Đã thăng cấp Đại Chí Tiên, luyện thể đã đến Tiên linh thể sơ kỳ, cũng coi như là có chút thành tựu, thậm chí lĩnh ngộ được một chiêu thần thông, Lãng Sát. Bản thân Diệp Mặc cũng có chút thoả mãn, so với lúc trước khi hắn vừa rời khỏi Nguyễn Nhạc Thiên, lúc này tu vi của hắn tăng lên đâu chỉ có mấy lần.
Thêm nữa, bây giờ hắn đã đi tới Thượng Thiên Vực, nếu có cơ hội có thể tìm được truyền thừa của Hạo Thiên Đại Đế để lại, vậy hắn hoàn toàn có thể dựa vào tiên linh mạch của Hạo Thiên Đại Đế để tu luyện tới Đại La Tiên viên mãn. Sự đáng sợ của Tiên vương Diệp Mặc đã được chứng kiến, tuy nhiên Diệp Mặc biết mình đạt tới Đại La Tiên viên mãn cũng chưa chắc đã là đối thủ của một Tiên vương bình thường, Nhưng hắn lại tin tưởng một khi mình đã là Đại La Tiên viên mãn, Tiên vương muốn giết được hắn, cũng không phải chuyện dễ dàng.
Diệp Mặc không tiếp tục tu luyện nữa, hắn vừa luyện thể trong Viêm Hà Vô Tận, vừa tìm kiếm cái loại khoáng thạch màu đỏ này. Cái loại khoáng thạch này mang đến cho hắn cảm giác không tồi, hơn nữa còn là thứ tốt.
Lại một năm nữa đã bất tri bất giác trôi qua, Diệp Mặc rời khỏi bờ Viêm Hà càng ngày càng xa, tu vi luyện thể của hắn nhanh chóng củng cố ở Tiên linh thể sơ kỳ, càng ngày càng vững chắc. Mà hắn cũng càng ngày càng tìm được nhiều khoáng thạch màu đỏ, thậm chí còn tìm được mấy viên khoáng thạch đỏ chói mắt.
Lúc này tin tức từ Thông Tấn Châu lại truyền tới, Diệp Mặc biết rõ là Quý Thư đang gọi hắn, tới nơi này đã gần hai năm rồi, đoán chừng Quý Thư kia chắc cũng thăng cấp Tiên niết thể hậu kỳ rồi.
Diệp Mặc thu thập một phen nhanh chóng ra khỏi Viêm Hà, hắn rất nhanh đã nhìn thấy vẻ mặt mừng rỡ của Quý Thư.
- Quý huynh, chúc mừng thăng cấp Tiên niết thể hậu kỳ.
Diệp Mặc vừa trông thấy Quý Thư, lập tức liền chắp tay nói chúc mừng.
Quý Thư cười ha ha một tiếng, tâm trạng vô cùng tốt, nhưng y lập tức liền sửng sốt nhìn Diệp Mặc, hỏi:
- Diệp huynh, không ngờ huynh lại đã là tu vi Đại Chí Tiên rồi?
Diệp Mặc gật gật đầu nói:
- Phải, lúc trước tôi đã là Đại Ất Tiên viên mãn trong rất nhiều năm, bây giờ thăng cấp Đại Chí Tiên, cũng coi như là nước chảy thành sông mà.
Quý Thư không biết rất nhiều năm mà Diệp Mặc nói chỉ là thời gian mấy năm mà thôi, y còn tưởng rằng là hơn mấy ngàn năm, cho nên cũng nói lời chúc mừng:
- Vậy thì tốt quá. Lần này chúng ta đều có thu hoạch, tôi chẳng những thăng cấp Tiên niết thể hậu kỳ, hơn nữa lại còn tìm được mấy viên 'Vô Tẫn Viêm Hà Kim' không tệ.
- Vô Tẫn Viêm Hà Kim?
Diệp Mặc ngẩn ra một lát, lập tức lấy ra mấy viên khoáng thạch mà hắn nhặt được đưa cho Quý Thư hỏi,
- Huynh nói là thứ này sao?
- Huynh cũng có hả? Đúng vậy, đây chính là Vô Tẫn Viêm Hà Kim, giá trị vô cùng cao. Mấy viên này của huynh cũng đã đạt tới tiên tài cấp sáu, nếu như huynh có thể lấy được Viêm Hà kim cấp bảy, đem vô tiên thành, người khác sẽ tranh nhau lấy. Chúc mừng huynh, vận số của huynh cũng không tệ.
