Bạch Kiếm luôn im lặng bỗng lên tiếng:
- Khi ma thú triều bái thì sơn mạch biến dị, hơn phẩn nửa có tinh thạch quý giá diễn sinh, ta hy vọng một vài có tự giác chút, đừng ích kỷ.
Diệp Thanh trừng Bạch Kiếm:
- Bạch Kiếm, ngươi nói thế là sao? Ngươi bảo ai ích kỷ?
- Hừ!
Người khác sợ Diệp Thanh nhưng Bạch Kiếm không thích nàng, hừ lạnh một tiếng:
- Hiện tại sơn mạch dị biến, tinh thạch quý giá sẽ xuất hiện vậy mà ngươi muốn đi dạy Trần Lạc bài học, thật là không biết nặng nhẹ, ngu xuẩn hết chỗ nói.
Diệp Thanh tức giận quát:
- Bạch Kiếm, ngươi dám nói kiểu đó với ta?
Diệp Thanh đang muốn đánh nhau nhưng bị Đinh Tử Hiên cản lại.
Bạch Kiếm không phải người dễ chọc, tiếp tục bảo:
- Đinh Tử Hiên, ta nể mặt ngươi nên mới đồng ý đi chung, ta không hứng thú các ngươi có ân oán cá nhân gì với Trần Lạc. Hy vọng ngươi hãy giữ nữ nhân của mình cho tốt, đừng làm hỏng việc lớn của chúng ta.
Đinh Tử Hiên vẫn mỉm cười nói:
- Ta biết chừng mực.
Đinh Tử Hiên xoay sang khuyên bảo Diệp Thanh.
Bỗng nhiên trên bầu trời vang tiếng hạc kêu, thanh âm sắc nhọn rồi lại nhẹ nhàng, xen lẫn trong tiếng gầm rú sơn mạch biến dị rất là trong trẻo.
- Đó là linh hạc, trời ạ!
Nhiều người thấy hình dáng ưu nhã của hạc trắng thì kinh kêu. Linh hạc là một loài linh thú, linh thú là thứ hiếm hoi, nghe nói rất có linh tính. Người bình thường không thể bắt được linh thú, có tiền cũng không mua nổi. Ít nhất trong đất nhỏ như Trường Tín thành không có một con linh thú, các gia tộc Đinh Tử Hiên, Diệp Thanh không có thì càng đừng nói đến ai.
- Đúng là linh thú, đẹp quá.
Ngưu Manh ngơ ngẩn nhìn hạc trắng bay cao, biểu tình tràn ngập hâm mộ, những người khác đều giống gã. Bọn họ ở trong Trường Tín thành vùng đất không quá phồn hoa kiếm ăn, chưa gặp linh thú được bao nhiêu lần.
Trần Lạc đứng bên cạnh mặt không biểu tình. Đúng vậy, Trần Lạc từng lẻn vào linh viên lớn nhất thế giới, linh thú hiếm hoi nhất từng bị hắn đùa giỡn, một con linh hạc nho nhỏ sao có thể lọt vào mắt xanh của Trần Lạc? Nhưng khi Trần Lạc nhìn mấy con ngựa tuấn uy vũ của đoàn người Đinh Tử Hiên, Diệp Thanh, Bạch Kiếm, Cao Phi, Vạn Lập Quần, Phương Hồng Quang thì linh hạc bình thường trong mắt Trần Lạc bỗng tăng đẳng cấp.
Không hiểu sao linh hạc phát ra tiếng kêu. Thiếu nữ nhìn chăm chú sơn mạch biến dị phía xa xoay người lại vuốt đầu linh hạc. Khi thiếu nữ xoay người cả đám mới thấy mặt mũi của nàng. Khuôn mặt trắng như ngọc, chân mày vẽ, đẹp tuyệt trần, không nói đến khuynh quốc khuynh thành nhưng cũng chim sa cá lặn. Đặc biệt là khí chất đặc biệt của thiếu nữ, rất là siêu nhiên như không ăn khói lửa trần gian, nàng giống tiên nữ rơi xuống trần gian.
- Nàng là . . . Nàng là Tiết Thường Quyển!
