Chương 16: tìm hiểu nguồn gốc (4)
Đã ngất xỉu ngày thứ hai “hết sốt sao?” Hoắc Thiệu Hằng đứng ở cửa một hồi không có đi vào, từ trong túi quần móc ra một bao thuốc lá, rút một cây ngậm lên môi, châm lửa lặng lẽ hút một hơi phun một vòng khói:”ngày mai có thể tỉnh sao? ”
” cậu gấp gáp? Đau lòng? ” Trần Liệt trêu ghẹo Hoắc Thiệu Hằng một câu, phất tay một cái ý đồ xua tan mùi khói thuốc trước mặt, Hoắc Thiệu Hằng không nói gì một tay cắm ở trong túi quần, một tay cầm điếu thuốc, híp mắt nhìn bóng đêm đen trầm ngoài cửa sổ, bóng lưng cao lớn bất động
Trần Liệt từ bóng lưng của hắn nhìn thấu một tia sát khí
Hắn giật mình vội nói:” đừng nóng, đừng nóng, cậu ăn cơm tối đi rồi lại hút thuốc”
“tôi không gấp” Hoắc Thiệu Hằng phủi phủi tro thuốc lá
“Niệm Chi sốt còn chưa có lui, có muốn đưa tới bệnh viện hay không? ”
” bệnh viện? Có tôi ở đây cậu còn muốn đưa tới bệnh viện? “Trần Liệt mũi vểnh lên trời chỉ kém ống phun khói
” tôi ở đây, bệnh viện tốt nhất ở nơi nào? ”
” cô ấy tại sao còn sốt, không có tỉnh ? “Hoắc thiếu đem một chiêu chí mạng đánh trúng bác sĩ Trần. Lúc này ở thành phố C khu biệt thự Đức Hinh của Phùng gia chính là hỗn lộn tưng bừng.
Phùng Quốc Đống ba Phùng Nghi Hỷ nhìn trên mạng ngập trời tin tức, giận đến thiếu chút nữa bệnh tim tái phát hướng về phía vợ của mình mà rống giận :”nhìn một chút chuyện tốt cháu của bà làm ! Con gái của tôi luôn luôn nhu thuận thông minh, làm sao mà lại biết hút cái loại đồ chơi đó? ” Phùng phu nhân khóc sưng cả hai mắt, một bên lo lắng con gái, một bên lo lắng tội hạ trên người cháu, lớn tiếng nói:”cháu tôi cũng là bị người hãm hại! Nó và Nghi Hỷ đều là người bị hại!”
“nó là người bị hại? ” Phùng Quốc Đống tay chỉ ra hướng cửa, sắc mặt đỏ bừng lên:” nó hút thứ đồ kia không phải chỉ là ngày một ngày hai! Tôi trước kia từng nhìn thấy tận mắt một lần! Hôm nay bà lại nói với tôi nó là người bị hại? Là nó hãm hại con gái tôi! Cả nhà bọn họ đều là hãm hại con gái tôi! ”
” Phùng Quốc Đống ông còn có lương tâm hay không? Một nhà em trai tôi thế nào lại thành là hãm hại Nghi Hỷ rồi hả? Cậu mợ đối với Nghi Hỷ so với con gái ruột còn khá hơn, ông cứ như vậy mà xem thường nhà mẹ đẻ tôi? “Phùng phu nhân vô cùng bao che, vừa nghe chồng chỉ trích người nhà mẹ đẻ của mình liền tức giận mà nhảy cẫng lên
Phùng Nghi Sân ở bên cạnh Chân mày càng lúc nhíu càng sâu, quả thật nghe không nổi nữa, cắt đứt ba mẹ đang cãi vã :” cha mẹ bây giờ không phải thời điểm chỉ trích lẫn nhau, nhanh chóng tìm luật sư đem em gái cùng em họ lấy đi ra, tránh cho đêm dài lắm mộng ”
Phùng Quốc Đống cùng vợ lúc này mới ngừng lại, nhưng vẫn không cầm lòng yếu thế mà trừng đối phuơng một cái sau đó mới cùng nhau quay đầu nhìn Phùng Nghi Sân nói:” Nghi Sân, con mau chóng đi tìm luật sư, sau đó mang hắn đến cục cảnh sát đem em gái cùng em họ con lấy ra”
Phùng Nghi Sân lắc đầu một cái, “mẹ, mẹ cùng mợ đem theo luật sư đến cục cảnh sát, con còn có việc muốn cùng ba thương lượng”
“chuyện gì so với em gái cùng em họ con quan trọng hơn? “Phùng phu nhân cực kì bất mãn, chỉ Phùng Sân hét :” con rốt cuộc có biết đã xảy ra chuyện gì hay không?”
Phùng Nghi Sân nhắm hai mắt, đưa điện thoại di động trong tay tới, trầm giọng nói :”đương nhiên là có chuyện trọng yếu hơn, dạ tự ba mẹ xem! ”
Phùng Quốc Đống cùng vợ xít tới nhìn màn hình điện thoại của Phùng Nghi Sân chỉ thấy trên một diễn đàn lớn nhất quốc gia xuất hiện một cái tin tức vô cùng hot, tựa đề kêu << nói một chút bạn học của tôi – – nữ sinh năm tư khoa luật pháp đại học C Phùng Nghi Hỷ >>, không chỉ đem tên họ, thân phận của cô viết rõ ràng hơn nữa gia thế cũng viết rất rõ ràng thậm chí tin tức công ty Phong Đình của Phùng gia chẳng mấy chốc sẽ đưa ra thị trường cũng được đem lên.
