Ngự kiếm chạy ở trước nhất không ngờ là một nữ tu, Diệp Mặc quét thần thức đến là đã nhận ra nữ tu này là ai.
Cô ta tên Quảng Vi, đệ tử nòng cốt của "Tiên Dược cốc", hơn nữa còn là nhân vật đứng trong top hai mươi của Luyện đan danh nhân đường, tu vi Kim Đan tầng một. Khi hắn tiến vào "Sa Nguyên dược cốc", Quảng Vi còn cố ý chế nhạo hắn, lúc ấy mặc dù lời cô ta nói giống với Cầm Mộ Tâm. Nhưng lời lẽ Cầm Mộ Tâm chỉ là nói suy nghĩ của mình, không có thành phần gì khác, nhưng hàm ý trong lời của Quảng Vi là nói Diệp Mặc không biết lượng sức mình, không nên tiến vào "Sa Nguyên dược cốc".
Nhưng lúc này, Quảng Vi lại tóc tai bù xù, y phục trên người cũng rách rưới đến mức không thể che hết cơ thể, nhiều mảng da thịt trắng nõn lộ ra ngoài, chẳng qua trên đó còn xen lẫn rất nhiều vết máu, hiển nhiên cô ta bị thương không chỉ một chỗ.
Thậm chí ở đây có người dám đuổi giết đệ tử nồng cốt của "Tiên Dược cốc"…
Trong lòng Diệp Mặc lại có chút khó hiểu, hắn biết địa vị của "Tiên Dược cốc" ở Bắc Vọng châu không thấp, cho dù có người muốn gây bất lợi cho đệ tử của họ thì cũng không dám đuổi giết công khai như vậy.
Lúc này hiển nhiên Quảng Vi đã nhìn thấy tu sĩ đứng trên Thổ Hạt thú, cô lập tức lộ ra vẻ vui mừng lao về phía Diệp Mặc, hơn nữa liên tục nói:
- Vị đạo hữu này, tôi là Quảng Vi của "Tiên Dược cốc", bị…
Nhưng khi cô vọt tới trước người Diệp Mặc thì lời nói bỗng nghẹn lại, sắc mặt lập tức trở nên khó nhìn. Hiển nhiên cô đã nhận ra người trước mặt là Diệp Mặc, một tu sĩ Trúc Cơ tầng bảy.
Mặc dù không biết vì sao Diệp Mặc lại ở đây, nhưng cô vẫn biết, đừng nói hiện giờ Diệp Mặc bị thương nặng, cho dù là hắn không bị thương thì cũng chẳng có cách nào mà cứu mình.
Quảng Vi cũng biết, cô có muốn ngự kiếm trốn tiếp cũng không thể rồi, hai gã tu sĩ đuổi giết đã ngăn cản đường đi.
- Anh ở đây làm gì?
Quảng Vi rất tức giận, nếu không phải Diệp Mặc ở đây, cô cũng sẽ không cầu cứu. Nếu không cầu cứu thì ít nhất hiện giờ đã không bị bắt kịp, mặc dù cô biết ý nghĩ của mình có chút không thực tế, cô bị đuổi kịp cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
- Tại sao tôi không thể ở đây?
Diệp Mặc bình tĩnh hỏi một câu, sau đó đưa mắt đánh giá hai gã tu sĩ đang cản đường lui của Quảng Vi.
Đây là hai tu sĩ Kim Đan, một là tầng bốn, một là tầng ba. Đối mặt với hai tu sĩ như vậy, đúng là Quảng Vi chỉ có nước chạy trốn.
Thấy Diệp Mặc đánh giá hai gã tu sĩ đuổi theo, Quảng Vi tỉnh táo lại, cô có chút áy náy nói:
- Hai người bọn chúng không phải tu sĩ của Bắc Vọng châu, lần này tôi liên lụy anh rồi.
Nói xong, Quảng Vi thở dài một tiếng, cô biết nếu mình không vọt tới đây thì hai tu sĩ này căn bản sẽ không để ý tới Diệp Mặc.
