Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1599: Giác Hồn Vực quỷ dị

/2272


Từ sau khi tỷ lệ tử vong khi tiến vào Giác Hồn Vực giảm xuống, thì nhất thời mỗi lần đều có rất nhiều tu sĩ sau khi đi tới tầng hai Hỗn Độn Tinh Vực để thí luyện đều đi vào Giác Hồn Vực. Cho dù là ở tầng hai ngoại trừ Vô Ảnh Kiêu ra còn có những không gian lốc xoáy đột nhiên xuất hiện, nhưng cũng không thể nào ngăn cản được ngày một nhiều tiên nhân muốn đến Giác Hồn Vực để rèn luyện thần thức của mình.

Tuy rằng công pháp thần thức cực kỳ thưa thớt, nhưng tầm quan trọng của thần thức thì bất kỳ một tu sĩ nào cũng đều biết cả. Tu vi càng cao, thì tầm quan trọng của thần thức lại càng lớn.

Đối với tu sĩ khác mà nói thì hành tẩu trên mặt đất ở Hỗn Độn Tinh Vực này an toàn hơn nhiều, nhưng đối với Diệp Mặc và Chân Băng Du mà nói thì đương nhiên là cứ phi hành trên không trung thì an toàn hơn nhiều.

Mười ngày sau, Thái Vân Chướng của Chân Băng Du đã xuất hiện ở một khu phế tích.

- Đây là Giác Hồn Vực sao?

Diệp Mặc kinh ngạc nhìn phế tích trước mắt rồi hỏi. Hắn thấy chỗ này thì bỗng nhiên lại nhớ tới Lạc Hồn Khư ở Vô Tâm Hải dưới Tu Chân Giới. Hơn nữa hắn cảm giác được cái chỗ này rất quỷ dị, không sai, chính là đặc biệt quái dị. Không hề giống với một địa phương rèn luyện thần thức chút nào.

Đồng thời Diệp Mặc cũng không ngờ ở đây còn từng là một thành thị, một cái thành thị rộng lớn vô biên vô hạn, chỉ tiếc là nó đã bị phá hủy từ lâu rồi.

- Đúng thế, cái phế tích này chính là Giác Hồn Vực. Có người nói Giác Hồn Vực là 'Tiểu thế giới' của Vô Song Tiên Đế biến thành, cũng có người nói nó chính là 'Chân linh thế giới' của Vô Song Tiên Đế. Bất quá rất lâu trước đây, xác thực là có người đã tìm được gì đó ở cái phế tích này. Chẳng những có rất nhiều tiên linh thảo cao cấp, mà còn có một số loại công pháp đỉnh cấp các loại nữa. Nhưng trọng yếu nhất là ở nơi này có điều kiện tốt nhất để rèn luyện thần thức.

Chân Băng Du hồi đáp.

Bên ngoài Giác Hồn Vực có một số người vẫn còn chưa muốn tiến vào Giác Hồn Vực. Những người này sau khi thấy Diệp Mặc và Chân Băng Du hai người phi hành trên không trung mà tiến vào Giác Hồn Vực thì đều kinh dị không thôi.

Tại Hỗn Độn Tinh Vực tầng hai, thì sự nguy hiểm do Vô Ảnh Kiêu mang lại khi phi hành trên không trung kinh khủng hơn nhiều so với tầng một. Mặc dù rất nhiều người hiếu kỳ, nhưng không có ai đứng ra hỏi cả. Diệp Mặc thoạt nhìn mới chỉ có tu vi Kim Tiên sơ kỳ, nhưng khí tức dũng mãnh toát ra từ toàn thân so với các Huyền Tiên bình thường còn mạnh hơn nhiều. Mà Chân Băng Du thì lại là một nữ tiên tử xinh đẹp vô song, cho dù là tiên nhân nào nhìn thấy thì cũng muốn nhìn nhiều thêm vài lần.