Tin tức này vừa lộ ra, các phe đi ra tiết lộ ngày càng nhiều, thậm chí phe đối thủ cạnh tranh của bọn họ vừa nghe tin lập tức hành động, thu mua tất cả các đường, dùng hết sức lực ra sức đánh chó rơi xuống nước, dẫn đến liên quan thị trường chứng khoán của cả thành phố. Hơn nữa đã có đội ngũ bên trên mở bài viết nội tình về công ty Phong Đình của Phùng gia như vậy. Phùng phu nhân sắc mặt đều trắng bệch, đoạt lấy di động từ trong tay Phùng Nghi Sân, há miệng run rẩy mắng chửi:”nói bậy bạ, nói bậy bạ! Tung tin vịt! ” Phùng Quốc Đống gấp đến độ xoay quanh :” vậy bây giờ phải làm sao? Bây giờ phải làm sao? ” nếu ảnh hưởng tới việc công ty Phùng gia phong đình đưa ra thị trường thì bọn họ thiệt thòi lớn rồi
” ba, bà cùng con ở lại, con có mấy người bằng hữu bọn họ cùng công ty thủy quân có liên lạc, chúng ta bỏ ra ít tiền mướn công ty thủy quân lập tức tẩy trắng còn nữa cho ra ít tiền đem toàn bộ chuyện có liên quan đè xuống không biểu hiện là được ”
Phùng Nghi Sân đối với Internet vẫn là có nghiên cứu cô cũng là sinh viên luật pháp của đại học B, hơn nữa năm nay còn là vừa mới tốt nghiệp lấy bằng thạc sĩ nghiên cứu sinh vì vậy nhận ra một chút người kiếm sống bằng Internet. Trong nhà công ty xảy ra vấn đề nhưng là so với thanh danh của Phùng Nghi Hỷ trọng yếu hơn Người một nhà lúc này không có cãi nhau nữa rất nhanh thương lượng xong, Phùng phu nhân mang theo luật sư của mình cùng em dâu đi đến cục cảnh sát đón người.
Phùng Quốc Đống cùng Phùng Nghi Sân liên lạc các phe Internet thủy quân, đồng thời liên lạc đè xuống lục soát chuyện mấu chốt
Nhưng là Phùng Quốc Đống cùng Phùng Nghi Sân hai người gọi một vòng điện thoại phát hiện không một nhà thủy quân nào đồng ý tiếp việc bọn họ mà ngàn độ lục soát động cơ mặc dù lục soát dừng lại ở điểm mấu chốt nhưng muốn giá cả :”50 triệu? Cậu tại sao không đi chết đi! “Phùng Quốc Đống ném điện thoại di động Ôm đầu ngồi ở ghế sa lông thiếu chút nữa là khóc lên. Một đêm nay ở thành phố C rất nhiều người đều không ngủ, Hoắc Thiệu Hằng lại là một đêm không ngủ. Trời vừa sáng hắn kéo rèm cửa sổ thư phòng ra phát hiện bên ngoài mưa tí tách tí tách rơi xuống mưa nhỏ, mưa xuân quý như mỡ. Thành phố C cuối xuân đầu hè luôn là mùa đẹp nhất nhưng là hắn không còn lòng dạ nào mà thưởng thức, đã là ngày thứ ba
” Trần Liệt, Niệm Chi tỉnh chưa? ” Hoắc Thiệu Hằng từ phòng tắm đi ra phòng khách vừa lau nước trên tóc vừa nói Trần Liệt đeo hòm thuốc trên lưng từ phòng ngủ đi ra, bất đắc dĩ lắc đầu một cái” còn đang sốt, tôi gọi điện thoại cho bác sĩ Diệp tới, truyền nước biển cho cô bé” Hoắc Thiệu Hằng không nói gì nữa nhưng là giữa hai lông mày thấy cương nghị bình tĩnh. Rất nhiều người đều nói hắn có phong độ Đại tướng cho nên đối với một thiếu tướng trẻ như hắn phần lớn mọi người đều là vui lòng phục tùng. Bởi vì cấp bậc của hắn đều là dùng mấu tươi cùng sinh mạng mà đổi lấy
Ngồi xuống cẩn thận ăn xong điểm tâm,rồi Hoắc Thiệu Hằng hướng Triệu Lương Trạch gọi điện thoại: “đem kế hoạch một ngày nói”
Sau một tiếng Hoắc Thiệu Hằng đã đeo kính râm ngồi vào một chiếc xe chrysler màu trắng bạc, xe này không tính là đắt nhưng cũng không phải rẻ. Đi công ty Phong Đình của Phùng gia dừng lại tại công ty phụ cận cũng không gây chú ý, bởi vì bên kia đều là loại xe này. Hoắc Thiệu Hằng vẫn như cũ ngồi ở sau xe lẳng lặng nhìn tòa cao ốc ba mươi tầng, công ty Phong Đình chiếm cứ từ tầng một đến tầng 5 của cao ốc, kích thước quả thật không nhỏ nhưng làm gia đình gặp chuyện cái giá cũng đặc biệt lớn. Triệu Lương Trạch ngồi ở phía sau đối với Hoắc Thiệu giới thiệu những thông tin hắn tra được về tình hình công ty gia đình Phong Đình “công ty này thành lập hơn 30 năm, nhưng kích thước vẫn một mực rất nhỏ, hơn 2 năm qua gom tiền để đưa ra thị trường, mới quy mô lớn vay ngân hàng để giữ thể diện”
Lời còn chưa nói hết một chiếc xe Minibus tại đối diện cao ốc ngừng lại mấy người mặc cảnh phục màu trắng cùng đồng phục an ninh từ trên xe bước xuống hướng vào cao ốc tiến vào
Hoắc Thiệu Hằng sắc mặt như thường, tà tà ngồi dựa vào ghế xe, ánh mắt sâu thẳm thâm thuý, lẳng lặng nhìn tình hình phía đối diện.
/81
|