Diệp Mặc đứng trước cửa một vũ trường có vẻ sang trọng, xem lại chiếc nhẫn một chút, bên trong vẫn còn hơn mười ngàn tiền mặt, bây giờ hắn chỉ suy nghĩ một điều đó là tìm một nơi an toàn để hồi phục cơ thể, sau đó mới bắt đầu luyện đơn.
Vốn dĩ nếu chuyện không bị lộ ra thì khuôn viên nhỏ Ninh Hải đó sẽ là lựa chọn tốt nhất nhưng bây giờ Diệp Mặc vốn dĩ không dám đến đó nữa, đi đến đó đồng nghĩa với việc tự chui đầu vào lưới, thậm chí hắn chỉ dám tìm một nơi không người, mai danh ẩn tích chuẩn bị cho việc luyện đơn.
"Huyền sắc san hô" ở trên tay có thể để Diệp Mặc luyện chế thành ba lò đơn dược nhưng Diệp Mặc lại không dám sơ ý một chút nào, với trình độ luyện đơn hiện nay của hắn có thể khiến cho ba lò đơn dược này toàn bộ thành phế phẩm, vì vậy hắn cần phải tìm một nơi thật sự yên tĩnh hơn nữa nơi đó phải có đầy đủ linh khí, thậm chí còn phải hoàn toàn chữa lành được vết thương trên người mới được.
Nhưng chỉ có chút tiền trên người hơn nữa nhìn bảng hiệu của tiệm này, cái tên Thành phố Thuần An này hắn trước giờ chưa hề đặt chân đến, sau khi mất đi sức mạnh, ở một nơi lạ lẫm như thế này, Diệp Mặc có chút mơ hồ.
-Anh à, có cần giúp đỡ gì không?
Một cô gái chạy đến trước mặt Diệp Mặc ôm lấy hắn một cách dễ dãi rồi hỏi han, mắt cô ta đầy ma lực, tuy chỉ thuộc tuýp người bình thường nhưng trong ánh sáng mờ ảo giữa đêm tối, mùi nước hoa rẻ tiền tỏa ra có chút mê hoặc.
Diệp Mặc miễn cưỡng cười một cái lắc đầu nói:
-Không cần đâu
Nói xong liền quay người đi
Cô gái này vẫn không nản lòng chặn lại Diệp Mặc, thậm chí có chút vội vã nói
-Anh à, tôi thật sự rất sạch, không hề có bệnh, không tin thì anh có thể dùng đồ nghề.
Diệp Mặc nhíu mày, nhìn cô gái trang điểm đậm nói
-Tôi biết nhưng tôi thật sự không muốn, tôi còn có chút chuyện, hẹn gặp lại.
Cô gái nhìn bóng dáng Diệp Mặc dần dần rời xa mà trong mắt hiện lên một tia buồn, tuy cô không muốn làm nghề này nhưng nếu có thể thì cô cũng muốn tìm những người khách coi được, người thanh niên lúc nãy tuy ăn mặc bình thường nhưng phong thái thản nhiên đó khiến cô rất muốn hành nghề với anh ta, thậm chí cô còn có thể giảm giá, có điều người thanh niên này tuy không có tiền nhưng lại không để ý đến cô.
Diệp Mặc thầm thở dài rằng ở đâu vào bất kỳ thời điểm nào cũng có loại gái này, không giống như thanh lâu ở Lạc Nguyệt, họ chỉ chạy ra kéo khách thôi. Hắn không hề xem thường những cô gái này, nếu có thể, hắn tin rằng không ai muốn làm loại nghề này.
Cô gái này đột nhiên cắn môi, chạy lên phía trước cản Diệp Mặc lần nữa:
-Anh à, tôi thấy hình như anh không quen thuộc chỗ này lắm, lúc nãy tôi thấy anh nhìn ngó bốn phía, tôi có thể giúp anh, có thể đáp ứng bất cứ yêu cầu nào của anh, tiền tôi muốn không cao lắm đâu.
Diệp Mặc ngạc nhiên nhìn chằm chằm cô gái phong trần trước mặt, đột nhiên nghĩ cũng đúng, mình muốn tìm một nơi yên tĩnh để ở, tìm môi giới cũng cần tiền, chi bằng để cô gái này kiếm chút tiền, cũng xem như giúp cô ấy một chút vậy, hơn nữa muốn tìm môi giới cũng phải đợi đến ngày mai, thậm chí hắn còn có thể sẽ bị lộ ra ngoài.
Nghĩ đến đây Diệp Mặc gật gật đầu nói
-Được thôi, hiện tại tôi chưa có chỗ ở, tôi muốn tìm một nơi yên tĩnh, sạch sẽ để ở, nếu cô có thể giúp tôi tìm một căn phòng như vậy thì tôi sẽ đưa hoa hồng cho cô, có điều tôi cũng là người nghèo, hiện tại tôi không có nhiều tiền, nếu có thể sáng mai tôi sẽ đến đây đợi cô là được.
