Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1959: Đây mới là cảnh giới Tiên đế

/2272


Sự đáng sợ của rượu đen Đỗ nương, cho dù là người chưa từng uống qua cũng có thể đoán được. Còn số ít mấy người đã từng uống thì càng kinh hãi, một bầu rượu đen mà một ngụm uống hết luôn như thế? Cho dù là Thánh đế cũng không hơn được.

Sát ý đáng sợ cuồng bạo đến cực điểm điên cuồng tàn sát bừa bãi trong cơ thể Diệp Mặc, dường như sau một khắc liền sẽ xé Diệp Mặc ra thành mảnh nhỏ.

Diệp Mặc không bị lôi kiếp đánh nát thân thể, trong loại rượu đen đáng sợ này của Đỗ nương đã từ từ hiện ra từng vết từng vết máu. Màu máu chảy xuôi xuống, rớm ra đầy người. Gần như chỉ một khắc nữa thôi, toàn thân hắn sẽ bị sát khí đáng sợ này xé rách ra.

Sát ý và những ánh chớp còn chưa tiêu tán không cách nào bị Diệp Mặc không chế bắn ra bốn phía, cho dù là tiên nhân đứng khá xa, cũng không tự chủ được mà lui về phía sau. Sát khí chứa đựng trong loại sát ý này quả thực là quá đáng sợ rồi, người bình thường căn bản là không cách nào đụng vào.

Rầm rầm...

Tiếng nổ vang trời vỡ ra ở trên không, vô số tia sét đen như được hóa thành từ mực nước màu xanh đen rơi xuống, xé rách toàn bộ không gian. Mọi người đều rõ ràng, đây là đợt lôi kiếp thứ bảy của Diệp Mặc rơi xuống.

Lúc này trên người Diệp Mặc đã bị sát khí trong rượu xé rách thành vô số tia máu đỏ tươi, mà sắc mặt hắn cũng càng lúc càng trắng bệch, trong khi dưới đợt lôi kiếp thứ bảy này, Diệp Mặc lại lấy ra một viên "Thái Hoàn Đan" nuốt xuống. Đối với Diệp Mặc mà nói, lần này không thể thăng cấp Tiên đế, lần sau căn bản là xa vời vô vọng, hắn nhất định phải nội trong thời gian ngắn nhất thành tựu Tiên đế. Chỉ có như vậy, hắn mới có vốn liếng để trụ vững ở Tiên Giới, Mặc Nguyệt Tiên tông mới có căn cơ để trụ vững.

Ken két

Lôi kiếp đáng sợ đánh vào thân mình Diệp Mặc, Diệp Mặc lại điều động dược lực của đan dược, cuốn sạch những Lôi Nguyên và sát thế kinh khủng của rượu đen trong cơ thể điên cuồng đánh về phía tầng ngăn cách Tiên đế.

Sát ý say sưa tràn trề hóa thành lưỡi đao vô hình đáng sợ, những lưỡi đao sát ý này xen lẫn với vô số Lôi nguyên bị Diệp Mặc dốc sức liều mạng luyện hóa, nội trong thời gian ngắn nhất đã đánh lên tầng ngăn cách Tiên đế kia. Đợt oanh kích này còn chưa có kết thúc, đợt sát ý say sưa kế tiếp đã lại tới rồi.

Răng rắc...

Một loại cảm giác nhẹ nhõm đến cực điểm trùm lên thể xác và tinh thần Diệp Mặc, giờ khắc này Diệp Mặc cũng cảm giác được toàn bộ thế giới đều rộng mở ra, dường như Tiên Giới trước mắt hắn không còn là Tiên Giới kia nữa, không gian trước mắt hắn cũng không còn là cái không gian kia nữa.

Hết thảy đều hiện ra sáng tỏ từng tí một, thậm chí Đạo Vận cũng vô cùng rõ ràng.

Sức mạnh tiên nguyên hùng mạnh và thức hải rộng lớn vô biên lấp đầy toàn thân Diệp Mặc, Diệp Mặc không tự chủ được rên lên một tiếng. Tiên linh khí xung quanh tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể bị hắn bắt lấy, sức mạnh trong trời đất tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể bị hắn lợi dụng. Lĩnh vực của hắn không còn là lĩnh vực nữa, xung quanh hắn không còn là trời đất nữa.

Lại đi cảm thụ tầng ngăn cách Tiên đế kia, sớm đã biến mất không thấy đâu nữa. Sắc thái trong mắt Diệp Mặc cuối cùng cũng trở nên phong phú, hắn ngửa mặt lên trời thét dài ra tiếng.

