Thịnh Thế Mưu Thần

Q.1 - Chương 21 - Kho Báu Của Cố Thị

/72


Trong một góc của biệt uyển Hoa Uyển phủ Cung Vương, thần sắc Mộ Dung Hi bình tĩnh nhìn thiếu nữ có dung mạo tuyệt mỹ trước mặt, khẽ thở dài. Đứa bé từng nhút nhát rụt rè theo sau biểu muội giờ đã trở thành một thiếu nữ tuyệt sắc, phong nhã tài hoa. Nhưng xinh đẹp như vậy….Cũng chưa chắc là chuyện tốt đối với nàng. Những năm này lên lên xuống xuống, Mộ Dung Hi càng thêm thông suốt rất nhiều chuyện so với những người khác. Nếu không phải như thế, những đả kích và tình cảnh những năm qua, đã sớm làm một nam tử vừa sinh ra đã mang thân phận vô cùng tôn quý buồn bực mà chết rồi.

“Biểu ca….” Hai người đối diện nhau, một lúc lâu rồi mà không ai mở miệng nói chuyện, cuối cùng, vẫn là Mộc Thanh Y nhỏ giọng kêu lên.

Thần sắc Mộ Dung Hi hơi động, nhìn vẻ mặt của thiếu nữ trước mặt mình có dung mạo mấy phần giống biểu muội, cũng không khỏi thở dài, than nhẹ: “Thôi, muội gọi ta một tiếng biểu ca cũng được. Chính là muội sống cho tốt, nếu có chuyện gì khó xử thì đến phủ Bình Vương tìm ta. Mặc dù hiện tại ta không có quyền lợi gì, nhưng quan tâm muội một chút thì vẫn có thể.”

Mộc Thanh Y sâu kín nhìn y, hồi lâu mới hỏi: “Biểu ca….Biết Đại ca còn sống?”

Mộ Dung Hi im lặng, nhưng chỉ cần nhìn vẻ mặt y một chút thì Mộc Thanh Y cũng hiểu, Mộ Dung Hi là biết. Hai tay nàng đặt trên đầu gối dưới bàn không khỏi nắm chặt lại, cố nén không để cho mình đi hỏi tại sao biểu ca lạ không đi cứu Đại ca. Nàng rất hiểu, với tình cảnh bây giờ của biểu ca, nhìn bề ngoài thì như an bình, trên thực tế lại là nguy cơ từng bước. Chỉ cần hoàng tử nào có ý định với Thái tử vị, tự nhiên cũng hy vọng Thái tử duy nhất, cũng là Hoàng trưởng tử của cố Hoàng hậu, sớm rời khỏi thế gian một chút. Huống chi thực lực của phủ Bình Vương hiện nay tuyệt đối không thể so sánh với phủ Cung Vương và phủ Ninh Vương, một khi đem chuyện này ra nháo lớn, chịu khổ cuối cùng vẫn là Đại ca.

Nhưng làm sao nàng có thể nhịn….Đại ca của nàng, người Đại ca ngạo cốt thanh cao như trăng sáng, bị tên cặn bã Mộ Dung An độc chiếm giam lỏng trong phủ, muốn sống không được, muốn chết không xong.

Mộ Dung Hi có chút thống khổ nhắm hai mắt lại. Y còn nhớ rõ, lần cuối cùng nhìn thấy biểu đệ, thì đệ ấy từng nói….Đệ ấy nói không cần cứu y (Cố Tú Đình), chiếu cố tốt cho Vân Ca. Nhưng hắn lại không làm được gì. Đêm Vân Ca gặp chuyện không may, hắn bị người phủ Cung Vương giữ lại, chờ tới khi hắn chạy tới, thì Tụy Hồng Các đã thành biển lửa.

Phụ hoàng, nếu như ngài thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt Cố gia, sao không giết ngay nhi thần đi…..

“Biểu ca…Xin lỗi…” Mộc Thanh Y nhỏ giọng nói, thật ra đối với những chuyện đã xảy ra, chỉ sợ biểu ca còn đau khổ hơn cả bọn họ, làm sao nàng lại có thể trách biểu ca không cứu Đại ca chứ?

