Núi Lôi Công
- Toàn quân tập kết...
Lý Hổ vừa mới mặc giáp trụ chỉnh tề hét vang trời. Một đội nghĩa quân mặc áo giáp tươi sáng dũng mãnh đi ra từ trong đại doanh, nhịp bước chân đều đặn đã hiện trên giáo trường, nhanh chóng triển khai trận hìn luyện tập.
- Giết!
Lý Hổ rút đao rào rào, triển khai mã bộ làm như kiểu đang chém.
- Giết giết giết!
Tướng sĩ nghĩa quân trên giáo trường hưởng ứng rầm rầm, học theo Lý Hổ đều rút đao, triển khai mã bộ diễn kiểu đang chém, ngàn vạn cán đao thoáng chốc tập trung thành một rừng đao lạnh ngắt, sát khí thoáng chốc liền bao trùm cả giáo trường, áp lực khiến cho mọi người thở không nổi.
Lý Nham khó khăn lắm mới đi đến chỗ duyệt binh trong vòng quây của Hồng Nương Tử, Kinh Mậu Thành và Lý Huyền.
Đứng nhìn trên chỗ duyệt binh, chỉ thấy tướng sĩ nghĩa quân bên dưới giáp trụ chỉnh tề, binh khí sáng bóng, bất kể là khí thế hay hình tượng, nghĩa quân trước kia đã không thể so sánh nổi với nghĩa quân hôm nay, nghĩa quân trước đây càng giống là đám ô hợp, mà nghĩa quân hôm nay giống như một đội quân chân chính.
- Khà!
Kinh Mậu Thành phấn chấn nói:
- Con mẹ nó giờ nhìn mới giống quân đội chứ!
- Đúng vậy.
Lý Huyền cũng bùi ngùi nói:
- Bây giờ hơn một nữa huynh đệ đã mặc thêm áo giáp sắt, vũ khí cầm trong tay cũng đều là vũ khí thật, chứ không còn là kiểu mang kiếm đao gỗ nữa.
Lý Huyền và Kinh Mậu Thành hưng phấn không thôi, nhưng mặt Lý Nham lại không thấy một vẻ vui mừng nào. Lý Nham lúc này đang nhắm đôi mắt lại không biết đang nghĩ những gì?
- Đại soái.
Kinh Mậu Thành bỗng nhiên nói với Lý Nham:
- Có một đội quân tinh nhuệ được trang bị đầy đủ như vậy, chúng ta cuối cùng có thể làm một trận lớn rồi!
- Các ngươi cũng không nên quá đắc ý.
Lý Nham thở dài nói:
- Trang bị tuy đã được cải thiện, nhưng sự huấn luyện của các tướng sĩ cũng không thể xem nhẹ, nếu muốn trở thành bậc thầy của đội quân tinh nhuệ được huấn luyện tốt, trang bị đầy đủ, con đường phải đi của nghĩa quân Thiểm Tây chúng ta còn rất dài. Mọi người còn cần phải nổ lực.
- Vâng.
Vẻ mặt Kinh Mậu Thành và Lý Huyền nghiêm túc đáp:
- Mạt tướng nhất định nghiêm túc tăng cường huấn luyện các tướng sĩ dưới trướng.
- Ừ.
Lý Nham gật gật đầu, đặc biệt nói nhấn mạnh:
- Ngoại trừ việc huấn luyện chiến đấu, bắn tên cho các tướng sĩ ra, còn phải huấn luyện thêm kỹ thuật cưỡi ngựa!
- Kỹ thuật cưỡi ngựa?
Lý Huyền ngạc nhiên hỏi:
- Đại soái, trong quân của chúng ta chỉ có không đến năm trăm con chiến mã, huấn luyện kỹ thuật cưỡi ngựa làm gì?
Ánh mắt của Lý Nham lại nhắm lại lần nữa. Quay đầu nhìn Đại Đồng hướng Đông Nam, giọng u sầu nói:
- Không sai, hiện giờ chúng ta chỉ có không đến năm trăm con chiến mã, nhưng bổn soái muốn nói cho các ngươi biết là, không bao lâu nữa chúng ta sẽ có một lượng lớn chiến mã, chiến mã ngàn vạn.
- Hả?
- Cái này...
