Nam Cung Sơn Trang dù là còn có bí mật khác, Diệp Mặc lúc này cũng không có tâm trạng đi điều tra…
Nam Cung Phi hóa chân tầng chín trước đó cũng bị giết rồi, hơn nữa mấy tông môn chín sao và Mặc Nguyệt chi thành của Nam An Châu cũng có phòng bị, Nam Cung Sơn Trang vốn không đáng nhắc tới.
Lúc này Diệp Mặc càng tin tưởng trực giác của mình, trước kia hắn đã đoán được Nam Cung Sơn Trang có lẽ không có truyền tống trận đến Tiểu thế giới, nhưng trực giác của hắn khiến hắn cần phải đi một chuyến, bây giờ trận bàn kia sau khi bị hắn lấy đi, hắn không ngờ không có bất kì ý nghĩ nào muốn ở lại.
Diệp Mặc nhanh chóng rời khỏi Nam Cung Sơn Trang, hắn muốn xé rách hư không cần phải đến Vô Tâm hải, bằng không sẽ tạo nên sự không cân bằng cho không gian, có ảnh hưởng đến Nam An Châu không, Diệp Mặc cũng không dám khẳng định, về phần Diệp Tử Phong, khi Diệp Mặc biết mục đích của gã là chính mình, ngược lại không lo lắng cho Mặc Nguyệt chi thành nữa
Hắn sẽ không cho Diệp Tử Phong có cơ hội thứ hai, bất luận là bởi vì Diệp Lăng hay là từng có phần tình thân, những thứ có thể làm hắn đều đã làm rồi, Diệp Tử Phong ra tay với hắn nữa, hắn sẽ không do dự mà giết chết luôn.
Tốc độ Thanh Nguyệt tăng chóng mặt, chỉ trong năm ngày, Diệp mặc đã vào sâu trong biển Vô Tâm hải, Diệp Mặc vốn còn muốn vào sâu trong biển Vô Tâm hải một chút nữa, nhưng một tu sĩ độ kiếp khiến hắn chú ý tới, khi Diệp Mặc thấy người tu sĩ này, lôi kiếp của anh đã gần đến đoạn cuối cùng, tuy toàn thân anh cháy đen, lại thành công độ qua lôi kiếp.
Tu sĩ đó thấy Diệp Mặc qua đây, chỉ thay một bộ đồ sau đó đứng một bên đợi.
- Anh Diệp…
Vị tu sĩ đó chắp tay ôm quyền nói với Diệp Mặc.
Diệp Mặc gật đầu, hắn cũng nhận ra đây là ai, chính là Mông Chẩm lúc trước lợi dụng bùa phá không trốn đến Sa Hà, Phương Ức Tông đuổi giết Mông Chẩm còn bị hắn chặt đứt một bên cánh tay, sau cùng bị mạnh mẽ cưỡng ép phi thăng, từ góc độ này mà nói, hắn đối với Mông Chẩm là có ân cứu mạng.
Đối với Mông Chẩm này, Diệp Mặc cũng có chút thiện cảm, chủ yếu là vì anh ta chủ động cứu Lăng Trung Thiên, từ đây có thể thấy người này cũng là một tu sĩ có lòng nhiệt tình, bằng không sẽ không vô duyên vô cớ cứu Lăng Trung Thiên.
- Anh Mông, nghe nói lần trước anh đưa Lăng tiền bối bị thương nặng về, Diệp Mặc cảm ơn.
Diệp Mặc cũng chắp tay nói.
- Anh biết Lăng… Đạo Hữu?
Mông Chẩm nghi ngờ hỏi một câu, trong lòng lại đang kinh ngạc, tu vi Diệp Mặc cao hơn nhiều so với Lăng Trung Thiên, sao lại gọi Lăng Trung Thiên là tiền bối, hắn vốn phải gọi thẳng là Lăng Trung Thiên chứ, bởi vì Lăng Trung Thiên cũng gọi anh là tiền bối, bây giờ Diệp Mặc nói vậy, anh cũng không dám gọi tên Lăng Trung Thiên nữa.
Diệp Mặc biết ý nghĩ của Mông Chẩm, mỉm cười nói:
- Lăng Trung Thiên là một trong những trụ cột của Bắc Vọng Châu, cũng là người tôi ngưỡng mộ, anh Mông có thể cứu anh Lăng, Diệp Mặc rất cảm kích.
