Cổ Lạc tiến lên trước một bước, vươn tay kéo Lãnh Cốc lại.
Tuy Lãnh Cốc thành tựu thiên nhiên thất thải tử nguyên chi thân nhưng chút thành tựu này không là gì trong mắt Đại Nhật thế tử. Lãnh Cốc nhìn phân thân Mạc Vấn Thiên bị diệt, nhìn người như Gia Cát Thiên Biên không dám chống cự, nói gã không sợ thì quá xạo. Đương nhiên Lãnh Cốc là nam nhân xương cứng như thép, dù có chết cũng phải chết hiên ngang hãnh diện.
Lãnh Cốc cứng miệng nói:
- Như thế nào? Vị Cừu Tước điện hạ của các ngươi giờ muốn giết ta sao?
- Ngươi nhỏ bé như con kiến, không có chút điểm gì uy hiếp Cừu Tước điện hạ, lão nhân gia không thèm bỏ công ra giết ngươi.
Câu này làm tổn thương lòng tự tôn của Lãnh Cốc, gã rất muốn cười, cười to vì lưu lạc đến nông nỗi không có tư cách làm đối thủ của người ta.
Lãnh Cốc tức giận quát:
- Tổ cha ngươi, muốn giết hay gì thì tùy, tốt nhất cho gia một nhát đi lẹ!
- Giết ngươi? Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi.
Hư Hoài Cốc phẩy tay nói:
- Tha hắn đi.
Cổ Lạc kinh ngạc hỏi:
- Thả?
Cổ Lạc nghi hoặc hỏi:
- Hư công tử, hắn dù gì là huynh đệ kết nghĩa của Trần Lạc, trong tay Trần Lạc nắm trái tim Hạ Tử Tây, chúng ta có thể dùng tiểu tử này uy hiếp Trần Lạc.
Lãnh Cốc nghe nói đám người này bắt gã chỉ vì uy hiếp Trần Lạc thì tức giận chửi um sùm:
- Tổ cha nhà ngươi, giết lão tử thì được, muốn bắt lão tử đi uy hiếp Lạc gia? Các ngươi nằm mơ đi! Dù lão tử chết cũng không để các ngươi làm như vậy!
Hư Hoài Cốc nói:
- Chỉ là Trần Lạc, không cần uy hiếp, thả ra.
Cổ Lạc nghe lời thả Lãnh Cốc đi.
Lãnh Cốc còn định la lối vài câu nhưng chạm vào ánh mắt lạnh lùng tàn nhẫn của Hư Hoài Cốc thì gã tèo, thầm nghĩ ráng nhịn, mới nhặt về cái mạng nhỏ không thể vì một phút xúc động mà vứt đi.
- Trở về nói cho Trần Lạc tốt nhất là hôm nay trả lại trái tim Hạ Tử Tây, không thì hắn tự gánh hậu quả!
Hư Hoài Cốc nói xong liếc Tư Đồ Mã Phi, Lý Lăng Thiên, dẫn người rời đi.
Đám người đông nghịt quanh lôi đài nhìn nhau, không ai nói câu nào, cũng không biết nên nói cái gì. Chuyện này rất nhanh truyền khắp Tiểu Phật Linh giới, hơn nữa nổ bom. Đặc biệt nghe nói phân thân Mạc Vấn Thiên bị diệt, Gia Cát Thiên Biên cam nguyện chịu chết cũng không dám đánh trả. Nhiều người không dám tin đây là sự thật.
Mới mấy ngày ngắn ngủi, chuyện xảy ra trong Tiểu Phật Linh giới làm người ta khó mà chấp nhận. Đầu tiên là thế giới chi tử Nghịch Lang Gia chết, sau đó Thượng Cổ Thiên Vương Thương Vô Tà lộ mặt mà không dám ra tay. Dạ Xoa Minh Vương Ngạo Phong bị đánh gần chết, chẳng những Khổng Tước Minh Vương Tần Phấn không dám rục rịch, Lạc gia mười năm trước oai phong một cõi vô pháp vô thiên cũng im lặng.
