- Ta luôn không hiểu tại sao chỉ có nhân quả là không thể phá vỡ.
- Chẳng phải nói nhân quả là vĩnh hằng căn nguyên vũ trụ sao?
- Không! Đây không phải mấu chốt. Nhiều năm qua ta luôn muốn nhảy ra nhân quả nhưng không thành công. Ta, Nữ Oa, Nữ Đế đều như thế. Đặc biệt là Nữ Oa, nàng vì nhảy ra nhân quả đã thử rất nhiều cách nhưng cuối cùng không thành công. Nếu nhân quả chỉ là vĩnh hằng căn nguyên vũ trụ thì Nữ Oa sớm nhảy ra ngoài, thế nhưng Nữ Oa không làm được.
- Tại sao?
- Tại sao? Ta cũng muốn biết tại sao.
Bà Sa ngước nhìn, trầm ngâm lẩm bẩm:
- Có lẽ từ lúc ban đầu nhân quả đã không phải vĩnh hằng vũ trụ mà là...
- Là cái gì?
- Là hắn trừng phạt chúng ta.
Nữ Vu kinh ngạc kêu lên:
- Hắn trừng phạt chúng ta?
Nữ Vu suy nghĩ giây lát, nói:
- Không thể nào!
- Không có gì là không thể, nhất là với hắn.
Nữ Vu hỏi:
- Hắn thật sự là người như thế nào?
- Hắn vẫn là hắn, hắn chính là Trần Lạc mà ngươi thấy, chẳng qua Trần Lạc chưa thức tỉnh hoặc nên nói là Trần Lạc đang ngủ say.
- Bà Sa, có hối hận không?
- Hối hận cái gì?
- Hối hận lúc trước ở mảnh đất hư vọng cùng Nữ Oa...
Nữ Vu không nói tiếp, nàng ngừng lại.
Nữ Vu thấy Bà Sa không có phản ứng gì, lên tiếng:
- Tuy ta chưa dung hợp với vận mệnh chi tâm, không thức tỉnh hoàn toàn nhưng ngẫu nhiên nhớ thoáng qua chuyện mảnh đất hư vọng, chắc ngươi cũng vậy. Lúc trước chúng ta...
Nữ Vu chưa nói xong đã bị Bà Sa ngắt lời:
- Hiện tại ta không rõ ràng chuyện mảnh đất hư vọng, cũng không muốn biết. Ta không hề muốn biết sự thật là gì.
Trần Lạc trở về trang viên. Úy Thiên Long không hỏi Úy Y Nhi đi đâu, Trần Lạc cũng không nói Úy Y Nhi là Huyết Y Đường Phi chúa tể địa ngục. Trần Lạc tán gẫu vài câu với Úy Thiên Long, cho gã biết hắn sẽ bế quan mấy ngày.
Úy Thiên Long chỉ nói một câu, gã không cần biết Trần Lạc ra quyết định gì đèu sẽ ủng hộ hắn, không tiếc mọi giá hết sức giúp đỡ hắn.
Trần Lạc còn biết nói gì? Trần Lạc không nói, hắn không biết nên nói gì với Úy Thiên Long. Khi đối diện Úy Thiên Long thì Trần Lạc nhận ra một vấn đề nghiêm trọng.
Nếu... Nếu vũ trụ này là giả, mọi thứd là giả, nếu như Úy Thiên Long nói gã là sứ giả được Trần Lạc sáng tạo, nếu vì Trần Lạc dẫn đến vũ trụ rơi vào đường cong, thậm chí sinh ra hạo kiếp. Cuối cùng không nói đến có vén màn sự thật lên được không, nếu tìm ra cái gọi là sự thật nghĩa là phương vũ trụ này hoàn toàn biến mất.
Úy Thiên Long ra sao? Lãnh Cốc, Ngạo Phong, Tần Phấn thì sao? Còn có Lạc Anh, Tiết Thường Uyển...
