Thang Tiểu Du mau chóng hiểu giá mà mình báo ra quả thực quá thấp rồi, cho dù là năm triệu thần tinh một viên, mười hai viên Luyện Tâm Đan vẫn bán đắt như tôm tươi.
Nguyên liệu chủ yếu của Luyện Tâm Đan là Luyện Tâm Tiên Thảo, giá cũng không cao, Luyện Tâm Đan sở dĩ có thể bán với giá năm triệu, thực ra là vì luyện chế Luyện Tâm Đan quá khó khăn. Luyện Tâm Đan hạng nhất, cho dù là Dục đạo Đan thánh cũng chưa chắc có thể luyện hóa ra được, đây là loại đan dược mà Hóa đạo Đan Thánh mới có thể luyện hóa ra được.
Một viên Luyện Tâm Đan của Thang Tiểu Du còn chưa bắt đầu bán, phía trước gian hàng của Diệp Mặc cũng đã đánh đập tàn nhẫn tranh chỗ rồi.
Có một Hóa đạo Thánh đế thậm chí còn trực tiếp ra tay với Thang Tiểu Du, Thang Tiểu Du vội vàng nói:
- Ai giết được tên ra tay với tôi, thì tôi sẽ bán viên Luyện Tâm Đan đầu tiên cho người đó…
Thang Tiểu Du còn chưa nói xong, đã có bốn đường thần thông hạ xuống trên người tên Hóa đạo Thánh đế ra tay với Thang Tiểu Du, tên Hóa đạo Thánh đế ra tay với Thang Tiểu Du miệng phun máu tươi, cũng không dám ở lại chỗ này thêm giây nào nữa.
Thang Tiểu Du thở phào, bán bốn viên Luyện Tâm Đan cho bốn người này trước, lấy được hai mươi trieu thần tinh.
Thấy ngày càng có nhiều người đến, Thang Tiểu Du bất đắc dĩ tăng tốc, bán tám viên Luyện Tâm Đan còn lại trong tay mình đi.
- Các vị tiên hữu, mười hai viên Luyện Tâm Đan hôm nay bán hết rồi, mời mọi người giải tán…
Lời nói của Thang Tiểu Du liền gây lên cơn bạo động lớn hơn, một số Thánh đế muốn mau chóng trùng kích tu vi Dục đạo lại càng kích động không thôi.
Diệp Mặc đi ra, vỗ vai Thang Tiểu Du nói:
- Cô buôn bán thế này không được rồi, hợp tác với cô tôi được một mất mười, cô tránh ra nào, để tôi nói cho.
Thang Tiểu Du định phản bác lại, nhưng vừa nhìn thấy đám người hung hãn sôi trào kia, lập tức chỉ có thể thở dài.
Diệp Mặc đi tới ôm quyền nói:
- Các vị tiên hữu, mọi người chắc biết tôi là một Đan thánh. Là một Đan thánh, tôi đến Hư Thị đương nhiên là vì kiếm thần tinh, nhưng hơn hết là muốn giúp đỡ mọi người, nếu không một viên Luyện Tâm Đan của tôi sẽ không bán với giá năm triệu thần tinh rồi, mà là bán với giá cao hơn mấy lần. Cho nêm mời mọi người bình tĩnh một chút, nếu khiến tôi thất vọng rồi, tôi thà rằng không cần quầy hàng này, lập tức sẽ đi luôn. Tôi tin rằng với bản lĩnh của tôi, ở bất cứ nơi nào cũng có thể kiếm được thần tinh…
Nói là như vậy, nhưng trong lòng Diệp Mặc cũng thầm hối hận, giá của Thang Tiểu Du đưa ra quá thấp. Nếu không, bọn họ còn kiếm được nhiều hơn, nếu đã ra giá rồi, lại nâng giá nữa cũng không có lợi cho việc phát triển buôn bán sau này của hắn, cũng chỉ có thể tiếp tục dùng cái giá mà Thang Tiểu Du báo ra mà bán. Nhưng muốn thông qua cách khác, để bù lại số lỗ này.
Sau khi thấy Diệp Mặc nói vậy, đám người chen nhau kia lập tức liền bình tĩnh lại, Hư Thị khó khăn lắm mới có một Đan thánh cao cấp đến, một khi chọc giận người ta rồi, người ta bỏ đi, thì ai cũng không được lợi. Chỗ mấy chục triệu thần tinh này, một Đan thánh trong nháy mắt liền kiếm được.
Thang Tiểu Du không thể không khâm phục Diệp Mặc, trong nháy mắt Diệp Mặc với cách đơn giản đã đối phó với đám người này, đơn giản một câu nói, mọi người đã nình tĩnh trở lại. Cô bán mười hai viên Luyện Tâm Đan, nhưng càng bán lại càng hỗn loạn.