Quý Thư thấy Diệp Mặc cũng lấy được Vô Tẫn Viêm Hà Kim. Lập tức nói chúc mừng.
Thì ra là Vô Tẫn Viêm Hà Kim, Diệp Mặc thu hồi mấy viên khoáng thạch, trong lòng thầm nghĩ một năm qua mình đã nhặt được một đống lớn rồi, thứ này cầm lấy đi bán lấy tiên tinh, hẳn là có thể đổi được rất nhiều nha?
- Vô Tẫn Viêm Hà Kim ở chỗ sâu trong Viêm Hà Vô Tận, màu sắc càng đỏ tươi, thì đẳng cấp càng cao. Vô Tẫn Viêm Hà Kim giống như tu vi Tiên niết thể của chúng ta thông thường chỉ có thể đạt đến cấp sáu. Muốn lấy được Vô Tẫn Viêm Hà Kim tốt hơn, nhất định phải đi vào chỗ sâu trong Viêm Hà Vô Tận, nhưng muốn đến chỗ sâu trong Viêm Hà Vô Tận, tu vi luyện thể ít nhất phải đạt tới tiên linh thể.
Quý Thư giải thích.
Diệp Mặc gật gật đầu, không lấy ra Vô Tẫn Viêm Hà Kim cấp bảy còn lại của mình, nếu thứ này đã có tác dụng, chờ hắn biết rõ ràng rốt cuộc là ích lợi gì đã rồi nói sau. Giống như Thất Luyện Thạch kia, tác dụng không phải là lớn thường đâu.
- Đúng rồi. Diệp huynh, một năm trước Viêm Hà Vô Tận đã xảy ra một chuyện, huynh có chú ý đến hay không?
- Chuyện gì?
Diệp Mặc nghi hoặc hỏi.
Quý Thư vẻ mặt thận trọng nói:
- Một năm trước lúc tôi luyện thể cạnh bờ Viêm Hà, phát hiện tiên linh khí trong Viêm Hà Vô Tận bạo động, hình như là bị cuốn sạch đi. Tình trạng bạo động này giằng co mấy ngày, hơn nữa còn có tiếng sấm. Tiếng sấm kia còn đáng sợ hơn so với khi Tiên vương độ kiếp, ta sợ là Tiên Yêu thú lợi hại nào đó đang độ kiếp. Ban đầu tôi định truyền tin tức thông báo cho huynh, nhưng lại sợ xúc phạm đến Tiên Yêu thú kia, cũng may huynh không việc gì.
Thấy Diệp Mặc ngẩn ra, Quý Thư vội vàng giải thích tiếp:
- Thông thường Tiên Yêu thú đạt tới cấp bậc Tiên vương. Chỉ cần anh không đi chọc giận chúng, bình thường chúng cũng sẽ không đối phó với anh. Cho nên sau này gặp phải loại Tiên Yêu thú lợi hại này, huynh cứ làm bộ như cái gì cũng không biết. Ngoại trừ một số ít Tiên Yêu thú tính tình nóng nảy ra, đại bộ phận Tiên Yêu thú đều sẽ không tùy tiện đi giết chóc tiên nhân.
Diệp Mặc thở dài thườn thượt, gật gật đầu nói:
- Tôi hiểu rồi.
Hắn không thể tưởng tượng được mình độ kiếp lại bị Quý Thư tưởng thành Tiên Yêu thú độ kiếp cấp bậc Tiên vương, đây là đang tán dương hắn, hay là đang mắng hắn đây. Diệp Mặc cũng không nói ra sự thật, chuyện này không cần thiết phải nói ra. Lần sau khi hắn độ kiếp không biết là bao nhiêu năm sau, nói không chừng đã sớm tách ra khỏi Quý Thư rồi.
- Đi, chúng ta gia tăng tốc độ đi Truyền Tống Trận. Ở đây khắp nơi đều là vết nứt không gian và không gian phong bạo lưu chuyển, nên khó dùng tiên khí phi hành.
Quý Thư nói xong phi độn đi trước.
Mặc dù Diệp Mặc có thần thức vực có thể dùng tiên khí phi hành, nhưng Quý Thư nói khó dùng, hắn chỉ có thể đi theo đằng sau Quý Thư.
Hai người vừa đi vừa nói, trao đổi với nhau một vài điều tâm đắc khi luyện thể. Rất nhanh Quý Thư liền phát hiện, cho dù y đã là Tiên niết thể hậu kỳ, nhưng Diệp Mặc đối với việc luyện thể cũng am hiểu sâu sắc hơn rất nhiều so với y.
