Thấy mọi người đều nhìn về mình, tu sĩ trung niên cười lạnh một tiếng nói:
- Hắn còn dự định lập một thành phố, muốn thành Song Hà ngày trước vốn thuộc đế quốc Hàn Lương thành Mặc Nguyệt Chi Thành của riêng mình, thậm chí trước mắt còn đang ra sức xây dựng. Tôi nghĩ sau khi hắn kết thúc đại hội Đan vương này sẽ quay về Mặc Nguyệt Chi Thành, chúng ta chỉ cần đến Mặc Nguyệt Chi Thành trước đợi hắn, hoặc là đợi hắn trên đường đến Mặc Nguyệt Chi Thành là được.
- Đế quốc Hàn Lương? Chính là tiểu quốc gia phát hiện ra Lan Nham Hỏa, sau đó đem mồi lửa đó tặng cho Bích Đan tông đấy sao?
Một vị trưởng lão nghi ngờ hỏi.
Tu sĩ trung niên kia gật đầu nói:
- Đúng vậy, vì Lan Nham Hỏa của đế quốc Hàn Lương, Bích Đan tông còn cho đế quốc Hàn Lương hai suất vào Vẫn Chân điện, tên Diệp Mặc này là một trong những tên đó. Nhưng lúc đó khi Vẫn Chân điện bắt đầu hắn cũng có mặt, trong những tu sĩ đi ra, dường như không có hắn…
- Tôi hiểu rồi.
Trưởng lão vừa mới nghi ngờ chợt nói, lão không đợi người khác hỏi, liền nói thẳng:
- Lúc đó Viên Quan Nam của Vô Cực tông mất tung tích ở Vẫn Chân điện, chắc là bị người khác giết. Mà cái tên Diệp Mặc kia lén lén lút lút, không dám lộ mặt thật, rõ ràng hắn rất có khả năng là hung thủ. Tên này đúng thật to gan, trước giờ tôi chưa từng gặp tu sĩ nào to gan đến vậy.
- Vô Cực tông, được, được…
Điền Cực liên tiếp nói mấy chữ được, rõ ràng rất hài lòng với việc Diệp Mặc lại đắc tội với Vô Cực tông.
…
Nhưng vào lúc này, tu sĩ Kim Đan tầng thứ sáu vừa mới nuốt viên Thiên Hoa đan quanh thân mình hiện lên một lốc xoáy linh khí nhỏ, khí thế của anh ta nhanh chóng trong lốc xoáy linh khí khi không ngừng được dâng lên. Sau một lát, tên tu sĩ đó bỗng nhiên gào lên một tiếng dài, đứng dậy.
Người khác không cần hỏi, chỉ thấy khí thế và chân nguyên dao động của anh ta là cũng biết được lúc này anh ta đã từ Kim Đan tầng thứ sáu thăng cấp lên Kim Đan tầng thứ bảy rồi.
- Đan tốt, đan tốt…
Tên tu sĩ Kim Đan khuôn mặt mừng rỡ, không ngừng nói lại đan tốt.
Thẩm Nghiễn Thanh khẽ mỉm cười, gã đi đến trước mặt tên tu sĩ Kim Đan ôn hòa nói:
- Vừa rồi anh vừa mới ăn Thiên Hoa đan, cũng từ Kim Đan trung kỳ tầng thứ sáu thăng cấp lên Kim Đan hậu kỳ tầng thứ bảy. Bây giờ anh nói cho mọi người nghe cảm giác vừa rồi ăn Thiên Hoa đan thế nào.
- Vâng, Nghiễn Điền thành chủ.