Trọng yếu nhất không phải là do sự xinh đẹp vô song của Chân Băng Du, mà là tu vi Huyền Tiên của cô, nhưng thoạt nhìn thì cô lại lấy tên thanh niên Kim Tiên kia làm chủ. Rất rõ ràng là lai lịch của tên tu sĩ Kim Tiên sơ kỳ này không hề bình thường, cũng có thể là hắn đã ẩn nấp tu vi của bản thân rồi.

Diệp Mặc đương nhiên là không biết người khác nghĩ gì cả. Hắn vừa mới Niết Bàn thành công thăng cấp lên Tiên niết thể, cho nên khí tức dũng mãnh toàn thân vẫn khó có thể ẩn nấp hết được, cho nên để cho người khác chú ý cũng là chuyện không tránh được.

- Anh bạn kia, lẽ nào anh không sợ Vô Ảnh Kiêu sao?

Một tên tu sĩ Kim Tiên viên mãn thoạt nhìn cực kỳ to con đi tới trước mặt Diệp Mặc, đứng lại ôm quyền hỏi một câu. Lòng hiếu kỳ của người này xem ra mạnh hơn rất nhiều so với đám người còn lại.

Dù cho rất nhiều tiên nhân đều lo lắng cho tên Kim Tiên viên mãn to con kia, nhưng cũng đều muốn biết Diệp Mặc và Chân Băng Du làm sao lại dám phi hành trên không trung như vậy.

Diệp Mặc cũng không thèm để ý, trực tiếp đáp lời:

- Pháp bảo phi hành của tôi có thể cảm ứng được công kích của Vô Ảnh Kiêu, cho nên chỉ cần mỗi thời khắc đều sẵn sáng ứng chiến, một khi Vô Ảnh Kiêu đánh lén thì lập tức ra tay giết nó trước là được.

- Nói như vậy thì anh đã giết không ít Vô Ảnh Kiêu rồi sao?

Tên tu sĩ Kim Tiên viên mãn kia vội vã hỏi tiếp.

Diệp Mặc gật đầu:

- Cũng không giết bao nhiêu, chỉ tầm bẩy tám con mà thôi.

- Anh bạn, tôi có rất nhiều tiên linh thảo và tài liệu luyện khí, có thể đổi lấy yêu đan và lông vũ của Vô Ảnh Kiêu hay không?

Tên tu sĩ Kim Tiên viên mãn này nói xong thì căn bản là không đợi Diệp Mặc trả lời đã trực tiếp lấy ra vài gốc tiên linh thảo đặt trước mặt Diệp Mặc. Sau đó lại vung tay lên lấy ra cả một đống tài liệu luyện khí.

Diệp Mặc thấy những tài liệu này, thì lập tức đã động tâm rồi. Hắn bây giờ còn chưa thể luyện chế được tiên khí trung phẩm, mà những tài liệu này thì còn có cả một ít tài liệu cấp bốn ở trong đó nữa.

- Anh muốn đổi bao nhiêu?

Diệp Mặc nhìn một đống tài liệu ở trên mặt đất rồi hỏi.

- Anh xem có thể đổi lấy năm... không, chỉ cần bốn chiếc lông vũ và yêu đan của Vô Ảnh Kiêu là được rồi.

Tên tu sĩ Kim Tiên viên mãn này nghe ra dường như là Diệp Mặc đã đồng ý đổi với y, thì liền vội vàng nói.

Diệp Mặc trầm ngâm trong chốc lát, vì mấy thứ kia tính ra thì có giá trị cao hơn nhiều so với bốn cặp lông vũ và yêu đan của Vô Ảnh Kiêu rồi. Chỉ là Vô Ảnh Kiêu gần như không thể săn bắt được, cho nên không dễ tính toán giá trị của nó mà thôi.

- Ba cặp lông vũ và ba miếng yêu đan...