Tiếng kêu gào xen lẫn tiếng nổ vang của lôi kiếp vang lên, mọi người đều biết, Diệp Mặc tuy độ kiếp còn chưa kết thúc, nhưng hắn đã là một Tiên đế không hơn không kém rồi.

Diệp Mặc đưa tay tùy ý nắm lấy, không gian chung quanh tựa hồ cũng bị cú này của hắn hoàn toàn bắt lấy giam cầm lại.

- Thì ra đây mới là cảnh giới Tiên đế.

Diệp Mặc tự lẩm bẩm một câu, nếu có người có thể có loại cảnh giới Tiên đế này như hắn, cho dù là Tiên Tôn đỉnh cao của mình có thuộc loại trâu bò đi nữa, cũng hoàn toàn không phải là đối thủ.

'Tam Sinh Quyết' quả nhiên là thiên địa sinh tồn, công pháp hỗn độn. Loại tu vi thần thông cực hạn này, đâu phải là Tiên đế bình thường có thể so sánh được?

Diệp Mặc lại thét dài ra, hắn chưa được gặp qua Táp Không Đại Đế, nhưng hắn biết rõ Táp Không Đại Đế mạnh hơn Vị Phong tiên đế. Nhưng lúc này Diệp Mặc trong lòng lại không sợ hãi, hắn biết rõ cho dù là hắn chưa từng gặp Táp Không Đại Đế, nhưng hắn cũng không sợ Táp Không Đại Đế.

Đây chính là tự tin, vì hắn không giống như những Tiên đế khác. Tài nguyên tu luyện gấp mấy chục thậm chí mấy trăm lần người khác tiêu tốn không uổng, thực lực chân chính thể hiện ra lại không phải là cảnh giới lúc trước, mà là cảnh giới sau khi hắn thăng cấp Tiên đế.

Diệp Mặc vừa mới thăng cấp Tiên đế, khí thế của Tiên đế dâng tràn ra, người chung quanh lại rút lui. Cho dù là Tiên đế cũng hít vào một ngụm khí lạnh, sự hùng mạnh của Diệp Mặc căn bản không phải là Tiên đế cùng cấp có thể so đo được. Loại khí thế khi hắn thăng cấp Tiên đế này, cho thấy hắn so với trước kia đã mạnh hơn mấy chục lần. Loại tu vi này, Tiên Giới người phương nào có thể ngăn cản được? Có lẽ chỉ có tứ Đại đế, thậm chí là Thánh đế mới có thể ngăn chặn được.

Đợt lôi kiếp thứ tám và thứ chín đồng thời đến, nhưng hai đợt tám mươi mốt luồng lôi kiếp liên tiếp này, trong mắt Diệp Mặc căn bản đã không là gì rồi.

Hắn thậm chí ngay cả thần thông còn chưa phóng ra, bàn tay đánh ra, những lôi kiếp này không phải là bị hắn luyện hóa hấp thu hết, thì chính là bị hắn đánh thành hư vô.

Tiếng nổ vang trên bầu trời tựa như chỉ trong nháy mắt đã biến mất không thấy gì nữa, mọi người lại không đợi đến khi Tiên linh vận rơi xuống. Diệp Mặc lại biết lôi kiếp của hắn rất ít khi có Tiên linh vận rơi xuống, lúc này hắn đã thăng cấp Tiên đế, căn bản là không hề để ý tới Tiên linh vận chút nào.

Cùng lúc ngay khi lôi kiếp tiêu tán, hắn đã bố trí xong một cấm chế che đậy, lấy tốc độ nhanh nhất gột rửa bản thân một lượt, thay một bộ áo tiên màu xanh lam sạch sẽ mới.

Chờ Diệp Mặc thu hồi cấm chế, lúc thu hết lại những tiên linh mạch cực phẩm chưa dùng hết lại, mọi người lúc này mới tỉnh ngộ lại. Lôi kiếp ác liệt đáng sợ kia của Diệp Mặc đã qua, thật giống như đột nhiên đến đột nhiên đi vậy.

Các tiên nhân bất kể là có quen biết hắn hay không đều lũ lượt tới chúc mừng Diệp Mặc, những tiên nhân đã thấy lôi kiếp của Diệp Mặc đều rõ ràng, người có thể vượt qua được loại lôi kiếp này, tương lai tại Tiên giới sẽ rất khó tìm được đối thủ, Tiên giới sẽ là thiên hạ của hắn.

