Lúc này, Cố Bội Sam dùng ánh mắt ngang ngược nhìn Lý Phàm!
Thấy Lý Phàm đã vô cùng nổi bật trong bữa tiệc mừng thọ, sao Cố Bội Sam có thể nuốt trôi cục tức này.
được.
Huống chỉ thấy Hoàng Phúc Khánh có thái độ cung kính với Lý Phàm như thế, Cố Bội Sam lại càng giận sôi máu, không hiểu sao lại muốn chà đạp Lý Phàm.
Bây giờ chỗ duy nhất trên người Lý Phàm có thể chà đạp được, hình như cũng chí có bộ đồ giới hạn số lượng fake chất lượng cao của nhà mốt Givenchy.
Nghe Gố Bội Sam la lên, Hoa Nhật Tâm và Cố Tuấn Hào đều dừng chân, hai người đều nhìn Lý Phàm bảng ánh mãt đây ác ý.
ố Tuấn Hào chỉ là thích nhìn trò vui, vừa rồi cứ lo sợ hãi hùng không dám ăn bữa tiệc thinh soạn đó, bây giờ sau khi án cơm xong chả đạp sỉ nhục Lý Phàm cũng coi như đền bủ lại những sợ hãi khi nấy.
Mà Hoa Nhật Tâm lại có nhiêu ý đô hơn, rõ ràng lúc trước Vương Cẩn Mai đã đánh cược với Lý Phàm, có liên quan đến chuyện Lý Phàm ly hôn Chỉ cân chứng minh được quân áo của Lý Phàm là hàng fake, vậy Lý Phàm nhất định phải ly hôn với Cố Họa Y.
Nghĩ đến đây, Hoa Nhật Tâm căng thảng hơn, mắt tỏa sáng.
Vương Cẩn Mai đứng đối diện Lý Phàm, cười khẩy nói: “Lý Phàm, chúng ta đi đến quầy kinh doanh độc quyền đi”
“Dì à, chúng ta đi đến Trung Mậu đi, bên đó có flagship store của Givenchy, chắc chắn có thể giám định được quần áo của anh ta là thật hay giả”
Hoa Nhật Tâm hưng phấn nói.
Flagship store của Givenchy ở Trung Mậu chính là nơi Hoa Nhật Tâm thường hay đến mua sảm, rất quen thuộc với cửa hàng trưởng ở đó, lần này cho dù Lý Phàm mặc đồ real hay là đồ fake thì Hoa Nhật Tâm cũng chắc chắn có thể làm cửa hàng trưởng kia nói thành hàng fake, cũng chỉ tốn thêm chút tiên mà thôi!
Vương Cẩn Mai hài lòng gật đâu: “Nhật Tâm lái xe chở dì đi, Họa Y cũng đi cùng, Lý Phàm, cậu từ lăn sang đó, đừng để chúng tôi chờ lâu Vương Cẩn Mai kéo Cố Họa Y đi đến chiếc BMW của Hoa Nhật Tâm, Cổ Họa Y giấy dụa nhưng cũng không dám vùng quá mạnh, cuối cùng cũng chỉ bất đắc dĩ bị Vương Cẩn Mai lôi đi €ố Bội Sam khinh thường nhìn Lý Phàm, khoanh hai tay trước ngực nói: “Cái tên vỏ dụng anh đừng tưởng răng hôm nay ăn may được nổi bật thì sẽ trở nên ghê gớm thế nào, đợi đến quầy kinh doanh độc quyền của Givenchy thì mau thừa nhận anh mặc hàng fake đi, nếu không người bị mất mặt là anh”
“Ha ha, một đống bùn lầy thì làm gì có mặt mũi chứ, mặt mũi của anh ta đã năm dưới đất từ lâu rồi, chờ lát nữa xem anh khóc lóc như thế nào”
€ố Tuấn Hào nói xong còn phun nước bọt khinh bỉ, ngẩng đầu đi về phía xe của anh ta Lý Phàm cười nhạt, chậm rái đi đến bên đường, gọi taxi đi đến flagship store của Givenchy.
Đợi đến khi Lý Phàm đi đến flagship store của Givenchy, vừa lúc nhìn thấy cảnh nhân viên cửa hàng đang nhiệt tình tiếp đón nhóm Hoa Nhật Tâm.
Hoa Nhật Tâm chí vào một bộ quần áo nữ mới nhất nói: “Họa Y, cô có muốn mặc thử không, mấy bộ đồ mới nhất này đều rất đẹp, cô mặc vào chac chân cũng sẽ rất xinh”
“Không có hứng thú, tôi cũng không cần phải mặc mãy bộ thể này”
Cố Họa Y hơi buồn bã nói.
