Thiếu Gia Ngông Cuồng

Chương 738: Không Phải Đều Như Nhau À

/1178




Ông ta đưa điện thoại cho Tần Minh, anh im lặng một lúc rồi nói: “Chúc mừng ông đoàn tụ với người nhà.

Tôi nói đúng phải không, anh thẳng lại cuộc đời của mình”
Tôn Chính Nghĩa trầm mặc nhìn Tần Minh, đột nhiên ông ta kh lưng, nói:
“Cảm ơn.

Nếu không có năng lực của cậu thì tôi sẽ không thua, cũng sẽ không buông bỏ được thù hận.”

Tần Minh vội đỡ Tôn Chính Nghĩa dậy: “Ấy là bởi trong lòng ông vẫn còn tình thân với nhà họ Tôn, tình anh em với ông cụ Tôn, vẫn còn sự mong đợi với vợ chưa cưới và đứa con của mình.

Nói cho cùng, ông không phải là người xấu hoàn toàn, do thù hận che đậy nội tâm của các ông mà thôi.

Hơn nữa con nuôi chắc hẳn cũng là người hết sức quan trọng với ông, ông cũng không muốn đối phương kéo bọn tôi chết chung ở đây, đúng không?”
Tôn Chính Nghĩa ngầm thừa nhận, quả thật ông ta hận nhà họ Tôn, nhưng từ nhỏ lớn lên ở gia đình đó cho nên quan niệm sống của ông ta vẫn khá bình thường.
Mà Hội Vạn Xà ông ta gia nhập chỉ là một tổ chức thương mại, tuy liên quan đến một ít bạo lực nhưng chủ yếu vẫn là một tổ chức kiếm tiền đứng đắn.

Tần Minh biết những việc này bởi vì anh đã sai cấp dưới đi điều tra, vì vậy giống như ông cụ Tôn, anh cũng cảm thấy Tôn Chính Nghĩa chưa hoàn toàn đánh mất lương tâm, và cũng không phải một kẻ xấu xa từ đầu đến cuối.

Sự nhượng bộ của Tần Minh cũng khiến Tôn Chính Nghĩa nhượng bộ, thông qua phương thức “tổng bằng không”, đánh bại Tôn Chính Nghĩa đồng thời cứu ông ta ra khỏi thù hận và đẩy về phía tình thân.
Trong lòng Tần Minh cũng cảm khái không thôi, anh bắt đầu hiểu ý nghĩa trong hành động này của Trương Toàn Chân.
Có lẽ có lúc giả thần giả quỷ lừa bịp người khác thật, thậm chí còn kiếm lợi từ việc đó, nhưng kết quả vẫn là giúp người ta, xóa bỏ ân oán mâu thuẫn, điều này khiến cho Tần Minh rất có cảm giác thành tựu.
Một lát sau, gia đình Giang Yến đến khách sạn suối nước nóng.
Đôi uyên ương số khổ Tôn Chính Nghĩa và Giang Yên gặp lại nhau sau mấy chục năm xa cách.

Tần Minh là người đứng xem cũng biết được năm xưa Giang Yến có bầu trước khi lập gia đình, bị mang tiếng xấu, song bà ấy không tái giá mà khổ cực nuôi con trai trưởng thành một mình, sau đó cuộc sống mời dần dần tốt lên, bây giờ cháu trai đã lấy vợ.

Cũng như ông cụ Tôn nói, gia đình Giang Yến thường được nhà họ Tôn giúp đỡ, cũng coi như một gia đình hạnh phúc.
Tôn Chính Nghĩa vốn tưởng mình đã tuyệt hậu, không ngờ về già lại phát hiện mình có người nhà, mà ông ta trước đây vì báo thù mà rời khỏi tổ quốc, rời khỏi người mình yêu nhất, rời khỏi gia đình mấy chục năm, suýt chút nữa tạo thành sai lầm to lớn.

Ông cụ vô cùng hối hận, giờ đang khóc sướt mướt ở đăng kia.
Tần Minh xem tiết mục tình cảm đau khổ một lúc thì không nhìn nổi nữa, anh đi ra mảnh đất trống bên ngoài, thấy được Lâm Vũ Nhu đang nghỉ ngơi ngoài đó.

“Tần Minh, anh lợi hại thật đấy.”
Lâm Vũ Nhu trông thấy anh bèn khen:
“Thì ra ngay từ đầu anh đã muốn cứu nhà họ Tôn chứ không phải chỉ là giải quyết rắc rối, thảo nào lại làm nhiều việc khó hiểu như thế.

Mỗi lần anh đều đưa ra lựa chọn đúng để đạt được kết cục hoàn mỹ”
Tần Minh nói với vẻ bực bội: “Không phải đều như nhau à?”
Lâm Vũ Nhu lắc đầu, nói: “Không giống nhau.


Ban đầu anh chỉ xử lý rắc rối cho nhà họ Lâm chúng tôi, còn hôm nay là anh cứu nhà họ Tôn, không giống nhau mà.

Chị tôi vẫn còn sống trong đau khổ, nhưng nhà họ Tôn người nào cũng rất vui vẻ.
Tần Minh biết, chuyện của nhà họ Lâm là do một kẻ ở rể tạo thành.
Anh nói với giọng cảm khái: “Trước kia tôi còn chưa theo lão khốn Trương Toàn Chân học tập, nhất định chỉ có thể tiêu tiền”
“Còn tôi thì sao?”
Lâm Vũ Nhu bỗng nở nụ cười, hai tay đặt sau lưng, nhón chân lên nhìn thẳng vào Tần Minh, cô ta cười híp mắt, hỏi:
“Bây giờ bởi vì tôi bị anh ngủ nên bị ông nội đuổi ra ngoài, anh có thể khiến tất cả chúng ta đều vừa lòng không? Anh có thể cứu tôi không?”
Cuối cùng chuyện của nhà họ Tôn được giải quyết hoãn mỹ, anh em thất lạc mấy chục năm trước buông bỏ thù hận, hiện giờ đoàn tụ với nhau.
Đối tượng xui xẻo duy nhất chính là những tay lính đánh thuê mà Tôn Chính Nghĩa tùy ý chiêu mộ, họ bị lực lượng cảnh sát dưới quyền hai anh em Tôn Nhân Pháp và Tôn Nhan Binh hốt gọn, ngay cả số tiền họ lấy của Tần Minh và Tôn Chính Nghĩa cũng nhổ ra hết.
Anh em nhà họ Tôn không thể trút giận lên đầu Tôn Chính Nghĩa, chỉ có thể trút lên đầu lính đánh thuê tự ra tay mưu hại người nhà họ Tôn này..



/1178

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status