Năm ngày sau, Hộ Tông Đại Trận Vô Thượng Tông được tu sữa thành công. Vô Thượng Tông trở lại trạng thái bất khả xâm nhập như trước đó.
Các thế lực vừa và nhỏ phụ cận Vô Thượng Tông được tam trưởng lão cùng ngũ trưởng lão tiếp đón và ký kết mối quan hệ đồng minh sau này.
Trong sự kiện Vô Thượng Tông bị tấn công, chỉ có những thế lực vừa và nhỏ dám tiến về Vô thượng Tông trợ chiến. Đó là một nghĩa cử cao đẹp, cho nên kết quả những thế lực vừa và nhỏ này nhận được mối quan hệ đồng minh là một việc vô cùng xứng đáng.
Về sau, các thế lực này được Vô Thượng Tông bảo hộ tuyệt đối.
Trong đó, một vài tán tu sống ẩn dật cũng ra tay trợ giúp, cao tầng Vô Thượng Tông vô cùng cảm kích. Cao tầng Vô Thượng Tông cũng đưa ra một lời cam kết. Sau này, những tán tu sẽ là quý khách của Vô Thượng Tông, tùy thời có thể đến bái phỏng.
Sau trận chiến, tổn thất về người tương đối lớn. Số đệ tử ngoại môn hy sinh hơn sáu nghìn người, đệ tử nội môn hơn một nghìn người và ba mươi ba đệ tử tinh anh cùng cảnh ngộ.
Về kiến trúc, một tòa tháp bị đánh sập. Một điều mà từ xưa đến nay chưa từng được ghi chép trong lịch sử tông môn.
Quan trọng hơn hết chính là Vô Thượng Vạn Vật Kính, tiên kính trấn tông của Vô Thượng Tông đã bị nhóm người Phạm Bá và Hoàng Cảnh Hạo đánh cắp. Tổn thất này mới là tổn thất trước mắt không thể nào bù đắp được.
Trong trận chiến, địch nhận đã sử dụng kế trong kế để mà đoạt lấy tiên kính. Dù không biết địch nhân có mưu đồ gì với tiên kính, nhưng để có thể huy động một thế lực lớn đánh vào, có thể sơ bộ suy đoán. Địch nhân còn có một kế hoạch khác dữ dội hơn rất nhiều.
…
Trên thượng tầng Tháp Linh Ẩn.
Lúc này chỉ có ba người Phương Triết, lão tông chủ Vương Siêu Việt và Đàm Thu Nguyệt.
Đứng trên thượng tầng tòa tháp có thể nhìn thấy cảnh vật từ những nơi xa xôi. Chỉ là trong tầm mắt cả ba chỉ là cảnh hoang phế, khắp nơi đều bị tàn phá nghiêm trọng.
Phương Triết ngập ngừng một hồi, hắn mới lên tiếng “Trước đó tông chủ tiền bối có đề cập qua tin tức liên quan đến Đạo Viện… lúc này có thể truyền đạt lại cho vãn bối được rồi chứ?”
Lão xoay người nhìn hắn rồi nói “Lần này ngươi cứu tam trưởng lão một mạng, lại gián tiếp cứu Đàm tỷ ngươi một mạng. Quan trọng hết chính là nhờ vị tiền bối kia trợ giúp đẩy lùi địch nhân. Công lao lớn như vậy… cũng đã đủ để thực hiện một điều kiện mà thái thượng trưởng lão Đạo Chuẩn Tôn Giả đưa ra…”
Câu nói này hoàn toàn không ăn khớp với câu hỏi Phương Triết trước đó, cho nên hắn nhất thời mơ hồ.
Lão tông chủ nói tiếp “Trước khi ta tiếp nhận chức vụ tông chủ Vô Thượng Tông, Đạo Chuẩn Tôn Giả cũng là lão sư phụ ta đã bàn giao một di chỉ qua nhiều đời tông chủ Vô Thượng Tông…”
Nói đến đây, lão lấy ra một quyển trục cũ kỹ. Quyển trục này có mùi vị xưa cũ theo năm tháng. Chứng tỏ đã quá lâu rồi chưa có người đụng đến quyển trục này.
