Sau khi cái trống cực lớn của Quan Phi Kiếm nện ra, mới phát hiện cái mà lần này Diệp Mặc dùng lại không phải là cây trường đao tiên khí thượng phẩm, mà đổi thành một tiên khí hạ phẩm. Quan Phi Kiếm tuy xuống tay không buông lỏng, lại nhíu mày. Gã sẽ không tin là Diệp Mặc đang khinh thường gã, lúc này gã đã cảm giác được mấy trận đánh trước Diệp Mặc thật sự là đã che dấu tu vi.
Nếu như đối phương không phải là đang khinh thường gã, vậy thì chính là nói tiên khí hạ phẩm này mới là pháp bảo công kích chân chính của hắn. Bỏ tiên khí thượng phẩm mà dùng tiên khí hạ phẩm, cái tiên khí hạ phẩm này chắc hẳn là không đơn giản.
Oong oong...
Cái trống lớn bị Quan Phi Kiếm nện xuống đã biến thành độ lớn gấp trăm lần so với ban đầu, gần như hoàn toàn che phủ kín cả cái lôi đài, thanh âm ‘oong oong’ kia càng đinh tai nhức óc, trực tiếp đảo loạn đầu óc.
Từng làn sóng âm bị thần thức vực của Diệp Mặc ngăn trở, Tử Đao của Diệp Mặc đã bổ ra.
Tử Đao tóe ra vô số lưỡi đao màu tím, đồng thời thân đao cũng nhanh chóng tăng vọt lên, trong chớp mắt thì biến thành đại đao màu tím không hề nhỏ hơn so với cái trống lớn.
Trên thực tế, Diệp Mặc muốn bổ cái cái trống lớn này ra trước đã. Âm vực công kích kia mặc dù không cách nào làm bị thương tới hắn, nhưng với hắn mà nói cũng là một hao tổn, hắn trước sau vẫn muốn dùng thần thức vực ngăn cản, chỉ cần bổ cái trống lớn của Quan Phi Kiếm ra, hắn có thể toàn lực chém giết Quan Phi Kiếm. Hơn nữa không chém nát cái trống da to lớn này, thần thức đao của hắn cũng không cách nào lập công được.
Bành...
Tử Đao rắn chắc kiên cố bổ trúng cái trống da to lớn kia, hơn nữa vô số lưỡi đao màu tím kia cũng đánh vào phía trên trống da. Nhưng ngoại trừ kích phát ra một đường vết tích màu trắng và một tiếng nổ mạnh trầm muộn nặng nề ra, trống da không có bất kỳ tổn thương nào.
Diệp Mặc trong lòng trầm xuống, hắn biết Tử Đao của mình đẳng cấp quá thấp, nhưng cho dù là đẳng cấp thấp, cũng không đến nỗi không cách nào bổ một cái trống lớn ra chứ? Có thể thấy cái trống lớn này tuyệt đối không đơn giản.
Quan Phi Kiếm cũng kinh hãi, Diệp Mặc không phóng ra bất kỳ pháp bảo nào trợ giúp, đã có thể ngăn lại tiếng trống của gã, đã khiến gã kinh ngạc không thôi. Nhưng Diệp Mặc sau khi ngăn lại tiếng trống của gã, lại vẫn có thể toàn lực ra tay công kích cái trống da của mình, đây là tu vi gì vậy?
Lúc trước Mộ Sát lợi hại như thế, Kim Lân Hỏa Vân Kính vẫn có thể ngăn cản được tiếng trống, nhưng lại cũng không thể toàn lực ra tay mà. Người này quả nhiên là đang tỏ ra yếu kém, giết chết Giản Sát không phải là ngẫu nhiên, mà cũng là vì tỏ ra yếu kém. Nhưng muốn ở trước mặt mình thông qua phương thức tỏ ra yếu kém, vậy hắn nên chờ chết đi.
Quan Phi Kiếm liên tiếp đánh ra hơn mười đạo pháp quyết, không gian xung quanh quay cuồng. Tiên Nguyên bắt đầu khởi động, thanh âm của trống da to lớn kia bỗng nhiên biến đổi, thanh âm 'Oong oong.....' biến mất không thấy gì nữa, sau chốc lát bỗng nhiên truyền đến một tiếng 'Thùng'.