Nửa tháng sau, hai người tới một nền đá vẫn thạch bằng phẳng phạm vi mấy ngàn dặm, khối vẫn thạch này khiến cho Diệp Mặc nhớ tới cánh cửa bằng vẫn thạch ở Hỗn Độn Tinh Vực. Chỉ có điều là khối vẫn thạch này, so với cái cửa vẫn thạch kia còn lớn hơn rất nhiều.
Vẫn thạch bị trận pháp giam cầm to lớn giam cầm lại, trên vẫn thạch còn có một vài động tiên, thậm chí còn có mấy cái thương lâu đơn giản, còn có vài tiên nhân đi đi lại lại trong thương lâu.
- Những người tới đây đều là người luyện thể, những tiên nhân luyện thể mười một thượng thiên vực hầu như đều sẽ tới đây luyện thể. Trên cơ bản, tiên nhân tới đây luyện thể đều là người đã niết bàn thành công, cho dù là như vậy, hàng năm đều có một vài tiên nhân chết ở chỗ này. Đôi khi là vì luyện thể thất bại, đôi khi là vì hư không sai lệch hoặc là gặp phải hư không phong bạo lớn tràn đến mà không kịp né.
Quý Thư giải thích với Diệp Mặc, đồng thời than thở một câu.
Diệp Mặc cũng là thầm thở dài, nếu như không phải là hắn có Thế Giới Trang Vàng, lần thứ nhất luyện thể ở trong khe nứt hư không hắn đã xong đời rồi, căn bản là không đợi được đến ngày hôm nay. Con đường tu luyện gian khổ vô cùng, bất kể là Tu Chân Giới hay là Tiên Giới đều như nhau, chỉ hơi không chú ý, thì thần hồn sẽ bị câu diệt
Quý Thư dẫn theo Diệp Mặc đi tới một đại điện, trong đại điện ngoại trừ một cái Truyền Tống Trận ra thì không có bất kỳ vật gì. Một gã Đại La Tiên mặt không có biểu cảm gì đang ngồi bên cạnh Truyền Tống Trận, xem ra hình như là người trông coi Truyền Tống Trận.
- Diệp huynh, truyền tống lần thứ nhất cần hai mươi triệu tiên tinh thượng phẩm.
Quý Thư thấy Diệp Mặc không có ý lấy tiên tinh ra, chủ động nhắc nhở một câu.
- Cái gì? Nhiều vậy sao?
Diệp Mặc ngẩn ra, cho dù là truyền tống ở Thiên Vực cũng không cần nhiều tiên tinh như vậy đi.
Quý Thư cười khổ nói:
- Diệp huynh, nơi này là Thượng Thiên Vực. Đây chỉ là giá cả vận chuyển ra ngoài, nếu như huynh muốn đi vào thì giá cả còn cao hơn. Nếu như tiên tinh của huynh không đủ, tôi có thể cho huynh mượn.
Diệp Mặc sờ sờ mũi nói:
- Tiên tinh thì tôi có, nhưng không nghĩ tới giá cả lại cao như vậy mà thôi.
Nói xong, Diệp Mặc cầm ra khoảng chừng hai mươi triệu tiên tinh, sau khi lấy số tiên tinh này ra, một lần nữa trên người hắn lại chẳng còn gì.
Luyện thể quả nhiên không phải là chuyện người nghèo có thể làm, chỉ tìm một nơi để luyện thể, mà phải mất vài chục triệu tiên tinh. Nếu như thêm một ít vật liệu luyện thể, cùng với tiên đan cao cấp gì đó, không có mấy ai có thể chơi được ah. Mười triệu tiên tinh đối với một Đại Chí Tiên mà nói, thậm chí là tích lũy vô số năm mới được.
Những Đại năng kia thật biết phát tài thật đấy, không ngờ lại lập nên một cái Truyền Tống Trận trong khe nứt của hư không, vậy một năm sẽ kiếm được bao nhiêu tiên tinh? Quý Thư có thể đến đây luyện thể, xem ra cũng không phải loại người đơn giản.
Bình thường tiêu tốn nhiều như vậy, sau khi đi vào chắc chắn sẽ không một sớm một chiều mà đi ra đâu, Quý Thư nói không chừng là vì mình mà đi ra sớm, nghĩ đến đây Diệp Mặc vội vàng chắp tay nói cảm tạ với Quý Thư:
- Quý huynh, huynh hao tốn rất nhiều tiên tinh, mới luyện thể được mấy năm đã đi ra rồi, Diệp mỗ có chút áy náy.
