Hắn ngông cuồng đối đầu với ông trời như vậy, nàng nên làm sao?
Tuy trái tim Hoàng Tuyền kiêu ngạo nhưng không cao đến mức dám đối địch với trời. Hoàng Tuyền chỉ muốn cùng người chung số mệnh ân ái nắm tay ngao du giang hồ, chỉ có thế.
Quan trọng là đến nay không biết Trần Lạc sống chết thế nào.
Nếu chết thì chết, Trần Lạc chết rồi càng tốt. Hoàng Tuyền không ngờ người trong số mệnh là lưu manh, khốn kiếp, tên điên không biết trời cao đất rộng thế này.
Nhưng lỡ như Trần Lạc không chết thì sao?
Nàng và hắn thật sự phải . . .
- Thiên tiên sinh từng nói nếu ta muốn giải mở mộng cảnh thì chỉ có thể cùng hắn . . . Nhưng ta không thích hắn làm sao có thể cái kia . . . Phải làm sao mới được đây?
Lúc này là vào hè, thí luyện mạo hiểm đã trôi qua bảy tháng dài. Trần Lạc với sự kiện nghịch thiên từng chấn động một thời, toàn thể chấn kinh dần bị mọi người lãng quên. Tuy Trần Lạc cuồng ngạo, thậm chí nghịch thiên, nhưng dù sao đã là quá khứ. Cái gọi là trường giang sóng sau đè sóng trước, người mới thay người cũ. Bảy tháng đủ để một vị thiên tài chết, cũng đủ cho thiên tài mới nổi lên.
Trung Ương học phủ lại nghênh đến một đám học sinh mới năm nay, trong đó hơn hai mươi thức tỉnh giả, thành năm có nhiều tức tỉnh giả nhất trong lịch sử Trung Ương học phủ, nhiều hơn năm năm trước cộng lại. Có người nói đây là hiệu ứng sự kiện Trần Lạc nghịch thiên dẫn ra kỳ tài trong thiên hạ, có người nói thiên tài như nấm mọc sau mưa biểu thị một thời đại điên cuồng sắp bắt đầu.
Học viên mới đến ý nghĩa đệ tử quý trước thành đệ tử cũ. Theo thong lệ các quý Trung Ương học phủ bọn họ có thể chọn tiếp tục tiến tu trong học phủ hoặc đi ra ngoài rèn luyện. Tám mươi phần trăm đệ tử chọn ra ngoài rèn luyện. Đúng vậy, ở trong Trung Ương học phủ một năm nên đi ra ngoài hít thở không khí, huống chi rèn luyện tăng kinh nghiệm, và nếu may mắn được kỳ ngộ, tu vi sẽ đột phá tăng vùn vụt.
Đệ tử ngôi sao quý trước như đám người Gia Cát Thiên Biên, Nghịch Lang Gia, Tịch Nhược Trần không còn xuất hiện từ sau khi thí luyện mạo hiểm kết thúc, không biết là bế quan hay ra ngoài rèn luyện. Bốn nữ thần Lạc Anh, Tiết Thường Uyển, Mạc Khinh Sầu, Hoàng Tuyền cũng vậy, từ khi thí luyện mạo hiểm kết thúc chưa từng xuất hiện. Một số đệ tử khá nổi tiếng như Quý Trường Diệu, Thương Đông Lai đều kết bạn đi ra rèn luyện.
Còn về đệ tử truyền kỳ oanh động thiên hạ Trần Lạc, không ai biết tình huống của hắn thế nào, sống hay chết. Một số đại nhân vật trong Trung Ương học phủ không biết, bao gồm người như Ngụy đại tổng quản. Nhưng ba ngày trước phủ chủ Trung Ương học phủ, Hách Thiên Nhai thông báo các đại nhân vật hôm nay tụ tập tại điện nghị sự. Mặc dù phủ chủ đại nhân không nói rõ họp bàn chuyện gì nhưng mọi người đều đoán được rất có thể liên quan đén Trần Lạc.