Giờ tuy Mạc Vấn Thiên không im lặng nhưng Đại Phạm Thiên vô thượng phân thân mà gã vất vả luyện chế bị diệt. Gia Cát Thiên Biên được gọi là thiên tứ chi tử đối diện Vân Đoan chẳng những không dám hó hé, gã thậm chí không chống cự, cam nguyện chịu chết, bị phán xử sống dở chết dở.
Mười năm trước Lạc gia là truyền kỳ rực rỡ, Nhân Vương Mạc Vấn Thiên là ngôi sao sáng chói nhất mười năm nay. Gia Cát Thiên Biên tuy không bằng Lạc gia, Nhân Vương nhưng cũng là thiên tứ chi tử rồng trong cõi người, độc nhất vô nhị vượt qua mốc thời gian mười năm trước và sau.
Một người chọn im lặng.
Một người phân thân bị diệt.
Một người cam nguyện chịu chết.
Vân Đoan quá mức cường đại, mạnh đến nỗi khiến các nhân vật truyền kỳ sợ hãi, né mũi nhọn sao?
Có lẽ đúng.
Dù sao Nhị Thập Tứ Hạo Nguyệt Tước Tử Vân Đoan người sau mạnh hơn người trước, lực lượng đến từ căn nguyên thế giới.
Lực lượng của Thập Nhị Đại Nhật thế tử sánh bằng uy lực pháp tắc, khó thể lay động.
Lực lượng của Cửu công tử có đủ nhật nguyệt tinh hoa, càng không thể so sánh.
Thập vương thập tử thế giới nhân gian có ai đánh lại bọn họ?
Buổi chiều hôm đó, đám người tụ tập gần lôi đài tản đi, chỉ có Tư Đồ Mã Phi, Lý Lăng Thiên còn đứng phía xa nhìn.
Tư Đồ Mã Phi nhắm mắt nói:
- Lần này Cửu Tước Tử không chỉ muốn thăm dò mấy tồn tại có sức uy hiếp của thế giới nhân gian, còn có mục đích ngăn cản bọn họ tham gia Nhân Quả Bi mở ra.
Lý Lăng Thiên gật đầu, nói:
- Đúng vậy! Đại Phạm Thiên vô thượng phân thân của Mạc Vấn Thiên bị hủy, bản tôn tất nhiên cũng trọng thương, Gia Cát Thiên Biên càng khỏi phải nói. Đừng nói bọn họ không dám đến, dù có cũng sẽ không tạo ra uy hiếp với Vân Đoan nổi.
- Một Mạc Vấn Thiên, một Gia Cát Thiên Biên, có lẽ ngày mai bọn họ sẽ đối đầu với Trần Lạc.
- Chắc vậy, Cửu Tước Tử chừa Trần Lạc lại cuối cùng.
Tư Đồ Mã Phi mở mắt ra:
- Ngươi đoán ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì?
Tư Đồ Mã Phi khẽ thở dài:
- Trần Lạc chọn im lặng? Hay chọn chống đối? Hay là...
Lý Lăng Thiên thành thật nói:
- Không biết.
- Đúng rồi, không biết, ai biết được?
Tư Đồ Mã Phi lắc đầu, nói:
- Ta nhớ Đại Thế Tử từng nói Trần Lạc là tồn tại bí ẩn nhất, không biết nhất, quái dị nhất trong ba người. Nếu có thể thì Đại Thế Tử tuyệt đối không bao giờ chọc vào người này.
- Nhưng hiện tại Đại Thế Tử đã quyết định thăm dò.
- Ừm! Không còn nhiều thời gian, Cửu Tước Tử ra tay, Đại Thế Tử cũng không kiềm được.
Trong khi Tư Đồ Mã Phi, Lý Lăng Thiên giao lưu, vang tiếng cười khẽ, tiếp theo một nữ nhân xuất hiện. Một nữ nhân ung dung hao quý, mặc thịnh trang yểu điệu, khóe môi treo nụ cười.
Tư Đồ Mã Phi sửng shốt hỏi:
- Huyễn Linh, sao ngươi đến đây?
Nữ nhân được gọi là Huyễn Linh cười khẽ:
- Sao ta không thể đến được?
Huyễn Linh quay sang nhìn Lý Lăng Thiên:
- Lý Lăng Thiên, chúng ta lại gặp mặt.
