vũ Hóa Phi sợ thật, nếu không sợ Trần Lạc thì gã đã không cố kiềm nén tức giận, càng sẽ không do dự mãi không dám ra tay.
Ngưu Manh nói:
- Vũ huynh, dù sao chúng ta đến từ cùng một thế giới, ân oán cũ hãy để nó đi vào dĩ vãng, thế nào?
- Đã gặp lại thì qua đây uống ly rượu, dù gì là đồng hương.
Trần Lạc cười giơ rượu hướng Vũ Hóa Phi?
- Có câu đồng gương gặp nhau mắt lệ rưng rưng sao?
Vũ Hóa Phi không trả lời, mắt nhìn Trần Lạc chằm chằm.
Trong khoang tàu truyền ra thanh âm trào phúng:
- Đồng gương gặp nhau mắt lệ rưng rưng, ha ha ha, câu này nghe thật mới mẻ.
Một nam nhân bước ra, mặt bình thường, không đẹp trai mấy, chỉ mặc bộ đồ bình thường, toàn thân không có điểm nào bắt mắt. Có thể nói muốn mặt không mặt đẹp, muốn khí chất không có khí chấdt, chẳng có gì. Nhưng khi nam nhân này xuất hiện lại làm vẻ mặt Ngưu Manh, Kim lão hoảng hốt.
Hai người nhận ra nam nhân tên Long Tuyền, một nam nhân bí ẩn trong Vĩnh Hằng Quốc Độ. Người vô tận hải hiếm ai biết lai lịch của Long Tuyền, mọi người chỉ biết gã có thân phận, địa vị rất cao trong vô tận hải, cao còn hơn thái tử Kỳ Lân.
Mọi người biết Long Tuyền rất mạnh, cực kỳ khủng bố. Nhiều người biết lúc trước trong Cổ Lan chi loan Long Tuyền chỉ mất một giây giết một con thâm uyên ma vân sư. Đây là thâm uyên ma vật Địa Vu thấy còn không dám chọc vào, nhưng Long Tuyền búng tay một cái giết chết, có thể tưởng tượng lực lượng của gã khủng cỡ nào. Chuyện này không phải tin đồn, vì lúc Long Tuyền giết thâm uyên ma vân sư Kim lão có mặt tại chỗ. Hình ảnh Long Tuyền một chỉ điểm chết thâm uyên ma vật còn ấn tượng khắc sâu trong đầu Kim lão.
- Họ Long, không ngờ ngươi cũng đến.
Úy Y Nhi biết Long Tuyền, có vẻ nàng không thích gã. Đám người Vĩnh Hằng Quốc Độ thấy tiểu nha đầu xấc xược với Long Tuyền thì bực bội.
Phong Từ tức giận quát:
- Nha đầu từ đâu chui ra dám đối...
Phong Từ chưa nói hết câu dường như bị áp lực cường đại đè quỳ xuống đất.
Người ra tay là Long Tuyền. Hoặc nên nói Long Tuyền không nhúc nhích, chỉ liếc xéo một cái chủ Thiên Khải đã quỳ xuống. Vĩnh Hằng mười tiểu vương tọa, Diệp Vô Trần, thái tử Kỳ Lân chưa biết chuyện gì xảy ra, không hiểu tại sao Long Tuyền xuống tay với Phong Từ.
- Phong Từ chưa thấy qua trường hợp lớn, xin công chúa điện hạ thứ lỗi.
Công chúa điện hạ?
Chuyện gì?
Cái gì công chúa? Cung chủ?
Diệp Vô Trần, thái tử Kỳ Lân hoang mang, đám người Trần Lạc, Ngưu Manh cũng không hiểu.
- Đây là thiên kim của chủ Thiên Khải, cũng là tiểu công chúa của Thiên Khải.
Cái gì?
