Lúc này toàn bộ người xem đều thấy được, ở "Đan bậc" thứ tám sau khi Cửu Kiền luyện chế xong đan dược Thiên cấp ngũ phẩm, sau đó đứng đợi Lạc Tiểu Mặc. Mà hiện giờ ở "Đan bậc" thứ chín này, lại hoàn toàn xảy ra chuyên ngược lại, lần này lại là Lạc Tiểu Mặc luyện chế hoàn tất đan dược Thiên cấp lục phẩm, sau đó đứng lại chờ Cửu Kiền.
Trong suy nghĩ của hầu hết mọi người, đó là hai thí sinh kia thì một người giỏi luyện chế đan dược Thiên cấp ngũ phẩm, còn một người thì giỏi luyện chế đan dược Thiên cấp lục phẩm, càng là những tu sĩ không hiểu gì về luyện đan thì đều cho ra cái kết luận này.
Không có ai biết được, ở "Đan bậc" thứ tám Diệp Mặc luyện chế đan dược mất thời gian dài là vì hắn thực sự cần một lượng thời gian dài như vậy.
Sau nửa canh giờ, Cửu Kiền cuối cùng cũng đem các nước thuốc dư thừa phân giải đi, tốc độ luyện chế bắt đầu trở nên nhanh hơn, chỉ trong vòng nửa nén nhanh, y đã hoàn thành việc thu đan rồi, đồng thời thu được bốn viên "Đỉnh Nguyên Đan".
Bốn viên "Đỉnh Nguyên Đan", một viên là đan dược thượng phẩm, ba viên còn lại là đan dược trung phẩm, Cửu Kiền hiện giờ tức giận, chỉ hận là không thể lập tức lấy ra pháp bảo giết chết Diệp Mặc. Nếu như không phải là vì sự quấy rối của Diệp Mặc, y ít nhất có thể luyện chế ra được ba viên "Đỉnh Nguyên Đan" hạng nhất và ba viên "Đỉnh Nguyên Đan" thượng phẩm. Thế nhưng hiện tại, tuy là không biết đan dược mà Diệp Mặc luyện chế ra như thế nào, nhưng y khẳng định chính là đan dược của mình luyện chế ra không bằng được đối phương.
Diệp Mặc thấy Cửu Kiền đứng lên, cũng liền đứng lên theo, không đợi Cửu Kiền tức giận, thì hắn đã giành nói trước:
- Đã hơn bốn canh giờ rồi, thời gian mà anh chờ tôi coi như đã trả xong, tôi cũng không phải là người hay tính toán.
Hai mắt Cửu Kiền chút nữa thì phun ra lửa, nhìn chằm chằm vào Diệp Mặc, lạnh giọng chất vấn:
- Mày cố ý quấy nhiễu tâm trạng của tao khi đang luyện đan phải không? Mày chính là đang cố ý phá hoại quy định tranh tài, mày đúng là một kẻ có tâm kế.
Diệp Mặc tới "Đan bậc" thứ mười, không buồn xoay người Cửu Kiền mà nhàn nhạt trả lời:
- Được, tôi chờ anh đi kiện cáo tôi đó, tôi rất chờ mong. Để đến lúc đó tôi sẽ chủ động nói rằng: anh chờ tôi là vì tốt cho tôi, còn tôi chờ anh thì lại là có ý nhiễu loạn tâm thần của anh, khỏi cần anh phải giải thích.
Diệp Mặc cũng không đợi Cửu Kiền trả lời, cứ thế nói xong là xoay người phi thân lên "Đan bậc" thứ mười của "Mười hai bậc Đan Vương".
Ánh mắt phẫn nộ của Cửu Kiền dần dần biến mất, vẻ mặt của y càng lúc càng trở nên băng lãnh. Bất luận là nói như thế nào, cho dùng đúng là đối phương cố ý nhiễu loạn tâm thần luyện đan của mình, thì y cũng không phải người chiếm đạo lý.
Y chính là người đầu tiên phá hư quy tắc. Bất luận nói chuyện trước hay đứng đợi Diệp Mặc bốn canh giờ trước.
Y hướng về phía Diệp Mặc đã lên tới "Đan bậc" thứ mười, giọng nói lại lần nữa trở nên băng lãnh:
- Cho dù mày có là Đan Vương lục phẩm thì đã làm sao? Tao sẽ khiến cho mày biết cái gì mới là tuyệt vọng.
Nói xong Cửu Kiền không chút do dự đi về phía "Đan bậc" thứ mười, sự nhục nhã ở "Đan bậc" thứ chín cũng không khiến y nghĩ rằng mình sẽ bị Diệp Mặc đánh bại. Bởi vì bản thân y vẫn còn con bài chưa lật.
Vốn y cũng không có dự định sẽ xuất ra toàn bộ thực lực của bản thân, thế nhưng lại gặp phải cái tên biến thái Lạc Tiểu Mặc này, coi như là mình ở "Đan bậc" thứ chín không có bị quấy nhiễu hay sỉ nhục gì, thì cũng không thể phân ra thắng bại ở "Đan bậc" thứ chín được. Bởi vì y thật không ngờ đối phương lại là một Đan Vương Thiên cấp lục phẩm.