Quý Thư cười ha ha nói:
- Tôi vốn không có ý định ở lại chỗ này lâu. Diệp huynh, tôi và huynh đã rất hiểu nhau, ta đã coi huynh như bạn bè, chút chuyện nhỏ này không cần nhắc lại. Sau này nói không chừng huynh còn có thể giúp được tôi.
Quý Thư cảm giác Diệp Mặc không giống kẻ tầm thường, y là thật tâm muốn muốn trở thành bạn với Diệp Mặc. Vốn y đúng là phải ở lại nhiều thêm mấy năm, cũng bởi nguyên nhân vì Diệp Mặc, nên bây giờ mới đi ra sớm. Hơn nữa, mấy chục triệu tiên tinh đối với y mà nói, quả thực là không cần để ý.
Diệp Mặc gật đầu cười nói:
- Cũng được, tôi đối với luyện khí còn có mấy phần chắc chắn, nếu như Quý huynh cần luyện khí, thì có thể tìm ôi
Diệp Mặc nghĩ đến việc mình đã có thể luyện chế tiên khí bát phẩm, nói không chừng thật đúng là có thể giúp được Quý Thư.
- Hừ, cuồng vọng.
Hai gã tiên nhân đi theo phía sau Diệp Mặc và Quý Thư sau khi nghe thấy Diệp Mặc nói vậy thì một người trong đó lập tức hừ lạnh một tiếng. Một đại sư tiên khí ưu tú phải tích lũy rất nhiều năm tháng mới được, Diệp Mặc thoạt nhìn tuổi tác hình như không hề lớn, nói ra những lời này hiển nhiên bị người ta cho là cuồng vọng.
Quý Thư vội vàng kéo Diệp Mặc tiến vào Truyền Tống Trận, nói:
- Chúng ta đi thôi, không cần phải chấp nhặt với người khác.
Nhưng Quý Thư cũng không nói tới việc luyện khí. Đoán chừng y cũng cho rằng là Diệp Mặc tối đa chỉ có thể luyện chế được tiên khí trung phẩm bình thường mà thôi, đối với y - một Đại La Tiên mà nói, tiên khí trung phẩm bình thường y căn bản là sẽ chẳng coi ra gì. Huống chi, trong nhà y thứ tiên khí nào mà không có?
Diệp Mặc mỉm cười, cho dù là Quý Thư không chủ động kéo hắn, hắn cũng sẽ không chấp nhặt với người nọ. Cuồng vọng hay không cuồng vọng thì tự bản thân mình biết, không cần phải đi giải thích với người khác. Hắn sẽ không giúp người nọ luyện khí, người nọ cũng sẽ không tìm hắn nhờ luyện khí, chỉ là một người xa lạ mà thôi.
Từ Truyền Tống Trận đi ra, đã đến một nơi tương tự như Hư Điện Tinh Thiên vực, sau đó hai người lại ngồi tiên thuyền về tới Thường Dung Thiên. Đợi khi Diệp Mặc và Quý Thư đến Thường Dung Thiên Vực, đã là chuyện của một tháng sau rồi.
- Diệp huynh, bây giờ huynh có dự định gì không?
Vừa đến Thường Dung Thiên, Quý Thư liền lôi kéo Diệp Mặc hỏi.
Y và Diệp Mặc ở chung trong khoảng thời gian này, cảm giác Diệp Mặc chẳng những hiểu biết vô cùng nhiều thứ, hơn nữa am hiểu đối với việc tu luyện cũng không phải chuyện những người bạn khác của y có thể sánh được.
- Tôi định đi dạo quanh Thường Dung Thiên, sau đó thì đi khỏi Thường Dung Thiên.
Diệp Mặc cũng không nói hắn muốn đi Nguyên Động Thiên tìm kiếm truyền thừa của Hạo Thiên tiên vương, nhưng cũng không lừa gạt Quý Thư, hắn quả thực là phải rời khỏi Thường Dung Thiên.
Quý Thư lại nói rất là tha thiết:
- Diệp huynh, nếu huynh không ngại, thì cùng đi với tôi đến Phi Hà tiên thành. Tôi có rất nhiều bạn bè ở Phi Hà tiên thành, đến lúc đó tôi có thể giới thiệu bọn họ quen biết với huynh. Tôi tin chẳng mấy chốc huynh sẽ được mọi người chấp nhận. Hơn nữa phụ thân tôi là Dật Dương tiên vương, thành chủ của Phi Hà tiên thành, hơn nữa cũng là bạn bè rất thân thiết với thiên chủ của Thường Dung Thiên...
