Edit: Thùy Linh
Beta: nhilamdn
Nhìn kỹ người bên dưới, Hàn Thất Lục mỉm cười còn mang theo vẻ đắc ý. Lúc này cô dùng dáng vẻ muốn chạy trốn nói: Cái đầu anh ấy! Tôi tại sao phải ghen? Dựa vào cái gì!
Bị cô hống hách như thế một tiếng, Hàn Thất Lục cũng không tức giận, chỉ là khà khà khà cười theo. Xem bộ dạng này của An Sơ Hạ, anh đoán nhất định cô tình cờ gặp Hướng Mạn Quỳ.
Cô ta lần này trở về bởi vì cùng Hàn thị ký hợp đồng, là người đại diện của Tập đoàn Hàn thị. Vừa nãy bởi vì cô ta ở sân bay bị vây kính, nên anh dẫn cô ta đến đây, chờ yên ắng sẽ cho cô ta về khách sạn. Lần này giải thích rất là thành khẩn.
An Sơ Hạ nhăn lông mày, nhưng cũng không có nói thêm gì. Cãi vã qua đi, ngược lại là cô vô lý. Huống chi, cô căn bản cũng không thể cố tình gây sự. Thân thể bị Hàn Thất Lục vây nhốt, chóp mũi ngửi được mùi hương đặc biệt nam tính.
Đừng rời bỏ anh, anh cái gì cũng có thể thiếu, nhưng.....Chính là không thể không có em. Có được không? Hàn Thất Lục luôn luôn cao ngạo, giờ khắc này lại nói ra những lời yếu đuối như vậy. An Sơ Hạ sững sờ, chỉ trầm mặc không hề trả lời.
Hai người cùng rơi vào trầm mặc một lúc lâu, thư ký gõ cửa đi vào, nhìn thấy bọn họ ôm nhau liền thét lên kinh hãi. Tài liệu trong tay đều rơi xuống đất, gây ra một loạt tiếng vang.
An Sơ Hạ cuống quít đẩy Hàn Thất Lục ra, lau một ít mồ hôi trên trán, sắc mặt đã hồng thành một mảnh. Mà Hàn Thất Lục đúng là rất tự nhiên, dùng tay kéo An Sơ Hạ ngồi xuống ghế xoay sau cái bàn làm việc, An Sơ Hạ bị ép ngồi trên đùi anh, phía sau lưng cô được anh chống đỡ, cảm giác vô cùng nóng bỏng.
Xin lỗi, tổng giám đốc! Thứ kí rối trí ngồi xổm xuống nhặt tài liệu.
Giúp tôi mang áo sơ mi vào. Anh cúi đầu nhìn An Sơ Hạ đỏ mặt: Áo sơ mi bị ướt lúc đi ra sân bay đón người, bởi vì ngoài ý muốn nên ướt đẫm. Anh đang giải thích tại sao anh đi tắm, khiến cô an tâm. An Sơ Hạ nghiêng mặt sang một bên, không để ý tới anh.
Vâng, tổng giám đốc. Thư kí đem tài liệu để trên bàn làm việc của Hàn Thất Lục: Đây đều là các hợp đồng, hi vọng giám đốc có thể nhanh ký tên. Nội dung tôi đều đã đối chiếu qua, giám đốc chỉ cần ký tên là được.
Hàn Thất Lục gật đầu, còn không quên nói với thư kí một tiếng: Đây là phu nhân tương lai, nếu như sau này cô ấy tới tìm tôi, trực tiếp để cho cô ấy đi vào là được.
An Sơ Hạ sắc mặt càng đỏ hơn, khuỷu tay âm thầm thúc Hàn Thất Lục một hồi, nhưng anh rất ung dung đưa tay cầm các tài liệu rồi kí.
Mà thư kí đứng một bên cười nhẹ, cũng may cô ấy từng va chạm xã hội,làm thư ký đã rất nhiều năm, rất nhanh khôi phục trấn định, âm thầm liếc dáng vẻ thanh thuần của An Sơ Hạ một chút, nghiêng mình rời đi. Đồng thời nhẹ nhàng đóng chặt cửa lại.
Nếu như tin tức này bị tất cả phụ nữ biết, không biết bao nhiêu người đau lòng mà chết. Thư kí rút điện thoại ra gọi người mang một bộ quần áo cho tổng giám đốc, bỗng nhiên phiền muộn một trận. Đẹp trai như tổng giám đốc thì đã có người trong lòng, tuy rằng rất đáng tiếc, nhưng nhìn tiểu thư này,dáng vẻ thanh tú, so với ngôi sao lớn trang điểm lộng lẫy kia nhìn dễ chịu hơn không biết bao nhiêu.
Phu nhân tương tai như vậy, tổng giám đốc thật có mắt nhìn người.
Buông tay. An Sơ Hạ từ trong ngực của anh giãy ra: Em có chuyện muốn nói với anh, nói chuyện nghiêm túc được không?
Hàn Thất Lục ký xong hợp đồng cuối cùng, tiện tay đem bút máy vứt qua một bên đứng dậy.
An Sơ Hạ sợ đến cuống quít lui về sau vài bước, cho là anh sẽ..... Ai biết, anh lại...