Điều này cũng không thể trách y nghĩ không ra được. Toàn bộ số Đan Vương Thiên cấp lục phẩm ở Nam An Châu này cũng không vượt quá hai bàn tay. Đấy là còn tính cả một số lão yêu quái lánh đời. Y làm sao có thể nghĩ đến ở một đại hội Đan Vương, lại có thể gặp được một Đan Vương Thiên cấp lục phẩm chứ? Hơn nữa còn là một người so ra còn trẻ tuổi hơn cả y, vậy mà lại thực sự là một Đan Vương Thiên cấp lục phẩm?
WOAAA…
Khi Diệp Mặc và Cửu Kiền toàn bộ đều phi thân lên "Đan bậc" thứ mười, hầu như tất cả mọi người đều kích động đứng lên, mà ngay cả mấy vị giám khảo cũng đã không thể nào ngồi yên nữa rồi.
Lên "Đan bậc" thứ mười rồi, lúc này có thể luyện chế thành đan dược. Thì cũng có nghĩa họ chính là Đan Vương Thiên cấp thất phẩm rồi, Đan Vương Thiên cấp thất phẩm và Đan Vương Thiên cấp lục phẩm chính là một ranh giới hoàn toàn khác biệt với nhau đó nha.
Đan Vương Thiên cấp lục phẩm tuy rằng cũng rất hiếm hoi. Thế nhưng vẫn luôn có mấy người, thế nhưng Đan Vương Thiên cấp thất phẩm ở toàn bộ Nam An Châu, ngoại trừ các lão Đan Vương đã lánh đời ra, cũng chỉ còn có hai vị thành chủ của Đan thành mà thôi. Mà ngay cả thiên tài Ngũ Thản mất cả đời luyện đan cũng chỉ có thể dừng lại ở Đan Vương lục phẩm.
Khi hàng loạt các môn phái phát hiện Diệp Mặc và Cửu Kiền đều có khả năng là Đan Vương Thiên cấp thất phẩm, cũng đều không thể ngồi yên được. Ý nghĩa của Đan Vương thất phẩm chính là có thể luyện chế ra "Côn Thừa Đan", "Côn Thừa Đan" chính là đan dược dành cho tu sĩ Ngưng Thể tấn cấp lên tu vi Thừa Đỉnh, có thể nói là bình thường căn bản là sẽ không bao giờ thấy được. Hơn nữa đan dược mà những tu sĩ tu vi đã Thừa Đinh, đều cần đan dược mà chỉ có Đan Vương đã ngoài thất phẩm mới có thể luyện chế ra được.
Giá trị của một gã tu sĩ Thừa Đỉnh đối với một môn phái quan trọng ra sao thì có thể đơn giản tưởng tượng ra được, coi như là hầu hết các tông môn chín sao, thì cũng cực kỳ khó có được một vị tu sĩ đạt đến tu vi Thừa Đỉnh.
Trên thực tế thì tuổi còn trẻ như là Cửu Kiền và Diệp Mặc mà đã là Đan Vương Thiên cấp thất phẩm thì không có khả năng, nhưng hiện tại việc này đã xuất hiện trước mặt tất cả mọi người rồi, đã thế còn là hai người cùng một lúc, thì lại có thể không khiến các đại môn phái này kích động được sao?
Một môn phái trải qua vô số năm tích lũy, luôn có những thứ tốt, ví dụ như là một ít các loại linh thảo cao cấp hoặc một chút các loại tài liệu vô cùng hiếm hoi cũng không quá ngạc nhiên, thế nhưng coi như là linh thảo và tài liệu có nhiều hơn đi nữa, thì cũng không nhất định có thể biến nó dành đan dược và pháp bảo được.
Hiện tại Đan Vương thất phẩm mà gần như toàn Nam An Châu biết đến thì chỉ có hai vị thành chủ của Đan thành, nhưng mà địa vị của hai vị thành chủ Đan thành không cao sao? Có thứ gì mà bọn họ không có sao? Hơn nữa những cao nhân muốn mời bọn họ luyện đan có bao nhiêu người? Hơn nữa bọn họ cũng cần thời gian để tu luyện, một năm có thể giúp người khác luyện chế một lò đan dược đã là rất nhiều rồi.
Hơn nữa có thể mời bọn họ ra tay luyện đan đều là một ít những cao nhân đỉnh cấp, các môn phái bình thường khác thì tốt nhất là đừng có nghĩ đến, coi như là tông môn chín sao, cũng không thể thường mời họ luyện đan, nhiều lắm chỉ có một hai lần mà thôi.
Tới được cấp bậc như Nguyệt Kỳ Siêu và Thẩm Nghiễn Thanh, bọn họ làm sao có thể thiếu tài nguyên tu luyện được, có lẽ thiếu thốn đối với bọn họ mà nói chắc chỉ là vấn đề thời gian tu luyện mà thôi. Huống chi coi như là có loại tài nguyên bọn họ cần đi nữa, thì bản thân anh có thể đặt yêu cầu trước mặt hai vị thành chủ không là hai việc khác nhau. Đồng dạng như vậy, coi như là anh có tài liệu luyện khí nghịch thiên, liệu anh có thể mời được Lục Vô Hổ luyện khí giúp anh không?
