Thật ra Lạc Anh nói đúng, Tiết Thường Uyển không thể phu nhận từ khi nàng học trận pháp luôn cho rằng mình rất ưu tú, nhưng cứ cách một thời gian là Mai tháp chủ, sư phụ của nàng sẽ loi Tiêu Du Tử ra kích thích nàng. Ví dụ một trận pháp học đồ có tư chất tốt mất mười ngày mới học được, còn Tiết Thường Uyển chỉ cần ba ngày. Kết quả là những lúc đó Mai tháp chủ luôn bảo Tiêu Du Tử học trận pháp này chỉ cần mấy canh giờ.
Có rất nhiều chuyện tương tự như thế, nhiều đến nỗi Tiết Thường Uyển không nhớ hết. Từ đó về sau, mãi đến bây giờ Tiết Thường Uyển vẫn không tự tin vào thiên phú trận pháp của mình, hận Tiết Thường Uyển thấu xương, gọi là bóng ma không thể xóa nhòa trên đường trận pháp của nàng cũng đúng.
Nói là người lạ quen thuộc nhất thì càng đúng. Bởi vì từ khi Tiết Thường Uyển học trận pháp Mai tháp chủ đã kể cho nàng nghe nhiều chuyện về Tiêu Du Tử, nhưng nhiều năm qua nàng chưa từng gặp mặt. Không, có một cơ hội, Tiết Thường Uyển từng thấy Tiêu Du Tử làm sao thay đổi vân xung tụ tập trận cường đại hơn. Nhưng lần đó Tiêu Du Tử gia cố mê vụ trận pháp, Tiết Thường Uyển không biết mặt mũi của hắn như thế nào.
Nghe Tiết Thường Uyển kể xong Hiên Viên Đồng vừa kinh ngạc vừa buồn cười. Hiên Viên Đồng ngạc nhiên là không ngờ Tiết Thường Uyển hiểu biết Tiêu Du Tử đến thế, buồn cười là nàng thật xui xẻo gặp 'hàng xóm' biến thái như Tiêu Du Tử.
Hiên Viên Đồng đang cảm thán chợt nhận ra một chuyện rất đáng sợ. Nghe Tiết Thường Uyển kể thì sư phụ Mai tháp chủ luôn đem Tiêu Du Tử ra đả kích lòng tự tin của nàng, vậy là tuổi hắn không lớn?
Hiên Viên Đồng hỏi, Tiết Thường Uyển gật đầu, nói:
- Ta không biết Tiêu Du Tử cụ thể mấy tuổi nhưng hắn gần bằng ta.
Tuy Hiên Viên Đồng đã nghi ngờ nhưng nghe Tiết Thường Uyển trả lời chắc chắn làm nàng hút ngụm khí lạnh. Hiên Viên Đồng ngây người nửa ngày mới lấy lại tinh thần.
Hiên Viên Đồng nhỏ giọng nói:
- Nếu tuổi của Tiêu Du Tử gần bằng ngươi tức là lúc hắn mười bốn, lăm tuổi đã sáng tạo thất tinh khiên dẫn trận pháp, lục hợp phù ấn oanh động giới trận pháp?
Hiên Viên Đồng được tiếng là một trong cửu thải giới trận pháp, được công nhận là chín kỳ tài có tiềm lực lớn, rất có thể trở thành tông sư, ngộ tính, tư chất đều vô song. Bây giờ Hiên Viên Đồng biết năm Tiêu Du Tử mười bốn tuổi đã sáng tạo thất tinh khiên dẫn trận pháp hỏi sao kỳ tài trận pháp như nàng chấp nhận được câu chuyện điên cuồng, khoa trương chỉ có trong cổ tích?
Hiên Viên Đồng chưa tiêu hóa xong sự thật đó Tiết Thường Uyển nói câu tiếp theo làm nàng tan vỡ.
