Người áo đen là Hoàng Tuyền bí ẩn sao?
Mọi người có mặt chỉ biết tên gã là Hoàng Tuyền, ngoài ra không biết gì nữa. Thiên phú, tư chất, tu vi như thế nào, thậm chí là nam hay nữ đều không biết.
Người này quá bí ẩn.
Trừ Hoàng Tuyền ra có một người khác hấp dẫn tất cả chú ý. Là một thanh niên mặt mũi bình thường, thân hình mảnh khảnh trông khá yếu đuối. Thanh niên hấp dẫn mọi người chú ý đơn giản vì sau khi hắn đi vào nữ thần thiên sứ Tiết Thường Uyển, nữ thần phượng hoàng Lạc Anh chủ động đến gần bắt chuyện.
Cái này làm mọi người nhìn rớt tròng mắt. Vì khi hai nữ thần vào sân có một nửa chạy tới chào hỏi. Gia Cát Thiên Biên, Nghịch Lang Gia cũng đi qua, đang nói chuyện thì Lạc nữ thần bỗng kéo Tiết nữ thần đi hướng thanh niên yếu đuối kia.
Thanh niên là ai?
Tóc đen xõa, khuôn mặt thanh tú, đoản đả màu làm, một người rất bình thường. Thanh niên cho cảm giác nhu như nước, nhu làm người ta thấy thương.
- Trần Lạc, tên đó là Trần Lạc!
- Trần Lạc? Là Trần Lạc có Đại Nhật linh nguyên?
- Là Trần Lạc một chiêu Sư Hống Khiếu chấn thương ba, bốn ngàn người?
Rất nhanh trong kahsn đài tròn có người nhận ra Trần Lạc. Bây giờ cái tên Trần Lạc hơi nổi tiếng, nhiều người không nghe thấy nhưng cũng có nhiều người từng nghe về Trần Lạc. Không ai ngờ Trần Lạc trong tin đồn bá đạo, kiêu căng, càn rỡ không sợ gì, cực kỳ hung hãn một mình đấu với ba, bốn ngàn người lại là thanh niên yếu đuối như vậy. Nhiều người không thể liên kết mấy từ khóa bá đạo, kiêu căng, càn rỡ không sợ gì với thanh niên áo lam này, vì rất không xứng đôi. Trông thanh niên mảnh mai như liễu yếu, nên ở trong Tàng Thư tháp mới đúng.
Càng khiến người không hiểu nổi là tại sao hai nữ thần chu động bắt chuyện với Trần Lạc?
Bỗng có nhiều đệ tử nhớ đến tin đồn mấy ngày trước. Nghe nói Lạc nữ thần vì Trần Lạc không tiếc đắc tội hai, ba mươi Vinh Diệu đoàn. Trước mặt công chúng Lạc nữ thần nắm tay Trần Lạc rời đi, nghe nói hai người có gian díu. Mấy ngày trước lại có tin đồn Trần Lạc và Tiết nữ thần lén hẹn hò trong Thần Cơ tháp.
Tin đồn dù sao là lời đồn, nhiều người không tin. Nhưng giờ thấy hình ảnh này, trong lòng nhiều người đặt dấu chấm hỏi. Không elx tin đồn là thật, tên này và hai nữ thần có ám muội? Không thể nào. Không biết ba người nói chuyện gì, nhưng xem thái độ của Lạc nữ thần dường như đang chất vấn tên mặt teắng nhỏ lén hẹn hò với Tiết nữ thần.
Mọi người đoán đúng, Lạc Anh thật sự đang chất vấn Trần Lạc chuyện Thần Cơ tháp. Trần Lạc rất nhức đầu, không phải sợ câu hỏi của Lạc Anh mà khi thấy nàng và Tiết Thường Uyển đi tới, hắn trở thành tiêu điểm mọi người chú ý. Dù tâm tình Trần Lạc có lạnh nhạt như nước cũng không chịu nổi ánh mắt kỳ lạ của mười vạn người.
Lạc Anh tiếp tục uy hiếp Trần Lạc:
- Trần phú ông, ngươi hãy ngoan ngoãn khai đi, nếu không hôm nay ta không tha cho ngươi!