Vì vậy mà khi mấy đại môn phái này phát hiện Diệp Mặc và Cửu Kiền đều có thể là một Đan Vương thất phẩm, thì mới trở nên kích động như vậy. Bọn họ không có khả năng mời hai vị thành chủ Đan thành, thế nhưng Diệp Mặc và Cửu Kiền đều là tán tu thì bọn họ lại có thể mời được. Hơn nữa cả hai đều còn rất trẻ, tu vi cũng không cao, chính là dạng tu sĩ đang lần tài liệu và thời gian tu luyện, đến lúc đó cấp một lượng lớn đủ các chủng loại tài liệu cho bọn họ, chẳng lẽ bọn họ còn có thể không động tâm sao?
Đương nhiên lúc này thì hai người vẫn chưa thực sự là Đan Vương thất phẩm, còn cần phải chờ họ luyện chế thành công đan dược ở "Đan bậc" thứ mười này đã, khi ấy mới có thể chính thức được công nhận là Đan Vương thất phẩm. Một Đan Vương có khả năng luyện chế ra đan dược Thiên cấp thất phẩm ở trên "Đan bậc" thứ mười, thì tuyệt đối là có thực lực Đan Vương thất phẩm chân chính
Bởi vì khi luyện chế một loại đan cùng cấp ở trên "Đan bậc" so với đứng ở bất kỳ nơi nào khác đều khó khăn hơn nhiều. Trước đó Đan Vương Bán Tiên - Từ Bán Xương không thể luyện chế ra đan dược Thiên cấp ngũ phẩm ở trên "Đan bậc" thứ tám chính là minh chứng rõ ràng nhất.
- Thực lực của bọn họ thậm chí có thể khảo nghiệm ở "Đan bậc" tương ứng với Đan Vương thất phẩm...
Vị giám khảo Đan Vương tứ phẩm từ trước vẫn không nói gì cũng nhịn không được mà cảm thán một câu. Bản thân y là một Đan Vương tứ phẩm cũng được coi là một thiên tài, hơn nữa những thiên tài mà y đã gặp qua cũng rất nhiều. Thế nhưng chưa từng thấy qua Đan Vương thiên tài còn trẻ tuổi như vậy, đã vậy còn có khả năng là Đan Vương thất phẩm, thậm chí không chỉ có một người
- Nếu như hai người bọn họ thực sự có thể khảo nghiệm thành công Đan Vương thất phẩm trên "Đan bậc" này, vậy thì đây đúng là điều may mắn của Tu Chân Giới Nam An Châu chúng ta.
Nguyệt Kỳ Siêu cũng mừng rỡ nói. Đồng thời trong lòng cũng âm thầm cảm thán, nếu như ở trên "Đan bậc" thứ chín, Diệp Mặc thật sự là lần đầu tiên luyện chế đan dược Thiên cấp lục phẩm, vậy thì hiện tại nếu hắn có thể luyện chế được đan dược Thiên cấp thất phẩm thì hắn quả thực là quá sức nghịch thiên rồi.
Diệp Mặc và Cửu Kiền gây cho y nhiều sự kinh hỉ lắm, vốn khi y biết được Diệp Mặc là đan sư sáng tạo ra "Chức Thần đan" cũng đã rất kinh hỉ rồi, không nghĩ tới sự kinh hỉ vẫn còn ở phía sau, lúc này không ngờ rằng hai người lại cùng nhau leo lên "Đan bậc" thứ mười rồi. Phải biết rằng năm đó bản thân y cũng chỉ có thể dừng lại ở "Đan bậc" thứ chín mà thôi.
Chấn động qua đi, hiện trường lại lần nữa tự giác yên tĩnh trở lại, mọi người đều nhìn chằm chằm vào Diệp Mặc và Cửu Kiền đang đứng trên "Đan bậc" thứ mười. Thậm chí hiện giờ bọn họ chỉ cần có một cử động rất nhỏ cũng sẽ được người khác phỏng đoán thành trăm thứ khác nhau.
Hiện tại mọi người quan tâm cũng không phải là ai trong hai người có thể giành được danh hiệu đệ nhất, mà là ai có thể đứng ở "Đan bậc" thứ mười mà luyện chế ra đan dược Thiên cấp thất phẩm.
Diệp Mặc tìm một chỗ ở "Đan bậc" thứ mười ngồi xuống. Phát hiện ở đây không ngờ lại không có một loại đan dược nào để lựa chọn như những "Đan bậc" trước, trong khi y đang nghi hoặc không hiểu được, thì bỗng nhiên ở trước mặt y xuất hiện một cái ngọc giản:
- Đan dược Thiên cấp thất phẩm được luyện chế tại "Đan bậc" thứ mười là do thí sinh tự chỉ định, dược liệu cũng do thí sinh tự định đoạt. Xin mời viết lên các loại linh thảo cần để luyện chế đan dược Thiên cấp thất phẩm, mỗi loại linh thảo chỉ có thể chọn một, nếu như đan dược luyện chế ra có phẩm cấp thấp hơn đan dược Thiên cấp thất phẩm thì sẽ lập tức bị đẩy xuống "Đan bậc" thứ mười.
