Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1746: Kinh hỉ

/2272


- Ngu Cẩn, chuyện ngày hôm nay không cần phải để ở trong lòng, vì một khi đã ra ngoài lịch lãm, thì luôn luôn sẽ có khả năng gặp phải những chuyện tương tự. Con chỉ cần cố gắng đề cao tu vi của mình thì mới có thể có được chỗ đứng trên thế giới này.

Ba người Nhâm Vũ lúc này đang đi trên một sa mạc rộng lớn. Khi Nhâm Vũ thấy cháu gái mình có chút uất ức, thì liền mở lời an ủi.

- Đúng thế, Ngu Cẩn biểu muội, tư chất của em cao như vậy, thì sau này muốn tấn cấp lên Tiên Vương khẳng định không có vấn đề. Chờ sau khi em tấn cấp Tiên Vương rồi, thì anh sẽ đi cùng em giết thằng khốn kia, sau đó chúng ta sẽ kết hôn.

Người thanh niên tên Sở Dĩ lúc này cũng chủ động nói lời an ủi.

Nói xong Sở Dĩ còn chủ động nắm lấy hai tay của Nhâm Ngu Cẩn, ý muốn nói rằng cô đừng mãi để chuyện này ở trong lòng.

Nhâm Ngu Cẩn được Sở Dĩ an ủi, thì trong lòng cũng khá hơn một chút, nhưng sát cơ trong mắt lúc này lại càng đậm đặc hơn. Lúc này cô chẳng những muốn giết tên Đại Chí Tiên khốn kiếp kia, mà ngay cả Hắc Vô Nhẫn cô cũng muốn giết. Dù bây giờ cô còn chưa phải là đối thủ của đối phương, nhưng sẽ có một ngày nào đó có thể giết chết đối phương.

Nhâm Vũ biết tâm tư của cháu gái mình, liền trầm giọng nói:

- Ngu Cẩn, Hắc Vô Nhẫn cùng Bạch Vô Nhẫn bình thường luôn cùng nhau xuất hiện, tuy rằng ta không biết vì sao hôm nay Bạch Vô Nhẫn lại không tới, nhưng con dù sao cũng không thể tùy tiện mà tìm Hắc Vô Nhẫn động thủ. Cho dù là con muốn động thủ, thì cũng phải đi cùng Sở Dĩ, hơn nữa tu vi lúc đó nhất định phải cao hơn đối phương thì mới được.

- Tu vi của ta so với Hắc Vô Nhẫn cũng chỉ hơn nhau một chút, thậm chí còn ngang ngửa, nhưng ta không thể nào là đối thủ của y được, huống chi tên Bạch Vô Nhẫn kia chắc chắn là sẽ không kém hơn Hắc Vô Nhẫn.

Sau khi Nhâm Vũ nói xong, thì ba người liền trầm mặc xuống. Bởi vì ba người đã từng liên thủ đối phó với Hắc Vô Nhẫn, kết quả là còn bị Hắc Vô Nhẫn chế trụ Nhâm Ngu Cẩn. Nếu như không phải Diệp Mặc tới, thì kết cục của Nhâm Ngu Cẩn khẳng định là sẽ thảm hơn nhiều.

- Người tên Diệp Mặc kia rốt cuộc là ai? Hắc Vô Nhẫn dường như là có hơi kiêng kỵ hắn thì phải?

Nhâm Ngu Cẩn nghi hoặc hỏi lên.

- Cậu Diệp Mặc kia thì chẳng những là Hắc Vô Nhẫn kiêng kỵ, mà ngay cả ta cũng phải kiêng kỵ hắn. Ta nghĩ có lẽ là Hắc Vô Nhẫn hoài nghi Diệp Mặc ẩn nấp tu vi. Nếu không chỉ là một Đại Chí Tiên, nhưng tại sao lại không hề có chút sợ hãi nào trước những Đại La Tiên như chúng ta. Hơn nữa, chỉ là một Đại Chí Tiên, không những có 'Vô ảnh thao tằm', còn là một đại sư tiên trận, điều này cũng rất kỳ quái.

Nhâm Vũ trầm giọng nói.

Sở Dĩ cũng gật nhẹ đầu:

- Bản tính người này có vẻ vẫn là kẻ ân oán phân minh. Chúng ta giúp hắn một lần, thì hắn liền ra tay giúp lại Ngu Cẩn. Chỉ là con hoài nghi hắn không hề ẩn nấp tu vi, mà là hắn giống với Hắc Vô Nhẫn, có thể vượt cấp mà giết đối thủ của mình. Tên Hắc Vô Nhẫn kia hẳn là cũng đoán được điểm này, cho nên mới lo lắng việc Diệp Mặc liên thủ với chúng ta.