Nghĩ đến đây Trần Lạc chợt nhận ra trong vũ trụ này có rất nhiều người mình quan tâm, nếu hắn cố chấp tìm kiếm sự thật cuối cùng làm vũ trụ bị hủy diệt, người hắn quan tâm cũng biến mất thì biết làm sao?
Trần Lạc buộc phải suy nghĩ thật cẩn thận vấn đề, hắn không biết nên làm sao.
Từ bỏ?
Nếu có thể bỏ cuộc thì Trần Lạc làm từ lâu, cần gì chờ tới bây giờ?
Trần Lạc buông tiếng thở dài:
- Ài.
Trần Lạc lắc đầu vứt bỏ hết các suy nghĩ lung tung, rời khỏi đảo Thiên Khải. Trần Lạc tìm một chỗ không người gần đó bế quan.
***
Tuy vô tận hải không có ban ngày và đêm, không có trời trắng sao nhưng thời gian vẫn sẽ trôi qua. Từng ngày qua đi, cách Nhân Linh chi tháp mở ra càng lúc càng gần hơn. Thời gian thấm thoắc, đặc biệt vô tận hải không có ban ngày và đêm thì càng bất giác trôi mất. Chớp mắt một năm vội vàng qua đi, một năm đã hết. Sau khi trở thành Hành Giả mọi người hưởng thụ sinh mệnh vô tận, không ai quan tâm thời gian.
Một năm đối với vô tận hải là năm gió mây vần vũ. Có người gọi năm này là năm phong vân.
Với nhiều người thì một năm trôi chậm hơn mọi khi nhiều. Không, không phải đa số người mà là mọi người. Bởi vì một năm qua xảy ra rất nhiều chuyện biến ảo khó dò khiến người giật mình, khó tin. Sự kiện đáng giật mình còn hơn ngàn năm, vạn năm trước.
Đầu tiên là Nữ Oa, Nữ Vu lần lượt thức tỉnh. Sau đó truyền ra lần này tam hoàng, lục tôn vương tọa trong nhân chi pháp tắc sẽ xuất hiện. Vô tận hải đột nhiên xuất hiện một chuyện kỳ dị mà siêu phàm đó là Lạc gia nghịch thiên được nhắc đến nhiều. Đồn rằng Lạc gia năm lần bảy lượt nghịch thiên mà đi, trên đánh thiên tử lão thiên gia khâm điểm, dưới đánh địa tử Đại địa lão gia tử khâm điểm, đánh Nhân Hoàng Nữ Oa nương nương khâm điểm, có quan hệ mập mờ với các người thống trị thần ma, ám muội với Nữ Vu, Nữ Đế Nữ Oa.
Không ai biết những chuyện này là thật hay giả, nhưng chắc chắn một điều rằng Lạc gia nghịch thiên, từng đánh tự nhiên vương tọa Vũ Hóa Phi, vu yêu vương Phương Thiếu Khanh. Đúng là Lạc gia mập mờ với Ngự Nương, được nữ Nhân Vương Ân Tiểu Ly mến mộ. Là thiếu chủ mà chủ Thiên Khải cực khổ tìm kiếm từ lâu.
Sau này ra chuyện Trần Lạc thật giả, khi mọi người suy đoán và bàn tán thì Trần Lạc nghịch thiên mà đi đột nhiên biến mất, biến mất hoàn toàn. Không ai biết tung tích của hắn.
Trần Lạc biến mất khiến sự kiện thêm lờ mờ mê ly, càng truyền kỳ hơn.
Nếu chỉ có bấy nhiêu còn chưa xứng là năm phong vân, thật ra sau đó lục tục xảy ra nhiều chuyện khó tin.
Đầu tiên là địa ngục chợt hỗn loạn. Nhiều ma vật bị trấn áp dưới địa ngục chợt ùa vào vô tận hải, nghe nói vì pháp tắc địa ngục tan vỡ. Có người nói người thống trị địa ngục biến mất nên khiến địa ngục rơi vào hỗn loạn. Mặc kệ thế nào, cuối cùng các ma vật địa ngục ùa vào vô tận hải, khiến vô tận hải chấn động. Lúc ấy là giai đoạn các Hành Giả bất an nhất.
