Chương 45: Trọng sắc khinh bạn
“Lớp trưởng trọng sắc khinh bạn! Khác gì không có nhân tính!” Tráng sĩ khoa trương kêu to, từ trong xe chui ra, ợ rượu, lung la lung lay trở về ký túc xá của mình.
Mai Hạ Văn dựa lưng vào đầu xe, đứng ở đường trong bóng tối, thòi điểm gọi điện thoại cho Cố Niệm Chi khóe môi không nhịn được hơi hơi nhếch lên.
Loại này trong lòng có cảm giác ngọt ngào, từ khi sau khi hắn tốt nghiệp trung học, lại cũng không có hưởng qua.
Lần này, hắn nhất định sẽ không buông tay, bỏ lỡ cô, hắn sẽ hối hận.
Mai Hạ Văn gọi một cú điện thoại, lại bị Cố Niệm Chi treo máy.
Hắn nhìn màn hình điện thoại di động một hồi ngây ngô, lại ngẩng đầu nhìn phòng Cố Niệm Chi, nơi đó còn là đèn đuốc sáng choang, đều không ngủ, lại không muốn tiếp điện thoại của hắn.
Tiểu thiếu nữ đẹp cũng có tính khí?
Mai Hạ Văn khẽ mỉm cười một cái, không tiếp tục cầm điện thoại gọi.
Hắn móc ra một điếu thuốc, hút một hơi, một tay cầm điếu thuốc, một tay gửi tin nhắn cho Cố Niệm Chi.
“Niệm Chi, em đã ngủ chưa?”
“Nếu như không ngủ, có thể hay không đi xuống nói chuyện với anh chút?”
“Niệm Chi, anh rất nhớ em chúng ta mới vừa tách ra nửa giờ, anh đã bắt đầu nhớ em “
“Niệm Chi, emcó phải hay không tức giận?”
“Nếu như em tức giận, anh liền càng không thể ném xuống em bất kể chuyện gì ”
“Niệm Chi, chúng ta nói tốt, có thể cãi nhau, nhưng không thể đem oán khí mang tới ngày thứ hai chuyện ngày hôm nay hôm nay giải quyết “
“Niệm Chi, em xuống đây đi em không xuống, anh sẽ ở nơi này chờ một đêm “
Từng cái tin nhắn phát tới, Cố Niệm Chi không nhìn cũng phải xem.
Cô không dám tắt điện thoại di động, bởi vì cô còn đang chờ Hoắc thiếu gọi tới.
Một người cúi đầu nghiêng dựa vào trên giường chơi đùa điện thoại di động, nhìn Mai Hạ Văn gởi tới từng cái tin nhắn, cô than nhẹ một tiếng, đứng dậy đi tới bên cửa sổ, nhìn thấy Mai Hạ Văn cao gầy dựa lưng vào đầu xe, giữa ngón tay nhất điểm hồng đỏ ánh lửa chợt sáng chợt tắt —— vậy hẳn là một điếu thuốc.
Động tác này vững vàng hấp dẫn lấy ánh mắt của cô.
Cố Niệm Chi ở trên lầu ngắm nhìn ngón tay hắn đang lúc về điểm kia khói lửa thật lâu, trong tay nắm chặt tay chính mình
Trong nhà trọ ngoài ra ba người đem ánh mắt của cô nhìn trong đáy mắt, các cô đã sớm biết Mai Hạ Văn không đi, còn ở dưới lầu đứng gác.
Lục Trà Phương đang làm mặt nạ, nhìn thấy tình hình, tằng hắng một cái, nói: ” tớ muốn uống Starbucks cà phê, các cậu thì sao?”
“Tớ cũng muốn, một ly cà phê, không thêm đường” Yêu Cơ đang quét blog, vừa cùng người nhà nói chuyện phiếm.
“Tớ muốn Cappuccino, thêm đường thêm sữa” Tào nương nương đoan trang mà ngồi trước máy vi tính, chuẩn bị một cái thực tập án lệ.
Lục Trà Phương kêu Cố Niệm Chi hỏi “Niệm Chi, cậu muốn cái gì?”
Cố Niệm Chi quay đầu nhìn cô một chút, lắc đầu nói: “Đã trễ thế này, các cậu còn uống cà phê? Không lo lắng mất ngủ? Mỹ nhân thấy còn có ngủ hay không rồi hả?”
“Cô nương ta là đắc đạo đại yêu, một ly cà phê tính là gì?” Yêu Cơ phong tình vạn chủng mà vỗ tay phát ra tiếng.
Lục Trà Phương cầm điện thoại di động lên, gọi cho trong trường Starbucks tiệm cà phê: “Ngài khỏe chứ, tôi muốn hai ly Cappuccino, một ly cà phê, một hộp sữa tươi, còn phải một hộp bánh nướng xốp ”
C Đại tá bên trong Starbucks tiệm cà phê đưa bữa ăn rất nhanh.
Nhà trọ máy bộ đàm không bao lâu liền truyền tới lầu chủ tiếng gào: “518 phòng! Starbucks!”
“Đến rồi!” Lục Trà Phương đứng dậy muốn đi ra ngoài, Cố Niệm Chi vội vàng kêu cô: “cậu trên mặt còn đắp mặp nạ muốn đi ra ngoài à? Ngồi đi, tớ đi lấy ”
“Vậy thì cám ơn tiểu Tứ rồi!” Lục Trà Phương cười hì hì đem tiền nhét vào Cố Niệm Chi trong tay.
Cố Niệm Chi cúi đầu đi ra ngoài.