Diệp Vô Trần, thái tử Kỳ Lân, Vĩnh Hằng mười tiểu vương tọa sợ biến sắc mặt. Bọn họ không ngờ tiểu cô nương này là nữ nhi của chủ Thiên Khải. Chủ Thiên Khải là loại tồn tại gì? Không biết thì không sao, người biết thì hết sức kiêng dè. Diệp Vô Trần, thái tử Kỳ Lân thuộc loại biết nội tình, nên khi nghe nói Úy Y Nhi là nữ nhi của chủ Thiên Khải thì khách sáo kêu tiếng Thiên Khải tiểu công chúa.
Đám người Ngưu Manh lúc trước thấy Kim lão là biết ngay Úy Y Nhi không phải người bình thường, nhưng bất thường đến độ nào thì Ngưu Manh không biết. Ngưu Manh không ngờ Úy Y Nhi là thiên kim của chủ Thiên Khải nổi tiếng lừng lẫy trong vô tận hải, sau khi biết được gã vội xin lỗi tỏ vẻ đã chậm trễ.
Nói giật mình thì Trần Lạc hết hồn nhất.
Tiếp xúc với Úy Y Nhi thời gian lâu, tiểu nha đầu chưa từng nói thân phận của mình, không nói tên nhưng nhắc tới đảo Thiên Khải là tiểu cô nương sẽ lải nhải không dứt, hiểu rõ các việc liên quan Úy Thiên Long. Trần Lạc suy đoán quan hệ của tiểu cô nương và Úy Thiên Long không tầm thường, từng nghi ngờ nàng là nữ nhi của Úy Thiên Long, nhưng hắn không ngờ là thật, đúng là...- Nàng thật sự là nữ nhi của Úy Thiên Long?
- Như thế nào? Tiểu tử mặt trắng rất ngạc nhiên phải không?
- Đúng là ngạc nhiên.
- Hừ!
Úy Y Nhi định đến đảo Thiên Khải rồi sẽ biểu minh thân phận của mình, hù tiểu tử mặt trắng nhưng ai ngờ bị Long Tuyền phanh phui. Càng làm Úy Y Nhi khó chấp nhận là tiểu tử mặt trắng biểu hiện khác với nàng tưởng tượng, tuy hắn hơi kinh ngạc nhưng chỉ có thế, không còn gì khác. Úy Y Nhi cảm thấy không thành tựu.
Úy Y Nhi trừng Long Tuyền, trách móc:
- Họ Long, ai cho ngươi nói ra thân phận của bản tiểu thư? Ngươi giỏi!
Úy Y Nhi phồng má răn dạy Long Tuyền, gã cười tủm tỉm ậm ừ. Người Vĩnh Hằng Quốc Độ không dám nói gì, bọn họ biết Úy Y Nhi là nữ nhi của chủ Thiên Khải, tuyệt đối có tư cách răn dạy Long Tuyền. Mọi người biết nguyên vô tận hải có thể khiến Vĩnh Hằng Quốc Độ kiêng dè chỉ đếm trên đầu ngón tay, trong đó tíanh luôn thần ma, chủ Thiên Khải nằm trong số đó.
Từ khoang tàu truyền ra giọng nữ:
- Ha ha ha ha ha ha! Long Tuyền, nguyên vô tận hải chỉ có Y Nhi là dám gọi ngươi họ Long.
Một nữ nhân bước ra từ khoang tàu, tóc dài cột cao, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt vời, mặc váy đen thịnh trang, khí chất cao quý trangm nhã. Thấy nữ nhân này làm Kim lão, Ngưu Manh giật mình. Hai người biết nữ nhân này, nàng tên Ánh Tuyết, tử tiêu vương tọa lừng lẫy trong vô tận hải.
Nói đến Tử Tiêu Vương Tọa cao hơn Đại La Vương Tọa của Ngưu Manh một đẳng cấp.
