Giữa khung cảnh trời xanh mây trắng,chim chóc uốn lượn,hoa cỏ khoe sắc như vậy mà khuôn mặt bầu bĩnh trắng nõn của giai nhân lại hiện lên ba vạch hắc tuyến đen tối,chợt nghĩ đến hành động lúc nãy của hắn,nàng lại bật cười,phu quân của nàng cư nhiên lại có thể khả ái như vậy,hảo khả ái a~
-Linh nhi,nàng cười ta?-Phong Liêm Triệt hậm hực đem thiên hạ ôm trọn vào lòng,Phong Tư Linh tựa như con kiến nhỏ,chui lọt trong vòng tay hắn
-Ta không có...Triệt,hắn là phụ thân ngươi,không nên tùy tiện như vậy-nàng mỉm cười,đưa tay sờ nắn khuôn mặt hắn,ngắm nhìn hồi lâu-...ngươi lớn lên lại có thể yêu nghiệt đến vậy,còn lo kém phụ thân ngươi sao...phì!
Hắn ôn nhu nắm lấy tay nàng,chuyển dời đến ngực mình,bày ra bộ dáng thảm thương hết mức(Triệt ca,ca là đang ăn đậu hủ tỷ tỷ sao???)
-Linh nhi a Linh nhi,cho dù vi phu có đẹp đến nhường nào,chỉ cần mất đi sự chú ý của nàng thì hết thảy đều vô vị,đều là...sợ hãi,vậy nên xin nàng đừng bỏ rơi vi phu a~
-Cạch cạch!Rầm!(oái)-hai thân ảnh đen ngòm rơi từ trên trời xuống,thậm chí còn mang theo vài miếng gạch hoa(==),Mộ Tinh suýt xoa cái lưng tội nghiệp,thầm nguyền rủa ca ca vụng về của mình,cư nhiên lại có thể phá hủy khoảnh khắc của hai người tụi họ,còn không phải đáng tội chết đi
Phong Liêm Triệt sát khí ngùm ngụt,nếu Phong Tư Linh không nhanh cản hắn lại thì chút nữa là đem hai huynh đệ kia ném vào lò nung.To gan!Thật to gan nha!
-Bọn thuộc hạ không cẩn thận...ảnh hưởng đến điện hạ và nương nương nghỉ ngơi-Mộ Phi mồ hổi tuôn như suối,hắn là nhẵm phải phân cẩu sao!?Nương nương nhà hắn còn có nhân tình,chứ đụng vô Thiếu Vương điện hạ còn không phải là quy tiên luôn đi
-Bỏ đi bỏ đi,chuyện ta kêu các ngươi làm đã xong chưa-Phong Tư Linh nhàn nhã thưởng trà,Phong Liêm Triệt ngồi bên cạnh cũng tự động đem nho từng quả lột hết vỏ rồi đút cho nàng ăn,bộ dạng hết mực thê nô(==)
-Bọn thuộc hạ đã cẩn thận theo dõi,quả thật mọi chuyện đều như nương nương dự đoán...-Mộ Phi đem hết thảy sự việc kể cho nàng,Phong Liêm Triệt nhíu mày,Dạ Minh quả thực là bị lợi dụng,không những vậy lại còn bị chính người thân của mình lừa gạt,nghĩ thế nào cũng thương hại cho hắn a
-Triệt,ngươi có biện pháp?
-Tất nhiên là có rồi,nhưng trước tiên vẫn không nên để tiểu tử Dạ Minh biết chuyện,cho hắn chịu khổ một chút cũng chẳng sao(==)
-À,còn một chuyện nữa,lúc nãy hạ thần có đi qua phủ quốc sư,Lưu đại nhân gửi cho điện hạ và nương nương giấy mời tới hội đàm thơ-Mộ Tinh đưa ra một tấm thiệp mời
-Hội đàm thơ?-Phong Tư Linh ngây ngốc,hội đàm thơ nàng không phải chưa nghe qua nhưng lại có chút tò mò về vị quốc sư này,nghe bảo hắn trên thông thiên văn,dưới tường địa lí nhưng lại không hay ra khỏi phủ,thậm chí còn ít khi thượng triều mà vẫn luôn được hoàng thượng coi trọng,ba phần kính nể
-Linh nhi,nàng muốn đi?-Phong Liêm Triệt hỏi,cùng lúc đem trái nho đã lột vỏ bỏ vào miệng nàng
-Có chút chút tò mò,khi nào vậy?
