Lý Dương đã sắp xếp kế hoạch hoàn hảo, buổi sáng trước là khảo hạch quá quan, buổi chiều đi mua nhẫn đính hôn để hướng đến Khương Tuyết cầu hôn. Tối hôm qua trong điện thoại hắn chưa có cáo tố với Khương Tuyết, nhân vì hắn quyết định hôm nay phải cho Khương Tuyết một sự ngạc nhiên.
Sau khi ăn bữa ăn sáng, Lý Dương hoạt động gân cốt một chút, sau đó tiến nhập vào căn cứ.
"Lý Dương ngươi cũng đến rồi, lần này trong tổ của chúng ta ngươi và Hắc Nham có hy vọng nhất, tất cả chúng ta đều trông mong vào hai người !" Lý Dương vừa tiến nhập căn cứ, thì đụng ngay Đàm Kim vừa cười vừa đi lại.
"Ha ha, Đàm đại ca, năng lượng ngươi hiện tại cũng đến vài trăm tinh, chỉ cần nỗ lực một chút, cho dù năm nay không vào được, năm tới có thể vào được. Hà huống cho dù ta tiến nhập An toàn cục 11 tổ, ta vẫn thường trú tại Thượng Hải mà !"
Hắn quyết định trước là khảo hạch quá quan, sau đó hướng đến Khương Tuyết cầu hôn, cuối cùng là định cự ở Thượng Hải, cũng vì cha mẹ Khượng Tuyết đều ở đây cả.
"Vậy thì tốt, sau này huynh đệ chúng ta cũng có thể chúng ta thường xuyên gặp nhau, bất quá năm nay ta sợ là không có hy vọng, lần khảo hạch này thật sự rất nghiêm, số người được chiêu mộ rất ít !" Đàm Kim lắc đầu bất lực nói.
Mỗi một năm, An toàn cục 11 tổ chiêu mộ người không nhiều, bình thường nếu như không có thực lực kinh nhân, thì không thể được chiêu nhập vào trong. Đám người Đàm Kim cũng không có bao nhiêu hy vọng.
Rất nhanh, chín cá nhân tham gia tiến hành khảo hạch của căn cứ Tinh La đều đã đến.
Ở một đầu của hành lang căn cứ, đội trưởng Mông Điền và hai người trung niên đang trao đổi qua lại với nhau, đám Lý Dương chín người lập tức minh bạch hai người trung niên kia nhất định là hội đồng đánh giá khảo hạch.
Mông Điền nhìn những đội viên của mình, cùng hai người trung niên nói vài câu, rồi bước tới bọn Lý Dương.
Mông Điền cười khích lệ nhìn những đội viên thủ hạ của mình nói : "Lần này mọi người cần phải biểu hiện thật tốt, hôm nay đến khảo hạch đợt này là hai vị đính cấp cao thủ trong An toàn cục 11 tổ, cả hai đều đạt đến Tiên Thiên đại thành cảnh giới".
"Tiên thiên đại thành ? Không phải là ngũ cấp cao thủ sao ?" Điền Lâm tức thì kinh hô, những người còn lại cũng đều chấn kinh, lần trước đến khảo hạch bất quá là 2 vị tứ cấp cao thủ, lần này An toàn cục 11 tổ không ngờ lại phái đến 2 vị ngũ cấp cao thủ.
Năng lượng cách biệt giữa các đẳng cấp càng về sau càng lớn, có thể nói là tăng lên gấp mười gấp mười lần !
Ngũ cấp dù gì tại quốc tế địa hạ thế giới cũng là siêu cấp cao thủ. Cao thủ tiên thiên đại thành trong toàn bộ An toàn cục 9 tổ cũng không nhiều, một lần đến tới hai người, cái này không khỏi khiến bọn Lý Dương chấn kinh.
"Mấy tên các ngươi, lần khảo hạch trước hai vị đánh giá viên đã quay về báo cáo rằng năm nay tổ chúng ta có khả năng có 2 vị tổ viên có thể tiến nhập An toàn cục 11 tổ, hơn nữa lần trước phi đao của Lý Dương đã để lại cho họ ấn tượng rất sâu sắc, tứ cấp cao thủ của năm ngoái, dưới tình huống đã biết phi đao Lý Dương trong thoáng có thể biến hướng mà còn suýt chút nữa là thua, năm nay năng lượng của Lý Dương đã cao hơn nhiều, tứ cấp cao thủ của An toàn cục chỉ e là không đủ à !" Mông Điền cười ha ha nói.
Hai người trung niên ở phía sau cũng đã bước tới, một người trong đó nghe thấy tức thì cười mắng : "Giỏi cho ngươi Mông Điền, ngươi dẫn dắt Lý Dương quả là không tệ, bất quá cũng đừng khoa trương như vậy, sau đợt khảo hạch này, Lý Dương đã là người của An toàn cục 11 tổ chúng ta rồi !"
Mông Điền phản kích : " He he, cái tên Tử Chương Ngư (mực chết) này, còn nhớ năm xưa khi ta cam nguyện tiến nhập An toàn cục 9 tổ trở thành một tiểu đội trưởng, ngươi đã nói thế nào không ?"
Mông Điền năm xưa cùng với hai người trung niên này đều là thành viên của An toàn cục 11 tổ, bình thường các thành viên của An toàn cục 11 tổ đều thành gia lập nghiệp, đại ẩn vu thế ! Bất quá Mông Điền thì lại đem toàn bộ bản thân hiến dâng cho tổ quốc, ông không có kết hôn, cam tâm đến toạ trấn tại trung tâm kinh tế của Trung Quốc - Thượng Hải, hướng dẫn một đám người mà nội công chỉ cỡ Hậu thiên.
Bọn Lý Dương ở cùng với Mông Điền lâu như vậy mà vẫn không biết được chân thực lực của ông ta, Mông Điền luận về thực lực, tuyệt đối không thấp hơn Chương Vu hai người, Chương Vu chính là người trung niên bị Mông Điền gọi là "Tử Chương Ngư".
"Ha ha, không nói nữa, kiểm tra nào, kiểm tra nào !" Chương Vu cười ha ha, tự dẫn huynh đệ Chương San của mình đến khu kiểm tra.
Chung Vu đi đầu tiên, khoé miệng xuất hiện một nụ cười cao thâm mạc trắc : "Lo lắng tứ cấp cao thủ không phải là đối thủ của Lý Dương, do vậy mới phái hai người chúng ta đến ? Mông Điền, lần này ngươi đoán sai rồi". Chươnng Vu vẫn còn nhớ những lời tổng tổ trưởng An toàn cục 11 tổ nói với hắn lúc trước.
"Chương Vu, Lý Dương này nhất định phải đến được An toàn cục 11 tổ chúng ta, bất kể năng lượng hắn thấp hay không, lần trước hai thằng hỗn đản đó không ngờ lại không kéo Lý Dương về, thực đúng là ngu xuẩn, thế lực sau lưng Lý Dương, kể cả toàn bộ An toàn cục 11 tổ xuất động, cũng địch không lại ! Một khi hắn tiến nhập An toàn cục 11 tổ chúng ta, thì khi đó An toàn cục 11 tổ chúng ta khẳng định có thể ngạo thị địa hạ thế giới rồi !"
"Tổ trưởng, lẽ nào trong truyền thuyết… …"
Tổng tổ trưởng nhẹ nhàng nói : "Ngươi hiện tại đã là tiên thiên đại thành rồi, chỉ cần tiến thêm một bước là có thể kết thành kim đan, cho nên để ngươi biết một ít, sau lưng hắn là một tu chân môn môn phái, hơn nữa còn là thượng môn phái của Côn Lôn tiên cảnh trong truyền thuyết !"
Chương Vu tức thì đứng đực ra, hắn thập phần minh bạch Côn Lôn tiên cảnh thượng môn phái là đại biểu cho cái gì !
Chân chánh siêu cấp cao thủ của An toàn cục, ví như các nhân vật đẳng cấp khách khanh đều cùng một đẳng cấp với tổng tổ trưởng, bọn họ đều là người trong một số tu chân gia tộc, tu luyện đích thị là phổ thông tu chân pháp quyết được truyện thừa xuống, mặc dù các nhân vật đẳng cấp khách khanh này so với nhẫn giả, võ sĩ thì tuyệt đối là mạnh hơn, nhưng nếu đem so với người của Côn Lôn tiên cảnh thì cách biệt rất lớn, hoàn toàn vượt quá tưởng tượng.
Côn Lôn tiên cảnh, đó là thánh của tu chân ! Lý Dương nếu như là người trong đó, cái đó đại biểu cho một thế lực khủng khiếp.