Nhưng rất nhanh các Hành Giả hợp tác trấn áp ma vật địa ngục. Nhưng ma vật địa ngục quá điên cuồng, khủng bố. Đó dù gì là ma vật bị trấn áp trong địa ngục. Địa ngục là thứ gì? Các Thế Kỷ ghi địa ngục là nơi trấn áp kẻ tội ác xúc phạm ba pháp tắc thiên, địa, nhân. Nghĩ bằng ngón chân cũng biết xúcp hạm pháp tắc thiên, địa, nhân tất nhiên là ma đầu, lực lượng đáng sợ biết mấy.
Trong vô tận hải tụ tập Hành Giả nhiều không đếm xuể, trong đó không thiếu cao thủ nhưng cuối cùng không trấn áp đám ma vật địa ngục được, ngược lại bị các ma vật giết chết.
Cuối cùng nhân chi bảy mươi hai vương tọa ngồi không yên, toàn bộ ra mặt điên cuồng trấn áp ma vật địa ngục. Không lâu sau địa chi chín chín tám mươi mốt vương tọa, thiên chi tám mươi mốt vương tọa cũng ra mặt trấn áp. Vương tọa ba pháp tắc thiên, địa, nhân tập thể hành động trấn áp gay gắt mới tạm thời kiểm chế được ma vật địa ngục khủng bố.
Khi đó có thể nói nhân chi bảy mươi hai vương tọa cùng thiên địa tám mươi mốt vương tọa thể hiện thần thông, mọi người mở ắt, biết lực lượng vương tọa cường đại đến đâu.
Ức năm qua vô tận hải không thiếu bạo động, từng có nhiều náo động, đây không phải lần đầu tiên pháp tắc địa ngục hỗn loạn.
- Chẳng phải nói nhân quả là vĩnh hằng căn nguyên vũ trụ sao?
- Không! Đây không phải mấu chốt. Nhiều năm qua ta luôn muốn nhảy ra nhân quả nhưng không thành công. Ta, Nữ Oa, Nữ Đế đều như thế. Đặc biệt là Nữ Oa, nàng vì nhảy ra nhân quả đã thử rất nhiều cách nhưng cuối cùng không thành công. Nếu nhân quả chỉ là vĩnh hằng căn nguyên vũ trụ thì Nữ Oa sớm nhảy ra ngoài, thế nhưng Nữ Oa không làm được.
- Tại sao?
- Tại sao? Ta cũng muốn biết tại sao.
Bà Sa ngước nhìn, trầm ngâm lẩm bẩm:
- Có lẽ từ lúc ban đầu nhân quả đã không phải vĩnh hằng vũ trụ mà là...
- Là cái gì?
- Là hắn trừng phạt chúng ta.
Nữ Vu kinh ngạc kêu lên:
- Hắn trừng phạt chúng ta?
Nữ Vu suy nghĩ giây lát, nói:
- Không thể nào!
- Không có gì là không thể, nhất là với hắn.
Nữ Vu hỏi:
- Hắn thật sự là người như thế nào?
- Hắn vẫn là hắn, hắn chính là Trần Lạc mà ngươi thấy, chẳng qua Trần Lạc chưa thức tỉnh hoặc nên nói là Trần Lạc đang ngủ say.
- Bà Sa, có hối hận không?
- Hối hận cái gì?
- Hối hận lúc trước ở mảnh đất hư vọng cùng Nữ Oa...
Nữ Vu không nói tiếp, nàng ngừng lại.
Nữ Vu thấy Bà Sa không có phản ứng gì, lên tiếng:
- Tuy ta chưa dung hợp với vận mệnh chi tâm, không thức tỉnh hoàn toàn nhưng ngẫu nhiên nhớ thoáng qua chuyện mảnh đất hư vọng, chắc ngươi cũng vậy. Lúc trước chúng ta...