- Phụ thân huynh là Tiên vương? Còn là thành chủ?
Diệp Mặc kinh ngạc lập lại một câu, hắn không thể tưởng tượng được xuất thân của Quý Thư này cũng không đơn giản.
Thêm nữa, bây giờ hắn đã đi tới Thượng Thiên Vực, nếu có cơ hội có thể tìm được truyền thừa của Hạo Thiên Đại Đế để lại, vậy hắn hoàn toàn có thể dựa vào tiên linh mạch của Hạo Thiên Đại Đế để tu luyện tới Đại La Tiên viên mãn. Sự đáng sợ của Tiên vương Diệp Mặc đã được chứng kiến, tuy nhiên Diệp Mặc biết mình đạt tới Đại La Tiên viên mãn cũng chưa chắc đã là đối thủ của một Tiên vương bình thường, Nhưng hắn lại tin tưởng một khi mình đã là Đại La Tiên viên mãn, Tiên vương muốn giết được hắn, cũng không phải chuyện dễ dàng.
Diệp Mặc không tiếp tục tu luyện nữa, hắn vừa luyện thể trong Viêm Hà Vô Tận, vừa tìm kiếm cái loại khoáng thạch màu đỏ này. Cái loại khoáng thạch này mang đến cho hắn cảm giác không tồi, hơn nữa còn là thứ tốt.
Lại một năm nữa đã bất tri bất giác trôi qua, Diệp Mặc rời khỏi bờ Viêm Hà càng ngày càng xa, tu vi luyện thể của hắn nhanh chóng củng cố ở Tiên linh thể sơ kỳ, càng ngày càng vững chắc. Mà hắn cũng càng ngày càng tìm được nhiều khoáng thạch màu đỏ, thậm chí còn tìm được mấy viên khoáng thạch đỏ chói mắt.
Lúc này tin tức từ Thông Tấn Châu lại truyền tới, Diệp Mặc biết rõ là Quý Thư đang gọi hắn, tới nơi này đã gần hai năm rồi, đoán chừng Quý Thư kia chắc cũng thăng cấp Tiên niết thể hậu kỳ rồi.
Diệp Mặc thu thập một phen nhanh chóng ra khỏi Viêm Hà, hắn rất nhanh đã nhìn thấy vẻ mặt mừng rỡ của Quý Thư.
- Quý huynh, chúc mừng thăng cấp Tiên niết thể hậu kỳ.
Diệp Mặc vừa trông thấy Quý Thư, lập tức liền chắp tay nói chúc mừng.
Quý Thư cười ha ha một tiếng, tâm trạng vô cùng tốt, nhưng y lập tức liền sửng sốt nhìn Diệp Mặc, hỏi:
- Diệp huynh, không ngờ huynh lại đã là tu vi Đại Chí Tiên rồi?
Diệp Mặc gật gật đầu nói:
- Phải, lúc trước tôi đã là Đại Ất Tiên viên mãn trong rất nhiều năm, bây giờ thăng cấp Đại Chí Tiên, cũng coi như là nước chảy thành sông mà.
Quý Thư không biết rất nhiều năm mà Diệp Mặc nói chỉ là thời gian mấy năm mà thôi, y còn tưởng rằng là hơn mấy ngàn năm, cho nên cũng nói lời chúc mừng:
- Vậy thì tốt quá. Lần này chúng ta đều có thu hoạch, tôi chẳng những thăng cấp Tiên niết thể hậu kỳ, hơn nữa lại còn tìm được mấy viên 'Vô Tẫn Viêm Hà Kim' không tệ.
- Vô Tẫn Viêm Hà Kim?
Diệp Mặc ngẩn ra một lát, lập tức lấy ra mấy viên khoáng thạch mà hắn nhặt được đưa cho Quý Thư hỏi,
- Huynh nói là thứ này sao?
- Huynh cũng có hả? Đúng vậy, đây chính là Vô Tẫn Viêm Hà Kim, giá trị vô cùng cao. Mấy viên này của huynh cũng đã đạt tới tiên tài cấp sáu, nếu như huynh có thể lấy được Viêm Hà kim cấp bảy, đem vô tiên thành, người khác sẽ tranh nhau lấy. Chúc mừng huynh, vận số của huynh cũng không tệ.
Quý Thư thấy Diệp Mặc cũng lấy được Vô Tẫn Viêm Hà Kim. Lập tức nói chúc mừng.