Khi thấy Hách phủ chủ và một lão nhân tóc bạc đi vào điện nghị sự, các đại nhân vật càng khẳng định suy đoán của mình. Bởi vì lão nhân tóc bạc chính là đại trưởng lão trận tháp, Bạch Huấn Quang, còn được gọi là Bạch lão. Bạch Huấn Quang là một thiên nhiên trận sư, còn là y sư được gọi là thần y thánh thủ, y thuật cao minh xếp ba hàng đầu Huyền Hoàng thế giới.
Quả nhiên, Hách Thiên Nhai bước vào điện nghị sự nhìn quanh, lên tiếng:
- Hôm nay kêu mọi người đến là muốn bàn bạc về chuyện của t.
Hách Thiên Nhai dứt lời, các các đại nhân vật trong đại điện ngồi không yên. Đừng nhìn các đại nhân vật thấy rộng biết nhiều, bọn họ rất tò mò về Trần Lạc. Ví dụ như lúc thí luyện mạo hiểm Trần Lạc làm sao phá vỡ phong ấn cột thủy tinh lệnh bài tự do? Làm sao ngưng tụ ra hai linh nguyên Đại Nhật linh nguyên, Thái Âm linh nguyên? Biến dị cuồng bạo của Trần Lạc là sao? Tại sao linh luân mênh mông khiến mặt đất rung rinh? Vân vân và vân vân, nhưng trước nhất là các đại nhân vật muốn biết tình huống của Trần Lạc thế nào.
Có người hỏi:
- Bây giờ Trần Lạc như thế nào, sống hay chết?
- Tiểu tử Trần Lạc cứu được không?
Từ sau khi Trần Lạc bị thương Hách Thiên Nhai mang hắn đi, không ai biết hắn ở đâu.
- Các vị đừng nóng, mấy tháng qua luôn là Lâm trưởng lão chữa trị cho Trần Lạc, trưởng lão biết rõ tình huống của hắn nhất.
Trông Bạch Huấn Quang là một lão nhân mặt mũi hiền hành, hòa ái dễ thân.
Bạch Huấn Quang gật đầu với mọi người, chậm rãi nói:
- Cơ thể Trần Lạc bị đại thương thiên tử kim thiên lôi thẩm phán, thân thể không có tán loạn đã là may mắn trong bất hạnh. Tuy bây giờ vết thương Trần Lạc chưa lành nhưng dần ổn định, nếu lão hủ không đoán sai thì mấy ngày sau hắn sẽ tỉnh dậy.
Nghe nói Trần Lạc sắp thức tỉnh, các đại nhân vật rất mừn rỡ, lòng thầm hưng phấn. Tuy trong mắt Trần Lạc không có người trên kẻ dưới, cá tình cuồng ngạo, vênh váo. Thất Tinh Tiểu linh giới bị Trần Lạc phá hỏng không thành hình, hắn tạo thành tổn thất không thể đo lường. Các đại nhân vật hận Trần Lạc ngứa răng, nhưng trong lòng bọn họ rất thưởng thức tiểu tử khi điên lên là không kiêng nể gì vô pháp vô thiên này.
Ngụy đại tổng quản đứng lên mở miệng hỏi:
- Tu vi của Trần Lạc . . .
Ngụy đại tổng quản nói đến một nửa thì ngừng. Mọi người biết Ngụy đại tổng quản định hỏi cái gì, các đại nhân vật rất có ăn ý đều im lặng, chờ Bạch Huấn Quang đáp. Tuy lúc đó đại thương thiên thẩm phán giáng xuống các đại nhân vật chính mắt thấy cuồng bạo biến dị, ba phân thân, các loại thủ đoạn của Trần Lạc bị thẩm phán tán loạn nhưng bọn họ vẫn hy vọng sẽ có kỳ tích xảy ra. Có thể không?