Diệp Mặc thật sự không có nhiều tiền, hắn chỉ có mười mấy ngàn, thông thường muốn tìm một nơi yên tĩnh sạch sẽ ở nơi thành thị thế này thì ít nhất cũng phải hơn ba ngàn một tháng, hắn còn phải ăn cơm dưỡng thương, với số tiền trên tay thì thật sự quá ít.
Cô gái này liền lắc đầu nói
-Anh à, không hề gì, tôi cần rất ít tiền, nếu anh không đủ tiền, đợi khi anh ở lại rồi sau này đưa lại tôi cũng được. Tối nay anh có thể đi với tôi để xem phòng, nếu anh đồng ý, sáng mai là có thể ở lại rồi, nơi tôi ở rất gần, chỉ cần hai phút là đến.
Diệp Mặc liền có cảm tình ngay với cô gái này, người ta nói kỹ nữ vô tình, con hát vô nghĩa, cô gái này có thể nói ra những lời như vậy có thể thấy cô là người thích giữ chữ tín và tình bằng hữu, hơn nữa lời nói của cô gái này có chút nhận thức, đối với Diệp Mặc mà nói càng sớm có chỗ yên tĩnh để ở càng tốt.
Nếu sáng mai có thể tìm được chỗ ở thì hắn có thể làm chuyện của mình sớm một chút, huống hồ Diệp Mặc cũng không muốn mới sáng tinh mơ đã phải đi những nơi công cộng tìm phòng, có thể nói đề nghị của cô gái đã đánh trúng tâm can của hắn. Còn về cô gái này có gạt hắn không thì hắn không để tâm, tuy bây giờ hắn không thể động thủ nhưng nếu gặp người nào lừa hắn thì hắn cũng không ngại ném một lá bùa ra.
Trong một chiếc xe Santana cách vũ trường không xa có hai người cảnh sát đang nhìn chằm chằm Diệp Mặc và cô gái, nhìn thấy hai người rời khỏi vũ trường hai người này cũng lái xe đi theo.
-Hoàn thành xong nhiệm vụ lần này thì nhiệm vụ tháng này của em xem như kết thúc. Tháng sau em thật sự không muốn bắt loại người này, nhìn thật ghê tởm, vừa gặp mặt liền tiền với tiền, hoàn toàn là loại giao dịch ghê tởm về tiền và xác thịt.
Một nữ cảnh sát trẻ trên xe nói với một nam cảnh sát
Người nam cảnh sát cười nói
-Sau này cô sẽ hiểu, càn quét tệ nạn là công việc mà mọi người thích nhất, không những đơn giản an toàn mà còn nhanh chóng có hiệu quả tích cực đồng thời tiền thưởng cũng cao, nói tóm lại chúng tôi đều thích.
Vốn dĩ nếu chuyện không bị lộ ra thì khuôn viên nhỏ Ninh Hải đó sẽ là lựa chọn tốt nhất nhưng bây giờ Diệp Mặc vốn dĩ không dám đến đó nữa, đi đến đó đồng nghĩa với việc tự chui đầu vào lưới, thậm chí hắn chỉ dám tìm một nơi không người, mai danh ẩn tích chuẩn bị cho việc luyện đơn.
"Huyền sắc san hô" ở trên tay có thể để Diệp Mặc luyện chế thành ba lò đơn dược nhưng Diệp Mặc lại không dám sơ ý một chút nào, với trình độ luyện đơn hiện nay của hắn có thể khiến cho ba lò đơn dược này toàn bộ thành phế phẩm, vì vậy hắn cần phải tìm một nơi thật sự yên tĩnh hơn nữa nơi đó phải có đầy đủ linh khí, thậm chí còn phải hoàn toàn chữa lành được vết thương trên người mới được.
Nhưng chỉ có chút tiền trên người hơn nữa nhìn bảng hiệu của tiệm này, cái tên Thành phố Thuần An này hắn trước giờ chưa hề đặt chân đến, sau khi mất đi sức mạnh, ở một nơi lạ lẫm như thế này, Diệp Mặc có chút mơ hồ.
-Anh à, có cần giúp đỡ gì không?
Một cô gái chạy đến trước mặt Diệp Mặc ôm lấy hắn một cách dễ dãi rồi hỏi han, mắt cô ta đầy ma lực, tuy chỉ thuộc tuýp người bình thường nhưng trong ánh sáng mờ ảo giữa đêm tối, mùi nước hoa rẻ tiền tỏa ra có chút mê hoặc.
Diệp Mặc miễn cưỡng cười một cái lắc đầu nói:
-Không cần đâu
Nói xong liền quay người đi
Cô gái này vẫn không nản lòng chặn lại Diệp Mặc, thậm chí có chút vội vã nói
-Anh à, tôi thật sự rất sạch, không hề có bệnh, không tin thì anh có thể dùng đồ nghề.
Diệp Mặc nhíu mày, nhìn cô gái trang điểm đậm nói
-Tôi biết nhưng tôi thật sự không muốn, tôi còn có chút chuyện, hẹn gặp lại.