- Trời ạ, đúng là Tiết Thường Quyển!
…
Tiết Thường Quyển là ai?
Không chút khoa trương khi nói hai mươi ba học viện toàn Kim Thủy Vực không ai không biết tên Diệp Thanh.
Tiết Thường Quyển dến từ Úy am học viện xếp hạng nhất tổng hợp thực lực Kim Thủy Vực, nàng là quán quân hội thi Kim Thủy Vực liên tục hai quý. Tiết Thường Quyển còn là thiên kim tiểu thư của vực chủ Kim Thủy Vực, thuở nhỏ băng tuyết thông minh, thiên phú phi phàm, thiếu niên thành danh, được tiếng là thiên kiêu chi nữ trong Kim Thủy Vực. Từ khi Tiết Thường Quyển tu hành dù là học viện thi hay hội thi trong vực đều xếp hạng nhất, tốc độ tu hành siêu nhanh làm người trợn mắt há hốc mồm. Nghe nói Tiết Thường Quyển chỉ mất hai năm đã mở ra linh hải đến hôm nay là vu sư sơ cấp linh động tứ chuyển. Tiết Thường Quyển sáng tạo lịch sử học đồ có tu vi cao nhất, linh mạch nhanh nhất Kim Thủy Vực.
Nhưng Tiết Thường Quyển xuất sắc nhất không phải bối cảnh gia đình mạnh mẽ, thiên phú tu hành không gì sánh bằng, không phải tu vi vứt mấy học đồ khác xa vài con phố mà vì nàng mở mệnh mạch thứ tám bị ẩn giấu trong truyền thuyết. Tiết Thường Quyển mở ra mệnh chi linh hải cứng rắn như đá.
Đồn rằng thời xa xưa nhân loại có mười linh mạch ý nghĩa trọn vẹn, đầy đủ, là đứng đầu các linh. Sau này nhân loại xúc phạm các thần, thế là trời phạt người một linh mạch, đất phạt người một linh mạch, vậ mệnh phạt người một linh mạch, cho nên bây giờ nhân loại chỉ có bảy linh mạch.
Trong thiên địa ba ngàn đại thế giới, mười vạn tiểu thế giới, nhân loại sinh sôi không dứt, người tài ba lớp lớp. Một số kỳ tài ngút trời nổi bật được các thần thương thường có thể cảm ứng được mình có linh mạch nhiều hơn người ta một cái, linh mạch mới này chính là mệnh linh mạch thứ tám.
Một khi đả thông mệnh linh mạch thứ tám tức là đánh vỡ vận mệnh trói buộc, có cơ hội mở ra mệnh chi linh hải phòng thủ kiên cố, cứng như đá trong truyền thuyết. Loại linh hải này mạnh mẽ, cường đại đến mức người bình thường không thể tưởng tượng.
Tiết Thường Quyển mở ra mệnh linh mạch thứ tám cũng là mở mệnh chi linh hải.
Đừng nói Trường Tín thành nho nhỏ, không nhắc tới toàn Kim Thủy Vực, dù là Huyền Hoàng thế giới to lớn cũng hiếm có người mở được mệnh chi linh hải. Tiết Thường Quyển là người thứ nhất mở ra mệnh chi linh hải trong gần ba trăm năm qua của Kim Thủy Vực.
Nhờ điều đó mà Tiết Thường Quyển danh chấn Kim Thủy Vực, người bình thường thấy nàng không kích động sao được? Huống chi Tiết Thường Quyển xinh đẹp chim sa cá lặn, hoàn mỹ vô khuyết. Trong Kim Thủy Vực hễ là học đồ có ai không tôn nàng làm nữ thần trong lòng mình? Dù là công tử trong gia tộc như Đinh Tử Hiên, tiểu thư nhà giàu kiêu kỳ như Diệp Thanh, người nghèo khổ như Ngưu Manh đều bị Tiết Thường Quyển hấp dẫn. Vương Khai phó đoàn trưởng Phi Hồng Vinh Diệu đoàn, Lý Lương đã ở lứa tuổi trung niên, thấy rộng biết nhiều cũng kiềm không được cảm thán mỹ nhân giá đáo.