Thấy mọi người yên lặng, Diệp Mặc hài lòng cười nói:
- Mười hai viên Luyện Tâm Đan trong ngày đầu tiên này cũng chẳng khác gì là nửa bán nửa tặng, chủ yếu là vì để mọi người biết rằng, ở đây chúng tôi có một quần hàng, tên…
Diệp Mặc nói đến đây liền ngập ngừng một chút, bỗng nhiên vung tay lên viết mấy chữ to, Lạc Nguyệt Đan Khí Thánh Các.
Đợi sau khi mấy chữ to này lơ lửng trên quầy hàng, Diệp Mặc mới nói:
- Quầy hàng này tên là Lạc Nguyệt Đan Khí Thánh Các, bây giờ mọi người cũng đã biết quầy hàng này rồi, ngày mai chúng tôi lại bán đan dược với giá bình thường…
- Chẳng lẽ muốn tăng giá sao?
- Có phải muốn tăng giá không?
…
Lập tức các loại âm thanh lại vang lên, những người đến đây đều có rất nhiều thần tinh, nhưng cũng không ai muốn thấy tăng giá.
Diệp Mặc mau chóng khua tay nói:
- Các vị tiên hữu nói gì vậy, giá của ngày mai đương nhiên vẫn theo giá năm triệu thần tinh một viên để bán…
Không đợi mọi người thở phào, Diệp Mặc lại xoay chuyển:
- Đương nhiên, tôi cũng không thể buôn bán lỗ vốn được. Giá năm triệu một viên hôm nay đều là phí luyện đan của tôi, còn giá nguyên liệu, tôi cũng chưa thu về được tí nào. Các vị tiên hữu, tôi là một Đan thánh, giúp mọi người luyện đan. Nếu như không thu nguyên liệu, tôi chẳng phải là lỗ chổng kềnh ra sao? Cho nên giá của ngày mai là năm triệu thần tinh một viên đan dược, cộng thêm một phần nguyên liệu, không lấy được nguyên liệu ra, thì tôi không thể bán đan dược ra được.
Thang Tiểu Du đứng một bên móm miệng, tên này chính là một tên cáo già gian xảo. Cái giá mất mặt như vậy, còn nói muốn giúp người khác, quả thực quá vô liêm sỉ rồi. Mua một viên đan dược, còn phải lấy nguyên liệu để đổi, thế này cũng không đơn giản như thêm chút giá. Bạn đang xem tại
Nguyên liệu chủ yếu của Luyện Tâm Đan là Luyện Tâm Tiên Thảo, giá cũng không cao, Luyện Tâm Đan sở dĩ có thể bán với giá năm triệu, thực ra là vì luyện chế Luyện Tâm Đan quá khó khăn. Luyện Tâm Đan hạng nhất, cho dù là Dục đạo Đan thánh cũng chưa chắc có thể luyện hóa ra được, đây là loại đan dược mà Hóa đạo Đan Thánh mới có thể luyện hóa ra được.
Một viên Luyện Tâm Đan của Thang Tiểu Du còn chưa bắt đầu bán, phía trước gian hàng của Diệp Mặc cũng đã đánh đập tàn nhẫn tranh chỗ rồi.
Có một Hóa đạo Thánh đế thậm chí còn trực tiếp ra tay với Thang Tiểu Du, Thang Tiểu Du vội vàng nói:
- Ai giết được tên ra tay với tôi, thì tôi sẽ bán viên Luyện Tâm Đan đầu tiên cho người đó…
Thang Tiểu Du còn chưa nói xong, đã có bốn đường thần thông hạ xuống trên người tên Hóa đạo Thánh đế ra tay với Thang Tiểu Du, tên Hóa đạo Thánh đế ra tay với Thang Tiểu Du miệng phun máu tươi, cũng không dám ở lại chỗ này thêm giây nào nữa.
Thang Tiểu Du thở phào, bán bốn viên Luyện Tâm Đan cho bốn người này trước, lấy được hai mươi trieu thần tinh.
Thấy ngày càng có nhiều người đến, Thang Tiểu Du bất đắc dĩ tăng tốc, bán tám viên Luyện Tâm Đan còn lại trong tay mình đi.
- Các vị tiên hữu, mười hai viên Luyện Tâm Đan hôm nay bán hết rồi, mời mọi người giải tán…
Lời nói của Thang Tiểu Du liền gây lên cơn bạo động lớn hơn, một số Thánh đế muốn mau chóng trùng kích tu vi Dục đạo lại càng kích động không thôi.
Diệp Mặc đi ra, vỗ vai Thang Tiểu Du nói:
- Cô buôn bán thế này không được rồi, hợp tác với cô tôi được một mất mười, cô tránh ra nào, để tôi nói cho.
