Tiếng nổ lớn như vậy Diệp Mặc đương nhiên là nghe thấy, trong lòng cười khẩy, nhưng cũng có phần kinh ngạc, nếu hắn không cẩn thận, không chừng chiếc xe bị nổ là xe của hắn. Vụ nổ như thế này, cứ coi như hắn không chết thì cũng phải bị lột da. Huống hồ trong xe còn có em gái hắn, bọn Địa sát này thật thâm độc.
- Anh à, chiếc xe bị nổ vừa rồi có phải là của tên sát thủ kia không?
Đường Bắc Vy đương nhiên là cũng nghe thấy tiếng nổ.
Diệp Mặc gật gật đầu:
- Không sai, tên sát thủ đó vốn là đặt bom vào gầm xe của chúng ta nhưng bị anh phát hiện, anh liền đặt bom trở lại xe của bọn chúng. Sau đó chính tay chúng cho nổ, đây là tự làm tự chịu rồi.
Đường Bắc Vy theo bản năng nắm chặt bàn tay của mình, sợ hãi một lúc lâu mới lên tiếng:
- Những người này xấu xa đến vậy, chết cũng đáng, đúng là quá nguy hiểm.
Nói xong, mặt cô hiện lên sự lo lắng, tuy rằng lần này thoát nạn, nhưng lần sau thì sao, lần sau nữa thì sao?
- Anh à, em thấy xã hội này khác xa so với những gì em nhìn thấy, trước đây em chỉ nhìn thấy một số thứ trên bề mặt, có rất nhiều thứ em không thể nào nhìn thấy được. Ôi! Chỉ có tự mình trải qua mới biết nó đáng sợ đến mức nào.
Đường Bắc Vy cảm khái nói.
Diệp Mặc khẽ mỉm cười, hắn từ trước đến giờ chưa bao giờ cho rằng ở đây an toàn, tuy rằng tốt hơn nhiều so với Tu Chân giới, nhưng nguy hiểm thì không đâu không có.
Mấy người muốn giết hắn đã bị giết cả rồi, tốc độ của Diệp Mặc đã tăng lên hết ga, trên đoạn đường núi khúc khuỷu, tốc độ của hắn càng ngày càng nhanh, mới chỉ chưa đến vài phút, đã nhìn thấy người về thứ tư, đó là người của nhà họ Vân.
Ở một nơi rộng hơn một chút, Diệp Mặc trong lúc tay đua của nhà họ Vân chưa kịp phản ứng, đã vượt lên trên như một trận gió vút qua.
Xếp thứ ba là Kiều Cương, Kiều Cương bị một tay đua khác của nhà họ Vân vượt lên, bây giờ xếp hạng ba, nhưng hạng bốn chính là người của nhà họ Vân, muốn vượt Kiều Cương đúng là tuyệt đối không thể.
Kiều Cương đang nghi hoặc tại sao giờ này mà Diệp Mặc chưa thấy lên, liền lập tức thấy xe của Diệp Mặc như một trận gió cuốn đến. Kiều Cương đương nhiên không thể tranh giành với Diệp Mặc được, lập tức nhường đường cho xe của Diệp Mặc đi qua.
- Duy trì hạng này là ổn rồi.
Diệp Mặc trong lúc vượt lên cũng không quên nhắc nhở Kiều Cương một tiếng.
Diệp Mặc nghĩ, chỉ cần hắn có thể vượt qua tay đua của nhà họ Vân thì nhà họ Kiều sẽ đứng thứ nhất. Bởi vì tay đua da đen kia mặc dù xếp hạng một, nhưng Trương Hòa đã không có điểm rồi.
- Anh à, chiếc xe bị nổ vừa rồi có phải là của tên sát thủ kia không?
Đường Bắc Vy đương nhiên là cũng nghe thấy tiếng nổ.
Diệp Mặc gật gật đầu:
- Không sai, tên sát thủ đó vốn là đặt bom vào gầm xe của chúng ta nhưng bị anh phát hiện, anh liền đặt bom trở lại xe của bọn chúng. Sau đó chính tay chúng cho nổ, đây là tự làm tự chịu rồi.
Đường Bắc Vy theo bản năng nắm chặt bàn tay của mình, sợ hãi một lúc lâu mới lên tiếng:
- Những người này xấu xa đến vậy, chết cũng đáng, đúng là quá nguy hiểm.
Nói xong, mặt cô hiện lên sự lo lắng, tuy rằng lần này thoát nạn, nhưng lần sau thì sao, lần sau nữa thì sao?
- Anh à, em thấy xã hội này khác xa so với những gì em nhìn thấy, trước đây em chỉ nhìn thấy một số thứ trên bề mặt, có rất nhiều thứ em không thể nào nhìn thấy được. Ôi! Chỉ có tự mình trải qua mới biết nó đáng sợ đến mức nào.
Đường Bắc Vy cảm khái nói.
Diệp Mặc khẽ mỉm cười, hắn từ trước đến giờ chưa bao giờ cho rằng ở đây an toàn, tuy rằng tốt hơn nhiều so với Tu Chân giới, nhưng nguy hiểm thì không đâu không có.
Mấy người muốn giết hắn đã bị giết cả rồi, tốc độ của Diệp Mặc đã tăng lên hết ga, trên đoạn đường núi khúc khuỷu, tốc độ của hắn càng ngày càng nhanh, mới chỉ chưa đến vài phút, đã nhìn thấy người về thứ tư, đó là người của nhà họ Vân.
Ở một nơi rộng hơn một chút, Diệp Mặc trong lúc tay đua của nhà họ Vân chưa kịp phản ứng, đã vượt lên trên như một trận gió vút qua.
Xếp thứ ba là Kiều Cương, Kiều Cương bị một tay đua khác của nhà họ Vân vượt lên, bây giờ xếp hạng ba, nhưng hạng bốn chính là người của nhà họ Vân, muốn vượt Kiều Cương đúng là tuyệt đối không thể.
Kiều Cương đang nghi hoặc tại sao giờ này mà Diệp Mặc chưa thấy lên, liền lập tức thấy xe của Diệp Mặc như một trận gió cuốn đến. Kiều Cương đương nhiên không thể tranh giành với Diệp Mặc được, lập tức nhường đường cho xe của Diệp Mặc đi qua.
- Duy trì hạng này là ổn rồi.
Diệp Mặc trong lúc vượt lên cũng không quên nhắc nhở Kiều Cương một tiếng.
Diệp Mặc nghĩ, chỉ cần hắn có thể vượt qua tay đua của nhà họ Vân thì nhà họ Kiều sẽ đứng thứ nhất. Bởi vì tay đua da đen kia mặc dù xếp hạng một, nhưng Trương Hòa đã không có điểm rồi.
/2272
|