Tên tu sĩ Kim Đan vội vàng khom người hành lễ nói với Thẩm Nghiễn Thanh, sau đó quay về phía những tu sĩ còn lại phấn khởi nói:
- Bình Viêm tôi lần đầu tiên cảm giác được đan dược thần kỳ này, tôi chưa từng ăn Thảo Hoàn đan, nhưng tôi biết giá trị của Thiên Hoa đan tuyệt đối không thua gì Thảo Hoàn đan. Tôi chắc rằng Thiên Hoa đan chẳng những không có bất kỳ tác dụng phụ nào, hơn nữa lại có tác dụng đặc biệt với tăng cường thần thức. Vốn dĩ với tư chất của tôi muốn thăng cấp lên Kim Đan hậu kì ít nhất cũng phải tốn từ tám đến mười năm, nhưng bây giờ tôi chỉ cần từ một đến hai tháng là có thể ổn định được tu vi của mình. Đây đúng là đan tốt, đúng là không hổ đan dược được luyện từ phương thuốc thượng cổ.
Thật ra thì không cần tên tu sĩ Kim Đan này đứng ra làm chứng, những tu sĩ dưới đài kia cũng biết Thiên Hoa đan là chính xác không nghi ngờ gì. Một viên đan dược có thể giảm bớt được mười năm tu luyện, hơn nữa không có tác dụng phụ, trên quảng trường lại ồn ảo lên một lần nữa.
Thiên Hoa đan bất luận là đối với tu sĩ dưới cấp Nguyên Anh hay là đối với môn phái mà nói, đều là vật phẩm quý giá vô cùng.
Thẩm Nghiễn Thanh sau khi yêu cầu tên tu sĩ Kim Đan kia xuống đài, lại đứng trên đài cao nói:
- Mọi người im lặng, hiệu quả của Thiên Hoa đan đã được kiểm chứng. Trên thực tế thì không cần tôi giải thích, tôi tin rằng mọi người cũng đã nhìn thấy. Tiếp theo tôi tuyên bố danh sách Top 50 sau hai vòng trong đại hội Đan Vương lần này
Đợi dưới khán đài im lặng trở lại, Thẩm Nghiễn Thanh lúc này mới hắng giọng nói:
- Linh đan sư cấp bảy tán tu Lạc Tiểu Mặc, kết quả vòng hai cũng được điểm tối đa, tổng cộng 200 điểm, đứng thứ nhất…
- Lạc Tiểu Mặc…
- Lạc Tiểu Mặc…
Vô số các tu sĩ cũng đã xem Lạc Tiểu Mặc là thần tượng và động lực vươn tới của bọn họ, hoặc là nói là một tấm gương để họ phấn đấu, một số nữ tu lại càng không để ý gì mà kêu to Lạc Tiểu Mặc. Nếu như có được một đan sư như vậy bầu bạn, vậy thì lo gì chuyện tu luyện sau này?
Đại hội thi đấu Đan vương cũng thường xuyên được tổ chức, nhưng trước giờ chưa có lần đại hội nào giống lần này, cũng chưa có một đan sư nào lại có được thành tích như Lạc Tiểu Mặc, huống chi lại là một đan sư trẻ tuổi như vậy.
Nam An châu mặc dù tu sĩ thiên tài không ít, nhưng những tu sĩ có tư chất phổ thông thì lại rất nhiều. Là một tán tu, hơn nữa lại là một tán tu dùng Anh hỏa luyện đan, Lạc Tiểu Mặc cũng là một tu sĩ bình thường không nghi ngờ gì, thành công của hắn lại càng là động lực lớn cho những tu sĩ bình thường khác.
Đã có vô số những tu sĩ và tông môn đã nghĩ đến việc làm thế nào để sau khi đại hội kết thúc có thể liên lạc được với Diệp Mặc, càng hi vọng Diệp Mặc có thể làm trưởng lão danh dự trong môn phái bọn họ.
Diệp Mặc thở phào một cái, hắn biết, đến bây giờ, hắn mới có thể nói thành công một nửa. Chỉ cần vòng thi đấu thứ ba, hắn không mất đi phong độ, cho dù là Lôi Vân tông hay là Vô Cực tông biết được mình đã giết Điền Ngạo Phong và Viên Nam Quan, cũng tạm thời không có cách nào tóm được hắn.
Cái mà hắn cần chính là thời gian, chỉ cần có thời gian đầy đủ, Diệp Mặc tin rằng, cho dù không dựa vào Đan thành, hắn cũng có thể dẫm tông môn chín sao dưới chân mình.