Lý Huyền và Kinh Mậu Thành vừa hoang mang vừa hưng phấn, lại không có chút nghi ngờ lời nói của Lý Nham.
Lý Nham là một người không dễ nói khoác, y đã nói vậy nhất định là đã nắm chắc rồi! Hễ mà nghĩ tới nghĩa quân sắp có trên vạn chiến mã, bộ binh cũng trở thành kỵ binh, Lý Huyền và Kinh Mậu Thành kích động đến nỗi mặt rạng rỡ hẳn lên.
Đại Đồng, Hỏa dược cục.
Vương Phác đang cùng các thân tín như Mặt Sẹo, Triệu Tín, Trương hòa thượng, Đường Thắng đi thị sát Hỏa dược cục, người phụ trách Hỏa dược cục đốc thúc công việc là Chân Hữu Tài thì đang dẫn đường phía trước, vừa quay sang đám người Vương Phác giới thiệu quy trình chế tạo thuốc nổ.
Đoàn người khó khăn lắm mới tiến vào xưởng nước nitrate. Nhìn thấy bên trong khuôn viên to lớn đang đặt mấy chục chiếc vạc lớn, người thợ thủ công có kinh nghiệm chỉ huy trên trăm người cường tráng đem những túi đất nitrate đổ vào trong vạc, sau mỗi lần đổ vào một lượng đất nitrate nhất định, tiếp theo lại đổ vào trong vạc một lượng tro bụi nhất định.
Sau đó lại rót vào trong vạc một lượng nước nóng hôi hổi, bởi những người cường tráng khí lực mạnh nên cầm cây gỗ dùng sức khuấy đều.
Chân Hữu Tài giới thiệu:
- Tướng quân, những thứ tro rơm rạ và đất nitrate trước khi đổ vào trong vạc phải nghiền nát, sau khi đổ vào trong vạc, rót nước nóng, khuấy đều, tiếp theo là nước trong vạc sẽ lấy ra khỏi quá trình lọc, lọc ra những tạp chất không sử dụng được, phần còn lại chính là nước nitrate, là có thể đưa vào công đoạn chưng cất nitrate rồi
Dứt lời. Chân Hữu Tài lại dẫn đám người Vương Phác vào một nơi khác.
Ở chỗ này không có vạc lớn, mà dựng mấy chục chiếc nồi sắt lớn, lửa cháy rừng rực, nước trong nồi đã hoàn toàn nấu sôi, mấy chục người khỏe mạnh cánh tay trần trụi đứng bên mép nồi, cũng giống như vậy cầm cây gậy gỗ đang dùng sức khuấy đều.
Chân Hữu Tài tiếp tục giới thiệu,
- Tướng quân, thứ nấu trong nồi chính là nước nitrate, sau khi nấu đến một mức nhất định thì không thể nấu tiếp, phải để nitrate từ từ nguội lại. Trong qua trình nguội lại sẽ có nước chát tách ra, đầu tiên lọc những phần nước chát không dùng được. Đợi nước nitrate nguội lại đến khi độ nóng gần bằng với nước ấm, sẽ tách ra được một lượng lớn nitrate, đây chính là chưng cất nitrate, nitrate được chưng ra sẽ có thể đưa đến công đoạn chế tạo thuốc nổ.
Nói xong, Chân Hữu Tài lại dẫn mọi người vào một căn phòng lớn khác.
Trong căn phòng lớn này bày trên trăm cái bàn, phía sau mỗi cái bàn đều có một người phụ nữ ngồi, trước mỗi bàn còn đặt ba cái vạc vừa vừa, trong vạc phân ra những thứ màu đen, màu vàng và màu trắng, ngoài ra còn có một cái chén lớn, người phụ nữ kia dùng một chiếc muỗng nhỏ lần lượt lấy một lượng nguyên liệu thuốc nổ từ trong ba cái vạc, đặt vào trong cái chén lớn bắt đầu khuấy cẩn thận.
