THIẾP SẮC

Chương 3: Tới cửa khiêu khích

/10


Chương 3: Tới cửa khiêu khích

Edit: Thiên Nhai

Mười lăm ngày sau, Tần Khả Nhi trở lại phủ Thừa tướng.

"Nam Cung huynh, cái nữ nhân ghê tởm kia thật sự đã trở lại, hoàng thượng tứ hôn bất quá chỉ là ngụy trang, nàng như vậy làm sao có thể xứng được với Sở vương điện hạ, chỉ sợ nàng lần này, lại sẽ giống như trước vậy, không biết xấu hổ đi dây dưa quấn quít lấy huynh, huynh sắp cùng Thanh Thanh thành thân rồi, ngộ nhỡ nữ nhân kia lại xúc phạm tới Thanh Thanh. . . " Trên lầu các, Mộ Dung Kiệt nhìn xe ngựa dần dần đi xa ở dưới lầu, vẻ mặt phức tạp.

"Ta tuyệt đối sẽ không cho nàng đả thương một chút tới Thanh Thanh." Đôi mắt của Nam Cung Ngọc cũng nhìn phía xe ngựa, khuôn mặt chán ghét cùng phẫn hận, hắn tuyệt đối sẽ không cho cái nữ nhân ghê tởm kia quấn quít lấy hắn, càng sẽ không cho nàng đả thương tới Thanh Thanh dù chỉ là một chút.

"Ngọc ca ca không cần lo lắng cho Thanh Thanh, năm đó Tần tiểu thư chỉ làm ngộ thương (lỡ tay làm bị thương) Thanh Thanh, cũng không phải là cố ý, hiện giờ qua lâu như vậy, tin rằng Tần tiểu thư sẽ không xúc động như vậy nữa." Mộ Dung Thanh Thanh cười nhạt lên tiếng, ôn nhu như nước, tiếng cười khẽ thản nhiên bao phủ dung mạo xinh đẹp của nàng, mi mục như hoạ, muôn vàn dáng vẻ, lông mày rậm như thu thủy, da trắng như ngọc, xinh đẹp động lòng người.

"Mộ Dung tiểu thư quả nhiên là tâm địa thiện lương, năm đó nàng làm ngươi bị thương thành như vậy, thế nhưng ngươi không chút nào ghi hận, Mộ Dung tiểu thư ôn nhu hiền lành như vậy, am hiểu lòng người, cùng cái nữ nhân ghê tởm kia thật sự khác nhau một trời một vực." Nam Cung Đường trong mắt không che dấu một chút tán thưởng nào, còn ẩn vài phần kinh diễm.

Chỉ là, ai là nước bùn, ai là mây, nói bây giờ chỉ sợ còn quá sớm .

"Ta tin tưởng Tần tiểu thư cũng không phải loại người tội ác tày trời, đã tin tưởng bao lâu nay, tam tiểu thư chắc hẳn đã thay đổi tốt hơn." Mộ Dung Thanh Thanh cười vẻ mặt ôn hòa mềm nhẹ, con ngươi cụp xuống , đáy mắt cũng rất nhanh ẩn chứa âm lệ làm cho người ta kinh hãi, thật không ngờ, nữ nhân kia còn dám trở về, còn cố tình chọn ngay lúc nàng cùng Nam Cung Ngọc sắp thành thân.

"Mau nhìn, cái nữ nhân ghê tởm kia đang đi ra." Đúng vào lúc này, Nam Cung Đường đột nhiên lên tiếng kinh hô.

Theo tiếng kinh hô của hắn, ánh mắt mọi người cũng không khỏi tự chủ nhìn lại, nhìn đến xa xa ở ngoài phủ thừa tướng, Tần Khả Nhi đã xuống xe ngựa, chậm rãi hướng về cửa chính của phủ Thừa tướng đi tới, lạnh nhạt mà thanh nhã.

Đôi mắt Nam Cung Ngọc đột nhiên lóe lên một cái, hắn vừa mới thế nào lại cảm thấy bóng dáng rất xa kia mang theo vài phần thanh nhã, hắn điên rồi sao? Cái nữ nhân ghê tởm kia so với thanh nhã không có một chút liên quan, chỉ làm người khác chán ghét.

Mộ Dung Thanh Thanh giật mình nhìn đến ánh mắt của Nam Cung Ngọc, trong mắt càng thêm vài phần hung ác.

