Bất quá khiến người ta chờ mong là những người tiến vào trong núi Táng Cổ đến cùng sẽ chiếm được đại tạo hóa gì, nhưng chín ngày trôi qua vẫn không có người đi ra, đến ngày thứ mười, ngày thứ mười một, từng ngày từng ngày qua đi, vô số đám người tụ tập tại vùng biên hoang, mỗi ngày vẫn có tầng tầng lớp lớp thiên kiêu xuất hiện.
Vậy nhưng, đến ngày thứ mười lăm, rốt cuộc có một người đi ra từ bên trong núi Táng Cổ, có vẻ là một thanh niên chừng hai mươi tuổi, người nhận thức hắn đều biết hắn là một trong những thiên kiêu của học phủ Trung Ương, hắn chính là Mạc Bắc.
Trước khi núi Táng Cổ hiện thế, thiên kiêu hai đời mười năm của học phủ Trung Ương có đầy đủ trăm vị, trong đó có hơn một nửa đều bị Trần Lạc chém giết, chỉ còn lại không đến hai mươi vị thiêu kiêu may mắn sống sót, Mạc Bắc chính là một người trong số đó. Tại học phủ Trung Ương, bởi vì Gia Cát Thiên Biên và Tịch Nhược Trần quá mức chói mắt, thế nên đại đa số mọi người cũng không phải rất hiểu rõ về Mạc Bắc, chỉ biết là hắn thức tỉnh huyết mạch người khổng lồ.
Giờ khắc này, hắn là người đầu tiên đi ra từ núi Táng Cổ, lập tức trở thành tiêu điểm chú ý của tất cả mọi người trên thế giới.
Mạc Bắc có vẻ cao lớn vô cùng, khác hẳn với người thường, thậm chí cao tới bốn thước, nhưng không hề khiến cho người ta có cảm giác quái lạ, trái lại khiến cho người ta một loại cảm giác cực kỳ ngột ngạt. Không ít người còn nhớ rõ thời điểm trước núi Táng Cổ hiện thế, Mạc Bắc cũng không có cao lớn như thế, nhưng tiến vào núi Táng Cổ một chuyến, thân thể lại biến thành cao to như vậy, tuy rằng hắn thức tỉnh chính là huyết mạch người khổng lồ, nhưng hiện tại còn chưa lấy ra chân thân, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì.
- A…
Vừa đi ra khỏi núi Táng Cổ, Mạc Bắc đứng lặng ở trên hư không, đột nhiên ngửa mặt lên trời rống giận.
Tiếng gầm lên giận dữ như vậy, thực là vô cùng cường đại, đinh tai nhức óc, linh lực cuồn cuộn tựa như sóng biển mênh mông vô tận.
Linh lực thật là mạnh mẽ.
Mạc Bắc chỉ tiến vào núi Táng Cổ một chuyến, sau khi đi ra, linh lực dĩ nhiên tăng vọt lên gấp trăm lần, thực khiến người ta kinh thán. Linh lực trào dâng cỡ này có thể so với Đại Vu sư khổ tu sáu, bảy trăm năm, vẫn nói núi Táng Cổ là tạo hóa chi địa, xem ra quả nhiên không sai, chỉ một Mạc Bắc nho nhỏ, sau khi tiến vào dĩ nhiên trở nên cường đại như vậy.
Nhưng, chỉ là như vậy sao? Không!
Đang khi Mạc Bắc rống giận, mọi người phát hiện thân thể của hắn đang phát sinh biến hóa khó có thể tin nổi, tựa như ngũ hành diễn biến, âm dương diễn hóa, mọi người vội vã lấy ra linh thức tra xét, rất nhiều người bất ngờ phát hiện dĩ nhiên không tra xét tới, đó là một loại cảm giác như ẩn như hiện, giống như lúc nào Mạc Bắc cũng có thể biến mất không thấy nữa.
Tại sao lại như vậy?
- Linh thể! Mạc Bắc đang ngưng tụ linh thể!
- Linh thể của hắn như ẩn như hiện, điều này nói rõ hắn dĩ nhiên đã hòa vào đại tự nhiên!
