- Mạc Phó là hắn giết?
Thiếu bảo chủ Lâu Thái khiếp sợ nói một câu, lập tức lại chợt nói:
- Khó trách Tư Đồ Hoành muốn ở trước mặt ta gây xích mích ly gián, muốn cho ta xuất đầu tìm hắn phiền phức.
Tất cả mọi người hiểu ý tứ của Thiếu bảo chủ Lâu Thái, Tư Đồ Hoành nói Thánh Đế Nhân Tộc kia chỉ vì luyện đan quen được Hình Hồng cùng Không Hãn Thánh Đế. Nếu đúng như vậy, thì trong mắt Ảnh Hư Bảo, thật đúng là không là gì cả. Cho dù là Thiếu bảo chủ đánh đuổi đối phương, đối mặt Thiếu bảo chủ của Ảnh Hư Bảo, đối phương cũng không thể nào phản kháng.
- Thiếu bảo chủ, ta cảm thấy Mạc Phó là do người nọ giết, Tư Đồ Hoành hẳn là không biết. Nếu như Tư Đồ Hoành biết là do Thánh Đế Nhân Tộc kia giết, cho dù là hắn quen biết Thiên Thụy Thánh Đế, Tư Đồ Hoành cũng sẽ không để cho hắn an ổn ở chỗ này.
Hóa Đạo Thánh Đế tên Tu Mão bên cạnh Thiếu bảo chủ kia nói.
Thiếu bảo chủ gật đầu:
- Nếu đã biết lai lịch của hắn, chúng ta kêu hắn nhường cho một chút cũng có thể. Có lẽ để lại một miếng đất nhỏ cho hắn là tốt rồi, tối đa bổ sung một chút thần tinh cho hắn thôi. Một Đạo Nguyên Thánh Đế của Nhân Tộc, trong mắt ta thật cũng không là gì cả.
Thiếu bảo chủ nói ra những lời này rất là bình thường, Nhân Tộc địa vị thấp, không có gì đáng lo. Cho dù chủ cửa hàng kia là một Đạo Nguyên Thánh Đế, dù có quen biết Bán Bộ Hỗn Nguyên Thánh Đế Không Hãn cùng Đạo Nguyên Thánh Đế Hình Hồng, thế nhưng đứng trước Ảnh Hư Bảo vẫn chẳng là gì.
Cho nên sau khi Thiếu bảo chủ nói ra những lời này, Đạo Nguyên Thánh Đế họ Hề kia cùng Hóa Đạo Thánh Đế Tu Mão cũng không có phản đối. Nữ Đạo Nguyên Thánh Đế Phổ Hậu Hân kia thì nói rằng:
- Thiếu bảo chủ, ta cảm thấy chúng ta vẫn không nên đi nhiều chuyện. Thánh Đế Nhân Tộc kia thật sự chỉ có chút sức mạnh, thì Tư Đồ Hoành sẽ không mượn danh nghĩa anh ra tay.
Cô sở dĩ nói như vậy, là bởi vì đáy lòng cô đối với Diệp Mặc có một loại kiêng kỵ rất sâu. Tình huống cụ thể trước đây khi Diệp Mặc cùng Mạc Phó tranh đấu, cô không thấy. Thế nhưng trận kỳ Diệp Mặc để lại trong hư không. Cô lại nhìn thấy rõ ràng. Cái đó cho thấy Diệp Mặc đã mượn trận pháp đánh chết Mạc Phó. Diệp Mặc sở dĩ mượn trận pháp, chính là nói thực lực của hắn không bằng Mạc Phó.
Một người thực lực không bằng Mạc Phó, cuối cùng lại lợi dụng các loại thủ đoạn, đánh chết Mạc Phó, lại không biết tại quản trường Đạo Quả Tháp chiếm được một vị trí bắt mắt như vậy bày quầy bán hàng nguy hiểm thế nào sao? Nhưng cô đã khuyên bảo Thiếu bảo chủ rồi, huống chi, cô cũng không phải là người của Ảnh Hư Bảo, mà là người của Thương Hư Đạo Dịch Hội. Nên nói đã nói là được rồi, còn Thiếu bảo chủ làm như thế nào thì đó là chuyện của Thiếu bảo chủ.