Được, tốt lắm, ngay lúc này, nàng muốn trực tiếp tiễn nữ nhân kia đi gặp Diêm vương, đối phó cái nữ nhân ngu xuẩn kia, nàng có cả đống biện pháp.

Huống chi, kế hoạch hiện tại thập phần chặt chẽ chu đáo, tuyệt đối thiên y vô phùng*.

*Thiên y vô phùng: áo tiên không thấy vết chỉ khâu. Là một thành ngữ nhằm ám chỉ những sự việc vô cùng hoàn mỹ, không để lộ một chút sơ hở.

Tần Khả Nhi quay về kinh, ngày hôm sau Mộ Dung Thanh Thanh liền vội vã tới phủ thừa tướng, ca ca nói, vừa vặn Hàn Dật Trần không có ở kinh thành, đúng là cơ hội khó có được.

"Tần Khả Nhi, không nghĩ tới ngươi còn có thể trở về." Bước vào Tĩnh Lạc hiên, nhìn thấy Tần Khả Nhi, Mộ Dung Thanh Thanh trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, không thèm che dấu, nàng giờ phút này, trên mặt không có lớp ngụy trang hồn nhiên cùng ôn nhu, chỉ có sự phẫn nộ âm lãnh cùng hung ác.

Nàng sắp gả cho Nam Cung Ngọc, nàng tuyệt không cho phép nữ nhân này xuất hiện vào lúc này.

Mộ Dung Thanh Thanh sở dĩ sợ hãi, vì một nguyên nhân vô cùng quan trọng, nàng trong lúc vô tình đã nhìn thấy dung mạo của Tần Khả Nhi, đây tuyệt đối là gương mặt một khi lộ ra sẽ làm cho tất cả nữ nhân đều đố kỵ đến phát điên.

"Thứ ngươi không nghĩ tới còn rất nhiều." Nhớ lại năm đó nói rằng người sẽ bị tàn phế bây giờ lại bình yên vô sự đứng ở trước mặt nàng, Tần Khả Nhi lông mày khẽ nhướng lên, nhanh như vậy liền tìm tới cửa rồi, cũng quá thiếu kiên nhẫn đi.

Nhìn đến Tần Khả Nhi bình tĩnh lạnh nhạt như vậy, Mộ Dung Thanh Thanh thất kinh, vẻ mặt lúc này hiện lên ngoài ý muốn, trước kia, Tần Khả Nhi đã gặp nàng thì sẽ phẫn nộ, tức giận vì không giết được nàng, giờ phút này nàng cố ý khiêu khích, Tần Khả Nhi vẫn có thể bình tĩnh như vậy?

Tần Khả Nhi giờ phút này giống như trước kia khi ra cửa,đều mang theo cái khăn che mặt, Mộ Dung Thanh Thanh nhìn không được vẻ mặt của nàng, càng không dám chắc chắn.

"Tần Khả Nhi, hôm nay ta đến, là muốn nói cho ngươi biết một việc, ta cùng với Ngọc ca ca sắp thành thân." Mộ Dung Thanh Thanh lập tức cười khẽ đắc ý tràn ra, khuôn mặt khoe khoang cùng kiêu ngạo, nàng tin rằng sau khi nghe tin tức này, Tần Khả Nhi tuyệt đối sẽ nổi trận lôi đình.

"Hôn nhân đại sự, từ trước đến nay do cha mẹ làm chủ, Mộ Dung tiểu thư cố ý mong chờ đến nói cho ta biết như vậy, là thiếu người làm chủ hôn?" Tần Khả Nhi cười khẽ như mây, khóe mắt cũng không nâng lên, hô hấp tùy ý giống như bình thường.

Chỉ là lời nói kia tuyệt đối làm tức chết người không đền mạng.

Ánh Thu khóe môi nhoẻn cười, tiểu thư nha, không nên chiếm tiện nghi của người ta như vậy. Lúc này chỉ mới hai câu nói ngắn ngủn liền thăng làm trưởng bối của Mộ Dung Thanh Thanh.

Này còn không làm Mộ Dung Thanh Thanh từ trước đến nay thanh cao kiêu ngạo tức chết sao.