Trong nhân chi pháp tắc chín chín tám mươi mốt vương tọa chia làm tam hoàng, lục tôn vương tọa chín vương mười tám tướng ba mươi sáu tướng. Đại La Vương Tọa của Ngưu Manh là ba mươi sáu lục tướng vương tọa. Tử Tiêu Vương Tọa của Ánh Tuyết thuộc về mười tám tướng vương tọa. Ba mươi sáu tướng vương tọa có chức chấp pháp trong nhân chi pháp tắc. Mười tám tướng vương tọa trách nhiệm là giám pháp. Một là chấp pháp vương tọa, một là giám pháp vương tọa, có thể sử dụng quyền hạn khác nhau trong nhân chi pháp tắc, thân phận không thể đánh đồng.
Khi thấy Tử Tiêu Vương Tọa Ánh Tuyết thì Úy Y Nhi kích động, hưng phấn kêu lên:
- Oa, sao Tử Tiêu Vương Tọa tỷ tỷ cũng ở đây?
Úy Y Nhi lao qua, hai nàng chẳng những quen nhau mà quan hệ còn rất tốt. Ánh Tuyết ôm Úy Y Nhi vào lòng, thân thiết khều mũi nàng.
Ánh Tuyết mỉm cười nói:
- Đã lâu không gặp, Y Nhi càng lúc càng xinh đẹp.
- Làm gì có.
Úy Y Nhi ngại ngùng hỏi:
- Sao Ánh Tuyết tỷ tỷ đi chung với người Vĩnh Hằng Quốc Độ?
- A.
Ánh Tuyết vén lũ tóc mái trên trán Úy Y Nhi, cười nói:
- Tình cờ gặp ở đảo Vận Mệnh nên tâm sự.
Ánh Tuyết biết Úy Y Nhi ghét người Vĩnh Hằng Quốc Độ nên không nói nhiều, nàng đi qua, khom người chào Kim lão, lại mỉm cười chào Ngưu Manh.
Ngưu Manh chắp tay khách sáo chào lại:
- Tử Tiêu Vương khách sáo.
Tử Tiêu Vương Tọa nhìn Trần Lạc, mỉm cười nói:
- Trần công tử, lần đầu gặp mặt, xin chào.
Ngưu Manh nói:
- Vũ huynh, dù sao chúng ta đến từ cùng một thế giới, ân oán cũ hãy để nó đi vào dĩ vãng, thế nào?
- Đã gặp lại thì qua đây uống ly rượu, dù gì là đồng hương.
Trần Lạc cười giơ rượu hướng Vũ Hóa Phi?
- Có câu đồng gương gặp nhau mắt lệ rưng rưng sao?
Vũ Hóa Phi không trả lời, mắt nhìn Trần Lạc chằm chằm.
Trong khoang tàu truyền ra thanh âm trào phúng:
- Đồng gương gặp nhau mắt lệ rưng rưng, ha ha ha, câu này nghe thật mới mẻ.
Một nam nhân bước ra, mặt bình thường, không đẹp trai mấy, chỉ mặc bộ đồ bình thường, toàn thân không có điểm nào bắt mắt. Có thể nói muốn mặt không mặt đẹp, muốn khí chất không có khí chấdt, chẳng có gì. Nhưng khi nam nhân này xuất hiện lại làm vẻ mặt Ngưu Manh, Kim lão hoảng hốt.
Hai người nhận ra nam nhân tên Long Tuyền, một nam nhân bí ẩn trong Vĩnh Hằng Quốc Độ. Người vô tận hải hiếm ai biết lai lịch của Long Tuyền, mọi người chỉ biết gã có thân phận, địa vị rất cao trong vô tận hải, cao còn hơn thái tử Kỳ Lân.
Mọi người biết Long Tuyền rất mạnh, cực kỳ khủng bố. Nhiều người biết lúc trước trong Cổ Lan chi loan Long Tuyền chỉ mất một giây giết một con thâm uyên ma vân sư. Đây là thâm uyên ma vật Địa Vu thấy còn không dám chọc vào, nhưng Long Tuyền búng tay một cái giết chết, có thể tưởng tượng lực lượng của gã khủng cỡ nào. Chuyện này không phải tin đồn, vì lúc Long Tuyền giết thâm uyên ma vân sư Kim lão có mặt tại chỗ. Hình ảnh Long Tuyền một chỉ điểm chết thâm uyên ma vật còn ấn tượng khắc sâu trong đầu Kim lão.