Bạch Huấn Quang lên tiếng:
- Trần Lạc tu luyện ra nhiều thành tựu e rằng đã bị đại thương thiên thẩm phán tán loạn. Hoàn toàn không cảm ứng được linh hải, chẳng có một chút linh lực dao động không phát hiện được chút linh tức, ít nhất trong bảy tháng nay lão hu không cảm nhận được.
Các đại nhân vật thở dài thườn thượt. Kỳ tích không xảy ra, rốt cuộc Trần Lạc vẫn bị thẩm phán thành phế nhân, chỉ để lại cho hắn cái xác rỗng.
Là trời đố anh tài sao?
Rốt cuộc là Trần Lạc tu luyện thành tựu quá nghịch thiên hay ông trời rất tàn nhãn?
Chỉ tiếc cho Trần Lạc đang dựng dục linh tượng sinh ra thiên triệu, nếu không bị đại thương thiên thẩm phán hắn sẽ ngưng tụ ra linh tượng khủng bố đến đâu? Còn có biến dị cuồng bạo hoàn toàn vượt qua lực lượng pháp tắc, phân thân kỳ dị . . .
Thở dài.
Chỉ còn lại vô tận thở dài.
Ngụy đại tổng quản hỏi vấn đề mấu chốt:
- Vậy linh hồn của Trần Lạc?
Chỉ cần linh hồn Trần Lạc bình an thì dù tu vi bị phế, với ngộ tính vô song của hắn muốn tu luyện lại không quá khó khăn.
- Cái này . . .
Bạch Huấn Quang ấp úng không biết nên nói cái gì.
Hách Thiên Nhai đứng bên cạnh mở miệng nói:
- Về linh hồn Trần Lạc ta và Bạch lão không cảm ứng được, không phát hiện ra.
Cái gì gọi là không cảm ứng được, không phát hiện ra?
Chẳng lẽ linh hồn của Trần Lạc cũng tán loạn?
Không thể nào.
Một người nếu không còn linh hồn, căn bản không có khả năng còn sống, dù sống sẽ chỉ là cái xác biết đi.
Tuy trái tim Hoàng Tuyền kiêu ngạo nhưng không cao đến mức dám đối địch với trời. Hoàng Tuyền chỉ muốn cùng người chung số mệnh ân ái nắm tay ngao du giang hồ, chỉ có thế.
Quan trọng là đến nay không biết Trần Lạc sống chết thế nào.
Nếu chết thì chết, Trần Lạc chết rồi càng tốt. Hoàng Tuyền không ngờ người trong số mệnh là lưu manh, khốn kiếp, tên điên không biết trời cao đất rộng thế này.
Nhưng lỡ như Trần Lạc không chết thì sao?
Nàng và hắn thật sự phải . . .
- Thiên tiên sinh từng nói nếu ta muốn giải mở mộng cảnh thì chỉ có thể cùng hắn . . . Nhưng ta không thích hắn làm sao có thể cái kia . . . Phải làm sao mới được đây?
Lúc này là vào hè, thí luyện mạo hiểm đã trôi qua bảy tháng dài. Trần Lạc với sự kiện nghịch thiên từng chấn động một thời, toàn thể chấn kinh dần bị mọi người lãng quên. Tuy Trần Lạc cuồng ngạo, thậm chí nghịch thiên, nhưng dù sao đã là quá khứ. Cái gọi là trường giang sóng sau đè sóng trước, người mới thay người cũ. Bảy tháng đủ để một vị thiên tài chết, cũng đủ cho thiên tài mới nổi lên.
Trung Ương học phủ lại nghênh đến một đám học sinh mới năm nay, trong đó hơn hai mươi thức tỉnh giả, thành năm có nhiều tức tỉnh giả nhất trong lịch sử Trung Ương học phủ, nhiều hơn năm năm trước cộng lại. Có người nói đây là hiệu ứng sự kiện Trần Lạc nghịch thiên dẫn ra kỳ tài trong thiên hạ, có người nói thiên tài như nấm mọc sau mưa biểu thị một thời đại điên cuồng sắp bắt đầu.