Lý Lăng Thiên cười cười gật đầu, gã biết nữ nhân này, nàng là một trong Thập Nhị Đại Nhật thế tử, Huyễn Linh. Nàng giống Tư Đồ Mã Phi, hiệu trung cho Đại Thế Tử, quan hệ mập mờ.
Tư Đồ Mã Phi biết lúc này Huyễn Linh xuất hiện chắc chắn có chuyện gấp.
Huyễn Linh mở miệng nói:
- Đương nhiên, nếu không ngươi nghĩ ta đến vì chuyện gì?
Lý Lăng Thiên biết điều nói:
- Nếu hai vị có chuyện muốn bàn thì ta tạm cáo lui.
Lý Lăng Thiên là số ít người trung lập trong Vân Đoan, gã không theo phe ai, nên có vài chuyện gã không thể nghe.
- Lăng Thiên xa lạ, ngươi không cần tránh mặt.
Huyễn Linh cười nói:
- Đây là Đại Thế Tử cố ý dặn.
Lý Lăng Thiên cười cười:
- Vậy sao?
Lý Lăng Thiên trầm ngâm, lên tiếng:
- Vậy thì ta cung kính không bằng tuân mệnh.
Tư Đồ Mã Phi sốt ruột hỏi:
- Rốt cuộc là chuyện gì?
- Chắc hai người cũng đoán được ý định của Cửu Tước Tử?
Huyễn Linh không cười nữa, khuôn mặt nghiêm túc nói:
- Cửu Tước Tử lấy cớ thăm dò ngăn cản Nhân Vương Mạc Vấn Thiên, Thiên Tử Gia Cát Thiên Biên, Trần Lạc tham gia Nhân Quả Bia mở ra.
Tư Đồ Mã Phi hỏi:
- Đại Thế Tử có ý gì?
- Ý của Đại Thế Tử là khiến chúng ta trợ giúp Hư Hoài Cốc.
- Trợ giúp Hư Hoài Cốc? Giúp cái gì? Hư Hoài Cốc đã ngăn lại Nhân Vương Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên, chẳng lẽ muốn chúng ta...
Tuy Lãnh Cốc thành tựu thiên nhiên thất thải tử nguyên chi thân nhưng chút thành tựu này không là gì trong mắt Đại Nhật thế tử. Lãnh Cốc nhìn phân thân Mạc Vấn Thiên bị diệt, nhìn người như Gia Cát Thiên Biên không dám chống cự, nói gã không sợ thì quá xạo. Đương nhiên Lãnh Cốc là nam nhân xương cứng như thép, dù có chết cũng phải chết hiên ngang hãnh diện.
Lãnh Cốc cứng miệng nói:
- Như thế nào? Vị Cừu Tước điện hạ của các ngươi giờ muốn giết ta sao?
- Ngươi nhỏ bé như con kiến, không có chút điểm gì uy hiếp Cừu Tước điện hạ, lão nhân gia không thèm bỏ công ra giết ngươi.
Câu này làm tổn thương lòng tự tôn của Lãnh Cốc, gã rất muốn cười, cười to vì lưu lạc đến nông nỗi không có tư cách làm đối thủ của người ta.
Lãnh Cốc tức giận quát:
- Tổ cha ngươi, muốn giết hay gì thì tùy, tốt nhất cho gia một nhát đi lẹ!
- Giết ngươi? Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi.
Hư Hoài Cốc phẩy tay nói:
- Tha hắn đi.
Cổ Lạc kinh ngạc hỏi:
- Thả?
Cổ Lạc nghi hoặc hỏi:
- Hư công tử, hắn dù gì là huynh đệ kết nghĩa của Trần Lạc, trong tay Trần Lạc nắm trái tim Hạ Tử Tây, chúng ta có thể dùng tiểu tử này uy hiếp Trần Lạc.
Lãnh Cốc nghe nói đám người này bắt gã chỉ vì uy hiếp Trần Lạc thì tức giận chửi um sùm:
- Tổ cha nhà ngươi, giết lão tử thì được, muốn bắt lão tử đi uy hiếp Lạc gia? Các ngươi nằm mơ đi! Dù lão tử chết cũng không để các ngươi làm như vậy!