Mộ Dung Hi cười khổ, lắc đầu, quan sát Mộc Thanh Y, nhíu mày nói: “Thật là nhiều năm không gặp, ngược lại nhìn muội không giống trước kia.”

Mộc Thanh Y rũ mắt, âm thanh giảm xuống thấp nhất, nói: “Biểu ca, muội muốn cứu Đại ca ra ngoài. Giúp muội….”

Mộ Dung Hi ngẩn ra, một lần nữa quan sát Mộc Thanh Y. Chống lại con ngươi kiên định của nàng, Mộ Dung Hi biết nàng là nghiêm túc. Hắn cũng đã từng gặp một ánh mắt kiên định như vậy trên người một thiếu nữ khác. Mỗi lần nàng [!] dùng ánh mắt như vậy nói chuyện với người khác, chứng tỏ nàng [!] đã hạ quyết tâm, không có bất cứ người nào có thể thay đổi.

[!] Từ “nàng” này là chỉ Cố Vân Ca, ở đây, Mộ Dung Hi đang nghĩ tới biểu muội xấu số của mình

“Có nắm chắc không? Đừng quên, vạn nhất muội thất bại….Giá cao phải trả là mạng của Tú Đình.” Mộ Dung Hi trầm giọng nói, ánh mắt nghiêm nghị mà cẩn thận nhìn chằm chằm Mộc Thanh Y.

Mộc Thanh Y cười nhạt, nhìn Mộ Dung Hi, nói: “Hai ngày trước muội đi đến phủ Ninh Vương, thấy qua Đại ca. Lúc đó, huynh ấy tuyệt thực….để chết nhanh hơn.”

Trong lòng Mộ Dung Hi trầm xuống, trầm ngâm trong chốc lát, trầm giọng nói: “Muội nói đi, muốn ta giúp muội làm cái gì?”

Mộc Thanh Y cụp mắt, nhẹ giọng nói: “Hiện tại muội đang thiếu người trong tay, người của phủ Túc Thành Hầu không thể tin. Cho dù có thể tin, muội cũng không có nhiều thời gian tổ chức lại.” Thu phục để người ta thuần phục mình cần thời gian và tinh lực, mà bây giờ, Mộc Thanh Y không có tính toán ở luôn trong phủ Túc Thành Hầu mà thu xếp tay chân.

Mộ Dung Hi trầm mặc thật lâu, nhìn Mộc Thanh Y, nói: “Ta không biết tại sao…..Khi thấy muội thì đã không tự chủ được mà tin tưởng muội. Hi vọng quyết định bổn vương không lầm.”

Mộ Dung Hi tháo ngọc bội bên hông xuống, đặt lên bàn, nhàn nhạt nói: “Muội biết nên dùng cái này như thế nào phải không?”

Mộc Thanh Y do dự một chút, vẫn gật đầu một cái. Bên ngoài khối ngọc bội này cũng không có đặt thù gì, thoạt nhìn cũng không khác gì ngọc bội được làm từ thành thị thượng lưu, thậm chí chất ngọc cũng không được xem là cực phẩm. Tay Mộc Thanh Y hơi run lên, khối ngọc bội này từng được đặt trong hộp để ở thư phòng của tổ phụ. Lúc nàng sáu, bảy tuổi, tổ phụ ôm nàng ngồi trên đầu gối ông, vừa nhìn nàng thưởng thức ngọc bội, vừa yêu thương giải thích chỗ dùng của ngọc bội này.

Trong mắt Mộ Dung Hi lóe lên tia kinh dị, nhưng cũng không nói thêm cái gì, gật đầu một cái: “Đến Báo Quốc Tự.”

Mộc Thanh Y gật đầu, nói: “Đa tạ biểu ca.”

