Khuôn mặt yêu diễm treo nụ cười nghịch ngợm, Lạc Anh tự hỏi tự khẳng định:
- Muốn tỷ tỷ thả ra cũng được, nói cho tỷ tỷ biết tử hải của ngươi là sao? Tại sao dùng linh thức điều tra thì linh hồn sẽ bị công kích? Ngươi làm sao quen biết Thất Dạ, ngưng tụ ra Đại Nhật linh nguyên bằng cách nào?
Lạc Anh một hơi hỏi tất cả vấn đề tò mò.
Trần Lạc rất bất đắc dĩ, đừng nói chính hắn không biết chuyện gì, dù biết cũng tuyệt đối không nói ra.
Trần Lạc nói:
- Đây là việc riêng của ta, liên quan gì nàng?
- Ô, ngươi lên mặt với tỷ tỷ sao? Tỷ tỷ hộ pháp cho ngươi trong Bạch Cốt Hàn Cung . . .
Trần Lạc nói:
- Nàng hãy thả tay ra.
Trần Lạc rút tay về nhưng không ngờ Lạc Anh níu chặt, còn uy hiếp:
- Trần phú ông, ngươi tốt nhất là thành thật kể ra, thỏa mãn lòng tò mò của tỷ tỷ, không thì tỷ tỷ sẽ khiến ngươi chịu không nổi. Ngươi xấu hổ đúng không? Tỷ tỷ sẽ làm ngươi càng xấu hổ hơn!
Xấu hổ sao?
Lạc Anh đâu biết trong từ điển của Trần Lạc không có chữ xấu hổ, chẳng qua hắn không thích bị bị nhiều người nhìn chằm chằm, càng ghét bị uy hiếp. Khóe môi Trần Lạc cong lên trêu đùa, không vùng vẫy nữa, cánh tay ôm eo Lạc Anh. Hôm nay Lạc Anh mặc áo lộ ngực, váy dài, thân hình yêu kiều phô ra. Trần Lạc ôm làm Lạc Anh thấy tê tê, khuôn mặt yêu diễm đỏ hồng, khó tin nhìn hắn.
Ánh mắt Lạc Anh tức giận quát:
- Trần phú ông, đồ lưu manh, ngươi dám . . .!
Lạc Anh quá xấu hổ để nói tiếp.
Trần Lạc cùng Lạc Anh hẹn hò ba, bốn năm trong thế giới xa lạ nên biết tính cách của nàng, thậm chí biết nàng thích tư thế nào trên giường, nếu bị nàng bắt trong lòng bàn tay thì quá mất mặt nam nhân. Hai người ngồi đối diện, Tiết Thường Uyển không biết chuyện gì xảy ra. Lạc Anh bỗng nhiên đứng dậy.
Tiết Thường Uyển nghi hoặc hỏi:
- Sao vậy?
Môi Lạc Anh mấp máy, hung dữ trừng Trần Lạc như đang nói, ngươi chờ xem.
Thấy bọn họ lôi kéo mập mờ, Tư Đồ Luật không thể ngồi yên, định cùng Vũ Hóa Phi đi qua xem sao. Lúc này Thiên Khải trang viên xôn xao, các đại nhân vật điện nghị sự Kim Thủy Vực đều đi ra cửa như nghênh đón vị khách cao quý nào.
- Hóa Phi, mau theo ta ra ngoài.
- Phụ thân, có chuyện gì vậy?
- Vương tử điện hạ đến.
Vương tử điện hạ?
Vũ Hóa Phi rất giật mình, gã vội vàng cùng trưởng bối Vũ gia đi ra ngoài cung nghênh vương tử điện hạ.
Nhiều người nghe nói cổ tích Tùng Lâm Tiểu linh Giới xuất thế thì vương tử điện hạ từng xuất hiện, có người còn thấy tận mắt. Nhưng không ai ngờ thân phận tôn quý như vương tử điện hạ sẽ đến tiệc mừng công Kim Thủy Vực.