Diệp Mặc chỉ đọc một lần là hiểu được rồi, đối với loại đề mục này, hắn cũng cảm thấy thỏa mãn rồi. Dù sao đề mục như vậy, có thể khiến cho người dự thi phát huy ra được toàn bộ thực lực.
Thế nhưng Diệp Mặc cũng biết, bất luận là để hắn tự chỉ định loại đan dược, hay là để cho "Đan bậc" cung cấp đan dượcThiên cấp thất phẩm. Thì hắn cũng đều khó có thể thành công.
Hắn có thể luyện chế ra đan dược Thiên cấp lục phẩm, là bởi vì hắn vốn có thực lực này, hơn nữa lại có sự lĩnh ngộ của "Tam sinh quyết", nên có thể luyện chế được đan dược cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Thế nhưng đan dược Thiên cấp thất phẩm, hắn khẳng định hiện giờ hắn vẫn chưa luyện chế ra được.
Luyện chế đan dược đều không phải là nhờ vào vận khí, hoàn toàn là bằng vào thực lực. Coi như là hắn luyện chế ra được đan dược Thiên cấp lục phẩm, thì cũng không phải là nhờ vào vận khí mà là bằng vào thực lực của bản thân.
Diệp Mặc không viết phương thuốc lên của mình ngọc giản, hắn cảm giác được thần thức của Cửu Kiền đang đảo qua đảo lại bên này, hiển nhiên đối phương cũng không có nhiều lo lắng. Nghĩ tới đây Diệp Mặc cũng không chút do dự đem thần thức quét qua, không viết ra linh thảo luôn
Cửu Kiền thấy Diệp Mặc không viết phương thuốc lên ngọc giản, bỗng cười lạnh một tiếng, không chút do dự viết phương thuốc của mình lên ngọc giản, tổng cộng có tới hai mươi tên của các loại linh thảo.
Y đã hiểu rõ rằng Diệp Mặc cũng chỉ là một kẻ nửa vời, khẳng định là luyện chế không được đan dược Thiên cấp thất phẩm. Bản thân y tuy rằng cũng không nắm chắc việc luyện chế ra đan dược Thiên cấp thất phẩm, thế nhưng dù sao y cũng là một Đan Vương lục phẩm đỉnh, nếu nói là một chuẩn Đan Vương thất phẩm thì cũng không quá đáng.
Nếu không ai trong hai người luyện chế ra đan dược ở "Đan bậc" này, thì bản thân y chỉ cần lựa chọn một đan dược Thiên cấp thất phẩm có độ khó cao hơn so với đối phương là được, hơn nữa chỉ cần quá trình luyện chế đan dược của mình cũng tốt hơn đối phương thì có thể nắm chắc được phần thắng trong tay rồi.
Cho dù là đối phương ở "Đan bậc" thứ chín biểu hiện có tốt hơn mình một chút, thế nhưng "Đan bậc" thứ mười khác hẳn với "Đan bậc" thứ chín, vì thế nên cách chấm điểm cũng có sự chênh lệch. Chính mình chỉ cần vượt qua đối phương một điểm nhỏ thôi là có thể đã đủ để đem cách biệt ở "Đan bậc" thứ chín cân bằng rồi. Hơn nữa nếu như y lấy ra toàn bộ thực lực, cũng không nhất định không thể luyện chế ra đan dược Thiên cấp thất phẩm. Một khi y có thể luyện chế thành công đan dược Thiên cấp thất phẩm, dù là một viên đan dược có phẩm chất thấp đi chăng nữa, thì thắng thua cũng đã được phân định rõ ràng rồi.
Diệp Mặc thấy Cửu Kiền bắt đầu viết ra dược liêu của phương thuốc liền nhíu mày, trong lòng thầm nhủ, chẳng lẽ y thực sự là một Đan Vương thất phẩm? Nếu như là vậy bản thân quả thực gặp nguy hiểm rồi.
Sau khi Cửu Kiền hoàn thành phương thuốc trên ngọc giản, bỗng nhiên lấy ra một ngọn lửa có chút khác biệt so với "Muội Sát Hỏa" trước đây y dùng, tuy rằng đều là màu đỏ, thế nhưng so với "Muội Sát Hỏa" thì ngọn lửa này có màu đỏ đậm hơn một chút. Nhiệt độ cực nóng của mồi lửa này khiến Diệp Mặc có một loại cảm nhận đặc biệt.
Sau khi Cửu Kiền lấy ra mồi lửa kỳ dị này, lạnh lùng liếc mắt nhìn Diệp Mặc một chút, trong mắt cũng lộ ra vẻ trêu tức.