Hư Hoài Cốc nói:
- Chỉ là Trần Lạc, không cần uy hiếp, thả ra.
Cổ Lạc nghe lời thả Lãnh Cốc đi.
Lãnh Cốc còn định la lối vài câu nhưng chạm vào ánh mắt lạnh lùng tàn nhẫn của Hư Hoài Cốc thì gã tèo, thầm nghĩ ráng nhịn, mới nhặt về cái mạng nhỏ không thể vì một phút xúc động mà vứt đi.
- Trở về nói cho Trần Lạc tốt nhất là hôm nay trả lại trái tim Hạ Tử Tây, không thì hắn tự gánh hậu quả!
Hư Hoài Cốc nói xong liếc Tư Đồ Mã Phi, Lý Lăng Thiên, dẫn người rời đi.
Đám người đông nghịt quanh lôi đài nhìn nhau, không ai nói câu nào, cũng không biết nên nói cái gì. Chuyện này rất nhanh truyền khắp Tiểu Phật Linh giới, hơn nữa nổ bom. Đặc biệt nghe nói phân thân Mạc Vấn Thiên bị diệt, Gia Cát Thiên Biên cam nguyện chịu chết cũng không dám đánh trả. Nhiều người không dám tin đây là sự thật.
Mới mấy ngày ngắn ngủi, chuyện xảy ra trong Tiểu Phật Linh giới làm người ta khó mà chấp nhận. Đầu tiên là thế giới chi tử Nghịch Lang Gia chết, sau đó Thượng Cổ Thiên Vương Thương Vô Tà lộ mặt mà không dám ra tay. Dạ Xoa Minh Vương Ngạo Phong bị đánh gần chết, chẳng những Khổng Tước Minh Vương Tần Phấn không dám rục rịch, Lạc gia mười năm trước oai phong một cõi vô pháp vô thiên cũng im lặng.
Giờ tuy Mạc Vấn Thiên không im lặng nhưng Đại Phạm Thiên vô thượng phân thân mà gã vất vả luyện chế bị diệt. Gia Cát Thiên Biên được gọi là thiên tứ chi tử đối diện Vân Đoan chẳng những không dám hó hé, gã thậm chí không chống cự, cam nguyện chịu chết, bị phán xử sống dở chết dở.
Mười năm trước Lạc gia là truyền kỳ rực rỡ, Nhân Vương Mạc Vấn Thiên là ngôi sao sáng chói nhất mười năm nay. Gia Cát Thiên Biên tuy không bằng Lạc gia, Nhân Vương nhưng cũng là thiên tứ chi tử rồng trong cõi người, độc nhất vô nhị vượt qua mốc thời gian mười năm trước và sau.
Một người chọn im lặng.
Một người phân thân bị diệt.
Một người cam nguyện chịu chết.
Vân Đoan quá mức cường đại, mạnh đến nỗi khiến các nhân vật truyền kỳ sợ hãi, né mũi nhọn sao?
Có lẽ đúng.
Dù sao Nhị Thập Tứ Hạo Nguyệt Tước Tử Vân Đoan người sau mạnh hơn người trước, lực lượng đến từ căn nguyên thế giới.
Lực lượng của Thập Nhị Đại Nhật thế tử sánh bằng uy lực pháp tắc, khó thể lay động.
Lực lượng của Cửu công tử có đủ nhật nguyệt tinh hoa, càng không thể so sánh.
Thập vương thập tử thế giới nhân gian có ai đánh lại bọn họ?
Buổi chiều hôm đó, đám người tụ tập gần lôi đài tản đi, chỉ có Tư Đồ Mã Phi, Lý Lăng Thiên còn đứng phía xa nhìn.
Tư Đồ Mã Phi nhắm mắt nói:
- Lần này Cửu Tước Tử không chỉ muốn thăm dò mấy tồn tại có sức uy hiếp của thế giới nhân gian, còn có mục đích ngăn cản bọn họ tham gia Nhân Quả Bi mở ra.