"Lý Dương, ngươi lần này chắc chắn là phải gia nhập An toàn cục 11 tổ chúng ta, bất quá nên cho ngươi cấp biệt nào mới tốt đây ?" Chương Vu lúc này đã nghĩ đến khi kết thúc khảo hạch, đánh gia xem nên xếp Lý Dương vào vị trí nào. Bất ngờ trong lòng Chương Vu có quyết định, "Lý Dương hắn mặc dù thực lực không tệ, nhưng mà trong An toàn cục 11 tổ người mạnh hơn hắn thì nhiều, quan trọng nhất hắn là đại biểu cho thế lực ở sau lưng, khi đã là như thế, nên đánh giá là hắn có lực công kích cỡ tiên thiên đại thành cao thủ, để sau này cho hắn là giám sát giả (người giám sát), thế không phải tốt sao !"
Chương Vu không dám để Lý Dương làm nhiệm vụ gì nguy hiểm, nếu như Lý Dương hy sinh thì thật là không đáng. Giám sát giả chính là an toàn nhất, cũng là chức vị có nắm quyền lực.
Trong khi Chương Vu suy nghĩ, thì đã vào đến khu kiểm tra rồi.
"Quy củ cũ, mỗi người trước hãy kiểm tra năng lượng thể nội một lần, mở thiết bị kiểm tra !" Mông Điền phẩy tay kêu Điền Lâm mở thiết bị kiểm tra, cái tên Điền Lâm này cười lim dim đến mở thiết bị kiểm tra, hắn đối với khảo hạch không ôm chút hy vọng nào do vậy hắn hoàn toàn thoải mái.
"Từng người, từng người một !" Mông Điền ra mệnh lệnh.
Người đầu tiên tiến lên đầy tự tin là Hắc Nham, ngay khi tiến nhập vào trong phạm vi của thiết bị kiểm tra, ánh sáng kiểm tra tức thì chiếu vào Hắc Nham, thoáng chốc ánh sáng biến mất.
"1350 tinh !" Thanh âm điện tử vang lên.
Chương Vu tức thì mắt sáng lên, trên mặt xuất hiện nụ cười "Ô, thật là ngạc nhiên ngoài ý muốn a !"
Thốn Mang
tập 1 : Tuyết dạ
Chương 15 : Toản giới (thượng)
"Hắc Nham, khảo hạch quá quan !" Chương Vu và Chương San nhìn nhau, liền đó tuyên bố quyết định.
Đây là quy định cũ, chỉ cần đạt được tiêu chuẩn của tứ cấp cao thủ là trực tiếp được chiêu nhập vào An toàn cục 11 tổ.
"Cung hỉ, cung hỉ !" Đám người Đàm Kim cười ha ha nói với Hắc Nham, Hắc Nham cũng vui vẻ cười ha ha, mặc dù hắn đã sớm bản thân nhất định quá quan, nhưng đến khi chân chính do người của An toàn cục 11 tổ đến tuyên bố, Hắc Nham vẫn cảm thấy hưng phấn.
"Mấy tên gia hoả các người, còn không mau hoàn tất kiểm tra đi rồi hãy nói !" Mông Điền cười nói, lập tức Đàm Kim, Viêm tả và những người khác từng người tiến lên kiểm tra.
Như dự liệu, nhưng vẫn khiến người có chút thất vọng, không có một cá nhân nào đạt đến 1000 tinh, năng lương cao nhất là Viêm tả bất quá chỉ tiếp cận 700 tinh mà thôi.
"300 tinh, ha ha, ta cuối cùng cũng có một chút tiến bộ, Lý Dương, đến ngươi đó, mau mau khiến họ ngạc nhiên đi !" Điền Lâm cười hi hi đi về phía Lý Dương, khoé miệng vẫn còn nói, chuyện tối ngày hôm qua Lý Dương kiểm tra chỉ có Điền Lâm và Hắc Nham biết, còn những người khác đều không biết.
Lý Dương cười nhẹ, tự tin tiến vào trong phạm vi của thiết bị kiểm tra.
Ánh sáng kiểm tra trong thoáng chốc bao trùm Lý Dương, "Tích" một tiếng, ánh sáng biến mất.
"150 tinh !"
Lý Dương có chút thất vọng : "Có vẻ như sáng sớm nay việc hấp thu thiên địa linh khí chuyển hoá thành nội lực ngay cả một tinh cũng không đạt được, đây là chuyện cần phải tu luyện lâu dài !" Một tinh năng lượng này có thể nói là một số năng lượng phi thường lớn, người bình thường năng lượng toàn thân cũng chưa đến được 1 tinh, còn binh lính đặc chủng bình thường trải qua cường hoá huấn luyện, toàn thân năng lượng hầu như chỉ có vài tinh.
Hắn thất vọng, còn những người khác thì… …
"A, tam cấp cao thủ ! Lý Dương, tiểu tử ngươi trong 10 ngày huấn luyện thế nào vậy, lần trước vẫn còn là 80 tinh, làm thế nào lại vọt lên 150 tinh chứ ? Làm thế nào mà nhanh như vậy ?" Đàm Kim tức thì kinh hô.
Viêm tả cũng trợn tròn mắt : "Lý Dương, cái tên nhà ngươi giỏi lắm, lợi hại, lợi hại, Viêm tả ta liều mạng tu luyện bất quá chỉ tăng được có một chút mà thôi".
Đàm Hoả cũng há hốc mồm… …
Lý Dương thấy chúng nhân "Phát sợ", tức thì cười xoà.
Sắc mặt Chương Vu tức thì vui vẻ, hắn đã sớm từ Mông Điền biết được năng lượng toàn thân Lý Dương chỉ khoảng 80 tinh, cho dù uy lực phi đao Lý Dương có mạnh hơn, lực công kích tối đa chỉ gần bằng tứ cấp cao thủ đính phong. Hắn nếu như muốn để Lý Dương trở thành giám sát giả, tất phải kiếm Tổng tổ trưởng An toàn cục 11 tổ để nói chuyện mới được, bất quá hiện tại năng lượng Lý Dương đã đạt đến tam cấp, đó lại là một chuyện khác.
"Lực công kích ngang với ngũ cấp cao thủ, chức vụ kiến nghị - Giám sát giả !" Chương Vu trong bảng đánh giá đã ghi như vậy.
"Lúc xưa năng lượng Lý Dương chỉ khoảng 30 tinh, đã cùng người giám sát là Tứ cấp cao thủ của lân trước không phân cao thấp, 80 tinh thì lực công kích Lý Dương nên là tứ cấp cao thủ đính phong, hiện tại năng lượng hắn là 150 tinh, nên là, hầu như, khả dĩ, miễn cưỡng coi là vừa đạt đến cảnh giới của ngũ cấp cao thủ ! Ta quyết định thế này, cũng không có gì là không thoả đáng !" Chương trong lòng tự khuyến khích như vậy.
Chương Vu trong lòng dùng một lèo "Nên là" "Khả dĩ" "Hầu như" "Miễn cưỡng", chỉ vỉ Chương Vu biết Lý Dương gặp phải tứ cấp cao thủ, tuyệt đối có thể miễu sát (giết kẻ địch mà đối phương không thể phản kháng) ! Nhưng một khi gặp phải ngũ cấp cao thủ, căn bản một điểm hy vọng cũng không có ! Còn bị ngũ cấp cao thủ miễu sát !
Cách biệt giữa ngũ cấp cao thủ và tứ cấp cao thủ là quá lớn, hiện tại Lý Dương hoàn toàn có thể kích bại tứ cấp cao thủ, nhưng đối diện với ngũ cấp cao thủ, tuyệt đối chỉ có bại, không hề có cơ hội chiến thắng !
Hậu thiên cao thủ, hộ thể chân khí không thể chống lại súng đạn.
Nhưng cao thủ tiên thiên cấp biệt thì có thể phóng thích hộ thể chân khí ra ngoài, về bản chất chân khí từ hậu thiên biến thành tiên thiên, lực phòng ngự kinh người, có thể chống lại súng đạn ! Nhưng đối diện với phi đao có bao hàm nội lực của Lý Dương tức thì chống không nổi.
Bất quá tối cường đại chính là tiên thiên đại thành cao thủ, tiên thiên chân khí của tiên thiên đại thành cao thủ nguyên nguyên bất tận, chân khí bảo hộ cơ thể đã không còn gọi là "Hộ Thể Chân Khí", mà gọi là "Hộ Thể Cương Khí" ! Lực phòng ngự của "Hộ Thể Cương Khi" so với quá khứ thì càng cường đại hơn, phi đao của Lý Dương cũng không cách gì xuyên thấu !