Beta: nhilamdn
Nhìn kỹ người bên dưới, Hàn Thất Lục mỉm cười còn mang theo vẻ đắc ý. Lúc này cô dùng dáng vẻ muốn chạy trốn nói: Cái đầu anh ấy! Tôi tại sao phải ghen? Dựa vào cái gì!
Bị cô hống hách như thế một tiếng, Hàn Thất Lục cũng không tức giận, chỉ là khà khà khà cười theo. Xem bộ dạng này của An Sơ Hạ, anh đoán nhất định cô tình cờ gặp Hướng Mạn Quỳ.
Cô ta lần này trở về bởi vì cùng Hàn thị ký hợp đồng, là người đại diện của Tập đoàn Hàn thị. Vừa nãy bởi vì cô ta ở sân bay bị vây kính, nên anh dẫn cô ta đến đây, chờ yên ắng sẽ cho cô ta về khách sạn. Lần này giải thích rất là thành khẩn.
An Sơ Hạ nhăn lông mày, nhưng cũng không có nói thêm gì. Cãi vã qua đi, ngược lại là cô vô lý. Huống chi, cô căn bản cũng không thể cố tình gây sự. Thân thể bị Hàn Thất Lục vây nhốt, chóp mũi ngửi được mùi hương đặc biệt nam tính.
Đừng rời bỏ anh, anh cái gì cũng có thể thiếu, nhưng.....Chính là không thể không có em. Có được không? Hàn Thất Lục luôn luôn cao ngạo, giờ khắc này lại nói ra những lời yếu đuối như vậy. An Sơ Hạ sững sờ, chỉ trầm mặc không hề trả lời.
Hai người cùng rơi vào trầm mặc một lúc lâu, thư ký gõ cửa đi vào, nhìn thấy bọn họ ôm nhau liền thét lên kinh hãi. Tài liệu trong tay đều rơi xuống đất, gây ra một loạt tiếng vang.
An Sơ Hạ cuống quít đẩy Hàn Thất Lục ra, lau một ít mồ hôi trên trán, sắc mặt đã hồng thành một mảnh. Mà Hàn Thất Lục đúng là rất tự nhiên, dùng tay kéo An Sơ Hạ ngồi xuống ghế xoay sau cái bàn làm việc, An Sơ Hạ bị ép ngồi trên đùi anh, phía sau lưng cô được anh chống đỡ, cảm giác vô cùng nóng bỏng.
Xin lỗi, tổng giám đốc! Thứ kí rối trí ngồi xổm xuống nhặt tài liệu.
Giúp tôi mang áo sơ mi vào. Anh cúi đầu nhìn An Sơ Hạ đỏ mặt: Áo sơ mi bị ướt lúc đi ra sân bay đón người, bởi vì ngoài ý muốn nên ướt đẫm. Anh đang giải thích tại sao anh đi tắm, khiến cô an tâm. An Sơ Hạ nghiêng mặt sang một bên, không để ý tới anh.
Vâng, tổng giám đốc. Thư kí đem tài liệu để trên bàn làm việc của Hàn Thất Lục: Đây đều là các hợp đồng, hi vọng giám đốc có thể nhanh ký tên. Nội dung tôi đều đã đối chiếu qua, giám đốc chỉ cần ký tên là được.
Hàn Thất Lục gật đầu, còn không quên nói với thư kí một tiếng: Đây là phu nhân tương lai, nếu như sau này cô ấy tới tìm tôi, trực tiếp để cho cô ấy đi vào là được.
An Sơ Hạ sắc mặt càng đỏ hơn, khuỷu tay âm thầm thúc Hàn Thất Lục một hồi, nhưng anh rất ung dung đưa tay cầm các tài liệu rồi kí.
Mà thư kí đứng một bên cười nhẹ, cũng may cô ấy từng va chạm xã hội,làm thư ký đã rất nhiều năm, rất nhanh khôi phục trấn định, âm thầm liếc dáng vẻ thanh thuần của An Sơ Hạ một chút, nghiêng mình rời đi. Đồng thời nhẹ nhàng đóng chặt cửa lại.
Nếu như tin tức này bị tất cả phụ nữ biết, không biết bao nhiêu người đau lòng mà chết. Thư kí rút điện thoại ra gọi người mang một bộ quần áo cho tổng giám đốc, bỗng nhiên phiền muộn một trận. Đẹp trai như tổng giám đốc thì đã có người trong lòng, tuy rằng rất đáng tiếc, nhưng nhìn tiểu thư này,dáng vẻ thanh tú, so với ngôi sao lớn trang điểm lộng lẫy kia nhìn dễ chịu hơn không biết bao nhiêu.
Phu nhân tương tai như vậy, tổng giám đốc thật có mắt nhìn người.
Buông tay. An Sơ Hạ từ trong ngực của anh giãy ra: Em có chuyện muốn nói với anh, nói chuyện nghiêm túc được không?
Hàn Thất Lục ký xong hợp đồng cuối cùng, tiện tay đem bút máy vứt qua một bên đứng dậy.
An Sơ Hạ sợ đến cuống quít lui về sau vài bước, cho là anh sẽ..... Ai biết, anh lại...
/914
|