- Sở Dĩ nói không sai, chỉ với việc hắn có thể khắc lại ngọc giản bản đồ trong chớp mắt, thì đã có khả năng là hắn mạnh hơn ta một ít rồi. Ta thậm chí hoài nghi rằng ngay cả những thứ bên trong chiếc nhẫn trữ vật mà ta nhặt được hắn cũng đều biết rõ. Bất luận như thế nào, thì Diệp Mặc kia đều không hề tầm thường, không chỉ nói tới việc hắn đã giúp chúng ta, cho dù là chưa hề giúp đỡ gì, thì sau này các con cũng phải lấy lễ mà đón tiếp hắn.

Nhâm Vũ nói một cách trịnh trọng.

Sở Dĩ lại có chút nghi hoặc nói:

- Con không hiểu là vì sao Diệp Mặc kia đã có thể thấy được Hắc Vô Nhẫn lấy được miếng ngọc giản kia, cũng biết được người đã lấy được chiếc nhẫn trữ vật ngay từ sớm rồi, nhưng vì sao hắn lại không hề động tới những thứ đó trước?

Nhâm Vũ cũng trầm mặc. Diệp Mặc đã khắc lại được ngọc giản, cũng có nghĩa là ngọc giản đối với hắn không có bao nhiêu tác dụng, như vậy còn có thể hiểu. Nhưng ngay cả chiếc nhẫn trữ vật hắn cũng không hề động tới, như vậy là vì sao? Giải thích duy nhất đó là hắn đã tìm được thứ còn tốt hơn, nhưng đó là thứ gì thì cô hoàn toàn không thấy.

- Là tên khốn kiếp kia, con muốn giết nó.

Nhâm Ngu Cẩn bỗng nhiên thốt lên.

Nhâm Vũ và Sở Dĩ lập tức nhìn về phía Nhâm Ngu Cẩn chỉ, thấy được tên Đại Chí Tiên lúc trước, nhưng không hề thấy Hắc Vô Nhẫn. Lúc này Nhâm Vũ lập tức gật đầu:

- Giết.

Tên Đại Chí Tiên vẫn một lòng chạy về phía trước, nhưng khi ba người Nhâm Vũ thấy y thì y cùng đồng thời thấy được ba người. Y chỉ là một Đại Chí Tiên, lúc này thấy được ba Đại La Tiên có thù hận với mình thì đâu còn dám nghĩ tiến lên phía trước nữa mà lập tức thay đổi phương hướng cấp tốc mà chạy.

Nhưng không đợi thân hình của y di chuyển, thì từng đạo áp lực của không gian xé rách truyền đến. Tên Đại Chí Tiên lập tức đã bị loại không gian xé rách này hóa thành từng mảnh vụn.

Ba người Nhâm Vũ ngơ ngác nhìn tên Đại Chí Tiên biến mất trong nháy mắt kia mà từng đợt mồ hôi lạnh toát ra đằng sau lưng. Tuy các cô biết rõ lúc này chỉ có thể dựa theo con đường được tạo ra để đi, nhưng chỉ cần phạm phải một sai lầm thôi, thì hậu quả thật sự là quá đáng sợ.

...

Sau khi Diệp Mặc đi hết cả buổi, thì liền phát hiện không gian của cái di tích viễn cổ này khắp nơi đều có vết tích tiên linh thảo bị đào bới, còn có cả vết tích khai thác quặng mỏ nữa. Hắn có chút hoài nghi rằng ở đây đã từng là một địa phương dùng để thí luyện, chỉ là vì bị khai thác quá nhiều, mà kết quả là tài nguyên bên trong đều đã bị cạn kiệt.

Một cỗ thi hài tiên yêu thú cao tới mấy trượng đột ngột chặn đường đi của Diệp Mặc khiến hắn lập tức dừng lại. Uy áp đáng sợ từ thi hài tiên yêu thú này truyền tới khiến Diệp Mặc theo bản năng phải lùi lại mấy bước.

Vốn tại nơi có khí tức thê lương mênh mông này, đã có một loại áp chế khó có thể giải thích được rồi, thậm chí khiến cho tâm thần có chút bối rối nữa. Mà cái thi hài to lớn của Tiên yêu thú này lại khiến cho Diệp Mặc cảm giác được giống như là bầu trời sụp đổ xuống vậy, làm cho hắn ngay cả hít thở cũng có chút khó khăn.

Tiên yêu thú thật cường đại. Diệp Mặc hít vào một hơi. Hắn được chứng kiến tiên yêu thú cấp bảy rồi. Lúc trước một cái tát của con tiên yêu tu cấp bảy trong tầng bảy Thất Luyện Tháp đã thiếu chút nữa biến hắn thành thịt vụn rồi. Hơn nữa uy áp của con tiên yêu thú cấp bảy kia khiến cho trong lòng hắn tới tận giờ vẫn còn sợ hãi.