Lý Dương mạnh nhất chính là phi đao, một khi phi đao không thể xuyên thấu, hắn chỉ có nước để người ta chém giết ! Trừ phi Lý Dương cũng có tiên thiên chân khí, phi đao ẩn hàm tiên thiên chân khí mới có thể phá vỡ "Hộ Thể Cương Khí" !
"Bất quá nếu như Lý Dương thâu tập, tiên thiên đại thành cao thủ ngay từ đâu không thi triển "Hộ Thể Cương Khí" thì Lý Dương vẫn có khả năng thắng địch. Ta đánh giá như vậy cũng không sai !" Chương Vu cười díp mắt suy nghĩ, khoé miệng tức thì trịnh trọng tuyên bố : "Lý Dương năng lượng so với lần trước đại đại tăng gia, lại từng hoàn thành A cấp nhiệm vụ và B cấp nhiệm vụ, thêm vào đó "Tiểu Lý Phi Đao" có lực công kích kinh người, do vậy tôi tuyên bố, Lý Dương khảo hạch quá quan !"
Kỳ thật tiếp theo còn có 1 bài kiểm tra chính là diễn luyện thực chiến.
Bất quá Chương Vu không chờ được, hắn còn nhớ mệnh lệnh của tổng tổ trưởng "Lý Dương này nhất định phải chiêu nhập vào An toàn cục 11 tổ chúng ta, bất kể năng lượng Lý Dương có thấp hay không !"
"Tử Chương Ngư", sao lại đơn giản vậy, không phải là vẫn còn "Diễn luyện thực chiến" còn chưa tiến hành mà ? Uy lực Tiểu Lý Phi Đao ngươi vẫn chưa tự thân kiến thức qua mà !" Mông Điền nghi hoặc nói, huynh đệ Chương Vu của mình trước giờ nổi tiếng nghiêm khắc, lần này không ngờ mới chỉ kiểm tra năng lượng đã nói quá quan. Dù gì Lý Dương mới chỉ 150 tinh, mặc dù Tiểu Lý Phi Đao vang danh bên ngoài, nhưng án chiếu theo tính cách Chương Vu, tối thiểu cũng nên tự mắt nhìn qua mới tin chứ.
"Mông Điền, Lý Dương này đã hoàn thành A cấp nhiệm vụ, đáng lý là trực tiếp tiến nhập An toàn cục 11 tổ chúng tôi, lần trước là vì năng lượng hắn thấp quá, mới không được chiêu nhập. Lần này năng lượng Lý Dương đề cao nhanh như vậy, tiến bộ lớn như vậy ! Ta đương nhiên phải để hắn quá quan rồi. Lại còn uy lực của Tiểu Lý Phi Đao, ha ha, hắn khi xưa mới chỉ 30 tinh đã có thể sát tử nhẫn giả tứ cấp, lẽ nào không nói lên được uy lực của "Tiểu Lý Phi Đao" sao ?" Chương Vu cười hồi đáp.
Mông Điền mặc dù cảm thấy hôm nay Chương Vu tự hồ có điểm không đúng, nhưng cũng không nói gì thêm, cũng vì ông ta hiểu rõ thực lực của Lý Dương, tiến nhập An toàn cục 11 tổ là chuyện như đinh đóng cột.
"Tốt rồi, tiếp theo tiến hành diễn luyện thực chiến ! Còn Lý Dương và Hắc Nham có thể đứng một bên nghỉ ngơi !" Mông Điền tuyên bố.
Lý Dương tức thì toàn thân kích động, hắn thật không thể chờ được nữa. Thời gian một năm dài, mỗi ngày đều nửa tiếng gọi điện thoại, lúc này cự li đến hạnh phúc đã đến gần, tim hắn đập nhanh đến mức cảm thấy đầu óc như hoa lên.
"Đội trưởng, các vị đánh giá viên, tôi hiện tại có chuyện quan trọng, tôi có thể li khai trước được không ?" Lý Dương hồi hộp nói, hiện tại hắn chuẩn bị đi mua nhẫn kim cương.
Thốn Mang
tập 1 : Tuyết dạ
Chương 16 : Toản giới (hạ)
Chương Vu tức thì đứng lên, cười như bắt được : "Lý Dương tiểu huynh đệ, có chuyện thì có thể đi trước, chờ khi diễn luyện thực chiến kết thúc, ta sẽ lập tức quay về Bắc Kinh, đến khi đó ta sẽ phái người đưa cho ngươi văn kiện chứng nhận".
Mông Điền cũng cười nói : "Lý Dương, ngươi quá quan là đại hủ sự của tiểu đội chúng ta, tối nay chúng ta phải tổ chức một bữa tiệc ăn mừng, nhớ đấy, chỗ cũ nhà hàng Phúc Tân !" Đây là tiền lệ, ngay khi có người quá quan, những huynh đệ khác vì người đó tổ chức tiệc chúc mừng trong hôm đó.
Điền Lâm tức thì thần bí hề hề nói : "He he, Lý Dương, chuyện gì mà vội vã thế, không phải vội vã đi kiếm vợ chứ !"
Những người có mặt, bao gồm Mông Điền, Chương Vu đều thần sắc ám muội cười.
Đó là điều rất bình thường, mặc dù An toàn cục 9 tổ không cho phép tiết lộ thân phận, không cho phép kết hôn, nhưng mà ái tình không cách gì ngăn cấm, nên có không ít người cùng với một số nữ nhân có quan hệ luyến ái thông qua điện thoại. bọn họ đều giấu kín thân phận thật sự của mình, An toàn cục 9 tổ đối với chuyện này cũng chỉ một mắt nhắm một mắt mở, chỉ cần là đội viên không tiết lộ thân phận là được.
Một khi đội viên khảo hạch quá quan, chuyện mà các đội viên quá quan muốn làm nhất chính là gặp gỡ được người con gái mà mình yêu thích.
"Ha ha… …tôi chuẩn bị đi mua nhẫn kim cương !" Lý Dương có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn nói ra.
Điền Lâm nghe thấy tức thì mở to mắt ra : "A, hảo tiểu tử, tốc độ thật là nhanh a, đi mua nhẫn kim cương à ? A, cái thằng ngốc này, ngươi biết gì mà mua nhẫn kim cương ? Ngươi biết chỗ nào tốt để mua nhẫn kim cương không ?"
Lý Dương nghe thấy chết điếng người, hắn trước giờ không có đi mua nhẫn kim cương, hắn đối với nhẫn kim cương thật không biết chút gì.
"He he, Lý Dương, chuyện này ngươi nên nhờ vả ta !" Điền Lâm dương dương đắc ý nói, còn phải nói, Điền Lâm hào hoa công tử này mặc dù những thứ khác thì không được, nhưng ở phương diện trang sức đá quý thì trình độ tinh thông tuyệt đối là No.1 trong chúng nhân.
"Đội trưởng, thực lực của tôi người cũng đã biết, cho dù tham gia diễn luyện thực chiến cũng khẳng định là qua không nổi, tôi bỏ cuộc !" Điền Lâm lập tức quay người về hướng Mông Điền nói.
Mông Điền cũng không nói gì, cười nhẹ gật đầu, thực lực của Điền Lâm này, án chiếu theo cường độ huấn luyện của Điền Lâm, tối thiểu cần 10 năm mới có khả năng tiến nhập An toàn cục 11 tổ. Bỏ cuộc cũng không có vấn đề gì !
"Đi nào, huynh đệ, ta dẫn ngươi đi mua nhẫn kim cương !" Điền Lâm nhiệt tình kéo Lý Dương đi ra ngoài, tựa hồ như hôm nay Điền Lâm đi mua nhẫn kim cương cho mình.
Trong gara.
"Lý Dương, cái tên ngốc này, chạy chiếc Mercedes-Benz MB320, hôm nay là ngày gì, ngươi còn chuẩn bị đi cái xe phổ thông ấy hả ?" Điền Lâm thấy Lý Dương không ngờ lại đi về phía chiếc Volkswagen, tức thì đại nộ.
Lý Dương ngẩn ra, lập tức quay đầu qua cười với Điền Lâm : "Cũng đúng, hôm nay ta hướng đến Tuyết cầu hôn, tự nhiên phải có chút thể diện. Phải rồi, Điền Lâm, đến phòng ngủ của ta, trong cái tủ trong cùng lấy cái hộp màu xanh có bộ tây phục bên trong. Bộ y phục đó do đệ đệ của ta tặng ta, ta còn chưa có mặc qua. Nghe nó nói, bộ ý phục đó rất tốt". Lý Dương cười nhẹ nói.