Tuy không hiểu ý của Diệp Mặc lắm, Mông Chẩm lại không hỏi tiếp, đúng lúc anh muốn tạm biệt Diệp Mặc, trực tiếp phi thăng
Diệp Mặc lại nói:
- Chúc mừng anh Mông phi thăng tiên giới.
Mông Chẩm có chút ngại cười nói:
- Phi thăng tiên giới đối với tôi mà nói là cơ hội cả đời, đối với anh Diệp mà nói có thể là rất đơn giản.
Dừng một chút, Mông Chẩm nói tiếp:
- Lần trước ở Tây Tích Châu, Mông Chẩm cảm ơn anh Diệp đã cứu giúp, hôm nay Mông mỗ phải phi thăng tiên giới, đặc biệt nói với anh Diệp một tiếng, anh Diệp sắp phi thăng, phải cẩn thận với Phương Ức Tông lần trước bị anh Diệp chặt đi một cánh tay, Phương Ức Tông cũng thế thôi, nhưng mà nơi tông môn của Phương Ức Tông lại là một đại tông môn truyền thừa lâu đời, cái tông môn đó là Ma di tông, ở tiên giới nhất định có truyền thừa, anh Diệp phải cẩn thận một chút.
Diệp Mặc gật đầu, hắn đúng là nợ nhiều không cần lo, còn chưa phi thăng tiên giới, đã đắc tội với nhiều người vậy rồi, hắn cũng không để ý tới Ma di tông đó, lập tức nói:
- Cảm ơn anh Mông, người lần trước mà anh Mông muốn tìm đã tìm thấy chưa?
Mông Chẩm buông lỏng khí trên người, chỉ trong nháy mắt linh vân phi thăng liền bao phủ cả người lại, lúc này anh nghe thấy lời Diệp Mặc, lắc đầu nói rằng:
- Không tìm được, tôi lần này vốn đi Nam An Châu tìm, chỉ là trong lúc tu luyện không cẩn thận cảm ứng được lôi kiếp phi thăng, tôi nghĩ cho dù đến Nam An Châu cũng không nhất định tìm được Kỳ nhi, mới quyết định độ kiếp phi thăng.
Nói xong, cái linh vân phi thăng đó đã đưa Mông Chẩm đi, Mông Chẩm vẩy tay nói với Diệp Mặc:
- Anh Diệp, hẹn gặp lại ở tiên giới.
Diệp Mặc nhìn Mông Chẩm phi thăng mà đi, trong lòng cảm ngộ được một chút, không ngờ ngổi xuống chỗ Mông Chẩm phi thăng.
Một ngày sau, Diệp Mặc vui vẻ ngồi dậy, hắn căn bản là không tu luyện, đã là tu vi hóa chân tầng chín rồi, Diệp Mặc lắc đầu, đối với tu vi tăng nhanh như vậy, hắn không thể nói gì, nhưng Tam sinh quyết của hắn chính là như vậy, càng tu luyện về sau, dù không chủ động tu luyện, 'Tam sinh quyết' cũng sẽ tự vận hành.
Lúc bắt đầu, hiệu quả tự vận hành không ra sao, mà theo thần thức trên phạm vi lớn của hắn tăng mạnh, hiệu quả Tam sinh quyết tự động tu luyện cũng là càng ngày càng lớn mạnh.
Diệp Mặc cũng biết, hắn vừa mới trực tiếp thăng cấp đến Hóa chân tầng chín, cũng có liên quan đến linh vân phi thăng của Mông Chẩm.
Bây giờ Diệp Mặc cũng đã quyết định sớm phi thăng tiên giới, đối với tu vi thăng cấp cũng không để ý, hắn lần nữa bước lên hư không, chân khi toàn thân bộc phát ra, hắn còn chưa bắt đầu xé rách không gian, không gian xung quanh đã bắt đầu uốn khúc lên rồi.
Diệp Mặc lại biết xé rách không gian là việc vô cùng khó khăn, cho nên hắn không hề nhẹ tay, vận chuyển chân khí toàn thân, xé rách hư không sau Hóa chân hậu kỳ, Diệp Mặc rất ít dùng loại vận chuyển chân khí toàn thân.
Đối với xé rách hư không đã có chút kinh nghiệm, tu sĩ khác không có cách nào cảm nhận được ranh giới không gian, lại bị Diệp Mặc bắt được.