Thế nhưng thi hài của con tiên yêu thú đã chết vô số năm trước mặt Diệp Mặc lúc này lại có một loại uy áp còn cường đại hơn nữa. Diệp Mặc tin rằng, nếu như không phải là tu vi của hắn lúc này cao hơn ngày trước rất nhiều, thì thật đúng là khó có thể chịu nổi rồi.nguồn truyện: t r u y ệ n y y

Thi hài của Tiên yêu thú này so với con tiên yêu tu cấp bảy kia thì không biết là lớn hơn bao nhiêu lần. Diệp Mặc cũng đoán rằng đẳng cấp của con tiên yêu thú chỉ còn lại thi hài này ngày trước tuyệt đối không chỉ là cấp bảy, vì loại uy áp đáng sợ này thậm chí có thể là một con tiên yêu thú cấp chín.

Nghĩ tới tiên yêu thú cấp chín, thì trong lòng Diệp Mặc càng cả kinh. Tiên yêu thú cấp chín, đó là loại tiên yêu thú đẳng cấp ngang với Tiên Đế đấy. Nếu như quả thật là thi hài của Tiên yêu thú cấp chín, thì bộ thi hài này quả thực là một món hời lớn đối với hắn.

Trong lòng Diệp Mặc lập tức có chút nóng bỏng. Khi hắn đang muốn đem bộ thi hài này đặt vào trong Thế giới trang vàng, thì lại phát hiện một đạo kim quang nhàn nhạt tràn ra từ bên trong bộ thi hài này.

Tiên yêu đan? Ngay lập tức Diệp Mặc đã biết được cái đạo kim quang trước mắt lúc này chính là yêu đan của Tiên yêu thú. Hắn cố gắng đè nén nội tâm kích đông của mình mà đưa tay ra thu lấy một viên Tiên yêu đan to bằng cả nắm tay.

Cái uy áp từ bộ thì hài của Tiên yêu thú này chín phần là do viên yêu đan này tạo ra, nhưng nó lại không thể chủ động công kích, cho nên với tu vi Đại Chí Tiên viên mãn và luyện thể Tiên linh thể như Diệp Mặc cũng vẫn có thể chịu đựng được.

Diệp Mặc hiểu rõ giá trị của viên Tiên yêu đan kia không thể nào đánh giá được, thậm chí so với chiếc nhẫn trữ vật của Bạch Vô Nhẫn còn quý giá hơn vô số lần. Bởi vì loại yêu đan của Tiên yêu thú cấp chín này căn bản là không thể dùng Tiên tinh mà mua được. Yêu đan của Tiên yêu thú cấp chín có mức độ trân quý khó mà tưởng tượng ra được.

Cách để một Tiên Tôn tấn cấp lên Tiên Đế có rất nhiều, nhưng 99% các loại thủ đoạn cũng chỉ có thể có một Tiên Đế tấn cấp, những người khác thì không nhất định có thể làm được. Mà 'Đế kình đan' thì lại là một trong các phương pháp mà tất cả các tiên nhân đều có thể sử dụng được. Và thứ quan trọng nhất để có thể luyện chế được 'Đế kình đan' chính là yêu đan của Tiên yêu thú cấp chín.

Đáng tiếc, vốn Tiên yêu thú cấp chín trên Tiên Giới đã thuộc loại phượng mao lân giác rồi, hơn nữa cho dù là có thể gặp được Tiên yêu thú cấp chín, thì bình thường đều là yêu thú Hóa hình, tương đương với một Tiên Đế chân chính. Như vậy thì ai lại dám đi động chạm tới đan điền của Tiên Đế chứ? Cho dù là Tiên yêu thú cấp chín chưa hóa hình, thì cũng là tồn tại tương đương với Tiên Đế rồi, ai mà dám động vào chứ?

Hiện tại vận may của Diệp Mặc bộc phát, bỗng dưng lại nhặt được một viên yêu đan của Tiên yêu thú cấp chín. Điều này quả là chuyện mà tới nằm mơ hắn cũng chưa dám mơ tới.

Sau khi cất cẩn thận Tiên yêu đan vào trong một cái hộp ngọc, đánh lên vài đạo cấm chế sau đó mới ném nó vào trong Thế giới trang vàng. Đã có được yêu đan của Tiên yêu thú rồi, thì Diệp Mặc cũng không còn quá hứng thú đới với bộ hài cốt của con Tiên yêu thú nữa. Tuy rằng bộ thi cốt này cũng là tài luyện cao cấp để luyện chế Tiên khí, nhưng so với yêu đan hắn lấy được thìcăn bản không tính là gì cả.