Thẩm Nghiễn Thanh tiếp tục nói:
- Linh đan sư cấp chín Tán Tu Cửu Kiền, vòng thứ hai được 90 điểm, tổng cộng 180 điểm, xếp thứ hai. Đan vương cấp năm Đan thành - Từ Bán Xương, vòng thứ hai được 78 điểm, tổng cộng 155 điểm, xếp thứ ba. Đan vương cấp bốn Thiên Dược hồ - Quý Bưu Đình, vòng thứ hai được 75 điểm, tổng điểm xếp thứ tư…
Mặc dù có thể chọn ra mười tên đứng đầu đều là cao thủ trong các cao thủ đan đạo, nhưng lần đọc tên này lại là đọc từ người đứng đầu. Dường như tất cả mọi người đều chú ý đến người được điểm tối đa qua hai vòng là Lạc Tiểu Mặc, còn với những người còn lại, chỉ có chú ý sơ qua chứ cũng không quan tâm nhiều.
Cho dù Diệp Mặc chiếm được chín phần nổi trội trong đại hội đan vương này, nhưng những đan sư hoặc những đan vương đứng trong Top 50 vẫn rất kích động. Phải biết rằng trong đại hội Đan vương này có thể đứng được trong Top 50 xuất sắc nhất, không đơn giản là chuyện được nổi danh, ý nghĩa hơn chính là bản thân sau này có được một số lượng lớn tài nguyên tu luyện. Tu sĩ vì cái gì? Chẳng phải là vì để người khác ngưỡng mộ hay sao?
Top 50 đan sư đều là vô cùng nở mày nở mặt, mà Diệp Mặc là người đứng đầu trong hai vòng thi lại càng khiến cho người khác hâm mộ.
Cái tên Lạc Tiểu Mặc là một nhân vật ít người biết đến, trước đây chưa từng có ai nghe danh qua, nhưng bây giờ lại chiếm được điểm tuyệt đối trong hai vòng. Sau hai vòng, hắn vẫn với phong độ cũ đứng vị trí thứ nhất trong đại hội Đan vương. Hắn lúc này đã trở thành tiêu điểm của nghị luận, kinh nghiệm của hắn và những chuyện cũ của hắn đều nhanh chóng bị mọi người biết hết.
…
Sau vòng tranh tài thứ hai, trên đài thi đấu chỉ lưu lại năm mươi đan vương và đan sư. Đợi sau khi những đan sư bị loại bỏ xuống đài, Thẩm Nghiễn Thanh mới tiếp tục nói:
- Hội thi đấu đan vương tiến hành đến giờ, đã chọn ra được năm mươi người đứng đầu. Đại hội đan vương lần này chúng tôi bổ sung thêm hai vòng nữa, nhưng vẫn rất đặc sắc kịch liệt. Chúng tôi đã tìm ra được đan sư thiên tài như Lạc Tiểu Mặc, Cửu Kiền. Tôi hi vọng trong vòng thi đấu thứ ba, cũng là “Mười hai bậc Đan Vương” như mọi người mong đợi, những đan vương và đan sư trong hội thi đấu sẽ cung cấp cho chúng ta những màn đặc sắc hơn nữa.
Bất luận là trong cuộc thi hay bên ngoài cuộc thi, cũng vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Mặc dù hai vòng đấu trước có vẻ đơn điệu, nhưng hồi hộp gay cấn. Hơn nữa lại sinh ra một phương thuốc thượng cổ, phương thuốc thượng cổ này sẽ mang đến nhiều lợi lộc cho tu sĩ Kim Đan.
Diệp Mặc chưa từng thấy qua “Mười hai bậc Đan vương”, hắn rất muốn hỏi tu sĩ đứng cạnh, nhưng lúc này không cho phép nói chuyện, hắn đành phải dồn nghi vấn xuống đáy lòng.
Cũng may câu nói tiếp theo của Thẩm Nghiễn Thanh cũng không khiến cho hắn phải thất vọng.