"Nhất Đóa Tử Viêm", trong lòng Diệp Mặc trầm xuống, không ngờ lại là mồi lửa Thiên cấp "Nhất Đóa Tử Viêm", trong toàn bộ các mồi lửa Thiên cấp ở Tu Chân Giới thì xếp thứ hai, còn cao hơn "Vụ Liên Tâm Hỏa của hắn một bậc.
Trong suy nghĩ của hầu hết mọi người, đó là hai thí sinh kia thì một người giỏi luyện chế đan dược Thiên cấp ngũ phẩm, còn một người thì giỏi luyện chế đan dược Thiên cấp lục phẩm, càng là những tu sĩ không hiểu gì về luyện đan thì đều cho ra cái kết luận này.
Không có ai biết được, ở "Đan bậc" thứ tám Diệp Mặc luyện chế đan dược mất thời gian dài là vì hắn thực sự cần một lượng thời gian dài như vậy.
Sau nửa canh giờ, Cửu Kiền cuối cùng cũng đem các nước thuốc dư thừa phân giải đi, tốc độ luyện chế bắt đầu trở nên nhanh hơn, chỉ trong vòng nửa nén nhanh, y đã hoàn thành việc thu đan rồi, đồng thời thu được bốn viên "Đỉnh Nguyên Đan".
Bốn viên "Đỉnh Nguyên Đan", một viên là đan dược thượng phẩm, ba viên còn lại là đan dược trung phẩm, Cửu Kiền hiện giờ tức giận, chỉ hận là không thể lập tức lấy ra pháp bảo giết chết Diệp Mặc. Nếu như không phải là vì sự quấy rối của Diệp Mặc, y ít nhất có thể luyện chế ra được ba viên "Đỉnh Nguyên Đan" hạng nhất và ba viên "Đỉnh Nguyên Đan" thượng phẩm. Thế nhưng hiện tại, tuy là không biết đan dược mà Diệp Mặc luyện chế ra như thế nào, nhưng y khẳng định chính là đan dược của mình luyện chế ra không bằng được đối phương.
Diệp Mặc thấy Cửu Kiền đứng lên, cũng liền đứng lên theo, không đợi Cửu Kiền tức giận, thì hắn đã giành nói trước:
- Đã hơn bốn canh giờ rồi, thời gian mà anh chờ tôi coi như đã trả xong, tôi cũng không phải là người hay tính toán.
Hai mắt Cửu Kiền chút nữa thì phun ra lửa, nhìn chằm chằm vào Diệp Mặc, lạnh giọng chất vấn:
- Mày cố ý quấy nhiễu tâm trạng của tao khi đang luyện đan phải không? Mày chính là đang cố ý phá hoại quy định tranh tài, mày đúng là một kẻ có tâm kế.
Diệp Mặc tới "Đan bậc" thứ mười, không buồn xoay người Cửu Kiền mà nhàn nhạt trả lời:
- Được, tôi chờ anh đi kiện cáo tôi đó, tôi rất chờ mong. Để đến lúc đó tôi sẽ chủ động nói rằng: anh chờ tôi là vì tốt cho tôi, còn tôi chờ anh thì lại là có ý nhiễu loạn tâm thần của anh, khỏi cần anh phải giải thích.
Diệp Mặc cũng không đợi Cửu Kiền trả lời, cứ thế nói xong là xoay người phi thân lên "Đan bậc" thứ mười của "Mười hai bậc Đan Vương".
Ánh mắt phẫn nộ của Cửu Kiền dần dần biến mất, vẻ mặt của y càng lúc càng trở nên băng lãnh. Bất luận là nói như thế nào, cho dùng đúng là đối phương cố ý nhiễu loạn tâm thần luyện đan của mình, thì y cũng không phải người chiếm đạo lý.
Y chính là người đầu tiên phá hư quy tắc. Bất luận nói chuyện trước hay đứng đợi Diệp Mặc bốn canh giờ trước.
Y hướng về phía Diệp Mặc đã lên tới "Đan bậc" thứ mười, giọng nói lại lần nữa trở nên băng lãnh:
- Cho dù mày có là Đan Vương lục phẩm thì đã làm sao? Tao sẽ khiến cho mày biết cái gì mới là tuyệt vọng.
Nói xong Cửu Kiền không chút do dự đi về phía "Đan bậc" thứ mười, sự nhục nhã ở "Đan bậc" thứ chín cũng không khiến y nghĩ rằng mình sẽ bị Diệp Mặc đánh bại. Bởi vì bản thân y vẫn còn con bài chưa lật.
Vốn y cũng không có dự định sẽ xuất ra toàn bộ thực lực của bản thân, thế nhưng lại gặp phải cái tên biến thái Lạc Tiểu Mặc này, coi như là mình ở "Đan bậc" thứ chín không có bị quấy nhiễu hay sỉ nhục gì, thì cũng không thể phân ra thắng bại ở "Đan bậc" thứ chín được. Bởi vì y thật không ngờ đối phương lại là một Đan Vương Thiên cấp lục phẩm.