Nghĩ đến chuyện säp sửa xảy ra, Cố Họa Y có hơi đau đầu, chảng còn tí hứng thú nào cả.
Cố Bội Sam thấy mà ganh tị vô cùng, lúc dời mắt sang nơi khác, vừa lúc nhìn thấy Lý Phàm bước vào.
“Tên vô dụng kia đến rồi, nhìn anh ta thế này, cho dù có mặc long bào thì cũng không giống hoàng thượng, mặc đồ fake cao cấp kia giống như một tên nông dân mới lên thành phố”
Hoa Nhật Tâm cười lạnh, quay đầu qua nhìn cửa hàng trưởng của cửa hàng Givenchy đứng bên cạnh, nháy mặt ra hiệu cho anh ta.
Cửa hàng trưởng gật đầu nhẹ, vẻ mặt hiện lên vẻ chỉ là chuyện nhỏ.
Lúc nãy trên đường đi Hoa Nhật Tâm đã gửi tin nhän cho cửa hàng trưởng Givenchy, chỉ cân anh ta nói bộ Givenchy Lý Phàm đang mặc là hàng fake thì sẽ có ba mươi triệu Chỉ nói vài câu đã có được ba mươi triệu, đối với cửa hàng trưởng mà nói, đây chẳng khác nào tiên từ trên trời rớt xuống, đương nhiên cũng vui vẻ giúp đỡ.
Cố Họa Y đứng lên, nhìn Lý Phàm băng ánh mắt lo lảng, rất muốn dấn Lý Phàm đi ra khỏi đây ngay lập tức, Nhưng Lý Phàm đã sải bước đến gân, còn vui vẻ cười tươi nữa.
“Lý Phàm, sao cậu lại đến chậm như thể, không phải làm chậm trễ thời gian của mọi người sao, cậu mau cởi quần áo của cậu ra để cửa hàng trưởng xem thử, cũng vì nể mặt của Nhật Tâm nên cửa hàng trưởng người ta mới đứng đây chờ cậu cùng bọn tôi”
Vương Cẩn Mai lạnh lùng trách măng Lý Phàm.
Sắc mặt của Cố Thiệu Huy cũng rất tệ, xụ mặt nhìn Lý Phàm, cảm thấy tiệc mừng thọ của anh cũng sáp bị tên này phá hư, nhân vật chính không có chút nổi bật nào cả Hoa Nhật Tâm dẫn cửa hàng trưởng đi lại chỗ Lý Phàm, vừa đi vừa nói: “Đây chính là tên phế vật mà chúng tôi nói khí nãy, chúng tôi nhìn thấy anh ta mặc.
đò Givenchy phiên bản giới hạn số lượng cũng rất kinh ngạc, cảm thấy chắc anh ta đang mặc đồ fake chất lượng cao”
“Nhưng tên vô dụng này cứ cứng đầu nói đây là hàng real, chúng ta chỉ có thể dẫn anh ta đến đây để giám định xem thứ, để cho anh ta biết được rốt cuộc.
bản thân anh ta rác rưởi đến cỡ nào, nghèo nên mặc hàng fake cũng không quá mất mặt, nhưng cứ nhất quyết nói là hàng real thì không đúng rồi”
Trong lời nói của Hoa Nhật Tâm cũng có hàm ý, mượn cơ hội nói cho cửa hàng trưởng biết Lý Phàm là một tên vô dụng không có bối cảnh gì hết, không cân phải lo lắng, chỉ cân hô trợ nói giúp anh đó là hàng fake là được: Lý Phàm nhún vai, nhanh nhẹn cởi áo khoác ra, đưa cho cửa hàng trưởng đang hơi ngẩng người Mãi đến khi áo bị nhét vào tay, cửa hàng trưởng mới lấy lại tinh thần, cúi đầu nhìn cái áo trong tay, ánh mắt thay đổi liên tục.
Lúc này đầu của cửa hàng trưởng đã muốn nổ tung rồi, mẹ nó đây làm sao là thứ mà tên vô dụng mặc được, đây chính là thư ký của chủ tịch Quốc Tế Cường Thịnh Hoàng Phúc Khánh đích thân đến mua đó!
Lúc trước còn nói là chủ tịch Hoàng muốn tặng cho khách quý!
Thủ tục ra kho của bộ quần áo này còn do đích thân cửa hàng trưởng xứ lý!