Thì ra là Vô Tẫn Viêm Hà Kim, Diệp Mặc thu hồi mấy viên khoáng thạch, trong lòng thầm nghĩ một năm qua mình đã nhặt được một đống lớn rồi, thứ này cầm lấy đi bán lấy tiên tinh, hẳn là có thể đổi được rất nhiều nha?
- Vô Tẫn Viêm Hà Kim ở chỗ sâu trong Viêm Hà Vô Tận, màu sắc càng đỏ tươi, thì đẳng cấp càng cao. Vô Tẫn Viêm Hà Kim giống như tu vi Tiên niết thể của chúng ta thông thường chỉ có thể đạt đến cấp sáu. Muốn lấy được Vô Tẫn Viêm Hà Kim tốt hơn, nhất định phải đi vào chỗ sâu trong Viêm Hà Vô Tận, nhưng muốn đến chỗ sâu trong Viêm Hà Vô Tận, tu vi luyện thể ít nhất phải đạt tới tiên linh thể.
Quý Thư giải thích.
Diệp Mặc gật gật đầu, không lấy ra Vô Tẫn Viêm Hà Kim cấp bảy còn lại của mình, nếu thứ này đã có tác dụng, chờ hắn biết rõ ràng rốt cuộc là ích lợi gì đã rồi nói sau. Giống như Thất Luyện Thạch kia, tác dụng không phải là lớn thường đâu.
- Đúng rồi. Diệp huynh, một năm trước Viêm Hà Vô Tận đã xảy ra một chuyện, huynh có chú ý đến hay không?
- Chuyện gì?
Diệp Mặc nghi hoặc hỏi.
Quý Thư vẻ mặt thận trọng nói:
- Một năm trước lúc tôi luyện thể cạnh bờ Viêm Hà, phát hiện tiên linh khí trong Viêm Hà Vô Tận bạo động, hình như là bị cuốn sạch đi. Tình trạng bạo động này giằng co mấy ngày, hơn nữa còn có tiếng sấm. Tiếng sấm kia còn đáng sợ hơn so với khi Tiên vương độ kiếp, ta sợ là Tiên Yêu thú lợi hại nào đó đang độ kiếp. Ban đầu tôi định truyền tin tức thông báo cho huynh, nhưng lại sợ xúc phạm đến Tiên Yêu thú kia, cũng may huynh không việc gì.
Thấy Diệp Mặc ngẩn ra, Quý Thư vội vàng giải thích tiếp:
- Thông thường Tiên Yêu thú đạt tới cấp bậc Tiên vương. Chỉ cần anh không đi chọc giận chúng, bình thường chúng cũng sẽ không đối phó với anh. Cho nên sau này gặp phải loại Tiên Yêu thú lợi hại này, huynh cứ làm bộ như cái gì cũng không biết. Ngoại trừ một số ít Tiên Yêu thú tính tình nóng nảy ra, đại bộ phận Tiên Yêu thú đều sẽ không tùy tiện đi giết chóc tiên nhân.
Diệp Mặc thở dài thườn thượt, gật gật đầu nói:
- Tôi hiểu rồi.
Hắn không thể tưởng tượng được mình độ kiếp lại bị Quý Thư tưởng thành Tiên Yêu thú độ kiếp cấp bậc Tiên vương, đây là đang tán dương hắn, hay là đang mắng hắn đây. Diệp Mặc cũng không nói ra sự thật, chuyện này không cần thiết phải nói ra. Lần sau khi hắn độ kiếp không biết là bao nhiêu năm sau, nói không chừng đã sớm tách ra khỏi Quý Thư rồi.
- Đi, chúng ta gia tăng tốc độ đi Truyền Tống Trận. Ở đây khắp nơi đều là vết nứt không gian và không gian phong bạo lưu chuyển, nên khó dùng tiên khí phi hành.
Quý Thư nói xong phi độn đi trước.
Mặc dù Diệp Mặc có thần thức vực có thể dùng tiên khí phi hành, nhưng Quý Thư nói khó dùng, hắn chỉ có thể đi theo đằng sau Quý Thư.
Hai người vừa đi vừa nói, trao đổi với nhau một vài điều tâm đắc khi luyện thể. Rất nhanh Quý Thư liền phát hiện, cho dù y đã là Tiên niết thể hậu kỳ, nhưng Diệp Mặc đối với việc luyện thể cũng am hiểu sâu sắc hơn rất nhiều so với y.
Nửa tháng sau, hai người tới một nền đá vẫn thạch bằng phẳng phạm vi mấy ngàn dặm, khối vẫn thạch này khiến cho Diệp Mặc nhớ tới cánh cửa bằng vẫn thạch ở Hỗn Độn Tinh Vực. Chỉ có điều là khối vẫn thạch này, so với cái cửa vẫn thạch kia còn lớn hơn rất nhiều.