Thang Tiểu Du định phản bác lại, nhưng vừa nhìn thấy đám người hung hãn sôi trào kia, lập tức chỉ có thể thở dài.
Diệp Mặc đi tới ôm quyền nói:
- Các vị tiên hữu, mọi người chắc biết tôi là một Đan thánh. Là một Đan thánh, tôi đến Hư Thị đương nhiên là vì kiếm thần tinh, nhưng hơn hết là muốn giúp đỡ mọi người, nếu không một viên Luyện Tâm Đan của tôi sẽ không bán với giá năm triệu thần tinh rồi, mà là bán với giá cao hơn mấy lần. Cho nêm mời mọi người bình tĩnh một chút, nếu khiến tôi thất vọng rồi, tôi thà rằng không cần quầy hàng này, lập tức sẽ đi luôn. Tôi tin rằng với bản lĩnh của tôi, ở bất cứ nơi nào cũng có thể kiếm được thần tinh…
Nói là như vậy, nhưng trong lòng Diệp Mặc cũng thầm hối hận, giá của Thang Tiểu Du đưa ra quá thấp. Nếu không, bọn họ còn kiếm được nhiều hơn, nếu đã ra giá rồi, lại nâng giá nữa cũng không có lợi cho việc phát triển buôn bán sau này của hắn, cũng chỉ có thể tiếp tục dùng cái giá mà Thang Tiểu Du báo ra mà bán. Nhưng muốn thông qua cách khác, để bù lại số lỗ này.
Sau khi thấy Diệp Mặc nói vậy, đám người chen nhau kia lập tức liền bình tĩnh lại, Hư Thị khó khăn lắm mới có một Đan thánh cao cấp đến, một khi chọc giận người ta rồi, người ta bỏ đi, thì ai cũng không được lợi. Chỗ mấy chục triệu thần tinh này, một Đan thánh trong nháy mắt liền kiếm được.
Thang Tiểu Du không thể không khâm phục Diệp Mặc, trong nháy mắt Diệp Mặc với cách đơn giản đã đối phó với đám người này, đơn giản một câu nói, mọi người đã nình tĩnh trở lại. Cô bán mười hai viên Luyện Tâm Đan, nhưng càng bán lại càng hỗn loạn.
Thấy mọi người yên lặng, Diệp Mặc hài lòng cười nói:
- Mười hai viên Luyện Tâm Đan trong ngày đầu tiên này cũng chẳng khác gì là nửa bán nửa tặng, chủ yếu là vì để mọi người biết rằng, ở đây chúng tôi có một quần hàng, tên…
Diệp Mặc nói đến đây liền ngập ngừng một chút, bỗng nhiên vung tay lên viết mấy chữ to, Lạc Nguyệt Đan Khí Thánh Các.
Đợi sau khi mấy chữ to này lơ lửng trên quầy hàng, Diệp Mặc mới nói:
- Quầy hàng này tên là Lạc Nguyệt Đan Khí Thánh Các, bây giờ mọi người cũng đã biết quầy hàng này rồi, ngày mai chúng tôi lại bán đan dược với giá bình thường…
- Chẳng lẽ muốn tăng giá sao?
- Có phải muốn tăng giá không?
…
Lập tức các loại âm thanh lại vang lên, những người đến đây đều có rất nhiều thần tinh, nhưng cũng không ai muốn thấy tăng giá.
Diệp Mặc mau chóng khua tay nói:
- Các vị tiên hữu nói gì vậy, giá của ngày mai đương nhiên vẫn theo giá năm triệu thần tinh một viên để bán…
Không đợi mọi người thở phào, Diệp Mặc lại xoay chuyển:
- Đương nhiên, tôi cũng không thể buôn bán lỗ vốn được. Giá năm triệu một viên hôm nay đều là phí luyện đan của tôi, còn giá nguyên liệu, tôi cũng chưa thu về được tí nào. Các vị tiên hữu, tôi là một Đan thánh, giúp mọi người luyện đan. Nếu như không thu nguyên liệu, tôi chẳng phải là lỗ chổng kềnh ra sao? Cho nên giá của ngày mai là năm triệu thần tinh một viên đan dược, cộng thêm một phần nguyên liệu, không lấy được nguyên liệu ra, thì tôi không thể bán đan dược ra được.
Thang Tiểu Du đứng một bên móm miệng, tên này chính là một tên cáo già gian xảo. Cái giá mất mặt như vậy, còn nói muốn giúp người khác, quả thực quá vô liêm sỉ rồi. Mua một viên đan dược, còn phải lấy nguyên liệu để đổi, thế này cũng không đơn giản như thêm chút giá. Bạn đang xem tại
/2272
|