-Bẩm nương nương,là ngày rằm,khoảng ba ngày nữa ạ
-Mấy ngày cảm thấy rất nhàm chán,đi ra ngoài một chút cũng không ảnh hưởng gì,ngươi gọi người chuẩn bị ít quà lễ cho Lưu quốc sư,hắn tính ra cũng là người phe ta
-Rõ!
Sau khi hai huynh đệ rời đi,Phong Liêm Triệt thở dài một hơi,mệt mỏi tựa đầu vào vai nhỏ nàng,than thở
-Nương tử a nương tử,thuộc hạ của ta hết thảy đều đi theo nàng rồi
-Ngươi cảm thấy bất an?Lo họ sẽ bỏ ngươi theo ta?
Hắn nghe vậy liền bật dậy
-Không có,ta ấy là không có a,ta đã là người của Linh nhi,mọi thứ của ta đều là của nàng,chỉ cần nàng vui,ta cũng vui theo,chỉ cần nàng thích,ta liền cho nàng
Nam nhân này......
-Triệt,còn A Thủy,ngươi xử thế nào?
-Cho nàng ta ăn một viên đơn,không đầy một khắc đã hồn phi phách tán rồi
Nàng vẫn là hài lòng với hắn,tính cách này hẳn rất giống nàng đi,còn bên kia Tứ Sát đêm nay sẽ hành động,chắc không cần lo lắng
-Linh nhi,vẫn còn chuyện cần chúng ta giải quyết,mẫu thân sắp tấn cấp nên sẽ ở dưới tầng hầm một thời gian dài,phụ thân cũng đi cùng nàng nên Tứ Sát vẫn là để chúng ta tiếp a
Khục!-Phong Tư Linh suýt chút nữa chết sặc,nàng vốn muốn an an ổn ổn nghỉ ngơi,đâu lại kiếm thêm việc cho nàng vậy nha,lại nghĩ Phong Tử Huệ sắp tấn cấp,nàng mới tò mò
-Triệt,Vương phi có phải là Ngọc tinh triệu hồi sư?
-Ngọc tinh?...ai nha nương tử,thực lực mẫu thân sao có thể thấp vậy cơ chứ-tử mâu lộ rõ tiếu ý,liền đưa tay nhéo cái mũi nhỏ nhỏ phiến hồng của nàng,Phong Tư Linh vốn không thích nhưng nghe hắn nói vậy,vì ngạc nhiên mà bỏ qua luôn,nếu thực lực Tử Huệ quận chúa cao hơn cả Ngọc tinh thì Nguyệt Vương kia là ở cái dạng gì,thật rối rắm!
-Sau này nàng tự nhiên sẽ biết thôi
...
Kim Thành lâu,Tạ gia-Ca ca,cho muội đi cùng đi mà,muội biết Hiên ca ca thương muội nhất,làm ơn-Tạ Uyên hai mắt long lanh ngấn nước ôm chân Tạ Dật Hiên van cầu hắn
-Hội đàm thơ,muội đi làm gì?-Tạ Dật hiên dùng hết sức bình sinh gỡ nàng ra nhưng bất lực
-Muội muốn đi là muốn đi,ca không thể ép muội(khụ,Tiểu Uyên a,ai ép được nha đầu ngươi?)Ô...ô...ô,muội méc nãi nãi(bà nội)-Tạ Uyên lắn ra khóc thảm thiết
-Thôi được rồi,ta cho muội đi là được chứ gì!