Không gian xao động bắt đầu uốn khúc, không gian phạm vị ngàn dặm cũng bắt đầu không ổn định, hơn nữa còn phân tán, trong lòng Diệp Mặc kinh sợ, hắn ở Hải Giác cũng xé rách không gian vùng biên, nhưng không gian Hải Giác uốn khúc tạo thành chỉ là trong phạm vi nhất định, mà bây giờ hắn xé rách không gian tạo thành không gian uốn khúc không ngờ lớn như vậy.
Thế này so với biển động lúc trước cũng không xê xích gì, trong lòng Diệp Mặc thầm vui sướng, may mà hắn không ở đại lục Nam An châu xé rách không gian.
Theo chân nguyên và thần thức của Diệp Mặc hoàn toàn bộc phát ra, hư không trong hai tay hắn bắt đầu hiện ra một khe nứt, nhưng khe hư không đó trong nháy mắt lại lần nữa lắp lại.
Diệp Mặc vốn còn tưởng tu vi của hắn so với Sở Cửu Vũ hẳn là cao hơn rất nhiều, Sở Cửu Vũ có thể xé rách không gian, hắn nhất định làm được, nhưng bây giờ hắn mới biết, mình hoàn toàn sai.
Đã bắt tay vào rồi Diệp Mặc tuyệt đối không bỏ giữa chừng, lại càng cố gắng hơn, lần nữa vận chuyển chân khí và thần thức, hai tay dốc sức xé ra
Không gian một lần nữa rung động, không gian uốn khúc làm yêu thú phạm vi xung quanh cũng cấp tốc trốn xa. Một đường khe cực nhỏ lại lần nữa mở ra, Diệp Mặc lần nữa không có nhụt chí, càng điên cuồng vận chuyển chân nguyên.
Cái khe nứt càng lúc càng lớn, sau cùng phát ra tiếng ma sát răng rắc chói tai, Diệp Mặc cũng không lo mấy thứ khác, xông thẳng vào khe nứt.
Diệp Mặc không ngờ xé rách hư không khó như vậy, xem ra mới đầu hắn ở Hải Giác xé rách vẫn là một không gian phong ấn, lúc này Diệp Mặc bội phục nhất là người luyện chế Phá không phù, lão làm sao luyện chế ra bùa nghịch thiên phá không như vậy được chứ?
Lúc Diệp Mặc nghĩ lại, xé rách không gian chính là đi vào Khe nứt hư không trước, sau đó lại từ Khe nứt hư không tìm ra đường đi.
Nhưng khi Diệp Mặc bay tiến vào trong khe nứt bị hắn xé rách, hắn lập tức cảm thấy không ổn lắm, một luồng sức mạnh xé rách cực kỳ nguy hiểm từ bên hông của hắn xoẹt qua, Diệp Mặc căn bản không kịp ngẫm nghĩ, xoay mình để tránh sức mạnh này, nhưng sau một khắc lại có hai luồng sức mạnh khủng khiếp xông vào hắn, thứ sức mạnh xé rách khủng khiếp này một khi đụng vào, thì sẽ chết chắc, thậm chí bị xẻ thành mảnh nhỏ.
Đây tuyệt đối không phải Khe nứt hư không.
Dưới sự kinh hoảng, Diệp Mặc cũng không cần nghĩ ngợi, liền đi vào Thế giới trang vàng, ý nghĩ này của hắn mới xuất hiện, sức mạnh đó liền đụng vào người hắn.
Một trận đau đớn xé rách truyền đến, Diệp Mặc trực tiếp bị luồng sức mạnh này tung lên, máu tươi trào ra.
Cảm giác yếu ớt truyền đến, Diệp Mặc lúc này làm sao dám ở trong hư không, khi hắn lần nữa muốn vào Thế giới trang vàng, thì một luồng sáng chói mắt chíu vào.
Diệp Mặc biết ngay, hắn đã xé rách hư không, đã đến một giới diện khác rồi.
Sau khi nuốt mấy viên linh đan, Diệp Mặc đi thẳng vào Thế giới trang vàng trị liệu, hắn khẳng định cách của mình dùng là sai rồi, xé rách không gian tuyệt đối không phải như cách hắn đã xé, hắn không tin Sở Cửu Vũ còn lợi hại hơn hắn, khi xé rách không gian, khi bị thứ sức mạnh xé rách không biết tên đó đánh vào, thì căn bản cũng tránh không được.