Vương tử điện hạ được đám người vây quanh đi vào Thiên Khải trang viên. Đó là mỹ thiếu niên mặt như quan ngọc, mắt sáng như sao, phiên phiên công tử. Vương tử điện hạ mỉm cười chào hỏi mọi người, rất là bình dân gần gũi, không chút kiêu ngạo.
Vương tử điện hạ mỉm cười nói:
- Ta đi ngang qua Kim Thủy Vực, nghe nói Tiết vực chủ mở tiệc mừng cho các vị học tử nên đến xem náo nhiệt. Các vị đừng đa lễ, càng không cần khách sáo.
Dù sao vương tử điện hạ đến từ Thánh thành, là con của thánh vương, thân phận cao quý. Mọi người không dám lơ là, mời vương tử điện hạ ngồi ghế trên, khách sáo đối thoại. Bát hoang đại đỉnh Tiết Vân Sơn leo lên đài cao tuyên bố bữa tiệc mừng bắt đầu. Tiết Vân Sơn là vực chủ, trong tình huống này tất nhiên phải kể lại lịch sử lâu dài của Kim Thủy Vực, chúc mừng các học tử thi đậu học phủ.
Vương tử điện hạ đến Thiên Khải trang viên trở thành tiêu điểm của bữa tiệc. Những người cao quý thường ngày khó thể gặp mặt, muốn nịnh cũng không có cửa. Vốn bọn họ tự cao thân phận, người thân phận thấp không dám đi lên nói chuyện với vương tử điện hạ. Nhưng thấy vương tử điện hạ bình dị gần gũi thì bọn họ to gan hơn, không bắt lấy cơ hội nịnh bợ thì thật xin lỗi mình, dù không nịnh được nhưng khiến vương tử điện hạ nhớ mặt cũng tốt.
Nguyên Thiên Khải trang viên chỉ có ba người ngồi trong góc bàn là thờ ơ. Lạc Anh không có với vương tử điện hạ, Tiết Thường Uyển cũng vậy. Người khiến hai thiếu nữ hứng thú là Trần Lạc, có muốn nịnh thì Tiết Thường Uyển, Lạc Anh chỉ nịnh nọt Trần Lạc. Trong mắt hai thiếu nữ thì Trần Lạc là huynh đệ của Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ, đáng nịnh hót nhiều hơn vương tử điện hạ.
Tuy vừa rồi Lạc Anh bị Trần Lạc sàm sỡ nhưng nàng vẫn không bỏ cuộc, huyên thuyên không ngừng ép hỏi. Trần Lạc ngồi cắn hạt dưa, bộ dáng hờ hững làm Lạc Anh tức ngứa răng, dùng đủ chiêu trò vẫn không thể cạy bí mật từ miệng Trần Lạc. Lạc Anh chỉ còn một chiêu mỹ nhân kế, nàng rất tức giận. Tiết Thường Uyển chỉ ngồi ăn linh quả, ngẫu nhiên liếc Trần Lạc, muốn hỏi rồi lại xấu hổ không dám.
Mỗi năm tiệc mừng sẽ có học tử lên đài hiến nghệ, năm nay cũng không ngoại lệ, đặc biệt là vương tử điện hạ có mặt. Đám học tử lên đài biểu diễn hết sức, hận không thể phô bày ra những gì mình có. Mỗi gia tộc liều mạng xua đệ tử tộc nhân lên đài, lỡ may mắn lọt vào mắt xanh của vương tử điện hạ có thể nói là tương lai tươi sát. Lúc này người lên đài được gọi là học tử số một Kim Thủy Vực, xếp hạng sáu trong thí luyện Trung Ương học phủ lần này, Vũ Hóa Phi.
Vũ Hóa Phi dựa vào linh hải biến dị, mới ngưng tụ được kim dương xích lôi linh nguyên rất là nở mày nở mắt.