Hắn vừa dứt lời,nàng đã xông tới bá vai bá cổ cười ha hả(==)thật hết cách với cô em gái này,tuy mệt thì mệt thật nhưng vẫn là tiểu muội mà hắn hết mực yêu thương,thấy nàng vui như vậy,hắn cũng vui theo
-Ca ca,muội yêu ca nhất!
...
Phủ quốc sư,hoa viên
Hồng y nam tử mềm như nước,tóc dài đen nhánh ôm lên cơ thể,làn da mịn màng như da nữ tử,y phục đỏ tươi để lộ cả một vùng ngực trắng ngần,thủy mâu thanh khiết mị hoặc ngơ ngác nhìn xung quanh,nhìn qua cũng chỉ xấp xỉ mười bốn mười lắm tuổi,lại toát ra hương vị điên đảo như vậy
Lưu Yến Tịch,cái tên thật dễ nghe,con người hắn ngây thơ đơn thuần,mặc dù chỉ là một đứa trẻ nhỏ nhưng đứng giữa hoàng quyền phân tranh vẫn yên bình sống sót,gây ảnh hưởng lớn tới đại cục triều đình,được hoàng thượng và bá quan văn võ coi trọng,thật không tầm thường
-Hà bá bá,Nhị điện hạ lâu như vậy không có đến chơi với Yến Tịch,có phải ghét bỏ Yến Tịch rồi không?-thủy mâu ngấn nước nhìn Hà Tâm,sao mà không mềm lòng cho được
Hà Tâm là quản sự của phủ quốc sư,trước là học trò của U ma ma,làm việc trong Phượng Loan cung của hoàng hậu một thời gian,rất được nàng tín nhiệm nên khi hoàng thượng an bài Hà Tâm đến phủ quốc sư cũng có phần nuối tiếc
-Đứa trẻ này,đâu cần lo lắng như vậy,Nhị hoàng tử tốt với ngươi như vậy,sao ngươi có thể nghĩ xấu cho ngài?
-Vì trước giờ chưa ai thật với Yến Tịch cả,Yến Tịch là bị người ta gạt suốt đấy thôi
Hà Tâm xúc động xoa đầu hắn,đứa trẻ này thật đáng thương,bị chính cha mẹ của mình ruồng bỏ,lừa bán đi vào kĩ viện(ẻm xinh hơn cả nữ giới luôn mờ),sau vì lòng ghen ghét mà chính người bạn mà hắn tin tưởng nhất cũng hãm hại hắn,đem hắn cho một tên phú nhị đại dâm tặc,lúc đó...chỉ có Phong Nguyên Khai giúp hắn,còn việc có thể tin tưởng y hay không,hắn cũng không biết...(ta thương,ta thương Tịch nhi lắm luôn,ahuhu...)
Dù sao cũng chỉ là một đứa bé chưa lớn,nàng vẫn phải ở bên cạnh lo chu toàn cho nó thôi...
...
Màn đêm buông xuống
Nguyệt Vương phủ
Lần trước đã có một kẻ xấu số chết dưới tay Phong Tư Linh,nay lại thêm bốn tên không biết điều nữa,thực lực chỉ bằng con kiến mà đòi đi ám sát Nguyệt Vương
Trong bốn tên thích khách có hai triệu hồi sư Thất tinh,một Bát tinh sơ cấp và một Bát tinh đỉnh Phong,chúng là Tứ Sát,sát thủ hộ vệ của Lâm gia,Phong Tư Linh thật không biết cả nhà Phong Liêm Triệt che giấu thực lực đến đâu mà để người ta khi dễ như vậy a
-Lão Nhất,huynh ra tay đi-Lão Tam hất cằm ra hiệu nhưng Lão Nhất vẫn chần chừ
-Hừ,Nguyệt Vương này danh tiếng nổi khắp đại lục,ta nghĩ hắn chắc cũng phải ẩn giấu chút thực lực,chi bằng cả bốn người chúng ta cùng lên cho chắc ăn
-...ta thấy huynh ấy nói cũng có lí,vậy vẫn hơn-Lão Tứ suy ngẫm một lúc rồi đồng tình
-Được,chúng ta lên!