Không phải Bắc Vọng châu? Diệp Mặc nhất thời hiểu ra, hắn còn đang kỳ quái tại sao có tu sĩ dám đuổi giết đệ tử "Tiên Dược cốc", thì ra hai người này không ở Bắc Vọng châu.
- Trúc Cơ tiểu bối? Ha ha…
Thấy tu vi của Diệp Mặc chỉ có Trúc Cơ, tên tu sĩ Kim Đan tầng ba kia nhất thời cười ha ha. Hiển nhiên họ đang châm chọc Quảng Vi lại đi tìm một tu sĩ Trúc Cơ hỗ trợ.
Sắc mặt Quảng Vi đỏ lên lấy ra một gốc dược liệu, ném qua rồi nói:
- Đồ vật cho mày, chuyện này không liên quan đến anh ta…
Tên tu sĩ Kim Đan tầng bốn bắt lấy cây dược liệu màu vàng sẫm, nhìn thoáng qua Diệp Mặc một cách khinh miệt, lạnh giọng nói:
- Cô em nói muốn anh bỏ qua cho con kiến hôi này?
Y dừng một chút, rồi lại không nhanh không chậm nói:
- Muốn anh thả nó cũng được, nhưng lát nữa anh muốn "lần đầu" của cô em.
Sắc mặt Quảng Vi xanh mét, nắm chặt phi kiếm muốn động thủ, nhưng một câu nói của Diệp Mặc lại cắt đứt hành động của cô.
- Lạc Hoàng Tam Diệp thảo?
Nhìn cây dược liệu màu vàng kia, Diệp Mặc lập tức hưng phấn lên. Dược liệu chủ chốt của "Ngưng Bích đan" chính là "Lạc Hoàng Tam Diệp thảo". Mà "Ngưng bích đan" cũng chính là loại đan dược quan trọng nhất trong việc tu luyện của tu sĩ Kim Đan.
Đối với tu sĩ Kim Đan mà nói, tác dụng của "Ngưng bích đan" giống như "Thanh Nguyên đan" với tu sĩ Trúc Cơ vậy.
Mặc dù chỉ có một cây "Lạc Hoàng Tam Diệp thảo", nhưng Diệp Mặc đã quyết định đoạt được nó. Hắn bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá Kim Đan, mà đến bây giờ vẫn chưa có đan dược để tu luyện cho cảnh giới Kim Đan. Đối với hắn mà nói, "Ngưng Bích đan" chính là lựa chọn tuyệt vời nhất.
- Tao muốn Lạc Hoàng Tam Diệp thảo!
Nhìn tu sĩ Kim Đan tầng bốn kia cất cây dược liệu màu vàng vào nhẫn trữ vật, Diệp Mặc lạnh lùng nói.
Lời này của Diệp Mặc vừa nói ra, bao gồm cả Quảng Vi và hai tên tu sĩ Kim Đan đều ngây ngẩn cả người. Phải qua đến hai nhịp thở, hai tên kia mới cười lên ha hả. Nếu không phải Quảng Vi đang trong tình thế nguy hiểm thì chính cô cũng muốn bật cười, cười thật to.
Chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ mà lại dám nói muốn thứ trong tay của tu sĩ Kim Đan.
- Vốn định để sau mới giết mày, nhưng mày lại chủ động muốn chết. Con kiến hôi, để ông đây xem mày định lấy "Lạc Hoàng Tam Diệp thảo" thế nào.
Nói xong, tên tu sĩ Kim Đan tầng bốn này cũng không tụ thế gì cả, phi kiếm trong tay đã mang theo kiếm quang bao vây Diệp Mặc.
Y cũng không định giết Diệp Mặc luôn, mà là muốn chặt đứt tay chân hắn, sau đó cho hắn thưởng thức y song tu với nữ tu kia rồi mới giết.