Không sai, chính là một tiếng 'Thùng'. Nhưng một tiếng này lại kéo dài không dứt. Mang theo âm vang trầm thấp vô tận, làm cho Tiên Nguyên của người ta bốc lên cuồn cuộn, thức hải trướng đau.
Thanh âm ‘oong oong’ kia vốn chỉ là đâm vào màng nhĩ của người ta, nhiễu loạn đầu óc, nhưng một tiếng 'Thùng' này lại trực tiếp đánh lên đan điền của mọi người, cho dù là có cấm chế ngăn cách lôi đài, một vài người tu vi thấp cũng phun máu lui về phía sau, thậm chí phóng ra pháp bảo của mình muốn ngăn chặn. Khiến cho người ta cảm thấy giống như thân đang ở trên chiến trường viễn cổ vô tận, màu máu cùng sát khí và tiếng trống này cuộn xoắn lại trực tiếp đuổi tới.
Lúc trước Quan Phi Kiếm vậy mà vẫn chưa xuất ra toàn lực, lúc này mới là thực lực chân chính của gã sao? Ngăn cách bởi cấm chế mà tiên vương Nhất Trọng bố trí đã khó chịu như vậy rồi. Vậy mà trên lôi đài, Mạc Ảnh đối mặt với công kích trực tiếp của trống da lại sẽ ra sao? Đây chỉ là một tiếng, nếu như Quan Phi Kiếm liên tiếp phát ra tiếng 'Thùng thùng', thì tính sao?
Thùng...
Tiếng trống cực lớn đột nhiên biến đổi, người đầu tiên bị tấn công chính là Diệp Mặc. Một thanh âm trầm thấp vô cùng này lại trực tiếp xuyên qua thần thức vực của hắn, đánh lên trên đan điền của hắn. Tiên Nguyên trong cơ thể Diệp Mặc cuồn cuộn lên từng trận từng trận. Hắn có công pháp thần thức, lại vào lúc không thể chịu đựng được loại công kích này, nhưng cũng không để cho thức hải bị thương.
Thùng...
Diệp Mặc vừa nghĩ đến Bát Cực Đại Đỉnh đã bị vỡ vụn của hắn, tiếng 'Thùng' thứ hai đã truyền tới, Diệp Mặc bay ngược ra ngoài, sắc mặt thoáng cái đã tái nhợt.Bạn đang đọc truyện tại
Nếu như đối phương không phải là đang khinh thường gã, vậy thì chính là nói tiên khí hạ phẩm này mới là pháp bảo công kích chân chính của hắn. Bỏ tiên khí thượng phẩm mà dùng tiên khí hạ phẩm, cái tiên khí hạ phẩm này chắc hẳn là không đơn giản.
Oong oong...
Cái trống lớn bị Quan Phi Kiếm nện xuống đã biến thành độ lớn gấp trăm lần so với ban đầu, gần như hoàn toàn che phủ kín cả cái lôi đài, thanh âm ‘oong oong’ kia càng đinh tai nhức óc, trực tiếp đảo loạn đầu óc.
Từng làn sóng âm bị thần thức vực của Diệp Mặc ngăn trở, Tử Đao của Diệp Mặc đã bổ ra.
Tử Đao tóe ra vô số lưỡi đao màu tím, đồng thời thân đao cũng nhanh chóng tăng vọt lên, trong chớp mắt thì biến thành đại đao màu tím không hề nhỏ hơn so với cái trống lớn.
Trên thực tế, Diệp Mặc muốn bổ cái cái trống lớn này ra trước đã. Âm vực công kích kia mặc dù không cách nào làm bị thương tới hắn, nhưng với hắn mà nói cũng là một hao tổn, hắn trước sau vẫn muốn dùng thần thức vực ngăn cản, chỉ cần bổ cái trống lớn của Quan Phi Kiếm ra, hắn có thể toàn lực chém giết Quan Phi Kiếm. Hơn nữa không chém nát cái trống da to lớn này, thần thức đao của hắn cũng không cách nào lập công được.
Bành...
Tử Đao rắn chắc kiên cố bổ trúng cái trống da to lớn kia, hơn nữa vô số lưỡi đao màu tím kia cũng đánh vào phía trên trống da. Nhưng ngoại trừ kích phát ra một đường vết tích màu trắng và một tiếng nổ mạnh trầm muộn nặng nề ra, trống da không có bất kỳ tổn thương nào.