Với tu vi luyện thể Thần cảnh của hắn, xém tí bị giết, đến cơ hội đi vào Thế giới trang vàng cũng không có, Sở Cửu Vũ có thể tránh được sao?
Sở Cửu Vũ xé rách hư không đến Địa Cầu, tuyệt đối là dùng cách khác, còn Phương Ức Tông kia, so với hắn còn kém xa, cho dù y đi theo sau Bùa phá không của Mông Chẩm, cũng không thể không bị thương.
Sau khi Diệp Mặc vào Thế giới trang vàng, trong lòng thầm sợ hãi, hắn đã xé rách vùng biên của không gian, đi vào không phải là Khe nứt hư không cũng không phải là trực tiếp đi vào một giới diện khác, mà là sau một thời gian lơ lửng trong một loại sức mạnh xé rách khủng khiếp, mới xông ra đây.
Có thể nói hắn không có tu vi Luyện Thể Thần cảnh, thì sớm bị hư không giết, vô tri thì chết chắc, nói đi nói lại hắn cũng biết được rất nhiều, nếu như Sở Cửu Vũ cũng như hắn xé rách đến địa cầu, Diệp Mặc cũng hiểu Sở Cửu Vũ vì sao không xé rách hư không trở về, nếu như Sở Cửu Vũ không phải như hắn vậy xé rách đến địa cầu, vậy Diệp Mặc đoán được Sở Cửu Vũ nói không chừng cũng có loại Bùa phá không đó.
Diệp Mặc lần này bị thương không nhẹ, ở Thế giới trang vàng của hắn tuy có gốc cây con có thể chữa trị, Diệp Mặc lại không muốn dùng, gốc cây con lần trước sau khi chữa trị có chút ủ rũ, lần này hắn thương nặng như vậy, nếu dùng gốc cây con chữa trị tuy rất nhanh khỏi, nhưng là việc không tốt với gốc cây con, gốc cây con đó còn quá nhỏ, Diệp Mặc cảm thấy gốc cây con sau này sẽ có tác dụng rất lớn được hắn.
May là tiên tinh của Diệp Mặc còn có một ít, đồng thời còn có rất nhiều đan dược trị thưởng đỉnh cấp.
Nam Cung Phi hóa chân tầng chín trước đó cũng bị giết rồi, hơn nữa mấy tông môn chín sao và Mặc Nguyệt chi thành của Nam An Châu cũng có phòng bị, Nam Cung Sơn Trang vốn không đáng nhắc tới.
Lúc này Diệp Mặc càng tin tưởng trực giác của mình, trước kia hắn đã đoán được Nam Cung Sơn Trang có lẽ không có truyền tống trận đến Tiểu thế giới, nhưng trực giác của hắn khiến hắn cần phải đi một chuyến, bây giờ trận bàn kia sau khi bị hắn lấy đi, hắn không ngờ không có bất kì ý nghĩ nào muốn ở lại.
Diệp Mặc nhanh chóng rời khỏi Nam Cung Sơn Trang, hắn muốn xé rách hư không cần phải đến Vô Tâm hải, bằng không sẽ tạo nên sự không cân bằng cho không gian, có ảnh hưởng đến Nam An Châu không, Diệp Mặc cũng không dám khẳng định, về phần Diệp Tử Phong, khi Diệp Mặc biết mục đích của gã là chính mình, ngược lại không lo lắng cho Mặc Nguyệt chi thành nữa
Hắn sẽ không cho Diệp Tử Phong có cơ hội thứ hai, bất luận là bởi vì Diệp Lăng hay là từng có phần tình thân, những thứ có thể làm hắn đều đã làm rồi, Diệp Tử Phong ra tay với hắn nữa, hắn sẽ không do dự mà giết chết luôn.
Tốc độ Thanh Nguyệt tăng chóng mặt, chỉ trong năm ngày, Diệp mặc đã vào sâu trong biển Vô Tâm hải, Diệp Mặc vốn còn muốn vào sâu trong biển Vô Tâm hải một chút nữa, nhưng một tu sĩ độ kiếp khiến hắn chú ý tới, khi Diệp Mặc thấy người tu sĩ này, lôi kiếp của anh đã gần đến đoạn cuối cùng, tuy toàn thân anh cháy đen, lại thành công độ qua lôi kiếp.