Lý Lăng Thiên gật đầu, nói:
- Đúng vậy! Đại Phạm Thiên vô thượng phân thân của Mạc Vấn Thiên bị hủy, bản tôn tất nhiên cũng trọng thương, Gia Cát Thiên Biên càng khỏi phải nói. Đừng nói bọn họ không dám đến, dù có cũng sẽ không tạo ra uy hiếp với Vân Đoan nổi.
- Một Mạc Vấn Thiên, một Gia Cát Thiên Biên, có lẽ ngày mai bọn họ sẽ đối đầu với Trần Lạc.
- Chắc vậy, Cửu Tước Tử chừa Trần Lạc lại cuối cùng.
Tư Đồ Mã Phi mở mắt ra:
- Ngươi đoán ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì?
Tư Đồ Mã Phi khẽ thở dài:
- Trần Lạc chọn im lặng? Hay chọn chống đối? Hay là...
Lý Lăng Thiên thành thật nói:
- Không biết.
- Đúng rồi, không biết, ai biết được?
Tư Đồ Mã Phi lắc đầu, nói:
- Ta nhớ Đại Thế Tử từng nói Trần Lạc là tồn tại bí ẩn nhất, không biết nhất, quái dị nhất trong ba người. Nếu có thể thì Đại Thế Tử tuyệt đối không bao giờ chọc vào người này.
- Nhưng hiện tại Đại Thế Tử đã quyết định thăm dò.
- Ừm! Không còn nhiều thời gian, Cửu Tước Tử ra tay, Đại Thế Tử cũng không kiềm được.
Trong khi Tư Đồ Mã Phi, Lý Lăng Thiên giao lưu, vang tiếng cười khẽ, tiếp theo một nữ nhân xuất hiện. Một nữ nhân ung dung hao quý, mặc thịnh trang yểu điệu, khóe môi treo nụ cười.
Tư Đồ Mã Phi sửng shốt hỏi:
- Huyễn Linh, sao ngươi đến đây?
Nữ nhân được gọi là Huyễn Linh cười khẽ:
- Sao ta không thể đến được?
Huyễn Linh quay sang nhìn Lý Lăng Thiên:
- Lý Lăng Thiên, chúng ta lại gặp mặt.
Lý Lăng Thiên cười cười gật đầu, gã biết nữ nhân này, nàng là một trong Thập Nhị Đại Nhật thế tử, Huyễn Linh. Nàng giống Tư Đồ Mã Phi, hiệu trung cho Đại Thế Tử, quan hệ mập mờ.
Tư Đồ Mã Phi biết lúc này Huyễn Linh xuất hiện chắc chắn có chuyện gấp.
Huyễn Linh mở miệng nói:
- Đương nhiên, nếu không ngươi nghĩ ta đến vì chuyện gì?
Lý Lăng Thiên biết điều nói:
- Nếu hai vị có chuyện muốn bàn thì ta tạm cáo lui.
Lý Lăng Thiên là số ít người trung lập trong Vân Đoan, gã không theo phe ai, nên có vài chuyện gã không thể nghe.
- Lăng Thiên xa lạ, ngươi không cần tránh mặt.
Huyễn Linh cười nói:
- Đây là Đại Thế Tử cố ý dặn.
Lý Lăng Thiên cười cười:
- Vậy sao?
Lý Lăng Thiên trầm ngâm, lên tiếng:
- Vậy thì ta cung kính không bằng tuân mệnh.
Tư Đồ Mã Phi sốt ruột hỏi:
- Rốt cuộc là chuyện gì?
- Chắc hai người cũng đoán được ý định của Cửu Tước Tử?
Huyễn Linh không cười nữa, khuôn mặt nghiêm túc nói:
- Cửu Tước Tử lấy cớ thăm dò ngăn cản Nhân Vương Mạc Vấn Thiên, Thiên Tử Gia Cát Thiên Biên, Trần Lạc tham gia Nhân Quả Bia mở ra.
Tư Đồ Mã Phi hỏi:
- Đại Thế Tử có ý gì?
- Ý của Đại Thế Tử là khiến chúng ta trợ giúp Hư Hoài Cốc.
- Trợ giúp Hư Hoài Cốc? Giúp cái gì? Hư Hoài Cốc đã ngăn lại Nhân Vương Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên, chẳng lẽ muốn chúng ta...
/1351
|