Khu trang sức đá quý
-Chị ơi cho em xem cặp nhẫn này đi-Linh chỉ vào một cặp nhẫn đính ruby
-Chị thật tinh mắt đó.Mẫu này chúng tôi mới lấy về hôm qua.Đây là chiếc nhẫn của Wiliam Bell.Tên của nó là Vĩnh cửu của tình yêu.-chị nhân viên ra sức quảng cáo
-Ừm-Linh xoay nghiêng ngó cặp nhẫn trong tay
Chị phục vụ lại tiếp tục
-Cặp nhẫn này có đính 9 viên kim cương trắng tượng trưng cho tình yêu vĩnh cửu và một viên Hồng Ngọc lớn ở chính giữa thể hiện cho trái tim của họ.Đây là mẫu duy nhất trên thế giới đó chị
-Được vậy chị gói lại cho em-Linh cũng nghe xuôi tai những lời chị nhân viên giới thiệu
Đúng lúc đó
-Khoan.......tôi muốn lấy mẫu đó.Tôi sẽ trả giá cao hơn-một giọng nam trầm ấm nhưng rất có trọng lượng từ đằng sau vang lên
-Thật xin lỗi nhưng.....-chị phục vụ chưa nói hết câu thì hắn cắt ngang
-Tôi nói tôi muốn nó là muốn.Tôi sẽ trả giá cao hơn và tôi sẽ bồi thường tiền cho tiểu thư kia.
-Tên kia anh đừng tưởng có tiền mà muốn làm......-Linh thấy có tên dám cướp đồ mình thích thì quay lại chửi lên nhưng khi nhìn thấy bản mặt tên đó thì ngậm miệng lại
-Minh
-Linh
-Hai người quen biết nhau ạ.Vậy thì không cần phải giành nữa rồi.Một người nhường lại là được.-chị nhân viên lau mồ hôi trên trán.Thật là may nếu không mà đứng giữa hai người này thì chỉ có nước thu dọn đồ về nhà sớm
-Ai nói quen biết .cô ấy/anh ấy là người yêu tôi-Linh và Minh đồng thanh
Chị nhân viên nghe thấy vậy thì đứng hồn.Vậy là mình nói sai rồi.Ngay lập tức giở tài ăn nói ra
-Vậy anh chị lấy mẫu này đi.Nó sẽ giữ cho tình yêu của anh chị được vĩnh cửu bền lâu
-Ừm.Vậy còn được-Minh với Linh gật gù đồng ý với câu nói vừa rồi của chị nhân viên.
Hai người mua xong nhìn thấy đẹp thì mới cười thỏa mãn
-Sao em lại ở trong khu mua sắm này-Minh thắc mắc không phải Linh nhà nghèo còn phải đi xe đạp đến trường sao lại ở trong khu mua sắm xa hoa này được
-À ờ là thế này.Anh họ xa lắm xa ơi là xa của em ý.Nhà anh ấy giàu lắm.Anh ấy về VN bàn vài chuyện làm ăn nên cho em ít tiền để em mua gì thì mua.Quần áo này cũng là anh ấy cho tiền em mua đấy chứ-Linh nói dối không chớp mắt
-Vậy bữa nao cho anh gặp em họ của em đi .Dù gì cũng phải để anh ra mắt chứ-Minh tốt bụng và nhiệt tình hết sức
-Không cần đâu anh họ em không quan trọng mấy việc này đâu-Miệng nói vậy nhưng trong bụng "ra mắt cái em gái nhà anh.Thử nói câu nữa xem tôi có cho anh đi thỉnh kinh không"
-Ừm biết thế nhưng.......-Minh chưa nói hết câu đã ăn nguyên viên kẹo vào mồm
-Kẹo ngon không anh
-Khụ khụ..ngon lắm.
-Ừm vậy ăn đi đừng nói nữa.
-Ừm anh biết rồi.
Miệng nhai kẹo mà bụng Minh một đống dấu ???????????Haizzzzz.thôi kệ chuyện này tính sau
Hai anh chị tung tăng nắm tay nhau rời khỏi khu mua sắm
$$$$$$$$$$
tg.Bạo lực quá đi.Chắc bữa nao em hết được gặp anh Minh đẹp trai ngày nào nữa rồi huhuhu.
