THIỀU HOA VÌ QUÂN GẢ

Chương 19 - Chương 17

/24


Editor: Linh Đang

Thần tỷ tỷ, sao tỷ lại ngồi đây một mình? Lúc này Trương Bảo Doanh hận không thể kết nghĩa kim lan với Tiết Thần, thái độ với nàng đâu chỉ là thân mật.

Tiết Thần mỉm cười, sau đó tầm mắt thay đổi, dừng ở hồ sen trước mặt, trầm ngâm một lát sau, sau đó giọng nói dễ nghe như hoàng oanh xuất cốc mới vang lên:

Việc vừa rồi, cũng không phải là ta muốn giúp nàng, chỉ là hôm nay là sinh thần của lão thái gia, không thể làm ồn ào vì một người lai lịch không rõ, muội muội là tiểu thư khuê các, lại là đích nữ, nói vậy hẳn hiểu được chỗ khó xử này, sẽ không trách ta chứ.

Giọng Tiết Thần không cao không thấp, không truyền ra ngoài, nhưng cũng thanh thúy đủ để Trương Bảo Doanh nghe rõ ràng.

Trương Bảo Doanh nghe Tiết Thần nói như vậy, liền biết nàng đang bày tỏ áy náy, trong lời nói cũng rõ ràng là thiên vị mình, lập tức cảm thấy càng thêm ấm lòng, xua tay nói:

Không không, tỷ tỷ xử trí rất thỏa đáng, làm sao ta có thể trách đây. Đều là Uyển Nhi kia không phải, lén lút, không có một chút giáo dưỡng.

Tiết Thần chỉ cười không nói: Nàng không có giáo dục, chúng ta cũng không thể không có giáo dục giống nàng. Vì việc nhỏ như thế mà nháo lên với nàng, cuối cùng sẽ thành chúng ta không đúng, vì người không có giáo dục như nàng, làm hại chúng ta chịu liên lụy, không phải mất nhiều hơn được sao.

Lòng Trương Bảo Doanh đầy căm phẫn: diennndannleeequydoonnn Đúng thế đúng thế, bây giờ nghĩ lại, cũng may Thần tỷ tỷ ngăn cản ta không giằng co với nàng, nếu không hiện giờ ta cũng không còn mặt mũi giống nàng.

Sau khi Tiết Thần hít sâu một hơi, giọng điệu lại vòng vo:

Chỉ đáng tiếc, lợi cho nàng miệng lưỡi bén nhọn, không có giáo dưỡng, lúc nàng nói muội lòng dạ hẹp hòi, ôm khí thế bức người, ta hận không thể đi lên vả vào miệng nàng một cái, nhân phẩm Bảo Doanh muội muội như vậy, lại để nàng chửi bới, đừng nói là muội muội, bây giờ chính ta nhớ tới, trong ngực cũng đang nén giận.

Trương Bảo Doanh nghe đến đó, trong lòng vừa nén được lửa giận xuống lại bùng lên, Tiết Thần nói không sai, Trương Bảo Doanh nàng lớn đến như này, chưa từng chịu ủy khuất thẳng vào mặt thế này, nhớ tới sắc mặt của tiện tỳ kia, Trương Bảo Doanh cắn răng thầm hận trong lòng.

Tỷ tỷ đừng nói nữa, nếu không phải hôm nay tới quý phủ làm khách, sợ ảnh hưởng đến thanh tịnh của lão thái gia, nhất định ta sẽ để nàng nhìn cho rõ. Nay chỉ có thể đợi một chút nữa gặp mặt rồi giải quyết.

Quả thực Trương Bảo Doanh muốn giáo huấn Tiết Uyển kia đã đối xử với nàng như vậy, nhưng cũng thật sự muốn cho Tiết Thần mặt mũi.

Tiết Thần lơ đễnh cười cười, đột nhiên nói một câu lấp lửng:

Lúc trước ta ngăn cản muội muội, là sợ muội muội cuốn vào trong đó, nhưng nếu muội muội không cần cuốn vào, có thể để người khác làm giùm, mặc dù nháo lớn việc... Tiết Thần nói tới chỗ này, giọng nói dừng một chút, xoay đầu lại, nhìn về phía Trương Bảo Doanh, đôi mắt trong như nước nhưng đầy giảo hoạt: Cũng không liên quan gì đến chúng ta hết.

Trương Bảo Doanh thấy Tiết Thần như vậy, đột nhiên trong đầu chợt lóe tia sáng, lập tức hiểu được ý tứ của Tiết Thần, người ta đây là muốn nàng đứng sau màn để báo thù, chủ nhà cũng đã nói thế rồi, nếu thật sự nàng nếu không bắt lấy cơ hội này, thì sẽ phải đợi lần tới, nhưng lần tới ai biết khi nào gặp tiện tỳ kia, liệu có được báo thù sảng khoái không?

Trên mặt lộ ra một nụ cười, để sát vào bên tai Tiết Thần nói:

Thần tỷ tỷ, ta hiểu ý của tỷ. Đối phó loại người như vậy, đúng là chúng ta không nên tự mình ra tay, tỷ hãy chờ mà coi, ta tự có biện pháp bắt nàng dập đầu nhận sai với chúng ta.

Tiết Thần nhìn nàng một cái, nhếch môi nói: Muội muội đang nói cái gì, ta nghe không hiểu.

Trương Bảo Doanh cười hắc hắc, sau đó đứng lên, nói với Tiết Thần: Được được được, tỷ tỷ không nghe hiểu cũng không sao, dù sao chuyện này cũng không liên quan đến tỷ, coi như là ta chủ trương là được rồi, khẩu khí này, hôm nay ta đã định rồi.

...

Sau khi nói xong câu nói kia, cũng không chờ Tiết Thần phản ứng, Trương Bảo Doanh đã xoay người rời khỏi bên hồ, đi vào trong đình nói vài câu, vừa khéo nha hoàn Tiết gia tiến đến thông báo, nói là có thể ngồi vào vị trí rồi, các cô nương nghe xong cũng giải tán, có người đến kêu Tiết Thần, Tiết Thần lại lắc đầu, chỉ chỉ vải bố ở vạt váy của mình, chúng cô nương biết nàng có tang, cũng không gọi nàng nữa.

Tiết Thần ngồi bên Thái Hồ, chờ khi tất cả các cô nương trong đình đều tản đi, nàng mới từ từ trên tảng đá đứng lên, vỗ vỗ làn váy của mình như không có chuyện gì xảy ra, sau đó đoan trang tú mĩ rời khỏi đình.

Trên đá Thái Hồ phía Tây bờ hồ, hai người một ngồi một nằm, người đang ngồi, nhã nhặn, mày rậm mắt to, mặc áo vải bình




/24

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status