- Họ Long, không ngờ ngươi cũng đến.
Úy Y Nhi biết Long Tuyền, có vẻ nàng không thích gã. Đám người Vĩnh Hằng Quốc Độ thấy tiểu nha đầu xấc xược với Long Tuyền thì bực bội.
Phong Từ tức giận quát:
- Nha đầu từ đâu chui ra dám đối...
Phong Từ chưa nói hết câu dường như bị áp lực cường đại đè quỳ xuống đất.
Người ra tay là Long Tuyền. Hoặc nên nói Long Tuyền không nhúc nhích, chỉ liếc xéo một cái chủ Thiên Khải đã quỳ xuống. Vĩnh Hằng mười tiểu vương tọa, Diệp Vô Trần, thái tử Kỳ Lân chưa biết chuyện gì xảy ra, không hiểu tại sao Long Tuyền xuống tay với Phong Từ.
- Phong Từ chưa thấy qua trường hợp lớn, xin công chúa điện hạ thứ lỗi.
Công chúa điện hạ?
Chuyện gì?
Cái gì công chúa? Cung chủ?
Diệp Vô Trần, thái tử Kỳ Lân hoang mang, đám người Trần Lạc, Ngưu Manh cũng không hiểu.
- Đây là thiên kim của chủ Thiên Khải, cũng là tiểu công chúa của Thiên Khải.
Cái gì?
Diệp Vô Trần, thái tử Kỳ Lân, Vĩnh Hằng mười tiểu vương tọa sợ biến sắc mặt. Bọn họ không ngờ tiểu cô nương này là nữ nhi của chủ Thiên Khải. Chủ Thiên Khải là loại tồn tại gì? Không biết thì không sao, người biết thì hết sức kiêng dè. Diệp Vô Trần, thái tử Kỳ Lân thuộc loại biết nội tình, nên khi nghe nói Úy Y Nhi là nữ nhi của chủ Thiên Khải thì khách sáo kêu tiếng Thiên Khải tiểu công chúa.
Đám người Ngưu Manh lúc trước thấy Kim lão là biết ngay Úy Y Nhi không phải người bình thường, nhưng bất thường đến độ nào thì Ngưu Manh không biết. Ngưu Manh không ngờ Úy Y Nhi là thiên kim của chủ Thiên Khải nổi tiếng lừng lẫy trong vô tận hải, sau khi biết được gã vội xin lỗi tỏ vẻ đã chậm trễ.
Nói giật mình thì Trần Lạc hết hồn nhất.
Tiếp xúc với Úy Y Nhi thời gian lâu, tiểu nha đầu chưa từng nói thân phận của mình, không nói tên nhưng nhắc tới đảo Thiên Khải là tiểu cô nương sẽ lải nhải không dứt, hiểu rõ các việc liên quan Úy Thiên Long. Trần Lạc suy đoán quan hệ của tiểu cô nương và Úy Thiên Long không tầm thường, từng nghi ngờ nàng là nữ nhi của Úy Thiên Long, nhưng hắn không ngờ là thật, đúng là...- Nàng thật sự là nữ nhi của Úy Thiên Long?
- Như thế nào? Tiểu tử mặt trắng rất ngạc nhiên phải không?
- Đúng là ngạc nhiên.
- Hừ!
Úy Y Nhi định đến đảo Thiên Khải rồi sẽ biểu minh thân phận của mình, hù tiểu tử mặt trắng nhưng ai ngờ bị Long Tuyền phanh phui. Càng làm Úy Y Nhi khó chấp nhận là tiểu tử mặt trắng biểu hiện khác với nàng tưởng tượng, tuy hắn hơi kinh ngạc nhưng chỉ có thế, không còn gì khác. Úy Y Nhi cảm thấy không thành tựu.
