Trước kia Mạc Vấn Thiên không thèm để nhân chi pháp tắc bảy mươi hai vương tọa vào mắt, hiện tại gã vấn đỉnh Đại Nhật Nhân Hoàng thì càng coi các vương tọa như con kiến.
Mạc Vấn Thiên dứt lời, Lão Nhân Vương chưa nói gì đã có người chất vấn.
- Mạc Vấn Thiên, ngươi quá lớn lối. Có lẽ chỉ mình ngươi vấn đỉnh Đại Nhật Nhân Hoàng nhưng đại ca Ninh Chiến của ta vấn đỉnh Hạo Nguyệt Nhân Hoàng ngang hàng với Đại Nhật Nhân Hoàng của ngươi. Huống chi trong vô tận hải không chỉ mình ngươi có lực lượng Phục Hy, chảy dòng máu Phục Hy, truyền thừa huyết mạch Phục Hy. Đại ca Ninh Chiến của ta cũng vậy, dựa vào cái gì chỉ ngươi có tư cách được đến Phục Hy Tứ Tượng đỉnh, vấn đỉnh Nhân Tổ?
Người nói chuyện là Trường Lạc phường Ninh gia thất công tử, Ninh Văn Phong.
- Muốn chết!
Mạc Vấn Thiên là ai? Là người không chấp nhận bị ai chất vấn, huống chi một itểu nhân vật dám chất vấn gã. Mạc Vấn Thiên giơ tay định giết Ninh Văn Phong. Mặt trời hiện, mặt trăng cũng hiện.
Ninh Chiến vọt tới bảo vệ Ninh Văn Phong.
- Mạc Vấn Thiên, ngươi quá cuồng!
Mạc Vấn Thiên kiêu ngạo, Ninh Chiến cũng vậy. Mạc Vấn Thiên vấn đỉnh Đại Nhật Nhân Hoàng, Ninh Chiến vấn đỉnh Hạo Nguyệt Nhân Hoàng. Mạc Vấn Thiên truyền thừa huyết mạch Phục Hy, có lực lượng Phục Hy, Ninh Chiến cũng có. Ninh Chiến không sợ Mạc Vấn Thiên, gã phất tay. Ánh trăng bao phủ, chưa đến gần Mạc Vấn Thiên đã bị lực lượng mặt trời hòa tan.
Nhìn mặt ngoài thì lực lượng mặt trời của Mạc Vấn Thiên và mặt trăng của Ninh Chiến ngang ngửa, nếu là bình thường gã không dễ bỏ qua cho Ninh Chiến. Con người Mạc Vấn Thiên tuy ngông cuồng, tùy hứng, bá đạo, kiêu ngạo nhưng biết nặng nhẹ. Mạc Vấn Thiên biết rõ nếu hiện tại gã đánh với Ninh Chiến tạm không nói tới có làm gì được đối phương không, dù cuối cùng giết Ninh Chiến e rằng những người khác sẽ nhân cơ hội hôi của. Dù sao không chỉ mình Mạc Vấn Thiên, Ninh Chiến truyền thừa lực lượng Phục Hy. Có người cũng vấn đỉnh Nhân Hoàng, có huyết mạch Phục Hy, Diệp Vô Trần.
Đột nhiên ánh sáng lóe lên, mấy chục nam nhân mặc áo trắng ra khỏi Nhân Linh chi tháp, bọn họ là những Linh Quan thủ hộ Nhân Linh chi tháp. Linh Quan đi đầu cầm một quyển trục, liéc qua mọi người.
Linh Quan mở quyển trục ra, lên tiếng:
- Sinh mệnh tại thượng, nhân linh là gốc, truyền ý chỉ của Nữ Oa nương nương. Hôm nay Phục Hy Tứ Tượng đỉnh hiện thế là do nhân quả đến, vận mệnh sắp đặt, tạo hóa mà thành, bởi vậy Phục Hy Tứ Tượng đỉnh thuộc về ai tại trời, tại đất, tại người, tại nhân quả...