Điều này cũng không thể trách y nghĩ không ra được. Toàn bộ số Đan Vương Thiên cấp lục phẩm ở Nam An Châu này cũng không vượt quá hai bàn tay. Đấy là còn tính cả một số lão yêu quái lánh đời. Y làm sao có thể nghĩ đến ở một đại hội Đan Vương, lại có thể gặp được một Đan Vương Thiên cấp lục phẩm chứ? Hơn nữa còn là một người so ra còn trẻ tuổi hơn cả y, vậy mà lại thực sự là một Đan Vương Thiên cấp lục phẩm?
WOAAA…
Khi Diệp Mặc và Cửu Kiền toàn bộ đều phi thân lên "Đan bậc" thứ mười, hầu như tất cả mọi người đều kích động đứng lên, mà ngay cả mấy vị giám khảo cũng đã không thể nào ngồi yên nữa rồi.
Lên "Đan bậc" thứ mười rồi, lúc này có thể luyện chế thành đan dược. Thì cũng có nghĩa họ chính là Đan Vương Thiên cấp thất phẩm rồi, Đan Vương Thiên cấp thất phẩm và Đan Vương Thiên cấp lục phẩm chính là một ranh giới hoàn toàn khác biệt với nhau đó nha.
Đan Vương Thiên cấp lục phẩm tuy rằng cũng rất hiếm hoi. Thế nhưng vẫn luôn có mấy người, thế nhưng Đan Vương Thiên cấp thất phẩm ở toàn bộ Nam An Châu, ngoại trừ các lão Đan Vương đã lánh đời ra, cũng chỉ còn có hai vị thành chủ của Đan thành mà thôi. Mà ngay cả thiên tài Ngũ Thản mất cả đời luyện đan cũng chỉ có thể dừng lại ở Đan Vương lục phẩm.
Khi hàng loạt các môn phái phát hiện Diệp Mặc và Cửu Kiền đều có khả năng là Đan Vương Thiên cấp thất phẩm, cũng đều không thể ngồi yên được. Ý nghĩa của Đan Vương thất phẩm chính là có thể luyện chế ra "Côn Thừa Đan", "Côn Thừa Đan" chính là đan dược dành cho tu sĩ Ngưng Thể tấn cấp lên tu vi Thừa Đỉnh, có thể nói là bình thường căn bản là sẽ không bao giờ thấy được. Hơn nữa đan dược mà những tu sĩ tu vi đã Thừa Đinh, đều cần đan dược mà chỉ có Đan Vương đã ngoài thất phẩm mới có thể luyện chế ra được.
Giá trị của một gã tu sĩ Thừa Đỉnh đối với một môn phái quan trọng ra sao thì có thể đơn giản tưởng tượng ra được, coi như là hầu hết các tông môn chín sao, thì cũng cực kỳ khó có được một vị tu sĩ đạt đến tu vi Thừa Đỉnh.
Trên thực tế thì tuổi còn trẻ như là Cửu Kiền và Diệp Mặc mà đã là Đan Vương Thiên cấp thất phẩm thì không có khả năng, nhưng hiện tại việc này đã xuất hiện trước mặt tất cả mọi người rồi, đã thế còn là hai người cùng một lúc, thì lại có thể không khiến các đại môn phái này kích động được sao?
Một môn phái trải qua vô số năm tích lũy, luôn có những thứ tốt, ví dụ như là một ít các loại linh thảo cao cấp hoặc một chút các loại tài liệu vô cùng hiếm hoi cũng không quá ngạc nhiên, thế nhưng coi như là linh thảo và tài liệu có nhiều hơn đi nữa, thì cũng không nhất định có thể biến nó dành đan dược và pháp bảo được.
Hiện tại Đan Vương thất phẩm mà gần như toàn Nam An Châu biết đến thì chỉ có hai vị thành chủ của Đan thành, nhưng mà địa vị của hai vị thành chủ Đan thành không cao sao? Có thứ gì mà bọn họ không có sao? Hơn nữa những cao nhân muốn mời bọn họ luyện đan có bao nhiêu người? Hơn nữa bọn họ cũng cần thời gian để tu luyện, một năm có thể giúp người khác luyện chế một lò đan dược đã là rất nhiều rồi.
Hơn nữa có thể mời bọn họ ra tay luyện đan đều là một ít những cao nhân đỉnh cấp, các môn phái bình thường khác thì tốt nhất là đừng có nghĩ đến, coi như là tông môn chín sao, cũng không thể thường mời họ luyện đan, nhiều lắm chỉ có một hai lần mà thôi.
Tới được cấp bậc như Nguyệt Kỳ Siêu và Thẩm Nghiễn Thanh, bọn họ làm sao có thể thiếu tài nguyên tu luyện được, có lẽ thiếu thốn đối với bọn họ mà nói chắc chỉ là vấn đề thời gian tu luyện mà thôi. Huống chi coi như là có loại tài nguyên bọn họ cần đi nữa, thì bản thân anh có thể đặt yêu cầu trước mặt hai vị thành chủ không là hai việc khác nhau. Đồng dạng như vậy, coi như là anh có tài liệu luyện khí nghịch thiên, liệu anh có thể mời được Lục Vô Hổ luyện khí giúp anh không?