Vẫn thạch bị trận pháp giam cầm to lớn giam cầm lại, trên vẫn thạch còn có một vài động tiên, thậm chí còn có mấy cái thương lâu đơn giản, còn có vài tiên nhân đi đi lại lại trong thương lâu.
- Những người tới đây đều là người luyện thể, những tiên nhân luyện thể mười một thượng thiên vực hầu như đều sẽ tới đây luyện thể. Trên cơ bản, tiên nhân tới đây luyện thể đều là người đã niết bàn thành công, cho dù là như vậy, hàng năm đều có một vài tiên nhân chết ở chỗ này. Đôi khi là vì luyện thể thất bại, đôi khi là vì hư không sai lệch hoặc là gặp phải hư không phong bạo lớn tràn đến mà không kịp né.
Quý Thư giải thích với Diệp Mặc, đồng thời than thở một câu.
Diệp Mặc cũng là thầm thở dài, nếu như không phải là hắn có Thế Giới Trang Vàng, lần thứ nhất luyện thể ở trong khe nứt hư không hắn đã xong đời rồi, căn bản là không đợi được đến ngày hôm nay. Con đường tu luyện gian khổ vô cùng, bất kể là Tu Chân Giới hay là Tiên Giới đều như nhau, chỉ hơi không chú ý, thì thần hồn sẽ bị câu diệt
Quý Thư dẫn theo Diệp Mặc đi tới một đại điện, trong đại điện ngoại trừ một cái Truyền Tống Trận ra thì không có bất kỳ vật gì. Một gã Đại La Tiên mặt không có biểu cảm gì đang ngồi bên cạnh Truyền Tống Trận, xem ra hình như là người trông coi Truyền Tống Trận.
- Diệp huynh, truyền tống lần thứ nhất cần hai mươi triệu tiên tinh thượng phẩm.
Quý Thư thấy Diệp Mặc không có ý lấy tiên tinh ra, chủ động nhắc nhở một câu.
- Cái gì? Nhiều vậy sao?
Diệp Mặc ngẩn ra, cho dù là truyền tống ở Thiên Vực cũng không cần nhiều tiên tinh như vậy đi.
Quý Thư cười khổ nói:
- Diệp huynh, nơi này là Thượng Thiên Vực. Đây chỉ là giá cả vận chuyển ra ngoài, nếu như huynh muốn đi vào thì giá cả còn cao hơn. Nếu như tiên tinh của huynh không đủ, tôi có thể cho huynh mượn.
Diệp Mặc sờ sờ mũi nói:
- Tiên tinh thì tôi có, nhưng không nghĩ tới giá cả lại cao như vậy mà thôi.
Nói xong, Diệp Mặc cầm ra khoảng chừng hai mươi triệu tiên tinh, sau khi lấy số tiên tinh này ra, một lần nữa trên người hắn lại chẳng còn gì.
Luyện thể quả nhiên không phải là chuyện người nghèo có thể làm, chỉ tìm một nơi để luyện thể, mà phải mất vài chục triệu tiên tinh. Nếu như thêm một ít vật liệu luyện thể, cùng với tiên đan cao cấp gì đó, không có mấy ai có thể chơi được ah. Mười triệu tiên tinh đối với một Đại Chí Tiên mà nói, thậm chí là tích lũy vô số năm mới được.
Những Đại năng kia thật biết phát tài thật đấy, không ngờ lại lập nên một cái Truyền Tống Trận trong khe nứt của hư không, vậy một năm sẽ kiếm được bao nhiêu tiên tinh? Quý Thư có thể đến đây luyện thể, xem ra cũng không phải loại người đơn giản.
Bình thường tiêu tốn nhiều như vậy, sau khi đi vào chắc chắn sẽ không một sớm một chiều mà đi ra đâu, Quý Thư nói không chừng là vì mình mà đi ra sớm, nghĩ đến đây Diệp Mặc vội vàng chắp tay nói cảm tạ với Quý Thư:
- Quý huynh, huynh hao tốn rất nhiều tiên tinh, mới luyện thể được mấy năm đã đi ra rồi, Diệp mỗ có chút áy náy.
Quý Thư cười ha ha nói:
- Tôi vốn không có ý định ở lại chỗ này lâu. Diệp huynh, tôi và huynh đã rất hiểu nhau, ta đã coi huynh như bạn bè, chút chuyện nhỏ này không cần nhắc lại. Sau này nói không chừng huynh còn có thể giúp được tôi.
