Lục Thiếu Nam nhìn cô một chút, quả nhiên cô thật sự là mới biết bài báo này đã vội vàng chạy đến đây để giải thích với anh. Ngay cả túi xách cũng không mang theo. Không biết cô đến bằng cái gì. Anh không nhầm thì cô thường để tiền trong túi xách, cô không ngốc tới mức là chạy bộ tới đây như tập thể dục chứ. Chuyện đó cô không cần lo. Nếu như đã tới đây, chi bằng đi theo Lương Hàn Nhật đến phòng maketing một chút .
Tôi.. Nhưng mà tôi không có đem theo tài liệu, chiều tôi đi làm lại được không? .
Tôi có nói là cho cô đi làm lại không? . Không chờ cô phản ứng, anh cầm điện thoại ấn số.
Tổng giám đốc . Chưa được 2 giây điện thoại đã được kết nối.
Lập tức đến phòng tôi đưa Lam Ngân Anh xuống phòng maketing .
Lạnh lùng cúp máy.
Sau đó, Lương Hàn Nhật đến và cùng cô đến phòng maketing. Anh nói với tất cả mọi người trong phòng.
Tất cả nghe thông báo đây, bắt đầu từ bây giờ,cô Lam sẽ thay thế vị trí của Hứa Vỹ Liên làm trợ lí cho tổng giám đốc .
Tin này làm náo loạn cả phòng maketing, mou người xì xào bàn tán náo nhiệt.
Nghe nói Lam Ngân Anh được Tổng giám đốc công khai là thiếu phu nhân của Lục gia .
Như vậy thì mới mau thăng chức như vậy, cô ta chỉ mới vào làm đây thôi mà .
...
Lương Hàn Nhật thấy sắc mặt Lam Ngân Anh càng khó coi, liền lên tiếng.
Các người thôi đi, đây là quyết định của tổng giám đốc, nếu các người có ý kiến gì cứ trực tiếp gặp Tổng giám đốc mà hỏi .
San San là người đầu tiên chạy đến bên cạnh Lam Ngân Anh và Lương Hàn Nhật.
Thưa quản lí, vậy còn trợ lí Hứa bây giờ làm gì? .
Cô ấy sẽ được chuyển qua bộ phận khác, nào trợ lí Lam, sao nảy giờ em chẳng nói gì vậy? . Lương Hàn Nhật quay sang cô.
Em... Em.. Sao lại thay đổi đột ngột vậy?..
Em không cần phải lo lắng gì cả .
Nói rồi cô bị Lương Hàn Nhật kéo đi.
***
Vương Bá Phong gửi địa chỉ chỗ hẹn đến cho cô, 7 giờ tối cô đã bắt taxi đến chỗ hẹn.
Trong một phòng to lớn của câu lạc bộ tư nhân mà Vương Bá Phong đã đưa địa chỉ cho cô đến. Cô bước chân vào phòng, cảm thấy sợ người đàn ông ở trước mặt. Đẹp trai, phóng khoáng nhưng lại rất bí ẩn.
Anh.. Anh gỡ bài báo xuống được không? . Cô thở mạnh lấy hết dũng khí nói với anh.
Được thôi. Nhưng... . Anh nói giữa chừng thì dừng lại, ánh mắt đầy đen tối nhìn cô từ trên xuống dưới.
Thấy ánh mắt anh cứ chằm chằm vào mình, cô cảnh giác lùi về sau vài bước.
Anh.. Anh muốn làm gì? .
Anh không nói gì ép sát cô vào tường, tấm lưng nhỏ bé của cô bị cấn rất đau, hai tay anh để song song đặt lên tường bao trọn người cô ở phía trong khiến cô không thể chạy được.
Cứu tôi... A. Anh đừng có chạm vào tôi .
Chẳng có ai cứu được em đâu, ở đây là địa bàn của Vương Bá Phong này, em nghĩ có ai sẽ dám cứu em? Hử? . Anh cười cười guan xảo, tay của anh đè chặt tay cô vào tường.
Anh mau thả tôi ra.. Thả ra.. . Cô dùng hết sức đây tay anh ra và chạy đến mở cửa nhưng cửa đã bị khóa từ bên ngoài.
Vương Bá Phong tiến lại và bóp mạnh cổ tay cô.
Nếu không nghe lời kết cục của em sẽ rất thảm đó cô bé .
Thật ra anh muốn gì đây? . Cô đứt hơi cố gắng phát ra từng chữ.
Em thật sự không biết tôi muốn gì à? Vậy thì tôi sẽ cho em biết . Gương mặt anh đầy xảo quyệt, lập tức đẩy cô lên giường và một tay xé rách Áo của cô.
Em đề phòng tôi đến mức phải mặc cái Áo cổ cao này dù trời rất nóng có phải không? . Ánh mắt anh dừng lại ở cái Áo vừa bị anh xé rách, đó là loại Áo len cổ lọ, thật ra anh nói đúng, co vì đề ồhng anh nên mới mặc áo đó vào cái thời tiết này.
Tư thế rất nguy hiểm, Vương Bá Phong bá đạo hôn lên môi cô.
Ưm.. Ưm.. Cô không thể mở miệng, cô đang cố gắng không mở miệng nhưng anh đã đưa tay đến thắt lưng quần jeans của cô, nhanh chóng kéo ra.