Cả bốn tên to con vận một đạo nguyên khí đồng loạt tấn công vào thân ảnh trên giường.Bùm!Tiếng mổ kinh động Nguyệt Vương phủ,chúng vốn định ra tay xong chuồn lẹ nhưng đột nhiên lại thấy toàn thân tê dại rồi đông cứng,không tài nào di chuyển nổi
-Hay cho một Chu quốc công,hay cho một Lâm Vĩnh Kha,hay cho Tứ Sát các ngươi đêm hôm lẻn vào Nguyệt Vương phủ,ám sát Nguyệt Vương,Triệt,hôm bữa tới Hình ngục ta thấy có cái bể dịch đặc đặc tím tím trông khá thuận mắt,chi bằng vứt chúng vào đó đi(hự!Tàn cốc của người ta đó tỷ,khác chi a-xit loại I ở thời của tỷ đâu)
-Linh nhi nàng thật sáng suốt,ta cũng vừa mới nghĩ tới Tàn cốc a
Nhẹ nhàng và nguy hiểm,hai đại nhân vật đã thành công chọc cho Tứ Sát sủi bọt mép,không có đường trở lại
-Ta thấy vẫn còn một cách nhanh hơn đấy!-thanh âm của tử thần vang lên trong đêm tối,tóc đỏ phiêu phiêu dật dật dưới ánh trăng,lam quang rực rỡ mê người,trong khoảnh khắc đó,trái tim mỹ nam liền ngưng đập,lần đầu tiên hắn nhìn Lam Thiên rõ như vậy.....thực rất đẹp!
Phong Tư Linh vận nguyên khí,lòng bàn tay nàng chuyển thành màu tím hỗn độn của độc dược,hình thành một tử cầu
-Độc Hỏa cầu!Lên!-nàng khẽ hô,quả cầu liền di động,phi thẳng về phía Tứ Sát,chỉ trong nháy mắt,bốn tên thích khách tan thành cát bụi
-...hảo a,nàng lại mạnh hơn rồi
-Linh nhi,nàng cười ta?-Phong Liêm Triệt hậm hực đem thiên hạ ôm trọn vào lòng,Phong Tư Linh tựa như con kiến nhỏ,chui lọt trong vòng tay hắn
-Ta không có...Triệt,hắn là phụ thân ngươi,không nên tùy tiện như vậy-nàng mỉm cười,đưa tay sờ nắn khuôn mặt hắn,ngắm nhìn hồi lâu-...ngươi lớn lên lại có thể yêu nghiệt đến vậy,còn lo kém phụ thân ngươi sao...phì!
Hắn ôn nhu nắm lấy tay nàng,chuyển dời đến ngực mình,bày ra bộ dáng thảm thương hết mức(Triệt ca,ca là đang ăn đậu hủ tỷ tỷ sao???)
-Linh nhi a Linh nhi,cho dù vi phu có đẹp đến nhường nào,chỉ cần mất đi sự chú ý của nàng thì hết thảy đều vô vị,đều là...sợ hãi,vậy nên xin nàng đừng bỏ rơi vi phu a~
-Cạch cạch!Rầm!(oái)-hai thân ảnh đen ngòm rơi từ trên trời xuống,thậm chí còn mang theo vài miếng gạch hoa(==),Mộ Tinh suýt xoa cái lưng tội nghiệp,thầm nguyền rủa ca ca vụng về của mình,cư nhiên lại có thể phá hủy khoảnh khắc của hai người tụi họ,còn không phải đáng tội chết đi
Phong Liêm Triệt sát khí ngùm ngụt,nếu Phong Tư Linh không nhanh cản hắn lại thì chút nữa là đem hai huynh đệ kia ném vào lò nung.To gan!Thật to gan nha!