Đa số người xung quanh đều ngơ ngác nhìn Tiết Thường Quyển.
Mỹ nữ, đặc biệt là như Tiết Thường Quyển dù là khí chất, thực lực, sắc đẹp đều số một, dù đi đâu cũng là tiêu điểm chú ý, lần này không ngoại lệ. Tuy nhiên có một người biểu tình đặc biệt bắc mắt. Người khác là vẻ mặt kinh diễm, thưởng thức, mừng rỡ, trên mặt thiếu niên áo xanh thì là lo âu, bất đắc dĩ. Thiếu niên không hề thấy vui mừng, chẳng những không vui mà trông như . . . Không muốn thấy Tiết Thường Quyển.
Đúng vậy.
Trần Lạc nhận ra thiếu nữ này là cô nương đêm khuya hôm qua hắn đã gặp trong rừng. Trần Lạc lặng lẽ trộm một con Bảo Lam Thử đắt giá của người ta nên tất nhiên không muốn gặp lại Tiết Thường Quyển.
Trần Lạc thầm nghĩ:
- Không biết cô nương này có phát hiện ra không?
Trần Lạc rất tự tin vào năng lực phá giải của mình, hắn tin tưởng thiếu nữ không nhìn ra vấn đề gì. Nhưng dù sao khi đó Trần Lạc là người duy nhất có mặt, nàng không biết thiếu nữ có nghi ngờ hay không.
- Tiết Thường Quyển . . . Sao nàng cũng đến . . .
Đôi mắt hổ của Ngưu Manh ngơ ngác nhìn Tiết Thường Quyển, trong mắt tràn ngập yêu mến. Đây không phải lần đầu tiên Ngưu Manh gặp Tiết Thường Quyển, lúc thi hội Kim Thủy Vực quý trước gã từng may mắn trông thấy mặt nàng, đã bị hút hồn ngay. Giờ gặp lại Tiết Thường Quyển làm tim Ngưu Manh đập nhanh.
- Tiết Thường Quyển? Tên nghe quen quen.
- Khi ma thú triều bái thì sơn mạch biến dị, hơn phẩn nửa có tinh thạch quý giá diễn sinh, ta hy vọng một vài có tự giác chút, đừng ích kỷ.
Diệp Thanh trừng Bạch Kiếm:
- Bạch Kiếm, ngươi nói thế là sao? Ngươi bảo ai ích kỷ?
- Hừ!
Người khác sợ Diệp Thanh nhưng Bạch Kiếm không thích nàng, hừ lạnh một tiếng:
- Hiện tại sơn mạch dị biến, tinh thạch quý giá sẽ xuất hiện vậy mà ngươi muốn đi dạy Trần Lạc bài học, thật là không biết nặng nhẹ, ngu xuẩn hết chỗ nói.
Diệp Thanh tức giận quát:
- Bạch Kiếm, ngươi dám nói kiểu đó với ta?
Diệp Thanh đang muốn đánh nhau nhưng bị Đinh Tử Hiên cản lại.
Bạch Kiếm không phải người dễ chọc, tiếp tục bảo:
- Đinh Tử Hiên, ta nể mặt ngươi nên mới đồng ý đi chung, ta không hứng thú các ngươi có ân oán cá nhân gì với Trần Lạc. Hy vọng ngươi hãy giữ nữ nhân của mình cho tốt, đừng làm hỏng việc lớn của chúng ta.
Đinh Tử Hiên vẫn mỉm cười nói:
- Ta biết chừng mực.
Đinh Tử Hiên xoay sang khuyên bảo Diệp Thanh.
Bỗng nhiên trên bầu trời vang tiếng hạc kêu, thanh âm sắc nhọn rồi lại nhẹ nhàng, xen lẫn trong tiếng gầm rú sơn mạch biến dị rất là trong trẻo.
- Đó là linh hạc, trời ạ!
