Rất nhanh, ba người đi tới một gian nhà đa,s trong nhà đá có một truyền tống trận. Trần Lạc định dò xét chợt cảm thấy linh hải dị động. Không! Không phải linh hải dị động mà là linh lực. Trần Lạc cảm ứng, cảm thấy không ổn, dường như . . . Dường như là linh lực của hắn đang ngưng tụ cái gì.
Cha nó!
Không phải chứ? Linh lực sắp tự mình ngưng tụ ra linh nguyên sao?
Thấy mặt Trần Lạc tái xanh, trán toát mồ hôi lạnh, Tiết Thường Uyển nghi hoặc hỏi:
- Trần Lạc, ngươi sao vậy? Sắc mặt kém quá.
Linh lực thập chuyển cường đại điên cuồng làm người Trần Lạc run bần bật, hắn muốn bày thủ hộ trận để hộ pháp cho mình nhưng không được.
Trần Lạc khó khăn phun ra mấy chữ:
- Ta . . . Ta . . . Không được . . . Hộ pháp cho ta.
Trần Lạc nói xong khoanh chân ngồi, ý thức chìm vào linh hải khống chế linh lực thập chuyển điên cuồng.
- Này này, biến thái, ngươi nói gì? Gì mà không được? Này này!
Lạc Anh kêu mấy tiếng nhưng Trần Lạc không đáp, nàng hỏi:
- Trần phú ông làm sao vậy?
Tiết Thường Uyển lắc đầu ý bảo mình không biết.
- Linh hải của hắn đã chết, mất linh hải bảo vệ thì linh lực bên trong không ổn định, hơn nữa linh lực của hắn là thập chuyển, biến thái cao tới mười vạn quân. Linh lực cường đại cỡ này đừng nói là không có linh hải, dù có linh hải chưa chắc bảo vệ được.
Lạc Anh phân tích:
- Có lẽ linh lực của Trần phú ông chạy lung tung.
Tiết Thường Uyển hơi lo lắng hỏi:
- Có nên giúp hắn không?
- Giúp sao được? Ngươi không thấy linh lực của hắn tự toát ra sao? A đúng rồi, Thường Uyển, hãy mau bày một trận pháp tìm cách ngưng tụ linh lực toát ra ngoài.
Tiết Thường Uyển bắt đầu bày trận pháp, đến ba trận pháp mới áp chế được linh lực Trần Lạc toát ra ngoài.
- Linh lực của hắn mạnh quá. Trong sách cổ đã ghi linh lực thập chuyển ẩn chứa lực lượng cùng lắm là cỡ vạn quân, sao linh lực của hắn mạnh tới mười vạn quân?
- Trời biết.
Nhiều quyển sách ghi chép linh lực nhất chuẻn chứa lực lượng trăm quân, một quân tương đương lực lượng ba mươi cân, trăm quân là ba ngàn cân. Linh lực thất chuyển là lực lượng ngàn quân, bát chuyển là ngàn quân, cửu chuyển là sáu ngàn quân, thập chuyển là lực lượng vạn quân. Nhưng vì sao linh lực của Trần Lạc mạnh đến mười vạn quân? Lạc Anh nghĩ sao cũng không hiểu nổi.
Lạc Anh vắt óc suy nghĩ thật lâu nhưng không ra, nàng lắc mạnh đầu, nghiên cứu truyền tống trận trong nhà đá.
- Ủa? Đây là cái gì?
Lạc Anh thấy một khối linh thạch khảm trên vách tường, nàng vươn tay chạm vào, truyền tống trận bỗng khởi động.
Bạch Cốt Hàn Cung, trên đại điện.
Vương tử điện hạ, Cổ Du Nhiên, người áo đen bí ẩn đứng yên tại chỗ. Xung quanh đại điện có mười hai pho tượng quái vật màu xám. Nếu bọn họ có thể xâm nhập vào đây tất nhiên hiểu biết về Bạch Cốt Hàn Cung nhiều hơn người khác. Vương tử điện hạ, Cổ Du Nhiên, người áo đen bí ẩn biết mười hai pho tượng quái vật màu xám là mười hai thủ hộ của Bạch Cốt Hàn Cung, có tên là pho tượng tổ mã. Mỗi một con thủ hộ đều hết sức lợi hại, nghe nói có thể giết đại vu sư trong thoáng chốc, không biết tại sao chúng bị phong ấn ở đây.
Đương nhiên vương tử điện hạ, Cổ Du Nhiên, người áo đen bí ẩn không quan tâm những điều đó, bọn họ chú ý là bộ xương thủy tinh trong suốt trên ngai vàng ở đài cao đại điện. Xương khô thủy tinh được một tầng ánh sáng quái dị bao phủ.
