Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 42: Ba hạt ngọc

/2272


Tô Tĩnh Văn còn chưa đến hỏi Lý Mộ Mai thì một người phụ nữkhác không ngờ gọi điện thoại cho nàng. Người phụ nữ này không phải là ai khác, chính là Ninh Khinh Tuyết người đã kết hôn với Diệp Mặc.

Tô Tĩnh Văn đương nhiên biết Ninh Khinh Tuyết tại sao phải cùng Diệp Mặc kết hôn, nhưng trực giác của phụ nữ làm cho nàng cảm thấy Ninh Khinh Tuyết đối với cô cũng không có thiện cảm cho lắm, vì sao Ninh Khinh Tuyết lại gọi điện thoại cho nàng?

Khi Tô Tĩnh Văn tới một quán cà phê nhỏ, Ninh Khinh Tuyết đã chờthật lâu. Thấy Tô Tĩnh Văn tiến vào, Ninh Khinh Tuyết vội vàng đứng lên.

- Khinh Tuyết, cô tìm tôi?

Tô Tĩnh Văn thấy Ninh Khinh Tuyết, liền vội vàng hỏi.

- Đúng vậy, Tĩnh Văn, ngồi đi. Cô muốn uống chút gì không?

Ninh Khinh Tuyết thuận miệng hỏi.

- Tôi không thích uống cà phê, lấy cốc nước trái cây đi.

Tô Tĩnh Văn nói xong, mới phát hiện trước mặt Ninh Khinh Tuyết cũng là một ly nước trái cây.

Hai người ở bên trong quán cà phê uống nước trái cây, quả thật cóchút buồn cười.

- Khinh Tuyết, cái kia, các cô vẫn sống tốt chứ...

Tô Tĩnh Văn vốn muốn hỏi một chút xem Diệp Mặc có khỏe haykhông, nhưng lời nói đến bên miệng liền biến thành các cô.

- A, cũng được...

Ninh Khinh Tuyết uống một ngụm nước trái cây, bộ dạng có chút không biết phải nói như thế nào, một lát sau mới lấy lại bình tĩnh nói:

- Tĩnh Văn, kỳ thật có một việc, tôi muốn, tôi muốn nhờ cô giúp một chuyện, chỉ có điều, cái kia...

Cứ như vậy cái kia nửa ngày, Ninh Khinh Tuyết còn không đem mục đích của chính mình nói ra, dường như khó có thể mở miệng.

- Khinh Tuyết, có gì cô cứ nói thẳng đi, hơn nữa Mộ Mai là bạn tốt của tôi, cô ấy lại là em họ cô, tuy rằng chúng ta trước kia không quen biết, nhưng tôi nghĩ về sau hẳn là sẽ quen biết thôi.

Tô Tĩnh Văn ý tứ rất rõ ràng, mọi người đã không phải là người xa lạ rồi, có gì khó nói đâu?

- Vậy tôi nói thẳng vậy, cô có thể nói cho tôi biết chuyện về Diệp Mặc hay không? Còn có...

Ninh Khinh Tuyết nói phân nửa, nhưng câu sau vẫn là nói không ra lời.

Tô Tĩnh Văn tự nhiên cười nói:

- Kỳ thật điều này cũng không có gì, tôi quen biết Diệp Mặc rất ngẫu nhiên đấy, hắn bị mang vào đồn Cảnh Sát, tôi đi nộp tiền bảo lãnh hắn ra. Sở dĩ nộp tiền bảo lãnh hắn ra, là vì tôi luôn thấy hắn thật giống một người mà tôi quen, sau lại mới biết không phải. Sau đó hai người ăn cơm, tiếp đó tôi mời hắn tham gia bữa tiệc sinh nhật của tôi

Tô Tĩnh Văn cũng không nói gì về việc Diệp Mặc giống đại sư bán bùa cho cô, dù sao Ninh Khinh Tuyết và Lý Mộ Mai đều biểu hiện rất không tin loại mê tín này, nên không nhất thiết nói ra chuyện này.