Nhiều người thấy hình dáng ưu nhã của hạc trắng thì kinh kêu. Linh hạc là một loài linh thú, linh thú là thứ hiếm hoi, nghe nói rất có linh tính. Người bình thường không thể bắt được linh thú, có tiền cũng không mua nổi. Ít nhất trong đất nhỏ như Trường Tín thành không có một con linh thú, các gia tộc Đinh Tử Hiên, Diệp Thanh không có thì càng đừng nói đến ai.
- Đúng là linh thú, đẹp quá.
Ngưu Manh ngơ ngẩn nhìn hạc trắng bay cao, biểu tình tràn ngập hâm mộ, những người khác đều giống gã. Bọn họ ở trong Trường Tín thành vùng đất không quá phồn hoa kiếm ăn, chưa gặp linh thú được bao nhiêu lần.
Trần Lạc đứng bên cạnh mặt không biểu tình. Đúng vậy, Trần Lạc từng lẻn vào linh viên lớn nhất thế giới, linh thú hiếm hoi nhất từng bị hắn đùa giỡn, một con linh hạc nho nhỏ sao có thể lọt vào mắt xanh của Trần Lạc? Nhưng khi Trần Lạc nhìn mấy con ngựa tuấn uy vũ của đoàn người Đinh Tử Hiên, Diệp Thanh, Bạch Kiếm, Cao Phi, Vạn Lập Quần, Phương Hồng Quang thì linh hạc bình thường trong mắt Trần Lạc bỗng tăng đẳng cấp.
Không hiểu sao linh hạc phát ra tiếng kêu. Thiếu nữ nhìn chăm chú sơn mạch biến dị phía xa xoay người lại vuốt đầu linh hạc. Khi thiếu nữ xoay người cả đám mới thấy mặt mũi của nàng. Khuôn mặt trắng như ngọc, chân mày vẽ, đẹp tuyệt trần, không nói đến khuynh quốc khuynh thành nhưng cũng chim sa cá lặn. Đặc biệt là khí chất đặc biệt của thiếu nữ, rất là siêu nhiên như không ăn khói lửa trần gian, nàng giống tiên nữ rơi xuống trần gian.
- Nàng là . . . Nàng là Tiết Thường Quyển!
- Trời ạ, đúng là Tiết Thường Quyển!
…
Tiết Thường Quyển là ai?
Không chút khoa trương khi nói hai mươi ba học viện toàn Kim Thủy Vực không ai không biết tên Diệp Thanh.
Tiết Thường Quyển dến từ Úy am học viện xếp hạng nhất tổng hợp thực lực Kim Thủy Vực, nàng là quán quân hội thi Kim Thủy Vực liên tục hai quý. Tiết Thường Quyển còn là thiên kim tiểu thư của vực chủ Kim Thủy Vực, thuở nhỏ băng tuyết thông minh, thiên phú phi phàm, thiếu niên thành danh, được tiếng là thiên kiêu chi nữ trong Kim Thủy Vực. Từ khi Tiết Thường Quyển tu hành dù là học viện thi hay hội thi trong vực đều xếp hạng nhất, tốc độ tu hành siêu nhanh làm người trợn mắt há hốc mồm. Nghe nói Tiết Thường Quyển chỉ mất hai năm đã mở ra linh hải đến hôm nay là vu sư sơ cấp linh động tứ chuyển. Tiết Thường Quyển sáng tạo lịch sử học đồ có tu vi cao nhất, linh mạch nhanh nhất Kim Thủy Vực.
Nhưng Tiết Thường Quyển xuất sắc nhất không phải bối cảnh gia đình mạnh mẽ, thiên phú tu hành không gì sánh bằng, không phải tu vi vứt mấy học đồ khác xa vài con phố mà vì nàng mở mệnh mạch thứ tám bị ẩn giấu trong truyền thuyết. Tiết Thường Quyển mở ra mệnh chi linh hải cứng rắn như đá.
Đồn rằng thời xa xưa nhân loại có mười linh mạch ý nghĩa trọn vẹn, đầy đủ, là đứng đầu các linh. Sau này nhân loại xúc phạm các thần, thế là trời phạt người một linh mạch, đất phạt người một linh mạch, vậ mệnh phạt người một linh mạch, cho nên bây giờ nhân loại chỉ có bảy linh mạch.