Chân Hữu Tài chỉ vào ba cái vạc trên cái bàn gần nhất nói:
- Tướng quân Ngài xem, trong ba cái vạc này phân biệt chứa các loại nguyên liệu thuốc cần để chế tạo thuốc nổ, chất màu vàng là lưu huỳnh, chất màu trắng là nitơ, chất màu đen là than củi, những người thợ đang dựa theo một lượng nhất định mà lấy ra các loại nguyên liệu thuốc, đặt vào một khối cẩn thận khuấy đều, tiếp theo là đưa đến công đoạn phơi khô, cuối cùng là nghiền nát, sẽ chế thành thuốc nổ.
- Thông minh.
Mặt Sẹo chợt nói:
- Hóa ra thuốc nổ được tạo ra như vậy, thật là phiền phức.
Triệu Tín nói:
- Nếu chế tạo thuốc nổ dễ dàng, chúng ta cũng sẽ không thiếu đạn dược.
Tuy Vương Phác là kẻ xuyên việt, nhưng trước ngày hôm nay hắn quả thật cũng chỉ biết đại khái thành phần của thuốc nổ, hoàn toàn chưa biết quy trình chế tạo thuốc nổ cụ thể, càng không biết làm sao trong đất nitrate lấy ra được nitrate.
- Hữu Tài
Vương Phác hỏi Chân Hữu Tài mới nói:
- Cần bao nhiêu ngày mới có thể biến toàn bộ đống đất nitrate này chế thành thuốc nổ? Lại cần bao nhiêu ngày mới có thể chế thành đạn vỏ giấy?
Chân Hữu Tài nói:
- Nếu thời tiết tốt, sau năm ngày là có thể tạo ra ít nhất năm vạn cân thuốc nổ, sau đó nhờ Ngụy đại nhân điều động những người khỏe mạnh trong thành Đại Đồng giúp đỡ, nên có thể trong hai ngày có thể tạo ra ít nhất hai mươi vạn đạn vỏ giấy! Về phần pháo Long Vương, nhiều người nhưng không giúp đỡ được cái gì, trong hai ngày nhiều nhất cũng chỉ có thể tạo ra năm trăm viên.
Vương Phác nói:
- Nhất định phải tranh thủ thời gian, càng nhanh càng tốt.
Chân Hữu Tài nói:
- Vâng, ty chức nhất định cố gắng hết sức.
Đang nói, Chân Hữu Tài đã dẫn đám người Vương Phác đến phòng nghỉ của y, liền chắp tay cung kính bẩm:
- Tướng quân, vào bên trong ngồi một chút đi.
- Ừ
Vương Phác đáp một tiếng, dẫn mọi người vào trong phòng nghỉ ngơi.
Bài trí trong phòng vô cùng đơ sơ, chỉ có một chiếc bàn hai cái ghế và một tấm phản, nhưng thật ra một giá sách chiếm không gian lớn nhất, trên kệ bày rất nhiều thư tịch, Vương Phác ngồi vào cái ghế đầu tiên bên trái, Chân Hữu Tài ngồi trên cái ghế đầu bên phải cách bàn, đám người Mặt Sẹo còn lại thì đành phải đứng.
Vương Phác nhìn cách bày trí đơn sơ trong phòng, xúc động nói:
- Hữu Tài, khiến ngươi chịu khổ rồi.
Chân Hữu Tài nói:
- Tướng quân, ty chức không khổ.
Vương Phác gật gật đầu, nói:
- Lúc ở Yêm Át Hải ta cũng đã nói, đợi về đến Đại Đồng sẽ tìm cho ngươi một người vợ, không ngờ kéo dài đến hôm nay cũng vẫn chưa thực hiện được, bổn Tướng quân hổ thẹn với ngươi quá, nhưng đợi đánh xong trận chiến này, bổn Tướng quân nhất định thực hiện lời hứa, giúp ngươi cưới một người môn đăng hộ đối.
Chân Hữu Tài nói:
- Khiến tướng quân ngài phí tâm rồi.
- Được rồi, không nói những thứ này, chúng ta nói chuyện chính sự.
Vương Phác chuyển đề tài, chủ đề thì lại quay về làm thế nào đối phó Kiến Nô trước đó, nói:
- Hữu Tài ngươi phải đốc thúc chế tạo nhanh chóng thuốc nổ và đạn vỏ giấy, mấy ngày này cũng sẽ không có thời gian quay về hành dinh, vậy thì thừa dịp hôm nay bàn bạc với người một chút về việc đối phó Kiến Nô.