Diệp Mặc suy nghĩ một chút sau đó lên tiếng ép giá.

- Thành giao.

Tên tu sĩ Kim Tiên viên mãn kia không hề do dự gì mà đem toàn bộ những thứ trước mặt giao cho Diệp Mặc. Hiển nhiên là đối với y thì giá cả này vốn đã nằm trong dự định rồi.

Thấy Diệp Mặc thực sự lấy ra ba cặp lông vũ và ba miếng yêu đan của Vô Ảnh Kiêu đưa cho tên tu sĩ Kim Tiên viên mãn kia, thì những người xung quanh đều muốn đi tới để giao dịch với Diệp Mặc. Bởi vì Diệp Mặc ngay cả tài liệu luyện khí cũng muốn, cho nên những người tiếp theo toàn dùng tài liệu luyện khí để đến trao đổi. Vì dù sao thì tiên linh thảo có tác dụng đối với việc tu luyện lớn hơn nhiều những loại tài liệu luyện khí kia.

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, thì toàn bộ chiến lợi phẩm tiêu diệt Vô Ảnh Kiêu của Diệp Mặc khi ở tầng một của Hỗn Độn Tinh Vực này đều đã bị trao đổi hết. Về phần tài liệu khi hắn ở tầng hai săn bắt Vô Ảnh Kiêu, thì hắn không có ý định đem ra trao đổi. Vì những tài liệu đó là hắn chuẩn bị để thăng cấp lên đại sư Tiên khí.

Chân Băng Du và Diệp Mặc đã ở chung một thời gian khá dài, nhưng trái lại lại càng không hiểu gì về Diệp Mặc cả. Cô biết Diệp Mặc có thể là một đại sư Tiên đan, cũng là một tiên trận sư cấp hai, tu vi của hắn hiện tại ít nhất đã là Kim Tiên trung kỳ, tu vi luyện thể thì đã đạt tới Tiên niết thể. Hiện tại cô lại phải tiếp tục hoài nghi, không biết Diệp Mặc có phải là một Tiên khí sư nay không, hay còn là một đại sư Tiên khí nữa.

Loại chuyện này thì cô không hỏi, vì cô biết dù mình có hỏi thì Diệp Mặc cũng sẽ không nói.

Sau khi trao đổi hết tài liệu có được từ Vô Ảnh Kiêu, thì ánh mắt của các tiên nhân tu vi Huyền Tiên xung quanh cũng đã có chút kính nể khi nhìn Diệp Mặc rồi. Diệp Mặc lấy tài liệu của Vô Ảnh Kiêu mang ra trao đổi, mà tất cả đều là hàng thật giá thật đấy. Điều này cũng nói rõ rằng hắn tùy thời đều có thể tiếp tục đi săn bắt Vô Ảnh Kiêu rồi. Người như vậy sao có thể là kẻ bình thường được.

Diệp Mặc đi tới trước mặt tên tu sĩ Kim Tiên viên mãn giao dịch đầu tiên cùng hắn rồi ôm quyền nói:

- Anh bạn kia, tôi xin hỏi một chút, các người cũng là đang đi tới Giác Hồn Vực để thí luyện sao?

- Đương nhiên rồi.

Tên tu sĩ Kim Tiên viên mãn sau khi đổi được ba cặp lông vũ và yêu đan của Diệp Mặc, thì tâm tình cũng rất tốt. Hiện tại Diệp Mặc đặt câu hỏi, thì y cũng không hề giấu diếm gì:

- Tôi tới từ Đại Chí Tiên Môn là Kim Quang Tiên Môn của Cực Phong Thiên. Lần này những Tiên Môn của Cực Phong Thiên tới đây thí luyện cũng là tới để tham gia thi tài.

- Làm sao để thi tài?

Diệp Mặc liền hỏi.