Úy Y Nhi trừng Long Tuyền, trách móc:
- Họ Long, ai cho ngươi nói ra thân phận của bản tiểu thư? Ngươi giỏi!
Úy Y Nhi phồng má răn dạy Long Tuyền, gã cười tủm tỉm ậm ừ. Người Vĩnh Hằng Quốc Độ không dám nói gì, bọn họ biết Úy Y Nhi là nữ nhi của chủ Thiên Khải, tuyệt đối có tư cách răn dạy Long Tuyền. Mọi người biết nguyên vô tận hải có thể khiến Vĩnh Hằng Quốc Độ kiêng dè chỉ đếm trên đầu ngón tay, trong đó tíanh luôn thần ma, chủ Thiên Khải nằm trong số đó.
Từ khoang tàu truyền ra giọng nữ:
- Ha ha ha ha ha ha! Long Tuyền, nguyên vô tận hải chỉ có Y Nhi là dám gọi ngươi họ Long.
Một nữ nhân bước ra từ khoang tàu, tóc dài cột cao, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt vời, mặc váy đen thịnh trang, khí chất cao quý trangm nhã. Thấy nữ nhân này làm Kim lão, Ngưu Manh giật mình. Hai người biết nữ nhân này, nàng tên Ánh Tuyết, tử tiêu vương tọa lừng lẫy trong vô tận hải.
Nói đến Tử Tiêu Vương Tọa cao hơn Đại La Vương Tọa của Ngưu Manh một đẳng cấp.
Trong nhân chi pháp tắc chín chín tám mươi mốt vương tọa chia làm tam hoàng, lục tôn vương tọa chín vương mười tám tướng ba mươi sáu tướng. Đại La Vương Tọa của Ngưu Manh là ba mươi sáu lục tướng vương tọa. Tử Tiêu Vương Tọa của Ánh Tuyết thuộc về mười tám tướng vương tọa. Ba mươi sáu tướng vương tọa có chức chấp pháp trong nhân chi pháp tắc. Mười tám tướng vương tọa trách nhiệm là giám pháp. Một là chấp pháp vương tọa, một là giám pháp vương tọa, có thể sử dụng quyền hạn khác nhau trong nhân chi pháp tắc, thân phận không thể đánh đồng.
Khi thấy Tử Tiêu Vương Tọa Ánh Tuyết thì Úy Y Nhi kích động, hưng phấn kêu lên:
- Oa, sao Tử Tiêu Vương Tọa tỷ tỷ cũng ở đây?
Úy Y Nhi lao qua, hai nàng chẳng những quen nhau mà quan hệ còn rất tốt. Ánh Tuyết ôm Úy Y Nhi vào lòng, thân thiết khều mũi nàng.
Ánh Tuyết mỉm cười nói:
- Đã lâu không gặp, Y Nhi càng lúc càng xinh đẹp.
- Làm gì có.
Úy Y Nhi ngại ngùng hỏi:
- Sao Ánh Tuyết tỷ tỷ đi chung với người Vĩnh Hằng Quốc Độ?
- A.
Ánh Tuyết vén lũ tóc mái trên trán Úy Y Nhi, cười nói:
- Tình cờ gặp ở đảo Vận Mệnh nên tâm sự.
Ánh Tuyết biết Úy Y Nhi ghét người Vĩnh Hằng Quốc Độ nên không nói nhiều, nàng đi qua, khom người chào Kim lão, lại mỉm cười chào Ngưu Manh.
Ngưu Manh chắp tay khách sáo chào lại:
- Tử Tiêu Vương khách sáo.
Tử Tiêu Vương Tọa nhìn Trần Lạc, mỉm cười nói:
- Trần công tử, lần đầu gặp mặt, xin chào.
/1351
|