- Có rất nhiều đan sư và đan vương lần đầu tiên tham dự Đại hội Đan vương này, không hiểu rõ lắm về Mười hai cấp bậc Đan vương, nhưng cứ đợi sau khi mọi người nhìn thấy Mười hai bậc Đan vương rồi sẽ hiểu.
Nói xong Thẩm Nghiễn Thanh lui xuống, Diệp Mặc lại nhìn thấy Kỉ Bẩm lại dẫn theo mấy tu sĩ ít nhất cũng phải tu vi Ngưng Thể trở lên bước lên đài cao mà Thẩm Nghiễn Thanh vừa mới đứng.
Sau khi Kỷ Bẩm cũng mấy tu sĩ bước lên, liền không ngừng rắc trận kỳ, Diệp Mặc lập tức hiểu thì ra trên đài cao này còn có một trận pháp. Trận pháp này rõ ràng ít nhất cũng phải là trận pháp cấp chín, hơn nữa có thể không chỉ thế, bởi vì hắn cũng không nhìn ra.
Mà những tu sĩ trên quảng trường đang xem Đại hội đan vương lúc này dường như cũng bị kích động, bọn họ thoạt nhìn thấy giống như đang chờ đợi ‘Mười hai bậc đan vương’ này vậy.
Diệp Mặc cũng đang mong ngóng ‘Mười hai cấp bậc Đan vương’, khi trước hắn nghe thấy Đại hội Đan vương ở Đan thành ở Nam An châu đều là một vòng thi đấu cho ra top năm mươi người. Cái gọi là ‘Mười hai bậc Đan vương’ rốt cục là cái gì, không ngờ lại có hiệu quả như vậy?
Diệp Mặc nhanh chóng biết được ‘Mười hai cấp bậc Đan Vương’ là cái gì rồi, sau khi mấy người Kỷ Bẩm rắc trận kỳ xuống, trên đài cao vừa rồi còn rất bình thường không có gì khác lạ thì bây giờ lại phát ra những âm thanh “Ầm ầm”, âm thanh đó càng ngày càng to, cuối cùng quả thực giống như tiếng sấm vậy.
Ầm ầm ầm…
Một cột đá thật lớn cao mấy trượng đột ngột xuất hiện trên đài cao vừa nãy, trên cột đá này có mười hai bậc thang, mà từ bậc thứ nhất đến bậc thứ sáu là màu vàng, từ bậc thứ bảy trở đi là màu khác, Diệp Mặc thấy từ bậc thứ bảy trở đi màu sắc lần lượt là màu cam, màu đỏ, lục, xanh, lam, tím.
Hơn nữa từng bậc thang cũng vô cùng rộng rãi, cho dù là mấy trăm đan sư đồng thời ở trên một bậc thang luyện đan, cũng không có gì là chật chội. Mà trên thực tế, trên mỗi bậc thang cũng đã sắp xếp rất nhiều vị trí cho đan sư luyện đan.
Thấy vậy, Diệp Mặc chợt nhớ đến thăng cấp của mồi lửa kỳ dị, mồi lửa sơ đẳng là màu vàng, sau đó mỗi lần thăng cấp thì mồi lửa lại có những màu sắc khác nhau. Mà màu sắc của mồi lửa kỳ dị này từ thấp thăng cấp lên cao, vừa vặn đối ứng với mười hai bậc thang này.
Diệp Mặc theo bản năng lại nhìn huy chương linh đan sư cấp bảy của mình, phát hiện ra lại đúng là màu vàng. Hắn lại quan sát những linh đan sư và Đan vương còn lại, phát hiện ra Đan vương dưới cấp bốn đều là màu vàng, chỉ có điều đậm nhạt không giống nhau mà thôi. Mà huy chương của mấy Đan vương cấp bốn đều là màu cam rồi, còn huy chương của Đan vương cấp năm Từ Bán Xương đã là màu đỏ.
Diệp Mặc lại chuyển ánh mắt của mình sang Thẩm Nghiễn Thanh, phát hiện ra huy chương trên ngực bọn họ rõ ràng đã là màu xanh rồi.
Hóa ra là như vậy, vậy thì Đan vương cấp bốn trở xuống và cấp bốn trở lên, địa vị cũng khác nhau quá lớn rồi.