Phàm là người tu hành đều biết hòa vào đại tự nhiên là một loại đại tạo hóa không gì sánh bằng, bởi vì sau khi hòa vào đại tự nhiên, cũng giống như bình thường người ta vẫn nói là siêu thoát thế tục, loại người này vào thời thượng cổ được gọi là người hơn người, bởi vì hòa vào đại tự nhiên, liền giống như tiến vào một thế giới hoàn toàn mới, bọn họ nhìn núi không phải là núi, nhìn nước không phải là nước, bọn họ nhìn thấy là Âm Dương Ngũ Hành căn bản trong đại tự nhiên, thu nạp càng là linh tức chất lượng tốt nhất trong đại tự nhiên, sau này bất kể là tu luyện Vu pháp hay Trận pháp đều có được ưu thế trời cao chiếu cố.
Rào! Quanh thân Mạc Bắc lập lòe ánh sáng bảy màu sặc sỡ, chính là Âm Dương Ngũ Hành, đây là tiêu chí đặc biệt khi hòa vào đại tự nhiên, được xưng là linh thể bảy màu, tại thời đại thượng cổ cũng được gọi là thượng nhân đại tự nhiên bảy màu.
Mạc Bắc thân cao bốn thước đứng ở hư không, xung quanh thân là cầu vồng bảy sắc, thật là uy vũ, một đôi tròng mắt quét ngang ra, nhìn xuống chúng sinh tụ tập tại biên hoang, khí thế ngạo thị thiên hạ, quát lên:
- Trần Lạc, lăn ra chiến với ta một trận!
Ầm ầm ầm, rắc rắc rắc!
Mạn Bắc hòa vào đại tự nhiên quả nhiên ghê gớm, một tiếng oai, dẫn thiên lôi của đại tự nhiên xuất động, lợi hại, thực sự là lợi hại!
Bất quá trong sân cũng có không ít người tán thán, trước đó Mạc Bắc này may mắn chạy trốn được một kiếp, bảo vệ được mạng nhỏ từ trong tay Trần Lạc, ngươi mới đi ra liền hô muốn chiến một trận với Trần Lạc, đúng vậy, sau khi vào núi Táng Cổ, linh lực của ngươi tăng vọt gấp trăm lần, cũng hòa vào đại tự nhiên, thành tựu linh thể bảy màu. Thành tựu và thực lực bậc này đúng là có thể kinh sợ rất nhiều người, nhưng ở trước mặt Lạc gia e là còn chưa đủ.
Phải biết, Lạc gia người ta tại thời điểm lần thứ nhất nghịch thiên cũng đã hòa vào đại tự nhiên, hơn nữa thành tựu còn là tử nguyên thân đại tự nhiên bảy màu, mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với linh thể bảy màu của ngươi, cho dù cuối cùng bị thẩm phán, chưa thành công, nhưng thế thì đã sao?
Linh tượng khủng bố che kín bầu trời, biến dị chi linh siêu thoát tự nhiên, long linh thủ hộ hung thần ác sát, tinh thần chi hồn Đại Diêm La múa loạn bầu trời, bốn đại thành tựu tuyệt thế này, Mạc Bắc ngươi có thể đối phó được cái nào? Cuối cùng Lạc gia còn có lực gánh hai mươi bảy đạo thẩm phán do ông trời đánh xuống, ngươi đi gánh thử xem?
Thổn thức thì thổn thức, thấy Mạc Bắc rêu rao muốn chiến một trận với Trần Lạc, ai cũng không nói gì, dù sao cũng không có ai biết được Lạc gia còn sống hay đã chết, hơn nữa Mạc Bắc người ta hòa vào đại tự nhiên, thành tựu linh thể bảy màu cũng là sự thực, huống chi tựa hồ xem ra hắn không chỉ đơn giản là thành tựu linh thể bảy màu, dám… Kêu gào như vậy, sợ là đã đạt được vận mệnh của mình trong núi Táng Cổ, bằng không cũng sẽ không công nhiên kêu gào Lạc gia đối chiến.
Quả nhiên! Sau khi Mạc Bắc lấy ra huyết mạch chân thân, mọi người đều sợ ngây người, chân thân hùng vĩ cao đến tám mươi mốt thước, linh lực cuồn cuộn một lần nữa bạo phát càng mạnh mẽ hơn trước đó, mọi người đều có thể cảm nhận được sức mạnh hung mãnh kia, một quyền đánh ra mặt đất run rẩy, nơi đây, Mạc Bắc lấy ra huyết mạch chân thân, cho dù đối mặt với những lão Vu sư tu luyện ngàn năm, e là cũng có tư cách chiến một chân, hắn thật sự quá mạnh mẽ, chân thân người khổng lồ hàm chứa sức mạnh có tính hủy diệt, dọa người vô cùng.