Truyền rằng Linh Quan thủ hộ Nhân Linh chi tháp từ lúc thiên địa sơ khai đã đi theo Nữ Oa nương nương, bọn họ không chỉ là người thủ hộ Nhân Linh chi tháp cũng là sứ giả người hầu của Nữ Oa nương nương. Không ai nghi ngờ lời Linh Quan nói. Linh Quan bảo là ý chỉ của Nữ Oa nương nương thì chắc chắn là vậy, nhưng ý chỉ này có nghĩa là gì?
Cái gì gọi là Phục Hy Tứ Tượng đỉnh hiện thế do nhân quả thúc đẩy, vận mệnh sắp đặt, tạo hóa mà thành?
Phục Hy Tứ Tượng đỉnh thuộc về ai tại trời, tại đất, tại người, tại nhân quả?
Không lẽ Nữ Oa nương nương sẽ không khâm điẻm Phục Hy Tứ Tượng đỉnh? Nói cách khác Nữ Oa nương nương kêu mọi người thuận theo thiên ý, thuận theo địa ý, thuận theo nhân ý, cũng thuận theo nhân quả? Nói thẳng ra là mặc cho bọn họ tranh giành.
Thật sự như vậy sao?
Đúng vậy.
Bởi vì các Linh Quan tuyên đọc ý chỉ của Nữ Oa nương nương xong nói với bảy mươi hai vương tọa phụ trách bảo vệ trật tự nhân chi pháp tắc, không nhắc gì đến Phục Hy Tứ Tượng đỉnh.
Các vương tọa với Lão Nhân Vương dẫn đầu rất khó hiểu, nhưng không dám phàn nàn. Các Linh Quan truyền ý chí Nữ Oa nương nương, bọn họ nào dám cãi?
Khi bảy mươi hai vương tọa nhường một bên tránh đường, cá Hành Giả rình ngó Phục Hy Tứ Tượng đỉnh không như vừa rồi ùa lên. Bọn họ cẩn thận tiến lên, dù vậy chỉ mấy giây lại có nhiều người bị lực lượng Phục Hy Tứ Tượng đỉnh nghiền nát tan biến. Đa số Hành Giả bắt đầu do dự, không lâu sau hơn một nửa Hành Giả từ bỏ.
Một canh giờ sau, chỉ còn ít ỏi người dám đi giành giật Phục Hy Tứ Tượng đỉnh, chín mươi phần trăm dừng bước ở tầng thứ tám mươi mốt Nhân Linh chi tháp. Bnhững Hành Giả nhân bảng, Địa Vu, Thiên Vu, bao gồm ba mươi sáu thái tử hậu duệ, tám mươi mốt ngũ sắc vương tọa Vĩnh Hằng Quốc Độ, càng đừng nói người khác.
Giờ phút này, chỉ còn số ít vài người dám đi giành giật Phục Hy Tứ Tượng đỉnh. Có mười hai vương thượg, sáu vị thiếu chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ, tam hoàng, lục tôn vương tọa mới vấn đỉnh. Nhưng xem tình huống thì mười hai vương thượng Vĩnh Hằng Quốc Độ, lục tôn vương tọa không có tư cách tranh giành. Bọn họ tiến lên Nhân Linh chi tháp rất chậm, từng tầng đi lên, càng đến gần Phục Hy Tứ Tượng đỉnh càng vất vả. Lục tôn vương tọa như thế, mười hai vương thượng được gọi là thần ma chi tử cũng vậy.
Tuy sáu vị thiếu chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ chậm rãi tiến lên nhưng so với Mạc Vấn Thiên, Ninh Chiến, Diệp Vô Trần thì sáu vị thiếu chủ cũng không đủ tư cách. Sau khi ý chỉ Nữ Oa nương nương được truyền đạt, Mạc Vấn Thiên, Ninh Chiến, Diệp Vô Trần như giao long thoát khốn vọt lên trời, điên cuồng lao lên Nhân Linh chi tháp, cách Phục Hy Tứ Tượng đỉnh ngày càng gần.
Xem ra người cuối cùng vấn đỉnh Nhân Tổ Phục Hy sẽ là một trong ba người, mọi người đều đoán được kết quả này. Dù sao Mạc Vấn Thiên, Ninh Chiến, Diệp Vô Trần vấn đỉnh Nhân Hoàng, điều này không quan trọng, quan trọng là ba người truyền thừa huyết mạch Phục Hy, điều này mới quan trọng nhất.