Trong đình nghỉ mát dần yên lặng xuống, hai người tựa hồ cũng không biết nên nói cái gì. Mộ Dung Hi rũ mắt nhìn nước trà trước mặt, trầm mặc không lên tiếng. Mộc Thanh Y giống như không chút để ý, thờ ơ thưởng thức ngọc bội trong tay, nói: “Biểu ca…Thanh Y còn có một chuyện cần thỉnh giáo (*chỉ dạy).”

Mộ Dung Hi ngẩng đầu lên nhìn nàng, Mộc Thanh Y thấp giọng hỏi: “Muội…Rốt cuộc tại sao mẫu thân của muội lại….”

Rốt cuộc tại sao dì phải tự tử? Nàng vẫn có chút khó hiểu. Dì cũng không phải là nữ nhân có tính tình yếu đuối, huống chi còn có biểu muội ở phủ Túc Thành Hầu, làm sao dì lại phải để biểu muội lại một thân một mình, mà đơn giản tự tử?

Nhưng lúc ở phủ Túc Thành Hầu, Mộc Thanh Y từng nói bóng nói gió cũng không tìm ra chút tin tức nào. Sau khi dì tự tử, phủ Túc Thành Hầu thay một nhóm lớn người làm, vẫn còn chút lão nhân, nhưng đều là tâm phúc bên cạnh Mộc Trường Minh, Mộc lão phu nhân, và Tôn thị. Cho dù là những người này, bình thường cũng không dám bàn luận chuyện về Đại phu nhân (mẹ ruột của Mộc Thanh Y). Rất hiển nhiên đã có người đặc biệt nghiêm nghị cấm.

Mộ Dung Hi thở dài, lắc đầu nói: “Ta không biết, ta chỉ biết là, sau khi Cố gia bị tịch thu tài sản, phụ hoàng từng triệu qua Tần Quốc phu nhân vào cung một lần. Rồi một tháng sau kể từ khi Tần Quốc phu nhân ra cung thì tự tử bỏ mình. Bất quá sau khi Tần Quốc phu nhân qua đời, trong kinh thành từ có lời đồn.” Mộ Dung Hi nhìn Mộc Thanh Y một chút, thấp giọng nói: “Lúc đó, lời đồn nói….Tính ra Cố gia từ thế hệ trước cho đến bây giờ đã lấy được một khoản tài phú tạo thành bảo tàng, nếu như lấy được bảo tàng đến tay, thậm chí có thể thống nhất thiên hạ. Mà những thứ trong bảo tàng này….Cuối cùng được Đại phu nhân Cố gia phó thác lại cho Tần Quốc phu nhân.”

“Bảo tàng?” Mộc Thanh Y chỉ cảm thấy có chút hoang đường, nàng sinh sống mười mấy năm ở Cố gia, chưa từng nghe thấy Cố gia có bảo tàng gì. Hơn nữa….Tin tức này là lộ ra lúc Cố gia gần như bị diệt sạch, người biết tin tức là dì lại sau khi chết mới bị truyền ra, lập tức có vẻ càng quỷ dị thêm.

“Cho nên…Thanh Y, muội phải cẩn thận một chút.” Mộ Dung Hi lạnh nhạt nói.

“Cẩn thận?”

“Thất phu vô tội, hoài bích có tội. Bảo tàng có thể thống nhất thiên hạ….Người nào mà không muốn?” Nụ cười Mộ Dung Hi mang theo chút ý vị giễu cợt.

Mộc Thanh Y nhướng mày, hỏi: “Biểu ca tin sao? Tin Cố gia sẽ có bảo tàng như vậy?”

Mộ Dung Hi cười nhạt: “Cố gia có hay không, chẳng lẽ chúng ta còn không biết sao?”

Nếu Cố gia thật sự có bảo tàng, thân là đích tôn Cố Tú Đình không biết, thân là đích tôn nữ Cố Vân Ca không biết, thân là ngoại tôn Mộ Dung Hi không biết, vậy mà như thế nào thân là tục xưng (*) Hầu phu nhân Tần Quốc phu nhân Trương thị lại biết?

(*) tục xưng: phong tục, tầm thường, người phàm tục


/72

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status