-Bọn thuộc hạ không cẩn thận...ảnh hưởng đến điện hạ và nương nương nghỉ ngơi-Mộ Phi mồ hổi tuôn như suối,hắn là nhẵm phải phân cẩu sao!?Nương nương nhà hắn còn có nhân tình,chứ đụng vô Thiếu Vương điện hạ còn không phải là quy tiên luôn đi
-Bỏ đi bỏ đi,chuyện ta kêu các ngươi làm đã xong chưa-Phong Tư Linh nhàn nhã thưởng trà,Phong Liêm Triệt ngồi bên cạnh cũng tự động đem nho từng quả lột hết vỏ rồi đút cho nàng ăn,bộ dạng hết mực thê nô(==)
-Bọn thuộc hạ đã cẩn thận theo dõi,quả thật mọi chuyện đều như nương nương dự đoán...-Mộ Phi đem hết thảy sự việc kể cho nàng,Phong Liêm Triệt nhíu mày,Dạ Minh quả thực là bị lợi dụng,không những vậy lại còn bị chính người thân của mình lừa gạt,nghĩ thế nào cũng thương hại cho hắn a
-Triệt,ngươi có biện pháp?
-Tất nhiên là có rồi,nhưng trước tiên vẫn không nên để tiểu tử Dạ Minh biết chuyện,cho hắn chịu khổ một chút cũng chẳng sao(==)
-À,còn một chuyện nữa,lúc nãy hạ thần có đi qua phủ quốc sư,Lưu đại nhân gửi cho điện hạ và nương nương giấy mời tới hội đàm thơ-Mộ Tinh đưa ra một tấm thiệp mời
-Hội đàm thơ?-Phong Tư Linh ngây ngốc,hội đàm thơ nàng không phải chưa nghe qua nhưng lại có chút tò mò về vị quốc sư này,nghe bảo hắn trên thông thiên văn,dưới tường địa lí nhưng lại không hay ra khỏi phủ,thậm chí còn ít khi thượng triều mà vẫn luôn được hoàng thượng coi trọng,ba phần kính nể
-Linh nhi,nàng muốn đi?-Phong Liêm Triệt hỏi,cùng lúc đem trái nho đã lột vỏ bỏ vào miệng nàng
-Có chút chút tò mò,khi nào vậy?
-Bẩm nương nương,là ngày rằm,khoảng ba ngày nữa ạ
-Mấy ngày cảm thấy rất nhàm chán,đi ra ngoài một chút cũng không ảnh hưởng gì,ngươi gọi người chuẩn bị ít quà lễ cho Lưu quốc sư,hắn tính ra cũng là người phe ta
-Rõ!
Sau khi hai huynh đệ rời đi,Phong Liêm Triệt thở dài một hơi,mệt mỏi tựa đầu vào vai nhỏ nàng,than thở
-Nương tử a nương tử,thuộc hạ của ta hết thảy đều đi theo nàng rồi
-Ngươi cảm thấy bất an?Lo họ sẽ bỏ ngươi theo ta?
Hắn nghe vậy liền bật dậy
-Không có,ta ấy là không có a,ta đã là người của Linh nhi,mọi thứ của ta đều là của nàng,chỉ cần nàng vui,ta cũng vui theo,chỉ cần nàng thích,ta liền cho nàng
Nam nhân này......
-Triệt,còn A Thủy,ngươi xử thế nào?
-Cho nàng ta ăn một viên đơn,không đầy một khắc đã hồn phi phách tán rồi
Nàng vẫn là hài lòng với hắn,tính cách này hẳn rất giống nàng đi,còn bên kia Tứ Sát đêm nay sẽ hành động,chắc không cần lo lắng
-Linh nhi,vẫn còn chuyện cần chúng ta giải quyết,mẫu thân sắp tấn cấp nên sẽ ở dưới tầng hầm một thời gian dài,phụ thân cũng đi cùng nàng nên Tứ Sát vẫn là để chúng ta tiếp a
Khục!-Phong Tư Linh suýt chút nữa chết sặc,nàng vốn muốn an an ổn ổn nghỉ ngơi,đâu lại kiếm thêm việc cho nàng vậy nha,lại nghĩ Phong Tử Huệ sắp tấn cấp,nàng mới tò mò
-Triệt,Vương phi có phải là Ngọc tinh triệu hồi sư?