Linh.Mày cút đi ngay con kia.đồ hám trai
tg.ghen thấy ớn
Linh.CÚTTTTTTTT
-Chị ơi cho em xem cặp nhẫn này đi-Linh chỉ vào một cặp nhẫn đính ruby
-Chị thật tinh mắt đó.Mẫu này chúng tôi mới lấy về hôm qua.Đây là chiếc nhẫn của Wiliam Bell.Tên của nó là Vĩnh cửu của tình yêu.-chị nhân viên ra sức quảng cáo
-Ừm-Linh xoay nghiêng ngó cặp nhẫn trong tay
Chị phục vụ lại tiếp tục
-Cặp nhẫn này có đính 9 viên kim cương trắng tượng trưng cho tình yêu vĩnh cửu và một viên Hồng Ngọc lớn ở chính giữa thể hiện cho trái tim của họ.Đây là mẫu duy nhất trên thế giới đó chị
-Được vậy chị gói lại cho em-Linh cũng nghe xuôi tai những lời chị nhân viên giới thiệu
Đúng lúc đó
-Khoan.......tôi muốn lấy mẫu đó.Tôi sẽ trả giá cao hơn-một giọng nam trầm ấm nhưng rất có trọng lượng từ đằng sau vang lên
-Thật xin lỗi nhưng.....-chị phục vụ chưa nói hết câu thì hắn cắt ngang
-Tôi nói tôi muốn nó là muốn.Tôi sẽ trả giá cao hơn và tôi sẽ bồi thường tiền cho tiểu thư kia.
-Tên kia anh đừng tưởng có tiền mà muốn làm......-Linh thấy có tên dám cướp đồ mình thích thì quay lại chửi lên nhưng khi nhìn thấy bản mặt tên đó thì ngậm miệng lại
-Minh
-Linh
-Hai người quen biết nhau ạ.Vậy thì không cần phải giành nữa rồi.Một người nhường lại là được.-chị nhân viên lau mồ hôi trên trán.Thật là may nếu không mà đứng giữa hai người này thì chỉ có nước thu dọn đồ về nhà sớm
-Ai nói quen biết .cô ấy/anh ấy là người yêu tôi-Linh và Minh đồng thanh
Chị nhân viên nghe thấy vậy thì đứng hồn.Vậy là mình nói sai rồi.Ngay lập tức giở tài ăn nói ra
-Vậy anh chị lấy mẫu này đi.Nó sẽ giữ cho tình yêu của anh chị được vĩnh cửu bền lâu
-Ừm.Vậy còn được-Minh với Linh gật gù đồng ý với câu nói vừa rồi của chị nhân viên.
Hai người mua xong nhìn thấy đẹp thì mới cười thỏa mãn
-Sao em lại ở trong khu mua sắm này-Minh thắc mắc không phải Linh nhà nghèo còn phải đi xe đạp đến trường sao lại ở trong khu mua sắm xa hoa này được
-À ờ là thế này.Anh họ xa lắm xa ơi là xa của em ý.Nhà anh ấy giàu lắm.Anh ấy về VN bàn vài chuyện làm ăn nên cho em ít tiền để em mua gì thì mua.Quần áo này cũng là anh ấy cho tiền em mua đấy chứ-Linh nói dối không chớp mắt
-Vậy bữa nao cho anh gặp em họ của em đi .Dù gì cũng phải để anh ra mắt chứ-Minh tốt bụng và nhiệt tình hết sức
-Không cần đâu anh họ em không quan trọng mấy việc này đâu-Miệng nói vậy nhưng trong bụng "ra mắt cái em gái nhà anh.Thử nói câu nữa xem tôi có cho anh đi thỉnh kinh không"
-Ừm biết thế nhưng.......-Minh chưa nói hết câu đã ăn nguyên viên kẹo vào mồm
-Kẹo ngon không anh
-Khụ khụ..ngon lắm.
-Ừm vậy ăn đi đừng nói nữa.
-Ừm anh biết rồi.
Miệng nhai kẹo mà bụng Minh một đống dấu ???????????Haizzzzz.thôi kệ chuyện này tính sau
Hai anh chị tung tăng nắm tay nhau rời khỏi khu mua sắm
$$$$$$$$$$
tg.Bạo lực quá đi.Chắc bữa nao em hết được gặp anh Minh đẹp trai ngày nào nữa rồi huhuhu.
Linh.Mày cút đi ngay con kia.đồ hám trai
tg.ghen thấy ớn
Linh.CÚTTTTTTTT
/152
|