- Hắn còn dự định lập một thành phố, muốn thành Song Hà ngày trước vốn thuộc đế quốc Hàn Lương thành Mặc Nguyệt Chi Thành của riêng mình, thậm chí trước mắt còn đang ra sức xây dựng. Tôi nghĩ sau khi hắn kết thúc đại hội Đan vương này sẽ quay về Mặc Nguyệt Chi Thành, chúng ta chỉ cần đến Mặc Nguyệt Chi Thành trước đợi hắn, hoặc là đợi hắn trên đường đến Mặc Nguyệt Chi Thành là được.
- Đế quốc Hàn Lương? Chính là tiểu quốc gia phát hiện ra Lan Nham Hỏa, sau đó đem mồi lửa đó tặng cho Bích Đan tông đấy sao?
Một vị trưởng lão nghi ngờ hỏi.
Tu sĩ trung niên kia gật đầu nói:
- Đúng vậy, vì Lan Nham Hỏa của đế quốc Hàn Lương, Bích Đan tông còn cho đế quốc Hàn Lương hai suất vào Vẫn Chân điện, tên Diệp Mặc này là một trong những tên đó. Nhưng lúc đó khi Vẫn Chân điện bắt đầu hắn cũng có mặt, trong những tu sĩ đi ra, dường như không có hắn…
- Tôi hiểu rồi.
Trưởng lão vừa mới nghi ngờ chợt nói, lão không đợi người khác hỏi, liền nói thẳng:
- Lúc đó Viên Quan Nam của Vô Cực tông mất tung tích ở Vẫn Chân điện, chắc là bị người khác giết. Mà cái tên Diệp Mặc kia lén lén lút lút, không dám lộ mặt thật, rõ ràng hắn rất có khả năng là hung thủ. Tên này đúng thật to gan, trước giờ tôi chưa từng gặp tu sĩ nào to gan đến vậy.
- Vô Cực tông, được, được…
Điền Cực liên tiếp nói mấy chữ được, rõ ràng rất hài lòng với việc Diệp Mặc lại đắc tội với Vô Cực tông.
…
Nhưng vào lúc này, tu sĩ Kim Đan tầng thứ sáu vừa mới nuốt viên Thiên Hoa đan quanh thân mình hiện lên một lốc xoáy linh khí nhỏ, khí thế của anh ta nhanh chóng trong lốc xoáy linh khí khi không ngừng được dâng lên. Sau một lát, tên tu sĩ đó bỗng nhiên gào lên một tiếng dài, đứng dậy.
Người khác không cần hỏi, chỉ thấy khí thế và chân nguyên dao động của anh ta là cũng biết được lúc này anh ta đã từ Kim Đan tầng thứ sáu thăng cấp lên Kim Đan tầng thứ bảy rồi.
- Đan tốt, đan tốt…
Tên tu sĩ Kim Đan khuôn mặt mừng rỡ, không ngừng nói lại đan tốt.
Thẩm Nghiễn Thanh khẽ mỉm cười, gã đi đến trước mặt tên tu sĩ Kim Đan ôn hòa nói:
- Vừa rồi anh vừa mới ăn Thiên Hoa đan, cũng từ Kim Đan trung kỳ tầng thứ sáu thăng cấp lên Kim Đan hậu kỳ tầng thứ bảy. Bây giờ anh nói cho mọi người nghe cảm giác vừa rồi ăn Thiên Hoa đan thế nào.
- Vâng, Nghiễn Điền thành chủ.
Tên tu sĩ Kim Đan vội vàng khom người hành lễ nói với Thẩm Nghiễn Thanh, sau đó quay về phía những tu sĩ còn lại phấn khởi nói:
- Bình Viêm tôi lần đầu tiên cảm giác được đan dược thần kỳ này, tôi chưa từng ăn Thảo Hoàn đan, nhưng tôi biết giá trị của Thiên Hoa đan tuyệt đối không thua gì Thảo Hoàn đan. Tôi chắc rằng Thiên Hoa đan chẳng những không có bất kỳ tác dụng phụ nào, hơn nữa lại có tác dụng đặc biệt với tăng cường thần thức. Vốn dĩ với tư chất của tôi muốn thăng cấp lên Kim Đan hậu kì ít nhất cũng phải tốn từ tám đến mười năm, nhưng bây giờ tôi chỉ cần từ một đến hai tháng là có thể ổn định được tu vi của mình. Đây đúng là đan tốt, đúng là không hổ đan dược được luyện từ phương thuốc thượng cổ.