Lão bàn giao cho Phương Triết rồi nói “Đây là quyển trục chứa một tin tức cực kỳ lớn về Đạo Viện. Chính là căn nguyên khiến một tông môn cực kỳ lớn mạnh trước kia chỉ còn là một chi viện nhỏ bé”
Lời nói của lão tông chủ vẫn còn mờ mịt, bản thân Phương Triết vẫn chưa hiểu ý tứ của lão tông chủ.
Lão thoáng cười nhạt, rồi nói “Cũng là vì tư lợi riêng thì đúng hơn… Bởi vì nếu quyển trục này rơi vào tay một người có vị thế quan trọng ở Đạo Viện… tương lai địa vị Vô Thượng Tông ở Bắc Cảnh sẽ bị ảnh hưởng. Vì lý do đó mà quyển trục này đã được truyền qua vài đời tông chủ nhưng di chỉ vẫn chưa được lọt ra bên ngoài. Trừ khi người của Đạo Viện trợ giúp Vô Thượng Tông một ân huệ to lớn. Điều kiện này khi đó giống như có cũng như không. Bởi vì Vô Thượng Tông làm gì phải nhờ đến Đạo Viện nhỏ bé trợ giúp…”
Phương Triết lúc này xem như đã hiểu rõ được đôi điều. Chỉ là nội dung quyển trục vẫn còn là một bí mật khi chưa được mở ra.
Phương Triết cầm quyển trục do dự một hồi liền hỏi “Vãn bối có thể mở ra xem bên trong được không?”
Đàm Thu Nguyệt một bên sốt sắng phụ họa “Đương nhiên là được, tỷ tỷ cũng rất tò mò về nội dung bên trong…”
Lão tông chủ nhìn tiểu sư muội không ra bộ dáng trưởng bối liền tằng hắng một cái.
Phương Triết nhìn sang Đàm Thu Nguyệt, nội tâm không ngừng hồi hộp bắt đầu mở quyển trục ra.
Bên trong là một hình vẽ địa đồ với đường nét được phủ một lớp hoàng kim đẹp mắt.
Khi Phương Triết tập trung nhìn vào từng đường nét trên hình vẽ quyển trục. Thần thức hắn nhất thời bị hút vào một mảng không gian kín, nơi đó được bao phủ bởi những đám sương mù nhìn không rõ ràng.
Từ trong đám sương mù bước ra một thân ảnh nam nhân ngoài bốn mươi với khí chất hiên ngang. Từ trong ánh mắt đối phương toát lên chính khí trùng trùng khó mà né tránh được.
Giọng nói nam nhân cất lên “Ngươi là hậu nhân tông môn ta?”
Phương Triết dè dặt nói “Là Đạo Viện sao?”
Nam nhân suy nghĩ một lúc rồi gật đầu “Đúng, trước là Thiên Đạo Thần Tông. Sau này chỉ còn là một chi viện nhỏ bé… tên chi viện đó hình như là Đạo Viện…”
Phương Triết thắc mắc nói “Tiền bối… là trưởng bối của Đạo Viện sao?”
Nam nhân nghe vậy liền cười phá lên thích thú.
Nam nhân mới nói “Ngươi cũng biết ta chỉ là một di chỉ lưu lại, không có quá nhiều thời gian. Nếu ngươi thắc mắc, ta cũng có thể cho tiểu tử ngươi biết thân phận. Ta là Long Kiếm Minh, tông chủ đời thứ tư của Thiên Đạo Thần Tông…”
Thanh âm dừng lại, ngón tay điểm ra một đốm sáng bay về phía Phương Triết.
Phương Triết với tay đón lấy đốm sáng, đốm sáng nằm gọn trong lòng bàn tay rồi thình lình vụt tắt. Trong lòng bàn tay Phương Triết ẩn hiện một dấu ấn ký.
Thân âm giải thích “Đến Thiên Long Tự ở Vạn Phật Chi Địa khai báo là người được chọn tiến hành gỡ bỏ phong ấn Thiên Đạo Thần Tông… khi đó ngươi sẽ tự khắc biết được bản thân sẽ làm gì…”
Lời nói vừa sứt, thần thức Phương Triết hồi phục, trở về hiện thực.