Lý Dương có một người em ruột, tên là Lý Thạc, mẫu thân là một người phụ nữ mạnh mẽ, còn phụ thân, trước giờ chưa có nhìn thấy, mẫu thân mở một công ty lớn, sau này không biết vì chuyện gì, khi huynh đệ Lý Dương được 16 tuổi, mẫu thân đem bán công ty, cho mỗi đứa con một số tiền là 100 triệu, còn lại đều đem đi quyên góp từ thiện, còn mẫu thân thì về sơn thôn ẩn cư.
Đệ đệ Lý Thạc và Lý Dương rất giống nhau, đều yêu quốc gia sâu sắc, bất quá hắn và Lý Dương không giống nhau trong cách hành xử, Lý Dương thì vào quân đội, còn Lý Thạc thì tiến nhập hắc đạo, hơn nữa còn là trong tổ chức của một trong thế giới ngũ đại hắc đạo tổ chức là Hồng Bang.
Qua một lúc, Điền Lâm đã quay lại.
"Coi này Lý Dương, trên cái hộp cũng có chữ ký, không ngờ lại do Khắc Lai Môn Đặc (Clemente) đại sư của Ý Đại Lợi (Italia) tự thân thiết kế, chế tác thủ công ! Trời ạ, cái này không phải có tiền là mua được đâu, Khắc Lai Môn Đặc đại sư này là nhân vật gì chứ, ngay cả những nhân vật siêu cấp phú hào của quốc nội cũng không dám coi thường tiếp đãi đâu". Điền Lâm kinh hô, chết điếng người nhìn Lý Dương.
Lý Dương cười nhẹ, không chút để ý, đệ đệ của mình trong Hồng Bang nghe nói cũng rất tốt, hơn nữa hiện tại còn là quan môn đệ tử của đương đại Hồng Bang đại trưởng lão, toàn quyền phụ trách nghiệp vụ của Hồng Bang tại Bắc Kinh, với thế lực cường đại của Hồng Bang, kiếm một kiện y phục khẳng định là rất dễ dàng, Lý Dương thậm chí hoài nghi. Lý Thạc cái thằng này dám tiện tay mà đem tặng cho hắn.
Lý Dương thay đổi y phục, rồi nói với Điền Lâm : "Điền Lâm, bộ y phục này coi thế nào ? Bất quá ta cảm thấy mặc vào rất là thoải mái". Lý Dương hiện tại đối với cái gì đại sư của Italia cũng có chút công nhận.
Điền Lâm trừng mắt há mồm nhìn, tức thì cổ họng nuốt ừng ực, nói : "Trăm nghe không bằng một thấy, Khắc Lai Môn Đạt đại sư này quả nhiên là danh bất hư truyền, khiến cho bao nhiêu phú hào điên cuồng cũng không phải là ngoa. Lý Dương, ngươi hiện tại lái chiếc Mercedes-Benz MB320, lại mặc bộ đồ này, ngươi mà đi cầu hôn, ai dám cự tuyệt chứ ! 555 ~ ~ ~ ở cùng với ngươi, Điền Lâm cảm thấy tự ti, Lý Dương, lần này ta không đi cùng ngươi, thật quá tổn thương lòng tự tôn mà".
"Tiểu tử này lúc này mà còn chọc cười ta, lên xe, mau đi cùng ta !" Lý Dương cười mắng, đẩy Điền Lâm lên xe, sau đó cả hai lái xe ra ngoài.
Nửa tiếng sau, Lý Dương và Điền Lâm đã đến tiệm bán châu báu mà Điền Lâm nhiệt tình đề cử.
Trong tiệm châu báu một đạo cấu tiểu tả (nữ nhân viên bán hàng) nhãn quang không như bình thường, nàng ta vừa thấy bộ tây phục trên người Lý Dương, tức thì mắt sáng lên, lập tức nhiệt tình chạy tới : "Tiên sinh, ngài muốn mua gì ?"
Lý Dương cười nhẹ nói : "Nhẫn kim cương. Ở đây cô có loại nhẫn kim cương nào tốt không ?"
Điền Lâm tức thì biết tính của Lý Dương, lập tức nói với đạo cấu tiểu tả : "đem nhẫn kim cương quý nhất của các người ra cho chúng tôi xem".
Đạo cấu tiểu ta nghe thấy, lập tức sáng mắt, phải biết là bán châu báu thì đạo cấu tiểu tả cũng có phần trăm (chắc là huê hồng), những đạo cấu tiểu tả này đều hy vọng gặp được những đại phú hào, như thế phần trăm của họ cũng nhiều hơn. Đạo cấu tiểu tả đi đến quầy hàng, nhấc điện thoại nói : "Quản lý, ở đây có 2 vị khách chuẩn bị vào xem nhẫn kim cương bên trong nội thất". Đạo cấu tiểu ta lập tức quay đầu lại cười nói : "Tiên sinh, xin đi theo tôi, nhẫn kim cương trân quý của bổn tiệm đặt trong nội thất".
Lý Dương dưới sự dẫn đường của Đạo cấu tiểu tả, đến một đoạn hành lang. Đạo cấu tiểu tả dừng lại, lúc này hai bên hành lang có hai bảo an, hốt nhiên, trong hành lang một nam nhân trẻ tuổi đi ra, vừa nhìn thấy bộ tây phục trên người Lý Dương, tức thì nụ cười trên mặt càng thêm sáng lạng.
"Tôi họ Vương, là quản lý của tiệm châu báu, tiên sinh, các vị mua nhẫn kim cương à, xin mời theo tôi vào phòng". Vương quản lý cười nói, đạo cấu tiểu tử tức thì li khai, đoạn hành lang này không phải là nơi đạo cấu tiểu tả có thể tiến vào.
Dưới sự dẫn đường của Vương quản lý, Lý Dương và Điền Lâm tiến vào trong một căn phòng.
"Đây là ba chiếc nhẫn kim cương, mỗi chiếc đều có giá hơn bách vạn, tiên sinh có thể cẩn thận xem xét". Quản lý tử trong phòng lấy ra ba chiếc hộp, đem ba chiếc hộp mở trước mặt Lý Dương và Điền Lâm, Điền Lâm vừa nhìn thấy giá tiền, tức thì trợn mắt, nhưng khi nghĩ đến tài phú của Lý Dương thì cũng yên tâm.
Lý Dương nhìn ba chiếc nhẫn kim cương, bất ngờ, nhãn quang của hắn hoàn toàn tập trung lên chiếc nhẫn ở giữa.
Quản lý tức thì sáng mắt, nụ cười trên mặt càng thêm sáng lạn, chiếc nhẫn kim cương ở giữa chính là chiếc trân quý nhất.
"Chiếc nhẫn kim cương hình hồ điệp này là trấn tiệm chi bảo của chúng tôi, loại kim cương trên mặt cũng chính là loại kim cương vàng hiếm có, trên cánh hồ điệp còn có 32 viên kim cương nhỏ, trọng lượng ước tính 15.58 cara, trị giá 688 vạn nhân dân tệ, nếu tiên sinh muốn mua thì bổn tiệm có thể giảm giá 10%". Vương quản lý nói rất lưu loát, những lời này chắc đã được hắn luyện tập nhiều lần.
Lý Dương ngay khi nhìn thấy hình hồ điệp thì đã thấy thích rồi, khi xưa hắn ở trong bệnh viện thì đã biết Khương Tuyết cũng thích hồ điệp, tức thì Lý Dương quyết định mua cái này, còn tiền thì trước giờ Lý Dương không có để ý.
"Tôi chọn cái này !" Lý Dương rất đơn giản móc thẻ tín dụng ra.
Điền Lâm tức thì kinh thán nhìn chiếc nhẫn hình hồ điệp trước mắt, chiếc nhẫn này hơn 600 vạn, nhưng Lý Dương thì mắt lại không hề chớp, tựa hồ không quan tâm.
"Tiên sinh, xin thu lấy !" Vương quản lý đặt thẻ tín dụng và nhẫn kim cương trước mặt Lý Dương, "Tiên sinh, đây là thẻ VIP của bổn tiệm, hy vọng tiên sinh lần tới lại đến".
Lý Dương tiện tay thu lấy thẻ VIP, rồi không để ý đến Vương quản lý, quay người cùng Điền Lâm li khai tiệm châu báu này.
"Điền Lâm, thế này… …càm phiền ngươi về bằng taxi nghe, he he, bỏ bộ mặt đó đi, ta kết hôn nhất định mời ngươi đến uống rượu, lần cầu hôn này, ngươi không nên nhìn !" Lý Dương cười nói.
"Đúng là có gái thì bỏ bạn !" Điền Lâm lẩm bẩm, nhìn Lý Dương lái xe đi.
Lý Dương lái xe đến chỗ Khương Tuyết ở, hắn quá khứ có đến một lần.