Tu sĩ đó thấy Diệp Mặc qua đây, chỉ thay một bộ đồ sau đó đứng một bên đợi.
- Anh Diệp…
Vị tu sĩ đó chắp tay ôm quyền nói với Diệp Mặc.
Diệp Mặc gật đầu, hắn cũng nhận ra đây là ai, chính là Mông Chẩm lúc trước lợi dụng bùa phá không trốn đến Sa Hà, Phương Ức Tông đuổi giết Mông Chẩm còn bị hắn chặt đứt một bên cánh tay, sau cùng bị mạnh mẽ cưỡng ép phi thăng, từ góc độ này mà nói, hắn đối với Mông Chẩm là có ân cứu mạng.
Đối với Mông Chẩm này, Diệp Mặc cũng có chút thiện cảm, chủ yếu là vì anh ta chủ động cứu Lăng Trung Thiên, từ đây có thể thấy người này cũng là một tu sĩ có lòng nhiệt tình, bằng không sẽ không vô duyên vô cớ cứu Lăng Trung Thiên.
- Anh Mông, nghe nói lần trước anh đưa Lăng tiền bối bị thương nặng về, Diệp Mặc cảm ơn.
Diệp Mặc cũng chắp tay nói.
- Anh biết Lăng… Đạo Hữu?
Mông Chẩm nghi ngờ hỏi một câu, trong lòng lại đang kinh ngạc, tu vi Diệp Mặc cao hơn nhiều so với Lăng Trung Thiên, sao lại gọi Lăng Trung Thiên là tiền bối, hắn vốn phải gọi thẳng là Lăng Trung Thiên chứ, bởi vì Lăng Trung Thiên cũng gọi anh là tiền bối, bây giờ Diệp Mặc nói vậy, anh cũng không dám gọi tên Lăng Trung Thiên nữa.
Diệp Mặc biết ý nghĩ của Mông Chẩm, mỉm cười nói:
- Lăng Trung Thiên là một trong những trụ cột của Bắc Vọng Châu, cũng là người tôi ngưỡng mộ, anh Mông có thể cứu anh Lăng, Diệp Mặc rất cảm kích.
Tuy không hiểu ý của Diệp Mặc lắm, Mông Chẩm lại không hỏi tiếp, đúng lúc anh muốn tạm biệt Diệp Mặc, trực tiếp phi thăng
Diệp Mặc lại nói:
- Chúc mừng anh Mông phi thăng tiên giới.
Mông Chẩm có chút ngại cười nói:
- Phi thăng tiên giới đối với tôi mà nói là cơ hội cả đời, đối với anh Diệp mà nói có thể là rất đơn giản.
Dừng một chút, Mông Chẩm nói tiếp:
- Lần trước ở Tây Tích Châu, Mông Chẩm cảm ơn anh Diệp đã cứu giúp, hôm nay Mông mỗ phải phi thăng tiên giới, đặc biệt nói với anh Diệp một tiếng, anh Diệp sắp phi thăng, phải cẩn thận với Phương Ức Tông lần trước bị anh Diệp chặt đi một cánh tay, Phương Ức Tông cũng thế thôi, nhưng mà nơi tông môn của Phương Ức Tông lại là một đại tông môn truyền thừa lâu đời, cái tông môn đó là Ma di tông, ở tiên giới nhất định có truyền thừa, anh Diệp phải cẩn thận một chút.
Diệp Mặc gật đầu, hắn đúng là nợ nhiều không cần lo, còn chưa phi thăng tiên giới, đã đắc tội với nhiều người vậy rồi, hắn cũng không để ý tới Ma di tông đó, lập tức nói:
- Cảm ơn anh Mông, người lần trước mà anh Mông muốn tìm đã tìm thấy chưa?
Mông Chẩm buông lỏng khí trên người, chỉ trong nháy mắt linh vân phi thăng liền bao phủ cả người lại, lúc này anh nghe thấy lời Diệp Mặc, lắc đầu nói rằng:
- Không tìm được, tôi lần này vốn đi Nam An Châu tìm, chỉ là trong lúc tu luyện không cẩn thận cảm ứng được lôi kiếp phi thăng, tôi nghĩ cho dù đến Nam An Châu cũng không nhất định tìm được Kỳ nhi, mới quyết định độ kiếp phi thăng.
