Qua vài ngày nữa sẽ là Giáng Sinh, cho nên dù trời lạnh, chỗ cây thông Noel cao bằng hai tầng nhà ở quảng trường vẫn là người đến người đi như trước, vui mừng náo nhiệt.
Mạc Ly đang đi theo Úy Trì, thấy một cô bé tay xách giỏ hoa hồng đi tới Anh ơi, mua tặng bạn gái một bông hoa đi, chỉ 10 đồng thôi.”
Anh chị không phải người yêu!” Mạc Ly trả lời, thấy mặt cô bé kia lạnh tới mức đỏ lên, lại nói thêm Có điều, chị có thể một bông.
Mạc Ly đi đến chọn một bông hoa, cắm hoa vào túi trước ngực Úy Trì, Tặng cho anh.
Úy Trì không hiểu, Vì sao?
Không có gì, chỉ là ngứa ngáy muốn trêu chọc cái người ra vẻ nghiêm túc, đoan chính này thôi. Rất hợp với anh còn gì. Cứ như là hồng nhan trên tuyết vậy.
Đúng rồi, Anh Úy, tôi còn chưa nói tên của tôi cho anh, tôi là Triệu Mạc Ly.
Ừ.
Mà tôi chỉ biết là anh họ Úy - -
Úy Trì.
Muộn? (*)
(*): Hán Việt, Trì có mặt nghĩa là muộn.
Ừ.
Tôi là chữ Ly trong từ không rời không bỏ.
Đi bao lâu rồi cũng không có kết quả - ngoại trừ có thêm bông hoa trong phòng Úy Trì.
Hôm sau Mạc Ly phải đi làm, sau khi tan tầm cô lại tới khách sạn Úy Trì đang ở, muốn hỏi xem có chút tin tức nào của Úy Lam hay không.
Lần này vận khí của cô không tệ, vừa đi vào là nhìn thấy Úy Trì đang đi ra từ thang máy.
Cô mới vừa đi tới, nghe thấy từ đằng sau có tiếng gọi hưng phấn mà kinh ngạc: “Anh Úy? Thật sự là tình cờ, vậy mà gặp anh ở đây rồi. Một người đàn ông sải bước đi đến bên cạnh Úy Trì, sau đó nhìn thấy Mạc Ly, Ai nha, đây là bạn gái anh à? Trai tài gái sắc mà.
Trong vòng hai ngày bị hiểu lầm hai lần, Mạc Ly cũng thấy buồn cười, đáp trả một câu: Hai chúng tôi rõ ràng đều tài mạo song toàn mà.
Úy Trì nhìn cô một cái, không nói gì.
Người đàn ông liên tục gật đầu, Đúng, đúng, khà khà. Sau đó anh ta nói chút nữa anh ta sẽ mang hành lý tới làm thủ tục nhận phòng, anh ta còn muốn tâm sự thêm với Úy Trì. Anh Úy, lúc trước ở Thượng Hải, may mà có anh, nếu không con tôi đã... Ngày đó tôi không kịp cảm tạ, anh đã đi rồi, may mà, ha ha, tôi tới thành phố A công tác lại gặp được anh, không thể không nói chúng ta có duyên, nhất định anh phải để tôi mời anh bữa cơm đấy.
Tôi còn có việc. Úy Trì nói.
Cơm cũng phải ăn mà.
Úy Trì nghĩ nghĩ, Cũng đúng.
Tôi thấy bên ngoài khách sạn có một nhà hàng lớn. Đi, đi, đi. Người đẹp, đi thôi!
Mạc Ly nghĩ, lúc này mà nói mình không có quan hệ gì với Úy Trì, giống như có chút kỳ
Mạc Ly đang đi theo Úy Trì, thấy một cô bé tay xách giỏ hoa hồng đi tới Anh ơi, mua tặng bạn gái một bông hoa đi, chỉ 10 đồng thôi.”
Anh chị không phải người yêu!” Mạc Ly trả lời, thấy mặt cô bé kia lạnh tới mức đỏ lên, lại nói thêm Có điều, chị có thể một bông.
Mạc Ly đi đến chọn một bông hoa, cắm hoa vào túi trước ngực Úy Trì, Tặng cho anh.
Úy Trì không hiểu, Vì sao?
Không có gì, chỉ là ngứa ngáy muốn trêu chọc cái người ra vẻ nghiêm túc, đoan chính này thôi. Rất hợp với anh còn gì. Cứ như là hồng nhan trên tuyết vậy.
Đúng rồi, Anh Úy, tôi còn chưa nói tên của tôi cho anh, tôi là Triệu Mạc Ly.
Ừ.
Mà tôi chỉ biết là anh họ Úy - -
Úy Trì.
Muộn? (*)
(*): Hán Việt, Trì có mặt nghĩa là muộn.
Ừ.
Tôi là chữ Ly trong từ không rời không bỏ.
Đi bao lâu rồi cũng không có kết quả - ngoại trừ có thêm bông hoa trong phòng Úy Trì.
Hôm sau Mạc Ly phải đi làm, sau khi tan tầm cô lại tới khách sạn Úy Trì đang ở, muốn hỏi xem có chút tin tức nào của Úy Lam hay không.
Lần này vận khí của cô không tệ, vừa đi vào là nhìn thấy Úy Trì đang đi ra từ thang máy.
Cô mới vừa đi tới, nghe thấy từ đằng sau có tiếng gọi hưng phấn mà kinh ngạc: “Anh Úy? Thật sự là tình cờ, vậy mà gặp anh ở đây rồi. Một người đàn ông sải bước đi đến bên cạnh Úy Trì, sau đó nhìn thấy Mạc Ly, Ai nha, đây là bạn gái anh à? Trai tài gái sắc mà.
Trong vòng hai ngày bị hiểu lầm hai lần, Mạc Ly cũng thấy buồn cười, đáp trả một câu: Hai chúng tôi rõ ràng đều tài mạo song toàn mà.
Úy Trì nhìn cô một cái, không nói gì.
Người đàn ông liên tục gật đầu, Đúng, đúng, khà khà. Sau đó anh ta nói chút nữa anh ta sẽ mang hành lý tới làm thủ tục nhận phòng, anh ta còn muốn tâm sự thêm với Úy Trì. Anh Úy, lúc trước ở Thượng Hải, may mà có anh, nếu không con tôi đã... Ngày đó tôi không kịp cảm tạ, anh đã đi rồi, may mà, ha ha, tôi tới thành phố A công tác lại gặp được anh, không thể không nói chúng ta có duyên, nhất định anh phải để tôi mời anh bữa cơm đấy.
Tôi còn có việc. Úy Trì nói.
Cơm cũng phải ăn mà.
Úy Trì nghĩ nghĩ, Cũng đúng.
Tôi thấy bên ngoài khách sạn có một nhà hàng lớn. Đi, đi, đi. Người đẹp, đi thôi!
Mạc Ly nghĩ, lúc này mà nói mình không có quan hệ gì với Úy Trì, giống như có chút kỳ
/25
|