Phương Triết thất thần một đoạn thời gian khiến Đàm Thu Nguyệt một bên lo lắng.
Đàm Thu Nguyệt khẽ chất vấn “Phương đệ nhìn thấy tình huống khác lạ sao?”
Phương Triết không do dự nói “* * * *...”
Đàm Thu Nguyệt nhìn động tác cố gắng truyền đạt nhưng không thể cất lên thành lời.
Tông chủ Vương Siêu Việt mới hiểu ra nguyên do liền nói “Tiểu tử đã bị bố trí Cấm Chế… cho nên tin tức tiểu tử nhận được không tầm thường. Tốt nhất sư muội không nên tiếp tục tìm hiểu…”
Đàm Thu Nguyệt nghe lão sư huynh nói vậy, tâm trạng có một chút thất vọng.
Phương Triết ngẫm nghĩ một lúc mới chắp tay lại, hướng lão tông chủ bái tạ một cái rồi nói “Đa tạ tông chủ tiền bối đã cung cấp tin tức vô cùng quan trọng đối với Đạo Viện. Ân tình này, vãn bối khắc ghi…”
Tông chủ Vương Siêu Việt thoáng cười nhạt.
Phương Triết nghĩ ra một chuyện liền hướng lão tông chủ thỉnh giáo “Trước đó, vãn bối nhìn thấy tông chủ tiền bối dùng một giọt linh huyết cứu sống vị tiền bối kia. Tông chủ tiền bối có bao giờ nghe nói đến tiên huyết của một vị Vô Thượng Sư chưa?”
Tông chủ Vương Siêu Việt nghe đến tiên huyết của một vị Vô Thượng Sư. Sắc mặt biểu lộ ra một sự kinh ngạc.
Lão nói “Ta trước giờ chỉ nghe qua thần huyết, còn tiên huyết của một vị Vô thượng Sư chưa nghe lần nào. Vô Thượng Sư là một loại tồn tại đã ngoài vòng luân hồi. Thực tế chỉ có trong truyền thuyết nói về vô lượng đại đạo… Ngươi từ đâu mà nghe được tin tức này?”
Phương Triết không giấu giếm đáp “Chuyện này liên quan đến một loại nguyền rủa khiến vãn bối trí nhớ không được rõ ràng. Có một nữ nhân từng nói tìm được giọt tiên huyết của một vị Vô Thượng Sư để đánh đổi một vật. Chỉ là vãn bối không hình dung ra được là đánh đổi vật gì?”
Lão tông chủ nghe xong, sắc mặt biểu hiện ra một sự đồng cảm. Trước đây, lão cũng đã gặp một tình huống tương tự là mất đi một đoạn ký ức. Không nghĩ tới, đoạn ký ức đó lại ẩn chứa một sự hung hiểm đến nỗi, suýt chút nữa, toàn bộ tông môn bị san bằng.
Đàm Thu Nguyệt một bên dò hỏi “Phương đệ dự định làm gì?”
Phương Triết không do dự đáp “Trước mắt, tiểu đệ về ổn định Đạo Viện rồi bắt đầu thực hiện lời hứa với tông chủ tiền bối…”
Lời hứa mà Phương Triết đề cập chính là đi tìm năm mươi khối Băng Lôi Thạch nghìn năm để đền bù việc phá hủy tầng năm Tháp Minh Hồn trước đó.
Tông chủ Vương Siêu Việt lúc này mới lên tiếng “Nếu ngươi quả có ý như vậy, ta cho thời hạn ngươi ba năm về Đạo Viện chuẩn bị. Ba năm sau đến Vô Thượng Tông tiếp nhận nhiệm vụ…”
Đàm Thu Nguyệt sắc mặt có phần ngưng trọng.
Nàng biết Băng Nguyên Chi Địa ở Thần Vực là một địa phương không tầm thường. Tu sĩ phẩm cấp Thất Phẩm đến nơi đó còn chưa có mạng trở về nói chi là một tu sĩ chỉ mới Ngũ Phẩm.