Thấy tên tu sĩ này muốn giết Diệp Mặc, Quảng Vi lập tức phóng ra phi kiếm định ngăn cản y. Nhưng tên tu sĩ Kim Đan tầng ba kia đã chặn cô lại. Bạn đang đọc truyện tại
Cô ta tên Quảng Vi, đệ tử nòng cốt của "Tiên Dược cốc", hơn nữa còn là nhân vật đứng trong top hai mươi của Luyện đan danh nhân đường, tu vi Kim Đan tầng một. Khi hắn tiến vào "Sa Nguyên dược cốc", Quảng Vi còn cố ý chế nhạo hắn, lúc ấy mặc dù lời cô ta nói giống với Cầm Mộ Tâm. Nhưng lời lẽ Cầm Mộ Tâm chỉ là nói suy nghĩ của mình, không có thành phần gì khác, nhưng hàm ý trong lời của Quảng Vi là nói Diệp Mặc không biết lượng sức mình, không nên tiến vào "Sa Nguyên dược cốc".
Nhưng lúc này, Quảng Vi lại tóc tai bù xù, y phục trên người cũng rách rưới đến mức không thể che hết cơ thể, nhiều mảng da thịt trắng nõn lộ ra ngoài, chẳng qua trên đó còn xen lẫn rất nhiều vết máu, hiển nhiên cô ta bị thương không chỉ một chỗ.
Thậm chí ở đây có người dám đuổi giết đệ tử nồng cốt của "Tiên Dược cốc"…
Trong lòng Diệp Mặc lại có chút khó hiểu, hắn biết địa vị của "Tiên Dược cốc" ở Bắc Vọng châu không thấp, cho dù có người muốn gây bất lợi cho đệ tử của họ thì cũng không dám đuổi giết công khai như vậy.
Lúc này hiển nhiên Quảng Vi đã nhìn thấy tu sĩ đứng trên Thổ Hạt thú, cô lập tức lộ ra vẻ vui mừng lao về phía Diệp Mặc, hơn nữa liên tục nói:
- Vị đạo hữu này, tôi là Quảng Vi của "Tiên Dược cốc", bị…
Nhưng khi cô vọt tới trước người Diệp Mặc thì lời nói bỗng nghẹn lại, sắc mặt lập tức trở nên khó nhìn. Hiển nhiên cô đã nhận ra người trước mặt là Diệp Mặc, một tu sĩ Trúc Cơ tầng bảy.
Mặc dù không biết vì sao Diệp Mặc lại ở đây, nhưng cô vẫn biết, đừng nói hiện giờ Diệp Mặc bị thương nặng, cho dù là hắn không bị thương thì cũng chẳng có cách nào mà cứu mình.
Quảng Vi cũng biết, cô có muốn ngự kiếm trốn tiếp cũng không thể rồi, hai gã tu sĩ đuổi giết đã ngăn cản đường đi.
- Anh ở đây làm gì?
Quảng Vi rất tức giận, nếu không phải Diệp Mặc ở đây, cô cũng sẽ không cầu cứu. Nếu không cầu cứu thì ít nhất hiện giờ đã không bị bắt kịp, mặc dù cô biết ý nghĩ của mình có chút không thực tế, cô bị đuổi kịp cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
- Tại sao tôi không thể ở đây?
Diệp Mặc bình tĩnh hỏi một câu, sau đó đưa mắt đánh giá hai gã tu sĩ đang cản đường lui của Quảng Vi.
Đây là hai tu sĩ Kim Đan, một là tầng bốn, một là tầng ba. Đối mặt với hai tu sĩ như vậy, đúng là Quảng Vi chỉ có nước chạy trốn.
Thấy Diệp Mặc đánh giá hai gã tu sĩ đuổi theo, Quảng Vi tỉnh táo lại, cô có chút áy náy nói:
- Hai người bọn chúng không phải tu sĩ của Bắc Vọng châu, lần này tôi liên lụy anh rồi.
Nói xong, Quảng Vi thở dài một tiếng, cô biết nếu mình không vọt tới đây thì hai tu sĩ này căn bản sẽ không để ý tới Diệp Mặc.