-Ngọc tinh?...ai nha nương tử,thực lực mẫu thân sao có thể thấp vậy cơ chứ-tử mâu lộ rõ tiếu ý,liền đưa tay nhéo cái mũi nhỏ nhỏ phiến hồng của nàng,Phong Tư Linh vốn không thích nhưng nghe hắn nói vậy,vì ngạc nhiên mà bỏ qua luôn,nếu thực lực Tử Huệ quận chúa cao hơn cả Ngọc tinh thì Nguyệt Vương kia là ở cái dạng gì,thật rối rắm!
-Sau này nàng tự nhiên sẽ biết thôi
...
Kim Thành lâu,Tạ gia-Ca ca,cho muội đi cùng đi mà,muội biết Hiên ca ca thương muội nhất,làm ơn-Tạ Uyên hai mắt long lanh ngấn nước ôm chân Tạ Dật Hiên van cầu hắn
-Hội đàm thơ,muội đi làm gì?-Tạ Dật hiên dùng hết sức bình sinh gỡ nàng ra nhưng bất lực
-Muội muốn đi là muốn đi,ca không thể ép muội(khụ,Tiểu Uyên a,ai ép được nha đầu ngươi?)Ô...ô...ô,muội méc nãi nãi(bà nội)-Tạ Uyên lắn ra khóc thảm thiết
-Thôi được rồi,ta cho muội đi là được chứ gì!
Hắn vừa dứt lời,nàng đã xông tới bá vai bá cổ cười ha hả(==)thật hết cách với cô em gái này,tuy mệt thì mệt thật nhưng vẫn là tiểu muội mà hắn hết mực yêu thương,thấy nàng vui như vậy,hắn cũng vui theo
-Ca ca,muội yêu ca nhất!
...
Phủ quốc sư,hoa viên
Hồng y nam tử mềm như nước,tóc dài đen nhánh ôm lên cơ thể,làn da mịn màng như da nữ tử,y phục đỏ tươi để lộ cả một vùng ngực trắng ngần,thủy mâu thanh khiết mị hoặc ngơ ngác nhìn xung quanh,nhìn qua cũng chỉ xấp xỉ mười bốn mười lắm tuổi,lại toát ra hương vị điên đảo như vậy
Lưu Yến Tịch,cái tên thật dễ nghe,con người hắn ngây thơ đơn thuần,mặc dù chỉ là một đứa trẻ nhỏ nhưng đứng giữa hoàng quyền phân tranh vẫn yên bình sống sót,gây ảnh hưởng lớn tới đại cục triều đình,được hoàng thượng và bá quan văn võ coi trọng,thật không tầm thường
-Hà bá bá,Nhị điện hạ lâu như vậy không có đến chơi với Yến Tịch,có phải ghét bỏ Yến Tịch rồi không?-thủy mâu ngấn nước nhìn Hà Tâm,sao mà không mềm lòng cho được
Hà Tâm là quản sự của phủ quốc sư,trước là học trò của U ma ma,làm việc trong Phượng Loan cung của hoàng hậu một thời gian,rất được nàng tín nhiệm nên khi hoàng thượng an bài Hà Tâm đến phủ quốc sư cũng có phần nuối tiếc
-Đứa trẻ này,đâu cần lo lắng như vậy,Nhị hoàng tử tốt với ngươi như vậy,sao ngươi có thể nghĩ xấu cho ngài?
