Thịnh Sủng

Chương 118 - Chương 118

/137


Trầm Tử Trai nói được làm được, buổi chiều ngày hôm sau quả nhiên có người đưa xích đu tới đặt trong vườn.

Vườn của Tề vương phủ mặc dù lớn, nhưng những năm trước Trầm Tử Trai bị bệnh, Trầm Ngọc Tiên cũng không được rảnh rỗi, bọn a hoàn lại không dám bạo gan đùa giỡn, cho nên xích đu cái gì đó dĩ nhiên là không có. Tới khi Hạ Trọng Phương qua cửa, nhiều chuyện liên tiếp xảy ra, nào có tâm tư đi thiết kế những thứ để vui đùa.

Bây giờ Trầm Tử Trai phân phó bài trí xích đu, ngược lại cả đám tiểu a hoàn lại vô cùng mong đợi, lặng lẽ thảo luận nói: Có phải vương gia thấy chúng ta khổ cực hay không, vì vậy mới làm xích đu, để khi chúng ta rảnh rỗi vui đùa một chút?

Thanh Trúc đi ngang qua, vừa đúng lúc nghe được lời này của tiểu a hoàn, không khỏi bật cười nói: Các ngươi nghĩ mình là gì mà đáng để Vương Gia phải phí tâm?

Thanh Trúc tỷ tỷ! Mấy tiểu a hoàn vừa thấy là nàng, vội vàng tiến lên hành lễ, cười nói: Không phải thiết trí cho bọn tiểu a hoàn chúng ta chơi thì cho người nào chơi?

Thanh Trúc điểm trán một người trong số những a hoàn đó, nói: Chỉ biết chơi?

Tiểu a hoàn vội né tránh, cười nói: Thanh Trúc tỷ tỷ không nói, chúng ta liền hỏi Linh Chi tỷ tỷ đi.

Linh Chi đang trong phòng phục vụ Hạ Trọng Phương, cười nói: Hôm nay Vương Gia trở lại sớm, liền đến vườn buộc dây làm xích đu, khiến quản gia sợ tới mức bận rộn chạy tới, chạy lui, đẩy nhanh tốc độ, có thể chỉ một lúc nữa là người có thể đánh đu rồi.

Hạ Trọng Phương thấy Trầm Tử Trai làm một cái xích đu lớn như vậy cho mình, không khỏi đỏ ửng mặt nói: Vương Gia thật đúng là. . . . . .

Trầm Tử Trai tự mình đến làm xích đu, còn có thể là vì ai? Linh Chi chỉ hơi suy đoán, cũng liền đoán được, mắt thấy khóe miệng Hạ Trọng Phương ẩn chứa nụ cười, liền trêu ghẹo nói: Vương Gia vô cùng để ý tới vương phi, việc buộc dây xích đu nặng nhọc như vậy, người cũng đích thân tới làm.

Trầm Tử Trai thân là Tề vương, sau này sẽ được phong Hoàng thái tôn, nếu hắn dùng đồ trang sức để lấy lòng Hạ Trọng Phương, Hạ Trọng Phương chưa chắc đã cảm động, nhưng hắn chịu tự mình buộc dây xích đu, Hạ Trọng Phương vô cùng cảm động, nhỏ giọng nói: Tối hôm qua ta chỉ nói một câu, hắn lại làm thật.

Ở trong vườn Trầm Tử Trai đang chỉ huy người buộc xích đu, rồi tự mình ngồi lên thử một chút, cảm giác đã bền chắc, lúc này mới yên lòng cho người đi mời Hạ Trọng Phương.

Không lâu sau, Hạ Trọng Phương đã đi tới.

Trầm Tử Trai cười nói: Mời vương phi đánh đu!

Hạ Trọng Phương thấy đám người Tô Lương vẫn còn ở đây, tự nhiên không thể không biết xấu hổ, nói nhỏ: Vương Gia, nhiều người như vậy, sao có thể chơi đu?

Trầm Tử Trai cười một tiếng, phân phó nói: Các ngươi đi xuống trước đi, đứng xa mà chờ, nếu ta không có phân phó thì không cần tới đây.

Mọi người hiểu ngầm trong lòng, vội lui xuống.

Trầm Tử Trai nhìn mọi người lùi xa, liền đi đỡ Hạ Trọng Phương, cười nói: Phương nương, không còn mọi người ở đây, nàng có thể đánh đu rồi.

Hạ Trọng Phương đỏ ửng mặt, biết sẽ không có ai dám nhìn lén, liền hôn một cái lên mặt Trầm Tử Trai.

Trầm Tử Trai thấy chưa đủ, yêu cầu: Hôn lại một cái đi!

Hạ Trọng Phương không để ý tới hắn, ngồi lên xích đu, ngồi vững rồi liền nhẹ nhàng động một cái, mỉm cười nhìn về phía Trầm Tử Trai.

Trầm Tử Trai vội vươn tay, cũng không dám dùng quá nhiều sức, chỉ khẽ đẩy xích đu lên cao, cười nói: Trước tiên, ta sẽ không đẩy quá cao, tránh cho nàng bị dọa sợ.

Hạ Trọng Phương trước còn sợ, đợi khi lên cao, gió mát thổi vào người, liền cảm giác cả người tựa như bay, không khỏi kêu Trầm Tử Trai: Vương Gia dùng sức hơn đi!

Tốt! Trầm Tử Trai dùng sức, đẩy Hạ Trọng Phương lên cao, nhìn nàng cười duyên khanh khách , không khỏi bật cười, mở miệng hỏi Phương nương, chơi rất vui đúng không?

Chơi thật vui! Từ nhỏ đến lớn, Hạ Trọng Phương nào có cơ hội như vậy chơi đùa? Hiện giờ chỉ thấy hưng phấn mà nở nụ cười, yêu cầu Trầm Tử Trai đẩy nàng lên cao một chút.

Trầm Tử Trai dùng sức đẩy một lần nữa, lại lo lắng Hạ Trọng Phương không giữ vững trọng tâm, vội giang hai tay ra, đề phòng Hạ Trọng Phương bị rớt xuống, hắn cũng sẽ tiếp được.

Tô Lương ở xa xa chờ đợi, cũng nghe được tiếng cười của Hạ Trọng Phương, nhất thời nhìn nhau mà cười: Vương Gia và vương phi ân ái là chi phúc của Tề Phủ, là phúc của chúng ta.

Bây giờ bọn a hoàn cũng đã biết, xích đu trong vườn là do Vương Gia thiết trí vì vương phi.

Vương Gia thật sự quá cưng chiều vương phi rồi, còn đích thân đẩy xích đu!

Tất nhiên, Vương Gia

/137

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status