Tiết Thường Uyển khuyên Lạc Anh rời đi nhưng bị nàng bắt chặt, quyết đối chất ngay mặt.
- Ta nói này Lạc đại mỹ nữ, chúng ta hiện tại đang thi, có nhiều người nhìn, hai người vây quanh ta ra thể thống gì?
- Ui chao, ngươi còn biết xấu hổ? Trần phú ông, ta nói ngươi biết, nếu hôm nay ngươi không khai thật ta sẽ khiến ngươi càng xấu hổ hơn, ngươi tin không?
Khóe môi Lạc Anh cong lên nụ cười tà mị, gian ác, Trần Lạc thầm run sợ. Trần Lạc hiểu con người Lạc Anh, biết rõ ràng hơn cả Tiết Thường Uyển. Một khi Lạc Anh điên cuồng sẽ làm ra chuyện ngươi không tưởng tượng được, trước giờ nàng cũng không quan tâm ánh mắt người khác. Trần Lạc nhớ lại nhiều chuyện ở thế giới lạ, tim đập nhanh. Trần Lạc thụt lùi ba bước, tránh xa Lạc Anh.
Lạc Anh cười gian:
- Ô, ngươi thật sự sợ?
Lạc Anh áp sát Trần Lạc, lúc này trên đài chủ tịch vang thanh âm thông báo chung kết sắp bắt đầu. Lạc Anh liếc đài chủ tịch sau đó nhìn Trần Lạc chằm chằm.
Lạc Anh hung tợn đe dọa:
- Hôm nay xem như ngươi may mắn, hừ, chờ thi xong ta lại tìm các ngươi tính sổ!
Lạc Anh nói xong kéo Tiết Thường Uyển rời đi.
Trần Lạc thấy Lạc Anh đi thì thở phào, tình cờ ánh mắt giao nhau với Tiết Thường Uyển. Trong mắt Tiết Thường Uyển chứa ý cười, vui sướng khi người gặp họa.
Bên tai Trần Lạc nghe tiếng Tiết Thường Uyển truyền âm cười trêu:
- Xứng đáng, ai bảo ngươi ăn hiếp ta trong Thần Cơ tháp.
Trần Lạc lắc đầu, cười khổ bất đắc dĩ, truyền âm lại:
- Nàng vui vẻ cái gì?
- Không biết, thấy bộ dạng bất đắc dĩ của ngươi làm ta rất vui.
- Vậy nàng cứ vui đi.
- Không nói nữa, chúc ngươi thi được thành tích tốt, nếu ngươi thi tốt hơn ta trở về sẽ thưởng cho ngươi.
- A? Thưởng cái gì?
- Hi hi, bí mật.
Trần Lạc nhún vai không trả lời tiếp. Trần Lạc cảm nhận ánh mắt kỳ lạ của nhiều người, thầm cảm thán nữ nhân đúng là họa thủy, cùng ai trong hai cô nương này đều sẽ gây ra đống chuyện rắc rối. Tuy nhiên, rắc rối thì rắc rối, nếu Trần Lạc sợ sẽ không đùa giỡn Tiết Thường Uyển.
Một đời người, cây cỏ một thu, sống nên tiêu sái vui vẻ, còn chuyện khác thì không nằm trong phạm vi Trần Lạc lo lắng.
Trần Lạc tìm đến vị trí của mình, khoanh chân ngồi xuống. Bỗng có thanh âm truyền vào tai Trần Lạc.
- Trần huynh, đã lâu không gặp.
Trần Lạc giương mắt nhìn, thấy cách gần đó có một nam nhân ngồi ngay trước mặt mỉm cười nhìn hắn. Nam nhân là ai? Trần Lạc nhìn nam nhân, trong đầu không có chút ấn tượng, hắn ngẫm nghĩ giây lát xác nhận không phải người quen. Trần Lạc lễ phép gật đầu chào.
- Chắc Trần huynh đã quên ta.
