Kiếp trước nàng và Duệ đều là cô nhi không cha không mẹ cho nên hai từ phụ thân này đối với nàng mà nói là phi thường xa lạ, không ngờ đến lại có một ngày nàng thật sự có được tình thương gia đình, không những có phụ thân còn có một ca ca luôn quan tâm nàng.
"Phụ thân người yên tâm Tiểu Nguyệt sống tốt lắm, ngược lại là người phải biết giữ gìn sức khoẻ đó."
Hóc mắt nàng chợt phiếm hồng, rõ ràng là một nam nhân dưới một người trên vạn người lại yêu thương nàng đến vậy làm sao không cảm động cho được.
"Hảo hảo vậy thì tốt. Đây là bùa bình an phụ thân mấy ngày trước đã xin được ở Hoàng Giáp Tự tiểu Nguyệt đi đâu cũng phải mang theo bên mình có biết không!"
"Phụ thân. . . tiểu Nguyệt biết rồi."
"Hoàng thượng vi thần thất lễ rồi!"
Hoàng Nhan Khanh hướng Gia Lục Hằng tự trách.
"Ái khanh sao lại nói như vậy. Tình cảm phụ tử của khanh và Nguyệt nhi tốt như vậy ,trẫm sao lại trách được, đến đến trẫm kính khanh một ly."
Không lâu sau cung yến cũng bắt đầu chỉ có nàng là nhàm chán muốn chết bèn tìm cách trốn ra ngoài đi dạo không ngờ lại phát hiện được chuyện kinh thiên động địa này.
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Cũng không biết đi bao lâu Hoàng Nhan Minh Nguyệt mới quyết định ngừng lại trước ngự hoa viên nghĩ chân, xung quanh cũng không có cung nữ nào canh gác. Kì lạ không phải nói hoàng cung nơi nơi đều có người sao?
"Cha không phải con mỗi tháng đều đưa ngân lượng cho người sao? Tại sao người vẫn tiếp tục buôn bán phi pháp nếu là để hoàng thượng và vương gia biết được không những người mà cả con và nương đều sẽ rất thê thảm người rốt cục có hiểu hay không?"
Di? Đó không phải là tiếng của Đoan Mộc Tình sao? Đáng lẽ lúc này nàng nên ở bên trong đại điện mới đúng sao lại ra đây, còn có nam nhân kia là phụ thân của nàng đi.
"Cha biết! Đương nhiên biết nhưng mà con gái ngoan lần này con nhất định phải giúp ta, số nha phiến * đó đã bị hải quân của hoàng thượng giữ lại tra xét nếu sự việc bị bại lộ chỉ sợ trên dưới Đoan Mộc gia chúng ta đều khó bảo toàn tính mạng."
Nha phiến*: thuốc phiện làm từ hoa anh túc có thể gây nghiện
"Chuyện này. . .". Đoan Mộc Tình còn chưa nói xong liền phát hiện có tiếng động ở gần đó. Mà lúc này Hoàng Nhan Minh Nguyệt không cẩn thận giẫm phải cành củi khô trên đất làm phát ra một tiếng "rắc".
"Là ai..?"
"Phụ thân người yên tâm Tiểu Nguyệt sống tốt lắm, ngược lại là người phải biết giữ gìn sức khoẻ đó."
Hóc mắt nàng chợt phiếm hồng, rõ ràng là một nam nhân dưới một người trên vạn người lại yêu thương nàng đến vậy làm sao không cảm động cho được.
"Hảo hảo vậy thì tốt. Đây là bùa bình an phụ thân mấy ngày trước đã xin được ở Hoàng Giáp Tự tiểu Nguyệt đi đâu cũng phải mang theo bên mình có biết không!"
"Phụ thân. . . tiểu Nguyệt biết rồi."
"Hoàng thượng vi thần thất lễ rồi!"
Hoàng Nhan Khanh hướng Gia Lục Hằng tự trách.
"Ái khanh sao lại nói như vậy. Tình cảm phụ tử của khanh và Nguyệt nhi tốt như vậy ,trẫm sao lại trách được, đến đến trẫm kính khanh một ly."
Không lâu sau cung yến cũng bắt đầu chỉ có nàng là nhàm chán muốn chết bèn tìm cách trốn ra ngoài đi dạo không ngờ lại phát hiện được chuyện kinh thiên động địa này.
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Cũng không biết đi bao lâu Hoàng Nhan Minh Nguyệt mới quyết định ngừng lại trước ngự hoa viên nghĩ chân, xung quanh cũng không có cung nữ nào canh gác. Kì lạ không phải nói hoàng cung nơi nơi đều có người sao?
"Cha không phải con mỗi tháng đều đưa ngân lượng cho người sao? Tại sao người vẫn tiếp tục buôn bán phi pháp nếu là để hoàng thượng và vương gia biết được không những người mà cả con và nương đều sẽ rất thê thảm người rốt cục có hiểu hay không?"
Di? Đó không phải là tiếng của Đoan Mộc Tình sao? Đáng lẽ lúc này nàng nên ở bên trong đại điện mới đúng sao lại ra đây, còn có nam nhân kia là phụ thân của nàng đi.
"Cha biết! Đương nhiên biết nhưng mà con gái ngoan lần này con nhất định phải giúp ta, số nha phiến * đó đã bị hải quân của hoàng thượng giữ lại tra xét nếu sự việc bị bại lộ chỉ sợ trên dưới Đoan Mộc gia chúng ta đều khó bảo toàn tính mạng."
Nha phiến*: thuốc phiện làm từ hoa anh túc có thể gây nghiện
"Chuyện này. . .". Đoan Mộc Tình còn chưa nói xong liền phát hiện có tiếng động ở gần đó. Mà lúc này Hoàng Nhan Minh Nguyệt không cẩn thận giẫm phải cành củi khô trên đất làm phát ra một tiếng "rắc".
"Là ai..?"
/17
|