Vương tử điện hạ khen ngợi, vỗ tay cười nói:
- Vũ Hóa Phi không uổng là học tử thiên tài, mở linh hải biến dị thuộc tính lôi, còn ngưng tụ được kim dương xích lôi linh nguyên. Thuộc tính lôi là thuộc tính hiếm, là thuộc tính sắc bén nhất. Vũ công tử dựa vào song lôi thuộc tính sau này có thành tựu tất nhiên không thể đo lường.
Vũ Hóa Phi khiêm tốn đáp:
- Vương tử điện hạ quá khen, Hóa Phi thật sự không bằng một phần vạn điện hạ.
Thoạt trông Vũ Hóa Phi thong dong bình tĩnh nhưng vẻ mặt hân hoan.
Được vương tử điện hạ khen làm Vũ Hóa Phi, Vũ gia, các cao tầng Úy Lam học phủ hết sức vui mừng, huyên thuyên kể sự tích anh hùng Vũ Hóa Phi đã làm trong Kim Thủy Vực.
Người tiếp theo lên sân là Mộ Hạo của Tiểu La Thiên học viện.
Khi vương tử điện hạ hỏi, Lý Nguyên chấp sự chờ sẵn lập tức tiến lên hành lễ cung kính nói:
- Đại chấp sự Lý nguyên của Tiểu La Thiên học viện bái kiến vương tử điện hạ.
Lý Nguyên chấp sự đứng lên, giới thiệu nói:
- Điện hạ, đây là nhi tử nuôi của tại hạ, tên là Mộ Hạo, có thành tích ưu tú trong thí luyện Trung Ương học phủ, cũng xếp hạng đầu. Nhi tử nuôi của ta mở linh hải biến dị, tu vi bây giờ là linh lực bát chuyển.
Linh lực của Mộ Hạo đã bát chuyển?
Lý Nguyên chấp sự lộ tin làm nhiều người ngạc nhiên, cảm thán học tử bây giờ người sau giỏi hơn người trước. Vũ Hóa Phi là cửu chuyển linh lực ngưng tụ kim dương xích lôi xếp thứ bảy đã khiến người hâm mộ, bây giờ Mộ Hạo cũng là linh lực bát chuyển, gã sắp chuẩn bị ngưng tụ linh nguyên thuộc tính.
- Muốn tỷ tỷ thả ra cũng được, nói cho tỷ tỷ biết tử hải của ngươi là sao? Tại sao dùng linh thức điều tra thì linh hồn sẽ bị công kích? Ngươi làm sao quen biết Thất Dạ, ngưng tụ ra Đại Nhật linh nguyên bằng cách nào?
Lạc Anh một hơi hỏi tất cả vấn đề tò mò.
Trần Lạc rất bất đắc dĩ, đừng nói chính hắn không biết chuyện gì, dù biết cũng tuyệt đối không nói ra.
Trần Lạc nói:
- Đây là việc riêng của ta, liên quan gì nàng?
- Ô, ngươi lên mặt với tỷ tỷ sao? Tỷ tỷ hộ pháp cho ngươi trong Bạch Cốt Hàn Cung . . .
Trần Lạc nói:
- Nàng hãy thả tay ra.
Trần Lạc rút tay về nhưng không ngờ Lạc Anh níu chặt, còn uy hiếp:
- Trần phú ông, ngươi tốt nhất là thành thật kể ra, thỏa mãn lòng tò mò của tỷ tỷ, không thì tỷ tỷ sẽ khiến ngươi chịu không nổi. Ngươi xấu hổ đúng không? Tỷ tỷ sẽ làm ngươi càng xấu hổ hơn!
Xấu hổ sao?
Lạc Anh đâu biết trong từ điển của Trần Lạc không có chữ xấu hổ, chẳng qua hắn không thích bị bị nhiều người nhìn chằm chằm, càng ghét bị uy hiếp. Khóe môi Trần Lạc cong lên trêu đùa, không vùng vẫy nữa, cánh tay ôm eo Lạc Anh. Hôm nay Lạc Anh mặc áo lộ ngực, váy dài, thân hình yêu kiều phô ra. Trần Lạc ôm làm Lạc Anh thấy tê tê, khuôn mặt yêu diễm đỏ hồng, khó tin nhìn hắn.