Đây là xương khô thủy tinh.
Đây là một trong ba bí bảo của Bạch Cốt Hàn Cung.
Vương tử điện hạ, Cổ Du Nhiên đều biết Bạch Cốt Hàn Cung có ba bí bảo, thứ nhất là ký ức giới chỉ bạch cốt, thứ hai là khô lâu thủy tinh, thứ ba là triệu hoán thủy tinh.
ký ức giới chỉ bạch cốt, triệu hoán thủy tinh thì vương tử điện hạ, Cổ Du Nhiên chưa thấy, không biết chúng ở đâu. Nhưng bộ xương ngồi trên ngai vàng đó là một trong các báu vật truyền thế của Bạch Cốt Hàn Cung, khô lâu thủy tinh. Tuy nhiên biết thì biết nhưng không ai tranh giành, không phải không muốn mà vì không dám, bởi vì Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ đứng đó.
Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ khoanh tay đứng, thản nhiên nói:
- Mộ ta muốn bộ khô lâu thủy tinh này, mời các vị trở về.
Hai nam hai nữ đi cùng Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ quay quanh tế đài, không biết thi triển thủ đoạn gì, dường như là xóa đi ánh sáng kỳ dị bao phủ tế đài.
Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ muốn thì nhất định sẽ có được.
Không ai dám cướp.
Mặc dù không ai trên thế giới này biết thực lực của Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ mạnh cỡ nào, chỉ có một truyền thuyết về gã, truyền thuyết vừa ra tay là hắc ám che trời kéo dài bảy ngày.
Không ai biết truyền thuyết là thật hay giả.
Không ai dám thử thăm dò.
Vương tử điện hạ có bối cảnh cường đại không dám. Lão nhân, nam nhân mặc giáp bên cạnh vương tử điện hạ cũng không dám. Cổ Du Nhiên không dám, dù nàng sở hữu Đại Quang Minh Vô Úy Kiếm có thể chém hết mọi tà ác. Người áo đen không biết có thân phận gì, thoạt trông rất lợi hại, nhưng gã cũng không nhúc nhích, dường như rất kiêng dè Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ.
Bỗng nhiên.
Trận pháp bên trái đại điện nhấp nháy. Lão nhân bên cạnh vương tử điện hạ là một đại trận sư, liếc mắt liền nhìn ra đó là một truyền tống trận. Quả nhiên sau khi ánh sáng lóe lên, ba người xuất hiện. Một nữ nhân yêu diễm vác đại đỉnh, một thiếu niên áo lam khoanh chân ngồi, một nữ nhân đẹp tuyệt trần. Ba người này chính là Lạc Anh, Tiết Thường Uyển, Trần Lạc. Hai thiếu nữ bỗng nhiên bị truyền tống đến đại điện, thấy Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ thì biểu tình kinh hoàng.
Trông thấy Cổ Du Nhiên, Lạc Anh kêu một tiếng:
- Sư tỷ.
Đại điện bỗng xảy ra biến đổi lớn.
Vù vù vù vù vù!
Mười hai pho tượng màu xám đột nhiên sống lại, các pho tượng cao chín thước cầm cây đinh ba phát ra tiếng gầm giận dữ.
- Cẩn thận, đây là mười hai thủ hộ pho tượng tổ mã của Bạch Cốt Hàn Cung, hung tàn khát máu, có thể chớp mắt giết đại vu sư!
Cổ Du Nhiên xông lên trước nhất, lập tức rút ra Đại Quang Minh Vô Úy Kiếm. Lạc Anh, Tiết Thường Uyển không biết cái gì gọi là mười hai thủ hộ pho tượng tổ mã, nghe nói nó có thể giết đại vu sư trong chớp mắt thì vội bộc lộ chân thân huyết mạch. Cùng lúc đó, lão nhân gia cố trận pháp che chở vương tử điện hạ. Nam nhân mặc giáp quát to, giơ trường đao trước mặt.
Mười hai thủ hộ pho tượng tổ mã bỗng biến thành màu đỏ, gầm rống xông lên. Lúc này Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ nhúc nhích, gã nhẹ nâng tay, ngón trỏ chỉ một cái. Một vệt sáng đen khuếch tán nhanh chóng, mười hai thủ hộ pho tượng tổ mã khựng giữa không trung, hóa đá.
Mọi người kinh hoàng nhìn hình ảnh này.
Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ thật sự quá khủng bố, không biết gã sử dụng thủ đoạn gì mà giơ tay đã trấn áp mười hai thủ hộ pho tượng tổ mã. Nghe đồn cái tên Thất Dạ là do tay trái hắc ám che trời, không ai chứng kiến truyền thuyết này. Tuy nhiên Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ giơ tay trấn áp mười hai thủ hộ pho tượng tổ mã đủ khiến Cổ Du Nhiên không nghĩ ra thực lực của Ma Quân Thất Dạ khủng bố đến đâu.