Tuy mặt mũi nam nhân này không quá bắt mắt, ăn mặc không hoa lệ nhưng khí độ đúng là bất phàm. Trần Lạc suy đi nghĩ lại thật sự không nhớ nổi người kia là ai, trong ấn tượng của hắn không ai xưng hô là Trần huynh.
Trần Lạc nghi hoặc hỏi:
- Ngươi là . . .
- Nửa năm trước, Kim Thủy Vực, trong tiệc mừng công, Trần huynh còn thiếu ta một bữa nhậu.
Kim Thủy Vực, tiệc mừng công, nhậu. Trần Lạc nhớ kỹ lại chuyện trong tiệc mừng công, thiếu một bữa nhậu . . . Trần Lạc nhớ tới một người, hình như trong tiệc mừng công hắn có hứa sẽ mời vương tử điện hạ uống rượu, không lẽ là vương tử điện hạ? Nhưng không đúng, mặt mũi vương tử điện hạ kia không phải như vậy. Trần Lạc đánh giá nam nhân kỹ càng, không dám khẳng định.
Vương tử điện hạ ngồi phía đối diện cười nói:
- Chắc Trần huynh đã nhớ rất, ha ha ha ha ha ha! Vì thân phận của ta nên không tiện lộ mặt thật, mong Trần huynh đừng trách.
- Quả nhiên là ngươi!
Trần Lạc không ngờ đường đường là vương tử điện hạ nhưng cũng đến Trung Ương học phủ làm đệ tử, thật khiến hắn bất ngờ. Một trăm năm mươi sáu đệ tử đứng ở vị trí của mình. Ánh sáng ngũ sắc giáng xuống biểu thị vòng chung kết thí luyện thiên phú chính thức bắt đầu. Những người này không uổng là thiên tài trong thiên tài, ánh sáng ngũ sắc giáng xuống không tạo thành ảnh hưởng gì cho bọn họ, dễ dàng vượt qua.
Thí luyện thiên phú có chín chín tám mươi mốt cửa, đấu vòng loại là mười tám cửa, bán kết là hai mươi bảy cửa, chung kết bắt đầu từ hai mươi tám cửa.
Mọi người có mặt chỉ biết tên gã là Hoàng Tuyền, ngoài ra không biết gì nữa. Thiên phú, tư chất, tu vi như thế nào, thậm chí là nam hay nữ đều không biết.
Người này quá bí ẩn.
Trừ Hoàng Tuyền ra có một người khác hấp dẫn tất cả chú ý. Là một thanh niên mặt mũi bình thường, thân hình mảnh khảnh trông khá yếu đuối. Thanh niên hấp dẫn mọi người chú ý đơn giản vì sau khi hắn đi vào nữ thần thiên sứ Tiết Thường Uyển, nữ thần phượng hoàng Lạc Anh chủ động đến gần bắt chuyện.
Cái này làm mọi người nhìn rớt tròng mắt. Vì khi hai nữ thần vào sân có một nửa chạy tới chào hỏi. Gia Cát Thiên Biên, Nghịch Lang Gia cũng đi qua, đang nói chuyện thì Lạc nữ thần bỗng kéo Tiết nữ thần đi hướng thanh niên yếu đuối kia.
Thanh niên là ai?
Tóc đen xõa, khuôn mặt thanh tú, đoản đả màu làm, một người rất bình thường. Thanh niên cho cảm giác nhu như nước, nhu làm người ta thấy thương.
- Trần Lạc, tên đó là Trần Lạc!
- Trần Lạc? Là Trần Lạc có Đại Nhật linh nguyên?
- Là Trần Lạc một chiêu Sư Hống Khiếu chấn thương ba, bốn ngàn người?
Rất nhanh trong kahsn đài tròn có người nhận ra Trần Lạc. Bây giờ cái tên Trần Lạc hơi nổi tiếng, nhiều người không nghe thấy nhưng cũng có nhiều người từng nghe về Trần Lạc. Không ai ngờ Trần Lạc trong tin đồn bá đạo, kiêu căng, càn rỡ không sợ gì, cực kỳ hung hãn một mình đấu với ba, bốn ngàn người lại là thanh niên yếu đuối như vậy. Nhiều người không thể liên kết mấy từ khóa bá đạo, kiêu căng, càn rỡ không sợ gì với thanh niên áo lam này, vì rất không xứng đôi. Trông thanh niên mảnh mai như liễu yếu, nên ở trong Tàng Thư tháp mới đúng.