Diệp Mặc trong lòng trầm xuống, hắn biết Tử Đao của mình đẳng cấp quá thấp, nhưng cho dù là đẳng cấp thấp, cũng không đến nỗi không cách nào bổ một cái trống lớn ra chứ? Có thể thấy cái trống lớn này tuyệt đối không đơn giản.
Quan Phi Kiếm cũng kinh hãi, Diệp Mặc không phóng ra bất kỳ pháp bảo nào trợ giúp, đã có thể ngăn lại tiếng trống của gã, đã khiến gã kinh ngạc không thôi. Nhưng Diệp Mặc sau khi ngăn lại tiếng trống của gã, lại vẫn có thể toàn lực ra tay công kích cái trống da của mình, đây là tu vi gì vậy?
Lúc trước Mộ Sát lợi hại như thế, Kim Lân Hỏa Vân Kính vẫn có thể ngăn cản được tiếng trống, nhưng lại cũng không thể toàn lực ra tay mà. Người này quả nhiên là đang tỏ ra yếu kém, giết chết Giản Sát không phải là ngẫu nhiên, mà cũng là vì tỏ ra yếu kém. Nhưng muốn ở trước mặt mình thông qua phương thức tỏ ra yếu kém, vậy hắn nên chờ chết đi.
Quan Phi Kiếm liên tiếp đánh ra hơn mười đạo pháp quyết, không gian xung quanh quay cuồng. Tiên Nguyên bắt đầu khởi động, thanh âm của trống da to lớn kia bỗng nhiên biến đổi, thanh âm 'Oong oong.....' biến mất không thấy gì nữa, sau chốc lát bỗng nhiên truyền đến một tiếng 'Thùng'.
Không sai, chính là một tiếng 'Thùng'. Nhưng một tiếng này lại kéo dài không dứt. Mang theo âm vang trầm thấp vô tận, làm cho Tiên Nguyên của người ta bốc lên cuồn cuộn, thức hải trướng đau.
Thanh âm ‘oong oong’ kia vốn chỉ là đâm vào màng nhĩ của người ta, nhiễu loạn đầu óc, nhưng một tiếng 'Thùng' này lại trực tiếp đánh lên đan điền của mọi người, cho dù là có cấm chế ngăn cách lôi đài, một vài người tu vi thấp cũng phun máu lui về phía sau, thậm chí phóng ra pháp bảo của mình muốn ngăn chặn. Khiến cho người ta cảm thấy giống như thân đang ở trên chiến trường viễn cổ vô tận, màu máu cùng sát khí và tiếng trống này cuộn xoắn lại trực tiếp đuổi tới.
Lúc trước Quan Phi Kiếm vậy mà vẫn chưa xuất ra toàn lực, lúc này mới là thực lực chân chính của gã sao? Ngăn cách bởi cấm chế mà tiên vương Nhất Trọng bố trí đã khó chịu như vậy rồi. Vậy mà trên lôi đài, Mạc Ảnh đối mặt với công kích trực tiếp của trống da lại sẽ ra sao? Đây chỉ là một tiếng, nếu như Quan Phi Kiếm liên tiếp phát ra tiếng 'Thùng thùng', thì tính sao?
Thùng...
Tiếng trống cực lớn đột nhiên biến đổi, người đầu tiên bị tấn công chính là Diệp Mặc. Một thanh âm trầm thấp vô cùng này lại trực tiếp xuyên qua thần thức vực của hắn, đánh lên trên đan điền của hắn. Tiên Nguyên trong cơ thể Diệp Mặc cuồn cuộn lên từng trận từng trận. Hắn có công pháp thần thức, lại vào lúc không thể chịu đựng được loại công kích này, nhưng cũng không để cho thức hải bị thương.
Thùng...
Diệp Mặc vừa nghĩ đến Bát Cực Đại Đỉnh đã bị vỡ vụn của hắn, tiếng 'Thùng' thứ hai đã truyền tới, Diệp Mặc bay ngược ra ngoài, sắc mặt thoáng cái đã tái nhợt.Bạn đang đọc truyện tại
/2272
|