Chương 13.1: Vị hôn thê.
Một khúc nhạc kết thúc, Cố Khinh Chu nghe được tiếng vỗ tay bốn phía, cô khẽ cười.
Trước khi vũ khúc bắt đầu, sĩ quan của Tư phu nhân nói với Cố Khinh Chu: "Thiếu soái có việc không thể có mặt, nhưng cô làm khách quý vũ hội, yến hội hôm nay lại được tổ chức vì Cố tiểu thư, có một điệu waltz là chủ khúc vũ hội, ngài muốn cô nhảy một điệu mở đầu."
Cố Khinh Chu biết quy củ của mấy vũ hội kiểu mới.
Chỉ là, việc khoe mẽ như vậy, vì sao Tư phu nhân lại sắp xếp cho Cố Khinh Chu?
Tư phu nhân hận chết Cố Khinh Chu, bà ta hận không thể để những người khác không nhìn thấy Cố Khinh Chu.
Cố Khinh Chu lập tức hiểu rõ có âm mưu.
Cô khẽ cười một cái, bất động thanh sắc, gật đầu đáp ứng: "Được, tôi hiểu rồi."
Đồng thời, sĩ quan nhận một cuộc gọi từ chàng trai trẻ tuổi Diệp Giang, nói anh ta là bà con xa của Đốc Quân phu nhân, anh ta và Cố Khinh Chu sẽ nhảy điệu đầu tiên.
Con ngươi đen nhánh của Cố Khinh Chu hơi đổi sắc, cô lẳng lặng cười nói: "Làm phiền sĩ quan, làm phiền Diệp thiếu."
Sau đó, cô mặc một chiếc quần đen bên trong, đeo bao tay, khoác lên khuỷu tay Diệp Giang.
Hai người bước vào sân nhảy, vẻ mặt của Diệp Giang có chút khác thường, lúc ấy Cố Khinh Chu không hiểu rõ, chỉ cảm thấy vị Diệp thiếu này rất cẩn thận, không có tự tin của thiếu gia, thân phận khả nghi.
Đương lúc tiếng nhạc dần nhanh hơn, Diệp Giang đột nhiên bước nhanh hơn, Cố Khinh Chu liền hiểu.
Đây không phải là điệu waltz thường gặp, mà là một điệu Viennese Waltz.
Điệu Viennese Waltzz có hai loại, nhanh thì gọi là điệu Viennese Waltz, chậm thì trực tiếp gọi là điệu waltz.
"Thì ra âm mưu ở chỗ này." Cố Khinh Chu lập tức hiểu ra dụng ý của Tư phu nhân.
Mặc dù Tư phu nhân sắp xếp điệu nhảy đơn giản cho Cố Khinh Chu, lại dùng một vũ khúc khác, phái thầy dạy nhảy có bước nhảy mạnh mẽ làm bạn nhảy của Cố Khinh Chu.
Cô gái nông thôn khẳng định chưa từng học qua khiêu vũ. Dù là học qua, cũng là học sơ sài, miễn cưỡng lừa dối khách quan, nhảy nhanh nhất định sẽ rụt rè.
Đến lúc đó, bạn nhảy rất khá, liền khiến Cố Khinh Chu theo không kịp tiết tấu, trước mắt bao nhiêu người, trở thành trò cười của đêm nay.
Đây là kế hoạch mà Tư phu nhân tính toán.
Đương nhiên kế sách tốt, tuyệt đại đa số cô gái đều sẽ trúng chiêu, bởi vì nhảy nhanh quá khó.
Nhưng hết lần này tới lần khác, Tư phu nhân đều thất sách.
Điệu Viennese Waltz rất nhanh, mặc dù khó nhảy, nhưng bước nhảy kéo dài chập trùng, càng làm dáng múa thêm ưu mỹ hoa lệ, từ mắt thường chỉ cảm thấy rất ưu mỹ, tuy nhiên khiêu vũ rất mệt mỏi, người bình thường không biết có đủ sức hay không.
Cũng may Cố Khinh Chu đã học qua điệu này.
Cô ở nông thôn gặp được danh viện Thượng Hải Trương Sở Sở chạy đến tị nạn, Trương Sở Sở thích nhất Viennese Waltz, bước nhảy nam nữ đều nhảy được, thường lôi kéo Cố Khinh Chu nhảy chung, Cố Khinh Chu từ từ quen thuộc.
"Nếu mình nhảy điệu waltz chậm, chỉ sợ còn lâu mới được sáng chói như nhảy điệu Viennese Waltz." Vũ khúc kết thúc, bạn nhảy của Cố Khinh Chu có chút thở dốc, Cố Khinh Chu thì hơi thở bình ổn, ngước mắt nhìn Tư phu nhân trên lầu hai, lộ ra nụ cười điềm tĩnh.
Bạn nhảy Diệp Giang không tưởng tượng được, cô gái này lại nhảy tốt như vậy, hơi thở bình ổn như vậy, kính nể nhìn cô một cái, lúc này mới yên lặng dẫn cô lui xuống.
Cố Khinh Chu khẽ nâng ánh mắt, nhìn vào đáy mắt Tư phu nhân, thấy sự kinh ngạc của bà ta.
Tư phu nhân tỉ mỉ sắp xếp mọi thứ, cứ như vậy bị Cố Khinh Chu tứ lạng bạt thiên cân mà hóa giải.
Tư phu nhân coi Cố Khinh Chu là con nhóc nông thôn, chưa từng thấy qua việc đời, khẳng định sẽ làm trò hề cho thiên hạ, để cho Tư Đốc Quân ghét bỏ con dâu sắp gả vào cửa này, cho nên bà ta ra một đề bài vô cùng xảo trá.
Viennese Waltz cũng là điệu waltz, sau Đốc Quân có hỏi tới, Tư phu nhân cũng có thể nói cho qua chuyện.
Không nghĩ, kết quả lại là làm cho Cố Khinh Chu nổi bật, để cho Cố Khinh Chu mượn gió bẻ măng, tước đi tất cả danh tiếng của toàn đại sảnh!
Không có sự sắp xếp của Tư phu nhân, Cố Khinh Chu tuyệt đối không thể làm náo động như thế!
Nếu cô không nhảy điệu Viennese Waltz, chỉ sợ Cố Khinh Chu cũng không để lại ấn tượng khắc sâu cho người ta đến như thế.
/3749
|