Tuy không biết rốt cuộc Lý Phàm có địa vị như thế nảo, nhưng nếu Lý Phàm đã mặc bộ quân áo này, vậy cũng có nghĩa Lý Phàm có mối quan hệ thân thiết với Hoàng Phúc Khánh!
Chỉ trong chớp mắt, cửa hàng trưởng đã nắm được trọng điểm, ánh mắt đang lóe lên liên tục cũng.
dần dần kiên định lại Giả vờ giả vịt xem xét cái áo này, cửa hàng trưởng dùng hai tay trả áo lại cho Lý Phàm Hoa Nhật Tâm đác ý nhìn Lý Phàm, khoe khoang nói: “Anh nói cho anh ta nghe kết quả đi, để anh ta được chết nhäm mắt.”
Cố Họa Y dùng tay ôm kín mặt, không biết nên giải quyết chuyện này như thể nào.
Thậm chí bây giờ cô cũng có hơi oán trách Lý Phàm, sao không biết chịu thua một chút chứ, vì sao cứ nhất quyết nói räng đây là hàng Givenchy real chứ.
Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai cũng nở nụ cười trào phúng, giống như đã nhìn thấy cảnh đuổi Lý Phàm ra khói nhà, đổi một con rể giàu khác cho Cố Họa Y.
€ố Bội Sam ngẩng đầu nhìn trần nhà nói: “Người nào đó chuẩn bị nhận bài học của hiện thực đi thôi, không phải thứ vỏ dụng nào cũng xứng để mặc quần áo của Givenchy”
“Nói nhiều thế làm gì, cửa hàng trưởng, anh mau nói xem đây là thật hay gia đi, đây chính là chuyện lớn có liên quan đến hạnh phúc cả đời của em họ tôi đó”
Cố Tuấn Hào dùng giọng điệu kỳ quái nói Cửa hàng trưởng cảm thấy đám Hoa Nhật Tâm thật ngu ngốc, người đang đứng trước mặt chính là khách quý của chủ tịch Hoàng, những người này còn đắc tội đến chết, thật sự không sợ đụng trúng một người khó chơi sao?”
“Khu khụ”
Cửa hàng trưởng tăng hảng, ấp ủ cảm xúc rồi nói: “Mọi người, đây là hàng Givenchy thật”a
Thấy Lý Phàm đã vô cùng nổi bật trong bữa tiệc mừng thọ, sao Cố Bội Sam có thể nuốt trôi cục tức này.
được.
Huống chỉ thấy Hoàng Phúc Khánh có thái độ cung kính với Lý Phàm như thế, Cố Bội Sam lại càng giận sôi máu, không hiểu sao lại muốn chà đạp Lý Phàm.
Bây giờ chỗ duy nhất trên người Lý Phàm có thể chà đạp được, hình như cũng chí có bộ đồ giới hạn số lượng fake chất lượng cao của nhà mốt Givenchy.
Nghe Gố Bội Sam la lên, Hoa Nhật Tâm và Cố Tuấn Hào đều dừng chân, hai người đều nhìn Lý Phàm bảng ánh mãt đây ác ý.
ố Tuấn Hào chỉ là thích nhìn trò vui, vừa rồi cứ lo sợ hãi hùng không dám ăn bữa tiệc thinh soạn đó, bây giờ sau khi án cơm xong chả đạp sỉ nhục Lý Phàm cũng coi như đền bủ lại những sợ hãi khi nấy.
Mà Hoa Nhật Tâm lại có nhiêu ý đô hơn, rõ ràng lúc trước Vương Cẩn Mai đã đánh cược với Lý Phàm, có liên quan đến chuyện Lý Phàm ly hôn Chỉ cân chứng minh được quân áo của Lý Phàm là hàng fake, vậy Lý Phàm nhất định phải ly hôn với Cố Họa Y.
Nghĩ đến đây, Hoa Nhật Tâm căng thảng hơn, mắt tỏa sáng.
Vương Cẩn Mai đứng đối diện Lý Phàm, cười khẩy nói: “Lý Phàm, chúng ta đi đến quầy kinh doanh độc quyền đi”
“Dì à, chúng ta đi đến Trung Mậu đi, bên đó có flagship store của Givenchy, chắc chắn có thể giám định được quần áo của anh ta là thật hay giả”
Hoa Nhật Tâm hưng phấn nói.