Thật ra thì không cần tên tu sĩ Kim Đan này đứng ra làm chứng, những tu sĩ dưới đài kia cũng biết Thiên Hoa đan là chính xác không nghi ngờ gì. Một viên đan dược có thể giảm bớt được mười năm tu luyện, hơn nữa không có tác dụng phụ, trên quảng trường lại ồn ảo lên một lần nữa.
Thiên Hoa đan bất luận là đối với tu sĩ dưới cấp Nguyên Anh hay là đối với môn phái mà nói, đều là vật phẩm quý giá vô cùng.
Thẩm Nghiễn Thanh sau khi yêu cầu tên tu sĩ Kim Đan kia xuống đài, lại đứng trên đài cao nói:
- Mọi người im lặng, hiệu quả của Thiên Hoa đan đã được kiểm chứng. Trên thực tế thì không cần tôi giải thích, tôi tin rằng mọi người cũng đã nhìn thấy. Tiếp theo tôi tuyên bố danh sách Top 50 sau hai vòng trong đại hội Đan Vương lần này
Đợi dưới khán đài im lặng trở lại, Thẩm Nghiễn Thanh lúc này mới hắng giọng nói:
- Linh đan sư cấp bảy tán tu Lạc Tiểu Mặc, kết quả vòng hai cũng được điểm tối đa, tổng cộng 200 điểm, đứng thứ nhất…
- Lạc Tiểu Mặc…
- Lạc Tiểu Mặc…
Vô số các tu sĩ cũng đã xem Lạc Tiểu Mặc là thần tượng và động lực vươn tới của bọn họ, hoặc là nói là một tấm gương để họ phấn đấu, một số nữ tu lại càng không để ý gì mà kêu to Lạc Tiểu Mặc. Nếu như có được một đan sư như vậy bầu bạn, vậy thì lo gì chuyện tu luyện sau này?
Đại hội thi đấu Đan vương cũng thường xuyên được tổ chức, nhưng trước giờ chưa có lần đại hội nào giống lần này, cũng chưa có một đan sư nào lại có được thành tích như Lạc Tiểu Mặc, huống chi lại là một đan sư trẻ tuổi như vậy.
Nam An châu mặc dù tu sĩ thiên tài không ít, nhưng những tu sĩ có tư chất phổ thông thì lại rất nhiều. Là một tán tu, hơn nữa lại là một tán tu dùng Anh hỏa luyện đan, Lạc Tiểu Mặc cũng là một tu sĩ bình thường không nghi ngờ gì, thành công của hắn lại càng là động lực lớn cho những tu sĩ bình thường khác.
Đã có vô số những tu sĩ và tông môn đã nghĩ đến việc làm thế nào để sau khi đại hội kết thúc có thể liên lạc được với Diệp Mặc, càng hi vọng Diệp Mặc có thể làm trưởng lão danh dự trong môn phái bọn họ.
Diệp Mặc thở phào một cái, hắn biết, đến bây giờ, hắn mới có thể nói thành công một nửa. Chỉ cần vòng thi đấu thứ ba, hắn không mất đi phong độ, cho dù là Lôi Vân tông hay là Vô Cực tông biết được mình đã giết Điền Ngạo Phong và Viên Nam Quan, cũng tạm thời không có cách nào tóm được hắn.
Cái mà hắn cần chính là thời gian, chỉ cần có thời gian đầy đủ, Diệp Mặc tin rằng, cho dù không dựa vào Đan thành, hắn cũng có thể dẫm tông môn chín sao dưới chân mình.