Nữ Vu chưa nói xong đã bị Bà Sa ngắt lời:
- Hiện tại ta không rõ ràng chuyện mảnh đất hư vọng, cũng không muốn biết. Ta không hề muốn biết sự thật là gì.
Trần Lạc trở về trang viên. Úy Thiên Long không hỏi Úy Y Nhi đi đâu, Trần Lạc cũng không nói Úy Y Nhi là Huyết Y Đường Phi chúa tể địa ngục. Trần Lạc tán gẫu vài câu với Úy Thiên Long, cho gã biết hắn sẽ bế quan mấy ngày.
Úy Thiên Long chỉ nói một câu, gã không cần biết Trần Lạc ra quyết định gì đèu sẽ ủng hộ hắn, không tiếc mọi giá hết sức giúp đỡ hắn.
Trần Lạc còn biết nói gì? Trần Lạc không nói, hắn không biết nên nói gì với Úy Thiên Long. Khi đối diện Úy Thiên Long thì Trần Lạc nhận ra một vấn đề nghiêm trọng.
Nếu... Nếu vũ trụ này là giả, mọi thứd là giả, nếu như Úy Thiên Long nói gã là sứ giả được Trần Lạc sáng tạo, nếu vì Trần Lạc dẫn đến vũ trụ rơi vào đường cong, thậm chí sinh ra hạo kiếp. Cuối cùng không nói đến có vén màn sự thật lên được không, nếu tìm ra cái gọi là sự thật nghĩa là phương vũ trụ này hoàn toàn biến mất.
Úy Thiên Long ra sao? Lãnh Cốc, Ngạo Phong, Tần Phấn thì sao? Còn có Lạc Anh, Tiết Thường Uyển...
Nghĩ đến đây Trần Lạc chợt nhận ra trong vũ trụ này có rất nhiều người mình quan tâm, nếu hắn cố chấp tìm kiếm sự thật cuối cùng làm vũ trụ bị hủy diệt, người hắn quan tâm cũng biến mất thì biết làm sao?
Trần Lạc buộc phải suy nghĩ thật cẩn thận vấn đề, hắn không biết nên làm sao.
Từ bỏ?
Nếu có thể bỏ cuộc thì Trần Lạc làm từ lâu, cần gì chờ tới bây giờ?
Trần Lạc buông tiếng thở dài:
- Ài.
Trần Lạc lắc đầu vứt bỏ hết các suy nghĩ lung tung, rời khỏi đảo Thiên Khải. Trần Lạc tìm một chỗ không người gần đó bế quan.
***
Tuy vô tận hải không có ban ngày và đêm, không có trời trắng sao nhưng thời gian vẫn sẽ trôi qua. Từng ngày qua đi, cách Nhân Linh chi tháp mở ra càng lúc càng gần hơn. Thời gian thấm thoắc, đặc biệt vô tận hải không có ban ngày và đêm thì càng bất giác trôi mất. Chớp mắt một năm vội vàng qua đi, một năm đã hết. Sau khi trở thành Hành Giả mọi người hưởng thụ sinh mệnh vô tận, không ai quan tâm thời gian.
Một năm đối với vô tận hải là năm gió mây vần vũ. Có người gọi năm này là năm phong vân.
Với nhiều người thì một năm trôi chậm hơn mọi khi nhiều. Không, không phải đa số người mà là mọi người. Bởi vì một năm qua xảy ra rất nhiều chuyện biến ảo khó dò khiến người giật mình, khó tin. Sự kiện đáng giật mình còn hơn ngàn năm, vạn năm trước.