Không ngờ hắn còn bị bắt vào đồn Cảnh Sát, không biết là vìchuyện gì, tuy nhiên Ninh Khinh Tuyết không hỏi lại, mà tiếp tục nói:

- Tĩnh Văn, cái kia, lần trước Diệp Mặc đi tham gia sinh nhật của cô, hắn tặng cho cô một chiếc lắc tay, nếu cô không thích, tôi muốn, tôi muốn...

Ninh Khinh Tuyết thật sự xấu hổ nếu nói ra cô muốn Tô Tĩnh Văn đem chiếc lắc tay tặng cho cô, dù sao đồ vật này là do Diệp Mặc tặng cho Tô Tĩnh Văn. Nếu không phải cô nghe Lý Mộ Mai nói Diệp Mặc và Tô Tĩnh Văn chỉ có vài lần giao tình, cô dù muốn có chiếc lắc tay kia cũng sẽ không tới nơi này mở miệng hỏi Tô Tĩnh Văn. Hơn nữa hiện tại Tô Tĩnh Văn cũng đã thừa nhận, cô và Diệp Mặc chỉ có kết giao hời hợt, Ninh Khinh Tuyết này mới mở miệng, nhưng lời nói đến bên miệng, vẫn nói không nên lời.

Ninh Khinh Tuyết tuy rằng không nói ra, nhưng Tô Tĩnh Văn lại hiểu. Ninh Khinh Tuyết hẳn là muốn chiếc lắc tay này của cô, chẳng lẽ giữa cô ta và Diệp Mặc đúng là đã nảy sinh cảm tình? Không đúng, nếu là sinh ra cảm tình, thứ này Diệp Mặc nếu có thể làm cho mình, đương nhiên cũng có thể làm cho cô ấy. Vậy Ninh Khinh Tuyết cần chiếc lắc tay của mình để làm gì?

Nói thật, Diệp Mặc tặng cho cô chiếc lắc tay được làm thủ công không đẹp cho lắm, nhưng Tô Tĩnh Văn sở dĩ thích chiếc lắc tay này là vì cô cảm giác được tình bạn giữa cô và Diệp Mặc là thuần khiết nhất, Diệp Mặc là một người bạn làm cho nàng cảm thấy rất yên tâm, tuy rằng số lần gặp mặt không nhiều, nhưng chưa bao giờ cóthứ gì tạp nham trộn lẫn vào.

Chỉ là hôm nay Tô Tĩnh Văn nghe lời Tô Mi, lại kết hợp với thái độ của Vân Băng đối với Diệp Mặc, làm cho nàng cũng có một ít mêhoặc, cô hiện tại cũng không biết Diệp Mặc rốt cuộc là dạng người gì. Tuy rằng cô tin tưởng Diệp Mặc, nhưng ở sâu trong nội tâm vẫn còn có chút do dự.

- Diệp Mặc có khỏe không?

Tô Tĩnh Văn không trực tiếp trả lời Ninh Khinh Tuyết mà hỏi một câu không có điểm tương đồng.

Ninh Khinh Tuyết vốn cho là Tô Tĩnh Văn sẽ nói trở về nhà tìm xem, hoặc là sẽ nói không biết vứt ở chỗ nào rồi. Cô không tin TôTĩnh Văn sẽ mang theo trên tay chiếc lắc tay thô kệch mà Diệp Mặc tặng. Cô cho rằng chiếc lắc tay kia đối với Tô Tĩnh Văn mà nói, cócũng được, không có cũng không thành vấn đề, cho nên cô mới cóthể mở miệng xin nó. Nhưng không nghĩ tới Tô Tĩnh Văn lại trực tiếp hỏi sự tình Diệp Mặc, làm cho nàng có chút trở tay không kịp.

- Diệp Mặc đi rồi, hắn hẳn là đã rời khỏi Ninh Hải, đi tới nơi nào, tôi hiện tại cũng không biết, tôi vài ngày nay đã không thấy hắn. Buổi tối tôi và Mộ Mai cũng sẽ rời khỏi Ninh Hải, tôi phải đi Du Châu.

Ninh Khinh Tuyết rất nhanh liền phản ứng lại, nói cho Tô Tĩnh Văn biết mình cũng sắp rời khỏi Ninh Hải.

- Diệp Mặc đã đi rồi? Hắn còn chưa tốt nghiệp mà.

/2272

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status