Cha nó!
Không phải chứ? Linh lực sắp tự mình ngưng tụ ra linh nguyên sao?
Thấy mặt Trần Lạc tái xanh, trán toát mồ hôi lạnh, Tiết Thường Uyển nghi hoặc hỏi:
- Trần Lạc, ngươi sao vậy? Sắc mặt kém quá.
Linh lực thập chuyển cường đại điên cuồng làm người Trần Lạc run bần bật, hắn muốn bày thủ hộ trận để hộ pháp cho mình nhưng không được.
Trần Lạc khó khăn phun ra mấy chữ:
- Ta . . . Ta . . . Không được . . . Hộ pháp cho ta.
Trần Lạc nói xong khoanh chân ngồi, ý thức chìm vào linh hải khống chế linh lực thập chuyển điên cuồng.
- Này này, biến thái, ngươi nói gì? Gì mà không được? Này này!
Lạc Anh kêu mấy tiếng nhưng Trần Lạc không đáp, nàng hỏi:
- Trần phú ông làm sao vậy?
Tiết Thường Uyển lắc đầu ý bảo mình không biết.
- Linh hải của hắn đã chết, mất linh hải bảo vệ thì linh lực bên trong không ổn định, hơn nữa linh lực của hắn là thập chuyển, biến thái cao tới mười vạn quân. Linh lực cường đại cỡ này đừng nói là không có linh hải, dù có linh hải chưa chắc bảo vệ được.
Lạc Anh phân tích:
- Có lẽ linh lực của Trần phú ông chạy lung tung.
Tiết Thường Uyển hơi lo lắng hỏi:
- Có nên giúp hắn không?
- Giúp sao được? Ngươi không thấy linh lực của hắn tự toát ra sao? A đúng rồi, Thường Uyển, hãy mau bày một trận pháp tìm cách ngưng tụ linh lực toát ra ngoài.
Tiết Thường Uyển bắt đầu bày trận pháp, đến ba trận pháp mới áp chế được linh lực Trần Lạc toát ra ngoài.
- Linh lực của hắn mạnh quá. Trong sách cổ đã ghi linh lực thập chuyển ẩn chứa lực lượng cùng lắm là cỡ vạn quân, sao linh lực của hắn mạnh tới mười vạn quân?
- Trời biết.
Nhiều quyển sách ghi chép linh lực nhất chuẻn chứa lực lượng trăm quân, một quân tương đương lực lượng ba mươi cân, trăm quân là ba ngàn cân. Linh lực thất chuyển là lực lượng ngàn quân, bát chuyển là ngàn quân, cửu chuyển là sáu ngàn quân, thập chuyển là lực lượng vạn quân. Nhưng vì sao linh lực của Trần Lạc mạnh đến mười vạn quân? Lạc Anh nghĩ sao cũng không hiểu nổi.
Lạc Anh vắt óc suy nghĩ thật lâu nhưng không ra, nàng lắc mạnh đầu, nghiên cứu truyền tống trận trong nhà đá.
- Ủa? Đây là cái gì?
Lạc Anh thấy một khối linh thạch khảm trên vách tường, nàng vươn tay chạm vào, truyền tống trận bỗng khởi động.
Bạch Cốt Hàn Cung, trên đại điện.
Vương tử điện hạ, Cổ Du Nhiên, người áo đen bí ẩn đứng yên tại chỗ. Xung quanh đại điện có mười hai pho tượng quái vật màu xám. Nếu bọn họ có thể xâm nhập vào đây tất nhiên hiểu biết về Bạch Cốt Hàn Cung nhiều hơn người khác. Vương tử điện hạ, Cổ Du Nhiên, người áo đen bí ẩn biết mười hai pho tượng quái vật màu xám là mười hai thủ hộ của Bạch Cốt Hàn Cung, có tên là pho tượng tổ mã. Mỗi một con thủ hộ đều hết sức lợi hại, nghe nói có thể giết đại vu sư trong thoáng chốc, không biết tại sao chúng bị phong ấn ở đây.
Đương nhiên vương tử điện hạ, Cổ Du Nhiên, người áo đen bí ẩn không quan tâm những điều đó, bọn họ chú ý là bộ xương thủy tinh trong suốt trên ngai vàng ở đài cao đại điện. Xương khô thủy tinh được một tầng ánh sáng quái dị bao phủ.
Đây là xương khô thủy tinh.
Đây là một trong ba bí bảo của Bạch Cốt Hàn Cung.