Nói xong, cái linh vân phi thăng đó đã đưa Mông Chẩm đi, Mông Chẩm vẩy tay nói với Diệp Mặc:
- Anh Diệp, hẹn gặp lại ở tiên giới.
Diệp Mặc nhìn Mông Chẩm phi thăng mà đi, trong lòng cảm ngộ được một chút, không ngờ ngổi xuống chỗ Mông Chẩm phi thăng.
Một ngày sau, Diệp Mặc vui vẻ ngồi dậy, hắn căn bản là không tu luyện, đã là tu vi hóa chân tầng chín rồi, Diệp Mặc lắc đầu, đối với tu vi tăng nhanh như vậy, hắn không thể nói gì, nhưng Tam sinh quyết của hắn chính là như vậy, càng tu luyện về sau, dù không chủ động tu luyện, 'Tam sinh quyết' cũng sẽ tự vận hành.
Lúc bắt đầu, hiệu quả tự vận hành không ra sao, mà theo thần thức trên phạm vi lớn của hắn tăng mạnh, hiệu quả Tam sinh quyết tự động tu luyện cũng là càng ngày càng lớn mạnh.
Diệp Mặc cũng biết, hắn vừa mới trực tiếp thăng cấp đến Hóa chân tầng chín, cũng có liên quan đến linh vân phi thăng của Mông Chẩm.
Bây giờ Diệp Mặc cũng đã quyết định sớm phi thăng tiên giới, đối với tu vi thăng cấp cũng không để ý, hắn lần nữa bước lên hư không, chân khi toàn thân bộc phát ra, hắn còn chưa bắt đầu xé rách không gian, không gian xung quanh đã bắt đầu uốn khúc lên rồi.
Diệp Mặc lại biết xé rách không gian là việc vô cùng khó khăn, cho nên hắn không hề nhẹ tay, vận chuyển chân khí toàn thân, xé rách hư không sau Hóa chân hậu kỳ, Diệp Mặc rất ít dùng loại vận chuyển chân khí toàn thân.
Đối với xé rách hư không đã có chút kinh nghiệm, tu sĩ khác không có cách nào cảm nhận được ranh giới không gian, lại bị Diệp Mặc bắt được.
Không gian xao động bắt đầu uốn khúc, không gian phạm vị ngàn dặm cũng bắt đầu không ổn định, hơn nữa còn phân tán, trong lòng Diệp Mặc kinh sợ, hắn ở Hải Giác cũng xé rách không gian vùng biên, nhưng không gian Hải Giác uốn khúc tạo thành chỉ là trong phạm vi nhất định, mà bây giờ hắn xé rách không gian tạo thành không gian uốn khúc không ngờ lớn như vậy.
Thế này so với biển động lúc trước cũng không xê xích gì, trong lòng Diệp Mặc thầm vui sướng, may mà hắn không ở đại lục Nam An châu xé rách không gian.
Theo chân nguyên và thần thức của Diệp Mặc hoàn toàn bộc phát ra, hư không trong hai tay hắn bắt đầu hiện ra một khe nứt, nhưng khe hư không đó trong nháy mắt lại lần nữa lắp lại.
Diệp Mặc vốn còn tưởng tu vi của hắn so với Sở Cửu Vũ hẳn là cao hơn rất nhiều, Sở Cửu Vũ có thể xé rách không gian, hắn nhất định làm được, nhưng bây giờ hắn mới biết, mình hoàn toàn sai.
Đã bắt tay vào rồi Diệp Mặc tuyệt đối không bỏ giữa chừng, lại càng cố gắng hơn, lần nữa vận chuyển chân khí và thần thức, hai tay dốc sức xé ra
Không gian một lần nữa rung động, không gian uốn khúc làm yêu thú phạm vi xung quanh cũng cấp tốc trốn xa. Một đường khe cực nhỏ lại lần nữa mở ra, Diệp Mặc lần nữa không có nhụt chí, càng điên cuồng vận chuyển chân nguyên.
Cái khe nứt càng lúc càng lớn, sau cùng phát ra tiếng ma sát răng rắc chói tai, Diệp Mặc cũng không lo mấy thứ khác, xông thẳng vào khe nứt.
Diệp Mặc không ngờ xé rách hư không khó như vậy, xem ra mới đầu hắn ở Hải Giác xé rách vẫn là một không gian phong ấn, lúc này Diệp Mặc bội phục nhất là người luyện chế Phá không phù, lão làm sao luyện chế ra bùa nghịch thiên phá không như vậy được chứ?