Nàng buột miệng “Phương đệ yên tâm, có tỷ tỷ ta trợ giúp… nhiệm vụ sẽ dễ dàng hơn nhiều”
Tông chủ Vương Siêu Việt tằng hắng một cái rồi nói “Tiểu sư muội lo bổn phận làm tông chủ của mình đi. Nhiệm vụ của hắn, hắn tự gánh vác…”
Lúc này lão bước tới một bước đứng đối diện Phương Triết, rồi nói “Trước mắt ta đáp ứng ngươi cho đệ tử Đạo Viện mỗi ba tháng đến Vô Thượng Tông luận bàn trong thời hạn một trăm năm. Xem như ân tình ngươi giúp Vô Thượng Tông vượt qua đại kiếp đã trả xong. Ngươi nên chuẩn bị tinh thần cho thử thách sắp tới… sau này, có việc gì cứ báo lại cho đại trưởng lão…”
Phương Triết nghe được tin vui này, sắc mặt tức thì hớn hở.
Trước đó, hắn hướng lão tông chủ thỉnh cầu về việc cho đệ tử Đạo Viện cơ hội đến Vô Thượng Tông luận bàn để nâng cao thực lực. Việc này lão tông chủ đã đáp ứng, xem như đây là một chuyện cực kỳ tốt.
Hắn khom người sâu bái tạ một cái rồi ngẩng đầu lên nói “Vãn bối thay mặt Đạo Viện, đa ta tông chủ tiền bối!”
Lão thoáng mỉm cười, thân ảnh cũng dần tiêu thất.
Đàm Thu Nguyệt mới nói “Nếu vậy Phương đệ sớm về Đạo Viện, có dịp đến Vô thượng Tông thăm tỷ tỷ…”
Phương Triết liền nói “Chắc chắn!”
Căn dặn xong, thân ảnh nàng cũng biến mất.
Xung quanh lúc này không còn ai, chỉ còn một mình hắn đứng trên thượng tầng Tháp Linh Ẩn.
Ánh mắt hắn nhìn xung quanh khu vực phụ cận Vô Thượng Tông. Khắp nơi vẫn hiển hiện rõ ràng vô số thân ảnh đệ tử Vô Thượng Tông đang thu dọn tàn cuộc cũng như là tu sửa lại kiến trúc tông môn.
Trong trận chiến này, sức tàn phá rất nghiêm trọng.
Các thế lực vừa và nhỏ phụ cận Vô Thượng Tông được tam trưởng lão cùng ngũ trưởng lão tiếp đón và ký kết mối quan hệ đồng minh sau này.
Trong sự kiện Vô Thượng Tông bị tấn công, chỉ có những thế lực vừa và nhỏ dám tiến về Vô thượng Tông trợ chiến. Đó là một nghĩa cử cao đẹp, cho nên kết quả những thế lực vừa và nhỏ này nhận được mối quan hệ đồng minh là một việc vô cùng xứng đáng.
Về sau, các thế lực này được Vô Thượng Tông bảo hộ tuyệt đối.
Trong đó, một vài tán tu sống ẩn dật cũng ra tay trợ giúp, cao tầng Vô Thượng Tông vô cùng cảm kích. Cao tầng Vô Thượng Tông cũng đưa ra một lời cam kết. Sau này, những tán tu sẽ là quý khách của Vô Thượng Tông, tùy thời có thể đến bái phỏng.
Sau trận chiến, tổn thất về người tương đối lớn. Số đệ tử ngoại môn hy sinh hơn sáu nghìn người, đệ tử nội môn hơn một nghìn người và ba mươi ba đệ tử tinh anh cùng cảnh ngộ.
Về kiến trúc, một tòa tháp bị đánh sập. Một điều mà từ xưa đến nay chưa từng được ghi chép trong lịch sử tông môn.
Quan trọng hơn hết chính là Vô Thượng Vạn Vật Kính, tiên kính trấn tông của Vô Thượng Tông đã bị nhóm người Phạm Bá và Hoàng Cảnh Hạo đánh cắp. Tổn thất này mới là tổn thất trước mắt không thể nào bù đắp được.
Trong trận chiến, địch nhận đã sử dụng kế trong kế để mà đoạt lấy tiên kính. Dù không biết địch nhân có mưu đồ gì với tiên kính, nhưng để có thể huy động một thế lực lớn đánh vào, có thể sơ bộ suy đoán. Địch nhân còn có một kế hoạch khác dữ dội hơn rất nhiều.