Cô gái nhìn bóng dáng Diệp Mặc dần dần rời xa mà trong mắt hiện lên một tia buồn, tuy cô không muốn làm nghề này nhưng nếu có thể thì cô cũng muốn tìm những người khách coi được, người thanh niên lúc nãy tuy ăn mặc bình thường nhưng phong thái thản nhiên đó khiến cô rất muốn hành nghề với anh ta, thậm chí cô còn có thể giảm giá, có điều người thanh niên này tuy không có tiền nhưng lại không để ý đến cô.
Diệp Mặc thầm thở dài rằng ở đâu vào bất kỳ thời điểm nào cũng có loại gái này, không giống như thanh lâu ở Lạc Nguyệt, họ chỉ chạy ra kéo khách thôi. Hắn không hề xem thường những cô gái này, nếu có thể, hắn tin rằng không ai muốn làm loại nghề này.
Cô gái này đột nhiên cắn môi, chạy lên phía trước cản Diệp Mặc lần nữa:
-Anh à, tôi thấy hình như anh không quen thuộc chỗ này lắm, lúc nãy tôi thấy anh nhìn ngó bốn phía, tôi có thể giúp anh, có thể đáp ứng bất cứ yêu cầu nào của anh, tiền tôi muốn không cao lắm đâu.
Diệp Mặc ngạc nhiên nhìn chằm chằm cô gái phong trần trước mặt, đột nhiên nghĩ cũng đúng, mình muốn tìm một nơi yên tĩnh để ở, tìm môi giới cũng cần tiền, chi bằng để cô gái này kiếm chút tiền, cũng xem như giúp cô ấy một chút vậy, hơn nữa muốn tìm môi giới cũng phải đợi đến ngày mai, thậm chí hắn còn có thể sẽ bị lộ ra ngoài.
Nghĩ đến đây Diệp Mặc gật gật đầu nói
-Được thôi, hiện tại tôi chưa có chỗ ở, tôi muốn tìm một nơi yên tĩnh, sạch sẽ để ở, nếu cô có thể giúp tôi tìm một căn phòng như vậy thì tôi sẽ đưa hoa hồng cho cô, có điều tôi cũng là người nghèo, hiện tại tôi không có nhiều tiền, nếu có thể sáng mai tôi sẽ đến đây đợi cô là được.
Diệp Mặc thật sự không có nhiều tiền, hắn chỉ có mười mấy ngàn, thông thường muốn tìm một nơi yên tĩnh sạch sẽ ở nơi thành thị thế này thì ít nhất cũng phải hơn ba ngàn một tháng, hắn còn phải ăn cơm dưỡng thương, với số tiền trên tay thì thật sự quá ít.
Cô gái này liền lắc đầu nói
-Anh à, không hề gì, tôi cần rất ít tiền, nếu anh không đủ tiền, đợi khi anh ở lại rồi sau này đưa lại tôi cũng được. Tối nay anh có thể đi với tôi để xem phòng, nếu anh đồng ý, sáng mai là có thể ở lại rồi, nơi tôi ở rất gần, chỉ cần hai phút là đến.
Diệp Mặc liền có cảm tình ngay với cô gái này, người ta nói kỹ nữ vô tình, con hát vô nghĩa, cô gái này có thể nói ra những lời như vậy có thể thấy cô là người thích giữ chữ tín và tình bằng hữu, hơn nữa lời nói của cô gái này có chút nhận thức, đối với Diệp Mặc mà nói càng sớm có chỗ yên tĩnh để ở càng tốt.
Nếu sáng mai có thể tìm được chỗ ở thì hắn có thể làm chuyện của mình sớm một chút, huống hồ Diệp Mặc cũng không muốn mới sáng tinh mơ đã phải đi những nơi công cộng tìm phòng, có thể nói đề nghị của cô gái đã đánh trúng tâm can của hắn. Còn về cô gái này có gạt hắn không thì hắn không để tâm, tuy bây giờ hắn không thể động thủ nhưng nếu gặp người nào lừa hắn thì hắn cũng không ngại ném một lá bùa ra.
Trong một chiếc xe Santana cách vũ trường không xa có hai người cảnh sát đang nhìn chằm chằm Diệp Mặc và cô gái, nhìn thấy hai người rời khỏi vũ trường hai người này cũng lái xe đi theo.
-Hoàn thành xong nhiệm vụ lần này thì nhiệm vụ tháng này của em xem như kết thúc. Tháng sau em thật sự không muốn bắt loại người này, nhìn thật ghê tởm, vừa gặp mặt liền tiền với tiền, hoàn toàn là loại giao dịch ghê tởm về tiền và xác thịt.
Một nữ cảnh sát trẻ trên xe nói với một nam cảnh sát
Người nam cảnh sát cười nói
-Sau này cô sẽ hiểu, càn quét tệ nạn là công việc mà mọi người thích nhất, không những đơn giản an toàn mà còn nhanh chóng có hiệu quả tích cực đồng thời tiền thưởng cũng cao, nói tóm lại chúng tôi đều thích.
/2272
|