- Theo ta được biết thì Tiêu Du Tử sớm sáng tạo thất tinh khiên dẫn trận pháp, lục hợp phù ấn nhưng mãi đến khi hắn mười bốn, lăm tuổi mọi người mới biết. Theo ta nhớ thì lúc ta mười tuổi đã nghe sư phụ nhắc đến Tiêu Du Tử sáng tạo một khiên dẫn trận pháp, khi đó chưa đặt tên.
Trời!
Hiên Viên Đồng ngơ ngẩn, trố mắt líu lưỡi, cứng đơ như tượng.
Mười tuổi?
Lúc mười tuổi Hiên Viên Đồng còn học phù văn, còn buồn rầu vì một chiếu minh trận bình thường. Tiêu Du Tử đã sáng tạo thất tinh khiên dẫn trận pháp đến tận bây giờ được hoan nghênh nhất.
Không phải Hiên Viên Đồng không chấp nhận được mà chuyện này vượt qua lẽ thường.
Nếu tin này đồn ra ngoài thật không tưởng tượng nổi sẽ mang đến kích thích cỡ nào cho giới trận pháp. Cửu thải gì, mười thủ tịch công tử thiên kiêu phái hệ chính tông gì, mười người thừa kế phái hệ lang thang gì, tất cả như tên hề.
- Không lẽ... Hắn mới mười tuổi như thế nào... Sáng tạo... Thất tinh khiên dẫn trận... Không thể... Cái đó... Cần có tạo nghệ rất... Rất sâu sắc. Trong đó... Dính dáng nhiều phù văn thâm ảo đến bây giờ ta vẫn không hiểu biết, hắn mới mười tuổi sao có thể...
Hiên Viên Đồng giật mình đến nói lắp bắp, lung tung.
- Mới đầu ta không hiểu được, không chấp nhận nổi, nhưng sự thật chính là như thế, nói gì được?
Tuy Tiết Thường Uyển thản nhiên nói ra nhưng bên trong chất chứa oán hận thiên địa bất công.
Hiên Viên Đồng ngây người tại chỗ thật lâu không nói nên lời, mãi đến lúc này nàng mới hiểu tại sao Tiết Thường Uyển có thiên phú trận pháp ưu tú, tạo nghệ trận pháp vượt qua một số thiên tài giới trận pháp nhưng chưa bao giờ phô bày ra. Mỗi khi nhắc đến trận pháp là Tiết Thường Uyển mất tự tin, cuối cùng Hiên Viên Đồng đã hiểu nguyên nhân, rất thông cảm cho nàng.
Nếu ngươi biết có một trận sư lang thang biến thái năm mười tuổi sáng tạo thất tinh khiên dẫn trận pháp oanh động giới trận pháp thì ngươi còn tự tin được không? Còn dám bày trận pháp sao? Bày ra trận pháp được người ta khen nhưng ngươi không thấy xấu hổ sao?
Dưới tình huống như vậy Tiết Thường Uyển vẫn kiên trì tu hành trận pháp cần có sự chịu đựng lớn cỡ nào? Nàng gặp bao nhiêu đả kích?
Hiên Viên Đồng thấy khâm phục Tiết Thường Uyển, nàng nghĩ nếu đổi lại là nàng, bên cạnh có người như 7t8 chắc chắn nàng không tiếp tục đường trận pháp được. Vì nó đả kích lòng tự tin quá tàn nhẫn, không! Không phải đả kích, đây là chà đạp.
- Ha ha ha ha ha ha!
Một lúc lâu sau Hiên Viên Đồng xì cười, trong tiếng cười có tự giễu. Hiên Viên Đồng cười nhạo mình kiêu ngạo vì mấy năm nay lấy được chút thành tích, oán hận ông trời, hận trời bất công. Cùng là con người, là trận sư lang thang tại sao người ta mười tuổi sáng tạo thất tinh khiên dẫn trận pháp oanh động thiên hạ? Hiên Viên Đồng bất đắc dĩ, cười xong chỉ còn lại thở dài nặng nề, than thở thế giới to lớn không gì không có.
