Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1829: Hắn sẽ không thích em

/2272


Tần Bội Phủ lại nghiêm túc nói:

- Niệm Mân, tin tưởng cha sẽ không lừa con. Công pháp truyền thừa của Dương Nhiễm sư thúc con cũng không phải là không có lai lịch, cũng có lai lịch khá lớn đấy. Cha tuyệt đối sẽ không nói sai, cũng sẽ không nhìn lầm. Nếu như Băng Du thật sự thích Diệp Mặc, thì Diệp Mặc khẳng định là không giống bình thường, thành tựu tương lai càng không cách nào dự đoán được.

- Diệp Mặc kia có bản lãnh gì, có thể đi hỏi Băng Du sư tỷ một chút mà.

Tần Niệm Mân lập tức đáp

Tần Bội Phủ lắc đầu nói:

- Nếu như Băng Du thật sự thích Diệp Mặc, đừng nói hỏi con bé, cho dù là giết nó, con bé cũng sẽ không nói một chữ đâu. Cho dù là sư phụ con bé hỏi, nó cũng sẽ không nói ra.

- Nếu Băng Du sư tỷ đã thích Diệp Mặc rồi, cha, vậy cha còn còn muốn con cùng với Diệp Mặc, đây không phải...

Tần Niệm Mân chợt nhớ tới nếu như Băng Du sư tỷ đã thích Diệp Mặc rồi, cô cũng không cần rầu rĩ. Tuy Băng Du sư tỷ thích Diệp Mặc, có chút tương tự hoa tươi cắm bãi phân trâu, nhưng cô cũng không lo được nhiều như vậy.

- Niệm Mân, nếu như cha đoán không sai, Dương Nhiễm sư thúc của con đã nhìn ra tình hình của Băng Du. Nếu như Dương Nhiễm sư thúc đã nhìn ra, nhất định sẽ cố gắng khiến cho Băng Du một lần nữa lại tu luyện về đạo tâm ban đầu. Tuy gian nan một chút, nhưng Dương Nhiễm sư thúc của con đã là Tiên vương, muốn làm hẳn là có thể làm được.

Tần Bội Phủ cũng cảm giác có chút mỏi mệt, nói những chuyện này với con gái, thật không phải là sở trường của ông, nhưng ông sắp phải đi quảng trường Bia tiên vương để phong vương, cũng không thể cứ dùng mãi danh xưng phong vương tạm thời của mình được. Nếu như không phải là vì kiến lập Cực Kiếm Tiên Môn, quảng bá tên tuổi của Cực Kiếm Tiên Môn, ông cũng sẽ không đi đầu phong Vương cho mình.

Nhìn vẻ mong đợi của cha, Tần Niệm Mân thật sự không đành lòng cãi lại, tuy trong nội tâm cô vẫn hướng về Ngạn Húc Thao, nhưng cô cũng biết cha thật sự là có nổi khổ tâm.

...

Chân Băng Du đang ngồi trong phòng thững htờ, người khác không biết Lạc tông chủ của Mặc Nguyệt tiên tông đến từ đâu, như trong nội tâm cô thì lại rành mạch. Người đó chính là Diệp Mặc.

- Băng Du...

Một tiếng gọi ôn hòa đánh thức sự trầm tư của cô.

- Sư phụ.

Chân Băng Du liền vội vàng đứng lên, cô lại không ngờ là sư phụ sẽ tới nơi này.

- Con ngồi xuống đi.

Dương Nhiễm sau khi ngồi xuống nói

Chân Băng Du rất nghe lời ngồi xuống, nhưng lại không biết sư phụ đến tìm cô có chuyện gì.

Dương Nhiễm đợi Chân Băng Du ngồi xuống rồi mới nói thẳng:

- Băng Du, danh xưng tiên vương của ta là vì xây dựng lại Cực Kiếm Tiên Môn mới tạm thời đặt ra đấy, cho nên qua một thời gian ngắn ta sẽ cùng với chưởng môn đi quảng trường Bia tiên vương phong vương.

Dừng một chút, Dương Nhiễm thở dài nói:

- Lần này đi tuy chỉ có thời gian hai, ba năm, nhưng ta có chút không an tâm về con lắm.

Đưa tay đã ngăn lại Chân Băng Du đang có vẻ muốn nói. Dương Nhiễm nhìn Chân Băng Du hỏi:

- Băng Du, con nói cho sư phụ, đạo tâm của con có phải đã phá rồi hay không?

Chân Băng Du đứng lên khom người thi lễ lần nữa với sư phụ rồi nói:

- Sư phụ, đệ tử tu luyện không ngoài đại đạo, không còn đạo tâm gì khác nữa...

Chân Băng Du sau khi tu luyện công pháp luyện thể mà Diệp Mặc cho, đạo tâm của cô đã bất tri bất giác mà thay đổi. Về sau, Diệp Mặc sửa đổi công pháp của cô, công pháp kia đã hoàn toàn khác với công pháp mà sư phụ dạy cho. Bây giờ sư phụ hỏi, cô lại nói thẳng ra.

- Vậy có phải là con đã có người trong lòng rồi hay không?

Dương Nhiễm hỏi lần nữa.

- Đệ tử không biết, đệ tử chỉ biết là khoảng thời gian này cứ luôn nhớ thương Diệp Mặc, thầm nghĩ muốn ở cùng với hắn. Đạo tâm của đệ tử không kiên định. Xin sư phụ trách phạt.

Chân Băng Du thật thà nói, cô vốn cho rằng Cực Kiếm Tiên Môn đã không còn tồn tại, cho nên trở lại thăm một chút, sau đó Diệp Mặc đi đâu, cô liền đi đó. Nhưng không ngờ tới, cô sau khi trở về, chẳng những tông môn vẫn còn, ngay cả sư phụ và chưởng môn cũng đều đã trở về.

- Vậy sau khi ta trách phạt con xong, con có còn muốn đi tìm kiếm Diệp Mặc kia nữa hay không? Hoặc là con sẽ tu luyện Vô vật chi đạo lại một lần nữa, gọi đạo tâm của mình trở lại hay không?

Dương Nhiễm nhìn Chân Băng Du hỏi.

- Đệ tử chỉ sợ là làm không được.

Chân Băng Du cúi đầu đáp. Tuy thanh âm rất nhẹ, nhưng ngữ khí lại cực kỳ kiên định.

Dương Nhiễm mỉm cười nói:

- Băng Du, con ngồi xuống đi, lần này ta đến không phải là để trách cứ con.

- Ah...

Chân Băng Du sau khi ngồi xuống,Bạn đang đọc truyện tại

/2272

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status