Nghĩ tới đây Phổ Hậu Hân liếc mắt nhìn ông già Đạo Nguyên họ Hề một cái. Trong lòng có chút không cho là đúng. Tuy rằng người này cũng là Đạo Nguyên Thánh Đế, thế nhưng phần lớn thời gian ông ta đều bế quan. Rất nhiều chuyện không hiểu rõ bằng người khác, có lẽ nói ông ta cho rằng bảo chủ của Ảnh Hư Bảo thực lực lớn mạnh, cho dù là Thánh Đế Nhân Tộc này có nghịch thiên thế nào cũng không thể nào làm gì được Ảnh Hư Bảo.
Lâu Thái cười nói:
- Phổ trưởng lão, cô yên tâm, chuyện này chắc chắn sẽ không liên lụy đến Thương Hư Đạo Dịch Hội, hơn nữa có một cửa hàng như vậy, chúng ta lần này tuyệt đối sẽ thu hoạch cực lớn. Tư Đồ Hoành cũng chưa chắc thực sự là gây xích mích ly gián, gã cũng không dám không nể mặt cha ta. Hơn nữa, Tư Đồ Hoành kia từ chỗ Hình Hồng lấy được bao nhiêu lợi ích còn thiếu hay sao? Gã ngại đắc tội Hình Hồng cũng là bình thường. Cứ xem ta đi.
Thấy Thiếu bảo chủ mang theo mấy người đi hướng cửa hàng Lạc Nguyệt Đạo Quả, Phổ Hậu Hân chỉ có thể cùng đi theo tới.
Sở dĩ bây giờ Diệp Mặc còn ở đây một mình. Là bởi vì hắn nhờ mấy người Tiên Vu Học cùng Cổ Bích Doanh hỗ trợ đi Hư Thị chọn mua các loại tài liệu kiến tông. Vì để mấy người không bị thiệt thòi, Diệp Mặc còn bảo Áo Hách đi cùng. Bạn đang xem tại
Thiếu bảo chủ Lâu Thái khiếp sợ nói một câu, lập tức lại chợt nói:
- Khó trách Tư Đồ Hoành muốn ở trước mặt ta gây xích mích ly gián, muốn cho ta xuất đầu tìm hắn phiền phức.
Tất cả mọi người hiểu ý tứ của Thiếu bảo chủ Lâu Thái, Tư Đồ Hoành nói Thánh Đế Nhân Tộc kia chỉ vì luyện đan quen được Hình Hồng cùng Không Hãn Thánh Đế. Nếu đúng như vậy, thì trong mắt Ảnh Hư Bảo, thật đúng là không là gì cả. Cho dù là Thiếu bảo chủ đánh đuổi đối phương, đối mặt Thiếu bảo chủ của Ảnh Hư Bảo, đối phương cũng không thể nào phản kháng.
- Thiếu bảo chủ, ta cảm thấy Mạc Phó là do người nọ giết, Tư Đồ Hoành hẳn là không biết. Nếu như Tư Đồ Hoành biết là do Thánh Đế Nhân Tộc kia giết, cho dù là hắn quen biết Thiên Thụy Thánh Đế, Tư Đồ Hoành cũng sẽ không để cho hắn an ổn ở chỗ này.
Hóa Đạo Thánh Đế tên Tu Mão bên cạnh Thiếu bảo chủ kia nói.
Thiếu bảo chủ gật đầu:
- Nếu đã biết lai lịch của hắn, chúng ta kêu hắn nhường cho một chút cũng có thể. Có lẽ để lại một miếng đất nhỏ cho hắn là tốt rồi, tối đa bổ sung một chút thần tinh cho hắn thôi. Một Đạo Nguyên Thánh Đế của Nhân Tộc, trong mắt ta thật cũng không là gì cả.