- Trong Giác Hồn Vực thì thần thức không thể nào mở rộng ra được, nhưng tiên nguyên lực thì lại không hề bị ảnh hưởng chút nào. Cho nên ai có thể tìm được nhiều 'Giác hồn cô' ở trong Giác Hồn Vực nhất thì người đó là người xuất sắc nhất.

Tên tu sĩ Kim Tiên viên mãn kia liền trả lời.

- 'Giác hồn cô' là gì?

Diệp Mặc nhíu mày, quay đầu lại nhìn Chân Băng Du. Chân Băng Du cũng lắc đầu, có vẻ như cô cũng không biết 'Giác hồn cô' là gì cả.

Tên tu sĩ Kim Tiên viên mãn kia liền cười ha hả:

- Các người không biết 'Giác hồn cô' cũng là chuyện bình thường. Thời gian 'Giác hồn cô' xuất hiện ở trong Giác Hồn Vực cũng không dài, tối quá cũng chỉ trong thời gian mấy năm mà thôi. Cũng bởi vì sự xuất hiện của 'Giác hồn cô', cho nên Cực Phong Thiên của chúng tôi mới tổ chức lần đại hội này. Như vậy thì chẳng những có thể thu thập được càng nhiều 'Giác hồn cô', mà còn có thể thể thiện tính công chính của đại hội thi tài.

- 'Giác hồn cô' kia thì có tác dụng gì?

Diệp Mặc lại hỏi tiếp.

- 'Giác hồn cô' có thể luyện chế đan dược khôi phục thần thức, thuộc loại Tiên đan nhị phẩm. Mặc dù tác dụng đối với Đại Tiên cực kỳ nhỏ, nhưng đối với tu sĩ tu vi dưới Huyền Tiên thì vẫn khá tốt. Hơn nữa 'Giác hồn cô' có thể sử dụng trực tiếp, hơn nữa sau khi dùng 'Giác hồn cô' thì còn có thể lĩnh ngộ được sự vận dụng ảo diệu của thần thức.

Tên tu sĩ Kim Tiên kia trả lời.

Diệp Mặc ‘A’ một tiếng rồi lại hỏi:

- Vậy anh đã tìm được rồi sao?

Tên tu sĩ Kim Tiên viên mãn này lắc đầu:

- Tiên linh thảo chữa trị thần thức, ch dù là cấp ba trở xuống thì cũng cực kỳ khó có thể tìm được. Tôi cũng rất muốn tìm ra, nhưng thực tế thì lại chưa thấy gì cả.

Nói xong thì y liền nhớ ra cái gì đó, liền lấy một thứ ra cho Diệp Mặc xem rồi nói:

- Anh xem đi, đây chính là 'Giác hồn cô'.

Diệp Mặc thấy trên thứ đồ kia được vẽ một cái nấm mầu nâu xám, cũng không hề có nhiều mầu sắc gì, lúc này mới ôm quyền nói:

- Đa tạ anh bạn, chúng tôi hiện giờ muốn đi tới Giác Hồn Vực để thí luyện thần thức rồi, xin được cáo từ.

Diệp Mặc nói xong thì liền trực tiếp cùng Chân Băng Du tiến vào thành thị phế tích trước mắt. Quả nhiên là khi hắn vừa tiến đến thì cũng cảm giác được thần trí của mình lập tức bị áp chế chỉ còn mở rộng được trong vòng một mét. Bất quá hắn cũng không hề lo lắng, vì trước đó đã có kinh nghiệm trong lần đi Cực Tinh Trạch rồi, cho nên chỉ cần hắn vận chuyển 'Tam sinh quyết' thử một chút, thì không chừng là sẽ khôi phục được lại như bình thường. Cho dù là không thể khôi phục lại được, thì hắn cũng không hề lo lắng. Hắn hiện tại đã là tu sĩ Tiên niết thể rồi, sao có thể sợ việc thần thức bị trói buộc chứ. Điều duy nhất hắn bận tâm chính là cái cảm giác quỷ dị lúc trước sau khi hắn tiến vào đây thì lại càng mãnh liệt thêm.

