(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
CHƯƠNG 27
“Đừng mà… thêm… thêm một lần nữa ta sẽ chết mất…” Từ tẩm cung truyền ra tiếng rên rỉ nóng bỏng mê người, làm cho nội thị đứng ngoài cửa tất cả đều đỏ mặt tới tận mang tai.
Không ít người trong bọn họ cảm thấy hối hận, nếu như sớm biết Ma quân yêu thích nam nhân, bọn họ đã đem tất cả bản lĩnh ra mà tìm cách mê hoặc hắn rồi. Tất cả cũng do lời đồn Ma quân không thích nam sắc mà ra, bây giờ cho dù có muốn cũng không còn cơ hội nữa. Dù sao thì bọn họ cũng đã nhìn qua dung mạo của tên hồ ly tinh kia. Đừng nói là nam nhân, cho dù là mỹ nữ đẹp nhất Ma giới chỉ sợ vẫn thua kém ba phần. Ma quân có được một người tuyệt sắc như thế, đương nhiên sẽ không thể nào nhìn tới những loại có dung mạo tầm thường như bọn họ rồi.
“Đáng chết, nằm yên cho ta, không được lộn xộn!”
“Tránh ra, ngươi làm ta đau quá… Ah… Đừng đụng vào….”
“Ngoan nào, chịu đựng một chút là ổn… sẽ nhanh thôi….”
Thị vệ trưởng đang đứng canh gác bên ngoài vốn là kẻ cứng nhắc, lại không hiểu chuyện phong tình, vậy mà khi nghe thấy những lời rên rỉ nỉ non tràn ngập xuân ý bên trong cũng không khỏi đỏ mặt. Hắn đi theo bên cạnh Ma quân cũng đã ba trăm năm, chưa từng gặp qua một Ma quân tính dục cuồng bạo đến như thế, rõ ràng vẫn luôn ở trong tẩm cung, vậy mà cũng không thể nào nhẫn nại chờ đợi đối phương cùng tìm được lạc thú, cứ mạnh bạo xâm chiếm, khiến cho Nhan Thứ đau đớn gào khóc không ngừng.
“Ahh… đau quá… Ta thà chấp nhận thiên kiếp…. cũng không muốn… không muốn bị ngươi hành hạ… aaa… đau chết mất… dừng lại đi…. đừng mà….”
“Ta làm sao có thể bỏ mặc ngươi chết như thế…. có đau thì cũng phải cố gắng chịu đựng…”
“Oa… Ngươi nhẹ tay… nhẹ tay một chút….”
“Cái này thì phải trách chính ngươi, ai bảo ngươi có thể chất yếu ớt như thế… Mới vào được một chút đã lập tức không chịu nổi rồi.”
Lão Thiên a, muốn phun máu mũi rồi!!
Cái kia của Ma quân nhất định rất lớn, nếu không thì tại sao cũng gần một tháng thao luyện trôi qua, vậy mà Thu Nhan Thứ vẫn không chịu nổi phải oa oa kêu to như thế! Thế mà Ma quân lại còn bảo y thể chất quá kém, không đủ kéo dài?!!!
Ma quân của bọn họ thật sự quá dũng mãnh, không hổ là quân vương của ma giới. Những người bên ngoài vừa ghen tức vừa hâm mộ không thôi, chỉ cần vốn sinh ra là một nam nhân, ai lại không hy vọng mình có được “khả năng” như thế. Nhưng sự thật vốn là:
Bên trong tẩm cung to lớn.
Nhan Thứ nằm ở trên giường, phía trên hoàn toàn xích lõa, trên ngực có một hạt châu không ngừng phát ra ánh sáng lấp lánh, Tu Trạch dùng tay ấn lên xoay tròn, hạt châu theo tay hắn ở trên ngực Nhan Thứ không ngừng di động.
“Dừng lại đi… ta thật sự đau quá… không chịu nổi nữa rồi…”
Khuôn mặt Nhan Thứ phủ một lớp mồ hôi mỏng, y đang vô cùng đau đớn, bởi vì trên khuôn ngực trắng tuyết kia đã in hằn một mảnh đỏ đậm do viên ngọc châu gây ra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Đăng bởi: admin
CHƯƠNG 27
“Đừng mà… thêm… thêm một lần nữa ta sẽ chết mất…” Từ tẩm cung truyền ra tiếng rên rỉ nóng bỏng mê người, làm cho nội thị đứng ngoài cửa tất cả đều đỏ mặt tới tận mang tai.