Không trách được hắn dám hò hét muốn chiến một trận với Trần Lạc, chỉ bằng vào chân thân huyết mạch cao tám mươi mốt thước của hắn đã đủ cường đại vô cùng, có thể nói là người khổng lồ số một kim cổ.
Vậy nhưng, đến ngày thứ mười lăm, rốt cuộc có một người đi ra từ bên trong núi Táng Cổ, có vẻ là một thanh niên chừng hai mươi tuổi, người nhận thức hắn đều biết hắn là một trong những thiên kiêu của học phủ Trung Ương, hắn chính là Mạc Bắc.
Trước khi núi Táng Cổ hiện thế, thiên kiêu hai đời mười năm của học phủ Trung Ương có đầy đủ trăm vị, trong đó có hơn một nửa đều bị Trần Lạc chém giết, chỉ còn lại không đến hai mươi vị thiêu kiêu may mắn sống sót, Mạc Bắc chính là một người trong số đó. Tại học phủ Trung Ương, bởi vì Gia Cát Thiên Biên và Tịch Nhược Trần quá mức chói mắt, thế nên đại đa số mọi người cũng không phải rất hiểu rõ về Mạc Bắc, chỉ biết là hắn thức tỉnh huyết mạch người khổng lồ.
Giờ khắc này, hắn là người đầu tiên đi ra từ núi Táng Cổ, lập tức trở thành tiêu điểm chú ý của tất cả mọi người trên thế giới.
Mạc Bắc có vẻ cao lớn vô cùng, khác hẳn với người thường, thậm chí cao tới bốn thước, nhưng không hề khiến cho người ta có cảm giác quái lạ, trái lại khiến cho người ta một loại cảm giác cực kỳ ngột ngạt. Không ít người còn nhớ rõ thời điểm trước núi Táng Cổ hiện thế, Mạc Bắc cũng không có cao lớn như thế, nhưng tiến vào núi Táng Cổ một chuyến, thân thể lại biến thành cao to như vậy, tuy rằng hắn thức tỉnh chính là huyết mạch người khổng lồ, nhưng hiện tại còn chưa lấy ra chân thân, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì.
- A…
Vừa đi ra khỏi núi Táng Cổ, Mạc Bắc đứng lặng ở trên hư không, đột nhiên ngửa mặt lên trời rống giận.
Tiếng gầm lên giận dữ như vậy, thực là vô cùng cường đại, đinh tai nhức óc, linh lực cuồn cuộn tựa như sóng biển mênh mông vô tận.
Linh lực thật là mạnh mẽ.
Mạc Bắc chỉ tiến vào núi Táng Cổ một chuyến, sau khi đi ra, linh lực dĩ nhiên tăng vọt lên gấp trăm lần, thực khiến người ta kinh thán. Linh lực trào dâng cỡ này có thể so với Đại Vu sư khổ tu sáu, bảy trăm năm, vẫn nói núi Táng Cổ là tạo hóa chi địa, xem ra quả nhiên không sai, chỉ một Mạc Bắc nho nhỏ, sau khi tiến vào dĩ nhiên trở nên cường đại như vậy.
Nhưng, chỉ là như vậy sao? Không!
Đang khi Mạc Bắc rống giận, mọi người phát hiện thân thể của hắn đang phát sinh biến hóa khó có thể tin nổi, tựa như ngũ hành diễn biến, âm dương diễn hóa, mọi người vội vã lấy ra linh thức tra xét, rất nhiều người bất ngờ phát hiện dĩ nhiên không tra xét tới, đó là một loại cảm giác như ẩn như hiện, giống như lúc nào Mạc Bắc cũng có thể biến mất không thấy nữa.
Tại sao lại như vậy?
- Linh thể! Mạc Bắc đang ngưng tụ linh thể!
- Linh thể của hắn như ẩn như hiện, điều này nói rõ hắn dĩ nhiên đã hòa vào đại tự nhiên!
Phàm là người tu hành đều biết hòa vào đại tự nhiên là một loại đại tạo hóa không gì sánh bằng, bởi vì sau khi hòa vào đại tự nhiên, cũng giống như bình thường người ta vẫn nói là siêu thoát thế tục, loại người này vào thời thượng cổ được gọi là người hơn người, bởi vì hòa vào đại tự nhiên, liền giống như tiến vào một thế giới hoàn toàn mới, bọn họ nhìn núi không phải là núi, nhìn nước không phải là nước, bọn họ nhìn thấy là Âm Dương Ngũ Hành căn bản trong đại tự nhiên, thu nạp càng là linh tức chất lượng tốt nhất trong đại tự nhiên, sau này bất kể là tu luyện Vu pháp hay Trận pháp đều có được ưu thế trời cao chiếu cố.