----------oOo---------
- Toàn quân tập kết...
Lý Hổ vừa mới mặc giáp trụ chỉnh tề hét vang trời. Một đội nghĩa quân mặc áo giáp tươi sáng dũng mãnh đi ra từ trong đại doanh, nhịp bước chân đều đặn đã hiện trên giáo trường, nhanh chóng triển khai trận hìn luyện tập.
- Giết!
Lý Hổ rút đao rào rào, triển khai mã bộ làm như kiểu đang chém.
- Giết giết giết!
Tướng sĩ nghĩa quân trên giáo trường hưởng ứng rầm rầm, học theo Lý Hổ đều rút đao, triển khai mã bộ diễn kiểu đang chém, ngàn vạn cán đao thoáng chốc tập trung thành một rừng đao lạnh ngắt, sát khí thoáng chốc liền bao trùm cả giáo trường, áp lực khiến cho mọi người thở không nổi.
Lý Nham khó khăn lắm mới đi đến chỗ duyệt binh trong vòng quây của Hồng Nương Tử, Kinh Mậu Thành và Lý Huyền.
Đứng nhìn trên chỗ duyệt binh, chỉ thấy tướng sĩ nghĩa quân bên dưới giáp trụ chỉnh tề, binh khí sáng bóng, bất kể là khí thế hay hình tượng, nghĩa quân trước kia đã không thể so sánh nổi với nghĩa quân hôm nay, nghĩa quân trước đây càng giống là đám ô hợp, mà nghĩa quân hôm nay giống như một đội quân chân chính.
- Khà!
Kinh Mậu Thành phấn chấn nói:
- Con mẹ nó giờ nhìn mới giống quân đội chứ!
- Đúng vậy.
Lý Huyền cũng bùi ngùi nói:
- Bây giờ hơn một nữa huynh đệ đã mặc thêm áo giáp sắt, vũ khí cầm trong tay cũng đều là vũ khí thật, chứ không còn là kiểu mang kiếm đao gỗ nữa.
Lý Huyền và Kinh Mậu Thành hưng phấn không thôi, nhưng mặt Lý Nham lại không thấy một vẻ vui mừng nào. Lý Nham lúc này đang nhắm đôi mắt lại không biết đang nghĩ những gì?
- Đại soái.
Kinh Mậu Thành bỗng nhiên nói với Lý Nham:
- Có một đội quân tinh nhuệ được trang bị đầy đủ như vậy, chúng ta cuối cùng có thể làm một trận lớn rồi!
- Các ngươi cũng không nên quá đắc ý.
Lý Nham thở dài nói:
- Trang bị tuy đã được cải thiện, nhưng sự huấn luyện của các tướng sĩ cũng không thể xem nhẹ, nếu muốn trở thành bậc thầy của đội quân tinh nhuệ được huấn luyện tốt, trang bị đầy đủ, con đường phải đi của nghĩa quân Thiểm Tây chúng ta còn rất dài. Mọi người còn cần phải nổ lực.
- Vâng.
Vẻ mặt Kinh Mậu Thành và Lý Huyền nghiêm túc đáp:
- Mạt tướng nhất định nghiêm túc tăng cường huấn luyện các tướng sĩ dưới trướng.
- Ừ.
Lý Nham gật gật đầu, đặc biệt nói nhấn mạnh:
- Ngoại trừ việc huấn luyện chiến đấu, bắn tên cho các tướng sĩ ra, còn phải huấn luyện thêm kỹ thuật cưỡi ngựa!
- Kỹ thuật cưỡi ngựa?
Lý Huyền ngạc nhiên hỏi:
- Đại soái, trong quân của chúng ta chỉ có không đến năm trăm con chiến mã, huấn luyện kỹ thuật cưỡi ngựa làm gì?
Ánh mắt của Lý Nham lại nhắm lại lần nữa. Quay đầu nhìn Đại Đồng hướng Đông Nam, giọng u sầu nói:
- Không sai, hiện giờ chúng ta chỉ có không đến năm trăm con chiến mã, nhưng bổn soái muốn nói cho các ngươi biết là, không bao lâu nữa chúng ta sẽ có một lượng lớn chiến mã, chiến mã ngàn vạn.
- Hả?
- Cái này...