Không ít người trong bọn họ cảm thấy hối hận, nếu như sớm biết Ma quân yêu thích nam nhân, bọn họ đã đem tất cả bản lĩnh ra mà tìm cách mê hoặc hắn rồi. Tất cả cũng do lời đồn Ma quân không thích nam sắc mà ra, bây giờ cho dù có muốn cũng không còn cơ hội nữa. Dù sao thì bọn họ cũng đã nhìn qua dung mạo của tên hồ ly tinh kia. Đừng nói là nam nhân, cho dù là mỹ nữ đẹp nhất Ma giới chỉ sợ vẫn thua kém ba phần. Ma quân có được một người tuyệt sắc như thế, đương nhiên sẽ không thể nào nhìn tới những loại có dung mạo tầm thường như bọn họ rồi.
“Đáng chết, nằm yên cho ta, không được lộn xộn!”
“Tránh ra, ngươi làm ta đau quá… Ah… Đừng đụng vào….”
“Ngoan nào, chịu đựng một chút là ổn… sẽ nhanh thôi….”
Thị vệ trưởng đang đứng canh gác bên ngoài vốn là kẻ cứng nhắc, lại không hiểu chuyện phong tình, vậy mà khi nghe thấy những lời rên rỉ nỉ non tràn ngập xuân ý bên trong cũng không khỏi đỏ mặt. Hắn đi theo bên cạnh Ma quân cũng đã ba trăm năm, chưa từng gặp qua một Ma quân tính dục cuồng bạo đến như thế, rõ ràng vẫn luôn ở trong tẩm cung, vậy mà cũng không thể nào nhẫn nại chờ đợi đối phương cùng tìm được lạc thú, cứ mạnh bạo xâm chiếm, khiến cho Nhan Thứ đau đớn gào khóc không ngừng.
“Ahh… đau quá… Ta thà chấp nhận thiên kiếp…. cũng không muốn… không muốn bị ngươi hành hạ… aaa… đau chết mất… dừng lại đi…. đừng mà….”
“Ta làm sao có thể bỏ mặc ngươi chết như thế…. có đau thì cũng phải cố gắng chịu đựng…”
“Oa… Ngươi nhẹ tay… nhẹ tay một chút….”
“Cái này thì phải trách chính ngươi, ai bảo ngươi có thể chất yếu ớt như thế… Mới vào được một chút đã lập tức không chịu nổi rồi.”
Lão Thiên a, muốn phun máu mũi rồi!!
Cái kia của Ma quân nhất định rất lớn, nếu không thì tại sao cũng gần một tháng thao luyện trôi qua, vậy mà Thu Nhan Thứ vẫn không chịu nổi phải oa oa kêu to như thế! Thế mà Ma quân lại còn bảo y thể chất quá kém, không đủ kéo dài?!!!
Ma quân của bọn họ thật sự quá dũng mãnh, không hổ là quân vương của ma giới. Những người bên ngoài vừa ghen tức vừa hâm mộ không thôi, chỉ cần vốn sinh ra là một nam nhân, ai lại không hy vọng mình có được “khả năng” như thế. Nhưng sự thật vốn là:
Bên trong tẩm cung to lớn.
Nhan Thứ nằm ở trên giường, phía trên hoàn toàn xích lõa, trên ngực có một hạt châu không ngừng phát ra ánh sáng lấp lánh, Tu Trạch dùng tay ấn lên xoay tròn, hạt châu theo tay hắn ở trên ngực Nhan Thứ không ngừng di động.
“Dừng lại đi… ta thật sự đau quá… không chịu nổi nữa rồi…”
Khuôn mặt Nhan Thứ phủ một lớp mồ hôi mỏng, y đang vô cùng đau đớn, bởi vì trên khuôn ngực trắng tuyết kia đã in hằn một mảnh đỏ đậm do viên ngọc châu gây ra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Đăng bởi: admin
/57
|