- Hiên Viên tỷ dù gì là một trong cửu thải được giới trận pháp công nhận, đừng như vậy. Sao mới nghe Tiêu Du Tử mười tuổi sáng tạo thất tinh khiên dẫn trận pháp thì Hiên Viên tỷ như già đi mười tuổi?
- Đâu chỉ là già mười tuổi? Bây giờ ta cảm thấy mình già hơn ba chục tuổi, tương lai âm u.
Hiên Viên Đồng cúi đầu, nhắm mắt bóp trán, có vẻ bị đả kích không nhẹ.
Hiên Viên Đồng khẽ thở dài:
- Anh Tử, ngươi không phải trận sư nên không hiểu, nếu có ngày nào ngươi học trận pháp sẽ biết mười tuổi sáng tạo thất tinh khiên dẫn trận pháp là khái niệm khủng bố cỡ nào. Còn nữa, sau này đừng nhắc danh hiệu cửu thái với ta, còn nhắc nữa thì đừng trách ta trở mặt!
Hiên Viên Đồng thở ngắn than dài, ngửa đầu uống một ngụm rượu.
Hiên Viên Đồng hỏi:
- Bây giờ ta rất hy vọng Tiêu Du Tử sẽ xuất hiện, để đám trận sư chính tông mở mắt ra, biết cái gì gọi là biến thái vang dội cổ kim vượt mức tưởng tượng, cho bọn họ biết cái gì gọi là thiên tài thật sự. Thường Uyển, ngươi có cách nào tìm được Tiêu Du Tử không?
- Không, ta chỉ biết sự tích của hắn, còn lại không biết gì. Vốn sư phụ của ta và Đồ bá bá có cách tìm hắn, nếu xin bọn họ giúp thì được. Tiếc rằng hai người đi du lịch, ta cũng không biết họ đi đâu.
Trước khi đến Thanh Đế thành Tiết Thường Uyển, Lạc Anh quay về Kim Thủy Vực một chuyến, vốn tưởng báo bình an với phụ mẫu, sư phụ nhưng Mai tháp chủ, Đồ lão đầu nhi đã đi du lịch từ lâu.
Có rất nhiều chuyện tương tự như thế, nhiều đến nỗi Tiết Thường Uyển không nhớ hết. Từ đó về sau, mãi đến bây giờ Tiết Thường Uyển vẫn không tự tin vào thiên phú trận pháp của mình, hận Tiết Thường Uyển thấu xương, gọi là bóng ma không thể xóa nhòa trên đường trận pháp của nàng cũng đúng.
Nói là người lạ quen thuộc nhất thì càng đúng. Bởi vì từ khi Tiết Thường Uyển học trận pháp Mai tháp chủ đã kể cho nàng nghe nhiều chuyện về Tiêu Du Tử, nhưng nhiều năm qua nàng chưa từng gặp mặt. Không, có một cơ hội, Tiết Thường Uyển từng thấy Tiêu Du Tử làm sao thay đổi vân xung tụ tập trận cường đại hơn. Nhưng lần đó Tiêu Du Tử gia cố mê vụ trận pháp, Tiết Thường Uyển không biết mặt mũi của hắn như thế nào.
Nghe Tiết Thường Uyển kể xong Hiên Viên Đồng vừa kinh ngạc vừa buồn cười. Hiên Viên Đồng ngạc nhiên là không ngờ Tiết Thường Uyển hiểu biết Tiêu Du Tử đến thế, buồn cười là nàng thật xui xẻo gặp 'hàng xóm' biến thái như Tiêu Du Tử.
Hiên Viên Đồng đang cảm thán chợt nhận ra một chuyện rất đáng sợ. Nghe Tiết Thường Uyển kể thì sư phụ Mai tháp chủ luôn đem Tiêu Du Tử ra đả kích lòng tự tin của nàng, vậy là tuổi hắn không lớn?