Vì vậy mà khi mấy đại môn phái này phát hiện Diệp Mặc và Cửu Kiền đều có thể là một Đan Vương thất phẩm, thì mới trở nên kích động như vậy. Bọn họ không có khả năng mời hai vị thành chủ Đan thành, thế nhưng Diệp Mặc và Cửu Kiền đều là tán tu thì bọn họ lại có thể mời được. Hơn nữa cả hai đều còn rất trẻ, tu vi cũng không cao, chính là dạng tu sĩ đang lần tài liệu và thời gian tu luyện, đến lúc đó cấp một lượng lớn đủ các chủng loại tài liệu cho bọn họ, chẳng lẽ bọn họ còn có thể không động tâm sao?
Đương nhiên lúc này thì hai người vẫn chưa thực sự là Đan Vương thất phẩm, còn cần phải chờ họ luyện chế thành công đan dược ở "Đan bậc" thứ mười này đã, khi ấy mới có thể chính thức được công nhận là Đan Vương thất phẩm. Một Đan Vương có khả năng luyện chế ra đan dược Thiên cấp thất phẩm ở trên "Đan bậc" thứ mười, thì tuyệt đối là có thực lực Đan Vương thất phẩm chân chính
Bởi vì khi luyện chế một loại đan cùng cấp ở trên "Đan bậc" so với đứng ở bất kỳ nơi nào khác đều khó khăn hơn nhiều. Trước đó Đan Vương Bán Tiên - Từ Bán Xương không thể luyện chế ra đan dược Thiên cấp ngũ phẩm ở trên "Đan bậc" thứ tám chính là minh chứng rõ ràng nhất.
- Thực lực của bọn họ thậm chí có thể khảo nghiệm ở "Đan bậc" tương ứng với Đan Vương thất phẩm...
Vị giám khảo Đan Vương tứ phẩm từ trước vẫn không nói gì cũng nhịn không được mà cảm thán một câu. Bản thân y là một Đan Vương tứ phẩm cũng được coi là một thiên tài, hơn nữa những thiên tài mà y đã gặp qua cũng rất nhiều. Thế nhưng chưa từng thấy qua Đan Vương thiên tài còn trẻ tuổi như vậy, đã vậy còn có khả năng là Đan Vương thất phẩm, thậm chí không chỉ có một người
- Nếu như hai người bọn họ thực sự có thể khảo nghiệm thành công Đan Vương thất phẩm trên "Đan bậc" này, vậy thì đây đúng là điều may mắn của Tu Chân Giới Nam An Châu chúng ta.
Nguyệt Kỳ Siêu cũng mừng rỡ nói. Đồng thời trong lòng cũng âm thầm cảm thán, nếu như ở trên "Đan bậc" thứ chín, Diệp Mặc thật sự là lần đầu tiên luyện chế đan dược Thiên cấp lục phẩm, vậy thì hiện tại nếu hắn có thể luyện chế được đan dược Thiên cấp thất phẩm thì hắn quả thực là quá sức nghịch thiên rồi.
Diệp Mặc và Cửu Kiền gây cho y nhiều sự kinh hỉ lắm, vốn khi y biết được Diệp Mặc là đan sư sáng tạo ra "Chức Thần đan" cũng đã rất kinh hỉ rồi, không nghĩ tới sự kinh hỉ vẫn còn ở phía sau, lúc này không ngờ rằng hai người lại cùng nhau leo lên "Đan bậc" thứ mười rồi. Phải biết rằng năm đó bản thân y cũng chỉ có thể dừng lại ở "Đan bậc" thứ chín mà thôi.
Chấn động qua đi, hiện trường lại lần nữa tự giác yên tĩnh trở lại, mọi người đều nhìn chằm chằm vào Diệp Mặc và Cửu Kiền đang đứng trên "Đan bậc" thứ mười. Thậm chí hiện giờ bọn họ chỉ cần có một cử động rất nhỏ cũng sẽ được người khác phỏng đoán thành trăm thứ khác nhau.
Hiện tại mọi người quan tâm cũng không phải là ai trong hai người có thể giành được danh hiệu đệ nhất, mà là ai có thể đứng ở "Đan bậc" thứ mười mà luyện chế ra đan dược Thiên cấp thất phẩm.
Diệp Mặc tìm một chỗ ở "Đan bậc" thứ mười ngồi xuống. Phát hiện ở đây không ngờ lại không có một loại đan dược nào để lựa chọn như những "Đan bậc" trước, trong khi y đang nghi hoặc không hiểu được, thì bỗng nhiên ở trước mặt y xuất hiện một cái ngọc giản:
- Đan dược Thiên cấp thất phẩm được luyện chế tại "Đan bậc" thứ mười là do thí sinh tự chỉ định, dược liệu cũng do thí sinh tự định đoạt. Xin mời viết lên các loại linh thảo cần để luyện chế đan dược Thiên cấp thất phẩm, mỗi loại linh thảo chỉ có thể chọn một, nếu như đan dược luyện chế ra có phẩm cấp thấp hơn đan dược Thiên cấp thất phẩm thì sẽ lập tức bị đẩy xuống "Đan bậc" thứ mười.