…
Trên thượng tầng Tháp Linh Ẩn.
Lúc này chỉ có ba người Phương Triết, lão tông chủ Vương Siêu Việt và Đàm Thu Nguyệt.
Đứng trên thượng tầng tòa tháp có thể nhìn thấy cảnh vật từ những nơi xa xôi. Chỉ là trong tầm mắt cả ba chỉ là cảnh hoang phế, khắp nơi đều bị tàn phá nghiêm trọng.
Phương Triết ngập ngừng một hồi, hắn mới lên tiếng “Trước đó tông chủ tiền bối có đề cập qua tin tức liên quan đến Đạo Viện… lúc này có thể truyền đạt lại cho vãn bối được rồi chứ?”
Lão xoay người nhìn hắn rồi nói “Lần này ngươi cứu tam trưởng lão một mạng, lại gián tiếp cứu Đàm tỷ ngươi một mạng. Quan trọng hết chính là nhờ vị tiền bối kia trợ giúp đẩy lùi địch nhân. Công lao lớn như vậy… cũng đã đủ để thực hiện một điều kiện mà thái thượng trưởng lão Đạo Chuẩn Tôn Giả đưa ra…”
Câu nói này hoàn toàn không ăn khớp với câu hỏi Phương Triết trước đó, cho nên hắn nhất thời mơ hồ.
Lão tông chủ nói tiếp “Trước khi ta tiếp nhận chức vụ tông chủ Vô Thượng Tông, Đạo Chuẩn Tôn Giả cũng là lão sư phụ ta đã bàn giao một di chỉ qua nhiều đời tông chủ Vô Thượng Tông…”
Nói đến đây, lão lấy ra một quyển trục cũ kỹ. Quyển trục này có mùi vị xưa cũ theo năm tháng. Chứng tỏ đã quá lâu rồi chưa có người đụng đến quyển trục này.
Lão bàn giao cho Phương Triết rồi nói “Đây là quyển trục chứa một tin tức cực kỳ lớn về Đạo Viện. Chính là căn nguyên khiến một tông môn cực kỳ lớn mạnh trước kia chỉ còn là một chi viện nhỏ bé”
Lời nói của lão tông chủ vẫn còn mờ mịt, bản thân Phương Triết vẫn chưa hiểu ý tứ của lão tông chủ.
Lão thoáng cười nhạt, rồi nói “Cũng là vì tư lợi riêng thì đúng hơn… Bởi vì nếu quyển trục này rơi vào tay một người có vị thế quan trọng ở Đạo Viện… tương lai địa vị Vô Thượng Tông ở Bắc Cảnh sẽ bị ảnh hưởng. Vì lý do đó mà quyển trục này đã được truyền qua vài đời tông chủ nhưng di chỉ vẫn chưa được lọt ra bên ngoài. Trừ khi người của Đạo Viện trợ giúp Vô Thượng Tông một ân huệ to lớn. Điều kiện này khi đó giống như có cũng như không. Bởi vì Vô Thượng Tông làm gì phải nhờ đến Đạo Viện nhỏ bé trợ giúp…”
Phương Triết lúc này xem như đã hiểu rõ được đôi điều. Chỉ là nội dung quyển trục vẫn còn là một bí mật khi chưa được mở ra.
Phương Triết cầm quyển trục do dự một hồi liền hỏi “Vãn bối có thể mở ra xem bên trong được không?”
Đàm Thu Nguyệt một bên sốt sắng phụ họa “Đương nhiên là được, tỷ tỷ cũng rất tò mò về nội dung bên trong…”
Lão tông chủ nhìn tiểu sư muội không ra bộ dáng trưởng bối liền tằng hắng một cái.
Phương Triết nhìn sang Đàm Thu Nguyệt, nội tâm không ngừng hồi hộp bắt đầu mở quyển trục ra.
Bên trong là một hình vẽ địa đồ với đường nét được phủ một lớp hoàng kim đẹp mắt.
Khi Phương Triết tập trung nhìn vào từng đường nét trên hình vẽ quyển trục. Thần thức hắn nhất thời bị hút vào một mảng không gian kín, nơi đó được bao phủ bởi những đám sương mù nhìn không rõ ràng.