Thẩm Nghiễn Thanh tiếp tục nói:
- Linh đan sư cấp chín Tán Tu Cửu Kiền, vòng thứ hai được 90 điểm, tổng cộng 180 điểm, xếp thứ hai. Đan vương cấp năm Đan thành - Từ Bán Xương, vòng thứ hai được 78 điểm, tổng cộng 155 điểm, xếp thứ ba. Đan vương cấp bốn Thiên Dược hồ - Quý Bưu Đình, vòng thứ hai được 75 điểm, tổng điểm xếp thứ tư…
Mặc dù có thể chọn ra mười tên đứng đầu đều là cao thủ trong các cao thủ đan đạo, nhưng lần đọc tên này lại là đọc từ người đứng đầu. Dường như tất cả mọi người đều chú ý đến người được điểm tối đa qua hai vòng là Lạc Tiểu Mặc, còn với những người còn lại, chỉ có chú ý sơ qua chứ cũng không quan tâm nhiều.
Cho dù Diệp Mặc chiếm được chín phần nổi trội trong đại hội đan vương này, nhưng những đan sư hoặc những đan vương đứng trong Top 50 vẫn rất kích động. Phải biết rằng trong đại hội Đan vương này có thể đứng được trong Top 50 xuất sắc nhất, không đơn giản là chuyện được nổi danh, ý nghĩa hơn chính là bản thân sau này có được một số lượng lớn tài nguyên tu luyện. Tu sĩ vì cái gì? Chẳng phải là vì để người khác ngưỡng mộ hay sao?
Top 50 đan sư đều là vô cùng nở mày nở mặt, mà Diệp Mặc là người đứng đầu trong hai vòng thi lại càng khiến cho người khác hâm mộ.
Cái tên Lạc Tiểu Mặc là một nhân vật ít người biết đến, trước đây chưa từng có ai nghe danh qua, nhưng bây giờ lại chiếm được điểm tuyệt đối trong hai vòng. Sau hai vòng, hắn vẫn với phong độ cũ đứng vị trí thứ nhất trong đại hội Đan vương. Hắn lúc này đã trở thành tiêu điểm của nghị luận, kinh nghiệm của hắn và những chuyện cũ của hắn đều nhanh chóng bị mọi người biết hết.
…
Sau vòng tranh tài thứ hai, trên đài thi đấu chỉ lưu lại năm mươi đan vương và đan sư. Đợi sau khi những đan sư bị loại bỏ xuống đài, Thẩm Nghiễn Thanh mới tiếp tục nói:
- Hội thi đấu đan vương tiến hành đến giờ, đã chọn ra được năm mươi người đứng đầu. Đại hội đan vương lần này chúng tôi bổ sung thêm hai vòng nữa, nhưng vẫn rất đặc sắc kịch liệt. Chúng tôi đã tìm ra được đan sư thiên tài như Lạc Tiểu Mặc, Cửu Kiền. Tôi hi vọng trong vòng thi đấu thứ ba, cũng là “Mười hai bậc Đan Vương” như mọi người mong đợi, những đan vương và đan sư trong hội thi đấu sẽ cung cấp cho chúng ta những màn đặc sắc hơn nữa.
Bất luận là trong cuộc thi hay bên ngoài cuộc thi, cũng vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Mặc dù hai vòng đấu trước có vẻ đơn điệu, nhưng hồi hộp gay cấn. Hơn nữa lại sinh ra một phương thuốc thượng cổ, phương thuốc thượng cổ này sẽ mang đến nhiều lợi lộc cho tu sĩ Kim Đan.
Diệp Mặc chưa từng thấy qua “Mười hai bậc Đan vương”, hắn rất muốn hỏi tu sĩ đứng cạnh, nhưng lúc này không cho phép nói chuyện, hắn đành phải dồn nghi vấn xuống đáy lòng.
Cũng may câu nói tiếp theo của Thẩm Nghiễn Thanh cũng không khiến cho hắn phải thất vọng.
- Có rất nhiều đan sư và đan vương lần đầu tiên tham dự Đại hội Đan vương này, không hiểu rõ lắm về Mười hai cấp bậc Đan vương, nhưng cứ đợi sau khi mọi người nhìn thấy Mười hai bậc Đan vương rồi sẽ hiểu.