Lý Huyền và Kinh Mậu Thành vừa hoang mang vừa hưng phấn, lại không có chút nghi ngờ lời nói của Lý Nham.
Lý Nham là một người không dễ nói khoác, y đã nói vậy nhất định là đã nắm chắc rồi! Hễ mà nghĩ tới nghĩa quân sắp có trên vạn chiến mã, bộ binh cũng trở thành kỵ binh, Lý Huyền và Kinh Mậu Thành kích động đến nỗi mặt rạng rỡ hẳn lên.
Đại Đồng, Hỏa dược cục.
Vương Phác đang cùng các thân tín như Mặt Sẹo, Triệu Tín, Trương hòa thượng, Đường Thắng đi thị sát Hỏa dược cục, người phụ trách Hỏa dược cục đốc thúc công việc là Chân Hữu Tài thì đang dẫn đường phía trước, vừa quay sang đám người Vương Phác giới thiệu quy trình chế tạo thuốc nổ.
Đoàn người khó khăn lắm mới tiến vào xưởng nước nitrate. Nhìn thấy bên trong khuôn viên to lớn đang đặt mấy chục chiếc vạc lớn, người thợ thủ công có kinh nghiệm chỉ huy trên trăm người cường tráng đem những túi đất nitrate đổ vào trong vạc, sau mỗi lần đổ vào một lượng đất nitrate nhất định, tiếp theo lại đổ vào trong vạc một lượng tro bụi nhất định.
Sau đó lại rót vào trong vạc một lượng nước nóng hôi hổi, bởi những người cường tráng khí lực mạnh nên cầm cây gỗ dùng sức khuấy đều.
Chân Hữu Tài giới thiệu:
- Tướng quân, những thứ tro rơm rạ và đất nitrate trước khi đổ vào trong vạc phải nghiền nát, sau khi đổ vào trong vạc, rót nước nóng, khuấy đều, tiếp theo là nước trong vạc sẽ lấy ra khỏi quá trình lọc, lọc ra những tạp chất không sử dụng được, phần còn lại chính là nước nitrate, là có thể đưa vào công đoạn chưng cất nitrate rồi
Dứt lời. Chân Hữu Tài lại dẫn đám người Vương Phác vào một nơi khác.
Ở chỗ này không có vạc lớn, mà dựng mấy chục chiếc nồi sắt lớn, lửa cháy rừng rực, nước trong nồi đã hoàn toàn nấu sôi, mấy chục người khỏe mạnh cánh tay trần trụi đứng bên mép nồi, cũng giống như vậy cầm cây gậy gỗ đang dùng sức khuấy đều.
Chân Hữu Tài tiếp tục giới thiệu,
- Tướng quân, thứ nấu trong nồi chính là nước nitrate, sau khi nấu đến một mức nhất định thì không thể nấu tiếp, phải để nitrate từ từ nguội lại. Trong qua trình nguội lại sẽ có nước chát tách ra, đầu tiên lọc những phần nước chát không dùng được. Đợi nước nitrate nguội lại đến khi độ nóng gần bằng với nước ấm, sẽ tách ra được một lượng lớn nitrate, đây chính là chưng cất nitrate, nitrate được chưng ra sẽ có thể đưa đến công đoạn chế tạo thuốc nổ.
Nói xong, Chân Hữu Tài lại dẫn mọi người vào một căn phòng lớn khác.
Trong căn phòng lớn này bày trên trăm cái bàn, phía sau mỗi cái bàn đều có một người phụ nữ ngồi, trước mỗi bàn còn đặt ba cái vạc vừa vừa, trong vạc phân ra những thứ màu đen, màu vàng và màu trắng, ngoài ra còn có một cái chén lớn, người phụ nữ kia dùng một chiếc muỗng nhỏ lần lượt lấy một lượng nguyên liệu thuốc nổ từ trong ba cái vạc, đặt vào trong cái chén lớn bắt đầu khuấy cẩn thận.
Chân Hữu Tài chỉ vào ba cái vạc trên cái bàn gần nhất nói:
- Tướng quân Ngài xem, trong ba cái vạc này phân biệt chứa các loại nguyên liệu thuốc cần để chế tạo thuốc nổ, chất màu vàng là lưu huỳnh, chất màu trắng là nitơ, chất màu đen là than củi, những người thợ đang dựa theo một lượng nhất định mà lấy ra các loại nguyên liệu thuốc, đặt vào một khối cẩn thận khuấy đều, tiếp theo là đưa đến công đoạn phơi khô, cuối cùng là nghiền nát, sẽ chế thành thuốc nổ.