Từ trong đám sương mù bước ra một thân ảnh nam nhân ngoài bốn mươi với khí chất hiên ngang. Từ trong ánh mắt đối phương toát lên chính khí trùng trùng khó mà né tránh được.
Giọng nói nam nhân cất lên “Ngươi là hậu nhân tông môn ta?”
Phương Triết dè dặt nói “Là Đạo Viện sao?”
Nam nhân suy nghĩ một lúc rồi gật đầu “Đúng, trước là Thiên Đạo Thần Tông. Sau này chỉ còn là một chi viện nhỏ bé… tên chi viện đó hình như là Đạo Viện…”
Phương Triết thắc mắc nói “Tiền bối… là trưởng bối của Đạo Viện sao?”
Nam nhân nghe vậy liền cười phá lên thích thú.
Nam nhân mới nói “Ngươi cũng biết ta chỉ là một di chỉ lưu lại, không có quá nhiều thời gian. Nếu ngươi thắc mắc, ta cũng có thể cho tiểu tử ngươi biết thân phận. Ta là Long Kiếm Minh, tông chủ đời thứ tư của Thiên Đạo Thần Tông…”
Thanh âm dừng lại, ngón tay điểm ra một đốm sáng bay về phía Phương Triết.
Phương Triết với tay đón lấy đốm sáng, đốm sáng nằm gọn trong lòng bàn tay rồi thình lình vụt tắt. Trong lòng bàn tay Phương Triết ẩn hiện một dấu ấn ký.
Thân âm giải thích “Đến Thiên Long Tự ở Vạn Phật Chi Địa khai báo là người được chọn tiến hành gỡ bỏ phong ấn Thiên Đạo Thần Tông… khi đó ngươi sẽ tự khắc biết được bản thân sẽ làm gì…”
Lời nói vừa sứt, thần thức Phương Triết hồi phục, trở về hiện thực.
Phương Triết thất thần một đoạn thời gian khiến Đàm Thu Nguyệt một bên lo lắng.
Đàm Thu Nguyệt khẽ chất vấn “Phương đệ nhìn thấy tình huống khác lạ sao?”
Phương Triết không do dự nói “* * * *...”
Đàm Thu Nguyệt nhìn động tác cố gắng truyền đạt nhưng không thể cất lên thành lời.
Tông chủ Vương Siêu Việt mới hiểu ra nguyên do liền nói “Tiểu tử đã bị bố trí Cấm Chế… cho nên tin tức tiểu tử nhận được không tầm thường. Tốt nhất sư muội không nên tiếp tục tìm hiểu…”
Đàm Thu Nguyệt nghe lão sư huynh nói vậy, tâm trạng có một chút thất vọng.
Phương Triết ngẫm nghĩ một lúc mới chắp tay lại, hướng lão tông chủ bái tạ một cái rồi nói “Đa tạ tông chủ tiền bối đã cung cấp tin tức vô cùng quan trọng đối với Đạo Viện. Ân tình này, vãn bối khắc ghi…”
Tông chủ Vương Siêu Việt thoáng cười nhạt.
Phương Triết nghĩ ra một chuyện liền hướng lão tông chủ thỉnh giáo “Trước đó, vãn bối nhìn thấy tông chủ tiền bối dùng một giọt linh huyết cứu sống vị tiền bối kia. Tông chủ tiền bối có bao giờ nghe nói đến tiên huyết của một vị Vô Thượng Sư chưa?”
Tông chủ Vương Siêu Việt nghe đến tiên huyết của một vị Vô Thượng Sư. Sắc mặt biểu lộ ra một sự kinh ngạc.
Lão nói “Ta trước giờ chỉ nghe qua thần huyết, còn tiên huyết của một vị Vô thượng Sư chưa nghe lần nào. Vô Thượng Sư là một loại tồn tại đã ngoài vòng luân hồi. Thực tế chỉ có trong truyền thuyết nói về vô lượng đại đạo… Ngươi từ đâu mà nghe được tin tức này?”