Mọi người biết Phục Hy từng có một truyền thuyết, nói Phục Hy vì bảo vệ nhân tộc kéo dài bị thiên địa trấn áp dưới địa ngục. Sau Nữ Oa dùng máu Phục Hy sáng tạo nhân chi tam hoàng để lãnh đạo nhân tộc, cũng vì tưởng niệm Phục Hy.
Hiện giờ Phục Hy Tứ Tượng đỉnh hiện thế, nếu hỏi ai có tư cách được đến thì là một trong tam hoàng.
Vách Phục Hy Tứ Tượng đỉnh càng gần Mạc Vấn Thiên, Ninh Chiến, Diệp Vô Trần đi càng chậm. Sáu vị thiếu chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ bên dưới thì nửa bước khó đi, không lên được nữa.
Thấy vậy Ninh gia thất công tử đứng ở bên ngoài cười nhạo:
- Ha ha ha ha ha ha! Sáu vị thiếu chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ gì đó, bằng vào các ngươi cũng mơ tranh giành Phục Hy Tứ Tượng đỉnh với đại ca của ta? Thật là không biết tự lượng sức mình. Đại ca của ta vấn đỉnh Hạo Nguyệt Nhân Hoàng có huyết mạch Phục Hy, cuối cùng sẽ sở hữu Phục Hy Tứ Tượng đỉnh!
Ninh gia thất công tử mới nói xong cảnh tượng khiến người trố mắt líu lưỡi xảy ra.
Vù vù vù vù vù!
Người Đoan Mộc Thanh một trong sáu vị thiếu chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ tỏa ánh sáng rực rỡ chói mắt, bên trong chứa vô thượng chi tức. Hơi thở này là Phục Hy chi tức bao la giống với Mạc Vấn Thiên, Viêm Đế Thần Nông, Diệp Vô Trần.
Trời!
Không lẽ Đoan Mộc Thanh cũng có huyết mạch Phục Hy?
Mọi người nghi ngờ, cảnh tượng điên cuồng hơn lần lượt xảy ra. Năm thiếu chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ khác cũng tỏa ánh sáng rực rỡ, toát ra Phục Hy chi tức mênh mông.
Mạc Vấn Thiên dứt lời, Lão Nhân Vương chưa nói gì đã có người chất vấn.
- Mạc Vấn Thiên, ngươi quá lớn lối. Có lẽ chỉ mình ngươi vấn đỉnh Đại Nhật Nhân Hoàng nhưng đại ca Ninh Chiến của ta vấn đỉnh Hạo Nguyệt Nhân Hoàng ngang hàng với Đại Nhật Nhân Hoàng của ngươi. Huống chi trong vô tận hải không chỉ mình ngươi có lực lượng Phục Hy, chảy dòng máu Phục Hy, truyền thừa huyết mạch Phục Hy. Đại ca Ninh Chiến của ta cũng vậy, dựa vào cái gì chỉ ngươi có tư cách được đến Phục Hy Tứ Tượng đỉnh, vấn đỉnh Nhân Tổ?
Người nói chuyện là Trường Lạc phường Ninh gia thất công tử, Ninh Văn Phong.
- Muốn chết!
Mạc Vấn Thiên là ai? Là người không chấp nhận bị ai chất vấn, huống chi một itểu nhân vật dám chất vấn gã. Mạc Vấn Thiên giơ tay định giết Ninh Văn Phong. Mặt trời hiện, mặt trăng cũng hiện.
Ninh Chiến vọt tới bảo vệ Ninh Văn Phong.
- Mạc Vấn Thiên, ngươi quá cuồng!
Mạc Vấn Thiên kiêu ngạo, Ninh Chiến cũng vậy. Mạc Vấn Thiên vấn đỉnh Đại Nhật Nhân Hoàng, Ninh Chiến vấn đỉnh Hạo Nguyệt Nhân Hoàng. Mạc Vấn Thiên truyền thừa huyết mạch Phục Hy, có lực lượng Phục Hy, Ninh Chiến cũng có. Ninh Chiến không sợ Mạc Vấn Thiên, gã phất tay. Ánh trăng bao phủ, chưa đến gần Mạc Vấn Thiên đã bị lực lượng mặt trời hòa tan.