Càng khiến người không hiểu nổi là tại sao hai nữ thần chu động bắt chuyện với Trần Lạc?
Bỗng có nhiều đệ tử nhớ đến tin đồn mấy ngày trước. Nghe nói Lạc nữ thần vì Trần Lạc không tiếc đắc tội hai, ba mươi Vinh Diệu đoàn. Trước mặt công chúng Lạc nữ thần nắm tay Trần Lạc rời đi, nghe nói hai người có gian díu. Mấy ngày trước lại có tin đồn Trần Lạc và Tiết nữ thần lén hẹn hò trong Thần Cơ tháp.
Tin đồn dù sao là lời đồn, nhiều người không tin. Nhưng giờ thấy hình ảnh này, trong lòng nhiều người đặt dấu chấm hỏi. Không elx tin đồn là thật, tên này và hai nữ thần có ám muội? Không thể nào. Không biết ba người nói chuyện gì, nhưng xem thái độ của Lạc nữ thần dường như đang chất vấn tên mặt teắng nhỏ lén hẹn hò với Tiết nữ thần.
Mọi người đoán đúng, Lạc Anh thật sự đang chất vấn Trần Lạc chuyện Thần Cơ tháp. Trần Lạc rất nhức đầu, không phải sợ câu hỏi của Lạc Anh mà khi thấy nàng và Tiết Thường Uyển đi tới, hắn trở thành tiêu điểm mọi người chú ý. Dù tâm tình Trần Lạc có lạnh nhạt như nước cũng không chịu nổi ánh mắt kỳ lạ của mười vạn người.
Lạc Anh tiếp tục uy hiếp Trần Lạc:
- Trần phú ông, ngươi hãy ngoan ngoãn khai đi, nếu không hôm nay ta không tha cho ngươi!
Tiết Thường Uyển khuyên Lạc Anh rời đi nhưng bị nàng bắt chặt, quyết đối chất ngay mặt.
- Ta nói này Lạc đại mỹ nữ, chúng ta hiện tại đang thi, có nhiều người nhìn, hai người vây quanh ta ra thể thống gì?
- Ui chao, ngươi còn biết xấu hổ? Trần phú ông, ta nói ngươi biết, nếu hôm nay ngươi không khai thật ta sẽ khiến ngươi càng xấu hổ hơn, ngươi tin không?
Khóe môi Lạc Anh cong lên nụ cười tà mị, gian ác, Trần Lạc thầm run sợ. Trần Lạc hiểu con người Lạc Anh, biết rõ ràng hơn cả Tiết Thường Uyển. Một khi Lạc Anh điên cuồng sẽ làm ra chuyện ngươi không tưởng tượng được, trước giờ nàng cũng không quan tâm ánh mắt người khác. Trần Lạc nhớ lại nhiều chuyện ở thế giới lạ, tim đập nhanh. Trần Lạc thụt lùi ba bước, tránh xa Lạc Anh.
Lạc Anh cười gian:
- Ô, ngươi thật sự sợ?
Lạc Anh áp sát Trần Lạc, lúc này trên đài chủ tịch vang thanh âm thông báo chung kết sắp bắt đầu. Lạc Anh liếc đài chủ tịch sau đó nhìn Trần Lạc chằm chằm.
Lạc Anh hung tợn đe dọa:
- Hôm nay xem như ngươi may mắn, hừ, chờ thi xong ta lại tìm các ngươi tính sổ!
Lạc Anh nói xong kéo Tiết Thường Uyển rời đi.
Trần Lạc thấy Lạc Anh đi thì thở phào, tình cờ ánh mắt giao nhau với Tiết Thường Uyển. Trong mắt Tiết Thường Uyển chứa ý cười, vui sướng khi người gặp họa.