Phương Triết không giấu giếm đáp “Chuyện này liên quan đến một loại nguyền rủa khiến vãn bối trí nhớ không được rõ ràng. Có một nữ nhân từng nói tìm được giọt tiên huyết của một vị Vô Thượng Sư để đánh đổi một vật. Chỉ là vãn bối không hình dung ra được là đánh đổi vật gì?”
Lão tông chủ nghe xong, sắc mặt biểu hiện ra một sự đồng cảm. Trước đây, lão cũng đã gặp một tình huống tương tự là mất đi một đoạn ký ức. Không nghĩ tới, đoạn ký ức đó lại ẩn chứa một sự hung hiểm đến nỗi, suýt chút nữa, toàn bộ tông môn bị san bằng.
Đàm Thu Nguyệt một bên dò hỏi “Phương đệ dự định làm gì?”
Phương Triết không do dự đáp “Trước mắt, tiểu đệ về ổn định Đạo Viện rồi bắt đầu thực hiện lời hứa với tông chủ tiền bối…”
Lời hứa mà Phương Triết đề cập chính là đi tìm năm mươi khối Băng Lôi Thạch nghìn năm để đền bù việc phá hủy tầng năm Tháp Minh Hồn trước đó.
Tông chủ Vương Siêu Việt lúc này mới lên tiếng “Nếu ngươi quả có ý như vậy, ta cho thời hạn ngươi ba năm về Đạo Viện chuẩn bị. Ba năm sau đến Vô Thượng Tông tiếp nhận nhiệm vụ…”
Đàm Thu Nguyệt sắc mặt có phần ngưng trọng.
Nàng biết Băng Nguyên Chi Địa ở Thần Vực là một địa phương không tầm thường. Tu sĩ phẩm cấp Thất Phẩm đến nơi đó còn chưa có mạng trở về nói chi là một tu sĩ chỉ mới Ngũ Phẩm.
Nàng buột miệng “Phương đệ yên tâm, có tỷ tỷ ta trợ giúp… nhiệm vụ sẽ dễ dàng hơn nhiều”
Tông chủ Vương Siêu Việt tằng hắng một cái rồi nói “Tiểu sư muội lo bổn phận làm tông chủ của mình đi. Nhiệm vụ của hắn, hắn tự gánh vác…”
Lúc này lão bước tới một bước đứng đối diện Phương Triết, rồi nói “Trước mắt ta đáp ứng ngươi cho đệ tử Đạo Viện mỗi ba tháng đến Vô Thượng Tông luận bàn trong thời hạn một trăm năm. Xem như ân tình ngươi giúp Vô Thượng Tông vượt qua đại kiếp đã trả xong. Ngươi nên chuẩn bị tinh thần cho thử thách sắp tới… sau này, có việc gì cứ báo lại cho đại trưởng lão…”
Phương Triết nghe được tin vui này, sắc mặt tức thì hớn hở.
Trước đó, hắn hướng lão tông chủ thỉnh cầu về việc cho đệ tử Đạo Viện cơ hội đến Vô Thượng Tông luận bàn để nâng cao thực lực. Việc này lão tông chủ đã đáp ứng, xem như đây là một chuyện cực kỳ tốt.
Hắn khom người sâu bái tạ một cái rồi ngẩng đầu lên nói “Vãn bối thay mặt Đạo Viện, đa ta tông chủ tiền bối!”
Lão thoáng mỉm cười, thân ảnh cũng dần tiêu thất.
Đàm Thu Nguyệt mới nói “Nếu vậy Phương đệ sớm về Đạo Viện, có dịp đến Vô thượng Tông thăm tỷ tỷ…”
Phương Triết liền nói “Chắc chắn!”
Căn dặn xong, thân ảnh nàng cũng biến mất.
Xung quanh lúc này không còn ai, chỉ còn một mình hắn đứng trên thượng tầng Tháp Linh Ẩn.
Ánh mắt hắn nhìn xung quanh khu vực phụ cận Vô Thượng Tông. Khắp nơi vẫn hiển hiện rõ ràng vô số thân ảnh đệ tử Vô Thượng Tông đang thu dọn tàn cuộc cũng như là tu sửa lại kiến trúc tông môn.
Trong trận chiến này, sức tàn phá rất nghiêm trọng.
/510
|