Không phải Bắc Vọng châu? Diệp Mặc nhất thời hiểu ra, hắn còn đang kỳ quái tại sao có tu sĩ dám đuổi giết đệ tử "Tiên Dược cốc", thì ra hai người này không ở Bắc Vọng châu.
- Trúc Cơ tiểu bối? Ha ha…
Thấy tu vi của Diệp Mặc chỉ có Trúc Cơ, tên tu sĩ Kim Đan tầng ba kia nhất thời cười ha ha. Hiển nhiên họ đang châm chọc Quảng Vi lại đi tìm một tu sĩ Trúc Cơ hỗ trợ.
Sắc mặt Quảng Vi đỏ lên lấy ra một gốc dược liệu, ném qua rồi nói:
- Đồ vật cho mày, chuyện này không liên quan đến anh ta…
Tên tu sĩ Kim Đan tầng bốn bắt lấy cây dược liệu màu vàng sẫm, nhìn thoáng qua Diệp Mặc một cách khinh miệt, lạnh giọng nói:
- Cô em nói muốn anh bỏ qua cho con kiến hôi này?
Y dừng một chút, rồi lại không nhanh không chậm nói:
- Muốn anh thả nó cũng được, nhưng lát nữa anh muốn "lần đầu" của cô em.
Sắc mặt Quảng Vi xanh mét, nắm chặt phi kiếm muốn động thủ, nhưng một câu nói của Diệp Mặc lại cắt đứt hành động của cô.
- Lạc Hoàng Tam Diệp thảo?
Nhìn cây dược liệu màu vàng kia, Diệp Mặc lập tức hưng phấn lên. Dược liệu chủ chốt của "Ngưng Bích đan" chính là "Lạc Hoàng Tam Diệp thảo". Mà "Ngưng bích đan" cũng chính là loại đan dược quan trọng nhất trong việc tu luyện của tu sĩ Kim Đan.
Đối với tu sĩ Kim Đan mà nói, tác dụng của "Ngưng bích đan" giống như "Thanh Nguyên đan" với tu sĩ Trúc Cơ vậy.
Mặc dù chỉ có một cây "Lạc Hoàng Tam Diệp thảo", nhưng Diệp Mặc đã quyết định đoạt được nó. Hắn bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá Kim Đan, mà đến bây giờ vẫn chưa có đan dược để tu luyện cho cảnh giới Kim Đan. Đối với hắn mà nói, "Ngưng Bích đan" chính là lựa chọn tuyệt vời nhất.
- Tao muốn Lạc Hoàng Tam Diệp thảo!
Nhìn tu sĩ Kim Đan tầng bốn kia cất cây dược liệu màu vàng vào nhẫn trữ vật, Diệp Mặc lạnh lùng nói.
Lời này của Diệp Mặc vừa nói ra, bao gồm cả Quảng Vi và hai tên tu sĩ Kim Đan đều ngây ngẩn cả người. Phải qua đến hai nhịp thở, hai tên kia mới cười lên ha hả. Nếu không phải Quảng Vi đang trong tình thế nguy hiểm thì chính cô cũng muốn bật cười, cười thật to.
Chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ mà lại dám nói muốn thứ trong tay của tu sĩ Kim Đan.
- Vốn định để sau mới giết mày, nhưng mày lại chủ động muốn chết. Con kiến hôi, để ông đây xem mày định lấy "Lạc Hoàng Tam Diệp thảo" thế nào.
Nói xong, tên tu sĩ Kim Đan tầng bốn này cũng không tụ thế gì cả, phi kiếm trong tay đã mang theo kiếm quang bao vây Diệp Mặc.
Y cũng không định giết Diệp Mặc luôn, mà là muốn chặt đứt tay chân hắn, sau đó cho hắn thưởng thức y song tu với nữ tu kia rồi mới giết.
Thấy tên tu sĩ này muốn giết Diệp Mặc, Quảng Vi lập tức phóng ra phi kiếm định ngăn cản y. Nhưng tên tu sĩ Kim Đan tầng ba kia đã chặn cô lại. Bạn đang đọc truyện tại
/2272
|