Nói xong Thẩm Nghiễn Thanh lui xuống, Diệp Mặc lại nhìn thấy Kỉ Bẩm lại dẫn theo mấy tu sĩ ít nhất cũng phải tu vi Ngưng Thể trở lên bước lên đài cao mà Thẩm Nghiễn Thanh vừa mới đứng.
Sau khi Kỷ Bẩm cũng mấy tu sĩ bước lên, liền không ngừng rắc trận kỳ, Diệp Mặc lập tức hiểu thì ra trên đài cao này còn có một trận pháp. Trận pháp này rõ ràng ít nhất cũng phải là trận pháp cấp chín, hơn nữa có thể không chỉ thế, bởi vì hắn cũng không nhìn ra.
Mà những tu sĩ trên quảng trường đang xem Đại hội đan vương lúc này dường như cũng bị kích động, bọn họ thoạt nhìn thấy giống như đang chờ đợi ‘Mười hai bậc đan vương’ này vậy.
Diệp Mặc cũng đang mong ngóng ‘Mười hai cấp bậc Đan vương’, khi trước hắn nghe thấy Đại hội Đan vương ở Đan thành ở Nam An châu đều là một vòng thi đấu cho ra top năm mươi người. Cái gọi là ‘Mười hai bậc Đan vương’ rốt cục là cái gì, không ngờ lại có hiệu quả như vậy?
Diệp Mặc nhanh chóng biết được ‘Mười hai cấp bậc Đan Vương’ là cái gì rồi, sau khi mấy người Kỷ Bẩm rắc trận kỳ xuống, trên đài cao vừa rồi còn rất bình thường không có gì khác lạ thì bây giờ lại phát ra những âm thanh “Ầm ầm”, âm thanh đó càng ngày càng to, cuối cùng quả thực giống như tiếng sấm vậy.
Ầm ầm ầm…
Một cột đá thật lớn cao mấy trượng đột ngột xuất hiện trên đài cao vừa nãy, trên cột đá này có mười hai bậc thang, mà từ bậc thứ nhất đến bậc thứ sáu là màu vàng, từ bậc thứ bảy trở đi là màu khác, Diệp Mặc thấy từ bậc thứ bảy trở đi màu sắc lần lượt là màu cam, màu đỏ, lục, xanh, lam, tím.
Hơn nữa từng bậc thang cũng vô cùng rộng rãi, cho dù là mấy trăm đan sư đồng thời ở trên một bậc thang luyện đan, cũng không có gì là chật chội. Mà trên thực tế, trên mỗi bậc thang cũng đã sắp xếp rất nhiều vị trí cho đan sư luyện đan.
Thấy vậy, Diệp Mặc chợt nhớ đến thăng cấp của mồi lửa kỳ dị, mồi lửa sơ đẳng là màu vàng, sau đó mỗi lần thăng cấp thì mồi lửa lại có những màu sắc khác nhau. Mà màu sắc của mồi lửa kỳ dị này từ thấp thăng cấp lên cao, vừa vặn đối ứng với mười hai bậc thang này.
Diệp Mặc theo bản năng lại nhìn huy chương linh đan sư cấp bảy của mình, phát hiện ra lại đúng là màu vàng. Hắn lại quan sát những linh đan sư và Đan vương còn lại, phát hiện ra Đan vương dưới cấp bốn đều là màu vàng, chỉ có điều đậm nhạt không giống nhau mà thôi. Mà huy chương của mấy Đan vương cấp bốn đều là màu cam rồi, còn huy chương của Đan vương cấp năm Từ Bán Xương đã là màu đỏ.
Diệp Mặc lại chuyển ánh mắt của mình sang Thẩm Nghiễn Thanh, phát hiện ra huy chương trên ngực bọn họ rõ ràng đã là màu xanh rồi.
Hóa ra là như vậy, vậy thì Đan vương cấp bốn trở xuống và cấp bốn trở lên, địa vị cũng khác nhau quá lớn rồi.
/2272
|