Nhìn mặt ngoài thì lực lượng mặt trời của Mạc Vấn Thiên và mặt trăng của Ninh Chiến ngang ngửa, nếu là bình thường gã không dễ bỏ qua cho Ninh Chiến. Con người Mạc Vấn Thiên tuy ngông cuồng, tùy hứng, bá đạo, kiêu ngạo nhưng biết nặng nhẹ. Mạc Vấn Thiên biết rõ nếu hiện tại gã đánh với Ninh Chiến tạm không nói tới có làm gì được đối phương không, dù cuối cùng giết Ninh Chiến e rằng những người khác sẽ nhân cơ hội hôi của. Dù sao không chỉ mình Mạc Vấn Thiên, Ninh Chiến truyền thừa lực lượng Phục Hy. Có người cũng vấn đỉnh Nhân Hoàng, có huyết mạch Phục Hy, Diệp Vô Trần.
Đột nhiên ánh sáng lóe lên, mấy chục nam nhân mặc áo trắng ra khỏi Nhân Linh chi tháp, bọn họ là những Linh Quan thủ hộ Nhân Linh chi tháp. Linh Quan đi đầu cầm một quyển trục, liéc qua mọi người.
Linh Quan mở quyển trục ra, lên tiếng:
- Sinh mệnh tại thượng, nhân linh là gốc, truyền ý chỉ của Nữ Oa nương nương. Hôm nay Phục Hy Tứ Tượng đỉnh hiện thế là do nhân quả đến, vận mệnh sắp đặt, tạo hóa mà thành, bởi vậy Phục Hy Tứ Tượng đỉnh thuộc về ai tại trời, tại đất, tại người, tại nhân quả...
Truyền rằng Linh Quan thủ hộ Nhân Linh chi tháp từ lúc thiên địa sơ khai đã đi theo Nữ Oa nương nương, bọn họ không chỉ là người thủ hộ Nhân Linh chi tháp cũng là sứ giả người hầu của Nữ Oa nương nương. Không ai nghi ngờ lời Linh Quan nói. Linh Quan bảo là ý chỉ của Nữ Oa nương nương thì chắc chắn là vậy, nhưng ý chỉ này có nghĩa là gì?
Cái gì gọi là Phục Hy Tứ Tượng đỉnh hiện thế do nhân quả thúc đẩy, vận mệnh sắp đặt, tạo hóa mà thành?
Phục Hy Tứ Tượng đỉnh thuộc về ai tại trời, tại đất, tại người, tại nhân quả?
Không lẽ Nữ Oa nương nương sẽ không khâm điẻm Phục Hy Tứ Tượng đỉnh? Nói cách khác Nữ Oa nương nương kêu mọi người thuận theo thiên ý, thuận theo địa ý, thuận theo nhân ý, cũng thuận theo nhân quả? Nói thẳng ra là mặc cho bọn họ tranh giành.
Thật sự như vậy sao?
Đúng vậy.
Bởi vì các Linh Quan tuyên đọc ý chỉ của Nữ Oa nương nương xong nói với bảy mươi hai vương tọa phụ trách bảo vệ trật tự nhân chi pháp tắc, không nhắc gì đến Phục Hy Tứ Tượng đỉnh.
Các vương tọa với Lão Nhân Vương dẫn đầu rất khó hiểu, nhưng không dám phàn nàn. Các Linh Quan truyền ý chí Nữ Oa nương nương, bọn họ nào dám cãi?
Khi bảy mươi hai vương tọa nhường một bên tránh đường, cá Hành Giả rình ngó Phục Hy Tứ Tượng đỉnh không như vừa rồi ùa lên. Bọn họ cẩn thận tiến lên, dù vậy chỉ mấy giây lại có nhiều người bị lực lượng Phục Hy Tứ Tượng đỉnh nghiền nát tan biến. Đa số Hành Giả bắt đầu do dự, không lâu sau hơn một nửa Hành Giả từ bỏ.