"Ngươi?" Quả nhiên, trong nháy mắt Mộ Dung Thanh Thanh của sắc mặt đã xanh mét, cũng không phản bác lại, dù sao, nếu Tần Khả Nhi đối với Nam Cung Ngọc không có cảm tình, chuyện nàng thành thân, tất nhiên không lý do nói cho Tần Khả Nhi biết.

Nhưng là, Tần Khả Nhi rõ ràng si mê điên cuồng Nam Cung Ngọc, nghe được chuyện thành thân của bọn họ, không phải sẽ hoàn toàn mất khống chế sao? Sao lại là thái độ này.

Tần Khả Nhi nhất định là đang giả vờ, nàng ngược lại muốn xem xem, Tần Khả Nhi còn có thể giả vờ trong bao lâu, vẻ mặt của Mộ Dung Thanh Thanh càng tăng thêm vài phần độc ác.

Chỉ là nàng tựa hồ quên mất, Tần Khả Nhi trước kia xúc động lỗ mãng, đầu óc ngu si, cho dù là giả vờ, cũng không thể giả vờ ra bộ dạng thản nhiên này, bộ dạng thờ ơ này.

" Người Ngọc ca ca yêu chỉ có ta, huynh ấy tuyệt đối sẽ không yêu ngươi." Âm thầm thở ra một hơi, Mộ Dung Thanh Thanh cực lực quyết tâm ẩn giấu lửa giận, đắc ý tuyên thệ, nàng cũng không tin, lúc này đây Tần Khả Nhi còn không tức giận.

"Mộ Dung tiểu thư thói quen này cũng không hay đâu?" Tần Khả Nhi than nhẹ, cực kỳ thương xót liếc mắt nhìn nàng một cái.

"Ngươi có ý gì?" Mộ Dung Thanh Thanh sửng sốt, mờ mịt khó hiểu.

Ánh Thu cũng có chút không hiểu được ý tứ của tiểu thư.

"Đi khắp nơi tìm người chủ hôn thì cũng thôi đi, lại làm sao vừa nhìn thấy người khác liền tuyên bố nam nhân của mình không thích người đó? Ai, có bệnh nhất định phải chữa, ngàn vạn lần cũng không thể ngưng uống thuốc nha." Tần Khả Nhi bất đắc dĩ lắc đầu, lời nói lộ ra vẻ đồng tình.

Nam Cung Ngọc và nàng chính là một chút quan hệ cũng không có.

"Phốc." Ánh Thu cũng không nhịn được nữa, cười khẽ một tiếng, trình độ mắng chửi người của tiểu thư thật là tuyệt nha.

Nàng không biết là tiểu thư lại lợi hại như thế, chẳng qua là nói mấy câu, lại có thể đem khí thế của người kia tan biến như hơi nước.

Chỉ là, tiểu thư không phải vẫn luôn thích Nam Cung Ngọc đấy sao? Hiện giờ đã thật sự hoàn toàn buông xuôi rồi sao? Bộ dạng tiểu thư như vậy giống như là hoàn toàn không biết Nam Cung Ngọc .

"Tần Khả Nhi, ngươi không nên quá cố gắng." Mộ Dung Thanh Thanh khi nào lại chịu qua loại tức giận này, trên mặt một trận xanh trắng, vô cùng đặc sắc, phẫn hận cùng không cam lòng, "Ngươi rõ ràng là giả vờ, ai mà chẳng biết chuyện ngươi khi đó không biết xấu hổ quấn lấy Ngọc ca ca."

Tần Khả Nhi khóe môi khẽ nhếch, nàng nghĩ đến Mộ Dung Thanh Thanh có bao nhiêu lợi hại đã đi đâu rồi, loại người nóng nảy này, thật không có ý tứ.

Bất quá, nàng vừa mới làm như vậy chính là muốn cố ý chọc giận Mộ Dung Thanh Thanh.

Trong viện đột nhiên vang lên tiếng động, Ánh Thu liếc mắt nhìn Tần Khả Nhi một cái, sau đó đi ra ngoài.

"Tần Khả Nhi, lần này ngươi nhất định phải chết." Mộ Dung Thanh Thanh đột nhiên cười lạnh lùng âm hiểm, đắc ý mà hung ác.

Tần Khả Nhi cũng cười dưới ánh mặt trời rực rỡ.

Cùng đấu với nàng? Mộ Dung Thanh Thanh chỉ sợ không có bản lĩnh đó.


/10

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status