-Vì trước giờ chưa ai thật với Yến Tịch cả,Yến Tịch là bị người ta gạt suốt đấy thôi
Hà Tâm xúc động xoa đầu hắn,đứa trẻ này thật đáng thương,bị chính cha mẹ của mình ruồng bỏ,lừa bán đi vào kĩ viện(ẻm xinh hơn cả nữ giới luôn mờ),sau vì lòng ghen ghét mà chính người bạn mà hắn tin tưởng nhất cũng hãm hại hắn,đem hắn cho một tên phú nhị đại dâm tặc,lúc đó...chỉ có Phong Nguyên Khai giúp hắn,còn việc có thể tin tưởng y hay không,hắn cũng không biết...(ta thương,ta thương Tịch nhi lắm luôn,ahuhu...)
Dù sao cũng chỉ là một đứa bé chưa lớn,nàng vẫn phải ở bên cạnh lo chu toàn cho nó thôi...
...
Màn đêm buông xuống
Nguyệt Vương phủ
Lần trước đã có một kẻ xấu số chết dưới tay Phong Tư Linh,nay lại thêm bốn tên không biết điều nữa,thực lực chỉ bằng con kiến mà đòi đi ám sát Nguyệt Vương
Trong bốn tên thích khách có hai triệu hồi sư Thất tinh,một Bát tinh sơ cấp và một Bát tinh đỉnh Phong,chúng là Tứ Sát,sát thủ hộ vệ của Lâm gia,Phong Tư Linh thật không biết cả nhà Phong Liêm Triệt che giấu thực lực đến đâu mà để người ta khi dễ như vậy a
-Lão Nhất,huynh ra tay đi-Lão Tam hất cằm ra hiệu nhưng Lão Nhất vẫn chần chừ
-Hừ,Nguyệt Vương này danh tiếng nổi khắp đại lục,ta nghĩ hắn chắc cũng phải ẩn giấu chút thực lực,chi bằng cả bốn người chúng ta cùng lên cho chắc ăn
-...ta thấy huynh ấy nói cũng có lí,vậy vẫn hơn-Lão Tứ suy ngẫm một lúc rồi đồng tình
-Được,chúng ta lên!
Cả bốn tên to con vận một đạo nguyên khí đồng loạt tấn công vào thân ảnh trên giường.Bùm!Tiếng mổ kinh động Nguyệt Vương phủ,chúng vốn định ra tay xong chuồn lẹ nhưng đột nhiên lại thấy toàn thân tê dại rồi đông cứng,không tài nào di chuyển nổi
-Hay cho một Chu quốc công,hay cho một Lâm Vĩnh Kha,hay cho Tứ Sát các ngươi đêm hôm lẻn vào Nguyệt Vương phủ,ám sát Nguyệt Vương,Triệt,hôm bữa tới Hình ngục ta thấy có cái bể dịch đặc đặc tím tím trông khá thuận mắt,chi bằng vứt chúng vào đó đi(hự!Tàn cốc của người ta đó tỷ,khác chi a-xit loại I ở thời của tỷ đâu)
-Linh nhi nàng thật sáng suốt,ta cũng vừa mới nghĩ tới Tàn cốc a
Nhẹ nhàng và nguy hiểm,hai đại nhân vật đã thành công chọc cho Tứ Sát sủi bọt mép,không có đường trở lại
-Ta thấy vẫn còn một cách nhanh hơn đấy!-thanh âm của tử thần vang lên trong đêm tối,tóc đỏ phiêu phiêu dật dật dưới ánh trăng,lam quang rực rỡ mê người,trong khoảnh khắc đó,trái tim mỹ nam liền ngưng đập,lần đầu tiên hắn nhìn Lam Thiên rõ như vậy.....thực rất đẹp!
Phong Tư Linh vận nguyên khí,lòng bàn tay nàng chuyển thành màu tím hỗn độn của độc dược,hình thành một tử cầu
-Độc Hỏa cầu!Lên!-nàng khẽ hô,quả cầu liền di động,phi thẳng về phía Tứ Sát,chỉ trong nháy mắt,bốn tên thích khách tan thành cát bụi
-...hảo a,nàng lại mạnh hơn rồi
/26
|