Lục Trà Phương đi theo chạy đến trên ban công, chỉ chốc lát sau đã nhìn thấy Cố Niệm Chi ra khỏi lầu ký túc xá, tiểu soái ca Starbucks đưa một cái hộp lớn cà phê trong tay tiếp qua, lúc này Mai Hạ Văn trong tay cầm điếu thuốc đi tới trước người Cố Niệm Chi.
Lục Trà Phương ở trên lầu ưu nhã ôm lấy cánh tay gật đầu nói: “Tối hôm nay cà phê cũng hẳn là lớp trưởng bỏ tiền, nếu không phải tớ, hai người này không biết như vậy náo tới khi nào nửa ”
Cô đưa cái thang tới,
Để cho hai người này xuống đài mới tốt a
Dưới cửa lầu ký túc xá, tiểu soái ca Starbucks nhận tiền, Cố Niệm Chi lại bị Mai Hạ Văn bắt cánh tay, không đi được.
“Lớp trưởng, còn có chuyện gì?” Cố Niệm Chi từ tốn nói, “Em còn muốn đi lên đây ”
” Bộ dáng em thế này, anh như thế nào yên tâm để cho một mình em đi lên?” Mai Hạ Văn ném trong tay điếu thuốc, nhận lấy trong tay Cố Niệm Chi cái hộp lớn, một cái tay khác vẫn nắm cánh tay của cô, hướng xe mình bên kia đi tới.
Cố Niệm Chi vùng vẫy hai cái, không tránh thoát, liền bị Mai Hạ Văn kéo đến bên cạnh xe trong bóng tối.
Bọn họ đứng chỗ, đúng lúc là đèn đường góc chết, so với chỗ khác đều phải tối hơn.
“Niệm Chi, em là tức giận sao?” Mai Hạ Văn đem cái hộp lớn Starbucks kia thả vào xe mình, hai cái tay đều bắt được tay Cố Niệm Chi cầm ở trước người, lời nói nhẹ nhàng , nhỏ nhẹ cùng với cô giải thích: “Ngải Duy Nam là bạn học cấp ba của anh, bộ dáng của cô ấy, cùng nam sinh một dạng tùy tiện, thật sự là bạn thân, em sẽ không ghen với cô ấy chứ ?”
Cố Niệm Chi mặt thoáng cái đỏ, không phải là ngượng ngùng, mà là nổi nóng.
Cô còn không có yêu hắn, làm sao lại ăn giấm rồi hả?
“Lớp trưởng, bạn học của anh quan hệ với anh thế nào, anh thật không cần nói với em” Cố Niệm Chi quay đầu qua chỗ khác, nhìn chằm chằm dưới đèn đường sáng ngời bao la, kèn cây cột một dạng trong ánh sáng, từng cái con thiêu thân quanh quẩn tới lui.
“Anh làm sao có thể không nói cho em đây? Anh thích em anh cũng ở đây theo đuổi em” Mai Hạ Văn nhìn Cố Niệm Chi không ưỡn ẹo bộ dáng đã cảm thấy khả ái, thật to màu mực con ngươi nhìn lấy cùng manga bên trong thiếu nữ xinh đẹp giống nhau, hơi hơi quyết lên đôi môi đầy đặn oánh nhuận, giống như mê hoặc người hôn.
Mai Hạ Văn không nhịn được liếm liếm môi của mình, cảm nhận được một tia cám dỗ từ cái kia.
Cố Niệm Chi vành tai lặng lẽ đỏ, may mắn ở trong bóng tối, Mai Hạ Văn không nhìn thấy.
“Cô ấy cùng anh nhiều năm như vậy là bạn học, nếu như muốn có cái gì, đã sớm có, nơi nào sẽ chờ tới hôm nay?” Mai Hạ Văn tận tình giải thích, “anh đối với em là thật tâm, hơn nữa anh biết em không phải là cô nương nhỏ mọn, lại nói em thông minh hơn cô ấy, xinh đẹp hơn cô ấy, anh lại không mù, làm sao biết bỏ em mà lấy cô ấy? Em coi như đối với chính mình không tin, cũng muốn đối với anh có lòng tin ”
” nếu như em không thông minh bằng cô ấy, không xinh đẹp hơn cô ấy, anh có phải hay không liền không thích em?” Cố Niệm Chi thật nhanh liếc nhìn Mai Hạ Văn một cái, lại liền vội vàng dời đi ánh mắt.
“Niệm Chi, em là học luật pháp, thế nào cùng những thứ kia không biết gì phụ nữ và trẻ con không chấp nhặt? Anh thích em, bản thân liền chứng minh em so với cô nương khác tài trí hơn người —— em không tin chính mình, cũng phải tin tưởng ánh mắt của anh” Mai Hạ Văn nói vừa nói, liền hướng đến gần Cố Niệm Chi.
Khí tức của hắn từng bước một ép tới gần, hơi thở nóng bỏng đều sắp phun đến trên mặt cô rồi.
Cố Niệm Chi mấp máy môi, xoay chuyền cổ tay một cái, nhanh chóng thoát khỏi khống chế của Mai Hạ Văn,
Mai Hạ Văn sửng sốt một chút, nhìn tay của mình một chút có chút không rõ thế nào trong lúc bất chợt, một đôi tay nhỏ mềm mại không xương cứ như vậy giống như một con cá bơi lội một dạng theo thoát khỏi đôi tay hắn.
“Lớp trưởng, em đi lên trước” Cố Niệm Chi xoay người đi qua đầu xe tìm trong xe cái hộp lớn Starbucks cầm lên, nhẹ giọng cười một tiếng, “em không tức giận, anh đừng suy nghĩ nhiều “
Cô chẳng qua là ở trước mặt các bạn cùng phòng bị Ngải Duy Nam đột nhiên giọng khách át giọng chủ, có chút khó chịu thôi.
/81
|