Một canh giờ sau, chỉ còn ít ỏi người dám đi giành giật Phục Hy Tứ Tượng đỉnh, chín mươi phần trăm dừng bước ở tầng thứ tám mươi mốt Nhân Linh chi tháp. Bnhững Hành Giả nhân bảng, Địa Vu, Thiên Vu, bao gồm ba mươi sáu thái tử hậu duệ, tám mươi mốt ngũ sắc vương tọa Vĩnh Hằng Quốc Độ, càng đừng nói người khác.
Giờ phút này, chỉ còn số ít vài người dám đi giành giật Phục Hy Tứ Tượng đỉnh. Có mười hai vương thượg, sáu vị thiếu chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ, tam hoàng, lục tôn vương tọa mới vấn đỉnh. Nhưng xem tình huống thì mười hai vương thượng Vĩnh Hằng Quốc Độ, lục tôn vương tọa không có tư cách tranh giành. Bọn họ tiến lên Nhân Linh chi tháp rất chậm, từng tầng đi lên, càng đến gần Phục Hy Tứ Tượng đỉnh càng vất vả. Lục tôn vương tọa như thế, mười hai vương thượng được gọi là thần ma chi tử cũng vậy.
Tuy sáu vị thiếu chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ chậm rãi tiến lên nhưng so với Mạc Vấn Thiên, Ninh Chiến, Diệp Vô Trần thì sáu vị thiếu chủ cũng không đủ tư cách. Sau khi ý chỉ Nữ Oa nương nương được truyền đạt, Mạc Vấn Thiên, Ninh Chiến, Diệp Vô Trần như giao long thoát khốn vọt lên trời, điên cuồng lao lên Nhân Linh chi tháp, cách Phục Hy Tứ Tượng đỉnh ngày càng gần.
Xem ra người cuối cùng vấn đỉnh Nhân Tổ Phục Hy sẽ là một trong ba người, mọi người đều đoán được kết quả này. Dù sao Mạc Vấn Thiên, Ninh Chiến, Diệp Vô Trần vấn đỉnh Nhân Hoàng, điều này không quan trọng, quan trọng là ba người truyền thừa huyết mạch Phục Hy, điều này mới quan trọng nhất.
Mọi người biết Phục Hy từng có một truyền thuyết, nói Phục Hy vì bảo vệ nhân tộc kéo dài bị thiên địa trấn áp dưới địa ngục. Sau Nữ Oa dùng máu Phục Hy sáng tạo nhân chi tam hoàng để lãnh đạo nhân tộc, cũng vì tưởng niệm Phục Hy.
Hiện giờ Phục Hy Tứ Tượng đỉnh hiện thế, nếu hỏi ai có tư cách được đến thì là một trong tam hoàng.
Vách Phục Hy Tứ Tượng đỉnh càng gần Mạc Vấn Thiên, Ninh Chiến, Diệp Vô Trần đi càng chậm. Sáu vị thiếu chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ bên dưới thì nửa bước khó đi, không lên được nữa.
Thấy vậy Ninh gia thất công tử đứng ở bên ngoài cười nhạo:
- Ha ha ha ha ha ha! Sáu vị thiếu chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ gì đó, bằng vào các ngươi cũng mơ tranh giành Phục Hy Tứ Tượng đỉnh với đại ca của ta? Thật là không biết tự lượng sức mình. Đại ca của ta vấn đỉnh Hạo Nguyệt Nhân Hoàng có huyết mạch Phục Hy, cuối cùng sẽ sở hữu Phục Hy Tứ Tượng đỉnh!
Ninh gia thất công tử mới nói xong cảnh tượng khiến người trố mắt líu lưỡi xảy ra.
Vù vù vù vù vù!
Người Đoan Mộc Thanh một trong sáu vị thiếu chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ tỏa ánh sáng rực rỡ chói mắt, bên trong chứa vô thượng chi tức. Hơi thở này là Phục Hy chi tức bao la giống với Mạc Vấn Thiên, Viêm Đế Thần Nông, Diệp Vô Trần.
Trời!
Không lẽ Đoan Mộc Thanh cũng có huyết mạch Phục Hy?
Mọi người nghi ngờ, cảnh tượng điên cuồng hơn lần lượt xảy ra. Năm thiếu chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ khác cũng tỏa ánh sáng rực rỡ, toát ra Phục Hy chi tức mênh mông.
/1351
|