Rào! Quanh thân Mạc Bắc lập lòe ánh sáng bảy màu sặc sỡ, chính là Âm Dương Ngũ Hành, đây là tiêu chí đặc biệt khi hòa vào đại tự nhiên, được xưng là linh thể bảy màu, tại thời đại thượng cổ cũng được gọi là thượng nhân đại tự nhiên bảy màu.
Mạc Bắc thân cao bốn thước đứng ở hư không, xung quanh thân là cầu vồng bảy sắc, thật là uy vũ, một đôi tròng mắt quét ngang ra, nhìn xuống chúng sinh tụ tập tại biên hoang, khí thế ngạo thị thiên hạ, quát lên:
- Trần Lạc, lăn ra chiến với ta một trận!
Ầm ầm ầm, rắc rắc rắc!
Mạn Bắc hòa vào đại tự nhiên quả nhiên ghê gớm, một tiếng oai, dẫn thiên lôi của đại tự nhiên xuất động, lợi hại, thực sự là lợi hại!
Bất quá trong sân cũng có không ít người tán thán, trước đó Mạc Bắc này may mắn chạy trốn được một kiếp, bảo vệ được mạng nhỏ từ trong tay Trần Lạc, ngươi mới đi ra liền hô muốn chiến một trận với Trần Lạc, đúng vậy, sau khi vào núi Táng Cổ, linh lực của ngươi tăng vọt gấp trăm lần, cũng hòa vào đại tự nhiên, thành tựu linh thể bảy màu. Thành tựu và thực lực bậc này đúng là có thể kinh sợ rất nhiều người, nhưng ở trước mặt Lạc gia e là còn chưa đủ.
Phải biết, Lạc gia người ta tại thời điểm lần thứ nhất nghịch thiên cũng đã hòa vào đại tự nhiên, hơn nữa thành tựu còn là tử nguyên thân đại tự nhiên bảy màu, mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với linh thể bảy màu của ngươi, cho dù cuối cùng bị thẩm phán, chưa thành công, nhưng thế thì đã sao?
Linh tượng khủng bố che kín bầu trời, biến dị chi linh siêu thoát tự nhiên, long linh thủ hộ hung thần ác sát, tinh thần chi hồn Đại Diêm La múa loạn bầu trời, bốn đại thành tựu tuyệt thế này, Mạc Bắc ngươi có thể đối phó được cái nào? Cuối cùng Lạc gia còn có lực gánh hai mươi bảy đạo thẩm phán do ông trời đánh xuống, ngươi đi gánh thử xem?
Thổn thức thì thổn thức, thấy Mạc Bắc rêu rao muốn chiến một trận với Trần Lạc, ai cũng không nói gì, dù sao cũng không có ai biết được Lạc gia còn sống hay đã chết, hơn nữa Mạc Bắc người ta hòa vào đại tự nhiên, thành tựu linh thể bảy màu cũng là sự thực, huống chi tựa hồ xem ra hắn không chỉ đơn giản là thành tựu linh thể bảy màu, dám… Kêu gào như vậy, sợ là đã đạt được vận mệnh của mình trong núi Táng Cổ, bằng không cũng sẽ không công nhiên kêu gào Lạc gia đối chiến.
Quả nhiên! Sau khi Mạc Bắc lấy ra huyết mạch chân thân, mọi người đều sợ ngây người, chân thân hùng vĩ cao đến tám mươi mốt thước, linh lực cuồn cuộn một lần nữa bạo phát càng mạnh mẽ hơn trước đó, mọi người đều có thể cảm nhận được sức mạnh hung mãnh kia, một quyền đánh ra mặt đất run rẩy, nơi đây, Mạc Bắc lấy ra huyết mạch chân thân, cho dù đối mặt với những lão Vu sư tu luyện ngàn năm, e là cũng có tư cách chiến một chân, hắn thật sự quá mạnh mẽ, chân thân người khổng lồ hàm chứa sức mạnh có tính hủy diệt, dọa người vô cùng.
Không trách được hắn dám hò hét muốn chiến một trận với Trần Lạc, chỉ bằng vào chân thân huyết mạch cao tám mươi mốt thước của hắn đã đủ cường đại vô cùng, có thể nói là người khổng lồ số một kim cổ.
/1351
|