Học viên mới đến ý nghĩa đệ tử quý trước thành đệ tử cũ. Theo thong lệ các quý Trung Ương học phủ bọn họ có thể chọn tiếp tục tiến tu trong học phủ hoặc đi ra ngoài rèn luyện. Tám mươi phần trăm đệ tử chọn ra ngoài rèn luyện. Đúng vậy, ở trong Trung Ương học phủ một năm nên đi ra ngoài hít thở không khí, huống chi rèn luyện tăng kinh nghiệm, và nếu may mắn được kỳ ngộ, tu vi sẽ đột phá tăng vùn vụt.
Đệ tử ngôi sao quý trước như đám người Gia Cát Thiên Biên, Nghịch Lang Gia, Tịch Nhược Trần không còn xuất hiện từ sau khi thí luyện mạo hiểm kết thúc, không biết là bế quan hay ra ngoài rèn luyện. Bốn nữ thần Lạc Anh, Tiết Thường Uyển, Mạc Khinh Sầu, Hoàng Tuyền cũng vậy, từ khi thí luyện mạo hiểm kết thúc chưa từng xuất hiện. Một số đệ tử khá nổi tiếng như Quý Trường Diệu, Thương Đông Lai đều kết bạn đi ra rèn luyện.
Còn về đệ tử truyền kỳ oanh động thiên hạ Trần Lạc, không ai biết tình huống của hắn thế nào, sống hay chết. Một số đại nhân vật trong Trung Ương học phủ không biết, bao gồm người như Ngụy đại tổng quản. Nhưng ba ngày trước phủ chủ Trung Ương học phủ, Hách Thiên Nhai thông báo các đại nhân vật hôm nay tụ tập tại điện nghị sự. Mặc dù phủ chủ đại nhân không nói rõ họp bàn chuyện gì nhưng mọi người đều đoán được rất có thể liên quan đén Trần Lạc.
Khi thấy Hách phủ chủ và một lão nhân tóc bạc đi vào điện nghị sự, các đại nhân vật càng khẳng định suy đoán của mình. Bởi vì lão nhân tóc bạc chính là đại trưởng lão trận tháp, Bạch Huấn Quang, còn được gọi là Bạch lão. Bạch Huấn Quang là một thiên nhiên trận sư, còn là y sư được gọi là thần y thánh thủ, y thuật cao minh xếp ba hàng đầu Huyền Hoàng thế giới.
Quả nhiên, Hách Thiên Nhai bước vào điện nghị sự nhìn quanh, lên tiếng:
- Hôm nay kêu mọi người đến là muốn bàn bạc về chuyện của t.
Hách Thiên Nhai dứt lời, các các đại nhân vật trong đại điện ngồi không yên. Đừng nhìn các đại nhân vật thấy rộng biết nhiều, bọn họ rất tò mò về Trần Lạc. Ví dụ như lúc thí luyện mạo hiểm Trần Lạc làm sao phá vỡ phong ấn cột thủy tinh lệnh bài tự do? Làm sao ngưng tụ ra hai linh nguyên Đại Nhật linh nguyên, Thái Âm linh nguyên? Biến dị cuồng bạo của Trần Lạc là sao? Tại sao linh luân mênh mông khiến mặt đất rung rinh? Vân vân và vân vân, nhưng trước nhất là các đại nhân vật muốn biết tình huống của Trần Lạc thế nào.
Có người hỏi:
- Bây giờ Trần Lạc như thế nào, sống hay chết?
- Tiểu tử Trần Lạc cứu được không?
Từ sau khi Trần Lạc bị thương Hách Thiên Nhai mang hắn đi, không ai biết hắn ở đâu.
- Các vị đừng nóng, mấy tháng qua luôn là Lâm trưởng lão chữa trị cho Trần Lạc, trưởng lão biết rõ tình huống của hắn nhất.