Ánh mắt Lạc Anh tức giận quát:
- Trần phú ông, đồ lưu manh, ngươi dám . . .!
Lạc Anh quá xấu hổ để nói tiếp.
Trần Lạc cùng Lạc Anh hẹn hò ba, bốn năm trong thế giới xa lạ nên biết tính cách của nàng, thậm chí biết nàng thích tư thế nào trên giường, nếu bị nàng bắt trong lòng bàn tay thì quá mất mặt nam nhân. Hai người ngồi đối diện, Tiết Thường Uyển không biết chuyện gì xảy ra. Lạc Anh bỗng nhiên đứng dậy.
Tiết Thường Uyển nghi hoặc hỏi:
- Sao vậy?
Môi Lạc Anh mấp máy, hung dữ trừng Trần Lạc như đang nói, ngươi chờ xem.
Thấy bọn họ lôi kéo mập mờ, Tư Đồ Luật không thể ngồi yên, định cùng Vũ Hóa Phi đi qua xem sao. Lúc này Thiên Khải trang viên xôn xao, các đại nhân vật điện nghị sự Kim Thủy Vực đều đi ra cửa như nghênh đón vị khách cao quý nào.
- Hóa Phi, mau theo ta ra ngoài.
- Phụ thân, có chuyện gì vậy?
- Vương tử điện hạ đến.
Vương tử điện hạ?
Vũ Hóa Phi rất giật mình, gã vội vàng cùng trưởng bối Vũ gia đi ra ngoài cung nghênh vương tử điện hạ.
Nhiều người nghe nói cổ tích Tùng Lâm Tiểu linh Giới xuất thế thì vương tử điện hạ từng xuất hiện, có người còn thấy tận mắt. Nhưng không ai ngờ thân phận tôn quý như vương tử điện hạ sẽ đến tiệc mừng công Kim Thủy Vực.
Vương tử điện hạ được đám người vây quanh đi vào Thiên Khải trang viên. Đó là mỹ thiếu niên mặt như quan ngọc, mắt sáng như sao, phiên phiên công tử. Vương tử điện hạ mỉm cười chào hỏi mọi người, rất là bình dân gần gũi, không chút kiêu ngạo.
Vương tử điện hạ mỉm cười nói:
- Ta đi ngang qua Kim Thủy Vực, nghe nói Tiết vực chủ mở tiệc mừng cho các vị học tử nên đến xem náo nhiệt. Các vị đừng đa lễ, càng không cần khách sáo.
Dù sao vương tử điện hạ đến từ Thánh thành, là con của thánh vương, thân phận cao quý. Mọi người không dám lơ là, mời vương tử điện hạ ngồi ghế trên, khách sáo đối thoại. Bát hoang đại đỉnh Tiết Vân Sơn leo lên đài cao tuyên bố bữa tiệc mừng bắt đầu. Tiết Vân Sơn là vực chủ, trong tình huống này tất nhiên phải kể lại lịch sử lâu dài của Kim Thủy Vực, chúc mừng các học tử thi đậu học phủ.
Vương tử điện hạ đến Thiên Khải trang viên trở thành tiêu điểm của bữa tiệc. Những người cao quý thường ngày khó thể gặp mặt, muốn nịnh cũng không có cửa. Vốn bọn họ tự cao thân phận, người thân phận thấp không dám đi lên nói chuyện với vương tử điện hạ. Nhưng thấy vương tử điện hạ bình dị gần gũi thì bọn họ to gan hơn, không bắt lấy cơ hội nịnh bợ thì thật xin lỗi mình, dù không nịnh được nhưng khiến vương tử điện hạ nhớ mặt cũng tốt.
Nguyên Thiên Khải trang viên chỉ có ba người ngồi trong góc bàn là thờ ơ. Lạc Anh không có với vương tử điện hạ, Tiết Thường Uyển cũng vậy. Người khiến hai thiếu nữ hứng thú là Trần Lạc, có muốn nịnh thì Tiết Thường Uyển, Lạc Anh chỉ nịnh nọt Trần Lạc. Trong mắt hai thiếu nữ thì Trần Lạc là huynh đệ của Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ, đáng nịnh hót nhiều hơn vương tử điện hạ.