Chân Băng Du đi theo sau Diệp Mặc tiếp vào sâu trong Giác Hồn Vực, thì lúc này mới nói với vẻ nghi hoặc:

- Diệp sư đệ, sư phụ tôi trước đây cũng đã tới Hỗn Độn Tinh Vực này mấy lần, hơn nữa chưởng môn của Cực Kiếm Môn chúng tôi cũng đã tới mấy lần, nhưng chưa từng nghe nói qua về chuyện 'Giác hồn cô'. Tôi cảm giác là vấn đề này có chút cổ quái, vì 'Giác hồn cô' là thứ có thể chữa trị thức, nên cho dù nó có là loại tiên linh thảo cấp thấp đi chăng nữa, thì vẫn vô cùng trân quý. Sao có thể có chuyện nó không bị truyền ra ngoài được?

Diệp Mặc gật đầu:

- Xác thực là rất cổ quái, nhưng hiện tại chúng ta cũng không tìm được 'Giác hồn cô', nên cho dù thấy cổ quái thì cũng không biết là nó cổ quái ở đâu. Chỉ chờ tới khi chúng ta tìm được loại nấm này rồi sau đó nhìn qua một chút, có lẽ sẽ có thể phát hiện ra cái gì đấy cũng nên.

Ba ngày sau Diệp Mặc và Chân Băng Du đã đi vào khá sâu trong Giác Hồn Vực, tại đây có một căn nhà đá bị tàn phá. Lúc này Diệp Mặc liền bố trí một cái cấm chế rồi nói với Chân Băng Du:

- Tôi phải thử một chút xem có thể khôi phục lại thần thức của mình ở đây hay không.

Chân Băng Du cũng không hề cảm thấy kỳ quái, chỉ gật đầu một cái sau đó tự động ngồi xuống một bên để chờ Diệp Mặc. Diệp Mặc có thể khôi phục được tu vi ở Cực Tinh Trạch, thì không chừng là ở chỗ này hắn cũng có thể khôi phụ được thần thức.

Diệp Mặc cũng không hề lo lắng Chân Băng Du. Cô gái này tuy rằng không phải là người cùng một chiến tuyến với hắn, nhưng cũng là một người thủ tín. Không phải loại người độc ác. Huống chi cô đã từng thấy mình có thể khôi phục được tu vi khi còn ở Cực Tinh Trạch, thì chuyện này cũng không cần phải dấu diếm.

Sau một ngày nỗ lực, thì Diệp Mặc phát hiện ra thần thức của mình có thể kéo dài ra được hơn hai mét, nhưng càng tiếp tục cố gắng thì càng trở nên khó khăn.

Diệp Mặc lấy ra một miếng Minh Tảo, bắt đầu hấp thu sau đó miễn cưỡng kéo dài phạm vi thần thức của mình. Khiến Diệp Mặc kinh ngạc không ngớt chính là sau khi sử dụng Giác Hồn Tảo, thì thần thức được kéo dài ra một cách cực kỳ nhanh chóng. Sau khi dùng hết một khối Minh Tảo thì thần thức của hắn đã kéo dài ra được phạm vi ngoài trăm dặm rồi.

Lại một ngày nữa trôi qua, thần thức của Diệp Mặc đã hoàn toàn khôi phục lại được. Lúc này hắn mới dừng lại không sử dụng Giác Hồn Tảo nữa. Giờ hắn đã hiểu, Giác Hồn Vực đối với người khác chính là nơi để rèn luyện thần thức, nhưng đối với hắn thì lại gần như không có tác dụng. Hơn nữa nếu như thần thức của hắn tại bất kỳ nơi nào cũng có thể khôi phục lại được, thì căn bản là không có chỗ nào có thể để cho hắn rèn luyện thần thức cả.

/2272

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status