Vương tử điện hạ, Cổ Du Nhiên đều biết Bạch Cốt Hàn Cung có ba bí bảo, thứ nhất là ký ức giới chỉ bạch cốt, thứ hai là khô lâu thủy tinh, thứ ba là triệu hoán thủy tinh.
ký ức giới chỉ bạch cốt, triệu hoán thủy tinh thì vương tử điện hạ, Cổ Du Nhiên chưa thấy, không biết chúng ở đâu. Nhưng bộ xương ngồi trên ngai vàng đó là một trong các báu vật truyền thế của Bạch Cốt Hàn Cung, khô lâu thủy tinh. Tuy nhiên biết thì biết nhưng không ai tranh giành, không phải không muốn mà vì không dám, bởi vì Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ đứng đó.
Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ khoanh tay đứng, thản nhiên nói:
- Mộ ta muốn bộ khô lâu thủy tinh này, mời các vị trở về.
Hai nam hai nữ đi cùng Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ quay quanh tế đài, không biết thi triển thủ đoạn gì, dường như là xóa đi ánh sáng kỳ dị bao phủ tế đài.
Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ muốn thì nhất định sẽ có được.
Không ai dám cướp.
Mặc dù không ai trên thế giới này biết thực lực của Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ mạnh cỡ nào, chỉ có một truyền thuyết về gã, truyền thuyết vừa ra tay là hắc ám che trời kéo dài bảy ngày.
Không ai biết truyền thuyết là thật hay giả.
Không ai dám thử thăm dò.
Vương tử điện hạ có bối cảnh cường đại không dám. Lão nhân, nam nhân mặc giáp bên cạnh vương tử điện hạ cũng không dám. Cổ Du Nhiên không dám, dù nàng sở hữu Đại Quang Minh Vô Úy Kiếm có thể chém hết mọi tà ác. Người áo đen không biết có thân phận gì, thoạt trông rất lợi hại, nhưng gã cũng không nhúc nhích, dường như rất kiêng dè Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ.
Bỗng nhiên.
Trận pháp bên trái đại điện nhấp nháy. Lão nhân bên cạnh vương tử điện hạ là một đại trận sư, liếc mắt liền nhìn ra đó là một truyền tống trận. Quả nhiên sau khi ánh sáng lóe lên, ba người xuất hiện. Một nữ nhân yêu diễm vác đại đỉnh, một thiếu niên áo lam khoanh chân ngồi, một nữ nhân đẹp tuyệt trần. Ba người này chính là Lạc Anh, Tiết Thường Uyển, Trần Lạc. Hai thiếu nữ bỗng nhiên bị truyền tống đến đại điện, thấy Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ thì biểu tình kinh hoàng.
Trông thấy Cổ Du Nhiên, Lạc Anh kêu một tiếng:
- Sư tỷ.
Đại điện bỗng xảy ra biến đổi lớn.
Vù vù vù vù vù!
Mười hai pho tượng màu xám đột nhiên sống lại, các pho tượng cao chín thước cầm cây đinh ba phát ra tiếng gầm giận dữ.
- Cẩn thận, đây là mười hai thủ hộ pho tượng tổ mã của Bạch Cốt Hàn Cung, hung tàn khát máu, có thể chớp mắt giết đại vu sư!
Cổ Du Nhiên xông lên trước nhất, lập tức rút ra Đại Quang Minh Vô Úy Kiếm. Lạc Anh, Tiết Thường Uyển không biết cái gì gọi là mười hai thủ hộ pho tượng tổ mã, nghe nói nó có thể giết đại vu sư trong chớp mắt thì vội bộc lộ chân thân huyết mạch. Cùng lúc đó, lão nhân gia cố trận pháp che chở vương tử điện hạ. Nam nhân mặc giáp quát to, giơ trường đao trước mặt.
Mười hai thủ hộ pho tượng tổ mã bỗng biến thành màu đỏ, gầm rống xông lên. Lúc này Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ nhúc nhích, gã nhẹ nâng tay, ngón trỏ chỉ một cái. Một vệt sáng đen khuếch tán nhanh chóng, mười hai thủ hộ pho tượng tổ mã khựng giữa không trung, hóa đá.
Mọi người kinh hoàng nhìn hình ảnh này.
Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ thật sự quá khủng bố, không biết gã sử dụng thủ đoạn gì mà giơ tay đã trấn áp mười hai thủ hộ pho tượng tổ mã. Nghe đồn cái tên Thất Dạ là do tay trái hắc ám che trời, không ai chứng kiến truyền thuyết này. Tuy nhiên Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ giơ tay trấn áp mười hai thủ hộ pho tượng tổ mã đủ khiến Cổ Du Nhiên không nghĩ ra thực lực của Ma Quân Thất Dạ khủng bố đến đâu.
/1351
|