Lúc này Diệp Mặc lại đi đào một cái huyệt động, sau đó chôn đi bộ hài cốt kia. Tại Tiên Giới, Tiên yêu thú cấp chín tương đương với một Tiên Đế được tôn kính. Nếu như không có được Tiên yêu đan, thì Diệp Mặc tuyệt đối sẽ mang bộ hài cốt này ra ngoài đổi lấy Tiên tinh. Đã có được Tiên yêu đan, thì chôn lại bộ hài cốt ở đây, thì cũng coi như là bánh chưng đi, bánh ít lại.

...

Lại hai canh giờ nữa trôi qua, Diệp Mặc lại lần nữa dừng lại. Xuất hiện trước mặt hắn lúc này là một cung điện màu đen, cánh cửa đại điện đóng chặt. Ở chính giữa thì lại có một cái lỗ khóa hình lục giác.

Diệp Mặc lập tức nhớ tới cái thẻ bài hình lục giác màu đen mà mình nhặt được lúc trước, lúc này hắn liền lấy nó ra ngoài. Cầm thẻ bài hình lục giác trong tay, thì chưa cần đặt nó vào lỗ khóa Diệp Mặc đã biết nó chắc chắn là chìa khóa mở ra cánh cửa đại điện này rồi.

Diệp Mặc liền trực tiếp đem thẻ bài đặt vào lỗ khóa.

Két...

Cửa lớn của đại điện dường như đã từ lâu rồi chưa được mở ra, phát ra âm thanh khó khăn chậm chạp, thu dần lại về hai phía.

Các loại khí tức tràn ra ngoài, mỗi một loại khí tức đều đại biểu cho một loại Tiên khí hoặc pháp bảo hoặc là thứ gì đó khác nữa.

Nhưng ánh mắt của Diệp Mặc lại nhìn chằm chằm vào chính giữa đại điện, ở đó có một khối khoáng thạch màu đỏ được dựng đứng ở đó, nhưng khối khoáng thạch kia lại làm cho nội tâm Diệp Mặc nhảy dựng lên. Hắn rốt cuộc hiểu rõ cái tài liệu luyện khí cực phẩm mà Khải Phong Tiên Vương nói là cái gì rồi, đó chính là cái khối khoáng thạch này.

Diệp Mặc không biết vì sao Khải Phong Tiên Vương lại biết ở đây có khối khoáng thạch này, nhưng hắn lại biết khối khoáng thạch này tuyệt đối không phải là chuyện đùa.

Bởi vì hắn nhận biết được khối khoáng thạch này. Lúc trước người sư muội của vị Vị Tiên áo lam kia có đưa cho hắn một cái ngọc giản, trong đó có nhắc đến loại tài liệu này. Tài liệu luyện khí cao cấp, luyện tinh thạch không nằm trong 'Ba mươi ba Thiên Vực'. Cái khối khoáng thạch trước mặt này có tất cả khí tức phù hợp với Luyện tinh thạch, rất có thể đó là một khối Luyện tinh thạch.

Nghe cái tên Luyện tinh thạch thì quá bình thường, nhưng thực tế lại cực kỳ không tầm thường. Loại tài liệu này không hề kém so với Tinh hạch viêm, bởi vì Luyện tinh thạch cũng là do luyện hóa tinh cầu mà có được giống như Tinh hạch viêm.

Muốn có được Tinh hạch viêm thì nhất định phải luyện hóa được Tinh cầu hệ Hỏa, còn về độ lớn nhỏ của Tinh cầu cũng không ảnh hưởng gì. Còn nếu muốn lấy được Luyện tinh thạch, thì nhất định phải luyện hóa được một cái Tinh cầu cực kỳ lớn, loại Tinh cầu nhỏ căn bản là không thể có được thứ này. Nói cách khác, Luyện tinh thạch còn trân quý hơn Tinh hạch viêm một chút.

Ở đây có một khối Luyện tinh thạch lớn như vậy, khiến Diệp Mặc cũng không thể nào tin nổi vào mắt mình. Hắn còn hoài nghi rằng khối Luyện tinh thạch này là đồ giả nữa.

Nếu quả thật là một khối Luyện tinh thạch lớn như vậy, thì phải luyện hóa bao nhiêu Tinh cầu đây? Cho dù là một Thánh Đế, thì cũng sẽ không đi làm loại chuyện nhàm chán này.

Bất luận là thật hay giả, thì Diệp Mặc quyết định thu mấy thứ này vào trong Thế giới trang vàng đã rồi tính sau.

- Quả nhiên là mày đã nhặt được chìa khóa mở cửa vào đại điện này.

Đột nhiên âm thanh run rẩy của Hắc Vô Nhẫn truyền tới. Y run rẩy không phải vì sợ hãi, mà là vì đang cực kỳ vui mừng.

/2272

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status