Lúc Diệp Mặc nghĩ lại, xé rách không gian chính là đi vào Khe nứt hư không trước, sau đó lại từ Khe nứt hư không tìm ra đường đi.
Nhưng khi Diệp Mặc bay tiến vào trong khe nứt bị hắn xé rách, hắn lập tức cảm thấy không ổn lắm, một luồng sức mạnh xé rách cực kỳ nguy hiểm từ bên hông của hắn xoẹt qua, Diệp Mặc căn bản không kịp ngẫm nghĩ, xoay mình để tránh sức mạnh này, nhưng sau một khắc lại có hai luồng sức mạnh khủng khiếp xông vào hắn, thứ sức mạnh xé rách khủng khiếp này một khi đụng vào, thì sẽ chết chắc, thậm chí bị xẻ thành mảnh nhỏ.
Đây tuyệt đối không phải Khe nứt hư không.
Dưới sự kinh hoảng, Diệp Mặc cũng không cần nghĩ ngợi, liền đi vào Thế giới trang vàng, ý nghĩ này của hắn mới xuất hiện, sức mạnh đó liền đụng vào người hắn.
Một trận đau đớn xé rách truyền đến, Diệp Mặc trực tiếp bị luồng sức mạnh này tung lên, máu tươi trào ra.
Cảm giác yếu ớt truyền đến, Diệp Mặc lúc này làm sao dám ở trong hư không, khi hắn lần nữa muốn vào Thế giới trang vàng, thì một luồng sáng chói mắt chíu vào.
Diệp Mặc biết ngay, hắn đã xé rách hư không, đã đến một giới diện khác rồi.
Sau khi nuốt mấy viên linh đan, Diệp Mặc đi thẳng vào Thế giới trang vàng trị liệu, hắn khẳng định cách của mình dùng là sai rồi, xé rách không gian tuyệt đối không phải như cách hắn đã xé, hắn không tin Sở Cửu Vũ còn lợi hại hơn hắn, khi xé rách không gian, khi bị thứ sức mạnh xé rách không biết tên đó đánh vào, thì căn bản cũng tránh không được.
Với tu vi luyện thể Thần cảnh của hắn, xém tí bị giết, đến cơ hội đi vào Thế giới trang vàng cũng không có, Sở Cửu Vũ có thể tránh được sao?
Sở Cửu Vũ xé rách hư không đến Địa Cầu, tuyệt đối là dùng cách khác, còn Phương Ức Tông kia, so với hắn còn kém xa, cho dù y đi theo sau Bùa phá không của Mông Chẩm, cũng không thể không bị thương.
Sau khi Diệp Mặc vào Thế giới trang vàng, trong lòng thầm sợ hãi, hắn đã xé rách vùng biên của không gian, đi vào không phải là Khe nứt hư không cũng không phải là trực tiếp đi vào một giới diện khác, mà là sau một thời gian lơ lửng trong một loại sức mạnh xé rách khủng khiếp, mới xông ra đây.
Có thể nói hắn không có tu vi Luyện Thể Thần cảnh, thì sớm bị hư không giết, vô tri thì chết chắc, nói đi nói lại hắn cũng biết được rất nhiều, nếu như Sở Cửu Vũ cũng như hắn xé rách đến địa cầu, Diệp Mặc cũng hiểu Sở Cửu Vũ vì sao không xé rách hư không trở về, nếu như Sở Cửu Vũ không phải như hắn vậy xé rách đến địa cầu, vậy Diệp Mặc đoán được Sở Cửu Vũ nói không chừng cũng có loại Bùa phá không đó.
Diệp Mặc lần này bị thương không nhẹ, ở Thế giới trang vàng của hắn tuy có gốc cây con có thể chữa trị, Diệp Mặc lại không muốn dùng, gốc cây con lần trước sau khi chữa trị có chút ủ rũ, lần này hắn thương nặng như vậy, nếu dùng gốc cây con chữa trị tuy rất nhanh khỏi, nhưng là việc không tốt với gốc cây con, gốc cây con đó còn quá nhỏ, Diệp Mặc cảm thấy gốc cây con sau này sẽ có tác dụng rất lớn được hắn.
May là tiên tinh của Diệp Mặc còn có một ít, đồng thời còn có rất nhiều đan dược trị thưởng đỉnh cấp.
/2272
|