Diệp Mặc chỉ đọc một lần là hiểu được rồi, đối với loại đề mục này, hắn cũng cảm thấy thỏa mãn rồi. Dù sao đề mục như vậy, có thể khiến cho người dự thi phát huy ra được toàn bộ thực lực.
Thế nhưng Diệp Mặc cũng biết, bất luận là để hắn tự chỉ định loại đan dược, hay là để cho "Đan bậc" cung cấp đan dượcThiên cấp thất phẩm. Thì hắn cũng đều khó có thể thành công.
Hắn có thể luyện chế ra đan dược Thiên cấp lục phẩm, là bởi vì hắn vốn có thực lực này, hơn nữa lại có sự lĩnh ngộ của "Tam sinh quyết", nên có thể luyện chế được đan dược cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Thế nhưng đan dược Thiên cấp thất phẩm, hắn khẳng định hiện giờ hắn vẫn chưa luyện chế ra được.
Luyện chế đan dược đều không phải là nhờ vào vận khí, hoàn toàn là bằng vào thực lực. Coi như là hắn luyện chế ra được đan dược Thiên cấp lục phẩm, thì cũng không phải là nhờ vào vận khí mà là bằng vào thực lực của bản thân.
Diệp Mặc không viết phương thuốc lên của mình ngọc giản, hắn cảm giác được thần thức của Cửu Kiền đang đảo qua đảo lại bên này, hiển nhiên đối phương cũng không có nhiều lo lắng. Nghĩ tới đây Diệp Mặc cũng không chút do dự đem thần thức quét qua, không viết ra linh thảo luôn
Cửu Kiền thấy Diệp Mặc không viết phương thuốc lên ngọc giản, bỗng cười lạnh một tiếng, không chút do dự viết phương thuốc của mình lên ngọc giản, tổng cộng có tới hai mươi tên của các loại linh thảo.
Y đã hiểu rõ rằng Diệp Mặc cũng chỉ là một kẻ nửa vời, khẳng định là luyện chế không được đan dược Thiên cấp thất phẩm. Bản thân y tuy rằng cũng không nắm chắc việc luyện chế ra đan dược Thiên cấp thất phẩm, thế nhưng dù sao y cũng là một Đan Vương lục phẩm đỉnh, nếu nói là một chuẩn Đan Vương thất phẩm thì cũng không quá đáng.
Nếu không ai trong hai người luyện chế ra đan dược ở "Đan bậc" này, thì bản thân y chỉ cần lựa chọn một đan dược Thiên cấp thất phẩm có độ khó cao hơn so với đối phương là được, hơn nữa chỉ cần quá trình luyện chế đan dược của mình cũng tốt hơn đối phương thì có thể nắm chắc được phần thắng trong tay rồi.
Cho dù là đối phương ở "Đan bậc" thứ chín biểu hiện có tốt hơn mình một chút, thế nhưng "Đan bậc" thứ mười khác hẳn với "Đan bậc" thứ chín, vì thế nên cách chấm điểm cũng có sự chênh lệch. Chính mình chỉ cần vượt qua đối phương một điểm nhỏ thôi là có thể đã đủ để đem cách biệt ở "Đan bậc" thứ chín cân bằng rồi. Hơn nữa nếu như y lấy ra toàn bộ thực lực, cũng không nhất định không thể luyện chế ra đan dược Thiên cấp thất phẩm. Một khi y có thể luyện chế thành công đan dược Thiên cấp thất phẩm, dù là một viên đan dược có phẩm chất thấp đi chăng nữa, thì thắng thua cũng đã được phân định rõ ràng rồi.
Diệp Mặc thấy Cửu Kiền bắt đầu viết ra dược liêu của phương thuốc liền nhíu mày, trong lòng thầm nhủ, chẳng lẽ y thực sự là một Đan Vương thất phẩm? Nếu như là vậy bản thân quả thực gặp nguy hiểm rồi.
Sau khi Cửu Kiền hoàn thành phương thuốc trên ngọc giản, bỗng nhiên lấy ra một ngọn lửa có chút khác biệt so với "Muội Sát Hỏa" trước đây y dùng, tuy rằng đều là màu đỏ, thế nhưng so với "Muội Sát Hỏa" thì ngọn lửa này có màu đỏ đậm hơn một chút. Nhiệt độ cực nóng của mồi lửa này khiến Diệp Mặc có một loại cảm nhận đặc biệt.
Sau khi Cửu Kiền lấy ra mồi lửa kỳ dị này, lạnh lùng liếc mắt nhìn Diệp Mặc một chút, trong mắt cũng lộ ra vẻ trêu tức.
"Nhất Đóa Tử Viêm", trong lòng Diệp Mặc trầm xuống, không ngờ lại là mồi lửa Thiên cấp "Nhất Đóa Tử Viêm", trong toàn bộ các mồi lửa Thiên cấp ở Tu Chân Giới thì xếp thứ hai, còn cao hơn "Vụ Liên Tâm Hỏa của hắn một bậc.
/2272
|