- Thông minh.
Mặt Sẹo chợt nói:
- Hóa ra thuốc nổ được tạo ra như vậy, thật là phiền phức.
Triệu Tín nói:
- Nếu chế tạo thuốc nổ dễ dàng, chúng ta cũng sẽ không thiếu đạn dược.
Tuy Vương Phác là kẻ xuyên việt, nhưng trước ngày hôm nay hắn quả thật cũng chỉ biết đại khái thành phần của thuốc nổ, hoàn toàn chưa biết quy trình chế tạo thuốc nổ cụ thể, càng không biết làm sao trong đất nitrate lấy ra được nitrate.
- Hữu Tài
Vương Phác hỏi Chân Hữu Tài mới nói:
- Cần bao nhiêu ngày mới có thể biến toàn bộ đống đất nitrate này chế thành thuốc nổ? Lại cần bao nhiêu ngày mới có thể chế thành đạn vỏ giấy?
Chân Hữu Tài nói:
- Nếu thời tiết tốt, sau năm ngày là có thể tạo ra ít nhất năm vạn cân thuốc nổ, sau đó nhờ Ngụy đại nhân điều động những người khỏe mạnh trong thành Đại Đồng giúp đỡ, nên có thể trong hai ngày có thể tạo ra ít nhất hai mươi vạn đạn vỏ giấy! Về phần pháo Long Vương, nhiều người nhưng không giúp đỡ được cái gì, trong hai ngày nhiều nhất cũng chỉ có thể tạo ra năm trăm viên.
Vương Phác nói:
- Nhất định phải tranh thủ thời gian, càng nhanh càng tốt.
Chân Hữu Tài nói:
- Vâng, ty chức nhất định cố gắng hết sức.
Đang nói, Chân Hữu Tài đã dẫn đám người Vương Phác đến phòng nghỉ của y, liền chắp tay cung kính bẩm:
- Tướng quân, vào bên trong ngồi một chút đi.
- Ừ
Vương Phác đáp một tiếng, dẫn mọi người vào trong phòng nghỉ ngơi.
Bài trí trong phòng vô cùng đơ sơ, chỉ có một chiếc bàn hai cái ghế và một tấm phản, nhưng thật ra một giá sách chiếm không gian lớn nhất, trên kệ bày rất nhiều thư tịch, Vương Phác ngồi vào cái ghế đầu tiên bên trái, Chân Hữu Tài ngồi trên cái ghế đầu bên phải cách bàn, đám người Mặt Sẹo còn lại thì đành phải đứng.
Vương Phác nhìn cách bày trí đơn sơ trong phòng, xúc động nói:
- Hữu Tài, khiến ngươi chịu khổ rồi.
Chân Hữu Tài nói:
- Tướng quân, ty chức không khổ.
Vương Phác gật gật đầu, nói:
- Lúc ở Yêm Át Hải ta cũng đã nói, đợi về đến Đại Đồng sẽ tìm cho ngươi một người vợ, không ngờ kéo dài đến hôm nay cũng vẫn chưa thực hiện được, bổn Tướng quân hổ thẹn với ngươi quá, nhưng đợi đánh xong trận chiến này, bổn Tướng quân nhất định thực hiện lời hứa, giúp ngươi cưới một người môn đăng hộ đối.
Chân Hữu Tài nói:
- Khiến tướng quân ngài phí tâm rồi.
- Được rồi, không nói những thứ này, chúng ta nói chuyện chính sự.
Vương Phác chuyển đề tài, chủ đề thì lại quay về làm thế nào đối phó Kiến Nô trước đó, nói:
- Hữu Tài ngươi phải đốc thúc chế tạo nhanh chóng thuốc nổ và đạn vỏ giấy, mấy ngày này cũng sẽ không có thời gian quay về hành dinh, vậy thì thừa dịp hôm nay bàn bạc với người một chút về việc đối phó Kiến Nô.
----------oOo---------
/468
|