"Đó không phải là phụ thân Khương Tuyết sao ?" Lý Dương nhìn thấy hình dáng của phụ thân Khương Tuyết đang đi trên vỉa hè, lần trước tiễn Khương Tuyết về nhà, Lý Dương có thấy qua phụ thân Khương Tuyết, ách, phải nói chuẩn xác là nhạc phục tương lai. Nhìn thấy ông già vợ tương lai, trong lòng Lý Dương có chút kích động.
Lý Dương chầm chậm nhắm mắt, một cổ thiên địa linh khí hấp nhập vào thể nội, tâm cảnh mới bình phục lại. Sự tự tin tự động trào lên, Lý Dương mở cửa xe, bước ra ngoài.
Thốn mang
tập 1 : Tuyết dạ
Chương 17 : Lệ khí
Lý Dương hít lấy một hơi sâu, trong lòng không ngừng chuẩn bị những lời muốn nói với nhạc phụ tương lai, bản thân thì đi về phía nhạc phụ tương lai.
"Đinh đong … …"Hốt nhiên điện thoại trong nhà Khương Tuyết vang lên, phụ thân Khương Tuyết tức thì bỏ con cờ xuống, quay ngươi vào nhà, Lý Dương không khỏi đứng người, chỉ đàng dừng lại, quay người đi về phía nhà Khương Tuyết.
"Uy, là bà à, có chuyện gì vậy ?" Tiếng phụ thân Khương Tuyết vang vang trong phòng khách, lúc này cự li Lý Dương cách phụ thân Khương Tuyết chỉ khoảng 3 mét, cửa phòng không có đóng, nhưng hắn phải chở ông già Khương Tuyết gọi điện thoại xong mới có thể vào, dù gì cũng phải để lại cho nhạc phụ một ấn tượng tốt là điều rất quan trọng.
"Ô ô ô… …" Trong điện thoại vang lên một trang âm thanh nghẹn ngào.
Lý Dương không khỏi tò mò liền vận khởi chân khí, cự li đến điện thoại thì gần nên hắn có thể nghe thấy thanh âm rất rõ ràng.
"Có chuyện gì, dừng có khóc, có chuyện gì vậy !" Ông già Khương Tuyết tức thì hét lớn lên. Ông nghe thấy tiếng khóc của bà già Khương Tuyết tức thì cảm thấy bất diệu.
"Tuyết nhi nó chết rồi, nó sợ tội tự sát rồi, bệnh viện nói nó sợ tội tự sát rồi !"… …
Oanh !
Lý Dương bất ngờ cảm thấy như sét đánh bên tai, đầu óc xây xẩm, trời đất đảo lộn.
"Không thể nào ! Tuyệt đối không thể nào !" Lý Dương vô ý thức mồm lẩm bẩm, bất ngờ hoá thành một tiếng hống : "Không thể nào !"
Lý Dương thân hình bật dậy, lao thẳng r axe.
Bên tai Lý Dương như vang lên thanh âm đã khiến tim hắn rung động.
"Dịch ca ca, em đợi anh !"
Câu nói cuối cùng của tối hôm qua, cũng chính là câu nói cuối cùng mỗi ngày trong một năm nay.
Hôm qua trong điện thoại Tuyết vẫn còn cười vui vẻ làm sao có thể chết được, làm sao có thể ?
"Bệnh viện, bệnh viện !" Lý Dương hoàn toàn lục thần vô chủ, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, đến bệnh viện.
Tăng tốc… …
Tăng tốc… … tăng tốc… …
Lý Dương không ngừng tăng tốc, tốc độ xe liên tục tăng, thoáng chốc tốc độ đã đạt đến 160 km/h, chiếc xe tựa như một trận gió rít lên trên mặt đường.
Gió rít !
Tâm loạn !
Thanh âm xe cảnh sát huýt còi vang lên bên cạnh, nhưng tốc độ Lý Dương thật là quá nhanh !
Tăng tốc ! Tăng tốc ! Tăng tốc !
Lý Dương chỉ biết phải đến bệnh viện, hắn không tin, tuyệt đối không tin, Khương Tuyết hôm qua còn hoàn hảo giờ đã chết, tuyệt đối không thể !
Cự li từ nhà Khương đến bệnh viện không xa, bình thường thậm chí Khương Tuyết còn đi bộ đến nơi làm việc, theo đó với tốc độ xe của Lý Dương hiện tại thì rất mau đến nơi, nhưng Lý Dương lại cảm thấy tốc độ thật là quá chậm, thật gian thật là quá dài, do vậy hắn mới điên cuồng tăng tốc, không ngừng tăng tốc !
Đến rồi !
"Oanh !" Lý Dương đạp mạnh phanh xe, cũng không để ý là xe chưa dừng lại, lập tức mở cửa xe, một bước nhảy ra.
Lý Dương toàn thân chân khí điên cuồng vận chuyển, tốc độ đạt đến cực hạn, như một luồng khói xanh lập tức lao vào phòng lớn của bệnh viện.
"Nói, Khương Tuyết ở đâu ?" Lý Dương chụp mạnh lấy một hộ sĩ, gầm lên.
Bạch y hộ sĩ run lên, kinh khủng nhìn người đứng trước mắt.
Trước mắt là con người sao ? Mắt đỏ lên với những đường gân máu, khuôn mặt do điên cuồng cực độ khiến cơ nhục méo mó giống như ma quỷ, huyết quản mao mạch nổi cả lên, trên trán mao mạch huyết quản thậm chí chảy cả máu ra.
"Nói, Khương Tuyết ở đâu ?" Lý Dương thanh âm càng trầm thấp hơn , càng khủng bố hơn !
"Cô ấy, cô ấy… …sợ tội tự sát, được đưa đến cục cảnh sát rồi ". Bạch y hộ sĩ cuối cùng tỉnh ngộ lại, lắp bắp nói nhanh.
Cục cảnh sát !
Cục cảnh sát !
Lý Dương đầu chưa kịp quay lại, thân thể đã phóng nhanh ra xe.
Hoàn toàn chỉ còn là tiềm thức, Lý Dương như đi trong mộng, thân thể đã vào đến trong xe.
"Xuống xe, cảnh sát !" Cảnh sát giao thông cuối cùng cũng bắt được.
"Oanh !"
Lý Dương lái xe tông thẳng vào xe cảnh sát, tiếp tục tăng tốc hướng về cục cảnh sát.
"Dừng xe !" Tiếng xe cảnh sát kêu réo lại vang lên… …
Tại nơi sâu thẳm trong đầu Lý Dương.
"Ai, Lý Dương tiểu hoả từ này sao lại bồng bột vậy ? Không phải chỉ là chết nhục thể thôi sao ? Cái đó có là gi, chỉ cần linh hồn bất diệt, thì lo lắng gì chứ ? Tối đa là tiến nhập quỷ giới mà thôi, chỉ cần bổn bá vương xuất thủ, hanh hanh, để ngươi phi thăng, sau này đến quỷ giới cái gì Khương Tuyết của ngươi không phải là được sao ? Hơn nữa hiện tại ngươi đang ở nhân giới, Khương Tuyết của ngươi già rồi cũng phải chết, nhưng người của quỷ giới thì lại bất tử, sau này không phải là có thể vĩnh viễn không chia ly sao ?"
"Không, tạm thời không cáo tố cái tên khùng Lý Dương này, tiểu tử này hiện tại tâm tính đã bắt đầu biến hoá, hơn nữa "Tinh Cực tam cảnh cũng có xu thế đột phá, chờ đến khi hắn hoàn toàn đột phá, ta sẽ lại cáo tố hắn sự tồn tại của quỷ giới, sau này bổn bá vương tái nhượng hắn nỗ lực tu luyện, tiểu tử này nhất định liều mạng mà tu luyện, ha ha, bổn bá vương không phải là càng dễ dàng quay vể ma giới sao ?"
Tăng tốc, tái tăng tốc !
Lý Dương điên cuồng tăng tốc !
Ý niệm duy nhất trong đầu là - gặp Khương Tuyết !
"Đến rồi !" Lý Dương lập tức đạp phanh, từ trong xe lao ra.
Lúc này trong cục cảnh sát có cả chục cảnh sát mang súng thật đạn thật, nhưng trong nội viện cục cảnh sát, có một phụ nhân hơn 40 tuổi đang khóc lóc kêu la ở bên trong.
"Để cho tôi vào, để cho tôi nhìn mặt con gái, để cho tôi vào !"
Phụ nhân bất lực chỉ biết khóc, nhưng bà không thể tiến vào, đám cảnh sát này không để bà vào.
"Con gái tôi đã chết rồi, cũng phải để cho người mẹ này nhìn mặt nó một lần chứ. Các người sao cả nhìn mặt cũng không cho tôi vào !" Phụ nhân bất lực chỉ đành ngồi trên đất mà than khóc.