Trong thiên địa ba ngàn đại thế giới, mười vạn tiểu thế giới, nhân loại sinh sôi không dứt, người tài ba lớp lớp. Một số kỳ tài ngút trời nổi bật được các thần thương thường có thể cảm ứng được mình có linh mạch nhiều hơn người ta một cái, linh mạch mới này chính là mệnh linh mạch thứ tám.
Một khi đả thông mệnh linh mạch thứ tám tức là đánh vỡ vận mệnh trói buộc, có cơ hội mở ra mệnh chi linh hải phòng thủ kiên cố, cứng như đá trong truyền thuyết. Loại linh hải này mạnh mẽ, cường đại đến mức người bình thường không thể tưởng tượng.
Tiết Thường Quyển mở ra mệnh linh mạch thứ tám cũng là mở mệnh chi linh hải.
Đừng nói Trường Tín thành nho nhỏ, không nhắc tới toàn Kim Thủy Vực, dù là Huyền Hoàng thế giới to lớn cũng hiếm có người mở được mệnh chi linh hải. Tiết Thường Quyển là người thứ nhất mở ra mệnh chi linh hải trong gần ba trăm năm qua của Kim Thủy Vực.
Nhờ điều đó mà Tiết Thường Quyển danh chấn Kim Thủy Vực, người bình thường thấy nàng không kích động sao được? Huống chi Tiết Thường Quyển xinh đẹp chim sa cá lặn, hoàn mỹ vô khuyết. Trong Kim Thủy Vực hễ là học đồ có ai không tôn nàng làm nữ thần trong lòng mình? Dù là công tử trong gia tộc như Đinh Tử Hiên, tiểu thư nhà giàu kiêu kỳ như Diệp Thanh, người nghèo khổ như Ngưu Manh đều bị Tiết Thường Quyển hấp dẫn. Vương Khai phó đoàn trưởng Phi Hồng Vinh Diệu đoàn, Lý Lương đã ở lứa tuổi trung niên, thấy rộng biết nhiều cũng kiềm không được cảm thán mỹ nhân giá đáo.
Đa số người xung quanh đều ngơ ngác nhìn Tiết Thường Quyển.
Mỹ nữ, đặc biệt là như Tiết Thường Quyển dù là khí chất, thực lực, sắc đẹp đều số một, dù đi đâu cũng là tiêu điểm chú ý, lần này không ngoại lệ. Tuy nhiên có một người biểu tình đặc biệt bắc mắt. Người khác là vẻ mặt kinh diễm, thưởng thức, mừng rỡ, trên mặt thiếu niên áo xanh thì là lo âu, bất đắc dĩ. Thiếu niên không hề thấy vui mừng, chẳng những không vui mà trông như . . . Không muốn thấy Tiết Thường Quyển.
Đúng vậy.
Trần Lạc nhận ra thiếu nữ này là cô nương đêm khuya hôm qua hắn đã gặp trong rừng. Trần Lạc lặng lẽ trộm một con Bảo Lam Thử đắt giá của người ta nên tất nhiên không muốn gặp lại Tiết Thường Quyển.
Trần Lạc thầm nghĩ:
- Không biết cô nương này có phát hiện ra không?
Trần Lạc rất tự tin vào năng lực phá giải của mình, hắn tin tưởng thiếu nữ không nhìn ra vấn đề gì. Nhưng dù sao khi đó Trần Lạc là người duy nhất có mặt, nàng không biết thiếu nữ có nghi ngờ hay không.
- Tiết Thường Quyển . . . Sao nàng cũng đến . . .
Đôi mắt hổ của Ngưu Manh ngơ ngác nhìn Tiết Thường Quyển, trong mắt tràn ngập yêu mến. Đây không phải lần đầu tiên Ngưu Manh gặp Tiết Thường Quyển, lúc thi hội Kim Thủy Vực quý trước gã từng may mắn trông thấy mặt nàng, đã bị hút hồn ngay. Giờ gặp lại Tiết Thường Quyển làm tim Ngưu Manh đập nhanh.
- Tiết Thường Quyển? Tên nghe quen quen.
/1351
|