Hiên Viên Đồng hỏi, Tiết Thường Uyển gật đầu, nói:
- Ta không biết Tiêu Du Tử cụ thể mấy tuổi nhưng hắn gần bằng ta.
Tuy Hiên Viên Đồng đã nghi ngờ nhưng nghe Tiết Thường Uyển trả lời chắc chắn làm nàng hút ngụm khí lạnh. Hiên Viên Đồng ngây người nửa ngày mới lấy lại tinh thần.
Hiên Viên Đồng nhỏ giọng nói:
- Nếu tuổi của Tiêu Du Tử gần bằng ngươi tức là lúc hắn mười bốn, lăm tuổi đã sáng tạo thất tinh khiên dẫn trận pháp, lục hợp phù ấn oanh động giới trận pháp?
Hiên Viên Đồng được tiếng là một trong cửu thải giới trận pháp, được công nhận là chín kỳ tài có tiềm lực lớn, rất có thể trở thành tông sư, ngộ tính, tư chất đều vô song. Bây giờ Hiên Viên Đồng biết năm Tiêu Du Tử mười bốn tuổi đã sáng tạo thất tinh khiên dẫn trận pháp hỏi sao kỳ tài trận pháp như nàng chấp nhận được câu chuyện điên cuồng, khoa trương chỉ có trong cổ tích?
Hiên Viên Đồng chưa tiêu hóa xong sự thật đó Tiết Thường Uyển nói câu tiếp theo làm nàng tan vỡ.
- Theo ta được biết thì Tiêu Du Tử sớm sáng tạo thất tinh khiên dẫn trận pháp, lục hợp phù ấn nhưng mãi đến khi hắn mười bốn, lăm tuổi mọi người mới biết. Theo ta nhớ thì lúc ta mười tuổi đã nghe sư phụ nhắc đến Tiêu Du Tử sáng tạo một khiên dẫn trận pháp, khi đó chưa đặt tên.
Trời!
Hiên Viên Đồng ngơ ngẩn, trố mắt líu lưỡi, cứng đơ như tượng.
Mười tuổi?
Lúc mười tuổi Hiên Viên Đồng còn học phù văn, còn buồn rầu vì một chiếu minh trận bình thường. Tiêu Du Tử đã sáng tạo thất tinh khiên dẫn trận pháp đến tận bây giờ được hoan nghênh nhất.
Không phải Hiên Viên Đồng không chấp nhận được mà chuyện này vượt qua lẽ thường.
Nếu tin này đồn ra ngoài thật không tưởng tượng nổi sẽ mang đến kích thích cỡ nào cho giới trận pháp. Cửu thải gì, mười thủ tịch công tử thiên kiêu phái hệ chính tông gì, mười người thừa kế phái hệ lang thang gì, tất cả như tên hề.
- Không lẽ... Hắn mới mười tuổi như thế nào... Sáng tạo... Thất tinh khiên dẫn trận... Không thể... Cái đó... Cần có tạo nghệ rất... Rất sâu sắc. Trong đó... Dính dáng nhiều phù văn thâm ảo đến bây giờ ta vẫn không hiểu biết, hắn mới mười tuổi sao có thể...
Hiên Viên Đồng giật mình đến nói lắp bắp, lung tung.
- Mới đầu ta không hiểu được, không chấp nhận nổi, nhưng sự thật chính là như thế, nói gì được?
Tuy Tiết Thường Uyển thản nhiên nói ra nhưng bên trong chất chứa oán hận thiên địa bất công.
Hiên Viên Đồng ngây người tại chỗ thật lâu không nói nên lời, mãi đến lúc này nàng mới hiểu tại sao Tiết Thường Uyển có thiên phú trận pháp ưu tú, tạo nghệ trận pháp vượt qua một số thiên tài giới trận pháp nhưng chưa bao giờ phô bày ra. Mỗi khi nhắc đến trận pháp là Tiết Thường Uyển mất tự tin, cuối cùng Hiên Viên Đồng đã hiểu nguyên nhân, rất thông cảm cho nàng.