Lý Dương nhìn đám cảnh sát vũ trang trước mặt, bất ngờ hét lên một tiếng : "Tránh !" Nhưng đám cảnh sát tức thì rút súng chỉ vào Lý Dương.
Lý Dương mục quang co rút, hắn cảm thấy một chút không tầm thường. Hắn không có xuất thủ, lực công kích của hắn thì mạnh, nhưng phòng ngự thì vẫn chưa đạt đến cái trình độ có thể chống lại súng đạn. Hiện tại lúc này không phải là lúc sính cường, bản lĩnh bình tĩnh năm xưa được huấn luyện trong binh đội đặc chủng đã được khôi phục lại.
"Hảo tiểu tử, ngươi nghĩ ngươi có thể bỏ chạy với siêu tốc độ như vậy sao ?" Đám cảnh sát giao thông phía sau cuối cùng cũng đến nơi.
Lý Dương băng lãnh nói : "Đi kêu cục trưởng của các người, nói là người của 9 tổ muốn gặp ông ta !"
"Ta quản gì 9 tổ hay là 19 tổ, ta cũng là giao cảnh 8 tổ đây ! Mau theo ta đi làm báo cáo… …" Một giao cảnh lải nhải nói, hốt nhiên từ trong đám cảnh sát vũ trang một người đi tới đẩy người giao cảnh qua một bên.
Người giao cảnh quay người lại định mắng, nhưng vừa thấy người đẩy mình tức thì mặt chuyển thành nụ cười : "Nguyên lai là Vương đại đội trưởng à, chuyện này cứ giao cho tôi là được rồi".
Vương đại đội trưởng là đại đội của đại đội cảnh sát vũ trang, lần này khi hắn nghe được điện thoại của cục trưởng cục cảnh sát là đã biết tình huống nghiêm trọng, chỉ là không đủ thời gian, đành lập tức kéo gần chục cảnh sát vũ trang qua đây. Nắm trong tay đại đội vũ cảnh, hắn đương nhiên là biết An toàn cục 9 tổ, dù gì khi An toàn cục 9 tổ cần xử lý một số chuyện thì vẫn cẩn đến sự phối hợp của bọn họ.
"Đây là giấy chứng nhận của ta !" Lý Dương đèn nén nỗi lo lắng trong lòng xuống, móc giấy chứng nhận ra.
Tức thì biểu tình Vương đại đội trưởng biến đổi, cười cầu tài : "Ồ, nguyên lai là người trong quân đội à, đến đây, đi nào, chúng ta vào trong nói chuyện !"
Lý Dương chầm chậm nói : "Dẫn ta đi xem hộ sĩ mà bệnh viện đưa đến".
Vương đại đội trưởng có chút khó khăn nói : "Cái này, cái này thật không dễ à !"
"Ta cũng không thể sao ? Vương đại đội trưởng ? Lý Dương chầm chậm nói, mặc dù luận quân hàm, hắn không có cao hơn vị Vương đại đội trưởng này, nhưng người trong An toàn cục lại có được những đặc quyền, không phải những sĩ quan ở bên ngoài có thể so sánh được.
Vương đại đội trưởng nghĩ đến thân phận của đối phương, lòng liền chùng xuống, lập tức nói : "Hảo, cũng không có vấn đề gì. Tôi dẫn anh đi !"
Người phụ nhân đang ngồi trên mặt đất tức thì sung mãn khí lực, túm lấy Vương đại đội trưởng và Lý Dương mà than khóc : "Cho tôi vào nhìn mặt con gái tôi đi mà, tôi cầu xin các người, cho tôi vào nhìn mặt nó đi".
Lý Dương đã nhận ra phụ nhân này, chính là mẫu thân của Khươg Tuyết, bất quá năm xưa Lý Dương chỉ gặp qua có một lần, mẫu thân Khương Tuyết có lẽ đã quên hắn mất rồi.
"Dẫn phụ nhân đó vào phòng câu lưu !" Vương đại đội trưởng hạ lệnh.
Lý Dương cố gắng cơn phẫn nộ bi thống trong lòng, hiện tại quan trọng nhất là hắn phải gặp Khương Tuyết.
Lý Dương đi theo Vương đại đội trưởng, đi đến hành lang hậu viện.
"Bên trong có để thi thể của người con gái đó, anh vào mà xem, tôi không vào đâu ! Ai, người con gái đáng thương". Vương đại đội trưởng than một tiếng, đứng ở ngoài cửa.
Lý Dương đứng ở ngoài cửa, tay phải run rẩy mở cánh cửa sắt, liền đó tiến vào bên trong.
Ngay tại giữa phòng có một thân thể mềm yếu đang nằm đó, trên thân có phủ một tấm vải trắng.
Lý Dương run rẩy, từng bước từng bước tới, thất hồn lạc phách đi về phía thân ảnh quen thuộc vẫn thường quấn quýt trong giấc mộng của hắn.
Lần đầu tiên là Lý Dương cứ Khương Tuyết khi nàng bị cướp.
"Tạ tạ !" Cô gái nhìn Lý Dương cảm kích nói.
Lý Dương nhờ lần đầu tiên nhìn thấy người con gái yếu đuối đó, khoé môi không khỏi có một nụ cười nhẹ, bước chân hắn vô ý thức tiến tới, tiến tới gần thân ảnh phủ vải trắng đó.
"Dịch ca ca, là anh à, hôm này khi em ở bệnh viện, có một bé gái rất khả ái đến khám bệnh, nó ấy à, bị kim tiêm cứ khóc hoài à… …" Tiếng cười trong quá khứ vang lên bên tai.
Lý dương tựa hồ như nghe thấy tiếng cười thanh thuý của Khương Tuyết, nụ cười trên mặt càng lớn thêm. Bước chân hắn tiếp tục tiến tới, từng bước từng bước một tiến tới.
"Em tin rằng tình cảm chúng ta cũng giống như tình cảm trong "Lương Chúc", cho dù sinh tử cũng không thể ngăn cách được !"
"Oanh !"
Những hồi ức tươi đẹp thoáng chốc sụp đổ !
"Sanh tử cũng không thể ngăn cách" câu nói phảng phật tựa như ma chú, khiến cho trái tim Lý Dương đang chìm đắm trong quá khứ thoáng chốc tan vỡ… …
Lý Dương chầm chậm quỳ xuống, từ từ nhấc tấm vải trắng.
Đúng là khuôn mặt quen thuộc đó, Khương Tuyết tựa như đang ngủ vậy, vẫn mĩ lệ như trước, khiến cho người cảm thấy muốn bảo hộ cho nàng.
"Dịch ca ca, em chờ anh !" Câu nói cuối cùng của mỗi lần điện thoại, đó cũng là trái tâm kiên định của Khương Tuyết, nàng đã chờ đợi, chờ đợi hết ngày này qua ngày khác, nàng vẫn luôn chờ đợi… …
Nhưng… …
Nước mắt Lý Dương chầm chậm lăn xuống, hữu thủ run rẩy đưa ra, từ từ vuốt ve khuôn mặt Khương Tuyết, nhưng Lý Dương chỉ cảm thấy sự lạnh lẽo.
Lúc này hai người đã âm dương cách trở.
Thanh âm đê trầm vang lên… …
"Tuyết, anh đến đây, anh cuối cùng đã đến đây, nhưng em… …nhưng em sao lại không chờ được đến ngày này, anh… …anh hôm nay đến để cưới em !"
Tim Lý Dương như chầm chậm bị thôn phệ… …
Lý Dương vẫn thâm tình nhìn Khương Tuyết : "Tuyết, em nhìn xem, nhẫn anh cũng đã mua rồi !" Lý Dương lập tức vội vàng lấy cái hộp từ trong túi ra, cẩn thận lấy chiếc nhẫn ra, nhưng tay của Lý Dương vẫn cứ run rẩy.
"Tuyết, cái nhẫn này có đẹp không ? Là anh đặc biệt mua cho em đó, anh biết là em thích hồ điệp, chiếc nhẫn kim cương hình hồ điệp này có giá hơn 600 vạn, em có thích không ? nếu như không thích, anh có thể mua cái quý hơn, đẹp hơn, 1000 vạn ? 5000 vạn ? Chỉ cần em muốn, anh sẽ mua, thật đấy, anh có tiền, anh có thể mua… …" Lý Dương tựa như rất khẩn trương, không ngừng nói, nỗ lực đeo chiếc nhẫn vào tay Khương Tuyết.
Bất ngờ, một tiếng khóc bên ngoài phòng vang lên.
