*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Cô biết địa chỉ nhà cô ấy không?”
Tâm trạng Lý Dạ Lạc cực kỳ khó chịu hỏi tiếp.
Hoa Mai lau nước mắt, khẽ lắc đầu.
Ngay cả lai lịch của Tạ Liên mà cô ta còn không biết thì làm sao có thể biết địa chỉ nhà Tạ Liên được.
Huống chỉ bình thường cô ta vốn cũng không cùng xuất hiện với Tạ Liên.
Sau khi Lý Dạ Lạc dúi thuốc vào trong gạt tàn, đứng dậy mặc quần áo xong xuôi, rút ra mấy tờ năm trăm từ trong ví tiên, ném lên mặt Hoa Mai, sau đó tự mình rời đi.
Hoa Mai cũng không nhìn Lý Dạ Lạc lấy một cái, mà ngồi quỳ trên giường, nhặt từng tờ năm trăm kia lên.
Một đêm này Lý Dạ Lạc đã tìm năm, sáu người đàn bà để làm thử, làm xong tất cả bước chuẩn bị, những người phụ nữ được tìm đến đều có khuôn mặt xinh đẹp, người sau còn hơn người trước,dáng người cũng người sau cũng quyến rũ hơn người trước, nhưng phía dưới của anh ta vẫn không có bất kỳ phản ứng sinh lý nào, xảy ra chuyện gì vậy? Anh ta chính là một tên đàn ông tỉnh lực tràn trê đó! Nếu như phía dưới không ngóc đầu lên được, vậy sau này anh ta làm đàn ông kiểu gì? Lý Dạ Lạc tức giận, sau khi về đến nhà đập phá đồ đạc để trút sự không hài lòng và tức giận của mình.
Nửa đêm canh ba, anh ta không ngủ mà đập phá ở nhà, sau khi ôn ào đến mức Lý Tư San ở phòng bên cũng không ngủ được, hai anh em cãi nhau ầm ĩ cách một bức tường chắn.
Cả đêm nhà họ Lý không được bình an.
Ở Thành phố Thuận Canh, trong nhà riêng của Phó Quân Tiêu thì ngược lại đặc biệt yên tĩnh.
Sáng sớm ngày hôm sau, lúc Phó Quân Tiêu ngồi bên bàn ăn ăn sáng, thấy Nhiên Hoàng Minh mặt đầy ý cười nhìn chằm chằm mình, luôn cảm thấy anh ta có chuyện không tốt muốn nói.
“Quân Tiêu, không ngờ cậu lại xấu bụng vậy luôn! Có phải sau này chỉ cần là thăng đàn ông nào cướp người phụ nữ của cậu, cũng không có kết quả gì tốt? Hử?”
Nhiên Hoàng Minh nhướng mày, ánh mắt sáng như đèn pha ô tô.
Dạo này anh ta nghe chiến hữu trước kia, cũng chính là đội trưởng đội bảo vệ Hàn Mậu Tinh kể trước kia con trai Quách Tuấn Kiệt của Thị trưởng thành phố Thuận Canh bỏ thuốc vợ sắp cưới “Tô Hoài Lan”
của Phó Quân Tiêu, suýt chút nữa cưỡng hiếp “Tô Hoài Lan”
Sau chuyện này, Phó Quân Tiêu anh không nói hai lời, trực tiếp phái người bắt Quách Tuấn Kiệt lại, cho tới giờ Quách Tuấn Kiệt đó vẫn còn ở trong tù chưa ra.
Mà bố của Quách Tuấn Kiệt thì thân là Thị trưởng cũng chẳng dám ho he gì trước mặt Phó Quân Tiêu.
Nhiên Hoàng Minh suy nghĩ chuyện này một chút, cảm thấy buồn cười.
Sau khi Phó Quân Tiêu đột nhiên nghĩ tới chuyện của Lý Dạ Lạc, một bên tao nhã cắt thức ăn trong đĩa, một bên hơi có vẻ tò mò hỏi một đẳng trả lời một nẻo: “Cậu đã xử lý cậu chủ nhà họ Lý đó thế nào vậy?”