Thiếu bảo chủ nói ra những lời này rất là bình thường, Nhân Tộc địa vị thấp, không có gì đáng lo. Cho dù chủ cửa hàng kia là một Đạo Nguyên Thánh Đế, dù có quen biết Bán Bộ Hỗn Nguyên Thánh Đế Không Hãn cùng Đạo Nguyên Thánh Đế Hình Hồng, thế nhưng đứng trước Ảnh Hư Bảo vẫn chẳng là gì.
Cho nên sau khi Thiếu bảo chủ nói ra những lời này, Đạo Nguyên Thánh Đế họ Hề kia cùng Hóa Đạo Thánh Đế Tu Mão cũng không có phản đối. Nữ Đạo Nguyên Thánh Đế Phổ Hậu Hân kia thì nói rằng:
- Thiếu bảo chủ, ta cảm thấy chúng ta vẫn không nên đi nhiều chuyện. Thánh Đế Nhân Tộc kia thật sự chỉ có chút sức mạnh, thì Tư Đồ Hoành sẽ không mượn danh nghĩa anh ra tay.
Cô sở dĩ nói như vậy, là bởi vì đáy lòng cô đối với Diệp Mặc có một loại kiêng kỵ rất sâu. Tình huống cụ thể trước đây khi Diệp Mặc cùng Mạc Phó tranh đấu, cô không thấy. Thế nhưng trận kỳ Diệp Mặc để lại trong hư không. Cô lại nhìn thấy rõ ràng. Cái đó cho thấy Diệp Mặc đã mượn trận pháp đánh chết Mạc Phó. Diệp Mặc sở dĩ mượn trận pháp, chính là nói thực lực của hắn không bằng Mạc Phó.
Một người thực lực không bằng Mạc Phó, cuối cùng lại lợi dụng các loại thủ đoạn, đánh chết Mạc Phó, lại không biết tại quản trường Đạo Quả Tháp chiếm được một vị trí bắt mắt như vậy bày quầy bán hàng nguy hiểm thế nào sao? Nhưng cô đã khuyên bảo Thiếu bảo chủ rồi, huống chi, cô cũng không phải là người của Ảnh Hư Bảo, mà là người của Thương Hư Đạo Dịch Hội. Nên nói đã nói là được rồi, còn Thiếu bảo chủ làm như thế nào thì đó là chuyện của Thiếu bảo chủ.
Nghĩ tới đây Phổ Hậu Hân liếc mắt nhìn ông già Đạo Nguyên họ Hề một cái. Trong lòng có chút không cho là đúng. Tuy rằng người này cũng là Đạo Nguyên Thánh Đế, thế nhưng phần lớn thời gian ông ta đều bế quan. Rất nhiều chuyện không hiểu rõ bằng người khác, có lẽ nói ông ta cho rằng bảo chủ của Ảnh Hư Bảo thực lực lớn mạnh, cho dù là Thánh Đế Nhân Tộc này có nghịch thiên thế nào cũng không thể nào làm gì được Ảnh Hư Bảo.
Lâu Thái cười nói:
- Phổ trưởng lão, cô yên tâm, chuyện này chắc chắn sẽ không liên lụy đến Thương Hư Đạo Dịch Hội, hơn nữa có một cửa hàng như vậy, chúng ta lần này tuyệt đối sẽ thu hoạch cực lớn. Tư Đồ Hoành cũng chưa chắc thực sự là gây xích mích ly gián, gã cũng không dám không nể mặt cha ta. Hơn nữa, Tư Đồ Hoành kia từ chỗ Hình Hồng lấy được bao nhiêu lợi ích còn thiếu hay sao? Gã ngại đắc tội Hình Hồng cũng là bình thường. Cứ xem ta đi.
Thấy Thiếu bảo chủ mang theo mấy người đi hướng cửa hàng Lạc Nguyệt Đạo Quả, Phổ Hậu Hân chỉ có thể cùng đi theo tới.
Sở dĩ bây giờ Diệp Mặc còn ở đây một mình. Là bởi vì hắn nhờ mấy người Tiên Vu Học cùng Cổ Bích Doanh hỗ trợ đi Hư Thị chọn mua các loại tài liệu kiến tông. Vì để mấy người không bị thiệt thòi, Diệp Mặc còn bảo Áo Hách đi cùng. Bạn đang xem tại
/2272
|