Đừng..
Lợi dụng lúc cô mở miệng, đầu lưỡi của anh lập tức chen vào vây lấy cái lưỡi nhỏ của cô, không kìm chế được, cô ra sức cắn thật mạnh vào lưỡi của anh.
Tôi.. Nhưng mà tôi không có đem theo tài liệu, chiều tôi đi làm lại được không? .
Tôi có nói là cho cô đi làm lại không? . Không chờ cô phản ứng, anh cầm điện thoại ấn số.
Tổng giám đốc . Chưa được 2 giây điện thoại đã được kết nối.
Lập tức đến phòng tôi đưa Lam Ngân Anh xuống phòng maketing .
Lạnh lùng cúp máy.
Sau đó, Lương Hàn Nhật đến và cùng cô đến phòng maketing. Anh nói với tất cả mọi người trong phòng.
Tất cả nghe thông báo đây, bắt đầu từ bây giờ,cô Lam sẽ thay thế vị trí của Hứa Vỹ Liên làm trợ lí cho tổng giám đốc .
Tin này làm náo loạn cả phòng maketing, mou người xì xào bàn tán náo nhiệt.
Nghe nói Lam Ngân Anh được Tổng giám đốc công khai là thiếu phu nhân của Lục gia .
Như vậy thì mới mau thăng chức như vậy, cô ta chỉ mới vào làm đây thôi mà .
...
Lương Hàn Nhật thấy sắc mặt Lam Ngân Anh càng khó coi, liền lên tiếng.
Các người thôi đi, đây là quyết định của tổng giám đốc, nếu các người có ý kiến gì cứ trực tiếp gặp Tổng giám đốc mà hỏi .
San San là người đầu tiên chạy đến bên cạnh Lam Ngân Anh và Lương Hàn Nhật.
Thưa quản lí, vậy còn trợ lí Hứa bây giờ làm gì? .
Cô ấy sẽ được chuyển qua bộ phận khác, nào trợ lí Lam, sao nảy giờ em chẳng nói gì vậy? . Lương Hàn Nhật quay sang cô.
Em... Em.. Sao lại thay đổi đột ngột vậy?..
Em không cần phải lo lắng gì cả .
Nói rồi cô bị Lương Hàn Nhật kéo đi.
***
Vương Bá Phong gửi địa chỉ chỗ hẹn đến cho cô, 7 giờ tối cô đã bắt taxi đến chỗ hẹn.
Trong một phòng to lớn của câu lạc bộ tư nhân mà Vương Bá Phong đã đưa địa chỉ cho cô đến. Cô bước chân vào phòng, cảm thấy sợ người đàn ông ở trước mặt. Đẹp trai, phóng khoáng nhưng lại rất bí ẩn.
Anh.. Anh gỡ bài báo xuống được không? . Cô thở mạnh lấy hết dũng khí nói với anh.
Được thôi. Nhưng... . Anh nói giữa chừng thì dừng lại, ánh mắt đầy đen tối nhìn cô từ trên xuống dưới.
Thấy ánh mắt anh cứ chằm chằm vào mình, cô cảnh giác lùi về sau vài bước.
Anh.. Anh muốn làm gì? .
Anh không nói gì ép sát cô vào tường, tấm lưng nhỏ bé của cô bị cấn rất đau, hai tay anh để song song đặt lên tường bao trọn người cô ở phía trong khiến cô không thể chạy được.
Cứu tôi... A. Anh đừng có chạm vào tôi .
Chẳng có ai cứu được em đâu, ở đây là địa bàn của Vương Bá Phong này, em nghĩ có ai sẽ dám cứu em? Hử? . Anh cười cười guan xảo, tay của anh đè chặt tay cô vào tường.
Anh mau thả tôi ra.. Thả ra.. . Cô dùng hết sức đây tay anh ra và chạy đến mở cửa nhưng cửa đã bị khóa từ bên ngoài.
Vương Bá Phong tiến lại và bóp mạnh cổ tay cô.
Nếu không nghe lời kết cục của em sẽ rất thảm đó cô bé .
Thật ra anh muốn gì đây? . Cô đứt hơi cố gắng phát ra từng chữ.
Em thật sự không biết tôi muốn gì à? Vậy thì tôi sẽ cho em biết . Gương mặt anh đầy xảo quyệt, lập tức đẩy cô lên giường và một tay xé rách Áo của cô.
Em đề phòng tôi đến mức phải mặc cái Áo cổ cao này dù trời rất nóng có phải không? . Ánh mắt anh dừng lại ở cái Áo vừa bị anh xé rách, đó là loại Áo len cổ lọ, thật ra anh nói đúng, co vì đề ồhng anh nên mới mặc áo đó vào cái thời tiết này.
Tư thế rất nguy hiểm, Vương Bá Phong bá đạo hôn lên môi cô.
Ưm.. Ưm.. Cô không thể mở miệng, cô đang cố gắng không mở miệng nhưng anh đã đưa tay đến thắt lưng quần jeans của cô, nhanh chóng kéo ra.
Đừng..
Lợi dụng lúc cô mở miệng, đầu lưỡi của anh lập tức chen vào vây lấy cái lưỡi nhỏ của cô, không kìm chế được, cô ra sức cắn thật mạnh vào lưỡi của anh.
/26
|