- -------------------
“Cô biết địa chỉ nhà cô ấy không?”
Tâm trạng Lý Dạ Lạc cực kỳ khó chịu hỏi tiếp.
Hoa Mai lau nước mắt, khẽ lắc đầu.
Ngay cả lai lịch của Tạ Liên mà cô ta còn không biết thì làm sao có thể biết địa chỉ nhà Tạ Liên được.
Huống chỉ bình thường cô ta vốn cũng không cùng xuất hiện với Tạ Liên.
Sau khi Lý Dạ Lạc dúi thuốc vào trong gạt tàn, đứng dậy mặc quần áo xong xuôi, rút ra mấy tờ năm trăm từ trong ví tiên, ném lên mặt Hoa Mai, sau đó tự mình rời đi.
Hoa Mai cũng không nhìn Lý Dạ Lạc lấy một cái, mà ngồi quỳ trên giường, nhặt từng tờ năm trăm kia lên.
Một đêm này Lý Dạ Lạc đã tìm năm, sáu người đàn bà để làm thử, làm xong tất cả bước chuẩn bị, những người phụ nữ được tìm đến đều có khuôn mặt xinh đẹp, người sau còn hơn người trước,dáng người cũng người sau cũng quyến rũ hơn người trước, nhưng phía dưới của anh ta vẫn không có bất kỳ phản ứng sinh lý nào, xảy ra chuyện gì vậy? Anh ta chính là một tên đàn ông tỉnh lực tràn trê đó! Nếu như phía dưới không ngóc đầu lên được, vậy sau này anh ta làm đàn ông kiểu gì? Lý Dạ Lạc tức giận, sau khi về đến nhà đập phá đồ đạc để trút sự không hài lòng và tức giận của mình.
Nửa đêm canh ba, anh ta không ngủ mà đập phá ở nhà, sau khi ôn ào đến mức Lý Tư San ở phòng bên cũng không ngủ được, hai anh em cãi nhau ầm ĩ cách một bức tường chắn.
Cả đêm nhà họ Lý không được bình an.
Ở Thành phố Thuận Canh, trong nhà riêng của Phó Quân Tiêu thì ngược lại đặc biệt yên tĩnh.
Sáng sớm ngày hôm sau, lúc Phó Quân Tiêu ngồi bên bàn ăn ăn sáng, thấy Nhiên Hoàng Minh mặt đầy ý cười nhìn chằm chằm mình, luôn cảm thấy anh ta có chuyện không tốt muốn nói.
“Quân Tiêu, không ngờ cậu lại xấu bụng vậy luôn! Có phải sau này chỉ cần là thăng đàn ông nào cướp người phụ nữ của cậu, cũng không có kết quả gì tốt? Hử?”
Nhiên Hoàng Minh nhướng mày, ánh mắt sáng như đèn pha ô tô.
Dạo này anh ta nghe chiến hữu trước kia, cũng chính là đội trưởng đội bảo vệ Hàn Mậu Tinh kể trước kia con trai Quách Tuấn Kiệt của Thị trưởng thành phố Thuận Canh bỏ thuốc vợ sắp cưới “Tô Hoài Lan”
của Phó Quân Tiêu, suýt chút nữa cưỡng hiếp “Tô Hoài Lan”
Sau chuyện này, Phó Quân Tiêu anh không nói hai lời, trực tiếp phái người bắt Quách Tuấn Kiệt lại, cho tới giờ Quách Tuấn Kiệt đó vẫn còn ở trong tù chưa ra.
Mà bố của Quách Tuấn Kiệt thì thân là Thị trưởng cũng chẳng dám ho he gì trước mặt Phó Quân Tiêu.
Nhiên Hoàng Minh suy nghĩ chuyện này một chút, cảm thấy buồn cười.
Sau khi Phó Quân Tiêu đột nhiên nghĩ tới chuyện của Lý Dạ Lạc, một bên tao nhã cắt thức ăn trong đĩa, một bên hơi có vẻ tò mò hỏi một đẳng trả lời một nẻo: “Cậu đã xử lý cậu chủ nhà họ Lý đó thế nào vậy?”
- -------------------
/1176
|