Quý Thư cảm giác Diệp Mặc không giống kẻ tầm thường, y là thật tâm muốn muốn trở thành bạn với Diệp Mặc. Vốn y đúng là phải ở lại nhiều thêm mấy năm, cũng bởi nguyên nhân vì Diệp Mặc, nên bây giờ mới đi ra sớm. Hơn nữa, mấy chục triệu tiên tinh đối với y mà nói, quả thực là không cần để ý.
Diệp Mặc gật đầu cười nói:
- Cũng được, tôi đối với luyện khí còn có mấy phần chắc chắn, nếu như Quý huynh cần luyện khí, thì có thể tìm ôi
Diệp Mặc nghĩ đến việc mình đã có thể luyện chế tiên khí bát phẩm, nói không chừng thật đúng là có thể giúp được Quý Thư.
- Hừ, cuồng vọng.
Hai gã tiên nhân đi theo phía sau Diệp Mặc và Quý Thư sau khi nghe thấy Diệp Mặc nói vậy thì một người trong đó lập tức hừ lạnh một tiếng. Một đại sư tiên khí ưu tú phải tích lũy rất nhiều năm tháng mới được, Diệp Mặc thoạt nhìn tuổi tác hình như không hề lớn, nói ra những lời này hiển nhiên bị người ta cho là cuồng vọng.
Quý Thư vội vàng kéo Diệp Mặc tiến vào Truyền Tống Trận, nói:
- Chúng ta đi thôi, không cần phải chấp nhặt với người khác.
Nhưng Quý Thư cũng không nói tới việc luyện khí. Đoán chừng y cũng cho rằng là Diệp Mặc tối đa chỉ có thể luyện chế được tiên khí trung phẩm bình thường mà thôi, đối với y - một Đại La Tiên mà nói, tiên khí trung phẩm bình thường y căn bản là sẽ chẳng coi ra gì. Huống chi, trong nhà y thứ tiên khí nào mà không có?
Diệp Mặc mỉm cười, cho dù là Quý Thư không chủ động kéo hắn, hắn cũng sẽ không chấp nhặt với người nọ. Cuồng vọng hay không cuồng vọng thì tự bản thân mình biết, không cần phải đi giải thích với người khác. Hắn sẽ không giúp người nọ luyện khí, người nọ cũng sẽ không tìm hắn nhờ luyện khí, chỉ là một người xa lạ mà thôi.
Từ Truyền Tống Trận đi ra, đã đến một nơi tương tự như Hư Điện Tinh Thiên vực, sau đó hai người lại ngồi tiên thuyền về tới Thường Dung Thiên. Đợi khi Diệp Mặc và Quý Thư đến Thường Dung Thiên Vực, đã là chuyện của một tháng sau rồi.
- Diệp huynh, bây giờ huynh có dự định gì không?
Vừa đến Thường Dung Thiên, Quý Thư liền lôi kéo Diệp Mặc hỏi.
Y và Diệp Mặc ở chung trong khoảng thời gian này, cảm giác Diệp Mặc chẳng những hiểu biết vô cùng nhiều thứ, hơn nữa am hiểu đối với việc tu luyện cũng không phải chuyện những người bạn khác của y có thể sánh được.
- Tôi định đi dạo quanh Thường Dung Thiên, sau đó thì đi khỏi Thường Dung Thiên.
Diệp Mặc cũng không nói hắn muốn đi Nguyên Động Thiên tìm kiếm truyền thừa của Hạo Thiên tiên vương, nhưng cũng không lừa gạt Quý Thư, hắn quả thực là phải rời khỏi Thường Dung Thiên.
Quý Thư lại nói rất là tha thiết:
- Diệp huynh, nếu huynh không ngại, thì cùng đi với tôi đến Phi Hà tiên thành. Tôi có rất nhiều bạn bè ở Phi Hà tiên thành, đến lúc đó tôi có thể giới thiệu bọn họ quen biết với huynh. Tôi tin chẳng mấy chốc huynh sẽ được mọi người chấp nhận. Hơn nữa phụ thân tôi là Dật Dương tiên vương, thành chủ của Phi Hà tiên thành, hơn nữa cũng là bạn bè rất thân thiết với thiên chủ của Thường Dung Thiên...
- Phụ thân huynh là Tiên vương? Còn là thành chủ?
Diệp Mặc kinh ngạc lập lại một câu, hắn không thể tưởng tượng được xuất thân của Quý Thư này cũng không đơn giản.
/2272
|