Lý Dương tức thì tỉnh lại, hắn không nói nữa, một câu cũng không nói, chỉ cẩn thận nhìn Khương Tuyết, ngắm nhìn lông mày của nàng, đôi môi của nàng… …
Dần dần một âm thanh bi khấp vang lên trong phòng : "Tuyết, anh, anh thậm chí còn chưa kịp nói với… … chân chính danh tự của anh … …"
Mỗi một ngày hi vọng, mỗi một ngày mong đợi, nhưng cho đến khi chết đi, Khương Tuyết vẫn không nhận được lời cầu hôn của Lý Dương. Khi Lý Dương vừa định đến cầu hôn thì Khương Tuyết lại cũng vừa ra đi.
Mỗi một ngày, Lý Dương và Khương Tuyết chỉ tiếp xúc qua điện thoại, thậm chí cũng không cả gặp mặt.
Điều khiến Lý Dương hối hận nhất là - hắn thậm chí còn chưa nói với Khương Tuyết chân chính danh tự của hắn !
"A a a a a !" Từ nơi sâu thẳm trong trái tim Lý Dương phát ra tiếng hống, là thống khổ ? Là hổ thẹn ? Là phẫn nộ ? Là bất lực ? Là hối hận ?
Bất ngờ luồng thiên địa linh khí thao thiên quán nhập vào thể nội Lý Dương, tựa như dòng nước dâng cao tràn qua, trực tiếp dung hợp với thể nội chân khí Lý Dương, tâm cảnh Lý Dương vẫn chìm đắm trong sự thống khổ hối hận, yêu một người, không ngờ người mình yêu chết đi mà vẫn chưa kịp biết tên của mình ! Thậm chí không kịp đến nhìn người yêu lần cuối.
Trái tim thống khổ tựa như loải sâu bọ gặm nhấm tâm linh
Thiên địa linh khí cường đại không ngừng trùng nhập, nhưng linh khí có nhiều hơn nữa cũng không thể tiêu giải đi một chút hối hận nào trong tim Lý Dương. Lệ khí bắt đầu từng chút vây bọc lấy trái tim hắn… …
"Ừm, tiểu tử ngốc Lý Dương này cũng không tệ, cuối cùng đã đạt đến "Hối Hận chi cảnh", hiện tại tốc độ tu luyện có thể nhanh hơn rồi, nhìn hắn thống khổ như vậy, bổn bá vương cũng cảm thấy mềm lòng, muốn cáo tố với hắn, lão bà (bà xã) của hắn chưa thực sự chết, chỉ bất quá là đến quỷ giới mà thôi. Đối với tu chân giả mà nói, chỉ cần không phải hồn phi phách tán thì đều không tính là tử vong ! Nhẫn, nhẫn, nhẫn, chờ khi tiểu tử này đạt đến "Ảm Nhiên chi cảnh" hãy nói với hắn, bằng không không biết đến năm nào tháng nào tiểu tử này mới có thể đột phá đệ tam tầng tâm cảnh ? Lý Tầm Hoan này cũng kỳ quái nữa, dĩ tình nhập đạo, chẳng phải là "Thương Tình chi đạo" sao ? Lẽ nào Lý Tầm Hoan đó cũng là loại người thống khổ ?"
"Bất quá hiện tại xem ra tình huống rất tốt à, hiện tại tiểu tử Lý Dương này lệ khí hoành sanh, sau này cái gì mà An toàn cục cũng chả thể ngăn cản được, hừm, tiếp thụ sự khống chế của An toàn cục này, bổn bá vương sớm đã thấy không thoải mái, chỉ tại tiểu tử ngốc này cứ kiên trì cố chấp, hanh hanh, hiện tại lệnh khí sinh ra, ngươi có muốn theo cũng theo không được, sau này chỉ có tu ma đạo của ta mà thôi ! Xi Vưu đại tôn, người hãy thi triển mạc đại thần thông dẫn dắt hài lầm đường lạc lối này đi vào ma đạo!"
Lý Dương trên mặt không chút biểu tình, không chút tình tự.
"Hừm, không ngờ lúc này lại cảm ngộ Hối Hận chi cảnh, nội lực lại lần nữa đột phá, đạt đến "Lục Cực Thần Dương quyết" đệ tam tầng". Lý Dương không có chút hân hỉ, trong lòng một cỗ lệ khí ẩn sâu bên trong xương cốt.
Lý dương đã biến đổi rồi !
Lý Dương mở cánh cửa sắt.
"Vương đại đội trưởng, cô gái này đáo để vì sao mà chết ?" Thanh âm Lý Dương bình tĩnh tựa như đang nói một chuyện không hề liên quan đến mình.
May mắn là hiệu quả cách âm trong phòng rất tốt, thanh âm đê trầm nghẹm nào của Lý Dương không bị Vương đại đội trưởng nghe thấy.
"Ai, người con gái đáng thương này, cái chết của cô ta có lẽ có liên quan gì đó đến người kế thừa của Thánh Lâm tập đoàn Lâm Thiên Vũ, bệnh viện chính là sản nghiệp của Thánh Lâm tập đoàn tại quốc nội, Lâm Thiên Vũ tuần tra ở đó nửa ngày thi cô gái chết, hơn nữa viện trưởng ở đó còn nhắc khéo chúng tôi về quan hệ của Lâm Thiên Vũ". Vương đại đội trưởng than.
Lý Dương tức thì nhíu mày nói : "Nhưng mà chuyện này thực sự không có chứng cứ !"
Vương đại đội trưởng nói : "Làm cách nào tìm ra được chứng cứ, pháp y đã giám định rồi, cô gái này đích thực là tự sát, trên thân cũng không có dấu vết bị xâm phạm, do vậy cha mẹ cô ta muốn tố cáo cũng không có cách gì, nhưng mà sự tình này không thể công bố, cho dù không có chứng cứ bất lợi với Lâm công tử".
Lý Dương trầm mặc.
"Lâm Thiên Vũ ! bệnh viện viện trưởng !"Lý Dương trong lòng dâng lên một cỗ sát ý.
Bệnh viện phòng viện trưởng.
Viện trưởng Phương Sĩ Dân ngồi bên trong, trong lòng đang chửi thầm : "Cái con hộ sĩ cứng đầu đó, lại không chịu bồi tiếp Lâm công tử, Lâm công tử trông đến ả là phước của ả rồi, cự tuyệt không thành, không ngờ lại nói là đi thay quần áo, ai mà nghĩ được là đi uống thuốc tự vẫn ! Thật đúng là xui xẻo, xui xẻo, mà hai cái thằng vệ sĩ gác ngoài cửa của Lâm công cũng thật là đồ ngu, lại không phát hiện được con hộ sĩ đó tự sát".
Bất ngờ Phương Sĩ Dân nhìn thấy một cặp mắt, một cặp mắt thâm thuý, rồi một cỗ lực lượng vô hình thông qua cặp mắt truyền đến, Phương Sĩ Dân dần dần cảm thấy bị trói buộc, chầm chậm nhắm mắt lại.
Lý Dương nhìn Phương Sĩ Dân đã bị thôi miên ở trước mắt, cười lạnh một tiếng, với tâm thần tu vi của hắn, một người bình thường căn bản là không chống lại sự thôi miên.
"Hộ sĩ Khương Tuyết đáo để vì sao mà chết, hoàn toàn nói hết cho ta". Lý Dương hỏi với một giọng điệu ngâm nga kỳ dị, Phương Sĩ Dân chầm chậm mở đôi mắt vô thần ra.
"… … Ả ta không ngờ nhân cơ hội thay quần áo, uống thuốc tự tử. Cuối cùng còn ta bị Lâm công tử mắng chửi, thật đúng là xui xẻo". Phương Sĩ Dân đem toàn bộ câu chuyện nói hết ra.
Lý Dương trong mắt như bắn ra một tia hoả diễm, nghiến chặt răng : "Chết, chết, chết, tất cả các ngươi phải chết, không ngờ lại để Tuyết đi bồi tiếp Lâm Thiên Vũ, bức Tuyết đến chỗ tự vẫn, ta muốn toàn bộ các ngươi đều - phải - chết !" Lý Dương xuất thủ như thiểm điện, người ta còn chưa kịp thấy hắn xuất thủ thế nào, thì tay phải của hắn đã đặt trên đầu Phương Sĩ Dân.
Nội lực tựa như dòng chảy mạnh mẽ trực tiếp trùng nhập vào đầu Phương Sĩ Dân, tức thì thân thể Phương Sĩ Dân run lên, thất khiếu chảy máu, chết ngay tại chỗ.
"Tuyết, kẻ làm thương hại đến em, bất kể là ai anh nhát định không bỏ qua. Bất kể là ai !" Lý Dương trong mắt loé lên hồng quang.