Nếu ngươi biết có một trận sư lang thang biến thái năm mười tuổi sáng tạo thất tinh khiên dẫn trận pháp oanh động giới trận pháp thì ngươi còn tự tin được không? Còn dám bày trận pháp sao? Bày ra trận pháp được người ta khen nhưng ngươi không thấy xấu hổ sao?
Dưới tình huống như vậy Tiết Thường Uyển vẫn kiên trì tu hành trận pháp cần có sự chịu đựng lớn cỡ nào? Nàng gặp bao nhiêu đả kích?
Hiên Viên Đồng thấy khâm phục Tiết Thường Uyển, nàng nghĩ nếu đổi lại là nàng, bên cạnh có người như 7t8 chắc chắn nàng không tiếp tục đường trận pháp được. Vì nó đả kích lòng tự tin quá tàn nhẫn, không! Không phải đả kích, đây là chà đạp.
- Ha ha ha ha ha ha!
Một lúc lâu sau Hiên Viên Đồng xì cười, trong tiếng cười có tự giễu. Hiên Viên Đồng cười nhạo mình kiêu ngạo vì mấy năm nay lấy được chút thành tích, oán hận ông trời, hận trời bất công. Cùng là con người, là trận sư lang thang tại sao người ta mười tuổi sáng tạo thất tinh khiên dẫn trận pháp oanh động thiên hạ? Hiên Viên Đồng bất đắc dĩ, cười xong chỉ còn lại thở dài nặng nề, than thở thế giới to lớn không gì không có.
- Hiên Viên tỷ dù gì là một trong cửu thải được giới trận pháp công nhận, đừng như vậy. Sao mới nghe Tiêu Du Tử mười tuổi sáng tạo thất tinh khiên dẫn trận pháp thì Hiên Viên tỷ như già đi mười tuổi?
- Đâu chỉ là già mười tuổi? Bây giờ ta cảm thấy mình già hơn ba chục tuổi, tương lai âm u.
Hiên Viên Đồng cúi đầu, nhắm mắt bóp trán, có vẻ bị đả kích không nhẹ.
Hiên Viên Đồng khẽ thở dài:
- Anh Tử, ngươi không phải trận sư nên không hiểu, nếu có ngày nào ngươi học trận pháp sẽ biết mười tuổi sáng tạo thất tinh khiên dẫn trận pháp là khái niệm khủng bố cỡ nào. Còn nữa, sau này đừng nhắc danh hiệu cửu thái với ta, còn nhắc nữa thì đừng trách ta trở mặt!
Hiên Viên Đồng thở ngắn than dài, ngửa đầu uống một ngụm rượu.
Hiên Viên Đồng hỏi:
- Bây giờ ta rất hy vọng Tiêu Du Tử sẽ xuất hiện, để đám trận sư chính tông mở mắt ra, biết cái gì gọi là biến thái vang dội cổ kim vượt mức tưởng tượng, cho bọn họ biết cái gì gọi là thiên tài thật sự. Thường Uyển, ngươi có cách nào tìm được Tiêu Du Tử không?
- Không, ta chỉ biết sự tích của hắn, còn lại không biết gì. Vốn sư phụ của ta và Đồ bá bá có cách tìm hắn, nếu xin bọn họ giúp thì được. Tiếc rằng hai người đi du lịch, ta cũng không biết họ đi đâu.
Trước khi đến Thanh Đế thành Tiết Thường Uyển, Lạc Anh quay về Kim Thủy Vực một chuyến, vốn tưởng báo bình an với phụ mẫu, sư phụ nhưng Mai tháp chủ, Đồ lão đầu nhi đã đi du lịch từ lâu.
/1351
|