Trông Bạch Huấn Quang là một lão nhân mặt mũi hiền hành, hòa ái dễ thân.
Bạch Huấn Quang gật đầu với mọi người, chậm rãi nói:
- Cơ thể Trần Lạc bị đại thương thiên tử kim thiên lôi thẩm phán, thân thể không có tán loạn đã là may mắn trong bất hạnh. Tuy bây giờ vết thương Trần Lạc chưa lành nhưng dần ổn định, nếu lão hủ không đoán sai thì mấy ngày sau hắn sẽ tỉnh dậy.
Nghe nói Trần Lạc sắp thức tỉnh, các đại nhân vật rất mừn rỡ, lòng thầm hưng phấn. Tuy trong mắt Trần Lạc không có người trên kẻ dưới, cá tình cuồng ngạo, vênh váo. Thất Tinh Tiểu linh giới bị Trần Lạc phá hỏng không thành hình, hắn tạo thành tổn thất không thể đo lường. Các đại nhân vật hận Trần Lạc ngứa răng, nhưng trong lòng bọn họ rất thưởng thức tiểu tử khi điên lên là không kiêng nể gì vô pháp vô thiên này.
Ngụy đại tổng quản đứng lên mở miệng hỏi:
- Tu vi của Trần Lạc . . .
Ngụy đại tổng quản nói đến một nửa thì ngừng. Mọi người biết Ngụy đại tổng quản định hỏi cái gì, các đại nhân vật rất có ăn ý đều im lặng, chờ Bạch Huấn Quang đáp. Tuy lúc đó đại thương thiên thẩm phán giáng xuống các đại nhân vật chính mắt thấy cuồng bạo biến dị, ba phân thân, các loại thủ đoạn của Trần Lạc bị thẩm phán tán loạn nhưng bọn họ vẫn hy vọng sẽ có kỳ tích xảy ra. Có thể không?
Bạch Huấn Quang lên tiếng:
- Trần Lạc tu luyện ra nhiều thành tựu e rằng đã bị đại thương thiên thẩm phán tán loạn. Hoàn toàn không cảm ứng được linh hải, chẳng có một chút linh lực dao động không phát hiện được chút linh tức, ít nhất trong bảy tháng nay lão hu không cảm nhận được.
Các đại nhân vật thở dài thườn thượt. Kỳ tích không xảy ra, rốt cuộc Trần Lạc vẫn bị thẩm phán thành phế nhân, chỉ để lại cho hắn cái xác rỗng.
Là trời đố anh tài sao?
Rốt cuộc là Trần Lạc tu luyện thành tựu quá nghịch thiên hay ông trời rất tàn nhãn?
Chỉ tiếc cho Trần Lạc đang dựng dục linh tượng sinh ra thiên triệu, nếu không bị đại thương thiên thẩm phán hắn sẽ ngưng tụ ra linh tượng khủng bố đến đâu? Còn có biến dị cuồng bạo hoàn toàn vượt qua lực lượng pháp tắc, phân thân kỳ dị . . .
Thở dài.
Chỉ còn lại vô tận thở dài.
Ngụy đại tổng quản hỏi vấn đề mấu chốt:
- Vậy linh hồn của Trần Lạc?
Chỉ cần linh hồn Trần Lạc bình an thì dù tu vi bị phế, với ngộ tính vô song của hắn muốn tu luyện lại không quá khó khăn.
- Cái này . . .
Bạch Huấn Quang ấp úng không biết nên nói cái gì.
Hách Thiên Nhai đứng bên cạnh mở miệng nói:
- Về linh hồn Trần Lạc ta và Bạch lão không cảm ứng được, không phát hiện ra.
Cái gì gọi là không cảm ứng được, không phát hiện ra?
Chẳng lẽ linh hồn của Trần Lạc cũng tán loạn?
Không thể nào.
Một người nếu không còn linh hồn, căn bản không có khả năng còn sống, dù sống sẽ chỉ là cái xác biết đi.
/1351
|