Trong phòng khách của một quán rượu nhỏ.
Lý Dương yên tĩnh ngồi trên giường, liếc nhìn một cái vào chiếc đồng hồ, lập tức móc di động ra, màn hình di động có hình Khương Tuyết khiến tay Lý Dương run lên, nhưng khuôn mặt hắn vẫn không có chút biểu tình.
"A Thạc, là đại ca Lý Dương đây, em để tổ chức của Hồng Bang tại Thượng Hải giúp anh tra xuất ra tất cả những tin tức có liên quan đến Lâm Thiên Vũ, em không cần phải hỏi tại sao". Lý Dương tắt di động, chầm chậm vuốt 30 ngọn phi đao ở bên cạnh.
"Lâm Thiên Vũ, ngươi phải chết !" Thanh âm Lý Dương tựa như từ kẽ răng thoát ra, hàn quang băng lãnh trong mắt khiến người phát run.
Nhưng bản thân Lý Dương không nhận ra lệ khí càng thêm tràn ngập trong lòng, hồng quang trong mắt càng thêm dày đặc, sát khí cũng càng thêm mạnh mẽ.
Thốn Mang
tập 1 : Tuyết dạ
Chương 18 : Đại nghĩa (thượng)
Trong phòng lớn của Phúc Tân tửu lâu.
"Lý Dương tiểu tử này sao đến bây giờ vẫn chưa đến ?" Mông Điền nghi hoặc nhìn đồng hồ đeo tay.
Lúc này trong phòng lớn, An toàn cục 9 tổ tiểu đội Thượng Hải ngoại trừ Lý Dương, 9 người còn lại đều đã đến, hôm nay mọi ngươi đến đây để chúc mừng Lý Dương và Hắc Nham, Lý Dương không đến, buổi tiệc chúc mừng chưa thể bắt đầu.
"Tích tích… …"
Mông Điền lập tức móc di động ra, chuyển đến một tần số đặc biệt, tiếp nhận tin tức, nhưng bất ngờ Mông Điền biến sắc."
"Đội trưởng, xảy ra chuyện gì vậy ?" Điền Lâm có chút sầu muộn, hắn nghe thấy thanh âm đó là biết ngay lại có nhiệm vụ, nhưng hôm nay là ngay mọi người tổ chức ăn mừng, hắn thật sự không muốn tình nguyện đi.
Mông Điền có chút tái đi, quay người lại nhìn 8 người còn lại của tiểu đội, nghiêm túc nói : "Cục cảnh sát truyền đến tin tức Thánh Lâm tập đoàn bức tử một hộ sĩ bệnh viện, cục cành sát đồng thời nói với chúng ta một tin, buổi chiều hôm nay, có một thành viên của An toàn cục 9 tổ đã đến cục cảnh sát để xem thi thể của cô gái !"
"Tôi không có đi !" Điền Lâm là người nói đầu tiên.
Hắc Nham và những người kia cũng lắc đầu, biểu thi bọn họ cũng không có đi.
Mông Điền nói : "Vậy là chỉ còn Lý Dương, buổi chiều hôm nay hắn đã đến cục cảnh sát xem nữ hộ sĩ đã chết".
Điền Lâm lập tức nói : "Đừng nói càn, buổi chiều hôm nay Lý Dương đã đi gặp bà xã tương lai của hắn, tiểu tử này thật là may mắn, bà xã tương lai là hộ sĩ thì sau này có người phục vụ rồi".
Bất ngờ, Điền Lâm biến sắc, kinh hô : "Hộ sị ! Lẽ nào… …" Điền Lâm nhớ lại khi còn ở trong xe, khi Lý Dương và hắn nói về Khương Tuyết, biểu tình lúc đó rất là hạnh phúc khoái lạc.
Mông Điền tức thì sạm mặt lại.
"Đi, mau bắt kịp Lâm Thiên Vũ !" Mông điền hét lên 1 tiếng lớn.
Điền Lâm hỏi : "Chúng ta phải đi bảo hộ Lâm Thiên Vũ sao ?" Hắn rõ ràng có chút phẫn nộ.
Mông Điền quay đầu lại, nhìn thẳng vào Điền Lâm nói : "Thánh Lâm tập đoàn đối với quốc gia quan trọng thế nào ngươi có biết không ? Chỉ riêng nó thôi đã đầu tư tại nội địa 60 tỷ USD, lần này lại mang qua 10 tỷ USD, nếu như không có Thánh Lâm tập đoàn, thì sẽ có bao nhiêu người thất nghiệp, bao nhiêu người mất việc ? Cái này vẫn chưa là gì, tối quan trọng chính là quan hệ ngoại giao mậu dịch Trung Anh vượt xa so với giữa Trung Quốc và các nước Châu Âu khác, nguyên nhân là vì cái gì ? Cũng chính là hiệu ứng của việc Anh quốc đệ tam đại tập đoàn Thánh Lâm tập đoàn toàn lực chi trì Trung Quốc ! Một khi người kế thừa của Thánh Lâm có chuyện, chỉ riêng Thánh Lâm tập đoàn triệt xuất vốn đầu tư, bất quá là 60 tỷ USD, cái đó cũng không tính làm gì ! Nhưng với lực ảnh hưởng của họ tại Anh quốc, mậu dịch Trung Anh sẽ tự động thu hẹp lại, đến khi đó, một số lượng lớn công ty xuất khẩu phải phá sản, số người mất việc càng nhiều hơn nữa ! Cái này đối với quốc gia ảnh hưởng vô cùng tệ hại !
Mông Điền mục quang sắc bén nhìn qua mỗi một cá nhân !
"Lợi ích quốc gia cao hơn tất cả ! Đứng trước lợi ích quốc gia, mọi ân oán cá nhân đều phải dẹp qua một bên".
Hắc Nham, Điền Lâm, Viêm tả, Đàm Kim, Đàm Mộc , Đàm Thuỷ, Đàm Hoả, Đàm Thổ mỗi người đều đứng thẳng lên, thần sắc kiên định, mặc dù trong lòng đau đớn, nhưng tất cả bọn họ đều đã chọn lựa !
Lợi ích quốc gia cao hơn tất cả !
"Đi !"
Mông Điền hét lên một tiếng, cả 9 người lập tức li khai.
Lý Dương trên người mặc áo khoác, chầm chậm đi trên con đường dành cho người đi bộ, tựa như một cái xác không hồn đang đi.
"Tuyết, em yên tâm, anh sẽ vì em mà báo thù". Lý dương khoé miệng lẩm bẩm tự nói.
"Tích tích… …"
Lý Dương lập tức móc di động ra, điều chỉnh qua tần số đặc biệt dùng để giao lưu với đệ đệ.
"Chuyên xa của Lâm Thiên Vũ ba phút nữa về đến biệt thự tại Thượng Hải ! Đại ca, đáo để là anh muốn làm gì, anh mau nói với em".
Lý Dương nhìn tin tức, rồi đóng lại, lại nhìn đồng hồ đeo tay, sau đó tiếp tục đi về phía trước.
"Ba phút, Lâm Thiên Vũ, để cho ngươi sống thêm ba phút nữa".
Thân tai Bắc Kinh Lý Thạc cảm thấy trống ngục đập dồn dập, Lý Thạc từ trước giờ nổi danh còn trẻ những đã già dặn trầm ổn âm hiểm nhưng khi đối diện với yêu cầu của đại ca, thì lại không có cách gì cự tuyệt, bởi vì đó là anh ruột của hắn.
"A Tam, giúp ta chuẩn bị vé máy bay đi Thượng Hải, nhanh lên !"Lý Thạc nhấc điện thoại ra lệnh cho thủ hạ ở bên ngoài.
Ba chiếc Mercedes-Benz ST100 đặc chế chạy trên công lộ.
"Đại công tử, trong biệt thự có ba vị mỹ nữ, phân biệt là 15 tuổi, 20 tuổi và 32 tuổi. Đều là loại công tử thích". Trong chiếc xe ở giữa, một người đàn ông tóc dài đẹp trai cung kính nói với người đàn ông bên cạnh.
Người đàn ông đẹp trai là thư ký của Lâm công tử Đinh Ứ Dương, đồng thời, hắn cũng là bạn trai của Lâm công tử. Lâm công tử không chỉ thích phụ nữ, mà đồng thời cũng thích những chàng trai tuấn mỹ.
Đại công tử chính là Lâm công tử, Lâm công tử rất là khác người, đặc biệt là đôi mắt của y, nhìn vào đôi mắt của y, cảm giác giống như là sa vào một vũng lầy, nhưng khi Lâm Thiên Vũ cười nhẹ thì lạ
/478
|