Trông thấy dáng vẻ sạch sẽ thoải mái của Diệp Mặc, những người tới chúc mừng trước kia càng thêm thầm kinh ngạc. Người khác độ kiếp, cho dù là đã vượt qua, cuối cùng cũng sẽ toàn thân đầy vết thương chồng chất, sau đó phải tốn rất nhiều thời gian điểu chỉnh củng cố tu vi. Mà dáng vẻ của Diệp Mặc lại giống như chưa từng trải qua chuyện gì vậy, trên người không chỉ nhìn không ra bất kì vết tích gì, ngay cả khí tức hắn vừa mới thăng cấp cũng không hề lộ ra nửa phần.

Khí tức Tiên đế hùng mạnh của hắn, chỉ trong một khắc vừa mới thăng cấp đó mới lộ ra ngoài, làm người khác phải kinh hãi, bây giờ hắn đã độ kiếp xong, lại cũng không cảm nhận được chút nào.

Diệp Mặc vẫn luôn khách khí cảm ơn lại, có thể chứng kiến hắn thăng cấp Tiên đế, cũng coi như là có duyên. Hắn tu luyện đến nay, chỉ có thăng cấp Tiên đế này là khó khăn nhất đấy. May mà Đỗ nương đã giúp hắn một chuyện lớn, không có sát ý tràn trề say sưa trong rượu đen của Đỗ nương, tầng ngăn cách Tiên đế của hắn còn rất khó mới đột phá được.

Chờ những người khác đều nói chúc mừng hoàn tất xong, Đỗ nương lúc này mới đi lên chúc mừng.

- Diệp tiên hữu, chúc mừng huynh. Thành tựu Tiên đế tối thượng, từ đó về sau trời cao mặc huynh ngao du rồi.

Đỗ nương trong lòng thật sự cảm khái, cô cũng là Tiên đế, nhưng Tiên đế của cô và Tiên đế của Diệp Mặc so ra thì kém thật sự là quá xa rồi.

Diệp Mặc vội vàng chắp tay nói:

- Rất cảm ơn Đỗ nương kịp thời cho ta mượn một bầu rượu, nếu không ta còn thực sự vô cùng khó đột phá Tiên Tôn, thăng cấp Tiên đế.

Nói xong, Diệp Mặc đã lấy ra 100 viên Uẩn Sát thạch màu đen giao cho Đỗ nương. Uẩn Sát thạch màu đen của hắn vốn là chỉ có hơn một trăm viên, bây giờ còn thừa cũng không nhiều. Nhưng hắn cho rằng Tiểu Băng Sâm khẳng định là không thể tạo ra được loại sát ý tràn trề say sưa trong loại rượu đen của Đỗ nương này được, còn không bằng đều cho Đỗ nương đi.

Đỗ nương liền vội vươn tay ngăn lại nói:

- Diệp huynh, rượu đen này coi như là lễ vật chúc mừng của tôi đi, không cần đưa Uẩn Sát thạch nữa đâu.

Diệp Mặc cười nói:

- Đỗ nương, cô biết đấy tuy tôi hỏi Tiểu Thổ tiền bối muốn lấy phương pháp cất rượu, lại khẳng định không thể tạo ra được loại rượu như của cô. Chút ít Uẩn Sát thạch này cho cô, lần sau ta còn đến chỗ cô uống rượu mà.

Đỗ nương mỉm cười,

- Đã vậy, tôi sẽ không khách khí.

Thấy Đỗ nương thu hồi Uẩn Sát Thạch, Diệp Mặc lại lấy ra hai cái hộp ngọc đưa cho Đỗ nương nói:

- Đỗ nương, đây là chút tấm lòng của ta, mong cô nhận lấy.

Đỗ nương căn bản là không cần mở ra hộp ngọc kia, lập tức đã biết rõ bên trong hộp ngọc này là vật gì rồi, lúc trước cái hộp ngọc này Diệp Mặc cầm qua cho cô. Trong hộp ngọc này chắc chắn là tiên linh quả cao cấp 'Đế Mộc Lam quả'.

Loại tiên linh quả này chẳng những là thứ cô cần, ngay cả Xuất Trần Thánh đế cũng rất cần, cô không thể tưởng được Diệp Mặc lại đưa tới hai quả lận. Diệp Mặc đưa ra hai quả ý tứ rất rõ ràng, đó chính là cho cô một quả, Xuất Trần Thánh đế một quả.

Nhưng loại quả này quả thật là quá quí giá rồi, lúc đầu cô hận không thể lập tức có được ngay, nhưng bây giờ cô cũng không dám nhận, vội vàng từ chối nói:

- Diệp huynh, cái này quá quí giá, tôi nhận không nổi đâu. Bạn đang đọc chuyện tại

/2272

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status