Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 49: Thả bước thong dong

/2272


Trác Ái Quốc đã bước xuống xe, theo sau là tài xế và Diệp Mặc. Diệp Mặc quan sát tứ phía, ngoại trừ một gã cầm loa ban nãy và hai gã đang cầm súng bên cạnh hắn thì đằng sau còn có hai tên nữa đang đứng cản đường, phía trước có hai tên nữa tổng cộng bọn thổ phỉ này có bảy tên tất cả, trong đó sáu tên là có súng trong tay.

- Giao năm chục ngàn ra đây thì được qua.

Tên cầm loa nói.

- Lần đầu không phải chỉ cần mười ngàn thôi sao? Tại sao bỗng thành năm chục ngàn thế này?

Tài xế có vẻ rất thông thạo giá thị trường, lên tiếng hỏi.

- Sao cơ? Còn lôi thôi ông mày cho một phát vỡ sọ bây giờ! Thu bao tiền là quyền của ông, cấm nhiều lời!

Gã ngồi trong xe BMW tỏ ra hết sức hung hăng, gã giơ khẩu súng lên ra hiệu đe dọa.

- Được, được. Chúng tôi có tiền, năm chục ngàn thì năm chục ngàn, chúng tôi sẽ giao tiền ngay bây giờ đây.

Gã thanh niên mặt mũi tái nhợt vì sợ hãi, nghe vậy thì lập tức quay người bước lên xe lấy ra năm chục ngàn.

Cầm tiền xong, tên đầu gấu có súng trong tay nói:

- Cho qua.

Gã thanh niên lên xe, nói:

- Tiểu Lôi, chúng ta mau chóng rời khỏi đây thôi. Đừng đi Lưu Xà nữa, chúng mình về thôi.

Cô gái tên Tiểu Lôi quay đầu lại nhìn bọn Diệp Mặc, khuôn mặt có chút lo lắng, nói:

- Bọn họ....

Cô gái mới chỉ thốt ra duy nhất hai chữ thì đã bị gã đàn ông ngắt lời.

- Bọn họ đi xe xịn như vậy nhất định là có tiền rồi, khỏi lo.

Lần này đến lượt gã bị ngắt lời:

- Tiểu tử kia, một mình người đi là được rồi. Còn cô gái này, chúng tao cần dùng tạm mấy ngày. Mấy ngày sau mày qua đây đón nó. Nào người đẹp, lại đây...

Tên cầm súng phía trước vừa nói vừa chỉ vào cô gái có tên Tiểu Lôi. Thấy gã lưu manh cầm súng kia đang chỉ vào mình, mặt cô gái lập tức tái xám lại.

- Tiền tôi đã giao cho các vị rồi, mong các vị nương tình tha cho.

Nói rồi gã thanh niên ôm chặt lấy Tiểu Lôi, mặt gã tỏ ra còn kinh hãi hơn cả lúc nãy.

- Tao đếm đến năm, nếu mày còn không buông con đàn bà này ra thì đừng trách súng của ông không khách khí.

Tên lưu manh lạnh lùng ngắt lời gã, giơ khẩu súng lên bắt đầu đếm.

- Đừng! Tôi đi, tôi đi.

Gã thanh niên hoảng hốt chạy vội lên xe làm rơi cả một cái túi nhỏ ra ngoài. Gã mau chóng cho xe khởi động, quay đầu lại một vòng rồi nhấn ga đi thẳng. Lúc đó tên cầm súng mới đếm đến bốn, may mà chỗ này khá là trống trải, nếu không quả thực là sẽ cản trở tốc độ của gã kia rồi.

Mấy tên thổ phỉ kia rất biết giữ lời, thấy gã thanh niên kia hốt hoảng vội vàng lên xe tháo chạy như vậy thì tên nào tên nấy cất tiếng cười vang rồi dẹp sang một bên nhường đường cho xe của gã.

Bị bỏ lại, cô gái tên Tiểu Lôi mặt cắt không còn giọt máu, môi run rẩy cơ hồ không nói nổi nên lời. Theo bản năng, cô bước lùi lại về phía sau, cứ thế lùi mãi đến tận mũi xe Audi của bọn Diệp Mặc.

- Đến lượt lũ chúng bay rồi, liệu hồn mà lấy tiền ra mau, đừng có làm mất thì giờ của bọn tao.

Bảy tên cướp vây lấy chiếc xe của bọn Diệp Mặc.

Trác Ái Quốc lúc này đã thấy rõ cô gái mang tên Tiểu Lôi này, không khỏi thốt lên:

- Tiêu Lôi? Cô là phóng viên Tiêu Lôi?

Rõ ràng là gã có quen biết cô gái này. Bạn đang xem truyện được sao chép tại:

/2272

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status