Bên tai Trần Lạc nghe tiếng Tiết Thường Uyển truyền âm cười trêu:
- Xứng đáng, ai bảo ngươi ăn hiếp ta trong Thần Cơ tháp.
Trần Lạc lắc đầu, cười khổ bất đắc dĩ, truyền âm lại:
- Nàng vui vẻ cái gì?
- Không biết, thấy bộ dạng bất đắc dĩ của ngươi làm ta rất vui.
- Vậy nàng cứ vui đi.
- Không nói nữa, chúc ngươi thi được thành tích tốt, nếu ngươi thi tốt hơn ta trở về sẽ thưởng cho ngươi.
- A? Thưởng cái gì?
- Hi hi, bí mật.
Trần Lạc nhún vai không trả lời tiếp. Trần Lạc cảm nhận ánh mắt kỳ lạ của nhiều người, thầm cảm thán nữ nhân đúng là họa thủy, cùng ai trong hai cô nương này đều sẽ gây ra đống chuyện rắc rối. Tuy nhiên, rắc rối thì rắc rối, nếu Trần Lạc sợ sẽ không đùa giỡn Tiết Thường Uyển.
Một đời người, cây cỏ một thu, sống nên tiêu sái vui vẻ, còn chuyện khác thì không nằm trong phạm vi Trần Lạc lo lắng.
Trần Lạc tìm đến vị trí của mình, khoanh chân ngồi xuống. Bỗng có thanh âm truyền vào tai Trần Lạc.
- Trần huynh, đã lâu không gặp.
Trần Lạc giương mắt nhìn, thấy cách gần đó có một nam nhân ngồi ngay trước mặt mỉm cười nhìn hắn. Nam nhân là ai? Trần Lạc nhìn nam nhân, trong đầu không có chút ấn tượng, hắn ngẫm nghĩ giây lát xác nhận không phải người quen. Trần Lạc lễ phép gật đầu chào.
- Chắc Trần huynh đã quên ta.
Tuy mặt mũi nam nhân này không quá bắt mắt, ăn mặc không hoa lệ nhưng khí độ đúng là bất phàm. Trần Lạc suy đi nghĩ lại thật sự không nhớ nổi người kia là ai, trong ấn tượng của hắn không ai xưng hô là Trần huynh.
Trần Lạc nghi hoặc hỏi:
- Ngươi là . . .
- Nửa năm trước, Kim Thủy Vực, trong tiệc mừng công, Trần huynh còn thiếu ta một bữa nhậu.
Kim Thủy Vực, tiệc mừng công, nhậu. Trần Lạc nhớ kỹ lại chuyện trong tiệc mừng công, thiếu một bữa nhậu . . . Trần Lạc nhớ tới một người, hình như trong tiệc mừng công hắn có hứa sẽ mời vương tử điện hạ uống rượu, không lẽ là vương tử điện hạ? Nhưng không đúng, mặt mũi vương tử điện hạ kia không phải như vậy. Trần Lạc đánh giá nam nhân kỹ càng, không dám khẳng định.
Vương tử điện hạ ngồi phía đối diện cười nói:
- Chắc Trần huynh đã nhớ rất, ha ha ha ha ha ha! Vì thân phận của ta nên không tiện lộ mặt thật, mong Trần huynh đừng trách.
- Quả nhiên là ngươi!
Trần Lạc không ngờ đường đường là vương tử điện hạ nhưng cũng đến Trung Ương học phủ làm đệ tử, thật khiến hắn bất ngờ. Một trăm năm mươi sáu đệ tử đứng ở vị trí của mình. Ánh sáng ngũ sắc giáng xuống biểu thị vòng chung kết thí luyện thiên phú chính thức bắt đầu. Những người này không uổng là thiên tài trong thiên tài, ánh sáng ngũ sắc giáng xuống không tạo thành ảnh hưởng gì cho bọn họ, dễ dàng vượt qua.
Thí luyện thiên phú có chín chín tám mươi mốt cửa, đấu vòng loại là mười tám cửa, bán kết là hai mươi bảy cửa, chung kết bắt đầu từ hai mươi tám cửa.
/1351
|