Flagship store của Givenchy ở Trung Mậu chính là nơi Hoa Nhật Tâm thường hay đến mua sảm, rất quen thuộc với cửa hàng trưởng ở đó, lần này cho dù Lý Phàm mặc đồ real hay là đồ fake thì Hoa Nhật Tâm cũng chắc chắn có thể làm cửa hàng trưởng kia nói thành hàng fake, cũng chỉ tốn thêm chút tiên mà thôi!
Vương Cẩn Mai hài lòng gật đâu: “Nhật Tâm lái xe chở dì đi, Họa Y cũng đi cùng, Lý Phàm, cậu từ lăn sang đó, đừng để chúng tôi chờ lâu Vương Cẩn Mai kéo Cố Họa Y đi đến chiếc BMW của Hoa Nhật Tâm, Cổ Họa Y giấy dụa nhưng cũng không dám vùng quá mạnh, cuối cùng cũng chỉ bất đắc dĩ bị Vương Cẩn Mai lôi đi €ố Bội Sam khinh thường nhìn Lý Phàm, khoanh hai tay trước ngực nói: “Cái tên vỏ dụng anh đừng tưởng răng hôm nay ăn may được nổi bật thì sẽ trở nên ghê gớm thế nào, đợi đến quầy kinh doanh độc quyền của Givenchy thì mau thừa nhận anh mặc hàng fake đi, nếu không người bị mất mặt là anh”
“Ha ha, một đống bùn lầy thì làm gì có mặt mũi chứ, mặt mũi của anh ta đã năm dưới đất từ lâu rồi, chờ lát nữa xem anh khóc lóc như thế nào”
€ố Tuấn Hào nói xong còn phun nước bọt khinh bỉ, ngẩng đầu đi về phía xe của anh ta Lý Phàm cười nhạt, chậm rái đi đến bên đường, gọi taxi đi đến flagship store của Givenchy.
Đợi đến khi Lý Phàm đi đến flagship store của Givenchy, vừa lúc nhìn thấy cảnh nhân viên cửa hàng đang nhiệt tình tiếp đón nhóm Hoa Nhật Tâm.
Hoa Nhật Tâm chí vào một bộ quần áo nữ mới nhất nói: “Họa Y, cô có muốn mặc thử không, mấy bộ đồ mới nhất này đều rất đẹp, cô mặc vào chac chân cũng sẽ rất xinh”
“Không có hứng thú, tôi cũng không cần phải mặc mãy bộ thể này”
Cố Họa Y hơi buồn bã nói.
Nghĩ đến chuyện säp sửa xảy ra, Cố Họa Y có hơi đau đầu, chảng còn tí hứng thú nào cả.
Cố Bội Sam thấy mà ganh tị vô cùng, lúc dời mắt sang nơi khác, vừa lúc nhìn thấy Lý Phàm bước vào.
“Tên vô dụng kia đến rồi, nhìn anh ta thế này, cho dù có mặc long bào thì cũng không giống hoàng thượng, mặc đồ fake cao cấp kia giống như một tên nông dân mới lên thành phố”
Hoa Nhật Tâm cười lạnh, quay đầu qua nhìn cửa hàng trưởng của cửa hàng Givenchy đứng bên cạnh, nháy mặt ra hiệu cho anh ta.
Cửa hàng trưởng gật đầu nhẹ, vẻ mặt hiện lên vẻ chỉ là chuyện nhỏ.
Lúc nãy trên đường đi Hoa Nhật Tâm đã gửi tin nhän cho cửa hàng trưởng Givenchy, chỉ cân anh ta nói bộ Givenchy Lý Phàm đang mặc là hàng fake thì sẽ có ba mươi triệu Chỉ nói vài câu đã có được ba mươi triệu, đối với cửa hàng trưởng mà nói, đây chẳng khác nào tiên từ trên trời rớt xuống, đương nhiên cũng vui vẻ giúp đỡ.
Cố Họa Y đứng lên, nhìn Lý Phàm băng ánh mắt lo lảng, rất muốn dấn Lý Phàm đi ra khỏi đây ngay lập tức, Nhưng Lý Phàm đã sải bước đến gân, còn vui vẻ cười tươi nữa.
“Lý Phàm, sao cậu lại đến chậm như thể, không phải làm chậm trễ thời gian của mọi người sao, cậu mau cởi quần áo của cậu ra để cửa hàng trưởng xem thử, cũng vì nể mặt của Nhật Tâm nên cửa hàng trưởng người ta mới đứng đây chờ cậu cùng bọn tôi”
Vương Cẩn Mai lạnh lùng trách măng Lý Phàm.