Đầu tiên là Nữ Oa, Nữ Vu lần lượt thức tỉnh. Sau đó truyền ra lần này tam hoàng, lục tôn vương tọa trong nhân chi pháp tắc sẽ xuất hiện. Vô tận hải đột nhiên xuất hiện một chuyện kỳ dị mà siêu phàm đó là Lạc gia nghịch thiên được nhắc đến nhiều. Đồn rằng Lạc gia năm lần bảy lượt nghịch thiên mà đi, trên đánh thiên tử lão thiên gia khâm điểm, dưới đánh địa tử Đại địa lão gia tử khâm điểm, đánh Nhân Hoàng Nữ Oa nương nương khâm điểm, có quan hệ mập mờ với các người thống trị thần ma, ám muội với Nữ Vu, Nữ Đế Nữ Oa.
Không ai biết những chuyện này là thật hay giả, nhưng chắc chắn một điều rằng Lạc gia nghịch thiên, từng đánh tự nhiên vương tọa Vũ Hóa Phi, vu yêu vương Phương Thiếu Khanh. Đúng là Lạc gia mập mờ với Ngự Nương, được nữ Nhân Vương Ân Tiểu Ly mến mộ. Là thiếu chủ mà chủ Thiên Khải cực khổ tìm kiếm từ lâu.
Sau này ra chuyện Trần Lạc thật giả, khi mọi người suy đoán và bàn tán thì Trần Lạc nghịch thiên mà đi đột nhiên biến mất, biến mất hoàn toàn. Không ai biết tung tích của hắn.
Trần Lạc biến mất khiến sự kiện thêm lờ mờ mê ly, càng truyền kỳ hơn.
Nếu chỉ có bấy nhiêu còn chưa xứng là năm phong vân, thật ra sau đó lục tục xảy ra nhiều chuyện khó tin.
Đầu tiên là địa ngục chợt hỗn loạn. Nhiều ma vật bị trấn áp dưới địa ngục chợt ùa vào vô tận hải, nghe nói vì pháp tắc địa ngục tan vỡ. Có người nói người thống trị địa ngục biến mất nên khiến địa ngục rơi vào hỗn loạn. Mặc kệ thế nào, cuối cùng các ma vật địa ngục ùa vào vô tận hải, khiến vô tận hải chấn động. Lúc ấy là giai đoạn các Hành Giả bất an nhất.
Nhưng rất nhanh các Hành Giả hợp tác trấn áp ma vật địa ngục. Nhưng ma vật địa ngục quá điên cuồng, khủng bố. Đó dù gì là ma vật bị trấn áp trong địa ngục. Địa ngục là thứ gì? Các Thế Kỷ ghi địa ngục là nơi trấn áp kẻ tội ác xúc phạm ba pháp tắc thiên, địa, nhân. Nghĩ bằng ngón chân cũng biết xúcp hạm pháp tắc thiên, địa, nhân tất nhiên là ma đầu, lực lượng đáng sợ biết mấy.
Trong vô tận hải tụ tập Hành Giả nhiều không đếm xuể, trong đó không thiếu cao thủ nhưng cuối cùng không trấn áp đám ma vật địa ngục được, ngược lại bị các ma vật giết chết.
Cuối cùng nhân chi bảy mươi hai vương tọa ngồi không yên, toàn bộ ra mặt điên cuồng trấn áp ma vật địa ngục. Không lâu sau địa chi chín chín tám mươi mốt vương tọa, thiên chi tám mươi mốt vương tọa cũng ra mặt trấn áp. Vương tọa ba pháp tắc thiên, địa, nhân tập thể hành động trấn áp gay gắt mới tạm thời kiểm chế được ma vật địa ngục khủng bố.
Khi đó có thể nói nhân chi bảy mươi hai vương tọa cùng thiên địa tám mươi mốt vương tọa thể hiện thần thông, mọi người mở ắt, biết lực lượng vương tọa cường đại đến đâu.
Ức năm qua vô tận hải không thiếu bạo động, từng có nhiều náo động, đây không phải lần đầu tiên pháp tắc địa ngục hỗn loạn.
/1351
|