Tuy vừa rồi Lạc Anh bị Trần Lạc sàm sỡ nhưng nàng vẫn không bỏ cuộc, huyên thuyên không ngừng ép hỏi. Trần Lạc ngồi cắn hạt dưa, bộ dáng hờ hững làm Lạc Anh tức ngứa răng, dùng đủ chiêu trò vẫn không thể cạy bí mật từ miệng Trần Lạc. Lạc Anh chỉ còn một chiêu mỹ nhân kế, nàng rất tức giận. Tiết Thường Uyển chỉ ngồi ăn linh quả, ngẫu nhiên liếc Trần Lạc, muốn hỏi rồi lại xấu hổ không dám.
Mỗi năm tiệc mừng sẽ có học tử lên đài hiến nghệ, năm nay cũng không ngoại lệ, đặc biệt là vương tử điện hạ có mặt. Đám học tử lên đài biểu diễn hết sức, hận không thể phô bày ra những gì mình có. Mỗi gia tộc liều mạng xua đệ tử tộc nhân lên đài, lỡ may mắn lọt vào mắt xanh của vương tử điện hạ có thể nói là tương lai tươi sát. Lúc này người lên đài được gọi là học tử số một Kim Thủy Vực, xếp hạng sáu trong thí luyện Trung Ương học phủ lần này, Vũ Hóa Phi.
Vũ Hóa Phi dựa vào linh hải biến dị, mới ngưng tụ được kim dương xích lôi linh nguyên rất là nở mày nở mắt.
Vương tử điện hạ khen ngợi, vỗ tay cười nói:
- Vũ Hóa Phi không uổng là học tử thiên tài, mở linh hải biến dị thuộc tính lôi, còn ngưng tụ được kim dương xích lôi linh nguyên. Thuộc tính lôi là thuộc tính hiếm, là thuộc tính sắc bén nhất. Vũ công tử dựa vào song lôi thuộc tính sau này có thành tựu tất nhiên không thể đo lường.
Vũ Hóa Phi khiêm tốn đáp:
- Vương tử điện hạ quá khen, Hóa Phi thật sự không bằng một phần vạn điện hạ.
Thoạt trông Vũ Hóa Phi thong dong bình tĩnh nhưng vẻ mặt hân hoan.
Được vương tử điện hạ khen làm Vũ Hóa Phi, Vũ gia, các cao tầng Úy Lam học phủ hết sức vui mừng, huyên thuyên kể sự tích anh hùng Vũ Hóa Phi đã làm trong Kim Thủy Vực.
Người tiếp theo lên sân là Mộ Hạo của Tiểu La Thiên học viện.
Khi vương tử điện hạ hỏi, Lý Nguyên chấp sự chờ sẵn lập tức tiến lên hành lễ cung kính nói:
- Đại chấp sự Lý nguyên của Tiểu La Thiên học viện bái kiến vương tử điện hạ.
Lý Nguyên chấp sự đứng lên, giới thiệu nói:
- Điện hạ, đây là nhi tử nuôi của tại hạ, tên là Mộ Hạo, có thành tích ưu tú trong thí luyện Trung Ương học phủ, cũng xếp hạng đầu. Nhi tử nuôi của ta mở linh hải biến dị, tu vi bây giờ là linh lực bát chuyển.
Linh lực của Mộ Hạo đã bát chuyển?
Lý Nguyên chấp sự lộ tin làm nhiều người ngạc nhiên, cảm thán học tử bây giờ người sau giỏi hơn người trước. Vũ Hóa Phi là cửu chuyển linh lực ngưng tụ kim dương xích lôi xếp thứ bảy đã khiến người hâm mộ, bây giờ Mộ Hạo cũng là linh lực bát chuyển, gã sắp chuẩn bị ngưng tụ linh nguyên thuộc tính.
/1351
|