Sắc mặt của Cố Thiệu Huy cũng rất tệ, xụ mặt nhìn Lý Phàm, cảm thấy tiệc mừng thọ của anh cũng sáp bị tên này phá hư, nhân vật chính không có chút nổi bật nào cả Hoa Nhật Tâm dẫn cửa hàng trưởng đi lại chỗ Lý Phàm, vừa đi vừa nói: “Đây chính là tên phế vật mà chúng tôi nói khí nãy, chúng tôi nhìn thấy anh ta mặc.
đò Givenchy phiên bản giới hạn số lượng cũng rất kinh ngạc, cảm thấy chắc anh ta đang mặc đồ fake chất lượng cao”
“Nhưng tên vô dụng này cứ cứng đầu nói đây là hàng real, chúng ta chỉ có thể dẫn anh ta đến đây để giám định xem thứ, để cho anh ta biết được rốt cuộc.
bản thân anh ta rác rưởi đến cỡ nào, nghèo nên mặc hàng fake cũng không quá mất mặt, nhưng cứ nhất quyết nói là hàng real thì không đúng rồi”
Trong lời nói của Hoa Nhật Tâm cũng có hàm ý, mượn cơ hội nói cho cửa hàng trưởng biết Lý Phàm là một tên vô dụng không có bối cảnh gì hết, không cân phải lo lắng, chỉ cân hô trợ nói giúp anh đó là hàng fake là được: Lý Phàm nhún vai, nhanh nhẹn cởi áo khoác ra, đưa cho cửa hàng trưởng đang hơi ngẩng người Mãi đến khi áo bị nhét vào tay, cửa hàng trưởng mới lấy lại tinh thần, cúi đầu nhìn cái áo trong tay, ánh mắt thay đổi liên tục.
Lúc này đầu của cửa hàng trưởng đã muốn nổ tung rồi, mẹ nó đây làm sao là thứ mà tên vô dụng mặc được, đây chính là thư ký của chủ tịch Quốc Tế Cường Thịnh Hoàng Phúc Khánh đích thân đến mua đó!
Lúc trước còn nói là chủ tịch Hoàng muốn tặng cho khách quý!
Thủ tục ra kho của bộ quần áo này còn do đích thân cửa hàng trưởng xứ lý!
Tuy không biết rốt cuộc Lý Phàm có địa vị như thế nảo, nhưng nếu Lý Phàm đã mặc bộ quân áo này, vậy cũng có nghĩa Lý Phàm có mối quan hệ thân thiết với Hoàng Phúc Khánh!
Chỉ trong chớp mắt, cửa hàng trưởng đã nắm được trọng điểm, ánh mắt đang lóe lên liên tục cũng.
dần dần kiên định lại Giả vờ giả vịt xem xét cái áo này, cửa hàng trưởng dùng hai tay trả áo lại cho Lý Phàm Hoa Nhật Tâm đác ý nhìn Lý Phàm, khoe khoang nói: “Anh nói cho anh ta nghe kết quả đi, để anh ta được chết nhäm mắt.”
Cố Họa Y dùng tay ôm kín mặt, không biết nên giải quyết chuyện này như thể nào.
Thậm chí bây giờ cô cũng có hơi oán trách Lý Phàm, sao không biết chịu thua một chút chứ, vì sao cứ nhất quyết nói räng đây là hàng Givenchy real chứ.
Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai cũng nở nụ cười trào phúng, giống như đã nhìn thấy cảnh đuổi Lý Phàm ra khói nhà, đổi một con rể giàu khác cho Cố Họa Y.
€ố Bội Sam ngẩng đầu nhìn trần nhà nói: “Người nào đó chuẩn bị nhận bài học của hiện thực đi thôi, không phải thứ vỏ dụng nào cũng xứng để mặc quần áo của Givenchy”
“Nói nhiều thế làm gì, cửa hàng trưởng, anh mau nói xem đây là thật hay gia đi, đây chính là chuyện lớn có liên quan đến hạnh phúc cả đời của em họ tôi đó”
Cố Tuấn Hào dùng giọng điệu kỳ quái nói Cửa hàng trưởng cảm thấy đám Hoa Nhật Tâm thật ngu ngốc, người đang đứng trước mặt chính là khách quý của chủ tịch Hoàng, những người này còn đắc tội đến chết, thật sự không sợ đụng trúng một người khó chơi sao?”
“Khu khụ”
Cửa hàng trưởng tăng hảng, ấp ủ cảm xúc rồi nói: “Mọi người, đây là hàng Givenchy thật”a
/1101
|